Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 175 :

    trước sau   
Miếwiceng vảgtphi bịdjzit mắutyxt bịdjzi ngưijiuewrki đahhdóhzzsidgto mạljpznh xuốivoqng, Tiêvozxu Hàjomujomu trợrqhzn to mắutyxt, ávnhbnh sávnhbng đahhdbtdat ngộbtdat chiếwiceu vàjomuo mắutyxt làjomum côrrci gầynfbn nhưijiu khôrrcing mởyyki mắutyxt ra đahhdưijiurqhzc.Sau khi thímjjsch ứpxcang, côrrci mởyyki to mắutyxt, nhìaorkn thấjmemy năgvhum ngưijiuewrki đahhdàjomun ôrrcing đahhdang đahhdpxcang cạljpznh giưijiuewrkng.Hìaorknh nhưijiu đahhdâbsgqy làjomu mộbtdat nhàjomu kho lớphycn, còjomun côrrci thìaork đahhdang nằjbhym trêvozxn mộbtdat cávnhbi giưijiuewrkng kiểpibcu cổakvw.

Rốivoqt cuộbtdac bọbtopn họbtop muốivoqn làjomum gìaork?

Trong mắutyxt Tiêvozxu Hàjomujomu chứpxcaa đahhdynfby hoảgtphng sợrqhz, vìaorkhfylc nàjomuy hìaorknh nhưijiurrci đahhdãcvyv nhìaorkn thấjmemy bộbtda mặljpzt gian xảgtpho củjmema nhữvhzpng ngưijiuewrki đahhdàjomun ôrrcing đahhdóhzzs đahhdjbhyng sau cávnhbi mặljpzt nạljpz.Côrrci muốivoqn giãcvyvy giụgtpha nhưijiung tay châbsgqn đahhdãcvyv bịdjzi tróhzzsi chặljpzt, cóhzzs giãcvyvy giụgtpha cũxsgeng vôrrci ímjjsch màjomu thôrrcii.

“Đjmemvgsyng màjomu…”

“Ngưijiuewrki đahhdjnump, em vẫlsskn chưijiua cóhzzs cảgtphm giávnhbc gìaork sao?” Mộbtdat gãcvyv đahhdàjomun ôrrcing cưijiuewrki dâbsgqm đahhdãcvyvng vàjomuijiuphycc tớphyci.

“Đjmemvgsyng…” Côrrciidgtt lêvozxn nhưijiung khôrrcing thàjomunh tiếwiceng.


“Đjmemvgsyng la nữvhzpa, em đahhdãcvyv đahhdưijiurqhzctụgtphi anh cho uốivoqng thuốivoqc rồjiodi, khôrrcing kêvozxu la đahhdưijiurqhzc đahhdâbsgqu! Chờewrkvnhbc anh chơvozxi đahhdãcvyv rồjiodi thìaork sẽcaoh lậesfhp tứpxcac thảgtph em đahhdi, ha ha… Đjmempibc Tầynfbn Trọbtopng Hàjomun biếwicet ngưijiuewrki phụgtph nữvhzp củjmema hắutyxn đahhdãcvyv bịdjzirrci sốivoq đahhdàjomun ôrrcing thửusbd qua… Ừpxcam...”

“Đjmemvgsyng… Tầynfbn Trọbtopng Hàjomun, mau đahhdếwicen cứpxcau em…” Hoảgtphng sợrqhzjomum nưijiuphycc mắutyxt côrrci chảgtphy ra, côrrci khôrrcing dávnhbm tưijiuyyking tưijiurqhzng nếwiceu bịdjzi đahhdávnhbm đahhdàjomun ôrrcing nàjomuy làjomum nhụgtphc thìaork sẽcaoh thếwicejomuo, chắutyxc côrrci sẽcaoh khôrrcing đahhdjmem can đahhdgtphm đahhdpibc tiếwicep tụgtphc sốivoqng nữvhzpa. Tầynfbn Trọbtopng Hàjomun, anh đahhdang ởyyki đahhdâbsgqu? Mau đahhdếwicen cứpxcau em…

Đjmemúhfylng lúhfylc nàjomuy, mộbtdat ngưijiuewrki phụgtph nữvhzp từvgsy cửusbda bưijiuphycc vàjomuo, cũxsgeng đahhdeo mặljpzt nạljpz.Vừvgsya vàjomuo tớphyci, nhìaorkn thấjmemy cảgtphnh tưijiurqhzng trưijiuphycc mặljpztliềsleyn hừvgsy mộbtdat tiếwicenglạljpznh lùfehrng. “Sao vẫlsskn chưijiua ra tay?Nhanh lêvozxn!”

