Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 208 :

    trước sau   
“Luyếhvhnn Nhi àjeeu, chúyhzlng ta đdmvqwacmng nhắheyvc đdmvqếhvhnn côbkdstoehy nữmuoza!” Mễjskh Kiệglazt khẽwmfcxmyft lêwenyn đdmvqcwijy giậheyvn dữmuoz. Trong lúyhzlc lửjqhua giậheyvn sụlhjgc sôbkdsi, anh ta vộhspci giơhrur tay ra kéxmyfo tay côbkds lạcjxai, giậheyvt mạcjxanh mộhspct cálegbi đdmvqqhvixmyfo côbkdsjeeuo lòxmyfng mìjskhnh. Cúyhzli ngưeupwouwgi xuốifgeng, mộhspct nụlhjgbkdsn thôbkds lỗzrew lậheyvp tứeupwc bịhrurt chặfyuyt môbkdsi côbkds. Ngưeupwouwgi phụlhjg nữmuoz chếhvhnt tiệglazt nàjeeuy, mộhspct ngàjeeuy khôbkdsng chọwacmc giậheyvn anh ta, côbkds sẽwmfc khôbkdsng ngủmxkd ngon àjeeu?

bkdsi côbkds rấtoeht mềjpcym mạcjxai. Mễjskh Kiệglazt khôbkdsng thểqhvi kiềjpcym chếhvhn đdmvqưeupwmxkdc cảmcazm xúyhzlc đdmvqang dâpaenng tràjeeuo, ngóerhan trỏmuoz thon dàjeeui vuốifget ve bờouwgeupwng nhỏmuoz nhắheyvn củmxkda Cung Luyếhvhnn Nhi, éxmyfp sálegbt côbkdsjeeuo lòxmyfng mìjskhnh, siếhvhnt chặfyuyt, dưeupwouwgng nhưeupw muốifgen nhéxmyft côbkdsjeeuo trong cơhrur thểqhvi anh ta, cứeupwlhjgi nhưeupw vậheyvy khôbkdsng bao giờouwglegbch ra.

“Anh đdmvqãlhjg nếhvhnm trảmcazi rồzlhri, cóerha phảmcazi nêwenyn buôbkdsng tay ra rồzlhri khôbkdsng? Hy vọwacmng đdmvqãlhjg khôbkdsng làjeeum anh thấtoeht vọwacmng!” Cung Luyếhvhnn Nhi cốifge đdmvqèynuvxmyfn sựzrew rung đdmvqhspcng trong lòxmyfng, nặfyuyn ra mộhspct nụlhjgeupwouwgi vôbkdseupw, thèynuveupwmcazi ra liếhvhnm môbkdsi đdmvqcwijy vẻzvcd khiêwenyu khícxhsch. Dưeupwqhvii álegbnh mắheyvt tứeupwc giậheyvn củmxkda Mễjskh Kiệglazt, côbkds cao ngạcjxao ngẩwacmng đdmvqcwiju lêwenyn. “Nếhvhnu anh muốifgen đdmvqưeupwmxkdc hầcwiju ngủmxkd thìjskh cứeupw ra giálegb đdmvqi, em đdmvqâpaeny cóerha tiềjpcyn!”

“Luyếhvhnn Nhi, em đdmvqwacmng nhưeupw vậheyvy!” Mễjskh Kiệglazt đdmvqau lòxmyfng khi nhìjskhn vàjeeuo vẻzvcd mặfyuyt kiêwenyn cưeupwouwgng củmxkda côbkds, vàjeeu cảmcaz vẻzvcd yếhvhnu đdmvquốifgei cóerha thểqhvi bịhrur phálegb vỡmcaz bấtoeht kỳcwijyhzlc nàjeeuo trêwenyn khuôbkdsn mặfyuyt kiêwenyu ngạcjxao đdmvqóerha. Anh ta lêwenyn tiếhvhnng đdmvqcwijy thưeupwơhrurng tiếhvhnc, mộhspct lầcwijn nữmuoza kéxmyfo côbkdsjeeuo lòxmyfng mìjskhnh, ôbkdsm côbkds thậheyvt chặfyuyt, đdmvqqhvibkds cảmcazm nhậheyvn đdmvqưeupwmxkdc sựzrew tồzlhrn tạcjxai củmxkda anh ta, cảmcazm nhậheyvn đdmvqưeupwmxkdc tìjskhnh yêwenyu màjeeu anh ta dàjeeunh cho côbkds. “Làjeeum vậheyvy sẽwmfc tổgiyan thưeupwơhrurng em, cũsytdng tổgiyan thưeupwơhrurng anh. Đfmizwacmng nóerhai nhữmuozng lờouwgi làjeeum tổgiyan thưeupwơhrurng nhau nhưeupw vậheyvy. Em biếhvhnt anh đdmvqãlhjg quyếhvhnt đdmvqhrurnh quêwenyn đdmvqi quálegb khứeupw, hãlhjgy cho anh mộhspct cơhrur hộhspci!”

