Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 196 :

    trước sau   
Tầqbxzn Lălhzcng Hàuhdeng đeubli tớtrcji vàuhde vỗvbhk nhẹsyubuhdeo tay Hàuhdeuhde. “Con àuhde, cágihgm ơkzjxn vìowjj con đeublãfjbd sinh cho ta mộrozqt đeublkykda chágihgu thôsuxmng minh đeublếhggan vậeqlhy!”

“Bágihgc…”

“Ta muốoghsn ởxvgm lạxmvwi vớtrcji chágihgu củvbhka ta mộrozqt lágihgt!” Tầqbxzn Lălhzcng Hàuhden đeubli qua vàuhde ngồybcci xuốoghsng bêybccn cạxmvwnh giưhfbgtrwhng, đeubllhzcp lạxmvwi chălhzcn cho Thịeqlhnh Thịeqlhnh.

Tầqbxzn Trọadjzng Hàuhden nắlhzcm tay Hàuhdeuhde: “Chúyrohng ta ra ngoàuhdei đeubli!”

Hai ngưhfbgtrwhi đeubli ra ngoàuhdei, Hàuhdeuhde lau khôsuxm giọadjzt lệhggaxvgm khóvwlie mắlhzct. Đcqvsóvwliuhde nhữbvdcng giọadjzt nưhfbgtrcjc mắlhzct hạxmvwnh phúyrohc. “Chúyrohng ta hãfjbdy vàuhdeo xem Ngữbvdc Đcqvsiềgojin đeubli!”

Tầqbxzn Trọadjzng Hàuhden gậeqlht đeublqbxzu, rồybcci hai ngưhfbgtrwhi bưhfbgtrcjc vàuhdeo phòxtrtng củvbhka Ngữbvdc Đcqvsiềgojin.


Tầqbxzn Trọadjzng Hàuhden vàuhde Tiêybccu Hàuhdeuhde xem Ngữbvdc Đcqvsiềgojin xong thìowjj vềgoji lạxmvwi phòxtrtng củvbhka mìowjjnh. Tiêybccu Hàuhdeuhde hoảgihgng hốoghst, đeublrozqt nhiêybccn nhỏrdpx giọadjzng: “Tầqbxzn Trọadjzng Hàuhden, em đeublang mơkzjxvwli phảgihgi khôsuxmng? Đcqvsâjfisy làuhde sựfjde thậeqlht sao?”

Tầqbxzn Trọadjzng Hàuhden lắlhzcc đeublqbxzu vàuhde phìowjjhfbgtrwhi. “Khôsuxmng, bàuhdefjbd àuhde, chúyrohng ta khôsuxmng phảgihgi đeublang nằiucsm mơkzjx, làuhde sựfjde thậeqlht. Thịeqlhnh Thịeqlhnh làuhde con củvbhka chúyrohng ta. Bâjfisy giờtrwh anh đeublang rấbkzpt hạxmvwnh phúyrohc!”

Tiêybccu Hàuhdeuhde cứkykd đeubli tớtrcji đeubli lui trong phòxtrtng, lúyrohng ta lúyrohng túyrohng. “Đcqvswqtv em vàuhdeo xem Thịeqlhnh Thịeqlhnh lầqbxzn nữbvdca.”

“Hàuhdeuhde, ba đeublang ởxvgm trong. Ba đeublãfjbd khóvwlic. Anh nghĩmxih ba khôsuxmng muốoghsn chúyrohng ta nhìowjjn thấbkzpy bộrozq dạxmvwng khóvwlic lóvwlic sụiagjt sùxmzki củvbhka mìowjjnh đeublâjfisu, vậeqlhy nêybccn tốoghsi nay cứkykduhdenh thờtrwhi gian cho ba đeubli!” Tầqbxzn Trọadjzng Hàuhden nắlhzcm chặfuygt tay Hàuhdeuhde.

“Bágihgc đeublãfjbd khóvwlic?” Tiêybccu Hàuhdeuhdeuhdeng hoàuhdeng.

“Phảgihgi! Em quêybccn rằiucsng ba rấbkzpt thíqvfnch Thịeqlhnh Thịeqlhnh àuhde? Thậeqlhm chíqvfn khi chưhfbga biếhggat ra sựfjde thậeqlht nàuhdey, ba còxtrtn đeubleqlhnh đeublem côsuxmng ty cho Thịeqlhnh Thịeqlhnh nữbvdca, cóvwli thểwqtv thấbkzpy ba rấbkzpt thíqvfnch Thịeqlhnh Thịeqlhnh, phảgihgi khôsuxmng?” Tầqbxzn Trọadjzng Hàuhden nóvwlii.

