Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 204 :

    trước sau   
Hai tay anh ta giữazop chặrznqt vòsuking eo mỏanrdng manh củcngea côxmrn, đmpoyldzqxmrn di chuyểldzqn lêcjndn xuốkvwang. Nhưmcatng côxmrnalmtm gìgsiosukin sứwogdc lựsskoc, côxmrn chỉalmt nằutuom mọhiodp xuốkvwang màalmt ôxmrnm lấxnksy cổfjsv anh ta, rồrtsui vùxepti mặrznqt mìgsionh vàalmto đmpoyórdwh.

Anh ta hôxmrnn lêcjndn môxmrni côxmrn, ngărtsun chặrznqn tiếbnerng rêcjndn rỉalmt củcngea côxmrn...

“A…” Khuôxmrnn mặrznqt nhỏanrd nhắcyuwn củcngea Tiêcjndu Hàalmtalmt đmpoyang nhărtsun nhórdwh lạhjjji, trong miệknulng phákihyt ra tiếbnerng rêcjndn rỉalmt, cảrsmv ngưmcatemdji nhưmcat mộhiodt chiếbnerc lákihy đmpoyang bịempv rung lắcyuwc dữazop dộhiodi, khôxmrnng còsukin sứwogdc lựsskoc, nhưmcatng lạhjjji khôxmrnng thểldzq khôxmrnng đmpoyung đmpoyưmcata theo cơcjndn giórdwh. “Khôxmrnng... Hàalmtn àalmt... em khôxmrnng chịempvu nổfjsvi nữazopa rồrtsui...”

Đxeptếbnern cuốkvwai cùxeptng, cảrsmv việknulc héxkdgt lêcjndn mộhiodt tiếbnerng màalmtxmrnmyqzng khôxmrnng thểldzq, chỉalmt cảrsmvm thấxnksy đmpoyodkbu órdwhc bỗsskong chốkvwac trốkvwang rỗsskong, cảrsmv ngưmcatemdji nhưmcat bay lêcjndn đmpoyếbnern chíqeqin tầodkbng mâxepty, khôxmrnng còsukin chújsjvt lýsuki tríqeqialmto nữazopa.

Cảrsmvm xújsjvc củcngea nhau lújsjvc nàalmty, thậxmrnt đmpoycyuwp, cơcjnd thểldzqalmtxeptm tríqeqi đmpoyoeaeu thuộhiodc vềoeae nhau. Trêcjndn đmpoyemdji nàalmty, córdwh chuyệknuln gìgsio đmpoycyuwp hơcjndn cơcjnd thểldzqalmtxeptm tríqeqixeptng hòsukia hợrtsup nữazopa?

Suốkvwat cảrsmv đmpoyêcjndm, nhưmcat sa mạhjjjc gặrznqp mưmcata ràalmto, trằutuon trọhiodc trărtsun trởhokf, ôxmrnm hôxmrnn đmpoycjndn cuồrtsung. Mọhiodi thứwogd nhưmcat thểldzq đmpoyang trong giấxnksc mơcjnd, hơcjndi thởhokf gấxnksp gákihyp, nụhjifxmrnn cuồrtsung nhiệknult, vàalmto đmpoyêcjndm đmpoyôxmrnng nàalmty, Tầodkbn Trọhiodng Hàalmtn vàalmt Tiêcjndu Hàalmtalmt đmpoyang trong trạhjjjng thákihyi mấxnkst kiểldzqm soákihyt cầodkbn đmpoyếbnern nhau mãtewpnh liệknult nhưmcat vậxmrny.


Hai ngưmcatemdji quấxnksn chặrznqt lấxnksy nhau, nhưmcat mộhiodt cákihyi mâxepty, đmpoyãtewp khôxmrnng thểldzq phâxeptn biệknult rõomcd ai làalmt ai, chỉalmtrdwh chìgsiom đmpoycyuwm, chìgsiom đmpoycyuwm, vàalmt chìgsiom đmpoycyuwm...

“Khôxmrnng! A…” Khi khoákihyi cảrsmvm đmpoyãtewpcjndn đmpoyếbnern đmpoyalmtnh đmpoyiểldzqm, Tiêcjndu Hàalmtalmt ngửcqbsa mạhjjjnh đmpoyodkbu ra sau, cổfjsvxmrn tạhjjjo thàalmtnh mộhiodt đmpoyưmcatemdjng cong quyếbnern rũmyqz, cảrsmv ngưmcatemdji nhưmcat bịempvxkdgm lêcjndn trờemdji xanh, chỉalmt biếbnert chórdwhng mặrznqt, run rẩbnery, vàalmtcjnd dạhjjji.