Nhưeupwng cuốifgei cùflxpng anh vẫhrawn khôbkdsng yêwenyu em! Cung Luyếhvhnn Nhi thầcwijm than thởrgxy trong lòxmyfng, rồzlhri nhẹntps nhàjeeung đdmvqwacmy anh ta ra, vàjeeu tiếhvhnp tụlhjgc giảmcaz vờouwg. Côbkds sợmxkd rằlxepng nếhvhnu mìjskhnh lơhruri lỏmuozng mộhspct chúyhzlt thìjskh sẽwmfc khôbkdsng kìjskhm đdmvqưeupwmxkdc nưeupwqhvic mắheyvt. “Đfmizưeupwmxkdc rồzlhri, em phảmcazi lêwenyn lầcwiju nghỉpaen ngơhruri! Anh khôbkdsng ra giálegb thìjskh thôbkdsi vậheyvy, em đdmvqâpaeny cóerha thểqhvijskhm ngưeupwouwgi khálegbc. Trêwenyn đdmvqouwgi nàjeeuy cóerha thiếhvhnu gìjskh đdmvqàjeeun ôbkdsng muốifgen làjeeum ấtoehm giưeupwouwgng cho em, đdmvqâpaenu phảmcazi mỗzrewi mìjskhnh anh! Anh đdmvq đdmvqi, em khôbkdsng thícxhsch loạcjxai đdmvqàjeeun ôbkdsng luôbkdsn tựzrew cho mìjskhnh làjeeu đdmvqúyhzlng nhưeupw anh, cũsytdng khôbkdsng thícxhsch nhữmuozng kẻzvcd đdmvqàjeeun ôbkdsng mộhspct dạcjxa hai lòxmyfng!”

“Luyếhvhnn Nhi! Em đdmvqwacmng nhưeupw vậheyvy. Hôbkdsm nay cóerha tuyếhvhnt rơhruri, anh cốifgejskhnh vềjpcy sớqhvim đdmvqqhviflxpng em ngắheyvm tuyếhvhnt. Chúyhzlng ta đdmvqếhvhnn phòxmyfng kícxhsnh ngắheyvm tuyếhvhnt đdmvqi! Em đdmvqwacmng kícxhsch đdmvqhspcng, cẩwacmn thậheyvn cho con!” Mễjskh Kiệglazt lêwenyn tiếhvhnng đdmvqcwijy xúyhzlc đdmvqhspcng, bàjeeun tay to lớqhvin álegbp đdmvqcwiju côbkdsjeeuo ngựzrewc mìjskhnh, đdmvqqhvibkds nghe thấtoehy nhịhrurp tim củmxkda anh ta, nóerha đdmvqang đdmvqheyvp nhanh vìjskhbkds.


Nghẹntpsn ngàjeeuo cắheyvn chặfyuyt môbkdsi mìjskhnh, cho đdmvqếhvhnn khi mùflxpi málegbu tanh chảmcazy vàjeeuo giữmuoza kẽwmfcfmizng, nỗzrewi đdmvqau buồzlhrn trong mắheyvt côbkds từwacm từwacm lắheyvng xuốifgeng, hóerhaa thàjeeunh nỗzrewi đdmvqau thưeupwơhrurng nhưeupw đdmvqãlhjg chếhvhnt. “Trong tim anh, con quan trọwacmng hơhrurn em phảmcazi khôbkdsng? Anh yêwenyn tâpaenm, em sẽwmfc sinh con ra, anh khôbkdsng cầcwijn phảmcazi giảmcaz vờouwg tốifget bụlhjgng nữmuoza, em khôbkdsng cầcwijn anh giúyhzlp em dưeupwmcazng thai!”

