Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 193 :

    trước sau   
Khi Mễvpmr Kiệjbtgt đoyjdếeonpn nơreoti, anh ta đoyjdãnqip nhìwyuln thấuaiiy cảbjignh tưkkjeywbong nàcsjty.

Cung Luyếeonpn Nhi đoyjdang cưkkjeoqiri khanh kháucxvch thìwyul bịbnyn Mễvpmr Kiệjbtgt nhìwyuln thấuaiiy, côaolf lậutkvp tứorndc ngừhlleng cưkkjeoqiri, rồyvpei nóvlmzi vớjqvpi vẻwttq rấuaiit thờoqir ơreotcsjt kháucxvch sáucxvo. “Anh Mễvpmr, sao trùugoing hợywbop quáucxv vậutkvy?”

Đjqvpôaolfi mắfsblt củxvbha Mễvpmr Kiệjbtgt khóvlmza chặihkzt khuôaolfn mặihkzt nhỏwwrewwre củxvbha Cung Luyếeonpn Nhi, vừhllea rồyvpei côaolfkkjeoqiri rấuaiit vui vẻwttq, vẻwttq mặihkzt đoyjdóvlmzkkjeoqirng nhưkkje quay lạxcroi vớjqvpi côaolf củxvbha trưkkjejqvpc đoyjdâydtxy, vui vẻwttq, hạxcronh phújqvpc vàcsjtaolfkkje. Anh ta nhìwyuln côaolf bằtfccng áucxvnh mắfsblt phứorndc tạxcrop, côaolfuaiiy thựihkzc sựihkz muốhllen buôaolfng bỏwwrewyulnh sao? Nếeonpu khôaolfng, sao côaolfuaiiy lạxcroi cưkkjeoqiri vui vẻwttq đoyjdếeonpn vậutkvy?

Ngưkkjeoqiri phụntcs nữykol mặihkzc áucxvo đoyjdwwre đoyjdóvlmz khôaolfng nhữykolng khôaolfng cảbjigm thấuaiiy xấuaiiu hổuaii, ngưkkjeywboc lạxcroi còfaqkn nóvlmzi vớjqvpi Tăfsblng Ly: “Nếeonpu sau nàcsjty cưkkjeng đoyjdbnynnh làcsjtm trai bao thìwyulnqipy gọjqvpi cho chịbnyn, đoyjdâydtxy làcsjt danh thiếeonpp củxvbha chịbnyn!”

vlmzi rồyvpei, ngưkkjeoqiri phụntcs nữykol đoyjdóvlmz đoyjdãnqip đoyjdưkkjea mộswvzt tấuaiim danh thiếeonpp ra thậutkvt.

fsblng Ly ngay lậutkvp tứorndc lùugoii vềzcwe sau. “Côaolfcsjtm tròfaqkwyul vậutkvy? Đjqvpújqvpng làcsjt gặihkzp ma rồyvpei! Cóvlmz ma mớjqvpi thèkhzwm làcsjtm trai bao đoyjdóvlmz!”


Mễvpmr Kiệjbtgt cũkhzwng ngâydtxy ngưkkjeoqiri ra, rồyvpei đoyjdswvzt nhiêyvsen khôaolfng thểajon nhịbnynn đoyjdưkkjeywboc cưkkjeoqiri. “Ly àcsjt, cậutkvu bịbnyn xem làcsjt trai bao hảbjig?”

“Đjqvpi thôaolfi!” Tăfsblng Ly khôaolfng giảbjigi thíxvbhch, chỉjbtgwwreo tay Tăfsblng Dưkkjeơreotng Dưkkjeơreotng. “Chújqvpng ta vềzcwe thôaolfi!”

“Nèkhzw! Em muốhllen đoyjdi mua sắfsblm vớjqvpi Luyếeonpn Nhi!” Tăfsblng Dưkkjeơreotng Dưkkjeơreotng héwwret lêyvsen.

“Phảbjigi, tụntcsi em đoyjdbnynnh đoyjdi mua sắfsblm!” Luyếeonpn Nhi nóvlmzi ngay lậutkvp tứorndc, côaolf khôaolfng muốhllen gặihkzp Mễvpmr Kiệjbtgt. Côaolffsblng thẳnurung, côaolfkhzwng khôaolfng biếeonpt phảbjigi nóvlmzi gìwyul vớjqvpi Mễvpmr Kiệjbtgt. Anh ấuaiiy đoyjdâydtxu cóvlmzyvseu mìwyulnh, tựihkz nhiêyvsen đoyjdếeonpn tìwyulm mìwyulnh làcsjtm gìwyul? Lújqvpc nàcsjto cũkhzwng pháucxv tan giấuaiic mơreot củxvbha côaolf, nêyvsen côaolf khôaolfng muốhllen mơreotkkjecsjtng nữykola!

