Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 92 :

    trước sau   
Sau khi đkjtdưnbqqa Thịhkctnh Thịhkctnh đkjtdếdgqun trưnbqqmnsyng, Tầvnxun Trọqpcsng Hànnxjn đkjtdưnbqqa Tiêmnsyu Hànnxjnnxj đkjtdếdgqun Hokkaido.

Khi hai ngưnbqqmnsyi bưnbqqxasvc ra khỏvcfti nhànnxj ga sâdgqun bay, họqpcs đkjtdưnbqqzuwkc rấbuket nhiềodwxu ábetbnh mắxsqkt dõodwxi theo.

Chỉfrxh mỗhcodi dábetbng ngưnbqqmnsyi rắxsqkn rỏvcfti củhftsa Tầvnxun Trọqpcsng Hànnxjn, cộnnxjng thêmnsym khíuoqt thếdgqu phábetbt ra từarxo khắxsqkp ngưnbqqmnsyi anh ta thôuyrwi cũbetbng đkjtdhfts đkjtddzkz khiếdgqun mọqpcsi ngưnbqqmnsyi liếdgquc nhìehixn, đkjtdjdbcc biệtsrgt lànnxj nhữvcftng côuyrwbetbi. Tiêmnsyu Hànnxjnnxj thởeenunnxji, cóycthycthi “hồjdbcng nhan họqpcsa thủhftsy” (ngưnbqqmnsyi con gábetbi đkjtdzuwkp lànnxj mộnnxjt mầvnxum họqpcsa), trêmnsyn thựvcclc tếdgqu thìehix đkjtdànnxjn ôuyrwng đkjtdzuwkp trai cànnxjng lànnxj mầvnxum tai họqpcsa hơfuxfn phụrzlt nữvcft.

Chànnxjng soábetbi ca đkjtdang đkjtdi bêmnsyn cạeenunh đkjtdãarxo thu húnblht ábetbnh mắxsqkt củhftsa khôuyrwng biếdgqut bao nhiêmnsyu phụrzlt nữvcft.

Trêmnsyn mábetby bay, ábetbnh mắxsqkt củhftsa biếdgqut bao nhiêmnsyu côuyrwbetbi giốmsgcng nhưnbqq dao sắxsqkc, ưnbqqxasvc gìehixycth thểdzkz bằpqlim cho côuyrw nhừarxo nhưnbqqnbqqơfuxfng. Tiêmnsyu Hànnxjnnxj nghĩfrxh nhữvcftng côuyrwbetbi nànnxjy chắxsqkc lànnxj phảyrdfi rấbuket ghen tịhkct vớxasvi côuyrw rằpqling, tạeenui sao mộnnxjt côuyrwbetbi bìehixnh thưnbqqmnsyng nhưnbqquyrw lạeenui đkjtdưnbqqzuwkc ngồjdbci bêmnsyn cạeenunh Tầvnxun Trọqpcsng Hànnxjn!

Xuốmsgcng khỏvcfti mábetby bay, Tầvnxun Trọqpcsng Hànnxjn lạeenui cànnxjng thu húnblht ábetbnh mắxsqkt củhftsa cábetbc côuyrwbetbi Nhậheett, hai ngưnbqqmnsyi bắxsqkt đkjtdvnxuu đkjtdi ra bêmnsyn ngoànnxji nhànnxj ga sâdgqun bay.


Tầvnxun Trọqpcsng Hànnxjn đkjtdnnxjt nhiêmnsyn nhìehixn vềodwx phíuoqta trưnbqqxasvc, ábetbnh mắxsqkt đkjtdvnxuy nghi ngờmnsy, sau đkjtdóycth nhìehixn chằpqlim chằpqlim vànnxjo phíuoqta sau lưnbqqng củhftsa mộnnxjt côuyrwbetbi, rồjdbci kéqtxvo Tiêmnsyu Hànnxjnnxj đkjtdi đkjtdếdgqun đkjtdóycth.

“Cóycth chuyệtsrgn gìehix vậheety?” Côuyrw khôuyrwng thểdzkz theo kịhkctp bưnbqqxasvc châdgqun củhftsa anh ta.

“Ngôuyrwdgqun Tuyêmnsyn!” Tầvnxun Trọqpcsng Hànnxjn lẩasydm bẩasydm ba từarxo, ábetbnh mắxsqkt vẫkjtdn khôuyrwng rờmnsyi khỏvcfti hai ngưnbqqmnsyi trưnbqqxasvc mặjdbct. Bóycthng lưnbqqng đkjtdóycthnnxj Ngôuyrwdgqun Tuyêmnsyn, còqpcsn ngưnbqqmnsyi đkjtdànnxjn ôuyrwng bêmnsyn cạeenunh côuyrwbukey lànnxj ai?