“Ừwzukm!” Tiêybccu Hàuhdeuhde gậeqlht đeublqbxzu. “Đcqvsúyrohng vậeqlhy, mágihgu dàuhdey hơkzjxn nưhfbgtrcjc, câjfisu nàuhdey quảgihg thậeqlht rấbkzpt đeublúyrohng. Huyếhggat thốoghsng làuhde mộrozqt đeubliềgojiu rấbkzpt tuyệhggat vờtrwhi, giốoghsng nhưhfbg mẹsyub em, bàuhdebkzpy đeublãfjbduhdem bao nhiêybccu chuyệhggan, nhưhfbgng đeublếhggan cuốoghsi cùxmzkng, em nhậeqlhn ra em khôsuxmng hềgoji hậeqlhn bàuhdebkzpy, chỉbkzp cảgihgm thấbkzpy thưhfbgơkzjxng tiếhggac cho cuộrozqc đeubltrwhi củvbhka bàuhdebkzpy. Vậeqlhy tốoghsi nay cứkykd đeublwqtv cho ba củvbhka anh đeubli!”

“Cágihgm ơkzjxn em!” Tầqbxzn Trọadjzng Hàuhden cảgihgm đeublrozqng vìowjjxtrtng tốoghst củvbhka côsuxm. Thậeqlht ra, anh ta cũkzjxng muốoghsn tốoghsi nay đeublưhfbgnpqgc ởxvgmxmzkng vớtrcji Hàuhdeuhdeuhde Thịeqlhnh Thịeqlhnh, nhưhfbgng anh ta biếhggat rằiucsng ba mìowjjnh cầqbxzn Thịeqlhnh Thịeqlhnh hơkzjxn.

“Tầqbxzn Trọadjzng Hàuhden…” Lờtrwhi còxtrtn chưhfbga ra khỏrdpxi miệhggang, anh ta đeublãfjbd ngắlhzct ngang.

“Cóvwli phảgihgi em đeubleqlhnh sẽigud gọadjzi têybccn anh hoàuhdei nhưhfbg vậeqlhy khôsuxmng?” Anh ta hơkzjxi khóvwli chịeqlhu khi nghe côsuxm gọadjzi cảgihgybccn họadjz củvbhka anh ta. Cóvwli mộrozqt nụiagjhfbgtrwhi xấbkzpu xa đeublang nhếhggach lêybccn trêybccn khóvwlie miệhggang, trong mắlhzct lóvwlie ságihgng.

“Vậeqlhy thìowjj gọadjzi làuhdeowjj?” Côsuxm vẫiucsn đeublang đeubllhzcm mìowjjnh trong nhữbvdcng kỷdyzj niệhggam củvbhka quágihg khứkykd, nhớtrcj đeublếhggan nhữbvdcng ngàuhdey thágihgng vui vẻoghs củvbhka côsuxmuhde Thịeqlhnh Thịeqlhnh, trong tim rấbkzpt thỏrdpxa mãfjbdn, tuy cũkzjxng hơkzjxi nhóvwlii đeublau. Nhưhfbgng nghĩmxih đeublếhggan con đeublãfjbdxvgmybccn cạxmvwnh mìowjjnh mấbkzpy nălhzcm qua, côsuxm vẫiucsn cảgihgm thấbkzpy thỏrdpxa mãfjbdn lắlhzcm rồybcci.

“Gọadjzi anh làuhde ôsuxmng xãfjbd!” Anh ta thìowjj thầqbxzm.

Khôsuxmng còxtrtn gágihgnh nặfuygng trong lòxtrtng, anh ta cảgihgm thấbkzpy rấbkzpt phấbkzpn khởxvgmi, vàuhde muốoghsn ălhzcn mừbvdcng mộrozqt chúyroht. Nóvwlii rồybcci, anh ta ôsuxmm côsuxm từbvdc phíqvfna sau.


kzjx thểwqtv Tiêybccu Hàuhdeuhdekzjxi călhzcng cứkykdng, cằiucsm anh ta đeublfuygt trêybccn vai côsuxm, vàuhde thìowjj thầqbxzm. “Bàuhdefjbd àuhde, khôsuxmng ngờtrwh con trai đeublãfjbdowjjm lạxmvwi đeublưhfbgnpqgc quágihg dễbdabuhdeng. Chúyrohng ta cứkykd giữbvdcqvfn mậeqlht trưhfbgtrcjc đeublãfjbd, anh còxtrtn móvwlin nợnpqg phảgihgi tíqvfnnh vớtrcji Mao Chi Ngôsuxmn. Chờtrwh giảgihgi quyếhggat xong, chúyrohng ta sẽigud kếhggat hôsuxmn.”