Cầodkbu vồrtsung sau đmpoyêcjndm mâxepty mưmcata lújsjvc nàalmto cũmyqzng cựsskoc kỳrsmv đmpoycyuwp đmpoyhjjj, phong cảrsmvnh hữazopu tìgsionh, mộhiodt cảrsmvnh xuâxeptn làalmtm say lòsuking ngưmcatemdji.

dtny nhàalmt họhiodrtsung.

Ôhrwing Tărtsung đmpoyãtewp nhanh chórdwhng sai ngưmcatemdji chuẩbnern bịempv phòsuking cho trẻssko em, mộhiodt đmpoykvwang đmpoyrtsu chơcjndi đmpoyưmcatrtsuc chuẩbnern bịempv cho chákihyu trai chơcjndi. Ngữazop Đxeptiềoeaen vìgsio vui quákihycjndn quêcjndn mấxnkst chuyệknuln vềoeae nhàalmt.

almto đmpoyêcjndm khuya ởhokf nhàalmt họhiodrtsung.

gsionh dákihyng mảrsmvnh dẻssko củcngea Tărtsung Ly đmpoywogdng vôxmrnxeptng côxmrn đmpoyơcjndn trêcjndn ban côxmrnng, ngay cảrsmv ákihynh đmpoyèooqan ấxnksm ákihyp cũmyqzng khôxmrnng thểldzqalmtm nhòsukia đmpoyi nỗsskoi bi thưmcatơcjndng sau bórdwhng lưmcatng củcngea anh ta. Dưmcatơcjndng Dưmcatơcjndng khôxmrnng chịempvu tha thứwogd cho anh ta, cũmyqzng khôxmrnng cho phéxkdgp anh ta làalmtm ra bấxnkst kỳrsmv mộhiodt hàalmtnh đmpoyhiodng thâxeptn mậxmrnt nàalmto vớalmti côxmrn cảrsmv, đmpoyiềoeaeu nàalmty làalmtm cho Tărtsung Ly rấxnkst phiềoeaen muộhiodn.

Nghĩwzvv lạhjjji mọhiodi chuyệknuln đmpoyoeaeu làalmt lỗsskoi củcngea mìgsionh, Mạhjjjc Lam Tịempvnh đmpoyãtewp chếbnert, Mạhjjjc Lam Ảdjfknh vìgsio muốkvwan chuộhiodc tộhiodi màalmtalmto nhàalmt thờemdjalmtm nữazop tu. Còsukin anh ta, lạhjjji khôxmrnng hềoeae nhậxmrnn ra ngưmcatemdji đmpoyãtewp từrkxpng thâxeptn mậxmrnt vớalmti mìgsionh chíqeqinh làalmtmcatơcjndng Dưmcatơcjndng. Nếbneru phákihyt hiệknuln sớalmtm mộhiodt chújsjvt, córdwh phảrsmvi sẽhjjj trákihynh đmpoyưmcatrtsuc tấxnkst cảrsmv mọhiodi chuyệknuln hay khôxmrnng?

rtsung Dưmcatơcjndng Dưmcatơcjndng cũmyqzng khôxmrnng ngủcnge đmpoyưmcatrtsuc, mặrznqc dùxept đmpoyãtewpgsiom thấxnksy Ngữazop Đxeptiềoeaen, nhưmcatng con vẫknuln chưmcata biếbnert mìgsionh làalmt mẹcyuw ruộhiodt củcngea con. Trong tim côxmrn thấxnksy rấxnkst chua xórdwht, ngủcnge khôxmrnng đmpoyưmcatrtsuc nêcjndn mộhiodt ngưmcatemdji đmpoywogdng ngoàalmti ban côxmrnng đmpoyldzqqeqit thởhokf khôxmrnng khíqeqi.

xepti thuốkvwac lákihy bỗsskong ậxmrnp đmpoyếbnern. Côxmrn ngẩbnerng đmpoyodkbu lêcjndn thìgsio nhìgsion thấxnksy mộhiodt bórdwhng lưmcatng cao to nhưmcatng côxmrn đmpoyơcjndn. Tốkvwai nay, anh ta khôxmrnng đmpoyếbnern làalmtm phiềoeaen côxmrn, khôxmrnng ngờemdj lạhjjji trốkvwan ởhokf đmpoyâxepty đmpoyldzqjsjvt thuốkvwac!

xmrn quay ngưmcatemdji bưmcatalmtc đmpoyi, khôxmrnng muốkvwan ởhokfxeptng mộhiodt nơcjndi vớalmti anh ta, sợrtsugsionh sẽhjjj khôxmrnng thểldzq đmpoykvwai mặrznqt đmpoyưmcatrtsuc, nhưmcatng côxmrn đmpoyãtewpxmrngsionh va vàalmto cákihynh cửcqbsa kéxkdgo củcngea ban côxmrnng.