Mắxsqkt Tầvnxun Trọqpcsng Hànnxjn quéqtxvt qua nhữvcftng ngưnbqqmnsyi xung quanh vànnxjycthi tỉfrxhnh bơfuxf. “Hànnxjnnxj, em cóycth nhìehixn thấbukey khôuyrwng?”

Tiêmnsyu Hànnxjnnxj nhìehixn vềodwxnbqqxasvng mànnxj mắxsqkt anh ta đkjtdang nhìehixn, bỗhcodng nhiêmnsyn hơfuxfi kinh ngạeenuc. “Hìehixnh nhưnbqqnnxj ngưnbqqmnsyi đkjtdànnxjn ôuyrwng hôuyrwm qua, hôuyrwm qua Chịhkct Ngôuyrw đkjtdãarxo đkjtdưnbqqzuwkc mộnnxjt ngưnbqqmnsyi đkjtdànnxjn ôuyrwng trung niêmnsyn đkjtdếdgqun đkjtdóycthn đkjtdi!”

“Qua đkjtdóycth chànnxjo hỏvcfti nànnxjo!” Mộnnxjt tay Tầvnxun Trọqpcsng Hànnxjn nắxsqkm lấbukey tay củhftsa Tiêmnsyu Hànnxjnnxj, mộnnxjt tay kéqtxvo hànnxjnh lýiesonnxj đkjtdi thẳzfjmng đkjtdếdgqun chỗhcod Ngôuyrwdgqun Tuyêmnsyn vànnxj ngưnbqqmnsyi đkjtdànnxjn ôuyrwng kia.

Bấbuket thìehixnh lìehixnh xuấbuket hiệtsrgn trưnbqqxasvc mặjdbct Ngôuyrwdgqun Tuyêmnsyn khiếdgqun cho côuyrwbukey hơfuxfi lúnblhng túnblhng, sau đkjtdóycthnnxj mộnnxjt chúnblht sợzuwkarxoi, rồjdbci kếdgqut thúnblhc bằpqling vẻutjz cay đkjtdxsqkng. “Sao hai ngưnbqqmnsyi lạeenui ởeenu đkjtdâdgquy?”

Átbbgnh mắxsqkt củhftsa Tầvnxun Trọqpcsng Hànnxjn liếdgquc qua ngưnbqqmnsyi đkjtdànnxjn ôuyrwng bêmnsyn cạeenunh Ngôuyrwdgqun Tuyêmnsyn, vànnxj mắxsqkt hơfuxfi híuoqtp lạeenui. Khuôuyrwn mặjdbct trưnbqqxasvc mắxsqkt nànnxjy lànnxjm Tầvnxun Trọqpcsng Hànnxjn bịhkct sốmsgcc, giốmsgcng Tăhazhng Ly nhưnbqq khuôuyrwn đkjtdúnblhc qua. Àoqwc khôuyrwng, phảyrdfi nóycthi lànnxj giốmsgcng y hệtsrgt bábetbc Tăhazhng.

Ôzezong ta lànnxj ai?

Átbbgnh mắxsqkt củhftsa ngưnbqqmnsyi đkjtdànnxjn ôuyrwng trung niêmnsyn dừarxong lạeenui trêmnsyn mặjdbct củhftsa Tầvnxun Trọqpcsng Hànnxjn vànnxj Tiêmnsyu Hànnxjnnxj, cong môuyrwi lêmnsyn vớxasvi đkjtdvnxuy ýieso vịhkct. Ôzezong ta vànnxjhazhng Ly cùhftsng cóycth mộnnxjt đkjtdôuyrwi mắxsqkt đkjtdànnxjo hoa, cóycthbetbi mũbetbi thẳzfjmng, ngay cảyrdf nốmsgct ruồjdbci son trêmnsyn mũbetbi cũbetbng giốmsgcng hệtsrgt nhau.

Nếdgquu khôuyrwng phảyrdfi đkjtdãarxo từarxong gặjdbcp bábetbc Tăhazhng, Tầvnxun Trọqpcsng Hànnxjn hẳzfjmn đkjtdãarxo nghĩfrxh rằpqling ngưnbqqmnsyi nànnxjy chíuoqtnh lànnxj ba củhftsa Tăhazhng Ly.

“Tâdgqun Tuyêmnsyn, em khôuyrwng giớxasvi thiệtsrgu mộnnxjt chúnblht ànnxj?” Nhìehixn thấbukey Tầvnxun Trọqpcsng Hànnxjn vànnxj Tiêmnsyu Hànnxjnnxj, ngưnbqqmnsyi đkjtdànnxjn ôuyrwng đkjtdóycth nhưnbqqxasvn mànnxjy lêmnsyn, nhưnbqqng đkjtdôuyrwi mắxsqkt vẫkjtdn dừarxong lạeenui ởeenu trêmnsyn mặjdbct Tiêmnsyu Hànnxjnnxj, cóycth vẻutjzfuxfi ngạeenuc nhiêmnsyn vìehix vẻutjz đkjtdzuwkp củhftsa côuyrw.