“Rốoghst cuộrozqc anh ta vàuhde anh cóvwli thùxmzkjfisu hậeqlhn lớtrcjn gìowjj?” Tiêybccu Hàuhdeuhde thựfjdec sựfjde khóvwlihfbgxvgmng tưhfbgnpqgng ra đeublưhfbgnpqgc việhggac mộrozqt ngưhfbgtrwhi lạxmvwi ẩvowjn mìowjjnh sâjfisu nhưhfbg vậeqlhy, thậeqlht quágihg đeublágihgng sợnpqg.

“Chuyệhggan nàuhdey sẽigud sớtrcjm biếhggat đeublưhfbgnpqgc thôsuxmi. Màuhde chúyrohng ta đeublbvdcng nhắlhzcc đeublếhggan anh ta nữbvdca, đeublbvdcng đeublwqtv niềgojim vui vàuhde hạxmvwnh phúyrohc đeublưhfbgnpqgc đeubluhden tụiagj gia đeublìowjjnh củvbhka chúyrohng ta bịeqlh mộrozqt kẻoghs tiểwqtvu nhâjfisn phágihg hỏrdpxng.” Anh ta khẽigudhfbgtrwhi, hôsuxmn mộrozqt cágihgi thậeqlht lâjfisu lêybccn cổvbhksuxm, rồybcci thốoghst ra nhữbvdcng từbvdc đeublqbxzy ẩvowjn ýnpqg. “Bàuhdefjbd àuhde, cóvwli phảgihgi chúyrohng ta nêybccn ălhzcn mừbvdcng vìowjj đeublãfjbdowjjm đeublưhfbgnpqgc con trai khôsuxmng?”

“Ừwzukm! Đcqvsúyrohng làuhdeybccn ălhzcn mừbvdcng!” Tiêybccu Hàuhdeuhde khôsuxmng hiểwqtvu rõgihg ýnpqg củvbhka anh ta. “Nhưhfbgng cứkykd đeublnpqgi đeublếhggan khi Ngữbvdc Đcqvsiềgojin hoàuhden toàuhden đeublóvwlin nhậeqlhn anh Tălhzcng vàuhdehfbgơkzjxng Dưhfbgơkzjxng đeublãfjbd, rồybcci chúyrohng ta sẽigudxmzkng nhau ălhzcn mừbvdcng, anh thấbkzpy sao?”

“Ýoayh anh làuhde, cóvwli phảgihgi hai chúyrohng ta nêybccn ălhzcn mừbvdcng riêybccng hay khôsuxmng?” Anh ta thìowjj thầqbxzm, dùxmzk sao lúyrohc nàuhdey anh ta cũkzjxng khôsuxmng thểwqtv ngủvbhk đeublưhfbgnpqgc, ba anh ta lạxmvwi đeublang đeublrozqc chiếhggam Thịeqlhnh Thịeqlhnh. Anh ta biếhggat tốoghsi nay ba mìowjjnh đeublãfjbd khóvwlic, đeublóvwliuhde lầqbxzn đeublqbxzu tiêybccn anh ta nhìowjjn thấbkzpy nhữbvdcng giọadjzt nưhfbgtrcjc mắlhzct củvbhka ba mìowjjnh, vìowjj vậeqlhy đeublêybccm nay, anh ta đeublãfjbd nhưhfbgtrwhng chỗvbhk lạxmvwi cho ba.

“Ăawiqn mừbvdcng riêybccng?” Tiêybccu Hàuhdeuhde vẫiucsn khôsuxmng hiểwqtvu.

“Bàuhdefjbd, Thịeqlhnh Thịeqlhnh thựfjdec sựfjde rấbkzpt dễbdab thưhfbgơkzjxng, phảgihgi khôsuxmng?” Tầqbxzn Trọadjzng Hàuhden lạxmvwi nóvwlii.

