Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 2 :

    trước sau   
 “Mìttmpnh khôikfrng hốxbvli hậfeban!” Côikfr khôikfrng vữihrzng tâewhpm nhưwmfang lạxbvli nózrbki mộvalot cáthyoch kiêjygkn đxfdasvwrnh, vìttmp em trai, vìttmp nhàyhfy họfgll Tiêjygku, côikfr sẵgfhmn sàyhfyng hy sinh bảinpon thâewhpn mìttmpnh.

 Đdqinôikfri mắfzrat lạxbvlnh lùklncng phíqndca sau cáthyoi mặzrbkt nạxbvl đxfdavalot nhiêjygkn dịsvwru lạxbvli, vẫuseen lặzrbkng lẽqacy nhìttmpn chằdspom chằdspom vàyhfyo côikfr, khẽqacyzrbki: “Côikfr chắfzrac làyhfyikfr biếfuaqt chuyệnwldn gìttmp sắfzrap xảinpoy ra chứzxrt?”

 Tiêjygku Hàyhfyyhfy đxfdaưwmfaikpuc anh ta bồscfvng vàyhfyo chiếfuaqc giưwmfaumiung lớgjqan trong phòqjcvng ngủrdow, rồscfvi anh ta cởyhfyi bộvalo đxfdascfv vest ra, đxfdaimrljygkn ghếfuaqikfr-pha bêjygkn cạxbvlnh đxfdaimrlzrbk khôikfrng bịsvwr nhăqacyn.

 Tiêjygku Hàyhfyyhfy nhìttmpn vàyhfyo cửnovs đxfdavalong củrdowa anh, côikfr chắfzrac chắfzran, ngưwmfaumiui đxfdaàyhfyn ôikfrng nàyhfyy bịsvwr hộvaloi chứzxrtng sợikpu bẩsvwrn.

 “Tôikfri biếfuaqt!” Vẫuseen rấvuvdt quyếfuaqt tâewhpm, khôikfrng hềpvjv chùklncn châewhpn. Miễxeven làyhfy em trai khỏlriqe lạxbvli, mọfglli chuyệnwldn đxfdapvjvu đxfdaáthyong cảinpo.

  Đdqinvalot nhiêjygkn, côikfr cảinpom thấvuvdy mìttmpnh đxfdaang bịsvwr mộvalot đxfdaôikfri bàyhfyn tay lớgjqan ôikfrm chặzrbkt, chặzrbkt đxfdaếfuaqn mứzxrtc rấvuvdt đxfdaau. Sứzxrtc mạxbvlnh củrdowa anh ta làyhfym côikfr muốxbvln khózrbkc. Xuyêjygkn qua màyhfyn lệnwld mờumiu mờumiu, côikfr nhìttmpn thấvuvdy khózrbke miệnwldng củrdowa anh ta nhếfuaqch lêjygkn, hìttmpnh nhưwmfazrbk vẻeqfk khôikfrng vui. “Côikfr đxfdaúpvjvng làyhfy khôikfrng biếfuaqt xấvuvdu hổzrbk, đxfdaem báthyon thâewhpn xáthyoc củrdowa mìttmpnh, làyhfym vậfebay kiếfuaqm đxfdaưwmfaikpuc rấvuvdt nhiềpvjvu tiềpvjvn àyhfy?”




 Tim nhózrbki đxfdaau, nưwmfagjqac mắfzrat củrdowa Tiêjygku Hàyhfyyhfy đxfdaang dâewhpng lêjygkn trong mắfzrat. Sao côikfrzrbk thểimrl khôikfrng biếfuaqt xấvuvdu hổzrbk chứzxrt?

 Nhưwmfang côikfr thựinpoc sựinpo khôikfrng còqjcvn lựinpoa chọfglln, côikfr khôikfrng thểimrl nhìttmpn em trai mìttmpnh chếfuaqt đxfdaưwmfaikpuc!

 Tuy nhiêjygkn, côikfr khôikfrng cózrbk ýqjcv đxfdasvwrnh giảinpoi thíqndcch, dùklncttmpikfrpszgng vìttmp tiềpvjvn nêjygkn mớgjqai làyhfym ngưwmfaumiui đxfdaeqfkwmfagjqan.

 Thấvuvdy côikfr khôikfrng nózrbki gìttmp, ngưwmfaumiui đxfdaàyhfyn ôikfrng dưwmfaumiung nhưwmfazrbk chúpvjvt khôikfrng vui. Mộvalot tay luồscfvn vàyhfyo trong áthyoo ngủrdow củrdowa côikfr, cưwmfaumiui gằdspong vàyhfyzrbki: “Chỗjygfyhfyy chắfzrac chưwmfaa ai từwmfang đxfdaqeblng vàyhfyo đxfdaózrbk chứzxrt?”

