Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 186 :

    trước sau   
Giơfxmp tay ra lấfymey tấfymem hìpgcinh trêkrawn kệkkexvhqsch, côstmz bấfymet giávhqsc đbeobưrvqha tay lêkrawn vuốkkext ve nógcuu. Đlvdoâgcuuy làthma trưrvqhbabgng củyzrpa côstmz, bốkkexi cảvgrjnh chíklmgnh xávhqsc làthma trưrvqhbabgng củyzrpa côstmz. Còyxnon tấfymem hìpgcinh nàthmay, lạgabki rấfymet quen thuộbngpc. Bógcuung lưrvqhng đbeobógcuu, rấfymet quen thuộbngpc, đbeobãqbes từklmgng khiếoneun côstmz đbeoboneung từklmg xa nhìpgcin vàthmao khuôstmzn mặbabgt đbeoboneup trai lờbabg mờbabg đbeobógcuu. Thìpgci ra anh chàthmang đbeobógcuuthma Tầfervn Trọrvqhng Hàthman.

Mốkkexi tìpgcinh đbeobơfxmpn phưrvqhơfxmpng thoávhqsng qua củyzrpa côstmz, mốkkexi tìpgcinh đbeobơfxmpn phưrvqhơfxmpng củyzrpa thờbabgi tuổstmzi trẻlqpg mớcnzyi biếoneut yêkrawu đbeobógcuu, thìpgci ra, ngưrvqhbabgi đbeobógcuu lạgabki làthma Tầfervn Trọrvqhng Hàthman.

Thìpgci ra, ngưrvqhbabgi đbeobógcuu chíklmgnh làthma Tầfervn Trọrvqhng Hàthman. Lúrvqhc nàthmay chắrvqhc anh ấfymey tầfervm mưrvqhbabgi chíklmgn tuổstmzi ha? Tim côstmz đbeobblltp liêkrawn hồzkvni, đbeobúrvqhng lúrvqhc nàthmay thìpgci cửoyrma mởhdam ra!

Tiêkrawu Hàthmathma quay ngoắrvqht ngưrvqhbabgi lạgabki, khung hìpgcinh đbeobang cầfervm trong tay bỗwfdung đbeobưrvqha ra phíklmga sau lưrvqhng mộbngpt cávhqsch vôstmz thứoneuc, nhưrvqhng cũekpwng khôstmzng thoávhqst khỏgabki ávhqsnh mắrvqht sắrvqhc béyfnen củyzrpa Tầfervn Trọrvqhng Hàthman. Anh ta nhưrvqhcnzyn màthmay lêkrawn nhìpgcin côstmz. “Cógcuu chuyệkkexn gìpgci vậbllty?”

Tim côstmz đbeobblltp thìpgcinh thịcnekch, cảvgrjm thấfymey nhưrvqhgcuu sắrvqhp nhảvgrjy ra ngoàthmai rồzkvni vậbllty.

Tầfervn Trọrvqhng Hàthman ngạgabkc nhiêkrawn vàthmarvqhcnzyc tớcnzyi. “Trong tay em đbeobang cầfervm cávhqsi gìpgci vậbllty?”


thman tay nhỏgabk nhắrvqhn củyzrpa côstmz siếoneut chặbabgt khung hìpgcinh phíklmga sau lưrvqhng, mặbabgt côstmz đbeobbngpt nhiêkrawn đbeobgabkkrawn, vộbngpi vàthmang nógcuui: “Khôstmzng, khôstmzng cógcuupgci!”

Tầfervn Trọrvqhng Hàthman càthmang cảvgrjm thấfymey lạgabk, ngưrvqhbabgi phụvgrj nữgabk nhỏgabkyfne củyzrpa anh ta đbeobang giấfymeu gìpgci sau lưrvqhng màthmaklmg mậblltt quávhqs vậbllty? Khuôstmzn mặbabgt nhỏgabkyfne lạgabki còyxnon đbeobgabkoyrmng lêkrawn.

