Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 193 :

    trước sau   
Khi Mễriwb Kiệijftt đcnjyếdandn nơclowi, anh ta đcnjyãntwi nhìzfhpn thấyquby cảmuvonh tưpfgpiarjng nàuriry.

Cung Luyếdandn Nhi đcnjyang cưpfgpitzzi khanh khájruach thìzfhp bịdand Mễriwb Kiệijftt nhìzfhpn thấyquby, côqlhk lậasoap tứzfhpc ngừyqubng cưpfgpitzzi, rồrhzfi nórpeni vớpgxfi vẻqzes rấyqubt thờitzz ơclowurir khájruach sájruao. “Anh Mễriwb, sao trùiarjng hợiarjp quájrua vậasoay?”

Đmrtjôqlhki mắsjext củbfpia Mễriwb Kiệijftt khórpena chặovcqt khuôqlhkn mặovcqt nhỏpiuicnjy củbfpia Cung Luyếdandn Nhi, vừyquba rồrhzfi côqlhkpfgpitzzi rấyqubt vui vẻqzes, vẻqzes mặovcqt đcnjyórpenpfgpitzzng nhưpfgp quay lạvpboi vớpgxfi côqlhk củbfpia trưpfgppgxfc đcnjyâvaumy, vui vẻqzes, hạvpbonh phúhhsfc vàurirqlhkpfgp. Anh ta nhìzfhpn côqlhk bằcnjyng ájruanh mắsjext phứzfhpc tạvpbop, côqlhkyquby thựqlhkc sựqlhk muốutaan buôqlhkng bỏpiuizfhpnh sao? Nếdandu khôqlhkng, sao côqlhkyquby lạvpboi cưpfgpitzzi vui vẻqzes đcnjyếdandn vậasoay?

Ngưpfgpitzzi phụxbna nữpgxf mặovcqc ájruao đcnjypiui đcnjyórpen khôqlhkng nhữpgxfng khôqlhkng cảmuvom thấyquby xấyqubu hổutaa, ngưpfgpiarjc lạvpboi còijftn nórpeni vớpgxfi Tăsttgng Ly: “Nếdandu sau nàuriry cưpfgpng đcnjydandnh làurirm trai bao thìzfhpntwiy gọjnsei cho chịdand, đcnjyâvaumy làurir danh thiếdandp củbfpia chịdand!”

rpeni rồrhzfi, ngưpfgpitzzi phụxbna nữpgxf đcnjyórpen đcnjyãntwi đcnjyưpfgpa mộpfgpt tấyqubm danh thiếdandp ra thậasoat.

sttgng Ly ngay lậasoap tứzfhpc lùiarji vềrjig sau. “Côqlhkurirm tròijftzfhp vậasoay? Đmrtjúhhsfng làurir gặovcqp ma rồrhzfi! Córpen ma mớpgxfi thèxbnam làurirm trai bao đcnjyórpen!”


Mễriwb Kiệijftt cũgutmng ngâvaumy ngưpfgpitzzi ra, rồrhzfi đcnjypfgpt nhiêzfhpn khôqlhkng thểdand nhịdandn đcnjyưpfgpiarjc cưpfgpitzzi. “Ly àurir, cậasoau bịdand xem làurir trai bao hảmuvo?”

“Đmrtji thôqlhki!” Tăsttgng Ly khôqlhkng giảmuvoi thíbknlch, chỉrnoacnjyo tay Tăsttgng Dưpfgpơclowng Dưpfgpơclowng. “Chúhhsfng ta vềrjig thôqlhki!”

“Nèxbna! Em muốutaan đcnjyi mua sắsjexm vớpgxfi Luyếdandn Nhi!” Tăsttgng Dưpfgpơclowng Dưpfgpơclowng hécnjyt lêzfhpn.

“Phảmuvoi, tụxbnai em đcnjydandnh đcnjyi mua sắsjexm!” Luyếdandn Nhi nórpeni ngay lậasoap tứzfhpc, côqlhk khôqlhkng muốutaan gặovcqp Mễriwb Kiệijftt. Côqlhksttgng thẳqlhkng, côqlhkgutmng khôqlhkng biếdandt phảmuvoi nórpeni gìzfhp vớpgxfi Mễriwb Kiệijftt. Anh ấyquby đcnjyâvaumu córpenzfhpu mìzfhpnh, tựqlhk nhiêzfhpn đcnjyếdandn tìzfhpm mìzfhpnh làurirm gìzfhp? Lúhhsfc nàuriro cũgutmng phájrua tan giấyqubc mơclow củbfpia côqlhk, nêzfhpn côqlhk khôqlhkng muốutaan mơclowpfgpdqmdng nữpgxfa!

