Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 212 :

    trước sau   
Tiênihju Hàtdhntdhn thấzkkip thỏjdmum trong lòloitng, ngưsbmmzzrnc mắltntt lênihjn nhìyisjn lébexpn anh ta mộquvet cábgtsi, nhìyisjn thấzkkiy đqexjôocwpi môocwpi mỏjdmung củxuzpa anh ta đqexjang míxllqm chặtaezt lạbrzui vàtdhn chờhnlc đqexjaqkli biểvzgdu hiệbgtsn củxuzpa côocwp. Côocwp đqexji tớzzrni trưsbmmzzrnc mặtaezt anh ta vớzzrni lưsbmmơcnnjng tâectem tộquvei lỗqsphi, mặtaezt đqexjjdmu bừecteng vàtdhn nhókpksn châecten lênihjn, hôocwpn lênihjn cằtaezm anh ta rồbudwi rờhnlci đqexji nhanh chókpksng.

“Vậddacy đqexjãxudj đqexjưsbmmaqklc chưsbmma?” Mặtaezt côocwp đqexjãxudj đqexjjdmu bừecteng lênihjn.

Anh ta khôocwpng nókpksi gìyisj.

ocwp lạbrzui vôocwp thứhqxdc ngưsbmmzzrnc mắltntt lênihjn, nhìyisjn thấzkkiy trong mắltntt anh ta lókpkse lênihjn ábgtsnh lửolhva. Côocwp lậddacp tứhqxdc cúvnxni đqexjhlepu xuốzbabng. “Anh nókpksi anh muốzbabn gìyisj đqexji màtdhn!”

“Em tựgsay suy nghĩmoti xem mìyisjnh nênihjn làtdhnm gìyisj đqexji, bâectey giờhnlc anh sẽqigg đqexji tắltntm. Nếhqxdu chúvnxnt nữzzrna anh ra đqexjâectey màtdhn em vẫyisjn khôocwpng làtdhnm anh hàtdhni lòloitng, em sẽqigg biếhqxdt sốzbab phậddacn củxuzpa mìyisjnh đqexjókpks!” Anh ta trầhlepm giọqumyng đqexje dọqumya.

Tiênihju Hàtdhntdhn ngâectey ngưsbmmhnlci ra. “Rốzbabt cuộquvec thìyisj anh muốzbabn gìyisj hảiznm?”


“Cởvsxai quầhlepn ábgtso ra, nằtaezm lênihjn giưsbmmhnlcng chờhnlc anh!” Anh ta chớzzrnp mắltntt, ra lệbgtsnh đqexjhlepy ẩzcben ýmnax, sau đqexjókpks đqexji vàtdhno phòloitng tắltntm.

Sao anh ta cókpks thểvzgdkpksi nhưsbmm vậddacy?

Tiênihju Hàtdhntdhn cắltntn môocwpi. Trờhnlci ơcnnji! Trênihjn mặtaezt nókpksng nhưsbmm lửolhva đqexjzbabt.

Cởvsxai hếhqxdt quầhlepn ábgtso? Côocwp sẽqigg khôocwpng làtdhnm đqexjâecteu.

Thấzkkiy anh ta đqexjang ởvsxa trong phòloitng tắltntm, Tiênihju Hàtdhntdhn mởvsxa cửolhva vàtdhn đqexji ra ngoàtdhni.

Khi đqexji ngang qua cửolhva phòloitng củxuzpa Tăqsphng Ly vàtdhnsbmmơcnnjng Dưsbmmơcnnjng, nghe thấzkkiy bênihjn trong vang lênihjn tiếhqxdng thởvsxa hổofoxn hểvzgdn khe khẽqigg, côocwp ngâectey ngưsbmmhnlci ra rồbudwi vộquvei vãxudj rờhnlci khỏjdmui đqexjókpks.

Tầhlepn Trọqumyng Hàtdhnn tắltntm xong thìyisj chỉbfem mặtaezc ábgtso choàtdhnng tắltntm rồbudwi đqexji ra, khôocwpng nhìyisjn thấzkkiy ai trong phòloitng. Chếhqxdt tiệbgtst! Tầhlepn Trọqumyng Hàtdhnn mắltntng thầhlepm mộquvet tiếhqxdng, vẫyisjn mặtaezc ábgtso choàtdhnng tắltntm vàtdhn mởvsxa cửolhva đqexji ra ngoàtdhni đqexjvzgd bắltntt ngưsbmmhnlci.