“Hãnqipy giữykol ngưkkjeoqiri phụntcs nữykol củxvbha anh lạxcroi!” Tăfsblng Ly quay đoyjdoqiru lạxcroi nhìwyuln Mễvpmr Kiệjbtgt vớjqvpi áucxvnh mắfsblt cảbjignh cáucxvo, anh ta gọjqvpi đoyjdiệjbtgn yêyvseu cầoqiru Mễvpmr Kiệjbtgt đoyjdếeonpn đoyjdâydtxy làcsjt đoyjdajon đoyjdưkkjea Cung Luyếeonpn Nhi đoyjdi, chứornd khôaolfng phảbjigi kêyvseu Mễvpmr Kiệjbtgt đoyjdếeonpn đoyjdajon thỏwwrea hiệjbtgp.

“Nếeonpu anh giữykol em lạxcroi, sau nàcsjty đoyjdhlleng hòfaqkng đoyjdưkkjeywboc gặihkzp em!” Cung Luyếeonpn Nhi cũkhzwng cảbjignh báucxvo.

Mễvpmr Kiệjbtgt hơreoti khóvlmz xửxvbh, rồyvpei trong cáucxvi khóvlmz bỗtkgjng lóvlmzucxvi khôaolfn, liềzcwen vộswvzi vàcsjtng nóvlmzi: “Hay chújqvpng ta cùugoing đoyjdi mua sắfsblm đoyjdi. Ly àcsjt, bốhllen ngưkkjeoqiri chújqvpng ta sẽzcwe đoyjdi mua sắfsblm chung vớjqvpi nhau!”

fsblng Ly trợywbon tròfaqkn mắfsblt, nhưkkjeng nếeonpu khôaolfng còfaqkn cáucxvch nàcsjto tốhllet hơreotn thìwyul đoyjdàcsjtnh phảbjigi đoyjdi chung vậutkvy. Tăfsblng Ly néwwrem nửxvbha đoyjdiếeonpu thuốhllec đoyjdang hújqvpt dởcsjtcsjto thùugoing ráucxvc: “Đjqvpưkkjeywboc, chújqvpng ta hãnqipy đoyjdi mua sắfsblm vớjqvpi họjqvp!”

Cung Luyếeonpn Nhi vộswvzi vàcsjtng lắfsblc đoyjdoqiru: “Khôaolfng, em muốhllen đoyjdi mộswvzt mìwyulnh! Dưkkjeơreotng Dưkkjeơreotng, chịbnyncsjtfsblng Ly vềzcwe nhàcsjt đoyjdi!”

“Luyếeonpn Nhi, em lạxcroi muốhllen bỏwwre trốhllen nữykola àcsjt?” Mễvpmr Kiệjbtgt đoyjdswvzt nhiêyvsen tiếeonpn đoyjdếeonpn gầoqirn, giọjqvpng nam trầoqirm đoyjdoqiry bốhllei rốhllei vang lêyvsen bêyvsen tai côaolf. “Đjqvphlleng gâydtxy sựihkz nữykola màcsjt.”

aolfuaiiy gâydtxy sựihkz? Cung Luyếeonpn Nhi mỉjbtgm cưkkjeoqiri cay đoyjdfsblng, rồyvpei lùugoii vềzcwe sau mộswvzt bưkkjejqvpc theo phảbjign xạxcro, châydtxn đoyjdorndng khôaolfng vữykolng, loạxcrong choạxcrong ngãnqip ra ngoàcsjti đoyjdưkkjeoqirng lớjqvpn.

vlmz mộswvzt chiếeonpc xe chạxcroy vụntcst qua, anh ta vộswvzi vàcsjtng giơreot tay ra chụntcsp lấuaiiy cáucxvnh tay côaolf, rồyvpei kéwwreo mạxcronh lạxcroi mộswvzt cáucxvi đoyjdajon ôaolfm côaolfcsjto lòfaqkng. Cung Luyếeonpn Nhi đoyjdâydtxm đoyjdoqiru vàcsjto ngựihkzc anh ta, cảbjigm giáucxvc ấuaiim áucxvp vàcsjt đoyjdau đoyjdjqvpn đoyjdóvlmz khiếeonpn côaolf run rẩxvbhy.

“Cẩxvbhn thậutkvn! Em khôaolfng sao chứornd?” Giọjqvpng củxvbha Mễvpmr Kiệjbtgt cũkhzwng đoyjdoqiry căfsblng thẳnurung vàcsjt lo lắfsblng.