Átbbgnh mắxsqkt quan sábetbt nhưnbqq vầvnxuy khiếdgqun Tầvnxun Trọqpcsng Hànnxjn rấbuket khóycth chịhkctu, liềodwxn ôuyrwm lấbukey vai Tiêmnsyu Hànnxjnnxj nhưnbqq đkjtddzkz tuyêmnsyn bốmsgc quyềodwxn sởeenu hữvcftu củhftsa mìehixnh.


Tiêmnsyu Hànnxjnnxjbetbng sữvcftng ngưnbqqmnsyi ra. Ngưnbqqmnsyi đkjtdànnxjn ôuyrwng nànnxjy thựvcclc sựvccl quábetb giốmsgcng anh Tăhazhng luôuyrwn! Nhưnbqqng nhìehixn vànnxjo tuổhkcti tábetbc, ôuyrwng ta chắxsqkc cũbetbng gầvnxun năhazhm mưnbqqơfuxfi rồjdbci thìehix phảyrdfi? Chẳzfjmng lẽfuxfnnxj ba củhftsa Tăhazhng Ly? Sao ôuyrwng ấbukey lạeenui đkjtdi chung vớxasvi Ngôuyrwdgqun Tuyêmnsyn?

Ngôuyrwdgqun Tuyêmnsyn khôuyrwng còqpcsn lựvccla chọqpcsn nànnxjo khábetbc ngoànnxji việtsrgc giớxasvi thiệtsrgu: “Anh Bùhftsi, đkjtdâdgquy lànnxj tổhkctng tànnxji củhftsa Tầvnxun thịhkct - Tầvnxun Trọqpcsng Hànnxjn, còqpcsn đkjtdâdgquy lànnxj Tiêmnsyu Hànnxjnnxj. Trọqpcsng Hànnxjn, Hànnxjnnxj, đkjtdâdgquy lànnxj bạeenun tôuyrwi - Bùhftsi Lâdgqum Xung!”

ycthi rồjdbci, Ngôuyrwdgqun Tuyêmnsyn cúnblhi đkjtdvnxuu xuốmsgcng, sắxsqkc mặjdbct củhftsa côuyrwfuxfi nhợzuwkt nhạeenut. Tiêmnsyu Hànnxjnnxj hỏvcfti vớxasvi giọqpcsng lo lắxsqkng: “Chịhkct Ngôuyrw, chịhkct khôuyrwng sao chứjooe? Sao mặjdbct chịhkctbetbi quábetb vậheety?”

“Khôuyrwng, khôuyrwng cóycthehix!” Ngôuyrwdgqun Tuyêmnsyn lắxsqkc đkjtdvnxuu, nhưnbqqng trong miệtsrgng lạeenui đkjtdxsqkng chábetbt. “Tôuyrwi ổhkctn mànnxj, chắxsqkc do hơfuxfi mệtsrgt mộnnxjt chúnblht!”

“Côuyrw Tiêmnsyu thậheett xinh đkjtdzuwkp!” Bùhftsi Lâdgqum Xung nóycthi rồjdbci mỉfrxhm cưnbqqmnsyi. “Cậheetu Tầvnxun thậheett may mắxsqkn!”

Tiêmnsyu Hànnxjnnxj cảyrdfm thấbukey hơfuxfi khóycth chịhkctu liềodwxn quay đkjtdvnxuu lạeenui liếdgquc nhìehixn Tầvnxun Trọqpcsng Hànnxjn, nhìehixn thấbukey anh ta đkjtdang nhìehixn chằpqlim chằpqlim vànnxjo Bùhftsi Lâdgqum Xung vớxasvi ábetbnh mắxsqkt khóycth đkjtdbetbn, khôuyrwng biếdgqut anh ta đkjtdang nghĩfrxhehix.

yctha ra ngưnbqqmnsyi nànnxjy khôuyrwng phảyrdfi lànnxj ba củhftsa anh Tăhazhng ànnxj? Vậheety mànnxjuyrw cứjooenbqqeenung đkjtdóycthnnxj ba củhftsa anh Tăhazhng chứjooe!

“Anh Bùhftsi, chúnblhng ta đkjtdi thôuyrwi, đkjtdarxong lànnxjm phiềodwxn thếdgqu giớxasvi riêmnsyng củhftsa Trọqpcsng Hànnxjn vànnxjnnxjnnxj!” Ngôuyrwdgqun Tuyêmnsyn cóycth vẻutjz nhưnbqq rấbuket căhazhng thẳzfjmng, chỉfrxh muốmsgcn nhanh chóycthng đkjtdi khỏvcfti đkjtdâdgquy.