 Đdqinvalot nhiêjygkn, toàyhfyn thâewhpn cảinpom thấvuvdy ớgjqan lạxbvlnh, côikfr khôikfrng chịsvwru đxfdaưwmfaikpuc phảinpoi rùklncng mìttmpnh. Đdqinôikfri môikfri củrdowa ngưwmfaumiui đxfdaàyhfyn ôikfrng lưwmfagjqat trêjygkn xưwmfaơdsjong quai xanh củrdowa côikfr.

 Côikfr vừwmfaa giậfeban vừwmfaa xấvuvdu hổzrbk, vìttmp chưwmfaa bao giờumiuyhfym chuyệnwldn đxfdaózrbkjygkn côikfr bắfzrat đxfdauygnu néthyo tráthyonh, lăqacyn qua phíqndca bêjygkn kia giưwmfaumiung.

 Thậfebam chíqndc, trong đxfdauygnu còqjcvn cózrbk ýqjcv muốxbvln chạxbvly trốxbvln, nhưwmfang trốxbvln rồscfvi thìttmp tiềpvjvn phảinpoi làyhfym sao?

 Ngưwmfaumiui đxfdaàyhfyn ôikfrng giữihrz chặzrbkt côikfr lạxbvli, xéthyothyoch áthyoo ngủrdow củrdowa côikfr, đxfdaimrl lộvalo ra thâewhpn hìttmpnh đxfdajdatp đxfdaqacy. Cúpvjvi đxfdauygnu hôikfrn lêjygkn nơdsjoi tay vừwmfaa cầuygnm, khôikfrng quêjygkn nózrbki vớgjqai giọfgllng lạxbvlnh lùklncng: “Khôikfrng phảinpoi côikfr cầuygnn tiềpvjvn àyhfy? Hảinpo? Vậfebay sao lạxbvli trốxbvln? Trốxbvln thìttmp sẽqacy khôikfrng cózrbk tiềpvjvn đxfdaâewhpu!”

 “Khôikfrng! Chúpvjvng ta cózrbk thểimrl chờumiu đxfdaếfuaqn ngàyhfyy mai rồscfvi làyhfym khôikfrng?” Tiêjygku Hàyhfyyhfythyot lêjygkn trong hoảinpong loạxbvln, vừwmfaa đxfdasvwry vừwmfaa đxfdaáthyonh vàyhfyo ngưwmfaumiui anh ta, giãjuouy giụqebla đxfdaimrlqacyn sang phíqndca bêjygkn kia giưwmfaumiung.

 Côikfr đxfdaãjuou sợikpu, thựinpoc sựinpo sợikpujuoui! Ngưwmfaumiui đxfdaàyhfyn ôikfrng nàyhfyy quáthyo khủrdowng khiếfuaqp.

 “Côikfr khôikfrng cầuygnn tiềpvjvn nữihrza àyhfy? Vậfebay đxfdaưwmfaikpuc, bâewhpy giờumiuikfrzrbk thểimrl rờumiui khỏlriqi đxfdaâewhpy!” Ngưwmfaumiui đxfdaàyhfyn ôikfrng buôikfrng côikfr ra, hừwmfa mộvalot tiếfuaqng lạxbvlnh lùklncng.

 Tiêjygku Hàyhfyyhfy đxfdavalot nhiêjygkn sữihrzng ngưwmfaumiui ra. Côikfr đxfdaang làyhfym gìttmp vậfebay? Nhìttmpn vàyhfyo cáthyoi mặzrbkt nạxbvlthyoo đxfdaang lắfzrac lưwmfa trưwmfagjqac mắfzrat mìttmpnh củrdowa anh ta, côikfr đxfdavalot nhiêjygkn ôikfrm lấvuvdy tay anh ta mộvalot cáthyoch khẩsvwrn thiếfuaqt vàyhfy yếfuaqu ớgjqat, khẽqacyzrbki vớgjqai giọfgllng run rẩsvwry: “Tôikfri khôikfrng trốxbvln nữihrza!”

  Ngưwmfaumiui đxfdaàyhfyn ôikfrng nhếfuaqch môikfri, bổzrbk nhàyhfyo ngưwmfaumiui tớgjqai, đxfdaưwmfaa tay ra. Áqrcmo ngủrdow trêjygkn ngưwmfaumiui côikfr bịsvwr anh ta xéthyo hếfuaqt sạxbvlch, cơdsjo thểimrl trắfzrang nõimrln nàyhfy lộvalo ra trong khôikfrng khíqndc, lạxbvlnh cózrbkng, nhưwmfang trong cơdsjo thểimrl lạxbvli nózrbkng bừwmfang.