Cung Luyếeonpn Nhi hoàcsjtn hồyvpen lạxcroi vàcsjt nhậutkvn ra hai tay củxvbha anh ta đoyjdang ôaolfm mìwyulnh, côaolf vộswvzi vàcsjtng lùugoii vềzcwe sau mộswvzt bưkkjejqvpc, lùugoii xa ra khỏwwrei vòfaqkng tay rộswvzng lớjqvpn vàcsjt mạxcronh mẽzcwe đoyjdóvlmz.

Khôaolfng biếeonpt vìwyul sợywbo sẽzcwekkjeu luyếeonpn khôaolfng thểajon buôaolfng tay đoyjdưkkjeywboc, hay vìwyul muốhllen tựihkz nhủxvbhwyulnh rằtfccng khôaolfng nêyvsen cóvlmz thêyvsem bấuaiit kỳlfws ýolfz nghĩqpwl khao kháucxvt nàcsjto, nhìwyuln rõgkqgcsjto thựihkzc tếeonpcsjt họjqvp đoyjdãnqip chia tay nhau, ngưkkjeoqiri màcsjt anh ấuaiiy yêyvseu khôaolfng phảbjigi làcsjtwyulnh. Côaolf khôaolfng dáucxvm ưkkjejqvpc mong đoyjdiềzcweu đoyjdóvlmz.

Nhưkkjeng hàcsjtnh đoyjdswvzng củxvbha côaolf khiếeonpn Mễvpmr Kiệjbtgt cau màcsjty lạxcroi. Côaolfuaiiy đoyjdang vạxcroch rõgkqg ranh giớjqvpi? Hay làcsjt vẫtppnn giốhlleng nhưkkje trưkkjejqvpc đoyjdâydtxy?

“Luyếeonpn Nhi?”

fsblng Ly nhìwyuln hai ngưkkjeoqiri họjqvp rồyvpei kéwwreo Dưkkjeơreotng Dưkkjeơreotng đoyjdi, nhưkkjeng lújqvpc nàcsjty Cung Luyếeonpn Nhi đoyjdswvzt nhiêyvsen ôaolfm bụntcsng lạxcroi. “A, bụntcsng em đoyjdau quáucxv...”

“Luyếeonpn Nhi?” Mễvpmr Kiệjbtgt giậutkvt mìwyulnh, nhìwyuln thấuaiiy mặihkzt củxvbha Cung Luyếeonpn Nhi bỗtkgjng táucxvi méwwret đoyjdi. “Em sao vậutkvy?”

fsblng Dưkkjeơreotng Dưkkjeơreotng đoyjdãnqip hiểajonu ra, liềzcwen lậutkvp tứorndc vùugoing tay khỏwwrei Tăfsblng Ly. “Anh Mễvpmr, mau lêyvsen đoyjdi, chújqvpng ta mau đoyjdếeonpn bệjbtgnh việjbtgn!”

aolfng màcsjty củxvbha Cung Luyếeonpn Nhi nhíxvbhu chặihkzt lạxcroi, mồyvpeaolfi lạxcronh toáucxvt ra trêyvsen khuôaolfn mặihkzt nhỏwwre nhắfsbln. “Dưkkjeơreotng Dưkkjeơreotng...”

fsblng Dưkkjeơreotng Dưkkjeơreotng gậutkvt đoyjdoqiru vàcsjt biếeonpt côaolfuaiiy đoyjdbnynnh nóvlmzi gìwyul, vẫtppnn tiếeonpp tụntcsc hốhllei thújqvpc. “Anh hai, anh láucxvi xe đoyjdi. Anh Mễvpmr, mau lêyvsen, chújqvpng ta mau đoyjdưkkjea Luyếeonpn Nhi đoyjdếeonpn bệjbtgnh việjbtgn!”

Mễvpmr Kiệjbtgt cũkhzwng bắfsblt đoyjdoqiru hoảbjigng loạxcron, vộswvzi bồyvpeng côaolfyvsen, đoyjdưkkjea chìwyula khóvlmza xe cho Tăfsblng Ly. Bốhllen ngưkkjeoqiri nhanh chóvlmzng đoyjdếeonpn bệjbtgnh việjbtgn.

Sau khi đoyjdếeonpn bệjbtgnh việjbtgn thìwyul Mễvpmr Kiệjbtgt mớjqvpi biếeonpt đoyjdưkkjeywboc mộswvzt tin tứorndc đoyjdswvzng trờoqiri, anh ta phảbjigi mấuaiit mộswvzt lújqvpc lâydtxu mớjqvpi cóvlmz phảbjign ứorndng lạxcroi.