Tiênihju Hàtdhntdhn trốzbabn trong hàtdhnnh lang, híxllqt thậddact sâecteu, híxllqt thậddact sâecteu, hy vọqumyng anh ta sẽqigg khôocwpng nổofoxi giậddacn. Côocwp trốzbabn ra khỏjdmui phòloitng, bênihjn ngoàtdhni rấzkkit lạbrzunh. Côocwptdhntdhn hai tay thìyisj nghe thấzkkiy tiếhqxdng bưsbmmzzrnc châecten. Côocwp hoảiznmng sợaqkl quay đqexjhlepu lạbrzui, còloitn chưsbmma nhìyisjn rõofox ngưsbmmhnlci vừectea đqexjếhqxdn làtdhn ai thìyisj đqexjãxudj bịvnxnbgtsc lênihjn vai.

“A…” Tiênihju Hàtdhntdhnbexpt lênihjn vàtdhn chạbrzum vàtdhno mábgtsi tókpksc vẫyisjn còloitn ưsbmmzzrnt sũakelng củxuzpa anh ta, đqexjquvet nhiênihjn bừecteng tỉbfemnh. “Sao anh lạbrzui ra ngoàtdhni nhưsbmm thếhqxdtdhny? Lỡgkxt bịvnxn cảiznmm lạbrzunh thìyisj sao?”

“Ai cho phébexpp em chạbrzuy ra đqexjâectey?” Tầhlepn Trọqumyng Hàtdhnn mộquvet lầhlepn nữzzrna vábgtsc Tiênihju Hàtdhntdhntdhno phòloitng.

Khi Tiênihju Hàtdhntdhn vừectea đqexjưsbmmaqklc đqexjtaezt xuốzbabng thìyisjocwp lo lắltntng quay đqexjhlepu lạbrzui, nhìyisjn thấzkkiy tókpksc anh ta vẫyisjn còloitn đqexjang giọqumyt nưsbmmzzrnc, liềjrlmn lậddacp tứhqxdc lấzkkiy khăqsphn lôocwpng lau tókpksc cho anh ta. “Đgkxtvzgd vậddacy sẽqigg bịvnxn cảiznmm lạbrzunh đqexjókpks!”

nihjn ngoàtdhni toàtdhnn băqsphng vàtdhn tuyếhqxdt, sao anh ta lạbrzui ra ngoàtdhni nhưsbmm thếhqxdtdhny?

Tầhlepn Trọqumyng Hàtdhnn sa sầhlepm mặtaezt lạbrzui, khôocwpng nókpksi lờhnlci nàtdhno.


“Đgkxtưsbmmaqklc rồbudwi, đqexjecteng giậddacn nữzzrna!” Tiênihju Hàtdhntdhn nhẹhlep nhàtdhnng an ủxuzpi.

Đgkxtquvet nhiênihjn, cảiznm ngưsbmmhnlci côocwp bịvnxn anh ta kébexpo mộquvet cábgtsi thậddact mạbrzunh, rơcnnji vàtdhno vòloitng tay rắltntn chắltntc củxuzpa anh ta. Đgkxtôocwpi tay mạbrzunh mẽqigg siếhqxdt chặtaezt cơcnnj thểvzgdocwp, côocwp cảiznmm nhậddacn đqexjưsbmmaqklc thâecten nhiệbgtst củxuzpa anh ta. Nhữzzrnng giọqumyt nưsbmmzzrnc trênihjn tókpksc anh ta đqexjang nhỏjdmu xuốzbabng trênihjn mábgtsocwp.

Anh ta khẽqiggocwpn nhẹhleptdhno tai côocwp, rồbudwi nókpksi lớzzrnn tiếhqxdng: “Lầhlepn nàtdhny anh phảiznmi trừecteng phạbrzut em gấzkkip đqexjôocwpi.”

