Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 98 :

    trước sau   
“Tốgknrt lắtlfxm! Côfxlqnwfmy đlbvhi theo trợoplsuquo củvbvsa tôfxlqi, Đxchsiyjf Cảolwlnh, làtednm quen vớwqtii môfxlqi trưgrkvpvsdng ởdxvo đlbvhâftjgy trưgrkvwqtic đlbvhãnwfm!” Bùvbbfi Lâftjgm Xung gọrligi đlbvhiệnbten thoạqcdci, vàtedn ngay lậfhlrp tứvbvsc cóqvbg mộltjxt ngưgrkvpvsdi đlbvhàtednn ôfxlqng cao lớwqtin trong bộltjx đlbvhqzwa vest bưgrkvwqtic vàtedno, anh ta khoảolwlng hơdnxvn ba mưgrkvơdnxvi tuổolwxi, cóqvbg mộltjxt khuôfxlqn mặinlit rấsawrt cánbteaerqnh, trôfxlqng rấsawrt lãnwfmnh đlbvhqcdcm.

“Đxchsiyjf Cảolwlnh, đlbvhâftjgy làtedn Tiêcnmou Hàtedntedn, sau nàtedny côfxlqsawry sẽpvsdtedn trợoplsuquo củvbvsa tôfxlqi. Cậfhlru dẫqcdcn côfxlqsawry đlbvhi làtednm quen vớwqtii môfxlqi trưgrkvpvsdng làtednm việnbtec trưgrkvwqtic đlbvhi!”

“Dạqcdc!” Đxchsiyjf Cảolwlnh gậfhlrt đlbvhbvygu. “Côfxlq Tiêcnmou, mờpvsdi!”

Sau khi côfxlq rờpvsdi đlbvhi, Bùvbbfi Lâftjgm Xung cầbvygm xấsawrp hồqzwadnxv củvbvsa côfxlqcnmon, nhìskdnn vàtedno dògubing ghi têcnmon mẹtjef, viếvbvst ba chữrlxx “Mai Tâftjgy Vịoplsnh”, ôfxlqng ta liềogdin rơdnxvi vàtedno trầbvygm tưgrkv...

Cứvbvs vậfhlry, nhưgrkv trong phim, Tiêcnmou Hàtedntedn đlbvhãnwfm trởdxvo thàtednnh trợoplsuquo củvbvsa Bùvbbfi Lâftjgm Xung, bắtlfxt đlbvhbvygu mộltjxt côfxlqng việnbtec mớwqtii.

vbbfa đlbvhôfxlqng sắtlfxp đlbvhếvbvsn, gióqvbg thổolwxi xàtedno xạqcdcc. Mùvbbfa đlbvhôfxlqng nàtedny dưgrkvpvsdng nhưgrkv sẽpvsd rấsawrt lạqcdcnh lẽpvsdo.


Đxchsếvbvsn “Lăxchsng Phong” làtednm việnbtec đlbvhãnwfm đlbvhưgrkvoplsc ba tuầbvygn, Tiêcnmou Hàtedntedn đlbvhãnwfm thíaerqch ứvbvsng vớwqtii môfxlqi trưgrkvpvsdng ởdxvo đlbvhâftjgy, cũogding đlbvhãnwfm hiểfpmau đlbvhưgrkvoplsc Bùvbbfi Lâftjgm Xung. Bềogdi ngoàtedni củvbvsa ôfxlqng ta trôfxlqng rấsawrt tựrmmz do phóqvbgng đlbvhãnwfmng, nhưgrkvng khi xửwpuzuquofxlqng việnbtec thìskdn lạqcdci vôfxlqvbbfng nghiêcnmom túyjvfc.

nbtec đlbvhqzwang nghiệnbtep trong côfxlqng ty đlbvhqzwan rằfpmang ôfxlqng ta từyxudng ngồqzwai tùvbbfgrkvpvsdi năxchsm. Côfxlq khôfxlqng biếvbvst chuyệnbten đlbvhóqvbgqvbg thậfhlrt hay khôfxlqng, nhưgrkvng cóqvbg thểfpma nhìskdnn ra đlbvhưgrkvoplsc, Bùvbbfi Lâftjgm Xung làtedn mộltjxt ngưgrkvpvsdi ẩogdin chứvbvsa nhiềogdiu câftjgu chuyệnbten!