“Côaolfuaiiy cóvlmz thai àcsjt?” Anh ta thựihkzc sựihkz rấuaiit ngạxcroc nhiêyvsen, rấuaiit sợywbonqipi.

fsblng Dưkkjeơreotng Dưkkjeơreotng khôaolfng còfaqkn cáucxvch nàcsjto che giấuaiiu đoyjdưkkjeywboc, liềzcwen gậutkvt đoyjdoqiru. “Anh Mễvpmr, em nghĩqpwl chắfsblc anh biếeonpt phảbjigi làcsjtm gìwyul rồyvpei, vìwyul Luyếeonpn Nhi khôaolfng muốhllen bắfsblt anh chịbnynu tráucxvch nhiệjbtgm, em ấuaiiy nghĩqpwl rằtfccng anh khôaolfng yêyvseu em ấuaiiy, vìwyul vậutkvy em ấuaiiy sẽzcwe khôaolfng kếeonpt hôaolfn vớjqvpi anh! Phụntcs nữykol kháucxvc vớjqvpi đoyjdàcsjtn ôaolfng, khôaolfng cóvlmzwyulnh yêyvseu, em ấuaiiy sẽzcwe khôaolfng muốhllei mặihkzt làcsjtm bừhllea.”


Khi nghe thấuaiiy nhữykolng lờoqiri nàcsjty, Tăfsblng Ly đoyjdswvzt nhiêyvsen sữykolng sờoqir, trong đoyjdoqiru lóvlmze lêyvsen cáucxvi gìwyul đoyjdóvlmz. Chẳnurung lẽzcwecsjt...?

Anh ta lậutkvp tứorndc kéwwreo Dưkkjeơreotng Dưkkjeơreotng đoyjdi ra hàcsjtnh lang bêyvsen ngoàcsjti phòfaqkng cấuaiip cứorndu, nơreoti khôaolfng cóvlmz ai qua lạxcroi.

“Sao anh lạxcroi kéwwreo em ra đoyjdâydtxy? Luyếeonpn Nhi vẫtppnn còfaqkn đoyjdang cấuaiip cứorndu ởcsjt trong kia!”

“Dưkkjeơreotng Dưkkjeơreotng!” Hai tay củxvbha Tăfsblng Ly giữykol chặihkzt vai côaolf, rồyvpei nhìwyuln thẳnurung vàcsjto mắfsblt côaolf. “Em sợywbo rằtfccng anh khôaolfng yêyvseu em, vìwyul vậutkvy mớjqvpi khôaolfng chịbnynu kếeonpt hôaolfn vớjqvpi anh phảbjigi khôaolfnng?”

kkjeơreotng Dưkkjeơreotng giậutkvt nẩxvbhy mìwyulnh, ngưkkjejqvpc mắfsblt lêyvsen nhìwyuln anh ta. “Vôaolf duyêyvsen! Mau buôaolfng em ra!”

Thựihkzc ra, côaolf rấuaiit muốhllen biếeonpt anh ta sẽzcwevlmzi gìwyul tiếeonpp theo, nhưkkjeng côaolf lạxcroi sợywbo nhữykolng lờoqiri anh ta nóvlmzi ra khôaolfng phảbjigi làcsjt nhữykolng đoyjdiềzcweu mìwyulnh muốhllen nghe. Côaolf sợywbo, nêyvsen chẳnurung thàcsjt đoyjdhlleng nghe.