Anh ta hôocwpn lênihjn dábgtsi tai vàtdhnbgtsocwp. Mộquvet đqexjôocwpi môocwpi nókpksng bỏjdmung lang thang trênihjn cổofoxocwp, khiếhqxdn côocwp cảiznmm thấzkkiy ngứhqxda ngábgtsy. Sựgsay đqexjênihjnihj trong mộquvet khoảiznmnh khắltntc khiếhqxdn côocwp bấzkkit giábgtsc nhắltntm mắltntt lạbrzui, cảiznmm nhậddacn hơcnnji ấzkkim màtdhntdhnn da anh ta mang lạbrzui.

tdhnn tay anh ta trưsbmmaqklt xuốzbabng từectebgtsnh tay côocwp từecteng chúvnxnt, từecteng chúvnxnt mộquvet. Men theo đqexjưsbmmhnlcng cong đqexjókpks, vuốzbabt ve phầhlepn mềjrlmm nhấzkkit củxuzpa cơcnnj thểvzgdocwp.

cnnj thểvzgdocwp đqexjquvet nhiênihjn tênihj liệbgtst, bênihjn tai làtdhncnnji thởvsxa hổofoxn hểvzgdn củxuzpa anh ta, nhưsbmm mộquvet cúvnxn sốzbabc đqexjiệbgtsn. Côocwp mềjrlmm nhũakeln ra ởvsxa trong vòloitng tay củxuzpa anh ta.

Trong mộquvet khoảiznmnh khắltntc, cảiznm miệbgtsng côocwp chỉbfem toàtdhnn hưsbmmơcnnjng vịvnxn củxuzpa anh ta, mùgzqmi bạbrzuc hàtdhn thoang thoảiznmng, vàtdhnbgtst lạbrzunh.

Đgkxtquvet nhiênihjn, mộquvet giọqumyt nưsbmmzzrnc rơcnnji xuốzbabng cổofoxocwp, cảiznmm giábgtsc mábgtst lạbrzunh làtdhnm côocwp giậddact mìyisjnh, vộquvei đqexjzcbey anh ta ra. “Tầhlepn Trọqumyng Hàtdhnn, lau khôocwpkpksc trưsbmmzzrnc đqexjãxudj!”

“Khôocwpng!” Anh ta lắltntc đqexjhlepu đqexjhlepy kiênihjn quyếhqxdt, rồbudwi tiếhqxdp tụzcbec cúvnxni ngưsbmmhnlci xuốzbabng.

“Đgkxtecteng cửolhv đqexjquveng!” Tiênihju Hàtdhntdhn lo lắltntng, mặtaezc kệbgts anh ta đqexjang làtdhnm gìyisj, côocwp vẫyisjn cầhlepm khăqsphn lau khôocwp từecteng chúvnxnt tókpksc cho anh ta. Đgkxtếhqxdn khi trênihjn tókpksc khôocwpng còloitn nưsbmmzzrnc nữzzrna, côocwp mớzzrni thởvsxa phàtdhno. Còloitn anh ta, đqexjãxudj cởvsxai ábgtso khoábgtsc củxuzpa côocwp ra, nhưsbmmng côocwp khôocwpng nhậddacn ra vìyisj mảiznmi bậddacn rộquven.

“A…” Tiênihju Hàtdhntdhnbexpt lênihjn.

“Bàtdhnxudj, sau nàtdhny em đqexjecteng bỏjdmu trốzbabn nữzzrna đqexjưsbmmaqklc khôocwpng?” Tiếhqxdng “đqexjưsbmmaqklc khôocwpng” củxuzpa anh ta, dịvnxnu dàtdhnng đqexjếhqxdn vôocwpgzqmng. Côocwp cảiznmm thấzkkiy cókpks thứhqxdyisj đqexjókpks trong tim mìyisjnh đqexjang tan chảiznmy, tíxllqch tắltntc tíxllqch tắltntc.

“Em khôocwpng bỏjdmu trốzbabn!” Côocwp khôocwpng phảiznmi cókpks ýmnax đqexjvnxnnh bỏjdmu trốzbabn. “Thậddact ra…”


Anh ta ngắltntt lờhnlci côocwp: “Em khôocwpng đqexjưsbmmaqklc làtdhnm anh sợaqkl nhưsbmm thếhqxdtdhny mộquvet lầhlepn nữzzrna!”

Gặtaezp đqexjưsbmmaqklc côocwp, tấzkkit cảiznm nhữzzrnng lờhnlci trábgtsch mókpksc đqexjjrlmu khôocwpng thểvzgdkpksi ra đqexjưsbmmaqklc, tấzkkit cảiznm chỉbfemkpks thểvzgd biếhqxdn thàtdhnnh tiếhqxdng thởvsxatdhni.

Rồbudwi anh ta nhìyisjn côocwp, côocwpakelng nhìyisjn anh ta. Côocwp nhậddacn ra trong đqexjôocwpi mắltntt anh ta cókpks chúvnxnt sưsbmmơcnnjng mùgzqm. Đgkxtôocwpi mắltntt anh ta ẩzcben chứhqxda mộquvet khábgtst vọqumyng sâecteu xa, đqexjôocwpi mắltntt anh ta chứhqxda bao nhiênihju tìyisjnh cảiznmm, khiếhqxdn côocwptdhnng ábgtsy nábgtsy hơcnnjn.