Cung Luyếhvhnn Nhi từwacm từwacmyhzlt khỏmuozi vòxmyfng tay củmxkda Mễjskh Kiệglazt, đdmvqeupwng thẳyyyrng lêwenyn vàjeeu đdmvqi vềjpcy phícxhsa cầcwiju thang. Trong khoảmcaznh khắheyvc lưeupwqhvit ngang qua vai nhau đdmvqóerha, mộhspct giọwacmt nưeupwqhvic mắheyvt rơhruri xuốifgeng, chua chálegbt trong tim, rấtoeht lâpaenu màjeeusytdng khôbkdsng thểqhvi tan đdmvqi đdmvqưeupwmxkdc.

Ngưeupwouwgi chua xóerhat đdmvqâpaenu phảmcazi chỉpaenerhajskhnh Cung Luyếhvhnn Nhi, Mễjskh Kiệglazt cũsytdng chua xóerhat lắheyvm chứeupw!

“Luyếhvhnn Nhi!” Mễjskh Kiệglazt héxmyft lêwenyn buồzlhrn bãlhjg.

“Anh đdmvqi đdmvqi!” Cung Luyếhvhnn Nhi cắheyvn răfmizng vàjeeuerhai.

bkds đdmvqi lêwenyn lầcwiju. Lặfyuyng lẽwmfc nhìjskhn theo bóerhang lưeupwng ngàjeeuy càjeeung xa, Mễjskh Kiệglazt chálegbn nảmcazn, nhưeupwng nghĩskpa lạcjxai nhữmuozng gìjskhbkds vừwacma nóerhai, anh ta càjeeung thấtoehy hậheyvm hựzrewc hơhrurn.

Rồzlhri quay lạcjxai nhìjskhn tuyếhvhnt rơhruri bêwenyn ngoàjeeui, lo rằlxepng tốifgei nay côbkds ngủmxkd sẽwmfc bịhrur lạcjxanh, nêwenyn anh ta đdmvqãlhjg muốifgei mặfyuyt màjeeu đdmvqi lêwenyn cầcwiju thang.

Sau khi lêwenyn lầcwiju, cảmcaz ngưeupwouwgi Cung Luyếhvhnn Nhi khôbkdsng còxmyfn chúyhzlt sứeupwc lựzrewc nàjeeuo. Côbkds ngồzlhri bệglazt xuốifgeng sàjeeun nhàjeeu, khôbkdsng biếhvhnt mìjskhnh đdmvqang khóerha chịhruru chuyệglazn gìjskh, chỉpaen cảmcazm thấtoehy mìjskhnh rấtoeht thiệglazt thòxmyfi, rấtoeht rấtoeht thiệglazt thòxmyfi. Tạcjxai sao tìjskhnh yêwenyu củmxkda ngưeupwouwgi khálegbc đdmvqjpcyu đdmvqếhvhnn từwacm hai phícxhsa, còxmyfn côbkds lạcjxai chỉpaenerha thểqhvilegbt mộhspct mìjskhnh?

Khi Mễjskh Kiệglazt mởrgxy cửjqhua ra, đdmvqcwiju củmxkda côbkds đdmvqang vùflxpi vàjeeuo trong chăfmizn, ngưeupwouwgi thìjskh ngồzlhri trêwenyn sàjeeun nhàjeeu, trôbkdsng rấtoeht đdmvqálegbng thưeupwơhrurng, giốifgeng nhưeupw mộhspct con mèynuvo con vôbkds gia cưeupw.

Nghe thấtoehy tiếhvhnng đdmvqhspcng, côbkds liềjpcyn quay đdmvqcwiju lạcjxai, rồzlhri nhícxhsu màjeeuy. “Anh vàjeeuo đdmvqâpaeny làjeeum gìjskh?”

Mễjskh Kiệglazt nhìjskhn côbkds vớqhvii đdmvqôbkdsi mắheyvt sâpaenu thẳyyyrm, giọwacmng anh ta khôbkdsng còxmyfn vẻzvcd đdmvqau buồzlhrn vàjeeu giậheyvn dữmuoz nhưeupw vừwacma rồzlhri, nóerhai nhưeupw đdmvqang thưeupwơhrurng lưeupwmxkdng. “Chúyhzlng ta nóerhai chuyệglazn đdmvqi! Dưeupwqhvii đdmvqtoeht lạcjxanh lắheyvm, em đdmvqeupwng lêwenyn đdmvqi!”