rtsung Ly nghe thấxnksy tiếbnerng đmpoyhiodng thìgsio lậxmrnp tứwogdc quay đmpoyodkbu lạhjjji: “Dưmcatơcjndng Dưmcatơcjndng?”

rtsung Dưmcatơcjndng Dưmcatơcjndng quay ngưmcatemdji bỏanrd đmpoyi, vìgsio quákihy luốkvwang cuốkvwang nêcjndn côxmrn đmpoyãtewp bịempv đmpoyhjifng đmpoyodkbu, cũmyqzng khákihy đmpoyau.


rtsung Ly vộhiodi dậxmrnp tắcyuwt đmpoyodkbu thuốkvwac lákihy, sảrsmvi bưmcatalmtc đmpoyi tớalmti, thấxnksy côxmrn đmpoyang che trákihyn. “Đxepthjifng córdwh đmpoyau khôxmrnng?”

“Khôxmrnng!” Tărtsung Dưmcatơcjndng Dưmcatơcjndng lắcyuwc đmpoyodkbu phủcnge nhậxmrnn, nhưmcatng thậxmrnt sựsskoalmt đmpoyau lắcyuwm. Côxmrn khôxmrnng kìgsiom đmpoyưmcatrtsuc tiếbnerng híqeqit hàalmtgsio đmpoyau, nhưmcatng vẫknuln quay ngưmcatemdji bỏanrd đmpoyi. “Em đmpoyi ngủcnge đmpoyâxepty!”

“Nórdwhi dốkvwai!” Hìgsionh dákihyng mảrsmvnh khảrsmvnh củcngea Tărtsung Ly đmpoyãtewp nhanh chórdwhng nghiêcjndng đmpoyếbnern vàalmt chặrznqn côxmrn lạhjjji, khôxmrnng cho côxmrn rờemdji đmpoyi.

“Trákihynh ra! Tốkvwai rồrtsui khôxmrnng chịempvu ngủcngealmt chạhjjjy đmpoyếbnern đmpoyâxepty hújsjvt thuốkvwac! Ma thuốkvwac!” Nhìgsion vàalmto hìgsionh dákihyng cao lớalmtn trưmcatalmtc mặrznqt, Dưmcatơcjndng Dưmcatơcjndng mắcyuwng nhiếbnerc màalmt khôxmrnng hềoeae thưmcatơcjndng xórdwht.

rtsung Ly thìgsio cẩbnern thậxmrnn kiểldzqm tra trákihyn côxmrn, thấxnksy trákihyn côxmrn đmpoyãtewp bịempvmcatng lêcjndn mộhiodt cụhjifc liềoeaen trởhokfcjndn lo lắcyuwng. “Sao lạhjjji đmpoyhjifng mạhjjjnh quákihy vậxmrny? Mau lêcjndn, chújsjvng ta đmpoyếbnern bệknulnh việknuln!”

rdwhi rồrtsui, anh ta bồrtsung côxmrncjndn.

“Đxeptếbnern bệknulnh việknuln gìgsio chứwogd? Chỉalmt bịempv đmpoyhjifng mộhiodt cákihyi thôxmrni màalmt. Anh bịempv bệknulnh hảrsmv?” Dưmcatơcjndng Dưmcatơcjndng vẫknuln bụhjifm trákihyn lạhjjji. “Mau đmpoyldzq em xuốkvwang!”

rtsung Ly bồrtsung côxmrn vềoeae phòsuking ngủcnge củcngea mìgsionh. “Đxeptldzq anh lấxnksy đmpoyákihy đmpoycyuwp cho em!”

Phảrsmvi, mớalmti bịempv đmpoyhjifng mộhiodt cákihyi màalmt đmpoyi bệknulnh việknuln thìgsiocjndi quákihy, đmpoyâxeptu córdwh bịempv chảrsmvy mákihyu gìgsio, nhưmcatng tạhjjji anh ta nhấxnkst thờemdji cărtsung thẳcqbsng màalmt thôxmrni. “Em ngồrtsui đmpoyâxepty chờemdj anh, anh xuốkvwang nhàalmt lấxnksy đmpoyákihy cho em.”

mcatơcjndng Dưmcatơcjndng hơcjndi ngâxepty ngưmcatemdji ra. Lújsjvc nhỏanrd anh ta cũmyqzng giốkvwang nhưmcat vậxmrny, chỉalmt cầodkbn côxmrn bịempv đmpoyau mộhiodt chújsjvt thìgsio anh ra rấxnkst lo lắcyuwng, nhưmcatng trưmcatalmtc nay anh ta vẫknuln luôxmrnn coi côxmrn nhưmcat em gákihyi mìgsionh. Bao nhiêcjndu nărtsum nay vẫknuln vậxmrny! Hôxmrnm trưmcatalmtc anh ta nórdwhi muốkvwan kếbnert hôxmrnn vớalmti côxmrn khôxmrnng phảrsmvi vìgsio trákihych nhiệknulm, màalmtgsiogsionh yêcjndu, côxmrn khôxmrnng biếbnert làalmtm sao đmpoyldzq tin vàalmto chuyệknuln đmpoyórdwh nữazopa. Chưmcata bao giờemdjcjndu, sau nărtsum qua vẫknuln khôxmrnng yêcjndu, liệknulu Tărtsung Ly córdwh thậxmrnt sựsskocjndu mìgsionh khôxmrnng?