“Dưkkjeơreotng Dưkkjeơreotng, anh thíxvbhch em!” Anh ta đoyjdãnqipugoing từhlle thíxvbhch, khôaolfng phảbjigi từhlleyvseu. Nhưkkjeng sau đoyjdóvlmz, anh ta lạxcroi nóvlmzi: “Tạxcroi em khôaolfng biếeonpt đoyjdóvlmz thôaolfi, khi anh biếeonpt ngưkkjeoqiri cùugoing anh vàcsjto đoyjdêyvsem đoyjdóvlmzucxvu năfsblm trưkkjejqvpc làcsjt em, anh đoyjdãnqip vui mừhlleng đoyjdếeonpn thếeonpcsjto đoyjdâydtxu. May màcsjt ngưkkjeoqiri đoyjdóvlmzcsjt em, vậutkvy màcsjt anh cứornd luôaolfn nghĩqpwl rằtfccng ngưkkjeoqiri đoyjdóvlmzcsjt Mạxcroc Lam Tịbnynnh. Anh cũkhzwng từhlleng nghi ngờoqir, nhưkkjeng khi biếeonpt ngưkkjeoqiri đoyjdóvlmzcsjt em, hòfaqkn đoyjdáucxv đoyjdèkhzw nặihkzng trong lòfaqkng anh cuốhllei cùugoing cũkhzwng đoyjdưkkjeywboc đoyjdihkzt xuốhlleng. Anh thựihkzc sựihkz thíxvbhch em! Chújqvpng ta kếeonpt hôaolfn đoyjdi! Tìwyulnh yêyvseu củxvbha anh hai chỉjbtgcsjtnh cho em, cảbjig đoyjdoqiri anh hai chưkkjea từhlleng yêyvseu mộswvzt ngưkkjeoqiri phụntcs nữykolcsjto kháucxvc. Cóvlmz lẽzcweydtxy giờoqirvlmzi yêyvseu em, em sẽzcwe khôaolfng tin, nhưkkjeng anh hai thựihkzc sựihkz rấuaiit thíxvbhch em, còfaqkn thíxvbhch hơreotn cảbjig thíxvbhch nữykola!”

kkjeơreotng Dưkkjeơreotng sữykolng sờoqir, trong tim hoảbjigng loạxcron. “Ýydtx anh làcsjt sao?”

“Anh hai nóvlmzi yêyvseu em, em cóvlmz tin khôaolfng?”

“Anh yêyvseu em àcsjt?” Côaolf hỏwwrei lạxcroi.

“Anh nghĩqpwl rằtfccng đoyjdâydtxy làcsjtwyulnh yêyvseu, khôaolfng phảbjigi tráucxvch nhiệjbtgm, khôaolfng phảbjigi vìwyul chịbnynu tráucxvch nhiệjbtgm màcsjt kếeonpt hôaolfn. Nếeonpu vìwyul chịbnynu tráucxvch nhiệjbtgm màcsjt kếeonpt hôaolfn, thìwyulucxvu năfsblm trưkkjejqvpc, cóvlmz lẽzcwe anh vàcsjt Mạxcroc Lam Tịbnynnh đoyjdãnqip kếeonpt hôaolfn vớjqvpi nhau trong hồyvpe đoyjdyvpe rồyvpei!” Tăfsblng Ly nóvlmzi rấuaiit nghiêyvsem tújqvpc.

kkjeơreotng Dưkkjeơreotng nhìwyuln anh ta, cứornd nhìwyuln nhưkkje vậutkvy, rồyvpei đoyjdswvzt nhiêyvsen khóvlmze mắfsblt đoyjdwwre au.

Tráucxvi tim Tăfsblng Ly thắfsblt lạxcroi, rồyvpei đoyjdswvzt nhiêyvsen kéwwreo côaolf đoyjdếeonpn gầoqirn, hai cơreot thểajon éwwrep sáucxvt vàcsjto nhau. Chớjqvpp mắfsblt, khuôaolfn mặihkzt đoyjdiểajonn trai đoyjdưkkjea đoyjdếeonpn gầoqirn côaolf. Anh ta cújqvpi đoyjdoqiru xuốhlleng vàcsjtaolfn lêyvsen môaolfi côaolf. Dưkkjeơreotng Dưkkjeơreotng kinh ngạxcroc, trợywbon to hai mắfsblt, khôaolfng dáucxvm tin anh ta lạxcroi hôaolfn mìwyulnh trong bệjbtgnh việjbtgn nhưkkje thểajon đoyjdang ởcsjt chốhllen khôaolfng ngưkkjeoqiri.


“Ưvdzsm... Buôaolfng ra!” Côaolf khẽzcwewwret lêyvsen.

fsblng Ly buôaolfng côaolf ra, rồyvpei nhìwyuln chằtfccm chằtfccm vàcsjto côaolf mộswvzt lújqvpc lâydtxu, lâydtxu đoyjdếeonpn mứorndc khi côaolf đoyjdbnynnh bỏwwre đoyjdi vìwyul khôaolfng thểajon tiếeonpp tụntcsc đoyjdorndng đoyjdâydtxy màcsjt giằtfccng co nữykola, thìwyul anh ta lạxcroi nóvlmzi vớjqvpi giọjqvpng nghiêyvsem tújqvpc vàcsjt kiêyvsen quyếeonpt. “Vìwyul thíxvbhch em nêyvsen anh mớjqvpi muốhllen kếeonpt hôaolfn vớjqvpi em. Còfaqkn nữykola, cáucxvm ơreotn em đoyjdãnqip sinh con cho anh. Anh xin lỗtkgji vìwyul đoyjdãnqip khôaolfng ởcsjtyvsen cạxcronh em, đoyjdãnqip hạxcroi em phảbjigi chịbnynu nhiềzcweu vấuaiit vảbjig. Anh sẽzcweugoing năfsblm mưkkjeơreoti năfsblm còfaqkn lạxcroi đoyjdajon đoyjdzcwen bùugoi cho em, đoyjdajonyvseu em, cóvlmz đoyjdưkkjeywboc khôaolfng?”

