Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 212 :

    trước sau   
Tiêgxpgu Hàpomkpomk thấxlmap thỏaqhem trong lòpwvgng, ngưvmrhnbcjc mắijjft lêgxpgn nhìadrpn léxlman anh ta mộnvqzt cáeurii, nhìadrpn thấxlmay đsbpfôbahmi môbahmi mỏaqheng củsviya anh ta đsbpfang míetqrm chặmdkrt lạeurii vàpomk chờreuc đsbpfbxehi biểtohfu hiệpomkn củsviya côbahm. Côbahm đsbpfi tớnbcji trưvmrhnbcjc mặmdkrt anh ta vớnbcji lưvmrhơvgfrng tâbakdm tộnvqzi lỗrkmai, mặmdkrt đsbpfaqhe bừepfbng vàpomk nhópbpdn châbakdn lêgxpgn, hôbahmn lêgxpgn cằbakdm anh ta rồqnjdi rờreuci đsbpfi nhanh chópbpdng.

“Vậswiwy đsbpfãppas đsbpfưvmrhbxehc chưvmrha?” Mặmdkrt côbahm đsbpfãppas đsbpfaqhe bừepfbng lêgxpgn.

Anh ta khôbahmng nópbpdi gìadrp.

bahm lạeurii vôbahm thứsodpc ngưvmrhnbcjc mắijjft lêgxpgn, nhìadrpn thấxlmay trong mắijjft anh ta lópbpde lêgxpgn áeurinh lửqjxea. Côbahm lậswiwp tứsodpc cúcwmei đsbpfdlecu xuốrhxwng. “Anh nópbpdi anh muốrhxwn gìadrp đsbpfi màpomk!”

“Em tựtohf suy nghĩpomk xem mìadrpnh nêgxpgn làpomkm gìadrp đsbpfi, bâbakdy giờreuc anh sẽvjwv đsbpfi tắijjfm. Nếnmbvu chúcwmet nữpwvga anh ra đsbpfâbakdy màpomk em vẫepsyn khôbahmng làpomkm anh hàpomki lòpwvgng, em sẽvjwv biếnmbvt sốrhxw phậswiwn củsviya mìadrpnh đsbpfópbpd!” Anh ta trầdlecm giọskkkng đsbpfe dọskkka.

Tiêgxpgu Hàpomkpomk ngâbakdy ngưvmrhreuci ra. “Rốrhxwt cuộnvqzc thìadrp anh muốrhxwn gìadrp hảqchj?”


“Cởmdkri quầdlecn áeurio ra, nằbakdm lêgxpgn giưvmrhreucng chờreuc anh!” Anh ta chớnbcjp mắijjft, ra lệpomknh đsbpfdlecy ẩdnaln ýdhew, sau đsbpfópbpd đsbpfi vàpomko phòpwvgng tắijjfm.

Sao anh ta cópbpd thểtohfpbpdi nhưvmrh vậswiwy?

Tiêgxpgu Hàpomkpomk cắijjfn môbahmi. Trờreuci ơvgfri! Trêgxpgn mặmdkrt nópbpdng nhưvmrh lửqjxea đsbpfrhxwt.

Cởmdkri hếnmbvt quầdlecn áeurio? Côbahm sẽvjwv khôbahmng làpomkm đsbpfâbakdu.

Thấxlmay anh ta đsbpfang ởmdkr trong phòpwvgng tắijjfm, Tiêgxpgu Hàpomkpomk mởmdkr cửqjxea vàpomk đsbpfi ra ngoàpomki.

Khi đsbpfi ngang qua cửqjxea phòpwvgng củsviya Tăjhatng Ly vàpomkvmrhơvgfrng Dưvmrhơvgfrng, nghe thấxlmay bêgxpgn trong vang lêgxpgn tiếnmbvng thởmdkr hổvofbn hểtohfn khe khẽvjwv, côbahm ngâbakdy ngưvmrhreuci ra rồqnjdi vộnvqzi vãppas rờreuci khỏaqhei đsbpfópbpd.

Tầdlecn Trọskkkng Hàpomkn tắijjfm xong thìadrp chỉrnzt mặmdkrc áeurio choàpomkng tắijjfm rồqnjdi đsbpfi ra, khôbahmng nhìadrpn thấxlmay ai trong phòpwvgng. Chếnmbvt tiệpomkt! Tầdlecn Trọskkkng Hàpomkn mắijjfng thầdlecm mộnvqzt tiếnmbvng, vẫepsyn mặmdkrc áeurio choàpomkng tắijjfm vàpomk mởmdkr cửqjxea đsbpfi ra ngoàpomki đsbpftohf bắijjft ngưvmrhreuci.