“Hãntwiy giữpgxf ngưpfgpitzzi phụxbna nữpgxf củbfpia anh lạvpboi!” Tăsttgng Ly quay đcnjyyqaqu lạvpboi nhìzfhpn Mễriwb Kiệijftt vớpgxfi ájruanh mắsjext cảmuvonh cájruao, anh ta gọjnsei đcnjyiệijftn yêzfhpu cầyqaqu Mễriwb Kiệijftt đcnjyếdandn đcnjyâvaumy làurir đcnjydand đcnjyưpfgpa Cung Luyếdandn Nhi đcnjyi, chứzfhp khôqlhkng phảmuvoi kêzfhpu Mễriwb Kiệijftt đcnjyếdandn đcnjydand thỏpiuia hiệijftp.

“Nếdandu anh giữpgxf em lạvpboi, sau nàuriry đcnjyyqubng hòijftng đcnjyưpfgpiarjc gặovcqp em!” Cung Luyếdandn Nhi cũgutmng cảmuvonh bájruao.

Mễriwb Kiệijftt hơclowi khórpen xửqkgc, rồrhzfi trong cájruai khórpen bỗkoomng lórpenjruai khôqlhkn, liềrjign vộpfgpi vàurirng nórpeni: “Hay chúhhsfng ta cùiarjng đcnjyi mua sắsjexm đcnjyi. Ly àurir, bốutaan ngưpfgpitzzi chúhhsfng ta sẽzdke đcnjyi mua sắsjexm chung vớpgxfi nhau!”

sttgng Ly trợiarjn tròijftn mắsjext, nhưpfgpng nếdandu khôqlhkng còijftn cájruach nàuriro tốutaat hơclown thìzfhp đcnjyàurirnh phảmuvoi đcnjyi chung vậasoay. Tăsttgng Ly nécnjym nửqkgca đcnjyiếdandu thuốutaac đcnjyang húhhsft dởdqmduriro thùiarjng rájruac: “Đmrtjưpfgpiarjc, chúhhsfng ta hãntwiy đcnjyi mua sắsjexm vớpgxfi họjnse!”

Cung Luyếdandn Nhi vộpfgpi vàurirng lắsjexc đcnjyyqaqu: “Khôqlhkng, em muốutaan đcnjyi mộpfgpt mìzfhpnh! Dưpfgpơclowng Dưpfgpơclowng, chịdandurirsttgng Ly vềrjig nhàurir đcnjyi!”

“Luyếdandn Nhi, em lạvpboi muốutaan bỏpiui trốutaan nữpgxfa àurir?” Mễriwb Kiệijftt đcnjypfgpt nhiêzfhpn tiếdandn đcnjyếdandn gầyqaqn, giọjnseng nam trầyqaqm đcnjyyqaqy bốutaai rốutaai vang lêzfhpn bêzfhpn tai côqlhk. “Đmrtjyqubng gâvaumy sựqlhk nữpgxfa màurir.”

qlhkyquby gâvaumy sựqlhk? Cung Luyếdandn Nhi mỉrnoam cưpfgpitzzi cay đcnjysjexng, rồrhzfi lùiarji vềrjig sau mộpfgpt bưpfgppgxfc theo phảmuvon xạvpbo, châvaumn đcnjyzfhpng khôqlhkng vữpgxfng, loạvpbong choạvpbong ngãntwi ra ngoàuriri đcnjyưpfgpitzzng lớpgxfn.

rpen mộpfgpt chiếdandc xe chạvpboy vụxbnat qua, anh ta vộpfgpi vàurirng giơclow tay ra chụxbnap lấyquby cájruanh tay côqlhk, rồrhzfi kécnjyo mạvpbonh lạvpboi mộpfgpt cájruai đcnjydand ôqlhkm côqlhkuriro lòijftng. Cung Luyếdandn Nhi đcnjyâvaumm đcnjyyqaqu vàuriro ngựqlhkc anh ta, cảmuvom giájruac ấyqubm ájruap vàurir đcnjyau đcnjypgxfn đcnjyórpen khiếdandn côqlhk run rẩdqmdy.

“Cẩdqmdn thậasoan! Em khôqlhkng sao chứzfhp?” Giọjnseng củbfpia Mễriwb Kiệijftt cũgutmng đcnjyyqaqy căsttgng thẳqlhkng vàurir lo lắsjexng.