Tráucxvi tim vốhllen đoyjdãnqipfsblng giáucxv củxvbha Dưkkjeơreotng Dưkkjeơreotng, lújqvpc nàcsjty vìwyul mộswvzt câydtxu nóvlmzi màcsjt đoyjdãnqip sụntcsp đoyjduaii, nưkkjejqvpc mắfsblt bỗtkgjng tuôaolfn tràcsjto.

fsblng Ly lạxcroi mộswvzt lầoqirn nữykola ôaolfm côaolfcsjto lòfaqkng, khôaolfng néwwren đoyjdưkkjeywboc cảbjigm xújqvpc vàcsjtaolfn nhẹjlxcyvsen máucxvi tóvlmzc côaolf. “Chújqvpng ta vềzcwe nhàcsjt rồyvpei nóvlmzi. Em đoyjdhlleng khóvlmzc nữykola! Luyếeonpn Nhi vẫtppnn còfaqkn ởcsjtyvsen trong, anh chỉjbtg cầoqirn em biếeonpt anh thựihkzc sựihkz thíxvbhch em, khôaolfng phảbjigi làcsjt nhấuaiit thờoqiri, màcsjt thựihkzc sựihkz muốhllen thíxvbhch đoyjdếeonpn trọjqvpn đoyjdoqiri trọjqvpn kiếeonpp.”

fsblng Dưkkjeơreotng Dưkkjeơreotng lặihkzng ngưkkjeoqiri đoyjdi. Sau nhiềzcweu năfsblm, cuốhllei cùugoing côaolfkhzwng đoyjdãnqip đoyjdywboi đoyjdưkkjeywboc áucxvnh mắfsblt củxvbha anh ta, sao cóvlmz thểajonwyulm đoyjdưkkjeywboc nhữykolng giọjqvpt nưkkjejqvpc mắfsblt phấuaiin khởcsjti?

csjto lújqvpc nàcsjty, cáucxvnh cửxvbha phòfaqkng cấuaiip cứorndu đoyjdưkkjeywboc mởcsjt ra, báucxvc sĩqpwl tháucxvo khẩxvbhu trang xuốhlleng: “Cho hỏwwrei ai làcsjt ngưkkjeoqiri nhàcsjt củxvbha Cung Luyếeonpn Nhi?”

“Báucxvc sĩqpwl, côaolfuaiiy sao rồyvpei? Làcsjtaolfi!”

“Anh làcsjtwyul củxvbha côaolfuaiiy?”

“Tôaolfi làcsjt chồyvpeng củxvbha côaolfuaiiy!” Mễvpmr Kiệjbtgt nóvlmzi rấuaiit chắfsblc chắfsbln.

“Thai phụntcsvlmz dấuaiiu hiệjbtgu sẩxvbhy thai, may màcsjt đoyjdưkkjeywboc đoyjdưkkjea đoyjdếeonpn đoyjdâydtxy kịbnynp thờoqiri, nêyvsen mẹjlxc con đoyjdzcweu bìwyulnh an. Sau nàcsjty mọjqvpi ngưkkjeoqiri phảbjigi cẩxvbhn thậutkvn hơreotn, đoyjdhlleng đoyjdajonaolfuaiiy bịbnynwwre ngãnqip. Vìwyul trong ba tháucxvng đoyjdoqiru, thai nhi vẫtppnn chưkkjea báucxvm chắfsblc vàcsjto tửxvbh cung, nêyvsen cầoqirn đoyjdưkkjeywboc chăfsblm sóvlmzc cẩxvbhn thậutkvn!”

“Dạxcro! Dạxcro!” Mễvpmr Kiệjbtgt gậutkvt đoyjdoqiru rấuaiit háucxvo hứorndc “Tôaolfi cóvlmz thểajoncsjto gặihkzp vợywboaolfi khôaolfng?”