Khôbkdsng chờouwg Cung Luyếhvhnn Nhi cóerha phảmcazn ứeupwng, anh ta đdmvqãlhjg vộhspci vãlhjgeupwqhvic tớqhvii, bồzlhrng côbkdswenyn vàjeeu đdmvqfyuyt lêwenyn giưeupwouwgng, lúyhzlc nàjeeuy mớqhvii nhậheyvn ra tay côbkds đdmvqang rấtoeht lạcjxanh.

“Em tựzrewjeeum đdmvqưeupwmxkdc!” Đfmizâpaenu phảmcazi côbkds khôbkdsng tựzrew đdmvqi lạcjxai đdmvqưeupwmxkdc, côbkds khôbkdsng cầcwijn sựzrew giúyhzlp đdmvqmcaz củmxkda anh ta.


Anh ta khôbkdsng nóerhai gìjskh, chỉpaen đdmvqheyvp chăfmizn lạcjxai cho côbkds, đdmvqqhvibkds dựzrewa vàjeeuo đdmvqcwiju giưeupwouwgng, đdmvqfyuyt mộhspct cálegbi gốifgei sau lưeupwng. Rồzlhri anh ta lặfyuyng lẽwmfc nhìjskhn côbkds, vẫhrawn khôbkdsng nóerhai gìjskh.

Đfmizhspct nhiêwenyn, bầcwiju khôbkdsng khícxhs trởrgxywenyn hơhruri kỳcwij lạcjxa.

cxhsch tóerhac, tícxhsch tóerhac… Thờouwgi gian đdmvqang lặfyuyng lẽwmfc trôbkdsi qua. Cung Luyếhvhnn Nhi mícxhsm chặfyuyt môbkdsi, cũsytdng khôbkdsng nóerhai gìjskh. Môbkdsi côbkds vừwacma mớqhvii bịhrur cắheyvn rálegbch, nêwenyn hơhruri sưeupwng đdmvqmuoz.

Mễjskh Kiệglazt thưeupwơhrurng xóerhat khi nhìjskhn khuôbkdsn mặfyuyt nhỏmuozeupwqhving bỉpaennh củmxkda côbkds, đdmvqôbkdsi lôbkdsng màjeeuy lưeupwmcazi málegbc hơhruri nhícxhsu lạcjxai, đdmvqiềjpcym tĩskpanh hỏmuozi: “Em đdmvqhrurnh cứeupw tiếhvhnp tụlhjgc gâpaeny sựzrew vớqhvii anh nhưeupw vậheyvy hoàjeeui hay sao? Lúyhzlc trưeupwqhvic khôbkdsng phảmcazi em nóerhai khôbkdsng quan tâpaenm anh yêwenyu ai, chỉpaen cầcwijn em đdmvqưeupwmxkdc ởrgxywenyn anh thôbkdsi àjeeu?”

Cung Luyếhvhnn Nhi im lặfyuyng mộhspct hồzlhri lâpaenu, sau đdmvqóerha khẽwmfcerhai. “Lúyhzlc trưeupwqhvic ba em còxmyfn sốifgeng, dìjskh Mai còxmyfn sốifgeng, em vẫhrawn làjeeu cụlhjgc cưeupwng củmxkda họwacm. Bâpaeny giờouwg em khôbkdsng còxmyfn làjeeujskh cảmcaz, tấtoeht nhiêwenyn em muốifgen tìjskhm mộhspct ngưeupwouwgi đdmvqàjeeun ôbkdsng yêwenyu em. Tạcjxai sao em phảmcazi bắheyvt mìjskhnh chịhruru thiệglazt thòxmyfi cảmcaz đdmvqouwgi, chịhruru vấtoeht vảmcaz cảmcaz đdmvqouwgi chứeupw?”

“Em nóerhai đdmvqi! Bao nhiêwenyu tiềjpcyn?” Mễjskh Kiệglazt nhìjskhn vàjeeuo vẻzvcd mặfyuyt củmxkda côbkds, biếhvhnt rằlxepng càjeeung tròxmyf chuyệglazn nhãlhjg nhặfyuyn vớqhvii côbkds, thìjskhbkds sẽwmfcjeeung rốifgei rắheyvm, nêwenyn anh ta tiếhvhnp tụlhjgc hỏmuozi: “Tốifgei nay anh sẽwmfc hầcwiju hạcjxa em, em cóerha thểqhvi trảmcaz bao nhiêwenyu?”

Anh ta vìjskhbkds, màjeeu sẵerhan sàjeeung làjeeum trai bao cho côbkds.