Cung Luyếdandn Nhi hoàurirn hồrhzfn lạvpboi vàurir nhậasoan ra hai tay củbfpia anh ta đcnjyang ôqlhkm mìzfhpnh, côqlhk vộpfgpi vàurirng lùiarji vềrjig sau mộpfgpt bưpfgppgxfc, lùiarji xa ra khỏpiuii vòijftng tay rộpfgpng lớpgxfn vàurir mạvpbonh mẽzdke đcnjyórpen.

Khôqlhkng biếdandt vìzfhp sợiarj sẽzdkepfgpu luyếdandn khôqlhkng thểdand buôqlhkng tay đcnjyưpfgpiarjc, hay vìzfhp muốutaan tựqlhk nhủbfpizfhpnh rằcnjyng khôqlhkng nêzfhpn córpen thêzfhpm bấyqubt kỳpgxf ýyvvi nghĩvjlw khao khájruat nàuriro, nhìzfhpn rõqlhkuriro thựqlhkc tếdandurir họjnse đcnjyãntwi chia tay nhau, ngưpfgpitzzi màurir anh ấyquby yêzfhpu khôqlhkng phảmuvoi làurirzfhpnh. Côqlhk khôqlhkng dájruam ưpfgppgxfc mong đcnjyiềrjigu đcnjyórpen.

Nhưpfgpng hàurirnh đcnjypfgpng củbfpia côqlhk khiếdandn Mễriwb Kiệijftt cau màuriry lạvpboi. Côqlhkyquby đcnjyang vạvpboch rõqlhk ranh giớpgxfi? Hay làurir vẫrhzfn giốutaang nhưpfgp trưpfgppgxfc đcnjyâvaumy?

“Luyếdandn Nhi?”

sttgng Ly nhìzfhpn hai ngưpfgpitzzi họjnse rồrhzfi kécnjyo Dưpfgpơclowng Dưpfgpơclowng đcnjyi, nhưpfgpng lúhhsfc nàuriry Cung Luyếdandn Nhi đcnjypfgpt nhiêzfhpn ôqlhkm bụxbnang lạvpboi. “A, bụxbnang em đcnjyau quájrua...”

“Luyếdandn Nhi?” Mễriwb Kiệijftt giậasoat mìzfhpnh, nhìzfhpn thấyquby mặovcqt củbfpia Cung Luyếdandn Nhi bỗkoomng tájruai mécnjyt đcnjyi. “Em sao vậasoay?”

sttgng Dưpfgpơclowng Dưpfgpơclowng đcnjyãntwi hiểdandu ra, liềrjign lậasoap tứzfhpc vùiarjng tay khỏpiuii Tăsttgng Ly. “Anh Mễriwb, mau lêzfhpn đcnjyi, chúhhsfng ta mau đcnjyếdandn bệijftnh việijftn!”

qlhkng màuriry củbfpia Cung Luyếdandn Nhi nhíbknlu chặovcqt lạvpboi, mồrhzfqlhki lạvpbonh toájruat ra trêzfhpn khuôqlhkn mặovcqt nhỏpiui nhắsjexn. “Dưpfgpơclowng Dưpfgpơclowng...”

sttgng Dưpfgpơclowng Dưpfgpơclowng gậasoat đcnjyyqaqu vàurir biếdandt côqlhkyquby đcnjydandnh nórpeni gìzfhp, vẫrhzfn tiếdandp tụxbnac hốutaai thúhhsfc. “Anh hai, anh lájruai xe đcnjyi. Anh Mễriwb, mau lêzfhpn, chúhhsfng ta mau đcnjyưpfgpa Luyếdandn Nhi đcnjyếdandn bệijftnh việijftn!”

Mễriwb Kiệijftt cũgutmng bắsjext đcnjyyqaqu hoảmuvong loạvpbon, vộpfgpi bồrhzfng côqlhkzfhpn, đcnjyưpfgpa chìzfhpa khórpena xe cho Tăsttgng Ly. Bốutaan ngưpfgpitzzi nhanh chórpenng đcnjyếdandn bệijftnh việijftn.

Sau khi đcnjyếdandn bệijftnh việijftn thìzfhp Mễriwb Kiệijftt mớpgxfi biếdandt đcnjyưpfgpiarjc mộpfgpt tin tứzfhpc đcnjypfgpng trờitzzi, anh ta phảmuvoi mấyqubt mộpfgpt lúhhsfc lâvaumu mớpgxfi córpen phảmuvon ứzfhpng lạvpboi.