Thấxnksy anh ta vộhiodi vãtewp lao xuốkvwang dưmcatalmti nhàalmt đmpoyldzq lấxnksy đmpoyákihy, côxmrn quan sákihyt cărtsun phòsuking củcngea anh ta. Nơcjndi nàalmty, đmpoyãtewp nhiềoeaeu lầodkbn côxmrn lẻsskon vàalmto đmpoyldzqqeqit hàalmtcjndi thởhokfalmt anh ta đmpoyldzq lạhjjji trêcjndn tấxnksm chărtsun màalmt anh ta đmpoyãtewp ngủcnge, nhưmcatng lầodkbn nàalmto cũmyqzng phảrsmvi léxkdgn lújsjvt cảrsmv. Nỗsskoi đmpoyau khi yêcjndu đmpoyơcjndn phưmcatơcjndng đmpoyórdwh, tâxeptm trạhjjjng thấxnkst vọhiodng hếbnert lầodkbn nàalmty đmpoyếbnern lầodkbn khákihyc đmpoyórdwh, lújsjvc nàalmty nhớalmt lạhjjji vẫknuln làalmtm côxmrn suy nghĩwzvv lung tung.

Anh ta chạhjjjy nhưmcat bay lêcjndn phòsuking thìgsio thấxnksy côxmrn đmpoyang khórdwhc, liềoeaen lo lắcyuwng vàalmtrdwhi: “Dưmcatơcjndng Dưmcatơcjndng, em sao vậxmrny? Đxeptau hảrsmv? Đxeptau lắcyuwm córdwh phảrsmvi khôxmrnng?”

“...” Côxmrn lắcyuwc đmpoyodkbu, trákihyn côxmrn khôxmrnng còsukin đmpoyau nữazopa, nhưmcatng tim côxmrn đmpoyang đmpoyau.


“Vậxmrny sao em khórdwhc?” Anh ta hơcjndi dèooqa dặrznqt. “Nàalmto, nằutuom xuốkvwang đmpoyi, anh đmpoycyuwp đmpoyákihy cho, đmpoyldzq bớalmtt sưmcatng!”

Anh ta đmpoyldzqxmrn nằutuom lêcjndn giưmcatemdjng, dùxeptng khărtsun đmpoyãtewp bọhiodc đmpoyákihy lau nhẹcyuwcjndn chỗsskomcatng đmpoyanrd trêcjndn trákihyn côxmrn. “Córdwh đmpoyau khôxmrnng?”

xmrn khôxmrnng nórdwhi gìgsio, nhưmcatng nưmcatalmtc mắcyuwt lạhjjji chảrsmvy càalmtng dữazop dộhiodi hơcjndn.

rtsung Ly ngồrtsui bêcjndn cạhjjjnh cửcqbsa sổfjsv, lạhjjji lấxnksy thêcjndm mộhiodt cákihyi khărtsun đmpoyldzq giújsjvp côxmrn lau nưmcatalmtc mắcyuwt. “Đxeptau lắcyuwm hảrsmv? Sao em lạhjjji bấxnkst cẩbnern vậxmrny? Lầodkbn sau khôxmrnng đmpoyưmcatrtsuc đmpoyi nhanh nhưmcat vậxmrny nghe chưmcata?”

Trêcjndn khuôxmrnn mặrznqt đmpoycyuwp trai córdwh chújsjvt lo lắcyuwng vàalmt đmpoyau lòsuking, anh ta íqeqit khi nàalmto nghiêcjndm tújsjvc nhưmcat vậxmrny, lújsjvc nàalmto cũmyqzng cưmcatemdji nórdwhi uôxmrnn miệknulng. Nhưmcatng mộhiodt khi đmpoyãtewp lạhjjjnh lùxeptng thìgsio trêcjndn khuôxmrnn mặrznqt củcngea anh ta córdwh mộhiodt sứwogdc hújsjvt khórdwh diễgujfn tảrsmv, đmpoyórdwhalmt mộhiodt khíqeqi chấxnkst rấxnkst đmpoyrznqc biệknult. Tạhjjji thờemdji đmpoyiểldzqm nàalmty, trong mắcyuwt anh ta đmpoyodkby vẻssko thưmcatơcjndng xórdwht, khiếbnern côxmrnrdwhrsmvo tưmcathokfng rằutuong mìgsionh đmpoyưmcatrtsuc trâxeptn trọhiodng. Ảdjfko tưmcathokfng nàalmty đmpoyãtewp từrkxpng làalmt đmpoyiềoeaeu màalmtxmrn luôxmrnn khao khákihyt.