Tiêkrawu Hàthmathma ngưrvqhcnzyc mắrvqht lêkrawn nhìpgcin anh ta, mộbngpt khuôstmzn mặbabgt rấfymet đbeoboneup trai, rung đbeobbngpng lòyxnong ngưrvqhbabgi, khôstmzng giốkkexng vớcnzyi chàthmang trai mưrvqhbabgi chíklmgn tuổstmzi trong tấfymem hìpgcinh cho lắrvqhm, đbeobãqbes trưrvqhhdamng thàthmanh hơfxmpn vàthma thăqpjzng trầfervm hơfxmpn, cógcuu sứoneuc hấfymep dẫmytfn củyzrpa đbeobàthman ôstmzng hơfxmpn. Khuôstmzn mặbabgt đbeobógcuu củyzrpa anh ta sắrvqhp khiếoneun côstmz khôstmzng đbeobàthmanh lòyxnong rờbabgi mắrvqht khỏgabki đbeobógcuu.

Anh ta hơfxmpi cong môstmzi lêkrawn, nhìpgcin côstmz chằbgtdm chằbgtdm bằbgtdng mộbngpt ávhqsnh mắrvqht rựpgcic lửoyrma: “Em đbeobang cầfervm cávhqsi gìpgci vậbllty? Đlvdoưrvqha cho anh xem!”

gcuui rồzkvni anh ta liềfccan vưrvqhơfxmpn tay ra, đbeobcneknh giậblltt lấfymey tấfymem hìpgcinh trong tay côstmz.

Anh ta vừklmga đbeobếoneun gầfervn thìpgci mặbabgt côstmz lậblltp tứoneuc đbeobgabkfxmpn, chỉvdwu cảvgrjm thấfymey toàthman thâgcuun căqpjzng cứoneung lạgabki, nhưrvqh thểadth cảvgrjm giávhqsc thờbabgi mớcnzyi biếoneut yêkrawu đbeobógcuu lạgabki ậblltp đbeobếoneun, chỉvdwu mộbngpt ávhqsnh mắrvqht củyzrpa ngưrvqhbabgi kia thôstmzi cũekpwng đbeobyzrpthmam cho côstmz hy sinh bảvgrjn thâgcuun mìpgcinh.

“Đlvdoưrvqha anh xem nàthmao!” Anh ta ôstmzm chặbabgt côstmz, đbeobadthfxmp thểadthstmzvhqsn sávhqst vàthmao lòyxnong mìpgcinh, còyxnon tấfymem hìpgcinh trong tay côstmzekpwng bịcnek anh ta giậblltt lấfymey.

“Đlvdoâgcuuy làthmapgcinh củyzrpa anh màthma, sao mớcnzyi nhìpgcin thấfymey nógcuuthma em đbeobãqbes đbeobgabk mặbabgt nhưrvqh thếoneuthmay rồzkvni?” Câgcuuu nógcuui củyzrpa anh ta càthmang làthmam cho Tiêkrawu Hàthmathma nhớcnzy lạgabki tìpgcinh yêkrawu đbeobfervu tiêkrawn củyzrpa mìpgcinh. Lúrvqhc đbeobógcuu, côstmz chỉvdwu mớcnzyi nhìpgcin thấfymey bógcuung lưrvqhng từklmg xa củyzrpa anh ta thìpgci đbeobãqbes rung đbeobbngpng rồzkvni, nógcuui ra thìpgci xấfymeu hổstmz lắrvqhm, nêkrawn côstmz tuyệkkext đbeobkkexi sẽrvqh khôstmzng đbeobadth cho anh ta biếoneut đbeobưrvqhlvdoc bógcuung lưrvqhng màthmastmz thầfervm yêkrawu đbeobógcuu chíklmgnh làthma anh ta!

“Chuyệkkexn nàthmay làthma sao? Bàthmaqbesgcuui đbeobi màthma!” Tầfervn Trọrvqhng Hàthman mỉvdwum cưrvqhbabgi vàthmagcuui.

“Gìpgcithma chuyệkkexn gìpgci? Em coi hìpgcinh cũekpwng khôstmzng đbeobưrvqhlvdoc àthma?” Côstmzgcuui vớcnzyi vẻlqpg cứoneung rắrvqhn.

Lờbabgi côstmz vừklmga dứoneut, anh ta đbeobãqbesrvqhbabgi to màthma khôstmzng mộbngpt chúrvqht khávhqsch sávhqso: “Đlvdoưrvqhlvdoc... Đlvdoưrvqhlvdoc... Tấfymet nhiêkrawn làthma đbeobưrvqhlvdoc rồzkvni...”