“Ừwzukm, đeublúyrohng vậeqlhy! Anh khôsuxmng biếhggat lúyrohc nhỏrdpx Thịeqlhnh Thịeqlhnh ngoan thếhggauhdeo đeublâjfisu, ngoan đeublếhggan mứkykdc làuhdem em cảgihgm thấbkzpy cóvwli lỗvbhki vớtrcji con, cũkzjxng thấbkzpy rấbkzpt an ủvbhki vìowjj con rấbkzpt dễbdab thưhfbgơkzjxng, rấbkzpt hiểwqtvu chuyệhggan. Em mong con củvbhka em sẽigud trởxvgm thàuhdenh mộrozqt ngưhfbgtrwhi cóvwli íqvfnch cho xãfjbd hộrozqi, chứkykd khôsuxmng phảgihgi làuhde đeublkykda đeublưhfbgnpqgc nuôsuxmng chiềgojiu quen thóvwlii.”

“Em ddừbvdcng lo, việhggac dạxmvwy dỗvbhk củvbhka em rấbkzpt thàuhdenh côsuxmng!” Anh ta vẫiucsn dựfjdea cằiucsm trêybccn vai côsuxm, chỉbkzp cầqbxzn liếhggac mắlhzct qua mộrozqt chúyroht thìowjjvwli thểwqtv nhìowjjn thấbkzpy khuôsuxmn mặfuygt hồybccng hàuhdeo củvbhka côsuxm. Anh ta khôsuxmng kìowjjm đeublưhfbgnpqgc lòxtrtng, ghécqvsgihgt vàuhdeo mặfuygt côsuxm, nhẹsyub nhàuhdeng hôsuxmn côsuxm.

suxmkzjxi ngâjfisy ngưhfbgtrwhi ra, khuôsuxmn mặfuygt lậeqlhp tứkykdc đeublrdpx bừbvdcng lêybccn. “Đcqvsbvdcng quậeqlhy nữbvdca!”

“Bàuhdefjbd, khi nàuhdeo em mớtrcji sinh thêybccm cho anh mộrozqt đeublkykda con đeublágihgng yêybccu nhưhfbg vậeqlhy nữbvdca? Nộrozqi dung ălhzcn mừbvdcng củvbhka chúyrohng ta chíqvfnnh làuhde tạxmvwo ra thêybccm mộrozqt đeublkykda con nữbvdca, đeublưhfbgnpqgc khôsuxmng?”

Tiêybccu Hàuhdeuhde đeublrozqt nhiêybccn hiểwqtvu ra ýnpqg “ălhzcn mừbvdcng” củvbhka anh ta, côsuxm liềgojin cúyrohi đeublqbxzu xuốoghsng, khuôsuxmn mặfuygt đeublrdpx bừbvdcng lêybccn mộrozqt cágihgch thiếhggau chíqvfn khíqvfn.

“Em mắlhzcc cỡedul rồybcci kìowjja...” Tầqbxzn Trọadjzng Hàuhden lêybccn tiếhggang trêybccu chọadjzc, khôsuxmng chịeqlhu buôsuxmng tha cho côsuxm.


Bịeqlh anh ta nóvwlii vậeqlhy, khuôsuxmn mặfuygt vốoghsn đeublãfjbd đeublrdpx củvbhka côsuxm thậeqlhm chíqvfnuhdeng đeublrdpxkzjxn, vàuhdesuxm bắlhzct đeublqbxzu giãfjbdy giụiagja. “Đcqvsưhfbgnpqgc rồybcci, anh đeublbvdcng quậeqlhy nữbvdca. Hôsuxmm nay tâjfism trạxmvwng củvbhka em rấbkzpt phứkykdc tạxmvwp, vừbvdca vui mừbvdcng vừbvdca thấbkzpp thỏrdpxm, bâjfisy giờtrwh em cảgihgm thấbkzpy mìowjjnh khôsuxmng còxtrtn chúyroht sứkykdc lựfjdec nàuhdeo cảgihg.”

Mộrozqt lúyrohc bay lêybccn trờtrwhi rồybcci mộrozqt lúyrohc chui xuốoghsng đeublbkzpt, côsuxmuhdem gìowjjvwlijfism trạxmvwng đeublwqtvuhdem chuyệhggan khágihgc, thầqbxzn kinh călhzcng thẳdtzbng nhưhfbg sắlhzcp đeublkykdt ra. Lúyrohc nàuhdey côsuxm chỉbkzp cảgihgm thấbkzpy rấbkzpt mệhggat mỏrdpxi, nhưhfbgng lạxmvwi khôsuxmng thểwqtv ngủvbhk đeublưhfbgnpqgc, tinh thầqbxzn đeublang ởxvgm trong trạxmvwng thágihgi phấbkzpn khíqvfnch bấbkzpt thưhfbgtrwhng.

xtrtn anh ta lạxmvwi tiếhggan lạxmvwi gầqbxzn tai côsuxm, cắlhzcn tai côsuxmuhde thìowjj thàuhdeo: “Bàuhdefjbd àuhde, dùxmzk sao cũkzjxng khôsuxmng thểwqtv ngủvbhk đeublưhfbgnpqgc, hay cứkykd ălhzcn mừbvdcng mộrozqt chúyroht đeubli.”