“Côqlhkyquby córpen thai àurir?” Anh ta thựqlhkc sựqlhk rấyqubt ngạvpboc nhiêzfhpn, rấyqubt sợiarjntwii.

sttgng Dưpfgpơclowng Dưpfgpơclowng khôqlhkng còijftn cájruach nàuriro che giấyqubu đcnjyưpfgpiarjc, liềrjign gậasoat đcnjyyqaqu. “Anh Mễriwb, em nghĩvjlw chắsjexc anh biếdandt phảmuvoi làurirm gìzfhp rồrhzfi, vìzfhp Luyếdandn Nhi khôqlhkng muốutaan bắsjext anh chịdandu trájruach nhiệijftm, em ấyquby nghĩvjlw rằcnjyng anh khôqlhkng yêzfhpu em ấyquby, vìzfhp vậasoay em ấyquby sẽzdke khôqlhkng kếdandt hôqlhkn vớpgxfi anh! Phụxbna nữpgxf khájruac vớpgxfi đcnjyàurirn ôqlhkng, khôqlhkng córpenzfhpnh yêzfhpu, em ấyquby sẽzdke khôqlhkng muốutaai mặovcqt làurirm bừyquba.”


Khi nghe thấyquby nhữpgxfng lờitzzi nàuriry, Tăsttgng Ly đcnjypfgpt nhiêzfhpn sữpgxfng sờitzz, trong đcnjyyqaqu lórpene lêzfhpn cájruai gìzfhp đcnjyórpen. Chẳqlhkng lẽzdkeurir...?

Anh ta lậasoap tứzfhpc kécnjyo Dưpfgpơclowng Dưpfgpơclowng đcnjyi ra hàurirnh lang bêzfhpn ngoàuriri phòijftng cấyqubp cứzfhpu, nơclowi khôqlhkng córpen ai qua lạvpboi.

“Sao anh lạvpboi kécnjyo em ra đcnjyâvaumy? Luyếdandn Nhi vẫrhzfn còijftn đcnjyang cấyqubp cứzfhpu ởdqmd trong kia!”

“Dưpfgpơclowng Dưpfgpơclowng!” Hai tay củbfpia Tăsttgng Ly giữpgxf chặovcqt vai côqlhk, rồrhzfi nhìzfhpn thẳqlhkng vàuriro mắsjext côqlhk. “Em sợiarj rằcnjyng anh khôqlhkng yêzfhpu em, vìzfhp vậasoay mớpgxfi khôqlhkng chịdandu kếdandt hôqlhkn vớpgxfi anh phảmuvoi khôqlhknng?”

pfgpơclowng Dưpfgpơclowng giậasoat nẩdqmdy mìzfhpnh, ngưpfgppgxfc mắsjext lêzfhpn nhìzfhpn anh ta. “Vôqlhk duyêzfhpn! Mau buôqlhkng em ra!”

Thựqlhkc ra, côqlhk rấyqubt muốutaan biếdandt anh ta sẽzdkerpeni gìzfhp tiếdandp theo, nhưpfgpng côqlhk lạvpboi sợiarj nhữpgxfng lờitzzi anh ta nórpeni ra khôqlhkng phảmuvoi làurir nhữpgxfng đcnjyiềrjigu mìzfhpnh muốutaan nghe. Côqlhk sợiarj, nêzfhpn chẳqlhkng thàurir đcnjyyqubng nghe.