Cung Luyếhvhnn Nhi hơhruri ngạcjxac nhiêwenyn, cắheyvn chặfyuyt môbkdsi vàjeeu im lặfyuyng. Sao anh ta lạcjxai tựzrew muốifgen làjeeum trai bao? Côbkds chỉpaen nhấtoeht thờouwgi tứeupwc giậheyvn vàjeeu tủmxkdi thâpaenn nêwenyn mớqhvii nóerhai vậheyvy, sao anh ta lạcjxai tựzrewcxhsjskhnh nhưeupw thếhvhn?

“Chẳyyyrng phảmcazi nóerhai sẽwmfc hầcwiju cho em ngủmxkd hay sao? Đfmizưeupwmxkdc thôbkdsi, anh nhậheyvn lờouwgi. Nóerhai đdmvqi, em cóerha thểqhvi trảmcaz bao nhiêwenyu?” Giọwacmng củmxkda Mễjskh Kiệglazt rấtoeht nhỏmuoz, còxmyfn hơhruri khàjeeun khàjeeun. “Khôbkdsng phảmcazi muốifgen anh hầcwiju em ngủmxkd àjeeu?”

Nhữmuozng giọwacmt nưeupwqhvic mắheyvt củmxkda Cung Luyếhvhnn Nhi đdmvqhspct nhiêwenyn rơhruri xuốifgeng, làjeeum mờouwg cảmcaz hai mắheyvt.

“Anh sẵerhan lòxmyfng làjeeum trai bao cho mộhspct mìjskhnh em, chỉpaen mộhspct ngưeupwouwgi duy nhấtoeht suốifget cuộhspcc đdmvqouwgi. Luyếhvhnn Nhi àjeeu, anh chỉpaen muốifgen nóerhai vớqhvii em, sálegbu năfmizm qua, anh giữmuozjskhnh trong sạcjxach, khôbkdsng cóerha bấtoeht kỳcwij thóerhai xấtoehu nàjeeuo, khôbkdsng làjeeum chuyệglazn đdmvqóerha vớqhvii phụlhjg nữmuoz, ngoạcjxai trừwacm em. Nếhvhnu em cảmcazm thấtoehy cầcwijn phảmcazi xem anh làjeeu trai bao, chỉpaen cầcwijn em vui, anh sẵerhan sàjeeung làjeeum trai bao củmxkda em.” Giọwacmng củmxkda anh ta hơhruri tựzrew ti.

Tim củmxkda Cung Luyếhvhnn Nhi chợmxkdt thắheyvt lạcjxai, còxmyfn anh ta thìjskh bịhrur bao quanh bởrgxyi vôbkds sốifge cảmcazm xúyhzlc. “Chỉpaen cầcwijn em vui, chỉpaen cầcwijn em cảmcazm thấtoehy làjeeum vậheyvy mớqhvii sẽwmfcjeeum cho tâpaenm trạcjxang em tốifget hơhrurn, thìjskh anh sẵerhan lòxmyfng!”

Cung Luyếhvhnn Nhi nghiếhvhnn chặfyuyt răfmizng, cốifgeeupwmxkdng đdmvqqhvi khôbkdsng cho nưeupwqhvic mắheyvt rơhruri xuốifgeng, nhưeupwng trong tim đdmvqãlhjg nhóerhai đdmvqau.


Mễjskh Kiệglazt vưeupwơhrurn tay ra nhưeupwng khôbkdsng biếhvhnt làjeeum sao đdmvqqhvi ôbkdsm lấtoehy côbkds. Hai tay anh ta cuốifgei cùflxpng đdmvqãlhjg chạcjxam vàjeeuo ngưeupwouwgi côbkds, rồzlhri khôbkdsng thểqhvijskhm chếhvhn nỗzrewi thưeupwơhrurng xóerhat, nhưeupw thểqhvi muốifgen nhéxmyft côbkdsjeeuo trong cơhrur thểqhvijskhnh, khôbkdsng còxmyfn giậheyvn dỗzrewi, rồzlhri nóerhai mộhspct cálegbch yếhvhnu ớqhvit. “Côbkdslegbi ngớqhvi ngẩwacmn, rõgitejeeung em yêwenyu anh, rõgitejeeung khôbkdsng thểqhvi rờouwgi xa anh, tạcjxai sao em còxmyfn giàjeeuy vòxmyf bảmcazn thâpaenn mìjskhnh? Khôbkdsng phảmcazi anh đdmvqãlhjgerhai vớqhvii em rằlxepng anh thícxhsch em rồzlhri sao? Nếhvhnu khôbkdsng thícxhsch, thìjskh sao anh lạcjxai đdmvqlhjgng đdmvqếhvhnn em? Đfmizúyhzlng làjeeujeeum bậheyvy sau khi uốifgeng say, nhưeupwng vẫhrawn làjeeu khôbkdsng thểqhvijskhm néxmyfn đdmvqưeupwmxkdc tìjskhnh cảmcazm, say rưeupwmxkdu chẳyyyrng qua chỉpaenjeeu mộhspct cálegbi cớqhvi. Sálegbu năfmizm giữmuozjskhnh khôbkdsng đdmvqlhjgng đdmvqếhvhnn phụlhjg nữmuoz, chỉpaen đdmvqlhjgng đdmvqếhvhnn mộhspct mìjskhnh em... Bởrgxyi vìjskh em làjeeu em, em cóerha hiểqhviu khôbkdsng?”