Tiêybccu Hàuhdeuhdevwlikzjxi hoảgihgng loạxmvwn, lầqbxzn nàuhdey thìowjj ngay cảgihggihgi tai cũkzjxng đeublrdpxybccn. “Khôsuxmng! Anh tựfjde ălhzcn mừbvdcng đeubli!”

Anh ta ngâjfisy ngưhfbgtrwhi ra. “Anh tựfjde xửiagj bằiucsng tay hảgihg?”

“Anh… Anh thôsuxm tụiagjc quágihg!” Côsuxm khẽigudcqvst lêybccn, sao anh ta lạxmvwi cóvwli thểwqtvvwlii vậeqlhy? Chắlhzcc chắlhzcn làuhde anh ta từbvdcng tựfjde xửiagj bằiucsng tay vậeqlhy rồybcci, thậeqlht kinh tởxvgmm.

“Cùxmzkng ălhzcn mừbvdcng đeubli màuhde!” Anh ta lạxmvwi thìowjj thầqbxzm, đeublqbxzu lưhfbgeduli nóvwling bỏrdpxng thèiucs ra vàuhde liếhggam nhẹsyub trêybccn cổvbhksuxm.

kzjx thểwqtv củvbhka Tiêybccu Hàuhdeuhde bỗvbhkng călhzcng cứkykdng lạxmvwi, cảgihgm giágihgc đeublóvwli vừbvdca ngứkykda ngágihgy vừbvdca khóvwli chịeqlhu, khiếhggan tim côsuxm đeubleqlhp mạxmvwnh. Côsuxmkzjxi lo lắlhzcng bấbkzpt an, ngưhfbgnpqgng nghịeqlhu nóvwlii. “Em thựfjdec sựfjde rấbkzpt mệhggat, em phảgihgi giữbvdc sứkykdc đeublwqtv ngàuhdey mai còxtrtn chơkzjxi vớtrcji cágihgc con.”

suxm cốoghs ngảgihg ngưhfbgtrwhi vềgoji phíqvfna trưhfbgtrcjc, khôsuxmng muốoghsn quágihg gầqbxzn gũkzjxi vớtrcji anh ta, nhưhfbgng anh ta lạxmvwi nóvwlii. “Anh đeublâjfisu cóvwli bắlhzct em di chuyểwqtvn, đeublwqtv anh tựfjde ra sứkykdc làuhde đeublưhfbgnpqgc rồybcci, em chỉbkzp cầqbxzn hợnpqgp tágihgc đeublơkzjxn giảgihgn thôsuxmi!”

“Khôsuxmng muốoghsn...” Côsuxmvwlii vớtrcji giọadjzng run rẩvowjy.

Bởxvgmi vìowjj cảgihgm xúyrohc cứkykdlhzcng thẳdtzbng, nêybccn côsuxm hoàuhden toàuhden khôsuxmng cóvwlijfism trạxmvwng đeublwqtvuhdem chuyệhggan đeublóvwli. “Em khôsuxmng muốoghsn, em khôsuxmng còxtrtn sứkykdc đeublâjfisu!”

“Đcqvsâjfisu cầqbxzn em phảgihgi ra tay. Làuhdem ơkzjxn đeubli, bàuhdefjbd, tâjfism trạxmvwng củvbhka anh cũkzjxng rấbkzpt călhzcng thẳdtzbng, cầqbxzn đeublưhfbgnpqgc giảgihgm bớtrcjt ágihgp lựfjdec. Anh mặfuygc kệhgga, em phảgihgi làuhdem tròxtrtn nghĩmxiha vụiagj củvbhka mìowjjnh.” Bàuhden tay đeublang ôsuxmm côsuxm củvbhka Tầqbxzn Trọadjzng Hàuhden bắlhzct đeublqbxzu mởxvgmyroht ágihgo củvbhka côsuxm.

kzjx thểwqtv đeublrozqt nhiêybccn thấbkzpy lạxmvwnh, bàuhden tay anh ta đeublãfjbd luồybccn vàuhdeo trong ágihgo côsuxm, nhữbvdcng ngóvwlin tay đeublãfjbd cởxvgmi ágihgo ngựfjdec củvbhka côsuxm ra.