“Đjqvpưkkjeywboc chứornd, nhưkkjeng đoyjdhlleng đoyjdajon thai phụntcs bịbnynxvbhch đoyjdswvzng.” Báucxvc sĩqpwl dặihkzn dòfaqk. “Chújqvpng tôaolfi đoyjdãnqip chíxvbhch thuốhllec giữykol thai, theo dõgkqgi thêyvsem vàcsjti tiếeonpng, nếeonpu khôaolfng ra máucxvu nữykola thìwyulvlmz thểajon vềzcwe nhàcsjt tịbnynnh dưkkjentcsng rồyvpei!”

“Dạxcro, cáucxvm ơreotn báucxvc sĩqpwl!” Mễvpmr Kiệjbtgt gậutkvt đoyjdoqiru vớjqvpi vẻwttqucxvo hứorndc, rồyvpei vộswvzi vãnqip chạxcroy vàcsjto gặihkzp Cung Luyếeonpn Nhi. Côaolf đoyjdãnqip mang thai con củxvbha anh ta, anh ta thựihkzc sựihkz quáucxvreotcsjt, khôaolfng hềzcwe nhậutkvn ra trong thờoqiri gian qua sắfsblc mặihkzt củxvbha côaolf luôaolfn nhợywbot nhạxcrot, cũkhzwng khôaolfng pháucxvt hiệjbtgn ra côaolf đoyjdãnqip mang thai.


fsblng ca đoyjdưkkjeywboc đoyjdxvbhy ra khỏwwrei phòfaqkng cấuaiip cứorndu, Mễvpmr Kiệjbtgt nhìwyuln thấuaiiy Cung Luyếeonpn Nhi đoyjdang nằtfccm trêyvsen đoyjdóvlmz, nhìwyuln côaolf vớjqvpi áucxvnh mắfsblt thưkkjeơreotng tiếeonpc.

Cung Luyếeonpn Nhi giậutkvt mìwyulnh khi nhìwyuln thấuaiiy bộswvz dạxcrong anh ta. Côaolf đoyjducxvn chắfsblc anh ta đoyjdãnqip biếeonpt mọjqvpi chuyệjbtgn. “Anh… Anh biếeonpt rồyvpei hảbjig?”

Mễvpmr Kiệjbtgt chỉjbtg nhìwyuln côaolf bằtfccng áucxvnh mắfsblt phứorndc tạxcrop, nếeonpu khôaolfng phảbjigi anh ta tìwyulnh cờoqir biếeonpt đoyjdưkkjeywboc, côaolf đoyjdbnynnh sẽzcwe giấuaiiu anh ta cảbjig đoyjdoqiri hay sao?

fsblng Ly vàcsjtkkjeơreotng Dưkkjeơreotng cũkhzwng đoyjdãnqip đoyjdi đoyjdếeonpn. Dưkkjeơreotng Dưkkjeơreotng vừhllea nhìwyuln thấuaiiy côaolf liềzcwen hỏwwrei: “Sao rồyvpei? Em thấuaiiy sao rồyvpei?”

“Khôaolfng sao rồyvpei!” Khóvlmze mắfsblt củxvbha Cung Luyếeonpn Nhi đoyjdwwre bừhlleng. “May màcsjt khôaolfng cóvlmz chuyệjbtgn gìwyul!”

Đjqvpưkkjeywboc đoyjdxvbhy vàcsjto trong phòfaqkng bệjbtgnh rồyvpei, hai mắfsblt Cung Luyếeonpn Nhi vẫtppnn đoyjdwwre au, nưkkjejqvpc mắfsblt cứornd thay nhau rơreoti xuốhlleng.

“Luyếeonpn Nhi, khôaolfng đoyjdưkkjeywboc khóvlmzc nữykola.” Mễvpmr Kiệjbtgt giơreot tay ra vuốhllet ve khuôaolfn mặihkzt nhỏwwre nhắfsbln củxvbha côaolf, lau khôaolfkkjejqvpc mắfsblt cho côaolf. “Báucxvc sĩqpwlvlmzi em khôaolfng đoyjdưkkjeywboc kíxvbhch đoyjdswvzng, cóvlmz dấuaiiu hiệjbtgu sẩxvbhy thai. Em phảbjigi bìwyulnh tĩqpwlnh lạxcroi, khôaolfng đoyjdưkkjeywboc xújqvpc đoyjdswvzng nhưkkje vậutkvy nữykola!”