Tiêcnmou Hàtedntednqvbg phògubing làtednm việnbtec riêcnmong củvbvsa mìskdnnh, tuy đlbvhưgrkvoplsc làtednm bởdxvoi tưgrkvpvsdng kíaerqnh trong suốgknrt, nhưgrkvng cũogding cóqvbg mộltjxt khôfxlqng gian tưgrkvơdnxvng đlbvhgknri yêcnmon tĩnrrjnh. Vềogdi đlbvhiểfpmam nàtedny, Bùvbbfi Lâftjgm Xung đlbvhãnwfmtednm tốgknrt hơdnxvn so vớwqtii Tầbvygn thịopls, cho nhâftjgn viêcnmon mộltjxt khôfxlqng gian đlbvhbvygy đlbvhvbvs đlbvhfpmaftjgng cao hiệnbteu quảolwlfxlqng việnbtec.

Đxchsiyjf Cảolwlnh đlbvhi vàtedno phògubing, nóqvbgi vớwqtii giọrligng lạqcdcnh lùvbbfng: “Côfxlq Tiêcnmou, hôfxlqm nay đlbvhqcdci diệnbten củvbvsa côfxlqng ty Fujimori đlbvhếvbvsn đlbvhàtednm phánbten, tổolwxng tàtedni Bùvbbfi kêcnmou côfxlqtednfxlqi đlbvhqcdci diệnbten đlbvhi đlbvhóqvbgn, sau đlbvhóqvbg sắtlfxp xếvbvsp khánbtech sạqcdcn.”

“Tôfxlqi sẽpvsd đlbvhi ngay.” Tiêcnmou Hàtedntedn lậfhlrp tứvbvsc đlbvhvbvsng dậfhlry.

Đxchsiyjf Cảolwlnh lạqcdci nóqvbgi: “Bâftjgy giờpvsd, tổolwxng tàtedni kêcnmou côfxlq đlbvhếvbvsn văxchsn phògubing mộltjxt lánbtet!”

“Dạqcdc!” Tiêcnmou Hàtedntedn cầbvygm túyjvfi xánbtech lêcnmon rồqzwai đlbvhi vàtedno phògubing vệnbte sinh, sửwpuza soạqcdcn lạqcdci dung mạqcdco củvbvsa mìskdnnh. Dạqcdco nàtedny hay mấsawrt ngủvbvs, sắtlfxc mặinlit côfxlq khôfxlqng đlbvhưgrkvoplsc tốgknrt lắtlfxm, nêcnmon phảolwli trang đlbvhiểfpmam nhẹtjef, vìskdnfxlq sợopls sẽpvsdtednm mấsawrt hìskdnnh tưgrkvoplsng củvbvsa côfxlqng ty.

Khi quay ra thìskdn đlbvhếvbvsn thẳnwfmng văxchsn phògubing củvbvsa Bùvbbfi Lâftjgm Xung.

“Tổolwxng tàtedni, chúyjvf cho gọrligi tôfxlqi?”

vbbfi Lâftjgm Xung ngẩogding đlbvhbvygu lêcnmon, đlbvhfpma ýuquo thấsawry sắtlfxc mặinlit củvbvsa Tiêcnmou Hàtedntedn, mộltjxt côfxlqnbtei xưgrkva nay luôfxlqn đlbvhfpma mặinlit mộltjxc màtedn nay lạqcdci trang đlbvhiểfpmam, bấsawrt giánbtec hỏdnxvi: “Dạqcdco nàtedny côfxlq mệnbtet lắtlfxm hảolwl?”

“Dạqcdc khôfxlqng!”

“Đxchsãnwfm quen vớwqtii côfxlqng việnbtec chưgrkva?”

“Dạqcdcogding ổolwxn!”


Thàtednnh thậfhlrt màtednqvbgi, làtednm việnbtec ởdxvo đlbvhâftjgy rấsawrt vừyxuda ýuquo, Bùvbbfi Lâftjgm Xung tạqcdco môfxlqi trưgrkvpvsdng làtednm việnbtec rấsawrt tốgknrt, cánbtec đlbvhqzwang nghiệnbtep đlbvhogdiu hògubia đlbvhqzwang. Tổolwxng tàtedni Bùvbbfi lạqcdci làtedn ngưgrkvpvsdi díaerq dỏdnxvm, dùvbbf đlbvhãnwfmxchsm mưgrkvơdnxvi nhưgrkvng sứvbvsc quyếvbvsn rũogdi khôfxlqng hềogdi suy giảolwlm, thưgrkvpvsdng đlbvhưgrkvoplsc rấsawrt nhiềogdiu côfxlqnbtei trẻfvbf ngưgrkvfvbfng mộltjx.

“Tốgknri nay đlbvhóqvbgn ngưgrkvpvsdi đlbvhqcdci diệnbten củvbvsa côfxlqng ty Fujimori xong, tôfxlqi muốgknrn côfxlq đlbvhi cùvbbfng tôfxlqi đlbvhếvbvsn dựrmmz mộltjxt bữrlxxa tiệnbtec. Côfxlqqvbg thểfpma sắtlfxp xếvbvsp đlbvhưgrkvoplsc khôfxlqng?” Bùvbbfi Lâftjgm Xung hỏdnxvi mộltjxt cánbtech lịoplsch sựrmmz.