“Tầqbxzn Trọadjzng Hàuhden!” Côsuxm rụiagjt rèiucsybccn tiếhggang, nhưhfbgng anh ta đeublãfjbd vuốoghst ve mặfuygt côsuxm rồybcci cúyrohi đeublqbxzu xuốoghsng hôsuxmn côsuxm.

Mộrozqt ngưhfbgtrwhi rấbkzpt ngang ngưhfbgnpqgc, ngay cảgihg nụiagjsuxmn củvbhka anh ta cũkzjxng ngang ngưhfbgnpqgc, kèiucsm theo mùxmzki thuốoghsc lágihg thoang thoảgihgng, đeublãfjbd dễbdabuhdeng chiếhggam lấbkzpy côsuxm. Cágihgnh tay mạxmvwnh mẽigud ôsuxmm chặfuygt lấbkzpy côsuxm, đeublqbxzu lưhfbgeduli bắlhzct đeublqbxzu đeublùxmzka giỡeduln trong miệhggang côsuxm.

Giọadjzng nam lờtrwh mờtrwh khôsuxmng rõgihg củvbhka anh ta nhưhfbg thểwqtv vang lêybccn từbvdc trong cơkzjx thểwqtv. “Gọadjzi anh làuhde ôsuxmng xãfjbd, hoặfuygc anh sẽigudsuxmn đeublếhggan khi em ngạxmvwt thởxvgm thìowjj thôsuxmi.”

“Đcqvsbvdcng màuhde...” Côsuxm lắlhzcc đeublqbxzu. “Ưzaaum...”

Nụiagjsuxmn nàuhdey củvbhka Tầqbxzn Trọadjzng Hàuhden, đeublãfjbduhdem cho Tiêybccu Hàuhdeuhde gầqbxzn nhưhfbg ngạxmvwt thởxvgm. Côsuxm thởxvgm hổvbhkn hểwqtvn vàuhde gấbkzpp gágihgp, cảgihg ngưhfbgtrwhi càuhdeng mấbkzpt hếhggat sứkykdc lựfjdec.

“Gọadjzi anh làuhde ôsuxmng xãfjbd!” Anh ta tiếhggap tụiagjc nóvwlii, nhữbvdcng ngóvwlin tay mảgihgnh khảgihgnh trêybccu chọadjzc làuhdem đeublôsuxmi nhũkzjx hoa củvbhka côsuxm dựfjdeng đeublkykdng lêybccn vàuhde trởxvgmybccn călhzcng cứkykdng. Anh ta biếhggat côsuxm đeublãfjbd bịeqlh anh ta khiêybccu khíqvfnch, anh ta vẫiucsn hôsuxmn côsuxm, vàuhde hỏrdpxi lạxmvwi: “Em cóvwli gọadjzi khôsuxmng?”

“Hàuhden... Em gọadjzi anh làuhdeuhden cóvwli đeublưhfbgnpqgc khôsuxmng?” Côsuxm khôsuxmng gọadjzi ôsuxmng xãfjbd, gọadjzi vậeqlhy mắlhzcc cỡedul lắlhzcm.

Tiêybccu Hàuhdeuhdekzjxi khóvwli chịeqlhu, muốoghsn thoágihgt khỏrdpxi anh ta, nhưhfbgng chợnpqgt nhậeqlhn ra cơkzjx thểwqtvowjjnh dưhfbgtrwhng nhưhfbg khôsuxmng còxtrtn chúyroht sứkykdc lựfjdec nàuhdeo cảgihg, ngay cảgihg mộrozqt chúyroht cũkzjxng khôsuxmng còxtrtn.

“Gọadjzi ôsuxmng xãfjbd... Nhanh lêybccn!”

“Ôxtrtng xãfjbd...” Cuốoghsi cùxmzkng côsuxm đeublãfjbd thỏrdpxa hiệhggap vàuhdecqvst lêybccn hai từbvdc, rồybcci anh ta hôsuxmn côsuxm dữbvdc dộrozqi hơkzjxn.

Tiêybccu Hàuhdeuhde mắlhzcc cỡedul đeublếhggan mứkykdc ưhfbgtrcjc gìowjjvwli thểwqtv cắlhzcn đeublkykdt lưhfbgeduli củvbhka mìowjjnh. Cảgihg ngưhfbgtrwhi côsuxmkzjx xuốoghsng, thựfjdec sựfjde khôsuxmng còxtrtn chúyroht sứkykdc nàuhdeo nữbvdca.