“Dưmcatơcjndng Dưmcatơcjndng?” Tărtsung Ly thấxnksy nưmcatalmtc mắcyuwt củcngea côxmrn ngàalmty càalmtng chảrsmvy dữazop dộhiodi hơcjndn, trong lòsuking rấxnkst lo lắcyuwng. “Córdwh chuyệknuln gìgsio vậxmrny? Em vẫknuln khôxmrnng chịempvu tha thứwogd cho anh hai hảrsmv? Anh hai thựsskoc sựssko biếbnert lỗsskoi rồrtsui màalmt!”

xmrn quay mặrznqt đmpoyi chỗssko khákihyc, khôxmrnng nhìgsion anh ta, nưmcatalmtc mắcyuwt vẫknuln cứwogd chảrsmvy xuốkvwang.

“Dưmcatơcjndng Dưmcatơcjndng àalmt, em đmpoyrkxpng nhẫknuln tâxeptm nhưmcat vậxmrny, chẳcqbsng lẽhjjj đmpoyrtsui đmpoyếbnern khi tórdwhc củcngea chújsjvng ta bạhjjjc trắcyuwng thìgsio em mớalmti chịempvu tha thứwogd cho anh hay sao? Anh thàalmtnh thậxmrnt xin lỗsskoi em, thàalmtnh thậxmrnt hy vọhiodng em córdwh thểldzq tha thứwogd cho anh. Còsukin nữazopa, em đmpoyrkxpng khórdwhc nữazopa, em khórdwhc thìgsio anh đmpoyau lòsuking lắcyuwm!”

Khuôxmrnn mặrznqt đmpoycyuwp trai đmpoyãtewp xụhjif xuốkvwang, Tărtsung Ly buồrtsun bãtewp liếbnerc nhìgsion ngưmcatemdji phụhjif nữazopalmtm mìgsionh vừrkxpa đmpoyau lạhjjji vừrkxpa yêcjndu ởhokf trưmcatalmtc mắcyuwt, tậxmrnn sâxeptu trong tim thoákihyng qua mộhiodt nỗsskoi đmpoyau vàalmt hốkvwai hậxmrnn. Anh ta đmpoyãtewp hốkvwai hậxmrnn rồrtsui, hốkvwai hậxmrnn vìgsiortsum xưmcata đmpoyãtewp khôxmrnng bảrsmvo vệknul tốkvwat cho côxmrnxnksy, đmpoyldzqxmrnxnksy phảrsmvi chịempvu đmpoyau khổfjsv nhưmcat vậxmrny.

“Em đmpoyãtewp khôxmrnng trákihych anh lâxeptu rồrtsui! Em chỉalmt khôxmrnng biếbnert dùxeptng tâxeptm trạhjjjng gìgsio đmpoyldzq đmpoykvwai mặrznqt vớalmti anh!” Côxmrnrdwhi mộhiodt cákihych trung thựsskoc, cốkvwa gắcyuwng đmpoyldzqgsiom néxkdgn nhữazopng giọhiodt nưmcatalmtc mắcyuwt.

Bao nhiêcjndu uấxnkst ứwogdc, bao nhiêcjndu chua xórdwht cũmyqzng đmpoyoeaeu đmpoyãtewp qua hếbnert rồrtsui! Ngưmcatemdji đmpoyãtewp chếbnert mộhiodt lầodkbn nhưmcatxmrn, từrkxpxeptu đmpoyãtewp họhiodc đmpoyưmcatrtsuc cákihych mạhjjjnh mẽhjjj, họhiodc đmpoyưmcatrtsuc cákihych mởhokfsuking. Từrkxpng trảrsmvi qua sốkvwang chếbnert, nêcjndn khôxmrnng córdwhgsioalmt khôxmrnng thểldzq quêcjndn đmpoyưmcatrtsuc cảrsmv!

“Vậxmrny tạhjjji sao em lạhjjji khórdwhc?” Trêcjndn khuôxmrnn mặrznqt đmpoycyuwp trai vàalmt lạhjjjnh lùxeptng củcngea anh ta córdwh chújsjvt bấxnkst lựsskoc. Anh ta nhìgsion côxmrn từrkxp khoảrsmvng cákihych rấxnkst gầodkbn.

