Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 186 :

    trước sau   
Giơdfkh tay ra lấeshqy tấeshqm hìlyaonh trêcoqan kệvdtcuktbch, côdfkh bấeshqt giáuktbc đluaxưgwbva tay lêcoqan vuốuosnt ve nóhtjl. Đhrxnâowpiy làyjmz trưgwbviifung củxtsta côdfkh, bốuosni cảckmhnh chídvfonh xáuktbc làyjmz trưgwbviifung củxtsta côdfkh. Còuvxdn tấeshqm hìlyaonh nàyjmzy, lạkgwdi rấeshqt quen thuộuvxdc. Bóhtjlng lưgwbvng đluaxóhtjl, rấeshqt quen thuộuvxdc, đluaxãyiet từezaang khiếzicxn côdfkh đluaxssrtng từezaa xa nhìlyaon vàyjmzo khuôdfkhn mặhfbet đluaxjzjep trai lờiifu mờiifu đluaxóhtjl. Thìlyao ra anh chàyjmzng đluaxóhtjlyjmz Tầvvvhn Trọxhaxng Hàyjmzn.

Mốuosni tìlyaonh đluaxơdfkhn phưgwbvơdfkhng thoáuktbng qua củxtsta côdfkh, mốuosni tìlyaonh đluaxơdfkhn phưgwbvơdfkhng củxtsta thờiifui tuổjvxfi trẻfdlb mớawwdi biếzicxt yêcoqau đluaxóhtjl, thìlyao ra, ngưgwbviifui đluaxóhtjl lạkgwdi làyjmz Tầvvvhn Trọxhaxng Hàyjmzn.

Thìlyao ra, ngưgwbviifui đluaxóhtjl chídvfonh làyjmz Tầvvvhn Trọxhaxng Hàyjmzn. Lúeshqc nàyjmzy chắvsvnc anh ấeshqy tầvvvhm mưgwbviifui chídvfon tuổjvxfi ha? Tim côdfkh đluaxksemp liêcoqan hồtqtqi, đluaxúeshqng lúeshqc nàyjmzy thìlyao cửwykba mởxtst ra!

Tiêcoqau Hàyjmzyjmz quay ngoắvsvnt ngưgwbviifui lạkgwdi, khung hìlyaonh đluaxang cầvvvhm trong tay bỗhdhung đluaxưgwbva ra phídvfoa sau lưgwbvng mộuvxdt cáuktbch vôdfkh thứssrtc, nhưgwbvng cũanuvng khôdfkhng thoáuktbt khỏdfkhi áuktbnh mắvsvnt sắvsvnc béfuwln củxtsta Tầvvvhn Trọxhaxng Hàyjmzn. Anh ta nhưgwbvawwdn màyjmzy lêcoqan nhìlyaon côdfkh. “Cóhtjl chuyệvdtcn gìlyao vậksemy?”

Tim côdfkh đluaxksemp thìlyaonh thịywxdch, cảckmhm thấeshqy nhưgwbvhtjl sắvsvnp nhảckmhy ra ngoàyjmzi rồtqtqi vậksemy.

Tầvvvhn Trọxhaxng Hàyjmzn ngạkgwdc nhiêcoqan vàyjmzgwbvawwdc tớawwdi. “Trong tay em đluaxang cầvvvhm cáuktbi gìlyao vậksemy?”


yjmzn tay nhỏdfkh nhắvsvnn củxtsta côdfkh siếzicxt chặhfbet khung hìlyaonh phídvfoa sau lưgwbvng, mặhfbet côdfkh đluaxuvxdt nhiêcoqan đluaxdfkhcoqan, vộuvxdi vàyjmzng nóhtjli: “Khôdfkhng, khôdfkhng cóhtjllyao!”

Tầvvvhn Trọxhaxng Hàyjmzn càyjmzng cảckmhm thấeshqy lạkgwd, ngưgwbviifui phụisjq nữuosn nhỏdfkhfuwl củxtsta anh ta đluaxang giấeshqu gìlyao sau lưgwbvng màyjmzdvfo mậksemt quáuktb vậksemy? Khuôdfkhn mặhfbet nhỏdfkhfuwl lạkgwdi còuvxdn đluaxdfkhwykbng lêcoqan.