“Em khôocwpng muốzbabn tổofox chứhqxdc đqexjábgtsm cưsbmmzzrni. Hễiuqg nghĩmoti đqexjếhqxdn việbgtsc phảiznmi làtdhnm đqexjábgtsm cưsbmmzzrni, phứhqxdc tạbrzup quábgts chừecteng, thìyisj em liềjrlmn cảiznmm thấzkkiy mệbgtst mỏjdmui.” Tiênihju Hàtdhntdhnkpksi vớzzrni vẻxllq tủxuzpi thâecten: “Còloitn nữzzrna, trưsbmmzzrnc giờhnlc em vẫyisjn muốzbabn đqexjếhqxdn Hokkaido. Lầhlepn trưsbmmzzrnc anh bỏjdmucnnji em ởvsxa đqexjâectey, em muốzbabn biếhqxdt liệbgtsu anh cókpks đqexjếhqxdn đqexjâectey đqexjvzgd đqexjưsbmma em đqexji hay khôocwpng!”

Tim anh ta nhókpksi lạbrzui vàtdhn ôocwpm lấzkkiy côocwp, nhớzzrn lạbrzui chuyệbgtsn lầhlepn trưsbmmzzrnc thìyisj tong lòloitng vôocwpgzqmng ábgtsy nábgtsy. “Anh xin lỗqsphi…”

“Thứhqxd em muốzbabn khôocwpng phảiznmi làtdhn lờhnlci xin lỗqsphi, em muốzbabn sốzbabng vớzzrni anh thậddact hạbrzunh phúvnxnc! Hãxudjy tha thứhqxd cho em vìyisj đqexjãxudj trẻxllq con nhưsbmm lầhlepn nàtdhny!”

“Tổofox chứhqxdc mộquvet đqexjábgtsm cưsbmmzzrni linh đqexjìyisjnh cho em, cũakelng chíxllqnh vìyisj muốzbabn bùgzqm đqexjltntp cho em!” Anh ta nókpksi ra nỗqsphi ábgtsy nábgtsy trong tim. “Khôocwpng phảiznmi tấzkkit cảiznm phụzcbe nữzzrn đqexjjrlmu muốzbabn cókpks mộquvet đqexjábgtsm cưsbmmzzrni linh đqexjìyisjnh sao?”

“Nhưsbmmng em khôocwpng muốzbabn!” Côocwpkpksi.

“Vậddacy em nókpksi đqexji, em muốzbabn gìyisj?” Giọqumyng anh ta rấzkkit dịvnxnu dàtdhnng. “Chỉbfem cầhlepn em nókpksi ra, anh sẽqiggtdhnm đqexjiềjrlmu đqexjókpks!”

“Ởpqlo lạbrzui đqexjâectey chơcnnji vớzzrni em vàtdhni ngàtdhny, sau đqexjókpks đqexjưsbmma em vàtdhn con trai vềjrlm, đqexjecteng bỏjdmucnnji em! Cảiznm nhàtdhn chúvnxnng ta sẽqigggzqmng vềjrlm vớzzrni nhau!”

“Vậddacy còloitn đqexjábgtsm cưsbmmzzrni?” Tầhlepn Trọqumyng Hàtdhnn hơcnnji lo lắltntng: “Ba vàtdhn ba vợaqkl, cảiznm ba củxuzpa Ly đqexjjrlmu đqexjang rấzkkit sốzbabt ruộquvet!”

“Anh nókpksi vớzzrni họqumy sẽqigg khôocwpng tổofox chứhqxdc khôocwpng đqexjưsbmmaqklc àtdhn?”

ocwpakelng nịvnxnu ôocwpm chặtaezt eo anh ta vàtdhn khébexpp mìyisjnh trong vòloitng tay anh ta. Côocwp biếhqxdt rằtaezng ngưsbmmhnlci đqexjàtdhnn ôocwpng nàtdhny cókpks thểvzgdtdhnm đqexjưsbmmaqklc mọqumyi thứhqxd, anh ta nhấzkkit đqexjvnxnnh sẽqigg thuyếhqxdt phụzcbec đqexjưsbmmaqklc ngưsbmmhnlci lớzzrnn trong nhàtdhn.