Tiêgxpgu Hàpomkpomk trốrhxwn trong hàpomknh lang, híetqrt thậswiwt sâbakdu, híetqrt thậswiwt sâbakdu, hy vọskkkng anh ta sẽvjwv khôbahmng nổvofbi giậswiwn. Côbahm trốrhxwn ra khỏaqhei phòpwvgng, bêgxpgn ngoàpomki rấxlmat lạeurinh. Côbahmpomkpomk hai tay thìadrp nghe thấxlmay tiếnmbvng bưvmrhnbcjc châbakdn. Côbahm hoảqchjng sợbxeh quay đsbpfdlecu lạeurii, còpwvgn chưvmrha nhìadrpn rõefri ngưvmrhreuci vừepfba đsbpfếnmbvn làpomk ai thìadrp đsbpfãppas bịjwdneuric lêgxpgn vai.

“A…” Tiêgxpgu Hàpomkpomkxlmat lêgxpgn vàpomk chạeurim vàpomko máeurii tópbpdc vẫepsyn còpwvgn ưvmrhnbcjt sũjhatng củsviya anh ta, đsbpfnvqzt nhiêgxpgn bừepfbng tỉrnztnh. “Sao anh lạeurii ra ngoàpomki nhưvmrh thếnmbvpomky? Lỡttkc bịjwdn cảqchjm lạeurinh thìadrp sao?”

“Ai cho phéxlmap em chạeuriy ra đsbpfâbakdy?” Tầdlecn Trọskkkng Hàpomkn mộnvqzt lầdlecn nữpwvga váeuric Tiêgxpgu Hàpomkpomkpomko phòpwvgng.

Khi Tiêgxpgu Hàpomkpomk vừepfba đsbpfưvmrhbxehc đsbpfmdkrt xuốrhxwng thìadrpbahm lo lắijjfng quay đsbpfdlecu lạeurii, nhìadrpn thấxlmay tópbpdc anh ta vẫepsyn còpwvgn đsbpfang giọskkkt nưvmrhnbcjc, liềaqhen lậswiwp tứsodpc lấxlmay khăjhatn lôbahmng lau tópbpdc cho anh ta. “Đkojbtohf vậswiwy sẽvjwv bịjwdn cảqchjm lạeurinh đsbpfópbpd!”

gxpgn ngoàpomki toàpomkn băjhatng vàpomk tuyếnmbvt, sao anh ta lạeurii ra ngoàpomki nhưvmrh thếnmbvpomky?

Tầdlecn Trọskkkng Hàpomkn sa sầdlecm mặmdkrt lạeurii, khôbahmng nópbpdi lờreuci nàpomko.


“Đkojbưvmrhbxehc rồqnjdi, đsbpfepfbng giậswiwn nữpwvga!” Tiêgxpgu Hàpomkpomk nhẹjwdn nhàpomkng an ủsviyi.

Đkojbnvqzt nhiêgxpgn, cảqchj ngưvmrhreuci côbahm bịjwdn anh ta kéxlmao mộnvqzt cáeurii thậswiwt mạeurinh, rơvgfri vàpomko vòpwvgng tay rắijjfn chắijjfc củsviya anh ta. Đkojbôbahmi tay mạeurinh mẽvjwv siếnmbvt chặmdkrt cơvgfr thểtohfbahm, côbahm cảqchjm nhậswiwn đsbpfưvmrhbxehc thâbakdn nhiệpomkt củsviya anh ta. Nhữpwvgng giọskkkt nưvmrhnbcjc trêgxpgn tópbpdc anh ta đsbpfang nhỏaqhe xuốrhxwng trêgxpgn máeuribahm.

Anh ta khẽvjwvbahmn nhẹjwdnpomko tai côbahm, rồqnjdi nópbpdi lớnbcjn tiếnmbvng: “Lầdlecn nàpomky anh phảqchji trừepfbng phạeurit em gấxlmap đsbpfôbahmi.”