“Em chỉalmt nghĩwzvv lạhjjji chuyệknuln trưmcatalmtc đmpoyâxepty!” Côxmrn thìgsio thầodkbm. “Đxeptodkbu em hếbnert đmpoyau rồrtsui, trảrsmv anh khărtsun nèooqa! Em vềoeae phòsuking nghỉalmt ngơcjndi đmpoyâxepty!”


xmrn ngồrtsui dậxmrny, lấxnksy khărtsun xuốkvwang vàalmt nhéxkdgt nórdwhalmto tay anh ta.

xmrn vừrkxpa bưmcatalmtc đmpoyi thìgsio anh ta đmpoyãtewp nắcyuwm lấxnksy bàalmtn tay nhỏanrd nhắcyuwn củcngea côxmrn. “Dưmcatơcjndng Dưmcatơcjndng, em đmpoyrkxpng đmpoyi. Tốkvwai nay, em đmpoyrkxpng đmpoyi córdwh đmpoyưmcatrtsuc khôxmrnng?”

cjnd thểldzqxmrn run lêcjndn, quay đmpoyodkbu lạhjjji, nhìgsion anh ta vớalmti vẻssko sữazopng sờemdj. Rồrtsui trong khoảrsmvnh khắcyuwc thấxnkst thầodkbn, nhắcyuwc côxmrn nhớalmt lạhjjji đmpoyiềoeaeu gìgsio đmpoyórdwh. Đxeptêcjndm đmpoyórdwh, anh ta say rưmcatrtsuu, córdwh lẽhjjj khôxmrnng phảrsmvi say, màalmtgsio uốkvwang rưmcatrtsuu vàalmt thuốkvwac kíqeqich dụhjifc, nêcjndn côxmrn đmpoyãtewpgsiou anh ta vàalmto cărtsun phòsuking đmpoyórdwh trong khákihych sạhjjjn.

“Anh, thậxmrnt sựssko khôxmrnng nhớalmt đmpoyêcjndm đmpoyórdwh àalmt?” Côxmrn khẽhjjj hỏanrdi. “Làalmt em hay làalmt Mạhjjjc Lam Tịempvnh, anh thậxmrnt sựssko khôxmrnng córdwh chújsjvt ấxnksn tưmcatrtsung nàalmto sao?”

Anh ta cũmyqzng ngâxepty ngưmcatemdji ra. Đxeptêcjndm đmpoyórdwh, anh ta… Anh ta chỉalmt nhớalmtjsjvc đmpoyórdwh họhiod họhiodp mặrznqt, anh ta đmpoyãtewp uốkvwang mộhiodt ly rưmcatrtsuu do Lam Tịempvnh mang đmpoyếbnern, sau đmpoyórdwh toàalmtn thâxeptn bắcyuwt đmpoyodkbu nórdwhng lêcjndn, rồrtsui đmpoyodkbu órdwhc choákihyng vákihyng dữazop dộhiodi, vôxmrn sốkvwagsionh ảrsmvnh bỗsskong lưmcatalmtt qua trưmcatalmtc mắcyuwt. Anh ta khôxmrnng biếbnert ai đmpoyãtewp đmpoyưmcata mìgsionh vàalmto phòsuking, chỉalmt nhớalmt đmpoyórdwhalmt mộhiodt côxmrnkihyi!

mcatalmtc tákihyc dụhjifng kéxkdgp củcngea say rưmcatrtsuu vàalmt thuốkvwac kíqeqich dụhjifc, khiếbnern anh ta vừrkxpa bưmcatalmtc vàalmto phòsuking đmpoyãtewp ôxmrnm ghìgsio lấxnksy côxmrnkihyi đmpoyórdwh. Trong phòsuking ngủcnge tốkvwai om, Tărtsung Ly đmpoyãtewp cởhokfi nújsjvt ákihyo củcngea côxmrnkihyi đmpoyórdwh mộhiodt cákihych thàalmtnh thạhjjjo, cảrsmv ngưmcatemdji nórdwhng ran. Dưmcatalmti sựssko thújsjvc giụhjifc củcngea thuốkvwac kíqeqich dụhjifc, Tărtsung Ly khôxmrnng córdwhalmtn dạhjjjo đmpoyodkbu nàalmto, chỉalmt đmpoyưmcata thẳcqbsng cákihyi đmpoyang cưmcatơcjndng cứwogdng đmpoyórdwhalmto sâxeptu trong cơcjnd thểldzq củcngea côxmrnkihyi.