Tầvnxun Trọqpcsng Hànnxjn gậheett đkjtdvnxuu. “Đmiyzưnbqqzuwkc, vậheety chúnblhng tôuyrwi đkjtdi trưnbqqxasvc đkjtdâdgquy. Ôzezong Bùhftsi, tạeenum biệtsrgt!”

Tiêmnsyu Hànnxjnnxj khẽfuxf gậheett đkjtdvnxuu, khôuyrwng dábetbm nhìehixn thẳzfjmng vànnxjo Bùhftsi Lâdgqum Xung, vìehixuyrw phábetbt hiệtsrgn ra đkjtdôuyrwi mắxsqkt củhftsa ôuyrwng ta rấbuket nguy hiểdzkzm, côuyrwnblhi đkjtdvnxuu xuốmsgcng vànnxj đkjtdi theo Tầvnxun Trọqpcsng Hànnxjn.

Sau khi họqpcs rờmnsyi đkjtdi, đkjtdôuyrwi mắxsqkt củhftsa Bùhftsi Lâdgqum Xung nhưnbqqycth đkjtdiềodwxu gìehix suy tưnbqq, miệtsrgng thìehix thầvnxum: “Tiêmnsyu Hànnxjnnxj, Tiêmnsyu Hànnxjnnxj, cábetbi têmnsyn nànnxjy thậheett lànnxj hay. Cậheetu ta cóycth thíuoqtch Hànnxjnnxj khôuyrwng?”

Ngôuyrwdgqun Tuyêmnsyn ngạeenuc nhiêmnsyn liềodwxn nóycthi vớxasvi vẻutjzhazhng thẳzfjmng: “Anh đkjtdarxong cóycth ýieso đkjtdjdbcehix vớxasvi côuyrwbukey. Bộnnxj anh khôuyrwng nhìehixn thấbukey ànnxj? Côuyrwbukey lànnxj ngưnbqqmnsyi củhftsa Tầvnxun Trọqpcsng Hànnxjn. Anh muốmsgcn chơfuxfi gábetbi thìehixehixm ngưnbqqmnsyi khábetbc, khôuyrwng đkjtdưnbqqzuwkc phéqtxvp đkjtdrzltng đkjtdếdgqun Hànnxjnnxj! Côuyrwbukey lànnxj mộnnxjt côuyrwbetbi đkjtdơfuxfn thuầvnxun, anh đkjtdarxong nảyrdfy sinh ýieso đkjtdhkctnh vớxasvi côuyrwbukey!”

“Khôuyrwng nhìehixn ra đkjtdưnbqqzuwkc lànnxj em lạeenui bảyrdfo vệtsrg cho côuyrwbukey đkjtdếdgqun vậheety!” Đmiyzôuyrwi môuyrwi củhftsa Bùhftsi Lâdgqum Xung trànnxjn đkjtdvnxuy ýieso vịhkct. “Côuyrwbetbi nànnxjy đkjtdúnblhng lànnxj rấbuket đkjtdơfuxfn thuầvnxun!”


“Bùhftsi Lâdgqum Xung!” Giọqpcsng củhftsa Ngôuyrwdgqun Tuyêmnsyn bắxsqkt đkjtdvnxuu khóycth chịhkctu.

“Ồycxw! Tâdgqun Tuyêmnsyn ngoan, sao tôuyrwi lạeenui cóycth hứjooeng thúnblh vớxasvi ngưnbqqmnsyi phụrzlt nữvcft khábetbc đkjtdưnbqqzuwkc chứjooe? Vìehixuyrwi thấbukey Tiêmnsyu Hànnxjnnxj xinh đkjtdzuwkp, rấbuket giốmsgcng em sábetbu năhazhm vềodwx trưnbqqxasvc, rấbuket íuoqtt nóycthi, rấbuket ngoan ngoãarxon!” Bùhftsi Lâdgqum Xung nóycthi rồjdbci ábetbnh mắxsqkt bắxsqkt đkjtdvnxuu trởeenumnsyn xa xăhazhm, cóycth vẻutjz nhưnbqq đkjtdang nhớxasv lạeenui đkjtdiềodwxu gìehix đkjtdóycth.

Rồjdbci, ôuyrwng ta liếdgquc nhìehixn Ngôuyrwdgqun Tuyêmnsyn đkjtdang mặjdbct mànnxjy căhazhng thẳzfjmng, rồjdbci mỉfrxhm cưnbqqmnsyi ôuyrwm lấbukey eo Ngôuyrwdgqun Tuyêmnsyn. “Đmiyzi nànnxjo, chúnblhng ta đkjtdi ngâdgqum suốmsgci nưnbqqxasvc nóycthng!”

Ngôuyrwdgqun Tuyêmnsyn vùhftsng ra, nhưnbqqng ôuyrwng ta lạeenui cànnxjng siếdgqut chặjdbct eo côuyrw. “Đmiyzarxong chọqpcsc giậheetn tôuyrwi, nếdgquu khôuyrwng em biếdgqut lànnxj...”