Anh ta hôbahmn lêgxpgn dáeurii tai vàpomkeuribahm. Mộnvqzt đsbpfôbahmi môbahmi nópbpdng bỏaqheng lang thang trêgxpgn cổvofbbahm, khiếnmbvn côbahm cảqchjm thấxlmay ngứsodpa ngáeuriy. Sựtohf đsbpfêgxpggxpg trong mộnvqzt khoảqchjnh khắijjfc khiếnmbvn côbahm bấxlmat giáeuric nhắijjfm mắijjft lạeurii, cảqchjm nhậswiwn hơvgfri ấxlmam màpomkpomkn da anh ta mang lạeurii.

pomkn tay anh ta trưvmrhbxeht xuốrhxwng từepfbeurinh tay côbahm từepfbng chúcwmet, từepfbng chúcwmet mộnvqzt. Men theo đsbpfưvmrhreucng cong đsbpfópbpd, vuốrhxwt ve phầdlecn mềaqhem nhấxlmat củsviya cơvgfr thểtohfbahm.

vgfr thểtohfbahm đsbpfnvqzt nhiêgxpgn têgxpg liệpomkt, bêgxpgn tai làpomkvgfri thởmdkr hổvofbn hểtohfn củsviya anh ta, nhưvmrh mộnvqzt cúcwme sốrhxwc đsbpfiệpomkn. Côbahm mềaqhem nhũjhatn ra ởmdkr trong vòpwvgng tay củsviya anh ta.

Trong mộnvqzt khoảqchjnh khắijjfc, cảqchj miệpomkng côbahm chỉrnzt toàpomkn hưvmrhơvgfrng vịjwdn củsviya anh ta, mùpomki bạeuric hàpomk thoang thoảqchjng, vàpomkeurit lạeurinh.

Đkojbnvqzt nhiêgxpgn, mộnvqzt giọskkkt nưvmrhnbcjc rơvgfri xuốrhxwng cổvofbbahm, cảqchjm giáeuric máeurit lạeurinh làpomkm côbahm giậswiwt mìadrpnh, vộnvqzi đsbpfdnaly anh ta ra. “Tầdlecn Trọskkkng Hàpomkn, lau khôbahmpbpdc trưvmrhnbcjc đsbpfãppas!”

“Khôbahmng!” Anh ta lắijjfc đsbpfdlecu đsbpfdlecy kiêgxpgn quyếnmbvt, rồqnjdi tiếnmbvp tụaqhec cúcwmei ngưvmrhreuci xuốrhxwng.

“Đkojbepfbng cửqjxe đsbpfnvqzng!” Tiêgxpgu Hàpomkpomk lo lắijjfng, mặmdkrc kệpomk anh ta đsbpfang làpomkm gìadrp, côbahm vẫepsyn cầdlecm khăjhatn lau khôbahm từepfbng chúcwmet tópbpdc cho anh ta. Đkojbếnmbvn khi trêgxpgn tópbpdc khôbahmng còpwvgn nưvmrhnbcjc nữpwvga, côbahm mớnbcji thởmdkr phàpomko. Còpwvgn anh ta, đsbpfãppas cởmdkri áeurio khoáeuric củsviya côbahm ra, nhưvmrhng côbahm khôbahmng nhậswiwn ra vìadrp mảqchji bậswiwn rộnvqzn.

“A…” Tiêgxpgu Hàpomkpomkxlmat lêgxpgn.

“Bàpomkppas, sau nàpomky em đsbpfepfbng bỏaqhe trốrhxwn nữpwvga đsbpfưvmrhbxehc khôbahmng?” Tiếnmbvng “đsbpfưvmrhbxehc khôbahmng” củsviya anh ta, dịjwdnu dàpomkng đsbpfếnmbvn vôbahmpomkng. Côbahm cảqchjm thấxlmay cópbpd thứsodpadrp đsbpfópbpd trong tim mìadrpnh đsbpfang tan chảqchjy, tíetqrch tắijjfc tíetqrch tắijjfc.

“Em khôbahmng bỏaqhe trốrhxwn!” Côbahm khôbahmng phảqchji cópbpd ýdhew đsbpfjwdnnh bỏaqhe trốrhxwn. “Thậswiwt ra…”


Anh ta ngắijjft lờreuci côbahm: “Em khôbahmng đsbpfưvmrhbxehc làpomkm anh sợbxeh nhưvmrh thếnmbvpomky mộnvqzt lầdlecn nữpwvga!”

Gặmdkrp đsbpfưvmrhbxehc côbahm, tấxlmat cảqchj nhữpwvgng lờreuci tráeurich mópbpdc đsbpfaqheu khôbahmng thểtohfpbpdi ra đsbpfưvmrhbxehc, tấxlmat cảqchj chỉrnztpbpd thểtohf biếnmbvn thàpomknh tiếnmbvng thởmdkrpomki.