 Côikfr sợikpu đxfdaếfuaqn nỗjygfi cắfzran đxfdalriqikfri, nhìttmpn chằdspom chằdspom vàyhfyo đxfdaôikfri mắfzrat đxfdaáthyong sợikpu.

 Nụqeblikfrn củrdowa anh ta lầuygnn mòqjcvyhfyo miệnwldng côikfr, kèfgllm theo chúpvjvt íqndct mùklnci cồscfvn. Còqjcvn Tiêjygku Hàyhfyyhfy thìttmp trợikpun to mắfzrat, nhìttmpn chằdspom chằdspom vàyhfyo ngưwmfaumiui đxfdaàyhfyn ôikfrng trưwmfagjqac mặzrbkt, hìttmpnh ảinponh con cáthyoo cứzxrt chớgjqap hiệnwldn trưwmfagjqac mắfzrat côikfr. Trong vàyhfyi năqacym tớgjqai, e rằdspong ngay cảinpo trong mơdsjo, côikfrpszgng khôikfrng thểimrlzrbka bỏlriqttmpnh ảinponh nàyhfyy.

 Nhữihrzng ngózrbkn tay vốxbvln đxfdaang dừwmfang lạxbvli ởyhfy cằdspom dầuygnn dầuygnn trưwmfaikput xuốxbvlng, làyhfyn hơdsjoi nózrbkng hổzrbki kèfgllm theo chúpvjvt cồscfvn đxfdaang kíqndcch thíqndcch làyhfyn da củrdowa côikfr. Côikfrdsjoi rùklncng mìttmpnh, bàyhfyn tay nhỏlriqpvjvm chặzrbkt ga trảinpoi giưwmfaumiung.

 Chỉkars nghe thấvuvdy tiếfuaqng “roạxbvlt” mộvalot cáthyoi, cảinpom giáthyoc máthyot lạxbvlnh ậfebap đxfdaếfuaqn. Côikfrthyot lêjygkn, vộvaloi dùklncng tay che lạxbvli.

 “Khôikfrng!” Côikfr cắfzran chặzrbkt môikfri, theo bảinpon năqacyng túpvjvm càyhfyng chặzrbkt hơdsjon.

 “Bỏlriq tay ra!” Áqrcmnh mắfzrat củrdowa anh ta u áthyom.

 “Tôikfri...” Nhữihrzng gìttmpikfr muốxbvln nózrbki đxfdapvjvu dừwmfang lạxbvli trong hàyhfynh đxfdavalong tiếfuaqp theo củrdowa anh ta, chỉkars pháthyot ra mộvalot tiếfuaqng héthyot chózrbki tai. “A…”

 Sau mộvalot lúpvjvc kháthyoewhpu, cuốxbvli cùklncng ngưwmfaumiui đxfdaàyhfyn ôikfrng cũpszgng dừwmfang lạxbvli. Anh ta cảinpom nhậfeban đxfdaưwmfaikpuc ngưwmfaumiui nằdspom bêjygkn dưwmfagjqai cơdsjo thểimrlttmpnh đxfdaang run rẩsvwry, còqjcvn anh ta thìttmp đxfdaang dầuygnn bìttmpnh tĩnwldnh lạxbvli vàyhfy bắfzrat đxfdauygnu dâewhpng lêjygkn lòqjcvng thưwmfaơdsjong hạxbvli côikfr...

 “Đdqinưwmfaikpuc rồscfvi, đxfdawmfang khózrbkc nữihrza!” Anh ta đxfdaưwmfaa tay ra vàyhfy ôikfrm côikfryhfyo lòqjcvng, hôikfrn nhẹjdatjygkn nhữihrzng giọfgllt nưwmfagjqac mắfzrat trêjygkn mặzrbkt côikfr. “Cầuygnn tiềpvjvn thìttmp phảinpoi trảinpoi qua đxfdaiềpvjvu nàyhfyy, tôikfri sẽqacy cho côikfr gấvuvdp đxfdaôikfri sốxbvl tiềpvjvn đxfdaózrbk!”

 Lờumiui nózrbki củrdowa anh ta nhưwmfa đxfdaâewhpm mộvalot nháthyot thậfebat mạxbvlnh vàyhfyo tráthyoi tim côikfr, côikfr bấvuvdt thìttmpnh lìttmpnh đxfdasvwry anh ta ra. “Đdqinrdow rồscfvi, tốxbvli nay đxfdaãjuou đxfdardow rồscfvi chứzxrt?”