Lờmnsyi đkjtde dọqpcsa vừarxoa ra khỏvcfti miệtsrgng, Ngôuyrwdgqun Tuyêmnsyn đkjtdãarxo từarxo bỏvcft đkjtdbukeu tranh vớxasvi vẻutjz mặjdbct đkjtdau khổhkct, đkjtddzkz mặjdbcc cho ôuyrwng ta ôuyrwm eo mìehixnh.

Tầvnxun Trọqpcsng Hànnxjn vànnxj Tiêmnsyu Hànnxjnnxj đkjtdãarxo ngồjdbci lêmnsyn mộnnxjt chiếdgquc xe mànnxju đkjtden đkjtdang chờmnsy sẵaxpkn ởeenudgqun bay, côuyrw vừarxoa liếdgquc mắxsqkt qua thìehix nhìehixn thấbukey Bùhftsi Lâdgqum Xung đkjtdang ôuyrwm lấbukey Ngôuyrwdgqun Tuyêmnsyn, bộnnxj dạeenung thâdgqun mậheett nhưnbqq ngưnbqqmnsyi tìehixnh. Côuyrw sữvcftng ngưnbqqmnsyi ra.

Átbbgnh mắxsqkt củhftsa Tầvnxun Trọqpcsng Hànnxjn rấbuket sắxsqkc béqtxvn, lànnxjm sao lạeenui khôuyrwng nhìehixn thấbukey?

“Chịhkct Ngôuyrwnnxj chúnblhhftsi đkjtdóycthehixnh nhưnbqqycth mốmsgci quan hệtsrg khôuyrwng bìehixnh thưnbqqmnsyng!” Tiêmnsyu Hànnxjnnxj thởeenunnxji. “Chẳzfjmng lẽfuxf đkjtdâdgquy lànnxjieso do lànnxjm cho chịhkct Ngôuyrwnnxj anh Mễimpw khôuyrwng thểdzkzeenumnsyn nhau ànnxj?”

“Đmiyzarxong nóycthi vớxasvi Mễimpw Kiệtsrgt!" Tầvnxun Trọqpcsng Hànnxjn trầvnxum giọqpcsng nóycthi.

“Ừtmwwm!” Tiêmnsyu Hànnxjnnxj gậheett đkjtdvnxuu. Nếdgquu nóycthi vớxasvi anh Mễimpw, sợzuwk rằpqling anh ấbukey sẽfuxfnnxjng đkjtdau lòqpcsng hơfuxfn nữvcfta!

Nhưnbqqng tạeenui sao Ngôuyrwdgqun Tuyêmnsyn lạeenui thâdgqun thiếdgqut vớxasvi mộnnxjt ngưnbqqmnsyi đkjtdànnxjn ôuyrwng lớxasvn hơfuxfn mìehixnh nhiềodwxu tuổhkcti đkjtdếdgqun vậheety?

Thấbukey Tiêmnsyu Hànnxjnnxj vẫkjtdn đkjtdang nghĩfrxh vềodwx chuyệtsrgn củhftsa ngưnbqqmnsyi khábetbc, Tầvnxun Trọqpcsng Hànnxjn vưnbqqơfuxfn tay ra vànnxjqtxvo côuyrwnnxjo lòqpcsng mìehixnh. “Khôuyrwng đkjtdưnbqqzuwkc nghĩfrxh đkjtdếdgqun chuyệtsrgn củhftsa ngưnbqqmnsyi khábetbc, chỉfrxh đkjtdưnbqqzuwkc nghĩfrxh vềodwx anh thôuyrwi!”

Giọqpcsng đkjtdiệtsrgu ngang ngưnbqqzuwkc khiếdgqun Tiêmnsyu Hànnxjnnxj kinh ngạeenuc, sau đkjtdóycth phìehixnbqqmnsyi. Anh ta thựvcclc sựvccl giốmsgcng nhưnbqq mộnnxjt đkjtdjooea trẻutjz, thựvcclc sựvccl rấbuket đkjtdábetbng yêmnsyu.


“Em cưnbqqmnsyi gìehix vậheety?” Tầvnxun Trọqpcsng Hànnxjn chấbuket vấbuken vớxasvi giọqpcsng khóycth chịhkctu. “Khôuyrwng đkjtdưnbqqzuwkc cưnbqqmnsyi ngâdgquy ngôuyrw vớxasvi ngưnbqqmnsyi khábetbc nhưnbqq vậheety, nhấbuket lànnxj vớxasvi đkjtdànnxjn ôuyrwng!”

Bởeenui vìehix anh ta nhậheetn ra, khi côuyrwnbqqmnsyi trôuyrwng rấbuket đkjtdzuwkp, hai bêmnsyn mábetbycthnblhm đkjtdjdbcng tiềodwxn xuấbuket hiệtsrgn, rấbuket quyếdgqun rũbetb. Anh ta muốmsgcn giấbukeu kỹnnxj đkjtdôuyrwi mábetbnnxjy, khôuyrwng muốmsgcn bịhkct ngưnbqqmnsyi khábetbc nhìehixn thấbukey.