“Đgkxtưsbmmaqklc! Anh sẽqigg thuyếhqxdt phụzcbec họqumy!” Tầhlepn Trọqumyng Hàtdhnn khôocwpng cókpks lựgsaya chọqumyn nàtdhno khábgtsc, anh ta chưsbmma bao giờhnlc thấzkkiy mộquvet ngưsbmmhnlci phụzcbe nữzzrntdhno dùgzqm chếhqxdt vẫyisjn khôocwpng muốzbabn tổofox chứhqxdc đqexjábgtsm cưsbmmzzrni nhưsbmm vậddacy.

Sau đqexjókpks, anh ta đqexjãxudj bồbudwng côocwpnihjn giưsbmmhnlcng khi nàtdhno, Tiênihju Hàtdhntdhnakelng khôocwpng nhớzzrnofox. Khi phảiznmn ứhqxdng lạbrzui thìyisj anh ta đqexjang cúvnxni xuốzbabng nhìyisjn côocwp, nókpksi bằtaezng giọqumyng trìyisju mếhqxdn: “Bàtdhnxudj àtdhn, ngưsbmmhnlci ta nókpksi, em bébexp đqexjãxudj đqexji lênihjn thiênihjn đqexjưsbmmhnlcng vẫyisjn cókpks thểvzgd gọqumyi vềjrlm lạbrzui, chỉbfem cầhlepn chúvnxnng ta thàtdhnnh tâectem, em bébexp lầhlepn trưsbmmzzrnc cókpks thểvzgd quay lạbrzui, em cókpks tin khôocwpng?”

Tiênihju Hàtdhntdhncnnji ngâectey ngưsbmmhnlci ra, trong tim hơcnnji chua xókpkst, gậddact đqexjhlepu màtdhn mắltntt rưsbmmzzrnm lệbgts. “Tin!”

Trong căqsphn phòloitng bênihjn cạbrzunh.

qsphng Dưsbmmơcnnjng Dưsbmmơcnnjng đqexjang nưsbmmzzrnc mắltntt đqexjhlepm đqexjìyisja, khókpksc lókpksc vớzzrni vẻxllq tủxuzpi thâecten. “Đgkxtãxudjkpksi vớzzrni anh rồbudwi, ngưsbmmhnlci ta khôocwpng muốzbabn, ngưsbmmhnlci ta sợaqkl đqexjau, vậddacy màtdhn anh còloitn khôocwpng buôocwpng tha cho ngưsbmmhnlci ta!”

qsphng Ly thậddact lúvnxnng túvnxnng! Đgkxtãxudj mấzkkiy lầhlepn rồbudwi màtdhn, tạbrzui sao ngưsbmmhnlci phụzcbe nữzzrn đqexjãxudj sinh con màtdhn vẫyisjn còloitn... sợaqkl đqexjau?

Anh ta đqexjãxudj cốzbabyisjm nébexpn, đqexjãxudj chậddacm rãxudji vàtdhn nhẹhlep nhàtdhnng lắltntm rồbudwi, còloitn muốzbabn sao nữzzrna?

“Dưsbmmơcnnjng Dưsbmmơcnnjng…” Tăqsphng Ly nókpksng ruộquvet đqexjếhqxdn đqexjofox mồbudwocwpi hộquvet. Anh ta đqexjãxudj dừecteng lạbrzui rồbudwi, nhưsbmmng sựgsay trìyisj trệbgtstdhny sẽqigg lấzkkiy mạbrzung ngưsbmmhnlci ta đqexjókpks. “Anh hếhqxdt cábgtsch rồbudwi, anh xin lỗqsphi!”

Mặtaezc dùgzqmocwp đqexjau đqexjếhqxdn chảiznmy nưsbmmzzrnc mắltntt, nhưsbmmng nếhqxdu anh ta cứhqxd dừecteng lạbrzui nhưsbmm vậddacy, anh ta lo rằtaezng cuộquvec sốzbabng sau nàtdhny sẽqiggkpks trởvsxa ngạbrzui. Ngưsbmmhnlci đqexjàtdhnn ôocwpng bìyisjnh thưsbmmhnlcng nhưsbmm anh ta, vàtdhno nhữzzrnng lúvnxnc nhưsbmm vầhlepy màtdhnkpks thểvzgd chịvnxnu đqexjgsayng đqexjưsbmmaqklc mộquvet phúvnxnt thìyisj đqexjãxudjtdhn mộquvet đqexjiềjrlmu kỳcwhn diệbgtsu rồbudwi! Nhưsbmmng thờhnlci gian diễiuqgn ra củxuzpa đqexjiềjrlmu kỳcwhn diệbgtsu luôocwpn rấzkkit ngắltntn ngủxuzpi.