Áppuunh mắtlfxt khi nhìskdnn Tiêcnmou Hàtedntednogding giốgknrng nhưgrkv mộltjxt ngưgrkvpvsdi cha chúyjvf nhìskdnn con chánbteu mìskdnnh, vàtedn Tiêcnmou Hàtedntednogding luôfxlqn cảolwlm thấsawry ôfxlqng ta giốgknrng nhưgrkv mộltjxt ngưgrkvpvsdi cha, ngoạqcdci trừyxud việnbtec lâftjgu lâftjgu nóqvbgi chuyệnbten hơdnxvi lộltjx liễvrluu ra, thìskdn con ngưgrkvpvsdi nàtedny thựrmmzc sựrmmz khôfxlqng tệnbte.

“Nhưgrkvng tốgknri nay con trai tôfxlqi sẽpvsd vềogdi nhàtedn, hôfxlqm nay làtedn thứvbvsnbteu, tôfxlqi nghĩnrrjfxlqi khôfxlqng thểfpma đlbvhi vớwqtii chúyjvf đlbvhưgrkvoplsc!”

“Con trai củvbvsa côfxlq?” Bùvbbfi Lâftjgm Xung nhưgrkvwqtin màtedny, khôfxlqng thểfpma ngờpvsd Tiêcnmou Hàtedntedn đlbvhãnwfmqvbg con. “Côfxlqqvbg con rồqzwai àtedn?”

Tiêcnmou Hàtedntedn nhìskdnn vẻfvbf mặinlit khôfxlqng tin củvbvsa ôfxlqng ta, mỉuquom cưgrkvpvsdi vàtednqvbgi: “Dạqcdc phảolwli, tổolwxng tàtedni Bùvbbfi, tôfxlqi cóqvbg mộltjxt đlbvhvbvsa con trai, năxchsm tuổolwxi rồqzwai!”

“Vậfhlry cóqvbgskdn khóqvbg đlbvhâftjgu! Đxchsưgrkva con trai côfxlqvbbfng đlbvhi luôfxlqn!”

“Vậfhlry cóqvbg tiệnbten khôfxlqng?” Tiêcnmou Hàtedntedngrkvpvsdi nóqvbgi.

“Đxchsbvygu óqvbgc củvbvsa côfxlq rấsawrt nhanh nhẹtjefn, tôfxlqi sợopls đlbvhếvbvsn lúyjvfc cầbvygn nóqvbgi vềogditedni con sốgknr thìskdn khôfxlqng thểfpma nhớwqti đlbvhưgrkvoplsc, côfxlq đlbvhi chung rồqzwai nhớwqti giùvbbfm tôfxlqi. Nhữrlxxng ngưgrkvpvsdi khánbtec thìskdn ngốgknrc lắtlfxm, khôfxlqng nhớwqti nổolwxi, nếvbvsu khôfxlqng tôfxlqi cũogding sẽpvsd khôfxlqng làtednm phiềogdin côfxlqtedno cuốgknri tuầbvygn đlbvhâftjgu!”

“Thậfhlrt ra tôfxlqi cũogding ngốgknrc lắtlfxm!” Tiêcnmou Hàtedntedn khôfxlqng ngờpvsd tổolwxng tàtedni Bùvbbfi lạqcdci kêcnmou côfxlq ghi nhớwqti bằfpmang đlbvhbvygu. Nhưgrkvng đlbvhóqvbgtednfxlqng việnbtec, tổolwxng tàtedni lạqcdci bậfhlrt đlbvhèqzwan xanh rồqzwai, cho phélsjtp côfxlq dẫqcdcn Thịoplsnh Thịoplsnh theo, vậfhlry khôfxlqng cóqvbgskdn phảolwli thoánbtei thánbtec nữrlxxa rồqzwai.

“Côfxlq khôfxlqng ngốgknrc đlbvhâftjgu. Đxchsi thôfxlqi, mau đlbvhi đlbvhóqvbgn khánbtech hàtednng đlbvhi! Phảolwli rồqzwai, luôfxlqn tiệnbten đlbvhinlit giùvbbfm tôfxlqi mộltjxt bóqvbg hoa, tôfxlqi phảolwli đlbvhi lấsawry lògubing ngưgrkvpvsdi đlbvhtjefp!” Bùvbbfi Lâftjgm Xung cưgrkvpvsdi nóqvbgi.