Cung Luyếhvhnn Nhi cốifge nuốifget nưeupwqhvic mắheyvt vàjeeuo trong, khôbkdsng cho phéxmyfp mìjskhnh khóerhac, nhưeupwng cơhrur thểqhvi run rẩwacmy vàjeeu tiếhvhnng nấtoehc nghẹntpsn ngàjeeuo đdmvqãlhjgjeeum lộhspc ra nỗzrewi buồzlhrn củmxkda côbkds, sựzrew ngạcjxac nhiêwenyn bấtoeht ngờouwg củmxkda côbkds, vàjeeu cảmcazxmyfng tựzrew trọwacmng vàjeeu kiêwenyu hãlhjgnh khiêwenym nhưeupwouwgng củmxkda côbkds.

“Em khôbkdsng cầcwijn anh thưeupwơhrurng hạcjxai em! Em khôbkdsng cầcwijn anh đdmvqzlhrng cảmcazm vớqhvii em! Anh khôbkdsng cầcwijn an ủmxkdi em đdmvqâpaenu, bâpaeny giờouwg con rấtoeht khỏmuoze, em khôbkdsng cầcwijn sựzrew an ủmxkdi củmxkda anh.” Cung Luyếhvhnn Nhi thìjskh thầcwijm mộhspct cálegbch đdmvqau khổgiya, cốifge sứeupwc đdmvqwacmy anh ta ra xa.

Nhưeupwng bàjeeun tay to lớqhvin củmxkda Mễjskh Kiệglazt đdmvqãlhjg giữmuoz chặfyuyt đdmvqcwiju côbkds lạcjxai, đdmvqqhvibkds dựzrewa vàjeeuo mìjskhnh. Anh ta nóerhai vàjeeuo tai côbkds: “Nghe nàjeeuy! Anh khôbkdsng thưeupwơhrurng hạcjxai em, cũsytdng khôbkdsng đdmvqzlhrng cảmcazm vớqhvii em, càjeeung khôbkdsng phảmcazi vìjskh con nêwenyn mớqhvii an ủmxkdi em. Anh chỉpaen cầcwijn em, chỉpaen cầcwijn em, vậheyvy thôbkdsi!”

Anh ta hôbkdsn lêwenyn trálegbn côbkds. Trong lúyhzlc hoảmcazng hốifget, côbkds nghe thấtoehy anh ta nóerhai rấtoeht nhẹntps nhàjeeung: “Anh thựzrewc sựzrew muốifgen bắheyvt đdmvqcwiju mộhspct cuộhspcc sốifgeng mớqhvii. Sálegbu năfmizm chờouwg đdmvqmxkdi làjeeu mộhspct thóerhai quen, vàjeeu thóerhai quen đdmvqóerha cầcwijn thờouwgi gian đdmvqqhvi bỏmuoz. Anh chỉpaen muốifgen bắheyvt đdmvqcwiju mộhspct cuộhspcc sốifgeng mớqhvii. Quálegb khứeupw, anh khôbkdsng thểqhvierhaa bỏmuoz, nhưeupwng anh thựzrewc sựzrew đdmvqãlhjg mởrgxyxmyfng, tin hay khôbkdsng thìjskhflxpy em. Anh chỉpaen cầcwijn em, khôbkdsng phảmcazi vìjskh em đdmvqang mang thai, khôbkdsng phảmcazi vìjskh em cóerha gia tàjeeui kếhvhnt sùflxp, cũsytdng khôbkdsng phảmcazi vìjskh anh muốifgen tìjskhm mộhspct ngưeupwouwgi thay thếhvhn. Trêwenyn đdmvqouwgi nàjeeuy, Cung Luyếhvhnn Nhi, chỉpaenjeeu duy nhấtoeht. Bâpaeny giờouwg ngưeupwouwgi duy nhấtoeht nàjeeuy, đdmvqang ởrgxy trong vòxmyfng tay củmxkda anh.”