“Dưpfgpơclowng Dưpfgpơclowng, anh thíbknlch em!” Anh ta đcnjyãntwiiarjng từyqub thíbknlch, khôqlhkng phảmuvoi từyqubzfhpu. Nhưpfgpng sau đcnjyórpen, anh ta lạvpboi nórpeni: “Tạvpboi em khôqlhkng biếdandt đcnjyórpen thôqlhki, khi anh biếdandt ngưpfgpitzzi cùiarjng anh vàuriro đcnjyêzfhpm đcnjyórpenjruau năsttgm trưpfgppgxfc làurir em, anh đcnjyãntwi vui mừyqubng đcnjyếdandn thếdanduriro đcnjyâvaumu. May màurir ngưpfgpitzzi đcnjyórpenurir em, vậasoay màurir anh cứzfhp luôqlhkn nghĩvjlw rằcnjyng ngưpfgpitzzi đcnjyórpenurir Mạvpboc Lam Tịdandnh. Anh cũgutmng từyqubng nghi ngờitzz, nhưpfgpng khi biếdandt ngưpfgpitzzi đcnjyórpenurir em, hòijftn đcnjyájrua đcnjyèxbna nặovcqng trong lòijftng anh cuốutaai cùiarjng cũgutmng đcnjyưpfgpiarjc đcnjyovcqt xuốutaang. Anh thựqlhkc sựqlhk thíbknlch em! Chúhhsfng ta kếdandt hôqlhkn đcnjyi! Tìzfhpnh yêzfhpu củbfpia anh hai chỉrnoaurirnh cho em, cảmuvo đcnjyitzzi anh hai chưpfgpa từyqubng yêzfhpu mộpfgpt ngưpfgpitzzi phụxbna nữpgxfuriro khájruac. Córpen lẽzdkevaumy giờitzzrpeni yêzfhpu em, em sẽzdke khôqlhkng tin, nhưpfgpng anh hai thựqlhkc sựqlhk rấyqubt thíbknlch em, còijftn thíbknlch hơclown cảmuvo thíbknlch nữpgxfa!”

pfgpơclowng Dưpfgpơclowng sữpgxfng sờitzz, trong tim hoảmuvong loạvpbon. “Ýntwi anh làurir sao?”

“Anh hai nórpeni yêzfhpu em, em córpen tin khôqlhkng?”

“Anh yêzfhpu em àurir?” Côqlhk hỏpiuii lạvpboi.

“Anh nghĩvjlw rằcnjyng đcnjyâvaumy làurirzfhpnh yêzfhpu, khôqlhkng phảmuvoi trájruach nhiệijftm, khôqlhkng phảmuvoi vìzfhp chịdandu trájruach nhiệijftm màurir kếdandt hôqlhkn. Nếdandu vìzfhp chịdandu trájruach nhiệijftm màurir kếdandt hôqlhkn, thìzfhpjruau năsttgm trưpfgppgxfc, córpen lẽzdke anh vàurir Mạvpboc Lam Tịdandnh đcnjyãntwi kếdandt hôqlhkn vớpgxfi nhau trong hồrhzf đcnjyrhzf rồrhzfi!” Tăsttgng Ly nórpeni rấyqubt nghiêzfhpm túhhsfc.

pfgpơclowng Dưpfgpơclowng nhìzfhpn anh ta, cứzfhp nhìzfhpn nhưpfgp vậasoay, rồrhzfi đcnjypfgpt nhiêzfhpn khórpene mắsjext đcnjypiui au.

Trájruai tim Tăsttgng Ly thắsjext lạvpboi, rồrhzfi đcnjypfgpt nhiêzfhpn kécnjyo côqlhk đcnjyếdandn gầyqaqn, hai cơclow thểdand écnjyp sájruat vàuriro nhau. Chớpgxfp mắsjext, khuôqlhkn mặovcqt đcnjyiểdandn trai đcnjyưpfgpa đcnjyếdandn gầyqaqn côqlhk. Anh ta cúhhsfi đcnjyyqaqu xuốutaang vàurirqlhkn lêzfhpn môqlhki côqlhk. Dưpfgpơclowng Dưpfgpơclowng kinh ngạvpboc, trợiarjn to hai mắsjext, khôqlhkng dájruam tin anh ta lạvpboi hôqlhkn mìzfhpnh trong bệijftnh việijftn nhưpfgp thểdand đcnjyang ởdqmd chốutaan khôqlhkng ngưpfgpitzzi.


“Ưjruam... Buôqlhkng ra!” Côqlhk khẽzdkecnjyt lêzfhpn.

sttgng Ly buôqlhkng côqlhk ra, rồrhzfi nhìzfhpn chằcnjym chằcnjym vàuriro côqlhk mộpfgpt lúhhsfc lâvaumu, lâvaumu đcnjyếdandn mứzfhpc khi côqlhk đcnjydandnh bỏpiui đcnjyi vìzfhp khôqlhkng thểdand tiếdandp tụxbnac đcnjyzfhpng đcnjyâvaumy màurir giằcnjyng co nữpgxfa, thìzfhp anh ta lạvpboi nórpeni vớpgxfi giọjnseng nghiêzfhpm túhhsfc vàurir kiêzfhpn quyếdandt. “Vìzfhp thíbknlch em nêzfhpn anh mớpgxfi muốutaan kếdandt hôqlhkn vớpgxfi em. Còijftn nữpgxfa, cájruam ơclown em đcnjyãntwi sinh con cho anh. Anh xin lỗkoomi vìzfhp đcnjyãntwi khôqlhkng ởdqmdzfhpn cạvpbonh em, đcnjyãntwi hạvpboi em phảmuvoi chịdandu nhiềrjigu vấyqubt vảmuvo. Anh sẽzdkeiarjng năsttgm mưpfgpơclowi năsttgm còijftn lạvpboi đcnjydand đcnjyrjign bùiarj cho em, đcnjydandzfhpu em, córpen đcnjyưpfgpiarjc khôqlhkng?”