Rồqnjdi anh ta nhìadrpn côbahm, côbahmjhatng nhìadrpn anh ta. Côbahm nhậswiwn ra trong đsbpfôbahmi mắijjft anh ta cópbpd chúcwmet sưvmrhơvgfrng mùpomk. Đkojbôbahmi mắijjft anh ta ẩdnaln chứsodpa mộnvqzt kháeurit vọskkkng sâbakdu xa, đsbpfôbahmi mắijjft anh ta chứsodpa bao nhiêgxpgu tìadrpnh cảqchjm, khiếnmbvn côbahmpomkng áeuriy náeuriy hơvgfrn.

“Em khôbahmng muốrhxwn tổvofb chứsodpc đsbpfáeurim cưvmrhnbcji. Hễqchj nghĩpomk đsbpfếnmbvn việpomkc phảqchji làpomkm đsbpfáeurim cưvmrhnbcji, phứsodpc tạeurip quáeuri chừepfbng, thìadrp em liềaqhen cảqchjm thấxlmay mệpomkt mỏaqhei.” Tiêgxpgu Hàpomkpomkpbpdi vớnbcji vẻxqwo tủsviyi thâbakdn: “Còpwvgn nữpwvga, trưvmrhnbcjc giờreuc em vẫepsyn muốrhxwn đsbpfếnmbvn Hokkaido. Lầdlecn trưvmrhnbcjc anh bỏaqhevgfri em ởmdkr đsbpfâbakdy, em muốrhxwn biếnmbvt liệpomku anh cópbpd đsbpfếnmbvn đsbpfâbakdy đsbpftohf đsbpfưvmrha em đsbpfi hay khôbahmng!”

Tim anh ta nhópbpdi lạeurii vàpomk ôbahmm lấxlmay côbahm, nhớnbcj lạeurii chuyệpomkn lầdlecn trưvmrhnbcjc thìadrp tong lòpwvgng vôbahmpomkng áeuriy náeuriy. “Anh xin lỗrkmai…”

“Thứsodp em muốrhxwn khôbahmng phảqchji làpomk lờreuci xin lỗrkmai, em muốrhxwn sốrhxwng vớnbcji anh thậswiwt hạeurinh phúcwmec! Hãppasy tha thứsodp cho em vìadrp đsbpfãppas trẻxqwo con nhưvmrh lầdlecn nàpomky!”

“Tổvofb chứsodpc mộnvqzt đsbpfáeurim cưvmrhnbcji linh đsbpfìadrpnh cho em, cũjhatng chíetqrnh vìadrp muốrhxwn bùpomk đsbpfijjfp cho em!” Anh ta nópbpdi ra nỗrkmai áeuriy náeuriy trong tim. “Khôbahmng phảqchji tấxlmat cảqchj phụaqhe nữpwvg đsbpfaqheu muốrhxwn cópbpd mộnvqzt đsbpfáeurim cưvmrhnbcji linh đsbpfìadrpnh sao?”

“Nhưvmrhng em khôbahmng muốrhxwn!” Côbahmpbpdi.

“Vậswiwy em nópbpdi đsbpfi, em muốrhxwn gìadrp?” Giọskkkng anh ta rấxlmat dịjwdnu dàpomkng. “Chỉrnzt cầdlecn em nópbpdi ra, anh sẽvjwvpomkm đsbpfiềaqheu đsbpfópbpd!”

“Ởsbpf lạeurii đsbpfâbakdy chơvgfri vớnbcji em vàpomki ngàpomky, sau đsbpfópbpd đsbpfưvmrha em vàpomk con trai vềaqhe, đsbpfepfbng bỏaqhevgfri em! Cảqchj nhàpomk chúcwmeng ta sẽvjwvpomkng vềaqhe vớnbcji nhau!”

“Vậswiwy còpwvgn đsbpfáeurim cưvmrhnbcji?” Tầdlecn Trọskkkng Hàpomkn hơvgfri lo lắijjfng: “Ba vàpomk ba vợbxeh, cảqchj ba củsviya Ly đsbpfaqheu đsbpfang rấxlmat sốrhxwt ruộnvqzt!”

“Anh nópbpdi vớnbcji họskkk sẽvjwv khôbahmng tổvofb chứsodpc khôbahmng đsbpfưvmrhbxehc àpomk?”

bahmjhatng nịjwdnu ôbahmm chặmdkrt eo anh ta vàpomk khéxlmap mìadrpnh trong vòpwvgng tay anh ta. Côbahm biếnmbvt rằbakdng ngưvmrhreuci đsbpfàpomkn ôbahmng nàpomky cópbpd thểtohfpomkm đsbpfưvmrhbxehc mọskkki thứsodp, anh ta nhấxlmat đsbpfjwdnnh sẽvjwv thuyếnmbvt phụaqhec đsbpfưvmrhbxehc ngưvmrhreuci lớnbcjn trong nhàpomk.


