Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 165 :

    trước sau   
siqhxmpmng vẫsdvpy đdqlevish hấiwflt tay anh ta ra, nhưbcwung anh ta vẫsdvpn nắjuoum chặoolct tay côsiqh, giọpmatng rấiwflt khẽcqupprge xa xănjhtm: “Đnibrưbcwuipqjc! Anh biếngwnt em cầqeman thờslpti gian, anh sẽcqup khôsiqhng làprgem phiềmgasn em.”

Nghe thấiwfly giọpmatng anh ta, mũjuoui côsiqh cay cay, trong ngựprgec cũjuoung rấiwflt đdqleau.

Anh ta rờslpti đdqlei, vớvehwi hìrmdtnh dáhmyrng côsiqh đdqleơxnien vàprge lặoolcng lẽcqup.

Anh ta biếngwnt rằjojvng cóprge lẽcquprmdtnh sẽcqup mấiwflt côsiqh, nhưbcwung khôsiqhng ngờslpt chuyệvehwn đdqleóprge lạbzzai đdqleếngwnn nhanh nhưbcwu vậslpty!

Trong phòtdvnng khôsiqhng còtdvnn ai kháhmyrc, côsiqh dựprgea ngưbcwuslpti vàprgeo góprgec tưbcwuslptng, trưbcwuipqjt xuốdcdnng vàprge ôsiqhm lấiwfly mìrmdtnh rồkhzhi bắjuout đdqleqemau khóprgec hu hu. Tạbzzai sao cáhmyri chếngwnt củslpta ba lạbzzai cóprge liêblkwn quan đdqleếngwnn Tầqeman Trọpmatng Hàprgen? Tạbzzai sao?

yivx Tầqeman thịdqle.


Tầqeman Trọpmatng Hàprgen đdqleãdcuu quay lạbzzai làprgem việvehwc.

Anh ta cắjuoum đdqleqemau vàprgeo đdqledcdnng côsiqhng vănjhtn, cốdcdn gắjuoung dùxmpmng côsiqhng việvehwc đdqlevishprgem têblkw liệvehwt thầqeman kinh củslpta mìrmdtnh.

Đnibrãdcuu ba ngàprgey rồkhzhi!

prgeprge khôsiqhng gọpmati cho anh ta, anh ta cũjuoung khôsiqhng dáhmyrm gọpmati cho côsiqh, sợipqj rằjojvng mìrmdtnh sẽcqup nhậslptn đdqleưbcwuipqjc câoolcu đdqleòtdvni chi tay. Anh ta biếngwnt côsiqh cầqeman thờslpti gian đdqlevishbcwuipqjt qua, nhưbcwung rốdcdnt cuộdcuuc kếngwnt quảjojv sẽcqup thếngwnprgeo thìrmdt anh ta thựprgec sựprge khôsiqhng thểvish đdqlehmyrn trưbcwuvehwc đdqleưbcwuipqjc.

Đnibriếngwnu thuốdcdnc đdqleang cháhmyry trong tay anh ta tạbzzao nêblkwn làprgen khóprgei màprgeu trắjuoung, tràprgen ngậslptp trong khôsiqhng khíwlup.

Khi Tănjhtng Ly gõwamf cửqdmfa vàprgebcwuvehwc vàprgeo, anh ta vẫsdvpn khôsiqhng đdqlevish ýpedw đdqleếngwnn, vẫsdvpn rơxniei vàprgeo trầqemam tưbcwu, nhưbcwu thểvish đdqleãdcuu khôsiqhng còtdvnn linh hồkhzhn vậslpty.

“Hàprgen! Anh sao vậslpty? Tựprge nhiêblkwn chạbzzay đdqleếngwnn làprgem việvehwc? Lúmrujc trưbcwuvehwc khôsiqhng phảjojvi anh thàprge chếngwnt cũjuoung khôsiqhng chịdqleu đdqleếngwnn làprgem àprge?” Tănjhtng Ly đdqleãdcuu hỏpxoqi câoolcu nàprgey liêblkwn tụlgimc ba ngàprgey rồkhzhi.

Tuy nhiêblkwn, vẫsdvpn vậslpty, Tầqeman Trọpmatng Hàprgen đdqlemgasu khôsiqhng nóprgei gìrmdt.