“Anh đbeobang cưrvqhbabgi gìpgci vậbllty? Cho em tấfymem hìpgcinh đbeobógcuu luôstmzn đbeobưrvqhlvdoc khôstmzng?” Côstmzgcuui màthma đbeobgabk mặbabgt.

Lờbabgi nógcuui củyzrpa côstmzthmang thu húrvqht sựpgci chúrvqh ýebng củyzrpa anh ta, vìpgci biếoneut rằbgtdng côstmz khôstmzng giỏgabki nógcuui dốkkexi.


Anh ta ôstmzm lấfymey côstmz, rồzkvni nhìpgcin vàthmao tấfymem hìpgcinh đbeobưrvqhlvdoc chụvgrjp bởhdami Tăqpjzng Ly khi họrvqh đbeobếoneun trưrvqhbabgng cấfymep hai chơfxmpi bógcuung rổstmz. Lúrvqhc đbeobógcuu, mấfymey ngưrvqhbabgi họrvqh đbeobfccau nógcuui đbeobùxkpfa rằbgtdng anh ta cógcuu mộbngpt nụvgrjrvqhbabgi làthmam đbeobkrawn đbeobvgrjo muôstmzn ngưrvqhbabgi. Còyxnon tấfymem hìpgcinh đbeobógcuu, bảvgrjn thâgcuun anh ta cũekpwng rấfymet thíklmgch, bởhdami vìpgci trong thờbabgi khắrvqhc quay đbeobfervu lạgabki đbeobógcuu, trêkrawn khógcuue môstmzi anh ta cógcuu mộbngpt nụvgrjrvqhbabgi mỉvdwum nhẹoneu, khôstmzng rõlvdothmang, nhưrvqhng rấfymet thúrvqh vịcnek.

Khôstmzng nhớcnzylvdopgci sao lạgabki cưrvqhbabgi, hìpgcinh nhưrvqhqpjzng Ly nógcuui cógcuu rấfymet nhiềfccau côstmzvhqsi đbeobang nhìpgcin họrvqh thìpgci phảvgrji, chỉvdwu nhớcnzy nhữgabkng côstmz nữgabk sinh đbeobógcuuyxnon rấfymet nhỏgabk, vẫmytfn còyxnon làthma trẻlqpg con.

“Chắrvqhc khôstmzng phảvgrji em rung đbeobbngpng khi nhìpgcin thấfymey tấfymem hìpgcinh nàthmay đbeobógcuu chứoneu? Sao mặbabgt lạgabki đbeobgabk đbeobếoneun vậbllty?” Tầfervn Trọrvqhng Hàthman cưrvqhbabgi ha hảvgrjthma trêkrawu chọrvqhc.

“Gìpgci chứoneu!” Côstmzxkpfng vẫmytfy vàthma đbeobahiny anh ta ra. Côstmz trợlvdon mắrvqht nhìpgcin anh ta, thựpgcic sựpgci muốkkexn giơfxmp tay ra xéyfnevhqst khuôstmzn mặbabgt đbeobang cưrvqhbabgi nógcuui củyzrpa anhta, mặbabgc dùxkpfgcuu rấfymet đbeoboneup! “Tạgabki em nógcuung thôstmzi màthma!”

“Nàthmay, mùxkpfa đbeobôstmzng màthmayxnon nógcuung đbeobếoneun vậbllty àthma? Đlvdoiềfccau hòyxnoa bậblltt trong phòyxnong hìpgcinh nhưrvqhekpwng đbeobâgcuuu cógcuugcuung lắrvqhm! Bàthmaqbes, nógcuui dốkkexi khôstmzng tốkkext đbeobâgcuuu, sẽrvqh bịcnek trừklmgng phạgabkt đbeobógcuu. Hay em cứoneu khai thậblltt ra đbeobi, ôstmzng xãqbes sẽrvqh tha cho em mộbngpt con đbeobưrvqhbabgng sốkkexng.”

Nhữgabkng ngógcuun tay củyzrpa anh ta vuốkkext ve môstmzi côstmz, côstmz biếoneut sựpgci trừklmgng phạgabkt màthma anh ta nógcuui làthmapgci, nêkrawn cơfxmpn nógcuung trêkrawn mặbabgt vẫmytfn chưrvqha hạgabk xuốkkexng đbeobưrvqhlvdoc. Lúrvqhc nàthmay lạgabki bịcnek anh ta nógcuui mộbngpt câgcuuu nhưrvqh vậbllty, đbeobbngpt nhiêkrawn, ngọrvqhn lửoyrma đbeobógcuu lạgabki chávhqsy lêkrawn nhưrvqh thiêkrawu đbeobkkext.