“Đkojbưvmrhbxehc! Anh sẽvjwv thuyếnmbvt phụaqhec họskkk!” Tầdlecn Trọskkkng Hàpomkn khôbahmng cópbpd lựtohfa chọskkkn nàpomko kháeuric, anh ta chưvmrha bao giờreuc thấxlmay mộnvqzt ngưvmrhreuci phụaqhe nữpwvgpomko dùpomk chếnmbvt vẫepsyn khôbahmng muốrhxwn tổvofb chứsodpc đsbpfáeurim cưvmrhnbcji nhưvmrh vậswiwy.

Sau đsbpfópbpd, anh ta đsbpfãppas bồqnjdng côbahmgxpgn giưvmrhreucng khi nàpomko, Tiêgxpgu Hàpomkpomkjhatng khôbahmng nhớnbcjefri. Khi phảqchjn ứsodpng lạeurii thìadrp anh ta đsbpfang cúcwmei xuốrhxwng nhìadrpn côbahm, nópbpdi bằbakdng giọskkkng trìadrpu mếnmbvn: “Bàpomkppas àpomk, ngưvmrhreuci ta nópbpdi, em béxlma đsbpfãppas đsbpfi lêgxpgn thiêgxpgn đsbpfưvmrhreucng vẫepsyn cópbpd thểtohf gọskkki vềaqhe lạeurii, chỉrnzt cầdlecn chúcwmeng ta thàpomknh tâbakdm, em béxlma lầdlecn trưvmrhnbcjc cópbpd thểtohf quay lạeurii, em cópbpd tin khôbahmng?”

Tiêgxpgu Hàpomkpomkvgfri ngâbakdy ngưvmrhreuci ra, trong tim hơvgfri chua xópbpdt, gậswiwt đsbpfdlecu màpomk mắijjft rưvmrhnbcjm lệpomk. “Tin!”

Trong căjhatn phòpwvgng bêgxpgn cạeurinh.

jhatng Dưvmrhơvgfrng Dưvmrhơvgfrng đsbpfang nưvmrhnbcjc mắijjft đsbpfdlecm đsbpfìadrpa, khópbpdc lópbpdc vớnbcji vẻxqwo tủsviyi thâbakdn. “Đkojbãppaspbpdi vớnbcji anh rồqnjdi, ngưvmrhreuci ta khôbahmng muốrhxwn, ngưvmrhreuci ta sợbxeh đsbpfau, vậswiwy màpomk anh còpwvgn khôbahmng buôbahmng tha cho ngưvmrhreuci ta!”

jhatng Ly thậswiwt lúcwmeng túcwmeng! Đkojbãppas mấxlmay lầdlecn rồqnjdi màpomk, tạeurii sao ngưvmrhreuci phụaqhe nữpwvg đsbpfãppas sinh con màpomk vẫepsyn còpwvgn... sợbxeh đsbpfau?

Anh ta đsbpfãppas cốrhxwadrpm néxlman, đsbpfãppas chậswiwm rãppasi vàpomk nhẹjwdn nhàpomkng lắijjfm rồqnjdi, còpwvgn muốrhxwn sao nữpwvga?

“Dưvmrhơvgfrng Dưvmrhơvgfrng…” Tăjhatng Ly nópbpdng ruộnvqzt đsbpfếnmbvn đsbpfvofb mồqnjdbahmi hộnvqzt. Anh ta đsbpfãppas dừepfbng lạeurii rồqnjdi, nhưvmrhng sựtohf trìadrp trệpomkpomky sẽvjwv lấxlmay mạeuring ngưvmrhreuci ta đsbpfópbpd. “Anh hếnmbvt cáeurich rồqnjdi, anh xin lỗrkmai!”

Mặmdkrc dùpomkbahm đsbpfau đsbpfếnmbvn chảqchjy nưvmrhnbcjc mắijjft, nhưvmrhng nếnmbvu anh ta cứsodp dừepfbng lạeurii nhưvmrh vậswiwy, anh ta lo rằbakdng cuộnvqzc sốrhxwng sau nàpomky sẽvjwvpbpd trởmdkr ngạeurii. Ngưvmrhreuci đsbpfàpomkn ôbahmng bìadrpnh thưvmrhreucng nhưvmrh anh ta, vàpomko nhữpwvgng lúcwmec nhưvmrh vầdlecy màpomkpbpd thểtohf chịjwdnu đsbpftohfng đsbpfưvmrhbxehc mộnvqzt phúcwmet thìadrp đsbpfãppaspomk mộnvqzt đsbpfiềaqheu kỳqchj diệpomku rồqnjdi! Nhưvmrhng thờreuci gian diễqchjn ra củsviya đsbpfiềaqheu kỳqchj diệpomku luôbahmn rấxlmat ngắijjfn ngủsviyi.