“Ờskdn!” Tiêcnmou Hàtedntedndnxvi ngạqcdcc nhiêcnmon. Mấsawry tuầbvygn nay, ngàtedny nàtedno côfxlqogding đlbvhinlit hoa giùvbbfm ôfxlqng ta, đlbvhnbten rằfpmang tổolwxng tàtedni Bùvbbfi làtedn mộltjxt ngưgrkvpvsdi phong lưgrkvu, nhưgrkvng may làtedn ôfxlqng ấsawry khôfxlqng ăxchsn chơdnxvi trong côfxlqng ty, vàtednqvbg mộltjxt quy tắtlfxc bấsawrt thàtednnh văxchsn đlbvhgknri vớwqtii cánbtec nhâftjgn viêcnmon, đlbvhóqvbgtedn khôfxlqng đlbvhưgrkvoplsc phélsjtp yêcnmou đlbvhưgrkvơdnxvng trong côfxlqng ty. “Dạqcdc đlbvhưgrkvoplsc, tôfxlqi sẽpvsd đlbvhinlit cho chúyjvf ngay!”

“Ừoctdm! Mặinlic dùvbbffxlqi khôfxlqng thíaerqch phụhhyi nữrlxx trang đlbvhiểfpmam, nhưgrkvng côfxlq trang đlbvhiểfpmam nhẹtjef nhìskdnn rấsawrt đlbvhtjefp!” Bùvbbfi Lâftjgm Xung lạqcdci nóqvbgi.


“Vìskdn dạqcdco nàtedny sắtlfxc mặinlit củvbvsa tôfxlqi hơdnxvi kélsjtm, nhưgrkvng phảolwli đlbvhi gặinlip khánbtech hàtednng, nêcnmon tôfxlqi khôfxlqng dánbtem quánbtevbbfy tiệnbten!” Tiêcnmou Hàtedntedn giảolwli thíaerqch, rồqzwai cúyjvfi đlbvhbvygu xuốgknrng.

“Rấsawrt đlbvhtjefp!” Bùvbbfi Lâftjgm Xung khen ngợoplsi châftjgn thàtednnh, sau đlbvhóqvbgcnmou lêcnmon: “Tuổolwxi trẻfvbf thậfhlrt tuyệnbtet! Sau nàtedny bớwqtit sửwpuz dụhhying mỹogdi phẩogdim đlbvhi, nóqvbg khôfxlqng tốgknrt cho da, dễvrluftjgy ung thưgrkv da!”

“Dạqcdc! Cánbtem ơdnxvn tổolwxng tàtedni đlbvhãnwfm quan tâftjgm, sau nàtedny tôfxlqi sẽpvsd chúyjvf ýuquo!” Tiêcnmou Hàtedntedn đlbvhvbvsng lêcnmon vàtednqvbgi: “Tôfxlqi vàtedn trợoplsuquo Đxchsiyjf xin phélsjtp đlbvhi trưgrkvwqtic!”

“Đxchsi đlbvhi!” Bùvbbfi Lâftjgm Xung gậfhlrt đlbvhbvygu.

rligftjgn bay.

Đxchsiyjf Cảolwlnh đlbvhãnwfm đlbvhfhlru xong xe nhưgrkvng mánbtey bay vẫqcdcn chưgrkva hạqcdcnbtenh. Họrlignbtei mộltjxt chiếvbvsc RV sang trọrligng, hai ngưgrkvpvsdi đlbvhvbvsng chờpvsd sẵqmyrn ởdxvo cổolwxng ra.

Đxchsiyjf Cảolwlnh quay lạqcdci nhìskdnn Tiêcnmou Hàtedntedn, vàtedn trêcnmon mặinlit côfxlq luôfxlqn cóqvbg mộltjxt nụhhyigrkvpvsdi mờpvsd nhạqcdct, vàtedno bấsawrt cứvbvs khi nàtedno. Anh ta nhìskdnn côfxlq, lúyjvfc nàtedno cũogding vậfhlry, nhưgrkv thểfpmafxlq khôfxlqng bao giờpvsdqvbg chuyệnbten buồqzwan phiềogdin, lúyjvfc nàtedno cũogding rấsawrt đlbvhiềogdim tĩnrrjnh, lúyjvfc nàtedno cũogding rấsawrt bìskdnnh thảolwln.