“Tấfymem hìpgcinh đbeobógcuu rấfymet đbeoboneup!” Tiêkrawu Hàthmathmarvqhbabgi hìpgcipgci đbeobadth che giấfymeu vẻlqpg ngưrvqhlvdong ngùxkpfng. “Anh nêkrawn đbeobi ngủyzrp, tia mávhqsu trong mắrvqht anh nhiềfccau quávhqs rồzkvni!”

Nụvgrjrvqhbabgi trêkrawn mặbabgt anh ta càthmang nởhdam rộbngpng, nhìpgcin vàthmao côstmz vớcnzyi vẻlqpggcuuu xa khógcuu đbeobvhqsn. “Ừrhwfm, màthma em đbeobklmgng đbeobstmzi chủyzrp đbeobfcca!”

“Anh đbeobi ngủyzrp đbeobi!” Côstmz giậblltt lạgabki tấfymem hìpgcinh rồzkvni đbeobadthgcuukrawn kệkkexvhqsch, rồzkvni lạgabki liếoneuc nhìpgcin nógcuu bằbgtdng ávhqsnh mắrvqht quyếoneun luyếoneun rồzkvni đbeobahiny anh ta đbeobếoneun cạgabknh giưrvqhbabgng. “Anh mau ngủyzrp đbeobi! Côstmzng ty vẫmytfn còyxnon rấfymet nhiềfccau chuyệkkexn cầfervn đbeobếoneun anh, anh ngủyzrp đbeobyzrp rồzkvni hãqbesy đbeobếoneun côstmzng ty!”

stmz đbeobahiny anh ta lêkrawn giưrvqhbabgng, đbeobrvqhp chăqpjzn cho anh ta rồzkvni quay ngưrvqhbabgi đbeobi. Anh ta vộbngpi nắrvqhm tay côstmz lạgabki: “Em khôstmzng nógcuui cho anh biếoneut chuyệkkexn đbeobógcuuthma sao, anh sẽrvqh khôstmzng ngủyzrp đbeobưrvqhlvdoc đbeobâgcuuu.”

Mặbabgc dùxkpf đbeobãqbes rấfymet mệkkext mỏgabki, nhưrvqhng anh ta vẫmytfn rấfymet muốkkexn biếoneut.

Anh ta đbeobãqbesgcuui vậbllty, làthmam côstmzfxmpi ngạgabkc nhiêkrawn, quay sang nhìpgcin anh ta: “Anh khôstmzng mệkkext àthma?”

“Mệkkext chứoneu, nhưrvqhng anh muốkkexn biếoneut tạgabki sao em lạgabki đbeobgabk mặbabgt, còyxnon đbeobgabk đbeobếoneun mứoneuc quyếoneun rũekpwkraw hoặbabgc nhưrvqh vậbllty!” Anh ta nắrvqhm chặbabgt lấfymey bàthman tay nhỏgabk nhắrvqhn củyzrpa côstmz, vẫmytfn khôstmzng chịcneku buôstmzng ra, khôstmzng đbeobgabkt đbeobưrvqhlvdoc mụvgrjc đbeobíklmgch thìpgci thềfcca khôstmzng bỏgabk cuộbngpc.


Tim côstmz bắrvqht đbeobfervu nhảvgrjy loạgabkn xạgabk, mắrvqht côstmz khôstmzng dávhqsm nhìpgcin thẳgjcpng vàthmao anh ta, im lặbabgng mộbngpt hồzkvni lâgcuuu rồzkvni mớcnzyi ngạgabki ngùxkpfng lêkrawn tiếoneung. “Nếoneuu em nógcuui rằbgtdng, bógcuung lưrvqhng đbeobógcuu rấfymet quen thuộbngpc, anh sẽrvqh nghĩwyvb sao?”

Anh ta hơfxmpi ngâgcuuy ngưrvqhbabgi ra. “Em từklmgng gặbabgp anh àthma?”

stmz đbeobgabk mặbabgt vìpgci mắrvqhc cỡpbhx, vàthma gậblltt đbeobfervu.

“Ởferv đbeobâgcuuu?”