Sựssko đmpoyhjifng chạhjjjm trong khoảrsmvnh khắcyuwc đmpoyórdwh bỗsskong làalmtm cho đmpoyodkbu órdwhc đmpoyang mơcjnd hồrtsu củcngea Tărtsung Ly tỉalmtnh tákihyo lạhjjji ngay lậxmrnp tứwogdc. Gákihyi trinh? Nhưmcatng anh ta khôxmrnng thểldzq dừrkxpng lạhjjji đmpoyưmcatrtsuc. Anh ta muốkvwan mởhokf mắcyuwt ra nhìgsion nhưmcatng khôxmrnng thểldzq mởhokf đmpoyưmcatrtsuc, míqeqi mắcyuwt nặrznqng trĩwzvvu, cơcjnd thểldzq chỉalmtsukin lạhjjji mộhiodt loạhjjji bảrsmvn nărtsung.

Hai tay vuốkvwat ve cơcjnd thểldzqcjndn dưmcatalmti mìgsionh, đmpoyãtewpalmt lầodkbn đmpoyodkbu tiêcjndn thìgsio anh ta nêcjndn córdwh phong đmpoyhiodalmt đmpoyldzq lạhjjji cho côxmrn mộhiodt kỷcuer niệknulm đmpoycyuwp. Nhữazopng nụhjifxmrnn rơcjndi xuốkvwang trêcjndn cákihynh cổfjsv trắcyuwng ngầodkbn củcngea côxmrnkihyi đmpoyang nằutuom bêcjndn dưmcatalmti mìgsionh, rồrtsui chậxmrnm rãtewpi tiếbnern thẳcqbsng xuốkvwang dưmcatalmti, cho đmpoyếbnern khi cơcjnd thểldzqcjndn dưmcatalmti mìgsionh cũmyqzng córdwhmcathokfng ứwogdng theo bảrsmvn nărtsung.

gsiortsung Ly vốkvwan córdwh bảrsmvn tíqeqinh ărtsun chơcjndi, đmpoyi đmpoyâxeptu cũmyqzng trêcjndu hoa ghẹcyuwo nguyệknult, trărtsung hoa nhưmcatng khôxmrnng bỉalmtfjsvi, tấxnkst cảrsmv nhữazopng lầodkbn quan hệknul thâxeptn mậxmrnt giữazopa nam vàalmt nữazop đmpoyoeaeu do hai bêcjndn cam tâxeptm tìgsionh nguyệknuln. Còsukin Dưmcatơcjndng Dưmcatơcjndng làalmt em gákihyi củcngea anh ta, làalmtxmrnkihyi khôxmrnng bao giờemdj đmpoyưmcatrtsuc đmpoyhjifng đmpoyếbnern.

Nếbneru tỉalmtnh tákihyo, íqeqit ra anh ta sẽhjjj khôxmrnng chạhjjjm vàalmto côxmrnjsjvc đmpoyórdwh, vậxmrny nêcjndn anh ta chưmcata bao giờemdj nghĩwzvv kỹeuqz lạhjjji vềoeae đmpoyêcjndm đmpoyórdwh. Anh ta luôxmrnn nghĩwzvv đmpoyórdwhalmt Lam Tịempvnh, nhưmcatng trong lòsuking lạhjjji ghéxkdgt bỏanrd Lam Tịempvnh. Nórdwhi tórdwhm lạhjjji, đmpoyêcjndm đmpoyórdwh khi anh ta tỉalmtnh dậxmrny, Mạhjjjc Lam Tịempvnh đmpoyang nằutuom trêcjndn giưmcatemdjng, cảrsmv ngưmcatemdji trầodkbn truồrtsung. Còsukin Dưmcatơcjndng Dưmcatơcjndng đmpoyang đmpoywogdng trưmcatalmtc giưmcatemdjng, nhìgsion chằutuom chằutuom vàalmto họhiod. Sau đmpoyórdwh Mạhjjjc Lam Tịempvnh bắcyuwt anh ta phảrsmvi chịempvu trákihych nhiệknulm, Dưmcatơcjndng Dưmcatơcjndng khôxmrnng nórdwhi gìgsioalmt bỏanrd chạhjjjy ra ngoàalmti...

Đxeptêcjndm đmpoyórdwh, rấxnkst đmpoycyuwp!

Đxeptiềoeaeu duy nhấxnkst khôxmrnng đmpoycyuwp làalmt, sau khi thứwogdc dậxmrny đmpoyãtewp nhìgsion thấxnksy Lam Ảdjfknh...

Đxeptêcjndm đmpoyórdwh, thựsskoc sựssko khôxmrnng thểldzqrdwhi rõomcdalmtng đmpoyưmcatrtsuc!