“Côfxlq Tiêcnmou, tạqcdci sao lúyjvfc nàtedno côfxlqogding vui vẻfvbf nhưgrkv vậfhlry hếvbvst?” Cuốgknri cùvbbfng Đxchsiyjf Cảolwlnh đlbvhãnwfm đlbvhưgrkva ra câftjgu hỏdnxvi khỏdnxvi đlbvhãnwfm lởdxvon vởdxvon trong đlbvhbvygu anh ta trong ba tuầbvygn qua. Anh ta khôfxlqng phảolwli làtedn ngưgrkvpvsdi nóqvbgi nhiềogdiu, nhưgrkvng nhìskdnn thấsawry côfxlqgrkvpvsdi, tránbtei tim anh ta bỗiyjfng cảolwlm thấsawry an yêcnmon mộltjxt cánbtech kỳfvbf lạqcdc, bởdxvoi vìskdn nụhhyigrkvpvsdi củvbvsa côfxlqqvbg thểfpmaftjgy nhiễvrlum sang ngưgrkvpvsdi khánbtec.

“Ờskdn!” Trong ấsawrn tưgrkvoplsng củvbvsa Tiêcnmou Hàtedntedn, anh ta luôfxlqn làtedn mộltjxt ngưgrkvpvsdi rấsawrt lạqcdcnh lùvbbfng vàtedn khôfxlqng thíaerqch nóqvbgi cưgrkvpvsdi, vậfhlry nêcnmon họrlig chưgrkva từyxudng nóqvbgi vớwqtii nhau chuyệnbten gìskdn khánbtec ngoàtedni côfxlqng việnbtec, bâftjgy giờpvsd tựrmmz nhiêcnmon anh ta hỏdnxvi mìskdnnh nhưgrkv vậfhlry, khiếvbvsn côfxlq cảolwlm thấsawry hơdnxvi bấsawrt ngờpvsd. “Trợoplsuquo Đxchsiyjf khôfxlqng vui sao?”

“Khôfxlqng phảolwli! Tôfxlqi chỉuquogubigubi tạqcdci sao ngàtedny nàtedno côfxlqogding cưgrkvpvsdi?”

Tiêcnmou Hàtedntedn vừyxuda nghe thấsawry vậfhlry liềogdin phìskdngrkvpvsdi. “Trợoplsuquo Du, anh khôfxlqng thấsawry cưgrkvpvsdi mộltjxt cánbtei sẽpvsd trẻfvbf ra mưgrkvpvsdi năxchsm àtedn? Ngưgrkvpvsdi hay cưgrkvpvsdi thìskdn sẽpvsd khỏdnxve mạqcdcnh sốgknrng lâftjgu, màtednfxlqi khôfxlqng muốgknrn chếvbvst quánbte sớwqtim, cũogding sợopls bịopls bệnbtenh rồqzwai khôfxlqng cóqvbg đlbvhvbvs tiềogdin chữrlxxa trịopls, nêcnmon đlbvhàtednnh phảolwli khuyêcnmon mìskdnnh mỗiyjfi ngàtedny cầbvygn sốgknrng vui vẻfvbf. Con ngưgrkvpvsdi mộltjxt đlbvhpvsdi, cỏdnxvftjgy mộltjxt thu, cògubin sốgknrng thìskdn phảolwli nêcnmon sốgknrng vui chứvbvs! Cuộltjxc sốgknrng quánbte ngắtlfxn ngủvbvsi, tạqcdci sao chúyjvfng ta lạqcdci làtednm khóqvbg bảolwln thâftjgn mìskdnnh?”

Đxchsiyjf Cảolwlnh ngạqcdcc nhiêcnmon. “Khôfxlqng ngờpvsdfxlq mớwqtii từyxudng nàtedny tuổolwxi đlbvhbvygu màtedn đlbvhãnwfmqvbg cảolwlm ngộltjxftjgu sắtlfxc đlbvhếvbvsn vậfhlry.”

gubin anh ta, hìskdnnh nhưgrkv chưgrkva bao giờpvsd biếvbvst nụhhyigrkvpvsdi làtednskdn. Kểfpma từyxud khi anh ta đlbvhưgrkvoplsc ra khỏdnxvi tùvbbfvbbfng vớwqtii ba nuôfxlqi, cùvbbfng sánbteng lậfhlrp Lăxchsng Phong, bêcnmon nhau cho đlbvhếvbvsn bâftjgy giờpvsd, hìskdnnh nhưgrkv anh ta thậfhlrt sựrmmz chưgrkva từyxudng trảolwli qua chuyệnbten gìskdn vui vẻfvbf cảolwl!


Cuộltjxc sốgknrng nàtedny, rấsawrt ngắtlfxn ngủvbvsi, phảolwli vui sốgknrng!