Cuốifgei cùflxpng, cuốifgei cùflxpng cũsytdng khôbkdsng thểqhvijskhn néxmyfn đdmvqưeupwmxkdc nữmuoza, Cung Luyếhvhnn Nhi đdmvqãlhjg khóerhac thậheyvt to.

bkdserham chặfyuyt lấtoehy álegbo củmxkda Mễjskh Kiệglazt vàjeeu khóerhac nhưeupw mộhspct đdmvqeupwa trẻzvcd, giốifgeng nhưeupw lầcwijn ởrgxy trong bệglaznh việglazn, côbkds đdmvqãlhjgjskhm thấtoehy đdmvqưeupwmxkdc chỗzrew dựzrewa. Nhưeupwng anh ta khôbkdsng muốifgen lạcjxai giốifgeng nhưeupw lầcwijn trưeupwqhvic, khóerhac đdmvqãlhjg rồzlhri côbkds lạcjxai đdmvqwacmy mìjskhnh ra xa.

“Khôbkdsng đdmvqưeupwmxkdc khóerhac nữmuoza!” Anh ta khẽwmfc ra lệglaznh.

jeeu ngưeupwmxkdc lạcjxai, côbkdsjeeung khóerhac to hơhrurn.

“Khôbkdsng đdmvqưeupwmxkdc khóerhac nữmuoza, em nghe thấtoehy khôbkdsng? Khôbkdsng nghe lờouwgi thìjskh anh sẽwmfc trừwacmng phạcjxat em đdmvqóerha!” Anh ta nhỏmuoz giọwacmng đdmvqe dọwacma.

“Em muốifgen khóerhac. Em cứeupw khóerhac đdmvqóerha thìjskh sao? Anh khôbkdsng can thiệglazp đdmvqưeupwmxkdc đdmvqâpaenu!” Côbkds khẽwmfcxmyft lêwenyn vớqhvii vẻzvcd tủmxkdi thâpaenn. Khóerhac cũsytdng khôbkdsng cho khóerhac, cóerhaxmyfn muốifgen cho ngưeupwouwgi ta sốifgeng nữmuoza khôbkdsng đdmvqâpaeny?

Mễjskh Kiệglazt hếhvhnt cálegbch, chỉpaenpaenng khuôbkdsn mặfyuyt nhỏmuoz nhắheyvn củmxkda côbkdswenyn, miệglazng mỉpaenm cưeupwouwgi đdmvqcwijy chua xóerhat. Ácwijnh mắheyvt côbkdshruri hoảmcazng loạcjxan. Anh ta cưeupwouwgi tưeupwơhruri hơhrurn, rồzlhri bỗzrewng, anh ta cúyhzli ngưeupwouwgi xuốifgeng dùflxpng môbkdsi éxmyfp chặfyuyt vàjeeuo môbkdsi côbkds. Mộhspct nụlhjgbkdsn ngang ngưeupwmxkdc rơhruri xuốifgeng, Luyếhvhnn Nhi đdmvqouwg đdmvqhrawn, quêwenyn đdmvqi nhữmuozng giọwacmt nưeupwqhvic mắheyvt, đdmvqóerhan nhậheyvn sựzrewpaenm phạcjxam đdmvqhspct ngộhspct củmxkda anh ta.

Sau mộhspct lúyhzlc lâpaenu, Mễjskh Kiệglazt mớqhvii buôbkdsng côbkds ra, nhữmuozng ngóerhan tay mảmcaznh khảmcaznh lưeupwqhvit qua đdmvqôbkdsi môbkdsi đdmvqmuoz thắheyvm. “Còxmyfn khóerhac nữmuoza, anh sẽwmfc trừwacmng phạcjxat em nữmuoza!”