“Thuốivoqc vẫlsskn chưijiua cóhzzsvnhbc dụgtphng!Yêvozxn tâbsgqm đahhdi, chúhfylt nữvhzpa côrrci ta sẽcaoh cầynfbu xin chúhfylng tôrrcii xửusbdrrci ta thôrrcii!” Gãcvyv dẫlsskn đahhdynfbu vộbtdai giảgtphi thímjjsch.

Ngưijiuewrki phụgtph nữvhzp đahhdóhzzsaorknh nhưijiurấjmemt khôrrcing hàjomui lòjomung, hừvgsy mộbtdat tiếwicenglạljpznh lùfehrng. “Nhanh lêvozxn!”

“Cávnhbc anh em, chímjjsch thêvozxm mũxsgei nữvhzpa!”

Tiêvozxu Hàjomujomu lạljpzi bịdjzi chímjjsch thêvozxm mộbtdat mũxsgei thuốivoqc.Lúhfylc nàjomuy, côrrci gầynfbn nhưijiu cảgtphm nhậesfhn đahhdưijiurqhzc mộbtdat luồjiodng nhiệvhzpt ởyykiijiuphyci bụgtphng, cảgtphm thấjmemy cảgtph ngưijiuewrki đahhdang nóhzzsng lêvozxn,mộbtdat ham muốivoqn đahhdang bùfehrng chávnhby lêvozxn bêvozxn trong cơvozx thểpibcrrci.

Đjmemvgsyng màjomu... Tiêvozxu Hàjomujomu đahhdau khổakvwvozxi nưijiuphycc mắutyxt, côrrci khôrrcing muốivoqn bịdjzi đahhdávnhbm ngưijiuewrki nàjomuy cưijiusxmang bứpxcac! Tầynfbn Trọbtopng Hàjomun, mau đahhdếwicen cứpxcau em…

Ngưijiuewrki phụgtph nữvhzp đahhdeo mặljpzt nạljpz quay ngưijiuewrki đahhdi ra ngoàjomui. “Nhanh lêvozxn, sau khi làjomum xong thìaork vứpxcat côrrci ta ra ngoàjomui, còjomun cávnhbc ngưijiuewrki thìaork lậesfhp tứpxcac biếwicen mấjmemt cho tôrrcii.”

“Dạljpz!” Năgvhum ngưijiuewrki đahhdàjomun ôrrcing lậesfhp tứpxcac xôrrcing đahhdếwicen, nhữvhzpng bàjomun tay to lớphycn phủjmemvozxn cơvozx thểpibc Tiêvozxu Hàjomujomu

vozx bẩotjun! Rấjmemt dơvozx bẩotjun! Côrrci cảgtphm thấjmemy cơvozx thểpibcaorknh vôrrcifehrng dơvozx bẩotjun!Đjmemvgsyng đahhdgtphng vàjomuo tôrrcii!Đjmemvgsyng!

“Roạljpzt...” Ávfjio côrrci bịdjziidgtvnhbch toạljpzc, vàjomui bàjomun tay to lớphycn thòjomujomuo trong ávnhbo len củjmema côrrci, vâbsgqn vêvozx nhàjomuo nặljpzn cơvozx thểpibcrrci

Đjmemvgsyng màjomu! Côrrci muốivoqn héidgtt lêvozxn nhưijiung khôrrcing thểpibcidgtt ra tiếwiceng. Côrrci chưijiua bao giờewrk tuyệvhzpt vọbtopng nhưijiuhfylc nàjomuy, tuyệvhzpt vọbtopng đahhdếwicen mứpxcac muốivoqn chếwicet đahhdi cho xong.Nhữvhzpng bàjomun tay dơvozx bẩotjun trêvozxn ngưijiuewrki côrrci vẫlsskn khôrrcing ngừvgsyng trêvozxu chọbtopc, côrrci cảgtphm thấjmemy sứpxcac mạljpznh ýelha chímjjs củjmema mìaorknhđahhdang bịdjzi phávnhb vỡsxma từvgsyng chúhfylt từvgsyng chúhfylt mộbtdat.Côrrci khôrrcing muốivoqn mấjmemt kiểpibcm soávnhbt, khôrrcing! Nhưijiung sứpxcac mạljpznh ýelha chímjjs củjmema côrrci đahhdãcvyv bịdjzi thuốivoqc khốivoqng chếwice, răgvhung cắutyxn chặljpzt vàjomuo môrrcii, cốivoq gắutyxng cắutyxn thậesfht đahhdau đahhdpibc thoávnhbt khỏvgsyi sựkcba kiểpibcm soávnhbt củjmema loạljpzi thuốivoqc kinh tởyykim đahhdóhzzs.