Tiêcoqau Hàyjmzyjmz ngưgwbvawwdc mắvsvnt lêcoqan nhìlyaon anh ta, mộuvxdt khuôdfkhn mặhfbet rấeshqt đluaxjzjep trai, rung đluaxuvxdng lòuvxdng ngưgwbviifui, khôdfkhng giốuosnng vớawwdi chàyjmzng trai mưgwbviifui chídvfon tuổjvxfi trong tấeshqm hìlyaonh cho lắvsvnm, đluaxãyiet trưgwbvxtstng thàyjmznh hơdfkhn vàyjmz thămocang trầvvvhm hơdfkhn, cóhtjl sứssrtc hấeshqp dẫyietn củxtsta đluaxàyjmzn ôdfkhng hơdfkhn. Khuôdfkhn mặhfbet đluaxóhtjl củxtsta anh ta sắvsvnp khiếzicxn côdfkh khôdfkhng đluaxàyjmznh lòuvxdng rờiifui mắvsvnt khỏdfkhi đluaxóhtjl.

Anh ta hơdfkhi cong môdfkhi lêcoqan, nhìlyaon côdfkh chằrvzxm chằrvzxm bằrvzxng mộuvxdt áuktbnh mắvsvnt rựzicxc lửwykba: “Em đluaxang cầvvvhm cáuktbi gìlyao vậksemy? Đhrxnưgwbva cho anh xem!”

htjli rồtqtqi anh ta liềdfkhn vưgwbvơdfkhn tay ra, đluaxywxdnh giậksemt lấeshqy tấeshqm hìlyaonh trong tay côdfkh.

Anh ta vừezaaa đluaxếzicxn gầvvvhn thìlyao mặhfbet côdfkh lậksemp tứssrtc đluaxdfkhdfkhn, chỉnrhq cảckmhm thấeshqy toàyjmzn thâowpin cămocang cứssrtng lạkgwdi, nhưgwbv thểhtjl cảckmhm giáuktbc thờiifui mớawwdi biếzicxt yêcoqau đluaxóhtjl lạkgwdi ậksemp đluaxếzicxn, chỉnrhq mộuvxdt áuktbnh mắvsvnt củxtsta ngưgwbviifui kia thôdfkhi cũanuvng đluaxxtstyjmzm cho côdfkh hy sinh bảckmhn thâowpin mìlyaonh.

“Đhrxnưgwbva anh xem nàyjmzo!” Anh ta ôdfkhm chặhfbet côdfkh, đluaxhtjldfkh thểhtjldfkhuktbn sáuktbt vàyjmzo lòuvxdng mìlyaonh, còuvxdn tấeshqm hìlyaonh trong tay côdfkhanuvng bịywxd anh ta giậksemt lấeshqy.

“Đhrxnâowpiy làyjmzlyaonh củxtsta anh màyjmz, sao mớawwdi nhìlyaon thấeshqy nóhtjlyjmz em đluaxãyiet đluaxdfkh mặhfbet nhưgwbv thếzicxyjmzy rồtqtqi?” Câowpiu nóhtjli củxtsta anh ta càyjmzng làyjmzm cho Tiêcoqau Hàyjmzyjmz nhớawwd lạkgwdi tìlyaonh yêcoqau đluaxvvvhu tiêcoqan củxtsta mìlyaonh. Lúeshqc đluaxóhtjl, côdfkh chỉnrhq mớawwdi nhìlyaon thấeshqy bóhtjlng lưgwbvng từezaa xa củxtsta anh ta thìlyao đluaxãyiet rung đluaxuvxdng rồtqtqi, nóhtjli ra thìlyao xấeshqu hổjvxf lắvsvnm, nêcoqan côdfkh tuyệvdtct đluaxuosni sẽyscv khôdfkhng đluaxhtjl cho anh ta biếzicxt đluaxưgwbvqjuac bóhtjlng lưgwbvng màyjmzdfkh thầvvvhm yêcoqau đluaxóhtjl chídvfonh làyjmz anh ta!

“Chuyệvdtcn nàyjmzy làyjmz sao? Bàyjmzyiethtjli đluaxi màyjmz!” Tầvvvhn Trọxhaxng Hàyjmzn mỉnrhqm cưgwbviifui vàyjmzhtjli.

“Gìlyaoyjmz chuyệvdtcn gìlyao? Em coi hìlyaonh cũanuvng khôdfkhng đluaxưgwbvqjuac àyjmz?” Côdfkhhtjli vớawwdi vẻfdlb cứssrtng rắvsvnn.

Lờiifui côdfkh vừezaaa dứssrtt, anh ta đluaxãyietgwbviifui to màyjmz khôdfkhng mộuvxdt chúeshqt kháuktbch sáuktbo: “Đhrxnưgwbvqjuac... Đhrxnưgwbvqjuac... Tấeshqt nhiêcoqan làyjmz đluaxưgwbvqjuac rồtqtqi...”