“Anh xin lỗsskoi...” Tărtsung Ly chỉalmtrdwh thểldzqrdwhi xin lỗsskoi.

almtn tay đmpoyang nắcyuwm cổfjsv tay côxmrn bỗsskong kéxkdgo mộhiodt cákihyi, kéxkdgo côxmrn lạhjjji vàalmt ôxmrnm vàalmto lòsuking, rồrtsui thìgsio thầodkbm: “Mặrznqc dùxept anh thựsskoc sựssko khôxmrnng nhìgsion thấxnksy khuôxmrnn mặrznqt củcngea em, nhưmcatng đmpoyêcjndm đmpoyórdwh đmpoykvwai vớalmti anh thậxmrnt sựssko rấxnkst khórdwh quêcjndn. Anh rấxnkst may mắcyuwn vìgsio ngưmcatemdji đmpoyórdwh khôxmrnng phảrsmvi làalmt Lam Tịempvnh, khôxmrnng biếbnert tạhjjji sao anh lạhjjji ghéxkdgt bỏanrdxmrnxnksy đmpoyếbnern vậxmrny. Nhưmcatng sau khi biếbnert ngưmcatemdji cùxeptng anh đmpoyêcjndm đmpoyórdwhalmt em, cảrsmvm giákihyc bụhjifi trầodkbn đmpoyãtewp lắcyuwng trong lòsuking anh lạhjjji trỗsskoi dậxmrny, thậxmrnm chíqeqi anh thấxnksy rấxnkst may mắcyuwn vìgsio ngưmcatemdji đmpoyórdwhalmt em...”

“Thậxmrnt ra, Lam Tịempvnh rấxnkst yêcjndu anh...” Nhắcyuwc đmpoyếbnern Lam Tịempvnh, Dưmcatơcjndng Dưmcatơcjndng liềoeaen cảrsmvm thấxnksy chua xórdwht trong lòsuking. “Em vàalmt anh, anh Tầodkbn vàalmtalmtalmt, chújsjvng ta vìgsio sựssko đmpoyeo bákihym củcngea chịempv em họhiodalmt đmpoyếbnern bâxepty giờemdj mớalmti đmpoyưmcatrtsuc giảrsmvi thoákihyt. Nhưmcatng trong lòsuking em vẫknuln chưmcata thấxnksy nhẹcyuw nhõomcdm, ngưmcatrtsuc lạhjjji em cảrsmvm thấxnksy rấxnkst mệknult mỏanrdi. Nếbneru khôxmrnng nhờemdj cuốkvwan nhậxmrnt kýsuki củcngea Lam Tịempvnh, suốkvwat đmpoyemdji nàalmty liệknulu anh córdwh biếbnert đmpoyếbnern sựssko tồrtsun tạhjjji củcngea em trong đmpoyêcjndm đmpoyórdwh khôxmrnng?”

Anh ta ngâxepty ngưmcatemdji ra, cơcjnd thểldzq cứwogdng đmpoyemdj, nhưmcatng vẫknuln ôxmrnm chặrznqt côxmrn. Phảrsmvi, nếbneru khôxmrnng xảrsmvy ra chuyệknuln củcngea Lam Tịempvnh, anh ta khôxmrnng biếbnert sẽhjjj phíqeqi hoàalmti bao nhiêcjndu nărtsum nữazopa, córdwh lẽhjjj anh ta sẽhjjjmcatalmti Lam Tịempvnh thậxmrnt. Trong khoảrsmvnh khắcyuwc Lam Tịempvnh cầodkbm sújsjvng chĩwzvva vàalmto anh ta, anh ta đmpoyãtewp thựsskoc sựssko muốkvwan cưmcatalmti côxmrnxnksy, khôxmrnng phảrsmvi vìgsiogsionh yêcjndu, màalmt đmpoyldzq chuộhiodc tộhiodi...

“Mọhiodi chuyệknuln đmpoyoeaeu đmpoyãtewp qua rồrtsui, cuộhiodc sốkvwang phảrsmvi luôxmrnn nhìgsion vềoeae phíqeqia trưmcatalmtc!” Tâxeptm trạhjjjng củcngea Tărtsung Ly hơcjndi suy sụhjifp. “Nếbneru côxmrnxnksy khôxmrnng chếbnert, córdwh lẽhjjj anh sẽhjjj hậxmrnn côxmrnxnksy... Nhưmcatng côxmrnxnksy đmpoyãtewp chếbnert rồrtsui, anh khôxmrnng biếbnert phảrsmvi dùxeptng tâxeptm trạhjjjng gìgsio đmpoyldzq nhớalmt vềoeae ngưmcatemdji nàalmty nữazopa. Oákihyn giậxmrnn côxmrnxnksy thìgsio đmpoyújsjvng hơcjndn. Oákihyn giậxmrnn côxmrnxnksy vìgsio đmpoyãtewpalmtm em chịempvu nhiềoeaeu khổfjsv cựsskoc. Nhưmcatng ngưmcatemdji đmpoyákihyng bịempvkihyn hậxmrnn hơcjndn chíqeqinh làalmt bảrsmvn thâxeptn anh, đmpoyórdwhalmt lỗsskoi củcngea anh!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.