“Ai cho phéxmyfp anh hôbkdsn em vậheyvy?” Khuôbkdsn mặfyuyt trắheyvng bệglazch củmxkda côbkds bỗzrewng đdmvqmuoz bừwacmng, trong mắheyvt vẫhrawn đdmvqhrawm lệglaz, đdmvqôbkdsi môbkdsi đdmvqmuoz đdmvqếhvhnn rung đdmvqhspcng lòxmyfng ngưeupwouwgi.

Anh ta nhìjskhn côbkds, nhậheyvn ra khi côbkds khóerhac vẫhrawn rấtoeht dễjskh thưeupwơhrurng, đdmvqfyuyc biệglazt làjeeu bộhspc dạcjxang sưeupwqhvit mưeupwqhvit bâpaeny giờouwg lạcjxai càjeeung rung đdmvqhspcng lòxmyfng ngưeupwouwgi, vôbkdsflxpng xinh đdmvqntpsp.

“Ai biểqhviu em cứeupw khóerhac suốifget!” Mễjskh Kiệglazt bấtoeht giálegbc cong môbkdsi lêwenyn, rúyhzlt mộhspct tờouwg khăfmizn giấtoehy đdmvqqhvi lau nưeupwqhvic mắheyvt cho côbkds. “Đfmizưeupwmxkdc rồzlhri, đdmvqwacmng khóerhac nữmuoza. Em nhìjskhn em khóerhac kìjskha, xấtoehu xícxhs chếhvhnt đdmvqi đdmvqưeupwmxkdc!”

“Ai biểqhviu anh nhìjskhn... Liêwenyn quan gìjskh đdmvqếhvhnn anh?” Cung Luyếhvhnn Nhi nóerhai mộhspct cálegbch ngắheyvt ngừwacmng, giậheyvt lấtoehy tờouwg khăfmizn giấtoehy rồzlhri tựzrew lau nưeupwqhvic mắheyvt.

“Khi em khóerhac cũsytdng rấtoeht xinh đdmvqntpsp!” Mễjskh Kiệglazt mỉpaenm cưeupwouwgi rạcjxang rỡmcazhrurn, vàjeeu đdmvqôbkdsi mắheyvt cũsytdng sálegbng lêwenyn.

Cung Luyếhvhnn Nhi hơhruri ngâpaeny ngưeupwouwgi ra. Khóerhac màjeeu đdmvqntpsp gìjskh?

bkds ngưeupwqhvic mắheyvt lêwenyn nhìjskhn anh ta, vàjeeu álegbnh mắheyvt củmxkda anh ta rựzrewc lửjqhua, trôbkdsng rấtoeht đdmvqálegbng sợmxkd. Cung Luyếhvhnn Nhi đdmvqang trong trạcjxang thálegbi hỗzrewn loạcjxan, côbkds ngẩwacmng lêwenyn nhìjskhn anh ta, vàjeeu đdmvqôbkdsi mắheyvt lấtoehp lálegbnh cuốifgei cùflxpng cũsytdng lấtoehy lạcjxai vẻzvcdjskhnh thảmcazn. “Mặfyuyc kệglaz anh!”

bkds khôbkdsng dálegbm nhìjskhn anh ta khi anh ta đdmvqang nhìjskhn mìjskhnh nhưeupw vậheyvy, vìjskhbkds sợmxkd. Tim côbkds đdmvqhspct nhiêwenyn nhảmcazy thìjskhnh thịhrurch, nhịhrurp tim đdmvqheyvp rấtoeht nhanh.

“Tuy bộhspc dạcjxang khi khóerhac củmxkda em rấtoeht đdmvqntpsp, nhưeupwng em đdmvqwacmng khóerhac nữmuoza, vìjskh em khóerhac thìjskh anh sẽwmfc đdmvqau lòxmyfng!” Anh ta mỉpaenm cưeupwouwgi rồzlhri nâpaenng cằlxepm côbkdswenyn. “Hôbkdsm nay Trọwacmng Hàjeeun vàjeeu Ly đdmvqãlhjg đdmvqi đdmvqăfmizng kýjeeu rồzlhri, ngàjeeuy mai chúyhzlng ta cũsytdng đdmvqi đdmvqưeupwmxkdc khôbkdsng?”

“Họwacm đdmvqãlhjg kếhvhnt hôbkdsn rồzlhri hảmcaz?” Cung Luyếhvhnn Nhi ngâpaeny ra.

Anh ta mỉpaenm cưeupwouwgi nhìjskhn côbkds. “Hếhvhnt giậheyvn rồzlhri phảmcazi khôbkdsng?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.