“Anh đluaxang cưgwbviifui gìlyao vậksemy? Cho em tấeshqm hìlyaonh đluaxóhtjl luôdfkhn đluaxưgwbvqjuac khôdfkhng?” Côdfkhhtjli màyjmz đluaxdfkh mặhfbet.

Lờiifui nóhtjli củxtsta côdfkhyjmzng thu húeshqt sựzicx chúeshq ýlyao củxtsta anh ta, vìlyao biếzicxt rằrvzxng côdfkh khôdfkhng giỏdfkhi nóhtjli dốuosni.


Anh ta ôdfkhm lấeshqy côdfkh, rồtqtqi nhìlyaon vàyjmzo tấeshqm hìlyaonh đluaxưgwbvqjuac chụisjqp bởxtsti Tămocang Ly khi họxhax đluaxếzicxn trưgwbviifung cấeshqp hai chơdfkhi bóhtjlng rổjvxf. Lúeshqc đluaxóhtjl, mấeshqy ngưgwbviifui họxhax đluaxdfkhu nóhtjli đluaxùhrxna rằrvzxng anh ta cóhtjl mộuvxdt nụisjqgwbviifui làyjmzm đluaxcoqan đluaxckmho muôdfkhn ngưgwbviifui. Còuvxdn tấeshqm hìlyaonh đluaxóhtjl, bảckmhn thâowpin anh ta cũanuvng rấeshqt thídvfoch, bởxtsti vìlyao trong thờiifui khắvsvnc quay đluaxvvvhu lạkgwdi đluaxóhtjl, trêcoqan khóhtjle môdfkhi anh ta cóhtjl mộuvxdt nụisjqgwbviifui mỉnrhqm nhẹjzje, khôdfkhng rõuktbyjmzng, nhưgwbvng rấeshqt thúeshq vịywxd.

Khôdfkhng nhớawwduktblyao sao lạkgwdi cưgwbviifui, hìlyaonh nhưgwbvmocang Ly nóhtjli cóhtjl rấeshqt nhiềdfkhu côdfkhuktbi đluaxang nhìlyaon họxhax thìlyao phảckmhi, chỉnrhq nhớawwd nhữuosnng côdfkh nữuosn sinh đluaxóhtjluvxdn rấeshqt nhỏdfkh, vẫyietn còuvxdn làyjmz trẻfdlb con.

“Chắvsvnc khôdfkhng phảckmhi em rung đluaxuvxdng khi nhìlyaon thấeshqy tấeshqm hìlyaonh nàyjmzy đluaxóhtjl chứssrt? Sao mặhfbet lạkgwdi đluaxdfkh đluaxếzicxn vậksemy?” Tầvvvhn Trọxhaxng Hàyjmzn cưgwbviifui ha hảckmhyjmz trêcoqau chọxhaxc.

“Gìlyao chứssrt!” Côdfkhhrxnng vẫyiety vàyjmz đluaxvtjhy anh ta ra. Côdfkh trợqjuan mắvsvnt nhìlyaon anh ta, thựzicxc sựzicx muốuosnn giơdfkh tay ra xéfuwluktbt khuôdfkhn mặhfbet đluaxang cưgwbviifui nóhtjli củxtsta anhta, mặhfbec dùhrxnhtjl rấeshqt đluaxjzjep! “Tạkgwdi em nóhtjlng thôdfkhi màyjmz!”

“Nàyjmzy, mùhrxna đluaxôdfkhng màyjmzuvxdn nóhtjlng đluaxếzicxn vậksemy àyjmz? Đhrxniềdfkhu hòuvxda bậksemt trong phòuvxdng hìlyaonh nhưgwbvanuvng đluaxâowpiu cóhtjlhtjlng lắvsvnm! Bàyjmzyiet, nóhtjli dốuosni khôdfkhng tốuosnt đluaxâowpiu, sẽyscv bịywxd trừezaang phạkgwdt đluaxóhtjl. Hay em cứssrt khai thậksemt ra đluaxi, ôdfkhng xãyiet sẽyscv tha cho em mộuvxdt con đluaxưgwbviifung sốuosnng.”

Nhữuosnng ngóhtjln tay củxtsta anh ta vuốuosnt ve môdfkhi côdfkh, côdfkh biếzicxt sựzicx trừezaang phạkgwdt màyjmz anh ta nóhtjli làyjmzlyao, nêcoqan cơdfkhn nóhtjlng trêcoqan mặhfbet vẫyietn chưgwbva hạkgwd xuốuosnng đluaxưgwbvqjuac. Lúeshqc nàyjmzy lạkgwdi bịywxd anh ta nóhtjli mộuvxdt câowpiu nhưgwbv vậksemy, đluaxuvxdt nhiêcoqan, ngọxhaxn lửwykba đluaxóhtjl lạkgwdi cháuktby lêcoqan nhưgwbv thiêcoqau đluaxuosnt.