Thếnmbvpomk, Tăjhatng Ly đsbpfãppas biếnmbvn thàpomknh áeuric ma, khiếnmbvn Tăjhatng Dưvmrhơvgfrng Dưvmrhơvgfrng khôbahmng còpwvgn đsbpfưvmrhreucng trốrhxwn thoáeurit.

Nhưvmrhng rồqnjdi sau đsbpfópbpd nữpwvga, sau khi Dưvmrhơvgfrng Dưvmrhơvgfrng thứsodpc dậswiwy, nhìadrpn thấxlmay anh Ly vẫepsyn đsbpfang nằbakdm úcwmep trêgxpgn ngưvmrhreuci mìadrpnh. Hai ngưvmrhreuci đsbpfang díetqrnh chặmdkrt lấxlmay nhau, khôbahmng ai chịjwdnu rờreuci khỏaqhei ai cảqchj.

jhatng Dưvmrhơvgfrng Dưvmrhơvgfrng cópbpd cảqchjm giáeuric bịjwdn lừepfba. “Thảqchj em ra, anh vốrhxwn dĩpomk khôbahmng hềaqhegxpgu em!”

Lờreuci cáeurio buộnvqzc củsviya côbahmpomkm cho Tăjhatng Ly bỗrkmang nhưvmrh sụaqhep đsbpfvofb. “Dưvmrhơvgfrng Dưvmrhơvgfrng, trờreuci đsbpfxlmat chứsodpng giáeurim, sao anh lạeurii khôbahmng yêgxpgu em?”


“Anh chỉrnzt lừepfba gạeurit em thôbahmi...” Dưvmrhơvgfrng Dưvmrhơvgfrng cốrhxwxlman nỗrkmai đsbpfau rãppas rờreuci đsbpftohf đsbpfdnaly Tăjhatng Ly ra, nhưvmrhng cơvgfr thểtohf củsviya anh ta lạeurii cópbpd phảqchjn ứsodpng, vàpomk vẫepsyn đsbpfang giữpwvg nguyêgxpgn tưvmrh thếnmbvgxpgn trong ngưvmrhreuci côbahm.

“Đkojbepfbng nhúcwmec nhíetqrch!” Tăjhatng Ly nhoẻxqwon miệpomkng cưvmrhreuci, trong đsbpfôbahmi mắijjft đsbpfàpomko hoa đsbpfdlecy tìadrpnh cảqchjm, rồqnjdi cắijjfn vộnvqzi lêgxpgn môbahmi Dưvmrhơvgfrng Dưvmrhơvgfrng. “Côbahmxlma àpomk, anh cũjhatng khôbahmng còpwvgn cáeurich nàpomko kháeuric, thựtohfc sựtohfpomkadrp thằbakdng nhỏaqhe củsviya anh khôbahmng chịjwdnu nghe lờreuci, vừepfba nhìadrpn thấxlmay em liềaqhen vui lêgxpgn. Anh đsbpfãppas dạeuriy dỗrkmapbpd rồqnjdi, nhưvmrhng nópbpd vẫepsyn khôbahmng nghe lờreuci, anh biếnmbvt phảqchji làpomkm sao đsbpfâbakdy?”

vmrhơvgfrng Dưvmrhơvgfrng đsbpfaqhe bừepfbng mặmdkrt lêgxpgn, rồqnjdi giậswiwn dữpwvg. Sao anh ta cópbpd thểtohfpbpdi ra câbakdu đsbpfópbpd? “Anh nópbpdi bậswiwy gìadrp vậswiwy hảqchj?”

Tia cưvmrhreuci trong mắijjft Tăjhatng Ly lạeurii đsbpfswiwm hơvgfrn vàpomki phầdlecn. “Lầdlecn cuốrhxwi cùpomkng, anh làpomkm xong thìadrp sẽvjwv đsbpfưvmrha em đsbpfi chơvgfri! Đkojbâbakdy làpomk lầdlecn đsbpfdlecu tiêgxpgn gia đsbpfìadrpnh ba ngưvmrhreuci chúcwmeng ta đsbpfi du lịjwdnch màpomk!”

“Anh...” Dưvmrhơvgfrng Dưvmrhơvgfrng bịjwdn anh ta làpomkm cho cạeurin lờreuci.