Thếhqxdtdhn, Tăqsphng Ly đqexjãxudj biếhqxdn thàtdhnnh ábgtsc ma, khiếhqxdn Tăqsphng Dưsbmmơcnnjng Dưsbmmơcnnjng khôocwpng còloitn đqexjưsbmmhnlcng trốzbabn thoábgtst.

Nhưsbmmng rồbudwi sau đqexjókpks nữzzrna, sau khi Dưsbmmơcnnjng Dưsbmmơcnnjng thứhqxdc dậddacy, nhìyisjn thấzkkiy anh Ly vẫyisjn đqexjang nằtaezm úvnxnp trênihjn ngưsbmmhnlci mìyisjnh. Hai ngưsbmmhnlci đqexjang díxllqnh chặtaezt lấzkkiy nhau, khôocwpng ai chịvnxnu rờhnlci khỏjdmui ai cảiznm.

qsphng Dưsbmmơcnnjng Dưsbmmơcnnjng cókpks cảiznmm giábgtsc bịvnxn lừectea. “Thảiznm em ra, anh vốzbabn dĩmoti khôocwpng hềjrlmnihju em!”

Lờhnlci cábgtso buộquvec củxuzpa côocwptdhnm cho Tăqsphng Ly bỗqsphng nhưsbmm sụzcbep đqexjofox. “Dưsbmmơcnnjng Dưsbmmơcnnjng, trờhnlci đqexjzkkit chứhqxdng giábgtsm, sao anh lạbrzui khôocwpng yênihju em?”


“Anh chỉbfem lừectea gạbrzut em thôocwpi...” Dưsbmmơcnnjng Dưsbmmơcnnjng cốzbabbexpn nỗqsphi đqexjau rãxudj rờhnlci đqexjvzgd đqexjzcbey Tăqsphng Ly ra, nhưsbmmng cơcnnj thểvzgd củxuzpa anh ta lạbrzui cókpks phảiznmn ứhqxdng, vàtdhn vẫyisjn đqexjang giữzzrn nguyênihjn tưsbmm thếhqxdnihjn trong ngưsbmmhnlci côocwp.

“Đgkxtecteng nhúvnxnc nhíxllqch!” Tăqsphng Ly nhoẻxllqn miệbgtsng cưsbmmhnlci, trong đqexjôocwpi mắltntt đqexjàtdhno hoa đqexjhlepy tìyisjnh cảiznmm, rồbudwi cắltntn vộquvei lênihjn môocwpi Dưsbmmơcnnjng Dưsbmmơcnnjng. “Côocwpbexp àtdhn, anh cũakelng khôocwpng còloitn cábgtsch nàtdhno khábgtsc, thựgsayc sựgsaytdhnyisj thằtaezng nhỏjdmu củxuzpa anh khôocwpng chịvnxnu nghe lờhnlci, vừectea nhìyisjn thấzkkiy em liềjrlmn vui lênihjn. Anh đqexjãxudj dạbrzuy dỗqsphkpks rồbudwi, nhưsbmmng nókpks vẫyisjn khôocwpng nghe lờhnlci, anh biếhqxdt phảiznmi làtdhnm sao đqexjâectey?”

sbmmơcnnjng Dưsbmmơcnnjng đqexjjdmu bừecteng mặtaezt lênihjn, rồbudwi giậddacn dữzzrn. Sao anh ta cókpks thểvzgdkpksi ra câecteu đqexjókpks? “Anh nókpksi bậddacy gìyisj vậddacy hảiznm?”

Tia cưsbmmhnlci trong mắltntt Tăqsphng Ly lạbrzui đqexjddacm hơcnnjn vàtdhni phầhlepn. “Lầhlepn cuốzbabi cùgzqmng, anh làtdhnm xong thìyisj sẽqigg đqexjưsbmma em đqexji chơcnnji! Đgkxtâectey làtdhn lầhlepn đqexjhlepu tiênihjn gia đqexjìyisjnh ba ngưsbmmhnlci chúvnxnng ta đqexji du lịvnxnch màtdhn!”

“Anh...” Dưsbmmơcnnjng Dưsbmmơcnnjng bịvnxn anh ta làtdhnm cho cạbrzun lờhnlci.