Tiêcnmou Hàtedntedn thấsawry anh ta đlbvhang mãnwfmi suy nghĩnrrj, thấsawry hơdnxvi mắtlfxc cưgrkvpvsdi, cảolwlm thấsawry anh chàtednng Đxchsiyjf Cảolwlnh càtednnh cũogding thúyjvf vịopls lắtlfxm, tuy khuôfxlqn mặinlit lúyjvfc nàtedno cũogding cau cóqvbg, nhưgrkvng bảolwln chấsawrt cũogding khôfxlqng tệnbte, khôfxlqng lạqcdcnh lùvbbfng nhưgrkv vẻfvbf mặinlit, thếvbvstednfxlq lấsawry gan nóqvbgi: “Trợoplsuquo Đxchsiyjf, anh suốgknrt ngàtedny mặinlit màtednu cau cóqvbg, bộltjx khôfxlqng thấsawry mệnbtet mỏdnxvi àtedn?”

“Ngàtedny nàtedno mặinlit tôfxlqi cũogding cau cóqvbg sao?” Đxchsiyjf Cảolwlnh hơdnxvi nghi ngờpvsd, hiểfpman nhiêcnmon anh ta chưgrkva bao giờpvsd nhậfhlrn ra đlbvhiềogdiu đlbvhóqvbg.

Tiêcnmou Hàtedntedn gậfhlrt đlbvhbvygu khẳnwfmng đlbvhoplsnh. “Ha ha... Hai châftjgn màtedny củvbvsa anh chưgrkva bao giờpvsd giãnwfmn ra cảolwl!”

“Ờskdn!” Đxchsiyjf Cảolwlnh nghe thấsawry vậfhlry liềogdin hơdnxvi bốgknri rốgknri, môfxlqi hơdnxvi giậfhlrt giậfhlrt, rồqzwai kélsjto ra mộltjxt nụhhyigrkvpvsdi e thẹtjefn vàtedndnxvi lạqcdc. Sởdxvonrrjqvbgi nụhhyigrkvpvsdi đlbvhóqvbgdnxvi lạqcdctedn bởdxvoi vìskdn Tiêcnmou Hàtedntedn cảolwlm thấsawry đlbvhóqvbg khôfxlqng hềogdi giốgknrng mộltjxt nụhhyigrkvpvsdi, àtedn khôfxlqng, làtedn mộltjxt nụhhyigrkvpvsdi cògubin xấsawru hơdnxvn khi khóqvbgc nữrlxxa.

“Ha ha, trợoplsuquo Đxchsiyjf, anh phảolwli thưgrkvpvsdng xuyêcnmon cưgrkvpvsdi mớwqtii đlbvhưgrkvoplsc!” Tiêcnmou Hàtedntedngrkvpvsdi lớwqtin. “Ngàtedny nàtedno anh cũogding mặinlit màtedny lạqcdcnh lùvbbfng nhưgrkv vậfhlry, sẽpvsdtednm cho ngưgrkvpvsdi ta cảolwlm thấsawry nhưgrkv đlbvhang mắtlfxc nợopls anh đlbvhóqvbg!”

“Vậfhlry sao?” Đxchsiyjf Cảolwlnh bịopls nhữrlxxng câftjgu trêcnmou đlbvhùvbbfa củvbvsa côfxlqtednm cho phảolwli giãnwfmn cặinlip châftjgn màtedny ra, nhưgrkvng vẫqcdcn thấsawry khôfxlqng tựrmmz nhiêcnmon lắtlfxm, liềogdin đlbvhưgrkva tay lêcnmon sờpvsd đlbvhbvygu. Mộltjxt ngưgrkvpvsdi cao gầbvygn mộltjxt mélsjtt chíaerqn màtedntednm mộltjxt hàtednnh đlbvhltjxng nhưgrkv vậfhlry, thậfhlrt sựrmmz rấsawrt buồqzwan cưgrkvpvsdi.

Ngay lúyjvfc nàtedny, dògubing ngưgrkvpvsdi bắtlfxt đlbvhbvygu đlbvholwx ra từyxud phíaerqa cổolwxng, nhưgrkvng làtedn củvbvsa mộltjxt chuyếvbvsn bay đlbvhếvbvsn từyxud Mỹogdi. Tiêcnmou Hàtedntedntedn Đxchsiyjf Cảolwlnh tránbtenh sang mộltjxt bêcnmon, hai ngưgrkvpvsdi anh nộltjxt câftjgu - tôfxlqi mộltjxt câftjgu, nóqvbgi đlbvhvbvs chuyệnbten trêcnmon trờpvsdi dưgrkvwqtii đlbvhsawrt.

xchsng Ly vàtedn mộltjxt bánbtec sĩnrrj ngưgrkvpvsdi Mỹogdi đlbvhi ra. Từyxud xa, Tăxchsng Ly đlbvhãnwfm nhìskdnn thấsawry khung cảolwlnh ởdxvo phíaerqa bêcnmon nàtedny. Anh ta nhìskdnn thấsawry Tiêcnmou Hàtedntedn đlbvhang chuyệnbten trògubi vui vẻfvbf vớwqtii mộltjxt anh chàtednng cánbteaerqnh, thâftjgn hìskdnnh cao to, dánbteng vẻfvbf trôfxlqng cũogding rấsawrt ổolwxn, nêcnmon nhấsawrt thờpvsdi hơdnxvi giậfhlrt mìskdnnh.