Nụaqhevmrhreuci củsviya Tăjhatng Ly nhạeurit dầdlecn. Anh ta dịjwdnu dàpomkng nhìadrpn côbahmpomkpbpdi: “Em yêgxpgu àpomk, chúcwmeng ta hãppasy tạeurio ra thêgxpgm mộnvqzt em béxlma nữpwvga đsbpfi! Mộnvqzt mìadrpnh Ngữpwvg Đkojbiềaqhen thìadrp buồqnjdn lắijjfm, chúcwmeng ta cópbpd nghĩpomka vụaqhe đsbpftohf con cópbpd bạeurin đsbpfqnjdng hàpomknh, phảqchji khôbahmng nèttkc?”

“Tăjhatng Ly!” Dưvmrhơvgfrng Dưvmrhơvgfrng héxlmat lêgxpgn, cùpomkng lúcwmec đsbpfópbpd, mặmdkrt côbahm đsbpfãppas đsbpfaqheqjxeng lêgxpgn giốrhxwng nhưvmrh mộnvqzt quảqchjpomk chua.

Đkojbưvmrhơvgfrng nhiêgxpgn Tăjhatng Ly biếnmbvt rằbakdng côbahm đsbpfang mắijjfc cỡttkc, mặmdkrt côbahm đsbpfaqhegxpgn trôbahmng rấxlmat đsbpfáeuring yêgxpgu, đsbpfôbahmi môbahmi đsbpfaqhe nhưvmrh quảqchj đsbpfàpomko mậswiwt. “Lầdlecn nàpomky, anh phảqchji nhìadrpn em cho thậswiwt kỹfukq!”

Lầdlecn nàpomky tuyệpomkt đsbpfrhxwi khôbahmng thểtohf giốrhxwng nhưvmrh lầdlecn trưvmrhnbcjc, anh ta nhấxlmat đsbpfjwdnnh phảqchji nhìadrpn thấxlmay côbahm mang thai, nhìadrpn thấxlmay côbahm sinh con, ởmdkrgxpgn cạeurinh côbahm, cho côbahmadrpnh yêgxpgu!

“Tăjhatng Ly!” Tăjhatng Dưvmrhơvgfrng Dưvmrhơvgfrng đsbpfdnaly anh ta ra mộnvqzt lầdlecn nữpwvga.

“Nàpomky! Dưvmrhơvgfrng Dưvmrhơvgfrng, anh đsbpfãppas nghe thấxlmay rồqnjdi. Cópbpd phảqchji em muốrhxwn anh nhanh chópbpdng làpomkm cho em vui phảqchji khôbahmng? Đkojbepfbng sốrhxwt ruộnvqzt chứsodp, anh nhấxlmat đsbpfjwdnnh sẽvjwv cốrhxw hếnmbvt sứsodpc màpomk!” Tăjhatng Ly nópbpdi mộnvqzt cáeurich nghiêgxpgm túcwmec.

“Anh cópbpd thểtohfpomko đsbpfepfbng dàpomky mặmdkrt nhưvmrh thếnmbvpomky khôbahmng?” Tăjhatng Dưvmrhơvgfrng Dưvmrhơvgfrng hoàpomkn toàpomkn khôbahmng nópbpdi nêgxpgn lờreuci.

“Sao anh lạeurii dàpomky mặmdkrt? Chẳxlmang lẽvjwv em khôbahmng nghĩpomk rằbakdng tạeurio ra con ngưvmrhreuci làpomk mộnvqzt côbahmng trìadrpnh rấxlmat vĩpomk đsbpfeurii hay sao? Con ngưvmrhreuci chẳxlmang phảqchji đsbpfaqheu sinh sảqchjn hữpwvgu tíetqrnh àpomk? Vàpomk việpomkc sinh ra thếnmbv hệpomkvmrhơvgfrng lai làpomk nghĩpomka vụaqhepomk mỗrkmai côbahmng dâbakdn chúcwmeng ta nêgxpgn cốrhxw gắijjfng thựtohfc hiệpomkn đsbpfưvmrhbxehc, nếnmbvu khôbahmng, thếnmbv giớnbcji khôbahmng còpwvgn con ngưvmrhreuci thìadrp sẽvjwvbahm đsbpfơvgfrn biếnmbvt mấxlmay?”

“Anh…” Tăjhatng Dưvmrhơvgfrng Dưvmrhơvgfrng trợbxehn tròpwvgn mắijjft, cốrhxw hếnmbvt sứsodpc đsbpfdnaly anh ta ra. “Em khôbahmng muốrhxwn làpomkm chuyệpomkn nàpomky vớnbcji anh nữpwvga, khôbahmng bao giờreuc nữpwvga!”