“Ởfervgcuun bógcuung trưrvqhbabgng họrvqhc, em đbeobãqbes từklmgng nhặbabgt banh giùxkpfm cho anh!” Tiêkrawu Hàthmathmagcuui ra vớcnzyi giọrvqhng líklmg nhíklmg. “Anh chíklmgnh làthma anh trai màthma hồzkvni nhỏgabk em từklmgng thíklmgch. Em thưrvqhbabgng thấfymey anh chơfxmpi bógcuung rổstmzhdamgcuun bógcuung trong trưrvqhbabgng em. Em nhậblltn ra bógcuung lưrvqhng củyzrpa anh, nhưrvqhng chưrvqha bao giờbabg đbeobưrvqhlvdoc nhìpgcin kỹkkex khuôstmzn mặbabgt anh. Tấfymem hìpgcinh nàthmay, nhắrvqhc em nhớcnzy lạgabki lúrvqhc đbeobógcuu.”

Anh ta cứoneu nhìpgcin thẳgjcpng vàthmao côstmz, nhưrvqh thểadth khôstmzng dávhqsm tin vàthmao tai mìpgcinh, khôstmzng dávhqsm tin nhữgabkng gìpgcistmzgcuui, khôstmzng dávhqsm tin tấfymet cảvgrjthma sựpgci thậblltt. “Ýjakd củyzrpa em làthma, em..., mốkkexi tìpgcinh đbeobfervu củyzrpa em làthma anh?”

stmz quay mặbabgt đbeobi chỗwfdu khávhqsc.

Anh ta ngồzkvni phắrvqht dậbllty, quay mặbabgt côstmz qua. “Bàthmaqbes, em khôstmzng gạgabkt anh chứoneu? Cógcuu đbeobúrvqhng vậbllty khôstmzng? Ngưrvqhbabgi em từklmgng yêkrawu thầfervm chíklmgnh làthma anh?”

stmz gậblltt đbeobfervu vớcnzyi vẻlqpg ngưrvqhlvdong ngùxkpfng.

Anh ta chưrvqha bao giờbabg biếoneut phấfymen khíklmgch làthmapgci, cảvgrjm giávhqsc hâgcuun hoan trong lòyxnong đbeobógcuu, cảvgrjm giávhqsc bỗwfdung chớcnzyp mắrvqht đbeobưrvqhlvdoc bay lêkrawn mâgcuuy đbeobógcuu, sựpgci cảvgrjm đbeobbngpng khôstmzng thểadth diễbngpn tảvgrj bằbgtdng lờbabgi đbeobógcuu, đbeobếoneun lúrvqhc nàthmay thìpgci anh ta mớcnzyi hiểadthu ra đbeobưrvqhlvdoc. “A! Làthma anh thậblltt hảvgrj? Từklmg trưrvqhcnzyc tớcnzyi giờbabg, em chỉvdwu rung đbeobbngpng vìpgci anh thôstmzi?”

stmz gậblltt đbeobfervu mộbngpt lầfervn nữgabka rồzkvni cúrvqhi gầfervm mặbabgt xuốkkexng, cảvgrjm thấfymey rấfymet xấfymeu hổstmz, rồzkvni nógcuui bằbgtdng giọrvqhng líklmg nhíklmg: “Em nhớcnzygcuung lưrvqhng nàthmay, nógcuu luôstmzn in sâgcuuu trong tâgcuum tríklmg em, vừklmga quen thuộbngpc màthma vừklmga xa lạgabk!”

Anh ta nâgcuung cằbgtdm côstmzkrawn mộbngpt lầfervn nữgabka, nhìpgcin thấfymey mặbabgt côstmz đbeobãqbes đbeobgabk au. Đlvdoôstmzi môstmzi đbeobgabk xinh đbeoboneup trêkrawn khuôstmzn mặbabgt nhỏgabk nhắrvqhn vàthma tinh tếoneu củyzrpa côstmz đbeobãqbeskraw hoặbabgc cávhqsc giávhqsc quan củyzrpa anh ta. Cávhqsch nhau rấfymet gầfervn, cógcuu thểadth cảvgrjm nhậblltn đbeobưrvqhlvdoc hơfxmpi thởhdam củyzrpa nhau phảvgrjthmao mặbabgt, nógcuung hổstmzi làthmam trong tim thấfymey ngứoneua ngávhqsy.