“Tấeshqm hìlyaonh đluaxóhtjl rấeshqt đluaxjzjep!” Tiêcoqau Hàyjmzyjmzgwbviifui hìlyaolyao đluaxhtjl che giấeshqu vẻfdlb ngưgwbvqjuang ngùhrxnng. “Anh nêcoqan đluaxi ngủxtst, tia máuktbu trong mắvsvnt anh nhiềdfkhu quáuktb rồtqtqi!”

Nụisjqgwbviifui trêcoqan mặhfbet anh ta càyjmzng nởxtst rộuvxdng, nhìlyaon vàyjmzo côdfkh vớawwdi vẻfdlbowpiu xa khóhtjl đluaxuktbn. “Ừhrxnm, màyjmz em đluaxezaang đluaxjvxfi chủxtst đluaxdfkh!”

“Anh đluaxi ngủxtst đluaxi!” Côdfkh giậksemt lạkgwdi tấeshqm hìlyaonh rồtqtqi đluaxhtjlhtjlcoqan kệvdtcuktbch, rồtqtqi lạkgwdi liếzicxc nhìlyaon nóhtjl bằrvzxng áuktbnh mắvsvnt quyếzicxn luyếzicxn rồtqtqi đluaxvtjhy anh ta đluaxếzicxn cạkgwdnh giưgwbviifung. “Anh mau ngủxtst đluaxi! Côdfkhng ty vẫyietn còuvxdn rấeshqt nhiềdfkhu chuyệvdtcn cầvvvhn đluaxếzicxn anh, anh ngủxtst đluaxxtst rồtqtqi hãyiety đluaxếzicxn côdfkhng ty!”

dfkh đluaxvtjhy anh ta lêcoqan giưgwbviifung, đluaxvsvnp chămocan cho anh ta rồtqtqi quay ngưgwbviifui đluaxi. Anh ta vộuvxdi nắvsvnm tay côdfkh lạkgwdi: “Em khôdfkhng nóhtjli cho anh biếzicxt chuyệvdtcn đluaxóhtjlyjmz sao, anh sẽyscv khôdfkhng ngủxtst đluaxưgwbvqjuac đluaxâowpiu.”

Mặhfbec dùhrxn đluaxãyiet rấeshqt mệvdtct mỏdfkhi, nhưgwbvng anh ta vẫyietn rấeshqt muốuosnn biếzicxt.

Anh ta đluaxãyiethtjli vậksemy, làyjmzm côdfkhdfkhi ngạkgwdc nhiêcoqan, quay sang nhìlyaon anh ta: “Anh khôdfkhng mệvdtct àyjmz?”

“Mệvdtct chứssrt, nhưgwbvng anh muốuosnn biếzicxt tạkgwdi sao em lạkgwdi đluaxdfkh mặhfbet, còuvxdn đluaxdfkh đluaxếzicxn mứssrtc quyếzicxn rũanuvcoqa hoặhfbec nhưgwbv vậksemy!” Anh ta nắvsvnm chặhfbet lấeshqy bàyjmzn tay nhỏdfkh nhắvsvnn củxtsta côdfkh, vẫyietn khôdfkhng chịywxdu buôdfkhng ra, khôdfkhng đluaxkgwdt đluaxưgwbvqjuac mụisjqc đluaxídvfoch thìlyao thềdfkh khôdfkhng bỏdfkh cuộuvxdc.


Tim côdfkh bắvsvnt đluaxvvvhu nhảckmhy loạkgwdn xạkgwd, mắvsvnt côdfkh khôdfkhng dáuktbm nhìlyaon thẳvxswng vàyjmzo anh ta, im lặhfbeng mộuvxdt hồtqtqi lâowpiu rồtqtqi mớawwdi ngạkgwdi ngùhrxnng lêcoqan tiếzicxng. “Nếzicxu em nóhtjli rằrvzxng, bóhtjlng lưgwbvng đluaxóhtjl rấeshqt quen thuộuvxdc, anh sẽyscv nghĩeiso sao?”

Anh ta hơdfkhi ngâowpiy ngưgwbviifui ra. “Em từezaang gặhfbep anh àyjmz?”

dfkh đluaxdfkh mặhfbet vìlyao mắvsvnc cỡjgfa, vàyjmz gậksemt đluaxvvvhu.

“Ởeshq đluaxâowpiu?”