Trájruai tim vốutaan đcnjyãntwisttgng giájrua củbfpia Dưpfgpơclowng Dưpfgpơclowng, lúhhsfc nàuriry vìzfhp mộpfgpt câvaumu nórpeni màurir đcnjyãntwi sụxbnap đcnjyutaa, nưpfgppgxfc mắsjext bỗkoomng tuôqlhkn tràuriro.

sttgng Ly lạvpboi mộpfgpt lầyqaqn nữpgxfa ôqlhkm côqlhkuriro lòijftng, khôqlhkng nécnjyn đcnjyưpfgpiarjc cảmuvom xúhhsfc vàurirqlhkn nhẹgqlwzfhpn májruai tórpenc côqlhk. “Chúhhsfng ta vềrjig nhàurir rồrhzfi nórpeni. Em đcnjyyqubng khórpenc nữpgxfa! Luyếdandn Nhi vẫrhzfn còijftn ởdqmdzfhpn trong, anh chỉrnoa cầyqaqn em biếdandt anh thựqlhkc sựqlhk thíbknlch em, khôqlhkng phảmuvoi làurir nhấyqubt thờitzzi, màurir thựqlhkc sựqlhk muốutaan thíbknlch đcnjyếdandn trọjnsen đcnjyitzzi trọjnsen kiếdandp.”

sttgng Dưpfgpơclowng Dưpfgpơclowng lặovcqng ngưpfgpitzzi đcnjyi. Sau nhiềrjigu năsttgm, cuốutaai cùiarjng côqlhkgutmng đcnjyãntwi đcnjyiarji đcnjyưpfgpiarjc ájruanh mắsjext củbfpia anh ta, sao córpen thểdandzfhpm đcnjyưpfgpiarjc nhữpgxfng giọjnset nưpfgppgxfc mắsjext phấyqubn khởdqmdi?

uriro lúhhsfc nàuriry, cájruanh cửqkgca phòijftng cấyqubp cứzfhpu đcnjyưpfgpiarjc mởdqmd ra, bájruac sĩvjlw thájruao khẩdqmdu trang xuốutaang: “Cho hỏpiuii ai làurir ngưpfgpitzzi nhàurir củbfpia Cung Luyếdandn Nhi?”

“Bájruac sĩvjlw, côqlhkyquby sao rồrhzfi? Làurirqlhki!”

“Anh làurirzfhp củbfpia côqlhkyquby?”

“Tôqlhki làurir chồrhzfng củbfpia côqlhkyquby!” Mễriwb Kiệijftt nórpeni rấyqubt chắsjexc chắsjexn.

“Thai phụxbnarpen dấyqubu hiệijftu sẩdqmdy thai, may màurir đcnjyưpfgpiarjc đcnjyưpfgpa đcnjyếdandn đcnjyâvaumy kịdandp thờitzzi, nêzfhpn mẹgqlw con đcnjyrjigu bìzfhpnh an. Sau nàuriry mọjnsei ngưpfgpitzzi phảmuvoi cẩdqmdn thậasoan hơclown, đcnjyyqubng đcnjydandqlhkyquby bịdandcnjy ngãntwi. Vìzfhp trong ba thájruang đcnjyyqaqu, thai nhi vẫrhzfn chưpfgpa bájruam chắsjexc vàuriro tửqkgc cung, nêzfhpn cầyqaqn đcnjyưpfgpiarjc chăsttgm sórpenc cẩdqmdn thậasoan!”

“Dạvpbo! Dạvpbo!” Mễriwb Kiệijftt gậasoat đcnjyyqaqu rấyqubt hájruao hứzfhpc “Tôqlhki córpen thểdanduriro gặovcqp vợiarjqlhki khôqlhkng?”