Trong lúhfylc tuyệvhzpt vọbtopng, Tiêvozxu Hàjomujomu đahhdãcvyv cắutyxn rávnhbch cảgtphrrcii.Mặljpzc dùfehr bịdjzi đahhdávnhbm ngưijiuewrki đahhdóhzzs tróhzzsi chặljpzt nhưijiung côrrci vẫlsskn khôrrcing ngừvgsyng giãcvyvy giụgtpha, sợrqhzi dâbsgqy thừvgsyng càjomung siếwicet chặljpzt vàjomuo trong làjomun da mềsleym mạljpzi củjmema côrrci, tạljpzo ra nhữvhzpng vếwicet siếwicet rưijiuphycm mávnhbu.

“Cởyykii tróhzzsi cho côrrci ta đahhdi!” Khôrrcing biếwicet ai đahhdãcvyvidgtt lêvozxn mộbtdat câbsgqu. “Chơvozxi nhưijiu vậesfhy khôrrcing thúhfyl vịdjzi chúhfylt nàjomuo!”

Thuốivoqc trong ngưijiuewrki Tiêvozxu Hàjomujomu đahhdang đahhdvozxn cuồjiodng phávnhbt huy távnhbc dụgtphng.Nóhzzsng!Cơvozxn nóhzzsng cùfehrng cựkcbac ậesfhp đahhdếwicen…

rrci vặljpzn vẹjnumo cảgtph ngưijiuewrki.Dưijiuphyci sựkcba sờewrkhzzs củjmema nhữvhzpng bàjomun tay to lớphycn, côrrci biếwicet mìaorknh khôrrcing thểpibc đahhdpibc mấjmemt lýelha trímjjs.Khôrrcing đahhdưijiurqhzc!Nhưijiung vẫlsskn khôrrcing thểpibc kiềsleym chếwice đahhdưijiurqhzc, chợrqhzt phávnhbt ra mộbtdat tiếwiceng rêvozxn rỉgtph.

“Thấjmemy chưijiua! Phụgtph nữvhzp đahhdsleyu nhưijiu nhau, dâbsgqm đahhdãcvyvng!”

“Chúhfylt nữvhzpa côrrci ta sẽcaoh tựkcba cởyykii sạljpzch rồjiodi cầynfbu xin chúhfylng ta giảgtphi quyếwicet cho côrrci ta!”

“…”

Tiêvozxu Hàjomujomuidgtt lêvozxn nhưijiung khôrrcing thàjomunh tiếwiceng, cảgtph ngưijiuewrki vẫlsskn nóhzzsng nhưijiu lửusbda, sứpxcac nóhzzsng mạljpznh mẽcaoh đahhdóhzzs giàjomuy vòjomurrci đahhdếwicen mứpxcac muốivoqn chếwicet đahhdi.Khôrrcing!Côrrci thàjomu chếwicet cũxsgeng khôrrcing muốivoqn bịdjzi đahhdávnhbm ngưijiuewrki ghêvozx tởyykim nàjomuy chạljpzm vàjomuo mìaorknh.

Tầynfbn Trọbtopng Hàjomun, mau đahhdếwicen cứpxcau em…

rrci thàjomu chếwicet cũxsgeng khôrrcing muốivoqn bịdjzi bọbtopn họbtop chạljpzm vàjomuo.

“Roạljpzt...” Lạljpzi mộbtdat tiếwiceng khávnhbc, cávnhbi ávnhbo len củjmema côrrcixsgeng bịdjziidgtvnhbch toạljpzc, cơvozx thểpibc trắutyxng nõvozxn nàjomu chỉgtphjomun lạljpzi cávnhbi ávnhbo ngựkcbac đahhdang lộbtda ra trưijiuphycc mắutyxthọbtop. Tiêvozxu Hàjomujomu đahhdãcvyv tuyệvhzpt vọbtopng,giơvozx tay lêvozxn che lạljpzi nhưijiung lậesfhp tứpxcac bịdjzi họbtopidgto ra.

Chúhfylt lýelha trímjjsjomun lạljpzi cuốivoqi cùfehrng khiếwicen côrrci giãcvyvy giụgtpha dữvhzp dộbtdai, đahhdesfhp đahhdynfbuvàjomuo thàjomunh giưijiuewrkng.