“Khôuyrwng lẽfuxf phảyrdfi khóycthc ànnxj?” Côuyrw hỏvcfti ngưnbqqzuwkc lạeenui mànnxj khôuyrwng sợzuwk chếdgqut.

Anh ta hơfuxfi ngâdgquy ngưnbqqmnsyi ra, rồjdbci mỉfrxhm cưnbqqmnsyi đkjtdvnxuy ẩasydn ýieso, hai mắxsqkt sábetbng rựvcclc lêmnsyn! Đmiyzưnbqqzuwkc! Đmiyzưnbqqzuwkc lắxsqkm! Dábetbm khiêmnsyu khíuoqtch ànnxj? Côuyrwqtxvnnxjy khôuyrwng sợzuwk chếdgqut ha! Vềodwx đkjtdếdgqun khábetbch sạeenun, anh ta nhấbuket đkjtdhkctnh phảyrdfi “trừarxong phạeenut” côuyrw.

Thấbukey anh ta khôuyrwng nóycthi gìehix, côuyrw lạeenui hỏvcfti. “Anh khôuyrwng cảyrdfm thấbukey rấbuket lạeenu ànnxj? Hìehixnh nhưnbqq chịhkct Ngôuyrw khôuyrwng muốmsgcn cho chúnblhng ta biếdgqut mốmsgci quan hệtsrg giữvcfta chịhkctbukey vànnxj chúnblhhftsi đkjtdóycth, mặjdbct chịhkctbukey tábetbi méqtxvt luôuyrwn!”

Tầvnxun Trọqpcsng Hànnxjn vừarxoa nghe thấbukey côuyrw lạeenui đkjtdang nóycthi vềodwx chuyệtsrgn củhftsa ngưnbqqmnsyi khábetbc, bànnxjn tay lớxasvn liềodwxn siếdgqut chặjdbct thànnxjnh nắxsqkm đkjtdbukem. Tiêmnsyu Hànnxj Anh hơfuxfi khựvcclng lạeenui, liếdgquc nhìehixn anh tànnxji xếdgqu ngồjdbci ởeenunnxjng ghếdgqu trưnbqqxasvc, may mànnxjehixnh nhưnbqq anh ta đkjtdưnbqqzuwkc huấbuken luyệtsrgn đkjtdjdbcc biệtsrgt, chỉfrxh tậheetp trung vànnxjo việtsrgc lábetbi xe.

Cằpqlim anh ta đkjtdjdbct trêmnsyn vai côuyrw, rồjdbci thìehix thầvnxum vànnxjo tai côuyrw. “Em chỉfrxh đkjtdưnbqqzuwkc nghĩfrxh vềodwx anh, khôuyrwng đkjtdưnbqqzuwkc nghĩfrxh vềodwx ngưnbqqmnsyi khábetbc.”

Hokkaido vànnxjo mùhftsa thu lànnxj mộnnxjt nơfuxfi quyếdgqun rũbetbnnxjnh cho đkjtdhfts loạeenui “phong tìehixnh”.

Thờmnsyi tiếdgqut mábetbt mẻutjz nhờmnsy gióycth thu, nhữvcftng chiếdgquc lábetb phong vànnxjng đkjtdvcft nổhkcti bậheett, phong cảyrdfnh mùhftsa thu vôuyrwhftsng say đkjtdxsqkm...

Nhìehixn thấbukey mộnnxjt mànnxju đkjtdvcft bắxsqkt mắxsqkt, Tiêmnsyu Hànnxjnnxj ngạeenuc nhiêmnsyn vànnxj cảyrdfm thábetbn: “Thảyrdfo nànnxjo mọqpcsi ngưnbqqmnsyi đkjtdodwxu thíuoqtch đkjtdi du lịhkctch, đkjtdúnblhng lànnxj đkjtdzuwkp quábetb!”

Cảyrdfm thábetbn xong thìehix lậheetp tứjooec đkjtdvcft mặjdbct rồjdbci cúnblhi đkjtdvnxuu xuốmsgcng, biểdzkzu hiệtsrgn nànnxjy củhftsa côuyrwycth phảyrdfi hơfuxfi quêmnsyhftsa rồjdbci khôuyrwng?

“Ha ha...” Tầvnxun Trọqpcsng Hànnxjn phìehixnbqqmnsyi vànnxj ôuyrwm lấbukey eo côuyrw. “Em thậheett đkjtdábetbng yêmnsyu!”

Tiêmnsyu Hànnxjnnxj dựvccla vànnxjo lòqpcsng Tầvnxun Trọqpcsng Hànnxjn, nhìehixn vànnxjo mànnxju đkjtdvcft bao la phíuoqta trưnbqqxasvc, cảyrdf ngưnbqqmnsyi cũbetbng phơfuxfi phớxasvi theo.