“Bàthmaqbes! Anh khôstmzng nằbgtdm mơfxmp đbeobógcuu chứoneu? Anh ta thựpgcic sựpgci khôstmzng dávhqsm tin cảvgrjm giávhqsc nàthmay, làthma giảvgrj sao?


Anh ta nhìpgcin thấfymey cávhqsi gậblltt đbeobfervu trịcneknh trọrvqhng củyzrpa côstmz. “Làthma thậblltt đbeobógcuu!”

Anh ta bỗwfdung nhìpgcin vàthmao mặbabgt côstmz, rồzkvni đbeobbngpt nhiêkrawn cưrvqhbabgi phávhqskrawn nhưrvqh mộbngpt đbeoboneua trẻlqpg, duỗwfdui tay ra ôstmzm lấfymey côstmz, ôstmzm côstmz thậblltt chặbabgt vàthmao lòyxnong. Cứoneu cảvgrjm thấfymey thíklmgch quávhqskrawn cứoneu ôstmzm mãqbesi, trong lúrvqhc tìpgcinh cảvgrjm dâgcuung tràthmao, anh ta liềfccan hôstmzn côstmz.

“Anh nêkrawn đbeobi ngủyzrp rồzkvni!” Côstmz vộbngpi vàthmang nógcuui.

“Ngủyzrp chung đbeobi!” Anh ta nógcuui rấfymet vộbngpi, nógcuui rồzkvni bịcnekt chặbabgt môstmzi côstmz lạgabki.

“Em khôstmzng ngủyzrp!” Côstmz khẽrvqhkrawu lêkrawn, khôstmzng thểadththmao vừklmga đbeobếoneun nhàthma họrvqh Tầfervn màthma đbeobi ngủyzrp trưrvqhcnzyc đbeobưrvqhlvdoc, côstmzyxnon phảvgrji chăqpjzm sógcuuc cho bọrvqhn trẻlqpg nữgabka.

“Côstmzyfne ngốkkexc nghếoneuch.” Ôdfoem lấfymey côstmz rồzkvni đbeobèstmz xuốkkexng giưrvqhbabgng, Tầfervn Trọrvqhng Hàthman thìpgci thầfervm vớcnzyi giọrvqhng khàthman khàthman, rồzkvni cúrvqhi đbeobfervu xuốkkexng vàthma nhẹoneu nhàthmang hôstmzn lêkrawn đbeobôstmzi môstmzi mềfccam mạgabki củyzrpa Tiêkrawu Hàthmathma, thậblltt mềfccam mạgabki, vớcnzyi cảvgrjm giávhqsc tưrvqhơfxmpi mớcnzyi củyzrpa riêkrawng côstmz.

Anh ta đbeobbngpt nhiêkrawn đbeoboneung dậbllty đbeobadth đbeobógcuung cửoyrma, khógcuua cửoyrma cẩahinn thậblltn rồzkvni quay lạgabki, ôstmzm lấfymey côstmz. “Khôstmzng cho ai làthmam phiềfccan chúrvqhng ta!”

Trong lúrvqhc côstmz vẫmytfn đbeobang ngâgcuuy ngưrvqhbabgi ra thìpgcifxmpi thởhdamgcuung hổstmzi củyzrpa anh ta đbeobãqbesblltp đbeobếoneun, hôstmzn lêkrawn môstmzi côstmz đbeobfervy say đbeobrvqhm… Nụvgrjstmzn ngang ngưrvqhlvdoc vàthma mạgabknh mẽrvqh khiếoneun côstmz sữgabkng sờbabg, trávhqsi tim cũekpwng run rẩahiny theo nhưrvqh chựpgcic nhảvgrjy ra ngoàthmai. Côstmz bấfymet lựpgcic vàthma nằbgtdm im chịcneku đbeobpgcing nụvgrjstmzn mêkraw đbeobrvqhm củyzrpa anh ta.

stmz chỉvdwu cảvgrjm thấfymey oxy trong phổstmzi côstmz sắrvqhp bịcnek anh ta húrvqht sạgabkch, côstmz sắrvqhp ngạgabkt thởhdam, sắrvqhp khôstmzng thởhdam đbeobưrvqhlvdoc nữgabka, còyxnon anh ta vẫmytfn khôstmzng chịcneku buôstmzng côstmz ra.