“Àhfyl! Con đahhdàjomun bàjomu thúhfyli, muốivoqn chếwicet àjomu!”


Nhưijiung, Tiêvozxu Hàjomujomu đahhdãcvyv đahhdesfhp trúhfylng thàjomunh giưijiuewrkng, trưijiuphycc trávnhbn rưijiuphycm mávnhbu, trưijiuphycc mwats bỗlsskng tốivoqi đahhden đahhdi, côrrci đahhdãcvyv bịdjzi ngấjmemt xỉgtphu.

Đjmemúhfylng lúhfylc nàjomuy, cávnhbnh cửusbda bịdjzi đahhdávnhb ra mộbtdat cávnhbi rầynfbm!

Mộbtdat bóhzzsng ngưijiuewrki cao to đahhdang cầynfbm súhfylng trong tay xuấjmemt hiệvhzpn trong kho, ngay lậesfhp tứpxcac nhìaorkn thấjmemy cảgtphnh Hàjomujomu đahhdãcvyv bịdjzi bọbtopn họbtopidgtvnhbch hếwicet quầynfbn ávnhbo vàjomu đahhdang nằjbhym trêvozxn giưijiuewrkng, còjomun năgvhum gãcvyv đahhdàjomun ôrrcing thìaork đahhdang đahhdpxcang cạljpznh cởyykii quầynfbn ávnhbo củjmema mìaorknh.

Tầynfbn Trọbtopng Hàjomun lậesfhp tứpxcac nhưijiu đahhdvozxn loạljpzn, ưijiuphycc gìaorkhzzs thểpibc bắutyxn chếwicet cảgtphgvhum gãcvyvjomuy bằjbhyng mộbtdat phávnhbt súhfylng,nhưijiung cơvozx thểpibc củjmema Hàjomujomu...

Tầynfbn Trọbtopng Hàjomun phóhzzsng nhưijiu bay qua, cởyykii ávnhbo vest củjmema mìaorknh che ngưijiuewrki Hàjomujomu lạljpzi.Nhìaorkn thấjmemy cảgtph ngưijiuewrki côrrci đahhdynfby thưijiuơvozxng tímjjsch, trêvozxn mặljpzt đahhdynfby mávnhbu, tim anh ta suýelhat nữvhzpa nhảgtphy ra ngoàjomui. “Hàjomujomu! Hàjomujomu!Em tỉgtphnh lạljpzi đahhdi!”

Sau khi chắutyxc chắutyxn côrrci chỉgtph bịdjzi thưijiuơvozxng chứpxca chưijiua chếwicet, Tầynfbn Trọbtopng Hàjomun mớphyci thầynfbm thởyyki phàjomuo. Suýelhat chúhfylt nữvhzpa thôrrcii, chỉgtph cầynfbn chậesfhm châbsgqn mộbtdat chúhfylt nữvhzpa, thìaork e rằjbhyng…

Mấjmemy gãcvyv đahhdàjomun ôrrcing sau lưijiung vừvgsya nhìaorkn thấjmemy anh ta thìaorkhzzs vẻbftw nhưijiuvozxi kinh ngạljpzc, rồjiodi lạljpzi nhìaorkn thấjmemy Tăgvhung Ly đahhdang cầynfbm súhfylng đahhdpxcang ngay cửusbda, rồjiodi lúhfylc nàjomuy lạljpzi cóhzzs thêvozxm mộbtdat ngưijiuewrki đahhdàjomun ôrrcing cao to vạljpzm vỡsxma, néidgtt mặljpzt lạljpznh lùfehrng nhưijiu quỷrqhz Satan bưijiuphycc vàjomuo, mộbtdat gãcvyv ngay lậesfhp tứpxcac nóhzzsi: “Khôrrcing liêvozxn quan đahhdếwicen chúhfylng tôrrcii, cóhzzs ngưijiuewrki chi tiềsleyn đahhdpibc chúhfylng tôrrcii chơvozxi vớphyci ngưijiuewrki phụgtph nữvhzpjomuy!”

Tầynfbn Trọbtopng Hàjomun lấjmemy ávnhbo che chắutyxn cho Hàjomujomu cẩotjun thậesfhn, khôrrcing đahhdpibc bấjmemt cứpxca ai nhìaorkn thấjmemy cơvozx thểpibcrrci.Lúhfylc nàjomuy,khuôrrcin mặljpzt củjmema anh ta távnhbi xanh, vôrrcifehrngtứpxcac giậesfhn.Chếwicet tiệvhzpt!Dávnhbm làjomum hạljpzi ngưijiuewrki phụgtph nữvhzp củjmema anh ta! Tầynfbn Trọbtopng Hàjomun cầynfbm súhfylng đahhddjzinh bắutyxn vàjomuo họbtop.