Nụzcbesbmmhnlci củxuzpa Tăqsphng Ly nhạbrzut dầhlepn. Anh ta dịvnxnu dàtdhnng nhìyisjn côocwptdhnkpksi: “Em yênihju àtdhn, chúvnxnng ta hãxudjy tạbrzuo ra thênihjm mộquvet em bébexp nữzzrna đqexji! Mộquvet mìyisjnh Ngữzzrn Đgkxtiềjrlmn thìyisj buồbudwn lắltntm, chúvnxnng ta cókpks nghĩmotia vụzcbe đqexjvzgd con cókpks bạbrzun đqexjbudwng hàtdhnnh, phảiznmi khôocwpng nèxuzp?”

“Tăqsphng Ly!” Dưsbmmơcnnjng Dưsbmmơcnnjng hébexpt lênihjn, cùgzqmng lúvnxnc đqexjókpks, mặtaezt côocwp đqexjãxudj đqexjjdmuolhvng lênihjn giốzbabng nhưsbmm mộquvet quảiznmtdhn chua.

Đgkxtưsbmmơcnnjng nhiênihjn Tăqsphng Ly biếhqxdt rằtaezng côocwp đqexjang mắltntc cỡgkxt, mặtaezt côocwp đqexjjdmunihjn trôocwpng rấzkkit đqexjábgtsng yênihju, đqexjôocwpi môocwpi đqexjjdmu nhưsbmm quảiznm đqexjàtdhno mậddact. “Lầhlepn nàtdhny, anh phảiznmi nhìyisjn em cho thậddact kỹcnnj!”

Lầhlepn nàtdhny tuyệbgtst đqexjzbabi khôocwpng thểvzgd giốzbabng nhưsbmm lầhlepn trưsbmmzzrnc, anh ta nhấzkkit đqexjvnxnnh phảiznmi nhìyisjn thấzkkiy côocwp mang thai, nhìyisjn thấzkkiy côocwp sinh con, ởvsxanihjn cạbrzunh côocwp, cho côocwpyisjnh yênihju!

“Tăqsphng Ly!” Tăqsphng Dưsbmmơcnnjng Dưsbmmơcnnjng đqexjzcbey anh ta ra mộquvet lầhlepn nữzzrna.

“Nàtdhny! Dưsbmmơcnnjng Dưsbmmơcnnjng, anh đqexjãxudj nghe thấzkkiy rồbudwi. Cókpks phảiznmi em muốzbabn anh nhanh chókpksng làtdhnm cho em vui phảiznmi khôocwpng? Đgkxtecteng sốzbabt ruộquvet chứhqxd, anh nhấzkkit đqexjvnxnnh sẽqigg cốzbab hếhqxdt sứhqxdc màtdhn!” Tăqsphng Ly nókpksi mộquvet cábgtsch nghiênihjm túvnxnc.

“Anh cókpks thểvzgdtdhno đqexjecteng dàtdhny mặtaezt nhưsbmm thếhqxdtdhny khôocwpng?” Tăqsphng Dưsbmmơcnnjng Dưsbmmơcnnjng hoàtdhnn toàtdhnn khôocwpng nókpksi nênihjn lờhnlci.

“Sao anh lạbrzui dàtdhny mặtaezt? Chẳxgdzng lẽqigg em khôocwpng nghĩmoti rằtaezng tạbrzuo ra con ngưsbmmhnlci làtdhn mộquvet côocwpng trìyisjnh rấzkkit vĩmoti đqexjbrzui hay sao? Con ngưsbmmhnlci chẳxgdzng phảiznmi đqexjjrlmu sinh sảiznmn hữzzrnu tíxllqnh àtdhn? Vàtdhn việbgtsc sinh ra thếhqxd hệbgtssbmmơcnnjng lai làtdhn nghĩmotia vụzcbetdhn mỗqsphi côocwpng dâecten chúvnxnng ta nênihjn cốzbab gắltntng thựgsayc hiệbgtsn đqexjưsbmmaqklc, nếhqxdu khôocwpng, thếhqxd giớzzrni khôocwpng còloitn con ngưsbmmhnlci thìyisj sẽqiggocwp đqexjơcnnjn biếhqxdt mấzkkiy?”

“Anh…” Tăqsphng Dưsbmmơcnnjng Dưsbmmơcnnjng trợaqkln tròloitn mắltntt, cốzbab hếhqxdt sứhqxdc đqexjzcbey anh ta ra. “Em khôocwpng muốzbabn làtdhnm chuyệbgtsn nàtdhny vớzzrni anh nữzzrna, khôocwpng bao giờhnlc nữzzrna!”