Nụvgrjstmzn nógcuung bỏgabkng thậblltt dàthmai đbeobãqbes khiếoneun côstmz choávhqsng vávhqsng. Đlvdoếoneun khi anh ta nhẹoneu nhàthmang buôstmzng côstmz ra, môstmzi côstmz đbeobãqbesrvqhng lêkrawn, mắrvqht côstmz mờbabg đbeobi. Dávhqsng vẻlqpg đbeobógcuu, lạgabki khiếoneun anh ta suýebngt nữgabka khôstmzng thểadthpgcim đbeobưrvqhlvdoc lòyxnong màthmastmzn côstmz tiếoneup.

“Ngủyzrp đbeobi!” Côstmz vộbngpi vàthmang nógcuui. “Tầfervn Trọrvqhng Hàthman, nếoneuu anh còyxnon khôstmzng nghỉvdwu ngơfxmpi, em sẽrvqh bỏgabk mặbabgc anh thậblltt đbeobógcuu!”

Đlvdoau lòyxnong vìpgci anh ta đbeobãqbes mệkkext mỏgabki, côstmz đbeobahiny anh ta ra, trêkrawn mặbabgt nógcuung bừklmgng.

“Vẫmytfn muốkkexn ăqpjzn em hơfxmpn!” Anh ta thìpgci thầfervm.

Bởhdami vìpgci lờbabgi nógcuui củyzrpa côstmz, bởhdami vìpgci anh ta làthmapgcinh yêkrawu đbeobfervu tiêkrawn củyzrpa côstmz, đbeobiềfccau làthmam cho lòyxnong chuộbngpng hưrvqh vinh củyzrpa đbeobàthman ôstmzng đbeobưrvqhlvdoc thỏgabka mãqbesn tuyệkkext đbeobkkexi, cảvgrjm thấfymey rằbgtdng đbeobógcuuthma cảvgrjm giávhqsc hàthmai lòyxnong vàthma hạgabknh phúrvqhc nhưrvqh đbeobang ởhdam trêkrawn chíklmgn tầfervng mâgcuuy.

Anh ta lạgabki lưrvqhcnzyt nhẹoneu qua môstmzi côstmz, trong mắrvqht rõlvdothmang làthma hai ngọrvqhn lửoyrma. Anh ta khàthman giọrvqhng, trávhqsn dựpgcia vàthmao trávhqsn côstmz, rồzkvni nógcuui: “Cógcuu thậblltt làthma anh khôstmzng? Tạgabki sao lúrvqhc đbeobógcuu anh lạgabki khôstmzng quen em nhỉvdwu? Nếoneuu chúrvqhng ta quen nhau từklmgrvqhc đbeobógcuu thìpgci tốkkext biếoneut mấfymey! Bàthmaqbes, lúrvqhc đbeobógcuu chắrvqhc em chỉvdwu mớcnzyi mưrvqhbabgi hai, mưrvqhbabgi ba tuổstmzi thôstmzi phảvgrji khôstmzng?”

Suy nghĩwyvb củyzrpa côstmz bắrvqht đbeobfervu rốkkexi rắrvqhm, cảvgrj ngưrvqhbabgi càthmang mềfccam nhũekpwn vàthma đbeobuốkkexi sứoneuc. Biểadthu hiệkkexn nhúrvqht nhávhqst nàthmay chỉvdwu sẽrvqhthmang khiếoneun anh ta ham muốkkexn hơfxmpn. Côstmz cốkkex gắrvqhng nhớcnzy lạgabki, vìpgcirvqhc đbeobógcuuyxnon quávhqs nhỏgabk. “Lúrvqhc đbeobógcuugcuu rấfymet nhiềfccau ngưrvqhbabgi nhặbabgt banh giùxkpfm cho anh, họrvqh đbeobfccau làthma nhữgabkng côstmzyfne trạgabkc tuổstmzi em, chỉvdwu tiếoneuc làthma anh khôstmzng thèstmzm nhìpgcin lấfymey tụvgrji em mộbngpt cávhqsi. Họrvqhgcuui anh khôstmzng họrvqhc ởhdam trong trưrvqhbabgng, anh đbeobãqbes họrvqhc đbeobgabki họrvqhc rồzkvni!”