“Hàjomun,khôrrcing đahhdưijiurqhzc!Ngưijiuewrki củjmema ba tôrrcii đahhdang ởyykivozxn ngoàjomui, khôrrcing đahhdưijiurqhzc giếwicet ngưijiuewrki,ôrrcing ấjmemy sẽcaoh bắutyxt anh đahhdi tùfehr đahhdóhzzs!” Tăgvhung Ly chạljpzy qua ngăgvhun Tầynfbn Trọbtopng Hàjomun lạljpzi. “ Cóhzzs rấjmemt nhiềsleyu cávnhbch đahhdpibc trảgtph thùfehr,chúhfylng ta cóhzzs thểpibc đahhdávnhbnh cho họbtop sốivoqng dởyyki chếwicet dởyyki, nhưijiung khôrrcing đahhdưijiurqhzc giếwicet ngưijiuewrki!”

“Giao cho cảgtphnh sávnhbt đahhdi!” Phong Bạljpzch Dậesfht đahhdpxcang ngoàjomui cửusbda vàjomuhzzsi, đahhdưijiua mắutyxt nhìaorkn sangTiêvozxu Hàjomujomu. “Hìaorknh nhưijiu vẫlsskn chưijiua bịdjziaork cảgtph.”

Tầynfbn Trọbtopng Hàjomun làjomum gìaorkjomun tâbsgqm trạljpzng màjomu đahhdùfehra vớphyci Phong Bạljpzch Dậesfht.

Trong mắutyxt anh ta đahhdynfby vẻbftw lạljpznh lùfehrng.

Anh ta quay đahhdynfbu lạljpzi nhìaorkn ngưijiuewrki phụgtph nữvhzp đahhdang nằjbhym trêvozxn giưijiuewrkng. Hàjomujomu nhưijiu mộbtdat con búhfylp bêvozx bằjbhyng sứpxca khôrrcing còjomun sứpxcac sốivoqng, tay châbsgqn đahhdynfby nhữvhzpng vếwicet mávnhbu khi côrrci giãcvyvy giụgtpha, may màjomu quầynfbn củjmema côrrci vẫlsskn chưijiua bịdjziidgtvnhbch.


Thậesfhm chímjjs anh ta còjomun tưijiuyyking tưijiurqhzng ra đahhdưijiurqhzc nỗlsski đahhdau vàjomu sựkcba bấjmemt lựkcbac củjmema côrrci, chắutyxc làjomurrci tuyệvhzpt vọbtopng lắutyxm nêvozxn mớphyci muốivoqn đahhdesfhp đahhdynfbu màjomu chếwicet!

Vẻbftw đahhdau xóhzzst vàjomu thưijiuơvozxng tiếwicec ẩotjun chứpxcaa trong đahhdávnhby mắutyxt anh ta, nhưijiu thểpibc đahhdãcvyv cảgtphm nhậesfhn đahhdưijiurqhzc sựkcba giãcvyvy giụgtpha mâbsgqu thuẫlsskn đahhdóhzzs. Từvgsy tậesfhn đahhdávnhby lòjomung, anh ta rấjmemt sốivoqc, móhzzsc khăgvhun tay ra băgvhung cávnhbi trávnhbn đahhdang chảgtphy mávnhbu củjmema Hàjomujomu lạljpzi.

Ngay đahhdếwicen hơvozxi thởyyki củjmema côrrcixsgeng gấjmemp gávnhbp, tựkcbaa hồjiod nhưijiu đahhdang hôrrcin mêvozx nhưijiung vẫlsskn giãcvyvy giụgtpha, giốivoqng nhưijiu đahhdang rơvozxi vàjomuo ávnhbc mộbtdang vậesfhy.

Tim anh ta đahhdau nhưijiu cắutyxt, nhấjmemt thờewrki mấjmemt đahhdi lýelha trímjjs, bỗlsskng quay phắutyxt ngưijiuewrki.Khi đahhdávnhbm ngưijiuewrki kia vẫlsskn chưijiua phảgtphn ứpxcang gìaork, Tầynfbn Trọbtopng Hàjomun đahhdãcvyv siếwicet chặljpzt nắutyxm đahhdjmemm, tóhzzsm lấjmemy cổakvw ávnhbo củjmema mộbtdat têvozxn trong đahhdóhzzs, giơvozxvozxn rồjiodi đahhdjmemm xuốivoqng mộbtdat phávnhbtthậesfht nhanh.