“Đmrtjưpfgpiarjc chứzfhp, nhưpfgpng đcnjyyqubng đcnjydand thai phụxbna bịdandbknlch đcnjypfgpng.” Bájruac sĩvjlw dặovcqn dòijft. “Chúhhsfng tôqlhki đcnjyãntwi chíbknlch thuốutaac giữpgxf thai, theo dõqlhki thêzfhpm vàuriri tiếdandng, nếdandu khôqlhkng ra májruau nữpgxfa thìzfhprpen thểdand vềrjig nhàurir tịdandnh dưpfgpmvbhng rồrhzfi!”

“Dạvpbo, cájruam ơclown bájruac sĩvjlw!” Mễriwb Kiệijftt gậasoat đcnjyyqaqu vớpgxfi vẻqzesjruao hứzfhpc, rồrhzfi vộpfgpi vãntwi chạvpboy vàuriro gặovcqp Cung Luyếdandn Nhi. Côqlhk đcnjyãntwi mang thai con củbfpia anh ta, anh ta thựqlhkc sựqlhk quájruaclowurir, khôqlhkng hềrjig nhậasoan ra trong thờitzzi gian qua sắsjexc mặovcqt củbfpia côqlhk luôqlhkn nhợiarjt nhạvpbot, cũgutmng khôqlhkng phájruat hiệijftn ra côqlhk đcnjyãntwi mang thai.


sttgng ca đcnjyưpfgpiarjc đcnjydqmdy ra khỏpiuii phòijftng cấyqubp cứzfhpu, Mễriwb Kiệijftt nhìzfhpn thấyquby Cung Luyếdandn Nhi đcnjyang nằcnjym trêzfhpn đcnjyórpen, nhìzfhpn côqlhk vớpgxfi ájruanh mắsjext thưpfgpơclowng tiếdandc.

Cung Luyếdandn Nhi giậasoat mìzfhpnh khi nhìzfhpn thấyquby bộpfgp dạvpbong anh ta. Côqlhk đcnjyjruan chắsjexc anh ta đcnjyãntwi biếdandt mọjnsei chuyệijftn. “Anh… Anh biếdandt rồrhzfi hảmuvo?”

Mễriwb Kiệijftt chỉrnoa nhìzfhpn côqlhk bằcnjyng ájruanh mắsjext phứzfhpc tạvpbop, nếdandu khôqlhkng phảmuvoi anh ta tìzfhpnh cờitzz biếdandt đcnjyưpfgpiarjc, côqlhk đcnjydandnh sẽzdke giấyqubu anh ta cảmuvo đcnjyitzzi hay sao?

sttgng Ly vàurirpfgpơclowng Dưpfgpơclowng cũgutmng đcnjyãntwi đcnjyi đcnjyếdandn. Dưpfgpơclowng Dưpfgpơclowng vừyquba nhìzfhpn thấyquby côqlhk liềrjign hỏpiuii: “Sao rồrhzfi? Em thấyquby sao rồrhzfi?”

“Khôqlhkng sao rồrhzfi!” Khórpene mắsjext củbfpia Cung Luyếdandn Nhi đcnjypiui bừyqubng. “May màurir khôqlhkng córpen chuyệijftn gìzfhp!”

Đmrtjưpfgpiarjc đcnjydqmdy vàuriro trong phòijftng bệijftnh rồrhzfi, hai mắsjext Cung Luyếdandn Nhi vẫrhzfn đcnjypiui au, nưpfgppgxfc mắsjext cứzfhp thay nhau rơclowi xuốutaang.

“Luyếdandn Nhi, khôqlhkng đcnjyưpfgpiarjc khórpenc nữpgxfa.” Mễriwb Kiệijftt giơclow tay ra vuốutaat ve khuôqlhkn mặovcqt nhỏpiui nhắsjexn củbfpia côqlhk, lau khôqlhkpfgppgxfc mắsjext cho côqlhk. “Bájruac sĩvjlwrpeni em khôqlhkng đcnjyưpfgpiarjc kíbknlch đcnjypfgpng, córpen dấyqubu hiệijftu sẩdqmdy thai. Em phảmuvoi bìzfhpnh tĩvjlwnh lạvpboi, khôqlhkng đcnjyưpfgpiarjc xúhhsfc đcnjypfgpng nhưpfgp vậasoay nữpgxfa!”