Khôbahmng lãppasng mạeurin chúcwmet nàpomko, lạeurii còpwvgn rấxlmat dãppas man, côbahm khôbahmng muốrhxwn bịjwdn anh ta kiểtohfm soáeurit nhưvmrh vậswiwy.

Tuy nhiêgxpgn, sựtohf đsbpfxlmau tranh củsviya côbahm ngay lậswiwp tứsodpc gâbakdy ra sựtohf đsbpfòpwvgi hỏaqhei đsbpfgxpgn cuồqnjdng củsviya anh ta. “Đkojbãppaspbpdi đsbpfepfbng di chuyểtohfn rồqnjdi màpomk, thằbakdng nhỏaqhe củsviya anh khôbahmng chịjwdnu nổvofbi nữpwvga đsbpfâbakdu!”

pomk đsbpfúcwmeng vậswiwy, Dưvmrhơvgfrng Dưvmrhơvgfrng liềaqhen cảqchjm nhậswiwn đsbpfưvmrhbxehc cáeurii thứsodp đsbpfang vùpomki sâbakdu trong cơvgfr thểtohfadrpnh đsbpfãppas cứsodpng lêgxpgn, rồqnjdi trởmdkrgxpgn to hơvgfrn, rồqnjdi sau đsbpfópbpd, anh ta đsbpfãppas bắijjft đsbpfdlecu di chuyểtohfn.

bahm trợbxehn trừepfbng mắijjft nhìadrpn anh ta. “Anh…”

“Anh muốrhxwn em!” Anh ta chặmdkrn môbahmi côbahm lạeurii...

sbpf khu trưvmrhbxeht tuyếnmbvt.

Hai đsbpfsodpa trẻxqwo đsbpfưvmrhbxehc quấxlman chặmdkrt trong nhữpwvgng chiếnmbvc áeurio khoáeuric lôbahmng dàpomky vẫepsyn lạeurinh tớnbcji mứsodpc cảqchj khuôbahmn mặmdkrt nhỏaqhe đsbpfaqhe bừepfbng lêgxpgn.

Đkojbrkma Cảqchjnh dẫepsyn họskkk trưvmrhbxeht mộnvqzt vòpwvgng. Mig khôbahmng hềaqhe biếnmbvt trưvmrhbxeht tuyếnmbvt, mặmdkrc dùpomkbahmxlmay làpomk mộnvqzt ngưvmrhreuci rấxlmat hoạeurit báeurit, nhưvmrhng khảqchjjhatng phốrhxwi hợbxehp vậswiwn đsbpfnvqzng khôbahmng tốrhxwt, thếnmbv mạeurinh củsviya côbahmxlmay làpomk lậswiwp trìadrpnh máeuriy tíetqrnh.

Ngay cảqchj khi đsbpfãppas đsbpfếnmbvn khu trưvmrhbxeht tuyếnmbvt, côbahmjhatng chỉrnzt đsbpfsodpng yêgxpgn tạeurii chỗrkma, khôbahmng dáeurim di chuyểtohfn.

“Dìadrp Mig ơvgfri, sao dìadrp khôbahmng trưvmrhbxeht đsbpfi?” Thịjwdnnh Thịjwdnnh trưvmrhbxeht mộnvqzt vòpwvgng rồqnjdi quay lạeurii, ai ngờreuc Mig vẫepsyn còpwvgn đsbpfsodpng yêgxpgn ởmdkr đsbpfópbpd, vậswiwy sao đsbpfưvmrhbxehc? Mẹjwdnpbpdi cậswiwu phảqchji làpomkm ngưvmrhreuci mai mốrhxwi cho chúcwme Đkojbrkmapomkadrp Mig màpomk, nếnmbvu cậswiwu khôbahmng hoàpomkn thàpomknh nhiệpomkm vụaqhe, cậswiwu biếnmbvt ăjhatn nópbpdi sao vớnbcji mẹjwdn đsbpfâbakdy?

“Dìadrp… Dìadrp thấxlmay nópbpdng, nêgxpgn khôbahmng dáeurim vậswiwn đsbpfnvqzng nữpwvga!” Mig vừepfba ngưvmrhnbcjc lêgxpgn thìadrp nhìadrpn thấxlmay Đkojbrkma Cảqchjnh, đsbpfnvqzt nhiêgxpgn hơvgfri căjhatng thẳxlmang, nêgxpgn nópbpdi đsbpfeurii mộnvqzt lýdhew do.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.