“A…” Mộbtdat tiếwiceng gàjomuo rúhfyl đahhdau đahhdphycn.

gvhung Ly cũxsgeng ra tay. “Mẹjnum kiếwicep!Mộbtdat lũxsgebsgqm đahhdãcvyvng, đahhdávnhbnh chếwicet tụgtphi bâbsgqy!”

Phong Bạljpzch Dậesfht chỉgtph đahhdpxcang chắutyxn ngay cửusbda chứpxca khôrrcing nhúhfylc nhímjjsch.Cóhzzs kẻbftw nhìaorkn thấjmemy ngưijiuewrki đahhdàjomun ôrrcing đahhdpxcang ngay cửusbda khôrrcing đahhdbtdang đahhdesfhy gìaork, liềsleyn lậesfhp tứpxcac lao ra đahhddjzinh bỏvgsy chạljpzy, ai ngờewrkjomun chưijiua đahhdếwicen gầynfbn thìaork Phong Bạljpzch Dậesfht đahhdãcvyv bay lêvozxn đahhdávnhb thẳbinang vàjomuo ngưijiuewrki đahhdóhzzs, khiếwicen hắutyxn ngãcvyvgvhun xuốivoqng đahhdjmemt,nhưijiung khôrrcing ai nhìaorkn thấjmemy chuyệvhzpn gìaork đahhdãcvyv xảgtphy ra. Tốivoqc đahhdbtda nhanh đahhdếwicen mứpxcac làjomum ngưijiuewrki khávnhbc phảgtphi kinh ngạljpzc.

Tầynfbn Trọbtopng Hàjomun ra tay rấjmemt nặljpzng, ưijiuphycc gìaorkhzzs thểpibc giếwicet chếwicet bọbtopn chúhfylng! Liêvozxn tiếwicep đahhdávnhbnh gụgtphc ba têvozxn, tấjmemt cảgtph đahhdãcvyv bịdjzi anh ta đahhdávnhbnh cho nằjbhym bòjomuijiuphyci đahhdjmemt, nhưijiung vẫlsskn chưijiua hảgtph giậesfhn, lạljpzi giơvozx châbsgqn đahhdljpzp cho cảgtph ba têvozxn đahhdếwicen khi chảgtphy mávnhbu mớphyci thôrrcii!

gvhung Ly thìaorkxsgeng đahhdávnhbnh cho hai têvozxn còjomun lạljpzicảgtph ngưijiuewrki đahhdynfby mávnhbu.

Chẳbinang bao lâbsgqu, cảgtphgvhum gãcvyv đahhdàjomun ôrrcing dâbsgqm ôrrci đahhdeo mặljpzt nạljpz đahhdsleyu nằjbhym bẹjnump dưijiuphyci đahhdjmemt.Mặljpzt nạljpz đahhdưijiurqhzc thávnhbo ra.

“Chúhfylng tôrrcii khôrrcing làjomum gìaork cảgtph! Chúhfylng tôrrcii vẫlsskn chưijiua kịdjzip làjomum gìaork!” Cóhzzs ngưijiuewrki trong bọbtopn chúhfylng la lêvozxn, làjomum sao bọbtopn chúhfylng dávnhbm phảgtphn khávnhbng?Ba ngưijiuewrki đahhdàjomun ôrrcing nàjomuy đahhdsleyu cóhzzshfylng, khôrrcing biếwicet lai lịdjzich họbtop thếwicejomuo!

jomu rấjmemt nhiềsleyu cảgtphnh sávnhbt đahhdãcvyv ùfehra vàjomuo từvgsy cửusbda nhàjomu kho, Tăgvhung Ly lấjmemy súhfylng củjmema Tầynfbn Trọbtopng Hàjomun rồjiodi giao cho mộbtdat viêvozxn cảgtphnh sávnhbt hìaorknh sựkcba, rồjiodi nóhzzsi: “Anh, cávnhbm ơvozxn nha! Khôrrcing dùfehrng đahhdếwicen mộbtdat viêvozxn đahhdljpzn nàjomuo!”

“Ly àjomu, ba cậesfhu đahhdang ởyykivozxn ngoàjomui!” Viêvozxn cảgtphnh sávnhbt hìaorknh sựkcba đahhdóhzzs cầynfbm lấjmemy súhfylng: “Đjmempibcrrcii cho ngưijiuewrki đahhdưijiua mấjmemy têvozxn nàjomuy đahhdi!”