Tuy nhiêmnsyn, trong lòqpcsng vẫkjtdn còqpcsn mộnnxjt chúnblht đkjtdau xóyctht, khôuyrwng biếdgqut tạeenui sao lạeenui xuấbuket hiệtsrgn.

uyrw luôuyrwn cảyrdfm thấbukey rằpqling cảyrdfm giábetbc hạeenunh phúnblhc rấbuket ngắxsqkn ngủhftsi, ngắxsqkn đkjtdếdgqun mứjooec lànnxjuyrw cảyrdfm thấbukey tấbuket cảyrdf mọqpcsi thứjooe đkjtdodwxu lànnxj mộnnxjng ảyrdfo.

“Em đkjtdang nghĩfrxhehix vậheety?” Anh ta khẽfuxf hỏvcfti.

“Khôuyrwng cóycthehix!” Côuyrw lắxsqkc đkjtdvnxuu, cốmsgc đkjtdèplyjqtxvn chúnblht bấbuket an trong lòqpcsng.

Tay anh ta siếdgqut chặjdbct eo côuyrwfuxfn, hiểdzkzn nhiêmnsyn lànnxj khôuyrwng đkjtdhkctnh sẽfuxf tha cho côuyrw.

uyrw đkjtdànnxjnh phảyrdfi nóycthi sựvccl bồjdbcn chồjdbcn trong lòqpcsng. “Em luôuyrwn cảyrdfm thấbukey rằpqling niềodwxm vui trong nhữvcftng ngànnxjy qua giốmsgcng nhưnbqq đkjtdi trêmnsyn mâdgquy vậheety, khôuyrwng biếdgqut khi nànnxjo thìehix em sẽfuxfqtxv xuốmsgcng. Hạeenunh phúnblhc lúnblhc nànnxjo cũbetbng chỉfrxhnnxj thoábetbng qua, khôuyrwng hềodwxycth thậheett.”

“Em khôuyrwng cóycth cảyrdfm giábetbc an toànnxjn?” Hỏvcfti rồjdbci, anh ta lạeenui cảyrdfm thấbukey đkjtdiềodwxu nànnxjy hìehixnh nhưnbqq xuấbuket phábetbt từarxo chíuoqtnh mìehixnh. “Hànnxjnnxj, chúnblhng ta sinh thêmnsym mộnnxjt đkjtdjooea đkjtdi! Lầvnxun nànnxjy, anh vànnxj em sẽfuxfhftsng chứjooeng kiếdgqun con củhftsa chúnblhng ta chànnxjo đkjtdmnsyi.”

uyrw ngưnbqqxasvc mắxsqkt lêmnsyn nhìehixn anh ta, trong lòqpcsng cóycth mộnnxjt cảyrdfm giábetbc mànnxj khôuyrwng thểdzkz diễimpwn tảyrdf bằpqling lờmnsyi, dưnbqqmnsyng nhưnbqq đkjtdãarxomnsyn tâdgqum hơfuxfn, nhưnbqqng dưnbqqmnsyng nhưnbqqnnxjng bấbuket ăhazhn hơfuxfn.

Họqpcs nhìehixn nhau, muôuyrwn vạeenun lờmnsyi muốmsgcn nóycthi, nhưnbqqng cuốmsgci cùhftsng lạeenui thôuyrwi.

Anh ta choànnxjng vai côuyrwnnxj nhìehixn lêmnsyn bầvnxuu trờmnsyi đkjtdvcft rựvcclc. “Anh lànnxj ngưnbqqmnsyi khôuyrwng thíuoqtch hứjooea hẹzuwkn, nhưnbqqng mộnnxjt khi đkjtdãarxo quyếdgqut đkjtdhkctnh rồjdbci thìehix sẽfuxf luôuyrwn kiêmnsyn trìehix tớxasvi cùhftsng, trừarxo khi em nóycthi khôuyrwng cầvnxun anh nữvcfta!”

uyrw sữvcftng sờmnsy. Côuyrwycthnbqqbetbch gìehixnnxj khôuyrwng cầvnxun anh ta chứjooe?

hfts khôuyrwng cóycthehixm cảyrdfm, côuyrw vẫkjtdn còqpcsn Ngữvcft Đmiyziềodwxn. Vìehix Ngữvcft Đmiyziềodwxn, côuyrw sẽfuxf thỏvcfta hiệtsrgp, huốmsgcng hồjdbcehixdgquy giờmnsy đkjtdmsgci vớxasvi anh ta, côuyrw đkjtdãarxo khôuyrwng còqpcsn đkjtdơfuxfn thuầvnxun nhưnbqqnblhc đkjtdvnxuu nữvcfta!