“Ởeshqowpin bóhtjlng trưgwbviifung họxhaxc, em đluaxãyiet từezaang nhặhfbet banh giùhrxnm cho anh!” Tiêcoqau Hàyjmzyjmzhtjli ra vớawwdi giọxhaxng lídvfo nhídvfo. “Anh chídvfonh làyjmz anh trai màyjmz hồtqtqi nhỏdfkh em từezaang thídvfoch. Em thưgwbviifung thấeshqy anh chơdfkhi bóhtjlng rổjvxfxtstowpin bóhtjlng trong trưgwbviifung em. Em nhậksemn ra bóhtjlng lưgwbvng củxtsta anh, nhưgwbvng chưgwbva bao giờiifu đluaxưgwbvqjuac nhìlyaon kỹanuv khuôdfkhn mặhfbet anh. Tấeshqm hìlyaonh nàyjmzy, nhắvsvnc em nhớawwd lạkgwdi lúeshqc đluaxóhtjl.”

Anh ta cứssrt nhìlyaon thẳvxswng vàyjmzo côdfkh, nhưgwbv thểhtjl khôdfkhng dáuktbm tin vàyjmzo tai mìlyaonh, khôdfkhng dáuktbm tin nhữuosnng gìlyaodfkhhtjli, khôdfkhng dáuktbm tin tấeshqt cảckmhyjmz sựzicx thậksemt. “Ýhrxn củxtsta em làyjmz, em..., mốuosni tìlyaonh đluaxvvvhu củxtsta em làyjmz anh?”

dfkh quay mặhfbet đluaxi chỗhdhu kháuktbc.

Anh ta ngồtqtqi phắvsvnt dậksemy, quay mặhfbet côdfkh qua. “Bàyjmzyiet, em khôdfkhng gạkgwdt anh chứssrt? Cóhtjl đluaxúeshqng vậksemy khôdfkhng? Ngưgwbviifui em từezaang yêcoqau thầvvvhm chídvfonh làyjmz anh?”

dfkh gậksemt đluaxvvvhu vớawwdi vẻfdlb ngưgwbvqjuang ngùhrxnng.

Anh ta chưgwbva bao giờiifu biếzicxt phấeshqn khídvfoch làyjmzlyao, cảckmhm giáuktbc hâowpin hoan trong lòuvxdng đluaxóhtjl, cảckmhm giáuktbc bỗhdhung chớawwdp mắvsvnt đluaxưgwbvqjuac bay lêcoqan mâowpiy đluaxóhtjl, sựzicx cảckmhm đluaxuvxdng khôdfkhng thểhtjl diễeshqn tảckmh bằrvzxng lờiifui đluaxóhtjl, đluaxếzicxn lúeshqc nàyjmzy thìlyao anh ta mớawwdi hiểhtjlu ra đluaxưgwbvqjuac. “A! Làyjmz anh thậksemt hảckmh? Từezaa trưgwbvawwdc tớawwdi giờiifu, em chỉnrhq rung đluaxuvxdng vìlyao anh thôdfkhi?”

dfkh gậksemt đluaxvvvhu mộuvxdt lầvvvhn nữuosna rồtqtqi cúeshqi gầvvvhm mặhfbet xuốuosnng, cảckmhm thấeshqy rấeshqt xấeshqu hổjvxf, rồtqtqi nóhtjli bằrvzxng giọxhaxng lídvfo nhídvfo: “Em nhớawwdhtjlng lưgwbvng nàyjmzy, nóhtjl luôdfkhn in sâowpiu trong tâowpim trídvfo em, vừezaaa quen thuộuvxdc màyjmz vừezaaa xa lạkgwd!”

Anh ta nâowping cằrvzxm côdfkhcoqan mộuvxdt lầvvvhn nữuosna, nhìlyaon thấeshqy mặhfbet côdfkh đluaxãyiet đluaxdfkh au. Đhrxnôdfkhi môdfkhi đluaxdfkh xinh đluaxjzjep trêcoqan khuôdfkhn mặhfbet nhỏdfkh nhắvsvnn vàyjmz tinh tếzicx củxtsta côdfkh đluaxãyietcoqa hoặhfbec cáuktbc giáuktbc quan củxtsta anh ta. Cáuktbch nhau rấeshqt gầvvvhn, cóhtjl thểhtjl cảckmhm nhậksemn đluaxưgwbvqjuac hơdfkhi thởxtst củxtsta nhau phảckmhyjmzo mặhfbet, nóhtjlng hổjvxfi làyjmzm trong tim thấeshqy ngứssrta ngáuktby.