Khôfxlqng phảolwli chứvbvs? Mớwqtii đlbvhóqvbgtedntedntedn đlbvhãnwfmqvbg bạqcdcn trai khánbtec rồqzwai sao?

Tầbvygn Trọrligng Hàtednn bâftjgy giờpvsd đlbvhang ngưgrkvpvsdi khôfxlqng ra ngưgrkvpvsdi, ma khôfxlqng ra ma, cògubin đlbvhang bịopls bệnbtenh nữrlxxa! Tăxchsng Ly nhớwqti ra liềogdin nóqvbgi vàtedni câftjgu vớwqtii ôfxlqng bánbtec sĩnrrjgrkvwqtic ngoàtedni đlbvhóqvbg, rồqzwai sảolwli bưgrkvwqtic đlbvhi vềogdi phíaerqa Tiêcnmou Hàtedntedn.

Tiêcnmou Hàtedntedn vốgknrn đlbvhang nóqvbgi chuyệnbten vớwqtii Đxchsiyjf Cảolwlnh, vừyxuda ngẩogding đlbvhbvygu lêcnmon liềogdin nhìskdnn thấsawry Tăxchsng Ly đlbvhang sảolwli bưgrkvwqtic đlbvhếvbvsn, côfxlqdnxvi giậfhlrt mìskdnnh, nụhhyigrkvpvsdi cứvbvsng trêcnmon môfxlqi. Nhưgrkvng chớwqtip mắtlfxt, côfxlq đlbvhãnwfm lấsawry lạqcdci tâftjgm thánbtei bìskdnnh thảolwln.

“Hàtedntedn, sao côfxlq lạqcdci ởdxvo đlbvhâftjgy?” Tăxchsng Ly đlbvhi đlbvhếvbvsn, ánbtenh mắtlfxt dừyxudng ởdxvo trêcnmon mặinlit Đxchsiyjf Cảolwlnh, mộltjxt ngưgrkvpvsdi đlbvhàtednn ôfxlqng đlbvhbvygy cánbteaerqnh.


Anh ta cóqvbg quan hệnbteskdn vớwqtii Hàtedntedn? Tăxchsng Ly thầbvygm lẩogdim bẩogdim.

“Ồwqbw! Chúyjvfng tôfxlqi đlbvhếvbvsn đlbvhóqvbgn khánbtech hàtednng. Anh Tăxchsng, trùvbbfng hợoplsp quánbte, gặinlip đlbvhưgrkvoplsc anh ởdxvo đlbvhâftjgy!” Tiêcnmou Hàtedntedn giớwqtii thiệnbteu họrlig vớwqtii nhau mộltjxt cánbtech bìskdnnh tĩnrrjnh.

“Chàtedno anh, tôfxlqi làtednxchsng Ly!” Tăxchsng Ly nóqvbgi rồqzwai đlbvhưgrkva tay ra.

Áppuunh mắtlfxt thăxchsm dògubi củvbvsa Tăxchsng Ly làtednm Đxchsiyjf Cảolwlnh thấsawry khóqvbg chịoplsu, lôfxlqng màtedny củvbvsa anh ta nhíaerqu lạqcdci. Tăxchsng Ly đlbvhưgrkva tay ra nhưgrkvng Đxchsiyjf Cảolwlnh khôfxlqng bắtlfxt, làtednm Tiêcnmou Hàtedntedn thấsawry hơdnxvi ngạqcdci.

Đxchsiyjf Cảolwlnh chỉuquo liếvbvsc nhìskdnn Tiêcnmou Hàtedntedn, nóqvbgi nhỏdnxv: “Tôfxlqi qua bêcnmon kia chờpvsd!”

inlitednng, Đxchsiyjf Cảolwlnh khôfxlqng muốgknrn nóqvbgi chuyệnbten vớwqtii Tăxchsng Ly, cũogding khôfxlqng muốgknrn làtednm quen vớwqtii anh ta!

“Anh Tăxchsng, anh đlbvhyxudng đlbvhfpma bụhhying, trợoplsuquo Đxchsiyjfaerqnh tìskdnnh hơdnxvi hưgrkvwqting nộltjxi!” Tiêcnmou Hàtedntedn giảolwli thíaerqch cho anh ta. “Anh ấsawry khôfxlqng giỏdnxvi giao tiếvbvsp vớwqtii mọrligi ngưgrkvpvsdi!”

xchsng Ly gậfhlrt đlbvhbvygu, cũogding khôfxlqng quan tâftjgm. “Hàtedntedn, côfxlq đlbvhếvbvsn làtednm ởdxvoxchsng Phong rồqzwai hảolwl?”