“Nàprgey! Bạbzzan bèzhqcrmdt kỳdqle cụlgimc vậslpty? Cóprge phảjojvi anh vàprgeprgeprge đdqleãdcuu xảjojvy ra chuyệvehwn rồkhzhi khôsiqhng? Hay tốdcdni nay đdqlevishsiqhi hẹzwqwn côsiqhiwfly, hìrmdtnh nhưbcwuoolcu lắjuoum rồkhzhi chúmrujng ta khôsiqhng tụlgim họpmatp. Anh cóprge muốdcdnn đdqlei uốdcdnng khôsiqhng?” Tănjhtng Ly đdqlemgas nghịdqle.

Tầqeman Trọpmatng Hàprgen tiếngwnp tụlgimc húmrujt thuốdcdnc, vẫsdvpn khôsiqhng nóprgei gìrmdt cảjojv.

“Cứboks quyếngwnt đdqledqlenh vậslpty đdqlei ha! Hay gọpmati luôsiqhn Mễxnie Kiệvehwt vàprge Cung Luyếngwnn Nhi nữxniea, anh vàprgeprgeprge, tôsiqhi vàprgebcwuơxnieng Dưbcwuơxnieng! Sáhmyru ngưbcwuslpti chúmrujng ta đdqlei háhmyrt karaoke, khôsiqhng say khôsiqhng vềmgas!”

Tiêblkwu Hàprgeprge nhậslptn đdqleưbcwuipqjc đdqleiệvehwn thoạbzzai từuivknjhtng Ly, nóprgei muốdcdnn đdqlei háhmyrt karaoke tốdcdni nay, nhưbcwung anh ta khôsiqhng nóprgei sẽcqup đdqlei vớvehwi ai, chỉlxxdprgei Dưbcwuơxnieng Dưbcwuơxnieng cũjuoung sẽcqup đdqlei cùxmpmng. Vàprge Tiêblkwu Hàprgeprgejuoung khôsiqhng từuivk chốdcdni.

Đnibrãdcuu ba ngàprgey rồkhzhi!

Trong đdqleqemau côsiqh rốdcdni tung lêblkwn, Bùxmpmi Lâoolcm Xung vàprge Ngôsiqhoolcn Tuyêblkwn cũjuoung đdqleãdcuu biếngwnt vềmgas nguyêblkwn nhâoolcn cáhmyri chếngwnt củslpta Tiêblkwu Nam Bắjuouc. Bùxmpmi Lâoolcm Xung khôsiqhng nóprgei gìrmdt cảjojv, chỉlxxd vỗirbo nhẹzwqwblkwn vai Tiêblkwu Hàprgeprge.

Ngôsiqhoolcn Tuyêblkwn lạbzzai khuyêblkwn côsiqh: “Hàprgeprge àprge, cóprgeprgei chuyệvehwn đdqleãdcuu trôsiqhi qua thìrmdt cứboks đdqlevishprge trởqdmf thàprgenh quáhmyr khứboks đdqlei, đdqleuivkng quáhmyr so đdqleo vềmgas quáhmyr khứboks, nếngwnu khôsiqhng cuộdcuuc sốdcdnng thựprgec sựprge sẽcqup rấiwflt mệvehwt mỏpxoqi!”

Nhưbcwung, hễxnie nghĩekga đdqleếngwnn ngưbcwuslpti cha thâoolcn yêblkwu nhấiwflt - Tiêblkwu Nam Bắjuouc củslpta mìrmdtnh đdqleãdcuu chếngwnt vìrmdt Tầqeman Trọpmatng Hàprgen, hễxnie nghĩekga đdqleếngwnn chuyệvehwn anh ta chưbcwua bao giờslpt lộdcuu diệvehwn trong nhữxnieng nănjhtm qua, hễxnie nghĩekga đdqleếngwnn chuyệvehwn lúmrujc đdqleóprge anh ta chỉlxxd nhờslpt ngưbcwuslpti đdqlei xửqdmfpedw vụlgim tai nạbzzan đdqleóprge, hễxnie nghĩekga đdqleếngwnn chuyệvehwn anh ta cũjuoung láhmyri xe khi đdqleang say rưbcwuipqju, trong tim côsiqh lạbzzai buồkhzhn bãdcuu nhưbcwuprgeng triềmgasu dâoolcng!

Khi hếngwnt giờslptprgem, Tầqeman Trọpmatng Hàprgen đdqleãdcuu khôsiqhng đdqlei đdqleóprgen Hàprgeprge.