“Bàyjmzyiet! Anh khôdfkhng nằrvzxm mơdfkh đluaxóhtjl chứssrt? Anh ta thựzicxc sựzicx khôdfkhng dáuktbm tin cảckmhm giáuktbc nàyjmzy, làyjmz giảckmh sao?


Anh ta nhìlyaon thấeshqy cáuktbi gậksemt đluaxvvvhu trịywxdnh trọxhaxng củxtsta côdfkh. “Làyjmz thậksemt đluaxóhtjl!”

Anh ta bỗhdhung nhìlyaon vàyjmzo mặhfbet côdfkh, rồtqtqi đluaxuvxdt nhiêcoqan cưgwbviifui pháuktbcoqan nhưgwbv mộuvxdt đluaxssrta trẻfdlb, duỗhdhui tay ra ôdfkhm lấeshqy côdfkh, ôdfkhm côdfkh thậksemt chặhfbet vàyjmzo lòuvxdng. Cứssrt cảckmhm thấeshqy thídvfoch quáuktbcoqan cứssrt ôdfkhm mãyieti, trong lúeshqc tìlyaonh cảckmhm dâowping tràyjmzo, anh ta liềdfkhn hôdfkhn côdfkh.

“Anh nêcoqan đluaxi ngủxtst rồtqtqi!” Côdfkh vộuvxdi vàyjmzng nóhtjli.

“Ngủxtst chung đluaxi!” Anh ta nóhtjli rấeshqt vộuvxdi, nóhtjli rồtqtqi bịywxdt chặhfbet môdfkhi côdfkh lạkgwdi.

“Em khôdfkhng ngủxtst!” Côdfkh khẽyscvcoqau lêcoqan, khôdfkhng thểhtjlyjmzo vừezaaa đluaxếzicxn nhàyjmz họxhax Tầvvvhn màyjmz đluaxi ngủxtst trưgwbvawwdc đluaxưgwbvqjuac, côdfkhuvxdn phảckmhi chămocam sóhtjlc cho bọxhaxn trẻfdlb nữuosna.

“Côdfkhfuwl ngốuosnc nghếzicxch.” Ôrtanm lấeshqy côdfkh rồtqtqi đluaxèvkxh xuốuosnng giưgwbviifung, Tầvvvhn Trọxhaxng Hàyjmzn thìlyao thầvvvhm vớawwdi giọxhaxng khàyjmzn khàyjmzn, rồtqtqi cúeshqi đluaxvvvhu xuốuosnng vàyjmz nhẹjzje nhàyjmzng hôdfkhn lêcoqan đluaxôdfkhi môdfkhi mềdfkhm mạkgwdi củxtsta Tiêcoqau Hàyjmzyjmz, thậksemt mềdfkhm mạkgwdi, vớawwdi cảckmhm giáuktbc tưgwbvơdfkhi mớawwdi củxtsta riêcoqang côdfkh.

Anh ta đluaxuvxdt nhiêcoqan đluaxssrtng dậksemy đluaxhtjl đluaxóhtjlng cửwykba, khóhtjla cửwykba cẩvtjhn thậksemn rồtqtqi quay lạkgwdi, ôdfkhm lấeshqy côdfkh. “Khôdfkhng cho ai làyjmzm phiềdfkhn chúeshqng ta!”

Trong lúeshqc côdfkh vẫyietn đluaxang ngâowpiy ngưgwbviifui ra thìlyaodfkhi thởxtsthtjlng hổjvxfi củxtsta anh ta đluaxãyietksemp đluaxếzicxn, hôdfkhn lêcoqan môdfkhi côdfkh đluaxvvvhy say đluaxvsvnm… Nụisjqdfkhn ngang ngưgwbvqjuac vàyjmz mạkgwdnh mẽyscv khiếzicxn côdfkh sữuosnng sờiifu, tráuktbi tim cũanuvng run rẩvtjhy theo nhưgwbv chựzicxc nhảckmhy ra ngoàyjmzi. Côdfkh bấeshqt lựzicxc vàyjmz nằrvzxm im chịywxdu đluaxzicxng nụisjqdfkhn mêcoqa đluaxvsvnm củxtsta anh ta.

dfkh chỉnrhq cảckmhm thấeshqy oxy trong phổjvxfi côdfkh sắvsvnp bịywxd anh ta húeshqt sạkgwdch, côdfkh sắvsvnp ngạkgwdt thởxtst, sắvsvnp khôdfkhng thởxtst đluaxưgwbvqjuac nữuosna, còuvxdn anh ta vẫyietn khôdfkhng chịywxdu buôdfkhng côdfkh ra.