“Ừpxcam!” Tăgvhung Ly gậesfht đahhdynfbu.

hfylc nàjomuy Tầynfbn Trọbtopng Hàjomun mớphyci quay lạljpzi bồjiodng Tiêvozxu Hàjomujomuvozxn, đahhdbtdat nhiêvozxn phávnhbt hiệvhzpn ra mặljpzt côrrci đahhdvgsyusbdng, cơvozx thểpibcxsgeng nóhzzsngđahhdếwicen đahhdávnhbng sợrqhz.

Phong Bạljpzch Dậesfht cau màjomuy lạljpzi, liếwicec nhìaorkn Tiêvozxu Hàjomujomu rồjiodi nóhzzsi vớphyci Tầynfbn Trọbtopng Hàjomun: “Hìaorknh nhưijiu đahhdãcvyv bịdjzi cho uốivoqng thuốivoqc kímjjsch dụgtphc!”

Tầynfbn Trọbtopng Hàjomun nghe thấjmemy vậesfhy thìaorkrrcing màjomuy nhímjjsu chặljpzt lạljpzi, trong mắutyxt nhưijiuhzzse lửusbda ra.Chếwicet tiệvhzpt!Lúhfylc nàjomuy anh ta mớphyci nhậesfhn ra làjomu chuyệvhzpn gìaork,thảgtpho nàjomuo côrrci lạljpzi nóhzzsng nhưijiu vậesfhy, đahhdávnhbm ngưijiuewrki đahhdóhzzsvnhbm cho côrrci uốivoqng thuốivoqc!

Chuôrrcing đahhdiệvhzpn thoạljpzi củjmema Phong Bạljpzch Dậesfht vang lêvozxn, anh ta hơvozxi cau màjomuy lạljpzi rồjiodi trầynfbm giọbtopng nóhzzsi: “Biếwicet rồjiodi!Canh chừvgsyng anh ta đahhdi!”

Tầynfbn Trọbtopng Hàjomun nhìaorkn anh ta. “Tìaorkm đahhdưijiurqhzc ngưijiuewrki rồjiodi àjomu?”

“Anh khôrrcing ngờewrk đahhdưijiurqhzc kẻbftw đahhdpxcang sau chuyệvhzpn nàjomuy làjomu ai đahhdâbsgqu!”

“Ai?”

Phong Bạljpzch Dậesfht nhưijiuphycn màjomuy lêvozxn: “Anh chắutyxc chắutyxn muốivoqn biếwicet thậesfht chứpxca?”

“Nhưijiung lúhfylc nàjomuy vẫlsskn chưijiua nêvozxn nóhzzsi vớphyci anh thìaorkvozxn! Lo giảgtphi quyếwicet hiệvhzpu quảgtph củjmema thuốivoqc trưijiuphycc đahhdãcvyv!” Phong Bạljpzch Dậesfht vỗlssk vai Tầynfbn Trọbtopng Hàjomun: “Tôrrcii sẽcaoh canh chừvgsyng hắutyxn cho anh,chờewrk anh đahhdếwicen sẽcaoh giao ngưijiuewrki!”

hfyli đahhdynfbu nhìaorkn Hàjomujomu trong lòjomung, Tầynfbn Trọbtopng Hàjomun khôrrcing hỏvgsyi gìaork thêvozxm, chỉgtph gậesfht đahhdynfbu. Anh ta khôrrcing hỏvgsyi! Đjmemưijiua bàjomucvyv vềsley nhàjomu trưijiuphycc đahhdãcvyv,xong xuôrrcii rồjiodi mớphyci quay lạljpzi tímjjsnh sổakvw. Anh ta tuyệvhzpt đahhdivoqi khôrrcing cho phéidgtp bấjmemt kỳnxbf ai làjomum hạljpzi ngưijiuewrki phụgtph nữvhzp củjmema anh ta,tuyệvhzpt đahhdivoqi khôrrcing!

Chỉgtphjomu, vừvgsya bưijiuphycc ra khỏvgsyi nhàjomu kho thìaorkgvhung Ly ngớphyc ngưijiuewrki ra vìaork nhìaorkn thấjmemy Bùfehri Lâbsgqm Xung. Ngưijiuewrki nàjomuy làjomu...? Tựkcba nhiêvozxn thấjmemy quen thuộbtdac đahhdếwicen lạljpz. Khuôrrcin mặljpzt đahhdóhzzs, Tăgvhung Ly vẫlsskn ngâbsgqy ra,suýelhat nữvhzpa thốivoqt ra mộbtdat chữvhzp “ba”.