“Bàthmaqbes àthma, nếoneuu lúrvqhc đbeobógcuu anh ăqpjzn em thìpgci... Em nógcuui thửoyrm xem tạgabki sao lúrvqhc đbeobógcuu anh lạgabki khôstmzng nhìpgcin em chứoneu?” Anh ta thựpgcic sựpgci rấfymet hốkkexi hậblltn, nếoneuu lúrvqhc đbeobógcuu anh ta quen Hàthmathma thìpgci tốkkext biếoneut mấfymey.

“Vậbllty thìpgci anh phảvgrji bệkkexnh hoạgabkn lắrvqhm!” Côstmzxkpfi khuôstmzn mặbabgt nhỏgabk xinh vàthmao ngựpgcic anh ta. Làthmam sao anh ta lạgabki cógcuu thểadthgcuui ra câgcuuu đbeobógcuu chứoneu? Lúrvqhc đbeobógcuustmzgcuu bao nhiêkrawu tuổstmzi đbeobâgcuuu? Anh ta đbeobúrvqhng làthma quávhqskrawyxnom!

Anh ta mỉvdwum cưrvqhbabgi, vưrvqhơfxmpn tay ra giữgabk chặbabgt đbeobfervu côstmz, rồzkvni lạgabki cắrvqhn nhẹoneuthmao đbeobôstmzi môstmzi đbeobgabk mọrvqhng củyzrpa côstmz, sau đbeobógcuu bắrvqht bẻlqpgstmz: “Nếoneuu biếoneut trưrvqhcnzyc em làthma vợlvdo anh, lúrvqhc đbeobógcuu anh nêkrawn ởhdam cạgabknh em, chờbabg em lớcnzyn lêkrawn, khôstmzng đbeobadth cho em phảvgrji chịcneku nhiềfccau khổstmz cựpgcic nhưrvqh vậbllty, khôstmzng đbeobadth cho em phảvgrji chịcneku đbeobpgcing nhữgabkng giàthmay vòyxno đbeobógcuu. Anh rấfymet mong thờbabgi gian đbeobógcuugcuu thểadth quay trởhdam lạgabki, đbeobadth anh đbeobưrvqhlvdoc chăqpjzm sógcuuc em sớcnzym hơfxmpn!”

stmz lắrvqhng nghe lờbabgi nógcuui củyzrpa anh ta, rấfymet cảvgrjm đbeobbngpng. “Nhưrvqhng thờbabgi gian khôstmzng thểadth quay lạgabki đbeobưrvqhlvdoc, mọrvqhi chuyệkkexn đbeobfccau làthma duyêkrawn phậblltn, em rấfymet vui vìpgci ngưrvqhbabgi đbeobógcuuthma anh, vậbllty chứoneung minh rằbgtdng trưrvqhcnzyc giờbabg em rấfymet mộbngpt lòyxnong!”

“Vậbllty ýebng em làthma anh khôstmzng mộbngpt lòyxnong chứoneupgci?” Anh ta nhưrvqhcnzyn màthmay lêkrawn.

“Ívbsdt ra làthma khôstmzng mộbngpt lòyxnong nhưrvqh em!” Côstmz mỉvdwum cưrvqhbabgi. “Đlvdoưrvqhlvdoc rồzkvni, mau nghỉvdwu ngơfxmpi đbeobi! Anh xem anh đbeobãqbes mệkkext mỏgabki thếoneuthmao rồzkvni nèstmz.”

“Nhưrvqhng anh vẫmytfn muốkkexn nógcuui chuyệkkexn vớcnzyi em!” Anh ta thìpgci thầfervm, nhưrvqhng đbeobãqbes bắrvqht đbeobfervu ngủyzrp gậblltt rồzkvni, nhữgabkng lờbabgi đbeobưrvqhbabgng mậblltt nhấfymet củyzrpa nhữgabkng ngưrvqhbabgi yêkrawu nhau đbeobang chậblltm rãqbesi rógcuut vàthmao tai côstmz. “Bàthmaqbes àthma, thậblltt tốkkext khi đbeobưrvqhlvdoc quen em! Hãqbesy tha thứoneu cho anh vìpgcirvqhc đbeobógcuu đbeobãqbes khôstmzng quen em, nhưrvqhng anh xin hứoneua, em sẽrvqhthma ngưrvqhbabgi phụvgrj nữgabk cuốkkexi cùxkpfng củyzrpa anh! Đlvdoưrvqhlvdoc yêkrawu em, thậblltt tuyệkkext vờbabgi!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.