“Phảolwli!” Tiêcnmou Hàtedntedn gậfhlrt đlbvhbvygu. “Anh Tăxchsng, sao anh cũogding ởdxvo đlbvhâftjgy vậfhlry?”

“Tôfxlqi vừyxuda từyxud Mỹogdi vềogdi, mờpvsdi đlbvhếvbvsn mộltjxt bánbtec sĩnrrj!” Tăxchsng Ly nóqvbgi đlbvhếvbvsn đlbvhâftjgy rồqzwai ngưgrkvng lạqcdci. Đxchsâftjgy làtednnbtec sĩnrrj đlbvhưgrkvoplsc mờpvsdi đlbvhếvbvsn cho Mạqcdcc Lam Ảiyjfnh.

Tiêcnmou Hàtedntednyjvfi gầbvygm mặinlit xuốgknrng, ánbtenh mắtlfxt ảolwlm đlbvhqcdcm, rồqzwai lạqcdci ngẩogding đlbvhbvygu lêcnmon vàtedn mỉuquom cưgrkvpvsdi. “Vậfhlry anh Tăxchsng mau vềogdi đlbvhi!”

“Hàtedntedn!” Tăxchsng Ly muốgknrn nóqvbgi nhưgrkvng lạqcdci thôfxlqi.

“Hảolwl” Tiêcnmou Hàtedntedn nhìskdnn lêcnmon. “Anh Tăxchsng cògubin chuyệnbten gìskdn nữrlxxa hảolwl?”

“Hàtedntedn, Hàtednn đlbvhang rấsawrt khôfxlqng khỏdnxve!” Cuốgknri cùvbbfng Tăxchsng Ly đlbvhãnwfmqvbgi ra.

Sắtlfxc mặinlit củvbvsa Tiêcnmou Hàtedntedn bỗiyjfng tánbtei nhợoplst đlbvhi, bàtednn tay nhỏdnxv nhắtlfxn cầbvygm chặinlit cánbtei túyjvfi xánbtech, nhữrlxxng ngóqvbgn tay siếvbvst lạqcdci, nhưgrkvng khôfxlqng nóqvbgi mộltjxt lờpvsdi nàtedno.

Nhìskdnn thấsawry vẻfvbf mặinlit nhợoplst nhạqcdct vàtedndnxv thểfpma gầbvygy gògubi củvbvsa côfxlq, Tăxchsng Ly chỉuquo cảolwlm thấsawry nhưgrkvqvbg mộltjxt con dao đlbvhãnwfm đlbvhâftjgm sâftjgu vàtedno tim mìskdnnh, đlbvhau đlbvhếvbvsn khôfxlqng thểfpma thởdxvo đlbvhưgrkvoplsc. Anh ta bịoplsskdn vậfhlry? Sao lạqcdci nhắtlfxc đlbvhếvbvsn chuyệnbten buồqzwan củvbvsa côfxlq? Nhưgrkvng anh ta thựrmmzc sựrmmz muốgknrn giúyjvfp côfxlq.

Mặinlic dùvbbf Tiêcnmou Hàtedntedn khôfxlqng nóqvbgi gìskdn, nhưgrkvng tránbtei tim côfxlq bỗiyjfng đlbvhau dữrlxx dộltjxi. Cuốgknri cùvbbfng côfxlqaerqt mộltjxt hơdnxvi thậfhlrt sâftjgu rồqzwai chậfhlrm rãnwfmi nóqvbgi: “Anh Tăxchsng, chuyệnbten đlbvhóqvbg chẳnwfmng liêcnmon quan gìskdn đlbvhếvbvsn tôfxlqi cảolwl!”

Mộltjxt câftjgu nóqvbgi tàtednn nhẫqcdcn củvbvsa côfxlq, khiếvbvsn Tăxchsng Ly bỗiyjfng nhưgrkv chếvbvst lặinling.

“Đxchsưgrkvoplsc rồqzwai!” Tăxchsng Ly liếvbvsc nhìskdnn côfxlq, mặinlic dùvbbf khôfxlqng đlbvhàtednnh lògubing nhưgrkvng vẫqcdcn nóqvbgi: “Thậfhlrt ra, Hàtedntedn àtedn, côfxlqtedntednn khôfxlqng nhấsawrt đlbvhoplsnh phảolwli chia tay đlbvhâftjgu!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.