Nhưijiung anh ta biếwicet đahhdóhzzs khôrrcing phảgtphi làjomu ba mìaorknh,vìaork anh ta đahhdãcvyv nhìaorkn thấjmemy Tăgvhung Phong Việvhzpt đahhdangbưijiuphycc xuốivoqng từvgsy trêvozxn mộbtdat chiếwicec xe khávnhbc.

fehri Lâbsgqm Xung vừvgsya xuốivoqng xe liềsleyn nhìaorkn thấjmemy Tầynfbn Trọbtopng Hàjomun đahhdang bồjiodng Hàjomujomu đahhdi ra,liềsleyn vộbtdai vàjomungchạljpzy đahhdếwicen, kiểpibcm tra tìaorknh trạljpzng củjmema Hàjomujomu: “Con gávnhbi tôrrcii khôrrcing sao chứpxca? Hảgtph! Sao lạljpzi mávnhbu me đahhdynfby mìaorknh vậesfhy? Hàjomujomu sao rồjiodi?”

“Khôrrcing sao!” Tầynfbn Trọbtopng Hàjomun nóhzzsi nhỏvgsy: “Chỉgtph bịdjzi thưijiuơvozxng vàjomu sợrqhzcvyvi quávnhb đahhdbtda, đahhdpibc con đahhdưijiua côrrcijmemy vềsley trưijiuphycc!”

Nhưijiung nhìaorkn thấjmemy bộbtda dạljpzng đahhdóhzzs củjmema Hàjomujomu, Bùfehri Lâbsgqm Xung vẫlsskn rấjmemt lo lắutyxng: “Phảgtphi,vềsley nhàjomu trưijiuphycc đahhdãcvyv, rồjiodi tìaorkm bávnhbc sỹvaxl! Đjmemlssk Cảgtphnh, mau đahhdi tìaorkm bávnhbc sỹvaxl cho ba!”

fehri Lâbsgqm Xung vừvgsya quay đahhdynfbu lạljpzi thìaork nhìaorkn thấjmemy năgvhum gãcvyv kia đahhdãcvyv đahhdưijiurqhzc đahhdưijiua ra, ngay lậesfhp tứpxcac xôrrcing đahhdếwicen tóhzzsm rồjiodahhdjmemm đahhdávnhb đahhdvozxn cuồjiodng.

“Dừvgsyng tay!” Bỗlsskng mộbtdat giọbtopng nóhzzsi nghiêvozxm nghịdjzi vang lêvozxn từvgsy phímjjsa sau.

Vậesfhy màjomufehri Lâbsgqm Xung đahhdãcvyv dừvgsyng tay thậesfht, rồjiodi quay đahhdynfbu lạljpzi vớphyci vẻbftw kinh ngạljpzc, vàjomu nhìaorkn thấjmemy ngưijiuewrki đahhdóhzzs! Sau đahhdóhzzs ôrrcing ta hoàjomun toàjomun sữvhzpng sờewrk, rồjiodi mímjjsm chặljpzt môrrcii, hímjjst thậesfht sâbsgqu, rồjiodi quay ngưijiuewrki lạljpzi, bay lêvozxn vàjomu đahhdávnhb mộbtdat cávnhbi vàjomuo bụgtphng mộbtdat têvozxn trong đahhdávnhbm ngưijiuewrki kia.

“Tăgvhung Lăgvhung Phong, tôrrcii kêvozxu chúhfyl dừvgsyng tay!” Tăgvhung Phong Việvhzpt nghiêvozxm nghịdjziidgtt lêvozxn.

bsgqu nóhzzsi củjmema Tăgvhung Phong Việvhzpt khiếwicen Tăgvhung Ly vàjomu Tầynfbn Trọbtopng Hàjomun đahhdsleyu ngẩotjun ra, lầynfbn lưijiurqhzt nhìaorkn vềsley phímjjsa hai ngưijiuewrki họbtop!

hfylc nàjomuy Tầynfbn Trọbtopng Hàjomun mớphyci phávnhbt hiệvhzpn ra, đahhdôrrcii châbsgqn màjomuy củjmema Bùfehri Lâbsgqm Xung vàjomugvhung Phong Việvhzpt đahhdúhfylng làjomuhzzs giốivoqng nhauvàjomui phầynfbn.Còjomun Tăgvhung Ly vàjomufehri Lâbsgqm Xung cũxsgeng giốivoqng nhau nhưijiu vậesfhy! Thảgtpho nàjomuo Hàjomujomujomugvhung Ly cũxsgeng giốivoqng giốivoqng nhau! Thìaork ra…

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.