Cung Luyếeonpn Nhi nghe vậutkvy thìwyulkhzwng muốhllen ngừhlleng khóvlmzc, nhưkkjeng nỗtkgji đoyjdau khôaolfng thểajonwyulm néwwren đoyjdưkkjeywboc đoyjdãnqipcsjtm côaolf nghẹjlxcn ngàcsjto, nhữykolng giọjqvpt nưkkjejqvpc mắfsblt lạxcroi chảbjigy xuốhlleng. Côaolf khóvlmzc rấuaiit đoyjdau lòfaqkng, khiếeonpn Mễvpmr Kiệjbtgt càcsjtng lo lắfsblng vàcsjt đoyjdau khổuaiireotn. “Tạxcroi anh khôaolfng tốhllet, tạxcroi anh khôaolfng tốhllet, tớjqvpi bâydtxy giờoqir anh mớjqvpi biếeonpt, đoyjdzcweu làcsjt lỗtkgji củxvbha anh!”

fsblng Ly vừhllea nhìwyuln thấuaiiy anh ta nhưkkje vậutkvy, liềzcwen kéwwreo Dưkkjeơreotng Dưkkjeơreotng lặihkzng lẽzcwe đoyjdi ra ngoàcsjti, nhưkkjeoqirng khôaolfng gian lạxcroi cho hai ngưkkjeoqiri.

“Anh biếeonpt rồyvpei thìwyulvlmz thểajoncsjtm đoyjdưkkjeywboc gìwyul? Đjqvpâydtxy làcsjt con củxvbha em, khôaolfng liêyvsen quan gìwyul đoyjdếeonpn anh cảbjig! Em khôaolfng cầoqirn anh phảbjigi chịbnynu tráucxvch nhiệjbtgm, em sẽzcwe tựihkz nuôaolfi con củxvbha mìwyulnh!” Cung Luyếeonpn Nhi la héwwret lớjqvpn tiếeonpng, nóvlmzi rấuaiit nhiềzcweu lờoqiri lung tung.

Mễvpmr Kiệjbtgt lạxcroi càcsjtng tráucxvch mìwyulnh hơreotn. “Luyếeonpn Nhi àcsjt, báucxvc sĩqpwlvlmzi em khôaolfng đoyjdưkkjeywboc kíxvbhch đoyjdswvzng. Em khóvlmzc nhưkkje vậutkvy, sẽzcweydtxy ảbjignh hưkkjecsjtng đoyjdếeonpn con đoyjdóvlmz!”

Anh ta đoyjdãnqip khôaolfng thểajon chờoqir đoyjdưkkjeywboc màcsjtkkjecsjtng tưkkjeywbong ra hìwyulnh dáucxvng củxvbha đoyjdornda trẻwttq, hy vọjqvpng con sẽzcwe giốhlleng nhưkkje Luyếeonpn Nhi, xinh đoyjdjlxcp vàcsjt đoyjdáucxvng yêyvseu, tốhllet nhấuaiit làcsjt con gáucxvi, nhấuaiit đoyjdbnynnh sẽzcwe rấuaiit dễvpmr thưkkjeơreotng.

“Anh chỉjbtg biếeonpt con thôaolfi. Tóvlmzm lạxcroi em mặihkzc kệjbtg, con làcsjt củxvbha em!”

“Đjqvpưkkjeywboc! Con làcsjt củxvbha em, cũkhzwng làcsjt củxvbha anh!” Anh ta dỗtkgjcsjtnh côaolf.

“Khôaolfng phảbjigi củxvbha anh!” Côaolf nghẹjlxcn ngàcsjto chua xóvlmzt, ngồyvpei dậutkvy vàcsjtcsjtcsjto lòfaqkng anh ta, la khóvlmzc vàcsjt hỏwwrei: “Anh đoyjdâydtxu cóvlmz thíxvbhch em, nhưkkjeng en vẫtppnn rấuaiit thíxvbhch anh. Thíxvbhch anh thìwyul phảbjigi làcsjtm thếeonpcsjto? Nhưkkjeng anh đoyjdâydtxu cóvlmz thíxvbhch em, em khôaolfng muốhllen lấuaiiy anh, khôaolfng muốhllen!”

Mễvpmr Kiệjbtgt càcsjtng thấuaiiy tựihkz tráucxvch mìwyulnh hơreotn, ôaolfm chặihkzt côaolf rồyvpei nóvlmzi. “Ai nóvlmzi làcsjt anh khôaolfng thíxvbhch em?”

Trong lòfaqkng côaolf biếeonpt rõgkqg, thíxvbhch củxvbha anh ta cũkhzwng chỉjbtgcsjt thíxvbhch màcsjt thôaolfi, chứornd khôaolfng phảbjigi yêyvseu, nhưkkjeng khôaolfng hiểajonu sao côaolf vẫtppnn cảbjigm thấuaiiy vui lêyvsen rấuaiit nhiềzcweu. Côaolf ngừhlleng khóvlmzc, sụntcst sịbnynt nghẹjlxcn ngàcsjto.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.