 “Côikfrzrbkwmfathyoch từwmfa chốxbvli sao?” Anh ta gắfzrat gỏlriqng tuyêjygkn bốxbvl, phớgjqat lờumiu nhữihrzng giọfgllt lệnwld trêjygkn máthyoikfr. Mặzrbkc dùklncikfryhfym chuyệnwldn nàyhfyy lầuygnn đxfdauygnu tiêjygkn, nhưwmfang anh ta khôikfrng hềpvjvzrbk ýqjcv đxfdasvwrnh tha cho côikfr. Đdqinãjuou bao lâewhpu rồscfvi khôikfrng cózrbk cảinpom giáthyoc nàyhfyy?

 Rồscfvi anh ta lạxbvli bổzrbk nhàyhfyo tớgjqai, Tiêjygku Hàyhfyyhfy giậfebat mìttmpnh, muốxbvln khózrbkc nhưwmfang khôikfrng khózrbkc đxfdaưwmfaikpuc. Mộvalot lầuygnn nữihrza, côikfr đxfdaau đxfdaếfuaqn chếfuaqt đxfdai sốxbvlng lạxbvli. Lầuygnn nàyhfyy, anh ta còqjcvn thôikfr lỗjygfdsjon lầuygnn trưwmfagjqac. Côikfr khôikfrng biếfuaqt mìttmpnh cózrbkqjcvn mạxbvlng đxfdaimrl sốxbvlng tiếfuaqp hay khôikfrng nữihrza.

 Côikfr khôikfrng chịsvwru đxfdaưwmfaikpuc nữihrza phảinpoi giãjuouy giụqebla, nhưwmfang giãjuouy giụqebla thếfuaqyhfyo cũpszgng khôikfrng thểimrl thoáthyot khỏlriqi sứzxrtc nặzrbkng nhưwmfapvjvi đxfdaang đxfdaèfgll trêjygkn ngưwmfaumiui mìttmpnh, khôikfrng thoáthyot đxfdaưwmfaikpuc sựinpo chiếfuaqm đxfdaoạxbvlt củrdowa anh ta hếfuaqt lầuygnn nàyhfyy đxfdaếfuaqn lầuygnn kháthyoc. “Anh thảinpoikfri ra! Thảinpo... tôikfri... ra!”

 Giọfgllng nózrbki vìttmp đxfdaau màyhfy nhưwmfa vụqebln vỡlppq, vang lêjygkn mộvalot cáthyoch rờumiui rạxbvlc.

 Nhưwmfang ngưwmfaumiui đxfdaàyhfyn ôikfrng lạxbvli dùklncng mộvalot tay nâewhpng cằdspom côikfrjygkn, nhìttmpn chằdspom chằdspom vàyhfyo côikfr, lạxbvlnh lùklncng nózrbki: “Mớgjqai cózrbk vậfebay màyhfy đxfdaãjuou khôikfrng chịsvwru nổzrbki rồscfvi àyhfy? Côikfr khôikfrng cầuygnn tiềpvjvn nữihrza hảinpo?”

 Rấvuvdt lâewhpu sau đxfdaózrbk, cuốxbvli cùklncng anh ta mớgjqai thảinpoikfr ra...

 Trong căqacyn phòqjcvng rấvuvdt yêjygkn tĩnwldnh, ngưwmfaumiui đxfdaàyhfyn ôikfrng đxfdaãjuou đxfdai tắfzram, Tiêjygku Hàyhfyyhfy nằdspom trêjygkn chiếfuaqc giưwmfaumiung lớgjqan giốxbvlng nhưwmfa mộvalot khúpvjvc gỗjygf, từwmfa khózrbke mắfzrat chảinpoy ra hai hàyhfyng lệnwld...

 Chuôikfrng đxfdaiệnwldn thoạxbvli vang lêjygkn ngay vàyhfyo lúpvjvc nàyhfyy, pháthyo vỡlppq sựinpo im lặzrbkng củrdowa căqacyn phòqjcvng.

 Ngưwmfaumiui đxfdaàyhfyn ôikfrng nhanh chózrbkng tắfzram xong vàyhfy ra ngoàyhfyi, mởyhfy đxfdaiệnwldn thoạxbvli, nózrbki vớgjqai giọfgllng rấvuvdt nhẹjdat nhàyhfyng vàyhfy dịsvwru dàyhfyng: “Lam Ảyjqqnh, sao em còqjcvn chưwmfaa ngủrdow?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.