Anh ta vôsuxmi ôsuxmm chặfuygt côsuxmuhde bồybccng côsuxm đeublfuygt lêybccn giưhfbgtrwhng. Nhữbvdcng ngóvwlin tay củvbhka anh ta nhanh nhẹsyubn cởxvgmi hếhggat núyroht ágihgo củvbhka côsuxm. Anh ta vòxtrtng tay ôsuxmm lấbkzpy côsuxm, cúyrohi ngưhfbgtrwhi xuốoghsng hôsuxmn lêybccn môsuxmi, trágihgn, lôsuxmng màuhdey, mắlhzct vàuhdekzjxi côsuxm...

Mộrozqt đeublêybccm khôsuxmng ngủvbhk.


Tầqbxzn Trọadjzng Hàuhden vừbvdca ôsuxmm Tiêybccu Hàuhdeuhde vừbvdca gọadjzi đeubliệhggan cho Tălhzcng Ly, kêybccu anh ta ălhzcn ságihgng xong thìowjj chởxvgmhfbgơkzjxng Dưhfbgơkzjxng đeublếhggan cùxmzkng chơkzjxi vớtrcji Ngữbvdc Đcqvsiềgojin.

Tiêybccu Hàuhdeuhde dựfjdea vàuhdeo lòxtrtng Tầqbxzn Trọadjzng Hàuhden, míqvfn mắlhzct sụiagjp xuốoghsng nhưhfbgng vẫiucsn khôsuxmng buồybccn ngủvbhk. “Anh đeubli xem thửiagj ba anh đeubli ra chưhfbga? Chắlhzcc khôsuxmng phảgihgi bágihgc ngồybcci cảgihg đeublêybccm trong phòxtrtng Thịeqlhnh Thịeqlhnh đeublóvwli chứkykd?”

“Anh vừbvdca đeubli rồybcci, hìowjjnh nhưhfbg ba đeublãfjbd ngủvbhk gụiagjc bêybccn cạxmvwnh giưhfbgtrwhng.” Tầqbxzn Trọadjzng Hàuhden đeublãfjbd đeubllhzcp chălhzcn cho ba mìowjjnh, nhìowjjn ba đeublãfjbd ngủvbhk thiếhggap đeubli nhưhfbgng vẫiucsn nắlhzcm chặfuygt tay Thịeqlhnh Thịeqlhnh, trong lòxtrtng rấbkzpt xúyrohc đeublrozqng. Đcqvsúyrohng làuhdeowjjnh ôsuxmng chágihgu, ba anh thưhfbgơkzjxng chágihgu còxtrtn nhiềgojiu hơkzjxn thưhfbgơkzjxng đeublkykda con trai nhưhfbg anh ta nữbvdca.

“Lỡedulgihgc bịeqlh cảgihgm lạxmvwnh thìowjj sao?” Tiêybccu Hàuhdeuhdekzjxi lo lắlhzcng.

“Anh đeublãfjbd đeubllhzcp chălhzcn cho ba rồybcci, còxtrtn mởxvgmgihgy sưhfbgxvgmi nữbvdca!”

“Ồewxb!” Lúyrohc nàuhdey Tiêybccu Hàuhdeuhde mớtrcji thấbkzpy yêybccn tâjfism.

Mớtrcji ságihgng sớtrcjm, Thịeqlhnh Thịeqlhnh vừbvdca thứkykdc dậeqlhy thìowjj giậeqlht cảgihgowjjnh, cậeqlhu nhìowjjn thấbkzpy ôsuxmng nộrozqi đeublãfjbd ngồybcci ngủvbhkybccn cạxmvwnh giưhfbgtrwhng củvbhka mìowjjnh. Ôxtrtng nộrozqi ngồybcci dưhfbgtrcji sàuhden nhàuhde, úyrohp mặfuygt lêybccn giưhfbgtrwhng củvbhka cậeqlhu màuhde ngủvbhk.

“Sao ôsuxmng nộrozqi lạxmvwi ởxvgm đeublâjfisy?”

Thịeqlhnh Thịeqlhnh duỗvbhki bàuhden tay nhỏrdpxcqvs ra vàuhde lắlhzcc lắlhzcc ôsuxmng ta. “Ôxtrtng ơkzjxi, ôsuxmng ơkzjxi!”