Nụisjqdfkhn nóhtjlng bỏdfkhng thậksemt dàyjmzi đluaxãyiet khiếzicxn côdfkh choáuktbng váuktbng. Đhrxnếzicxn khi anh ta nhẹjzje nhàyjmzng buôdfkhng côdfkh ra, môdfkhi côdfkh đluaxãyietgwbvng lêcoqan, mắvsvnt côdfkh mờiifu đluaxi. Dáuktbng vẻfdlb đluaxóhtjl, lạkgwdi khiếzicxn anh ta suýlyaot nữuosna khôdfkhng thểhtjllyaom đluaxưgwbvqjuac lòuvxdng màyjmzdfkhn côdfkh tiếzicxp.

“Ngủxtst đluaxi!” Côdfkh vộuvxdi vàyjmzng nóhtjli. “Tầvvvhn Trọxhaxng Hàyjmzn, nếzicxu anh còuvxdn khôdfkhng nghỉnrhq ngơdfkhi, em sẽyscv bỏdfkh mặhfbec anh thậksemt đluaxóhtjl!”

Đhrxnau lòuvxdng vìlyao anh ta đluaxãyiet mệvdtct mỏdfkhi, côdfkh đluaxvtjhy anh ta ra, trêcoqan mặhfbet nóhtjlng bừezaang.

“Vẫyietn muốuosnn ămocan em hơdfkhn!” Anh ta thìlyao thầvvvhm.

Bởxtsti vìlyao lờiifui nóhtjli củxtsta côdfkh, bởxtsti vìlyao anh ta làyjmzlyaonh yêcoqau đluaxvvvhu tiêcoqan củxtsta côdfkh, đluaxiềdfkhu làyjmzm cho lòuvxdng chuộuvxdng hưgwbv vinh củxtsta đluaxàyjmzn ôdfkhng đluaxưgwbvqjuac thỏdfkha mãyietn tuyệvdtct đluaxuosni, cảckmhm thấeshqy rằrvzxng đluaxóhtjlyjmz cảckmhm giáuktbc hàyjmzi lòuvxdng vàyjmz hạkgwdnh phúeshqc nhưgwbv đluaxang ởxtst trêcoqan chídvfon tầvvvhng mâowpiy.

Anh ta lạkgwdi lưgwbvawwdt nhẹjzje qua môdfkhi côdfkh, trong mắvsvnt rõuktbyjmzng làyjmz hai ngọxhaxn lửwykba. Anh ta khàyjmzn giọxhaxng, tráuktbn dựzicxa vàyjmzo tráuktbn côdfkh, rồtqtqi nóhtjli: “Cóhtjl thậksemt làyjmz anh khôdfkhng? Tạkgwdi sao lúeshqc đluaxóhtjl anh lạkgwdi khôdfkhng quen em nhỉnrhq? Nếzicxu chúeshqng ta quen nhau từezaaeshqc đluaxóhtjl thìlyao tốuosnt biếzicxt mấeshqy! Bàyjmzyiet, lúeshqc đluaxóhtjl chắvsvnc em chỉnrhq mớawwdi mưgwbviifui hai, mưgwbviifui ba tuổjvxfi thôdfkhi phảckmhi khôdfkhng?”

Suy nghĩeiso củxtsta côdfkh bắvsvnt đluaxvvvhu rốuosni rắvsvnm, cảckmh ngưgwbviifui càyjmzng mềdfkhm nhũanuvn vàyjmz đluaxuốuosni sứssrtc. Biểhtjlu hiệvdtcn nhúeshqt nháuktbt nàyjmzy chỉnrhq sẽyscvyjmzng khiếzicxn anh ta ham muốuosnn hơdfkhn. Côdfkh cốuosn gắvsvnng nhớawwd lạkgwdi, vìlyaoeshqc đluaxóhtjluvxdn quáuktb nhỏdfkh. “Lúeshqc đluaxóhtjlhtjl rấeshqt nhiềdfkhu ngưgwbviifui nhặhfbet banh giùhrxnm cho anh, họxhax đluaxdfkhu làyjmz nhữuosnng côdfkhfuwl trạkgwdc tuổjvxfi em, chỉnrhq tiếzicxc làyjmz anh khôdfkhng thèvkxhm nhìlyaon lấeshqy tụisjqi em mộuvxdt cáuktbi. Họxhaxhtjli anh khôdfkhng họxhaxc ởxtst trong trưgwbviifung, anh đluaxãyiet họxhaxc đluaxkgwdi họxhaxc rồtqtqi!”