Cung Luyếdandn Nhi nghe vậasoay thìzfhpgutmng muốutaan ngừyqubng khórpenc, nhưpfgpng nỗkoomi đcnjyau khôqlhkng thểdandzfhpm nécnjyn đcnjyưpfgpiarjc đcnjyãntwiurirm côqlhk nghẹgqlwn ngàuriro, nhữpgxfng giọjnset nưpfgppgxfc mắsjext lạvpboi chảmuvoy xuốutaang. Côqlhk khórpenc rấyqubt đcnjyau lòijftng, khiếdandn Mễriwb Kiệijftt càurirng lo lắsjexng vàurir đcnjyau khổutaaclown. “Tạvpboi anh khôqlhkng tốutaat, tạvpboi anh khôqlhkng tốutaat, tớpgxfi bâvaumy giờitzz anh mớpgxfi biếdandt, đcnjyrjigu làurir lỗkoomi củbfpia anh!”

sttgng Ly vừyquba nhìzfhpn thấyquby anh ta nhưpfgp vậasoay, liềrjign kécnjyo Dưpfgpơclowng Dưpfgpơclowng lặovcqng lẽzdke đcnjyi ra ngoàuriri, nhưpfgpitzzng khôqlhkng gian lạvpboi cho hai ngưpfgpitzzi.

“Anh biếdandt rồrhzfi thìzfhprpen thểdandurirm đcnjyưpfgpiarjc gìzfhp? Đmrtjâvaumy làurir con củbfpia em, khôqlhkng liêzfhpn quan gìzfhp đcnjyếdandn anh cảmuvo! Em khôqlhkng cầyqaqn anh phảmuvoi chịdandu trájruach nhiệijftm, em sẽzdke tựqlhk nuôqlhki con củbfpia mìzfhpnh!” Cung Luyếdandn Nhi la hécnjyt lớpgxfn tiếdandng, nórpeni rấyqubt nhiềrjigu lờitzzi lung tung.

Mễriwb Kiệijftt lạvpboi càurirng trájruach mìzfhpnh hơclown. “Luyếdandn Nhi àurir, bájruac sĩvjlwrpeni em khôqlhkng đcnjyưpfgpiarjc kíbknlch đcnjypfgpng. Em khórpenc nhưpfgp vậasoay, sẽzdkevaumy ảmuvonh hưpfgpdqmdng đcnjyếdandn con đcnjyórpen!”

Anh ta đcnjyãntwi khôqlhkng thểdand chờitzz đcnjyưpfgpiarjc màurirpfgpdqmdng tưpfgpiarjng ra hìzfhpnh dájruang củbfpia đcnjyzfhpa trẻqzes, hy vọjnseng con sẽzdke giốutaang nhưpfgp Luyếdandn Nhi, xinh đcnjygqlwp vàurir đcnjyájruang yêzfhpu, tốutaat nhấyqubt làurir con gájruai, nhấyqubt đcnjydandnh sẽzdke rấyqubt dễriwb thưpfgpơclowng.

“Anh chỉrnoa biếdandt con thôqlhki. Tórpenm lạvpboi em mặovcqc kệijft, con làurir củbfpia em!”

“Đmrtjưpfgpiarjc! Con làurir củbfpia em, cũgutmng làurir củbfpia anh!” Anh ta dỗkoomurirnh côqlhk.

“Khôqlhkng phảmuvoi củbfpia anh!” Côqlhk nghẹgqlwn ngàuriro chua xórpent, ngồrhzfi dậasoay vàuriruriruriro lòijftng anh ta, la khórpenc vàurir hỏpiuii: “Anh đcnjyâvaumu córpen thíbknlch em, nhưpfgpng en vẫrhzfn rấyqubt thíbknlch anh. Thíbknlch anh thìzfhp phảmuvoi làurirm thếdanduriro? Nhưpfgpng anh đcnjyâvaumu córpen thíbknlch em, em khôqlhkng muốutaan lấyquby anh, khôqlhkng muốutaan!”

Mễriwb Kiệijftt càurirng thấyquby tựqlhk trájruach mìzfhpnh hơclown, ôqlhkm chặovcqt côqlhk rồrhzfi nórpeni. “Ai nórpeni làurir anh khôqlhkng thíbknlch em?”

Trong lòijftng côqlhk biếdandt rõqlhk, thíbknlch củbfpia anh ta cũgutmng chỉrnoaurir thíbknlch màurir thôqlhki, chứzfhp khôqlhkng phảmuvoi yêzfhpu, nhưpfgpng khôqlhkng hiểdandu sao côqlhk vẫrhzfn cảmuvom thấyquby vui lêzfhpn rấyqubt nhiềrjigu. Côqlhk ngừyqubng khórpenc, sụxbnat sịdandt nghẹgqlwn ngàuriro.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.