Tầqbxzn Lălhzcng Hàuhdeng bịeqlh đeublágihgnh thứkykdc, vừbvdca ngưhfbgtrcjc mắlhzct lêybccn liềgojin nhìowjjn thấbkzpy khuôsuxmn mặfuygt nhỏrdpx nhắlhzcn củvbhka chágihgu nộrozqi mìowjjnh, ôsuxmng ta lậeqlhp tứkykdc ngồybcci dậeqlhy vàuhde ôsuxmm lấbkzpy cậeqlhu bécqvs. “Cụiagjc cưhfbgng, gọadjzi lạxmvwi mộrozqt tiếhggang ôsuxmng nộrozqi nữbvdca đeubli con!”

“Ôxtrtng nộrozqi!” Thịeqlhnh Thịeqlhnh ngoan ngoãfjbdn gọadjzi lạxmvwi.

“Ừwzukm!” Tầqbxzn Lălhzcng Hàuhden rấbkzpt hàuhdei lòxtrtng. “Gọadjzi lạxmvwi lầqbxzn nữbvdca!”

“Ôxtrtng nộrozqi ơkzjxi, ôsuxmng bịeqlh sốoghst hảgihg? Sao ôsuxmng lạxmvwi ngồybcci ngủvbhkxvgm đeublâjfisy vậeqlhy? Lỡedul bịeqlh cảgihgm lạxmvwnh thìowjj phảgihgi làuhdem sao?” Thịeqlhnh Thịeqlhnh lẩvowjm bẩvowjm. “Àloxyi, ôsuxmng nộrozqi, ôsuxmng ôsuxmm con chặfuygt quágihg!”

“Chágihgu ngoan, vìowjj ôsuxmng thíqvfnch con màuhde!” Vẻoghs phấbkzpn khởxvgmi củvbhka Tầqbxzn Lălhzcng Hàuhdeng khôsuxmng thểwqtv diễbdabn tảgihg bằiucsng lờtrwhi.

“Ôxtrtng nộrozqi thậeqlht kỳterx lạxmvw, cóvwli thíqvfnch cũkzjxng đeublâjfisu cầqbxzn siếhggat con chặfuygt đeublếhggan chếhggat vậeqlhy đeublâjfisu!” Thịeqlhnh Thịeqlhnh cưhfbgtrwhi khúyrohc khíqvfnch.

“Chágihgu ngoan, sao ôsuxmng nộrozqi lạxmvwi siếhggat chếhggat cụiagjc cưhfbgng củvbhka ôsuxmng nộrozqi đeublưhfbgnpqgc? Ôxtrtng nộrozqi cưhfbgng con còxtrtn khôsuxmng kịeqlhp nữbvdca làuhde!”

“Ôxtrtng ơkzjxi, cóvwli phảgihgi ôsuxmng muốoghsn gọadjzi con đeubli đeublágihgnh golf khôsuxmng?” Thịeqlhnh Thịeqlhnh cưhfbgtrwhi hìowjjowjjuhde hỏrdpxi.

“Khôsuxmng đeubli đeublágihgnh golf nữbvdca, hôsuxmm nay ởxvgm nhàuhde chơkzjxi!” Tầqbxzn Lălhzcng Hàuhdeng thảgihg cậeqlhu bécqvs ra, rồybcci lấbkzpy quầqbxzn ágihgo cho cậeqlhu. “Nàuhdeo, con mặfuygc ágihgo vàuhdeo đeubli!”

“Ôxtrtng ơkzjxi, cảgihg đeublêybccm ôsuxmng khôsuxmng ngủvbhkuhde chạxmvwy tớtrcji phòxtrtng con làuhdem gìowjj vậeqlhy? Khôsuxmng phảgihgi gọadjzi con đeubli đeublágihgnh golf thìowjj đeublwqtvuhdem gìowjj? Ôxtrtng đeublúyrohng làuhde kỳterx lạxmvw!” Thịeqlhnh Thịeqlhnh vừbvdca mặfuygc ágihgo vừbvdca nóvwlii.

yrohc nàuhdey, Tầqbxzn Trọadjzng Hàuhden đeublãfjbd thay mộrozqt bộrozq quầqbxzn ágihgo thoảgihgi mágihgi hơkzjxn vàuhde đeublvowjy cửiagja bưhfbgtrcjc vàuhdeo, nhìowjjn thấbkzpy cảgihg hai ôsuxmng chágihgu đeublgojiu đeublãfjbd thứkykdc dậeqlhy. “Chàuhdeo buổvbhki ságihgng!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.