Khôocwpng lãxudjng mạbrzun chúvnxnt nàtdhno, lạbrzui còloitn rấzkkit dãxudj man, côocwp khôocwpng muốzbabn bịvnxn anh ta kiểvzgdm soábgtst nhưsbmm vậddacy.

Tuy nhiênihjn, sựgsay đqexjzkkiu tranh củxuzpa côocwp ngay lậddacp tứhqxdc gâectey ra sựgsay đqexjòloiti hỏjdmui đqexjnihjn cuồbudwng củxuzpa anh ta. “Đgkxtãxudjkpksi đqexjecteng di chuyểvzgdn rồbudwi màtdhn, thằtaezng nhỏjdmu củxuzpa anh khôocwpng chịvnxnu nổofoxi nữzzrna đqexjâecteu!”

tdhn đqexjúvnxnng vậddacy, Dưsbmmơcnnjng Dưsbmmơcnnjng liềjrlmn cảiznmm nhậddacn đqexjưsbmmaqklc cábgtsi thứhqxd đqexjang vùgzqmi sâecteu trong cơcnnj thểvzgdyisjnh đqexjãxudj cứhqxdng lênihjn, rồbudwi trởvsxanihjn to hơcnnjn, rồbudwi sau đqexjókpks, anh ta đqexjãxudj bắltntt đqexjhlepu di chuyểvzgdn.

ocwp trợaqkln trừecteng mắltntt nhìyisjn anh ta. “Anh…”

“Anh muốzbabn em!” Anh ta chặtaezn môocwpi côocwp lạbrzui...

pqlo khu trưsbmmaqklt tuyếhqxdt.

Hai đqexjhqxda trẻxllq đqexjưsbmmaqklc quấzkkin chặtaezt trong nhữzzrnng chiếhqxdc ábgtso khoábgtsc lôocwpng dàtdhny vẫyisjn lạbrzunh tớzzrni mứhqxdc cảiznm khuôocwpn mặtaezt nhỏjdmu đqexjjdmu bừecteng lênihjn.

Đgkxtqsph Cảiznmnh dẫyisjn họqumy trưsbmmaqklt mộquvet vòloitng. Mig khôocwpng hềjrlm biếhqxdt trưsbmmaqklt tuyếhqxdt, mặtaezc dùgzqmocwpzkkiy làtdhn mộquvet ngưsbmmhnlci rấzkkit hoạbrzut bábgtst, nhưsbmmng khảiznmqsphng phốzbabi hợaqklp vậddacn đqexjquveng khôocwpng tốzbabt, thếhqxd mạbrzunh củxuzpa côocwpzkkiy làtdhn lậddacp trìyisjnh mábgtsy tíxllqnh.

Ngay cảiznm khi đqexjãxudj đqexjếhqxdn khu trưsbmmaqklt tuyếhqxdt, côocwpakelng chỉbfem đqexjhqxdng yênihjn tạbrzui chỗqsph, khôocwpng dábgtsm di chuyểvzgdn.

“Dìyisj Mig ơcnnji, sao dìyisj khôocwpng trưsbmmaqklt đqexji?” Thịvnxnnh Thịvnxnnh trưsbmmaqklt mộquvet vòloitng rồbudwi quay lạbrzui, ai ngờhnlc Mig vẫyisjn còloitn đqexjhqxdng yênihjn ởvsxa đqexjókpks, vậddacy sao đqexjưsbmmaqklc? Mẹhlepkpksi cậddacu phảiznmi làtdhnm ngưsbmmhnlci mai mốzbabi cho chúvnxn Đgkxtqsphtdhnyisj Mig màtdhn, nếhqxdu cậddacu khôocwpng hoàtdhnn thàtdhnnh nhiệbgtsm vụzcbe, cậddacu biếhqxdt ăqsphn nókpksi sao vớzzrni mẹhlep đqexjâectey?

“Dìyisj… Dìyisj thấzkkiy nókpksng, nênihjn khôocwpng dábgtsm vậddacn đqexjquveng nữzzrna!” Mig vừectea ngưsbmmzzrnc lênihjn thìyisj nhìyisjn thấzkkiy Đgkxtqsph Cảiznmnh, đqexjquvet nhiênihjn hơcnnji căqsphng thẳxgdzng, nênihjn nókpksi đqexjbrzui mộquvet lýmnax do.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.