“Bàyjmzyiet àyjmz, nếzicxu lúeshqc đluaxóhtjl anh ămocan em thìlyao... Em nóhtjli thửwykb xem tạkgwdi sao lúeshqc đluaxóhtjl anh lạkgwdi khôdfkhng nhìlyaon em chứssrt?” Anh ta thựzicxc sựzicx rấeshqt hốuosni hậksemn, nếzicxu lúeshqc đluaxóhtjl anh ta quen Hàyjmzyjmz thìlyao tốuosnt biếzicxt mấeshqy.

“Vậksemy thìlyao anh phảckmhi bệvdtcnh hoạkgwdn lắvsvnm!” Côdfkhhrxni khuôdfkhn mặhfbet nhỏdfkh xinh vàyjmzo ngựzicxc anh ta. Làyjmzm sao anh ta lạkgwdi cóhtjl thểhtjlhtjli ra câowpiu đluaxóhtjl chứssrt? Lúeshqc đluaxóhtjldfkhhtjl bao nhiêcoqau tuổjvxfi đluaxâowpiu? Anh ta đluaxúeshqng làyjmz quáuktbcoqauvxdm!

Anh ta mỉnrhqm cưgwbviifui, vưgwbvơdfkhn tay ra giữuosn chặhfbet đluaxvvvhu côdfkh, rồtqtqi lạkgwdi cắvsvnn nhẹjzjeyjmzo đluaxôdfkhi môdfkhi đluaxdfkh mọxhaxng củxtsta côdfkh, sau đluaxóhtjl bắvsvnt bẻfdlbdfkh: “Nếzicxu biếzicxt trưgwbvawwdc em làyjmz vợqjua anh, lúeshqc đluaxóhtjl anh nêcoqan ởxtst cạkgwdnh em, chờiifu em lớawwdn lêcoqan, khôdfkhng đluaxhtjl cho em phảckmhi chịywxdu nhiềdfkhu khổjvxf cựzicxc nhưgwbv vậksemy, khôdfkhng đluaxhtjl cho em phảckmhi chịywxdu đluaxzicxng nhữuosnng giàyjmzy vòuvxd đluaxóhtjl. Anh rấeshqt mong thờiifui gian đluaxóhtjlhtjl thểhtjl quay trởxtst lạkgwdi, đluaxhtjl anh đluaxưgwbvqjuac chămocam sóhtjlc em sớawwdm hơdfkhn!”

dfkh lắvsvnng nghe lờiifui nóhtjli củxtsta anh ta, rấeshqt cảckmhm đluaxuvxdng. “Nhưgwbvng thờiifui gian khôdfkhng thểhtjl quay lạkgwdi đluaxưgwbvqjuac, mọxhaxi chuyệvdtcn đluaxdfkhu làyjmz duyêcoqan phậksemn, em rấeshqt vui vìlyao ngưgwbviifui đluaxóhtjlyjmz anh, vậksemy chứssrtng minh rằrvzxng trưgwbvawwdc giờiifu em rấeshqt mộuvxdt lòuvxdng!”

“Vậksemy ýlyao em làyjmz anh khôdfkhng mộuvxdt lòuvxdng chứssrtlyao?” Anh ta nhưgwbvawwdn màyjmzy lêcoqan.

“Íwykbt ra làyjmz khôdfkhng mộuvxdt lòuvxdng nhưgwbv em!” Côdfkh mỉnrhqm cưgwbviifui. “Đhrxnưgwbvqjuac rồtqtqi, mau nghỉnrhq ngơdfkhi đluaxi! Anh xem anh đluaxãyiet mệvdtct mỏdfkhi thếzicxyjmzo rồtqtqi nèvkxh.”

“Nhưgwbvng anh vẫyietn muốuosnn nóhtjli chuyệvdtcn vớawwdi em!” Anh ta thìlyao thầvvvhm, nhưgwbvng đluaxãyiet bắvsvnt đluaxvvvhu ngủxtst gậksemt rồtqtqi, nhữuosnng lờiifui đluaxưgwbviifung mậksemt nhấeshqt củxtsta nhữuosnng ngưgwbviifui yêcoqau nhau đluaxang chậksemm rãyieti róhtjlt vàyjmzo tai côdfkh. “Bàyjmzyiet àyjmz, thậksemt tốuosnt khi đluaxưgwbvqjuac quen em! Hãyiety tha thứssrt cho anh vìlyaoeshqc đluaxóhtjl đluaxãyiet khôdfkhng quen em, nhưgwbvng anh xin hứssrta, em sẽyscvyjmz ngưgwbviifui phụisjq nữuosn cuốuosni cùhrxnng củxtsta anh! Đhrxnưgwbvqjuac yêcoqau em, thậksemt tuyệvdtct vờiifui!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.