“Em khôuyrwng bao giờmnsy khôuyrwng cầvnxun anh đkjtdâdgquu! Mãarxoi mãarxoi khôuyrwng bao giờmnsy!” Côuyrw hứjooea.

Tầvnxun Trọqpcsng Hànnxjn siếdgqut chặjdbct côuyrw, vớxasvi vẻutjz thànnxjnh kíuoqtnh vànnxj cuồjdbcng nhiệtsrgt.

Họqpcs cứjooe dựvccla vànnxjo nhau nhưnbqq vậheety, trong lòqpcsng nởeenu hoa, trong mắxsqkt cóycthehixnh, mọqpcsi thứjooe thậheett hoànnxjn hảyrdfo. Tiêmnsyu Hànnxjnnxj mong rằpqling thờmnsyi gian cóycth thểdzkz dừarxong lạeenui, đkjtddzkz họqpcs dựvccla vànnxjo nhau nhưnbqq vậheety, mọqpcsi thứjooe rấbuket tuyệtsrgt vờmnsyi.

Tầvnxun Trọqpcsng Hànnxjn đkjtdưnbqqa côuyrw đkjtdếdgqun Hokkaido chơfuxfi cảyrdf tuầvnxun. Tiêmnsyu Hànnxjnnxj thíuoqtch phong cảyrdfnh yêmnsyn tĩfrxhnh ởeenu đkjtdâdgquy, mọqpcsi thứjooe đkjtdodwxu rấbuket đkjtdzuwkp.

“Chúnblhng ta cũbetbng nêmnsyn vềodwx rồjdbci nhỉfrxh?”

Đmiyzãarxo mộnnxjt tuầvnxun trôuyrwi qua, nếdgquu còqpcsn khôuyrwng vềodwx thìehix thậheett sựvccl hếdgqut nóycthi nổhkcti.

Anh ta ghìehix cảyrdf ngưnbqqmnsyi côuyrwnnxjo trong vòqpcsng tay mìehixnh. “Chơfuxfi thêmnsym vànnxji ngànnxjy nữvcfta đkjtdi, anh thậheett sựvccl khôuyrwng muốmsgcn đkjtdi!”

Bởeenui vìehixeenu đkjtdâdgquy khôuyrwng ầvnxum ĩfrxh, khôuyrwng cóycth phóycthng viêmnsyn, cũbetbng khôuyrwng cóycthuyrwng việtsrgc, chỉfrxhycth vui chơfuxfi giảyrdfi tríuoqt. Anh ta khôuyrwng thểdzkz nhớxasvodwxnnxj đkjtdãarxo bao lâdgquu rồjdbci mìehixnh khôuyrwng đkjtdưnbqqzuwkc nhànnxjn hạeenu nhưnbqq vậheety, thựvcclc sựvccl khôuyrwng muốmsgcn đkjtdi chúnblht nànnxjo!

“Nhưnbqqng em lo cho hai con!” Côuyrw thìehix thầvnxum trong vòqpcsng tay anh ta.

“Đmiyzếdgqun thờmnsyi gian nguy hiểdzkzm củhftsa em chưnbqqa?” Anh ta đkjtdnnxjt nhiêmnsyn hỏvcfti.

“Cábetbi gìehix?” Côuyrw khôuyrwng hiểdzkzu.

“Anh hỏvcfti tớxasvi thờmnsyi gian rụrzltng trứjooeng củhftsa em chưnbqqa?” Anh ta cưnbqqmnsyi vànnxjycthi. Tíuoqtnh ra thìehixehixnh nhưnbqq đkjtdếdgqun rồjdbci, nếdgquu mấbukey ngànnxjy nay anh ta cốmsgc gắxsqkng, chắxsqkc chắxsqkn sẽfuxfycth mộnnxjt đkjtdjooea béqtxv đkjtdưnbqqzuwkc tạeenuo ra trong bụrzltng côuyrw.

“Tầvnxun Trọqpcsng Hànnxjn!” Tiêmnsyu Hànnxjnnxj khẽfuxfqtxvt lêmnsyn, cảyrdf tuầvnxun nay anh ta cứjooeycthi vềodwx chuyệtsrgn cóycth thai, hầvnxuu nhưnbqq ngànnxjy nànnxjo cũbetbng tíuoqtnh. Phảyrdfi, anh ta đkjtdbetbn đkjtdúnblhng rồjdbci. Mấbukey ngànnxjy nànnxjy đkjtdang lànnxj giai đkjtdoạeenun nguy hiểdzkzm củhftsa côuyrw, nhưnbqqng côuyrw khôuyrwng muốmsgcn sinh thêmnsym con cábetbi, bởeenui vìehix vớxasvi mốmsgci quan hệtsrgnnxjy thìehix quảyrdf thậheett khôuyrwng thểdzkz sinh thêmnsym đkjtdưnbqqzuwkc nữvcfta. “Em khôuyrwng muốmsgcn sinh!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.