Anh ta sợipqj nếngwnu mìrmdtnh đdqleếngwnn đdqleóprgen thìrmdtsiqh sẽcqup khôsiqhng đdqleếngwnn.

prge lẽcqupnjhtng Ly đdqleãdcuu biếngwnt giữxniea họpmatprge ngănjhtn cáhmyrch nêblkwn đdqleãdcuu tựprge xung phong đdqlei đdqleóprgen Tiêblkwu Hàprgeprgeprge Cung Luyếngwnn Nhi, còtdvnn Tầqeman Trọpmatng Hàprgen vàprge Mễxnie Kiệvehwt cùxmpmng đdqleếngwnn KTV đdqlevish đdqleoolct phòtdvnng.

“Dạbzzao nàprgey cậslptu sao rồkhzhi?” Mễxnie Kiệvehwt châoolcm đdqleiếngwnu thuốdcdnc rồkhzhi hỏpxoqi Tầqeman Trọpmatng Hàprgen.

Tầqeman Trọpmatng Hàprgen cũjuoung đdqleang húmrujt thuốdcdnc. Hai ngưbcwuslpti đdqleàprgen ôsiqhng đdqleang ngồkhzhi trêblkwn ghếngwn sofa trong phòtdvnng vàprgemrujt thuốdcdnc. “Khôsiqhng tốdcdnt lắjuoum! Còtdvnn anh?”

“Tôsiqhi cũjuoung khôsiqhng tốdcdnt!” Nụlgimbcwuslpti củslpta Mễxnie Kiệvehwt cóprge chúmrujt bấiwflt lựprgec. “Tâoolcn Tuyêblkwn thựprgec sựprge đdqleãdcuu cắjuout đdqlebokst vớvehwi quáhmyr khứboks rồkhzhi, còtdvnn Luyếngwnn Nhi đdqleãdcuu mấiwflt ba vàprgermdt Mai, tôsiqhi tưbcwuqdmfng côsiqhiwfly sẽcqup cầqeman tôsiqhi, nhưbcwung tôsiqhi nhậslptn ra côsiqhiwfly ngàprgey càprgeng trởqdmfblkwn mạbzzanh mẽcqup, côsiqhiwfly khôsiqhng muốdcdnn gặoolcp tôsiqhi nữxniea!”

“Chúmrujt nữxniea anh sẽcqup đdqleưbcwuipqjc gặoolcp thôsiqhi, Tănjhtng Ly đdqleãdcuu đdqlei đdqleóprgen côsiqhiwfly vàprgeprgeprge rồkhzhi!”

“Hai ngưbcwuslpti cóprge chuyệvehwn gìrmdt vậslpty?”

“Mộdcuut lờslpti thậslptt khóprge đdqlevishprgei hếngwnt!” Tầqeman Trọpmatng Hàprgen nhảjojv ra mộdcuut ngụlgimm khóprgei thậslptt dàprgei, vẻzvqo mặoolct càprgeng côsiqh đdqleơxnien hơxnien.

Khi Tănjhtng Ly chởqdmf ba côsiqhhmyri đdqleếngwnn nơxniei, Tầqeman Trọpmatng Hàprgen vàprge Mễxnie Kiệvehwt đdqleãdcuumrujt đdqleqemay mộdcuut gạbzzat tàprgen đdqleqemau thuốdcdnc láhmyr.


Vừuivka bưbcwuvehwc vàprgeo cửqdmfa, Tiêblkwu Hàprgeprgeprge Cung Luyếngwnn Nhi đdqlemgasu sữxnieng sờslpt.

Áyhplnh mắjuout ấiwflm áhmyrp củslpta Tầqeman Trọpmatng Hàprgen rơxniei trêblkwn khuôsiqhn mặoolct củslpta Tiêblkwu Hàprgeprge vớvehwi vẻzvqo si tìrmdtnh. Côsiqhiwfly đdqleãdcuudcdnm đdqlei nhiềmgasu, đdqleôsiqhi máhmyr tròtdvnn trĩekganh củslpta ngàprgey xưbcwua nay đdqleãdcuuwamfm xốdcdnng. Tầqeman Trọpmatng Hàprgen chỉlxxd cảjojvm thấiwfly tim mìrmdtnh đdqleau đdqlevehwn, mỗirboi tấiwflc da thịdqlet đdqlemgasu đdqleang khao kháhmyrt côsiqh.

Cung Luyếngwnn Nhi cũjuoung hơxniei ngạbzzac nhiêblkwn, nhưbcwung côsiqh đdqleãdcuu nhanh chóprgeng nởqdmf nụlgimbcwuslpti. “Anh Tầqeman, anh Mễxnie, khôsiqhng ngờslpt hai anh cũjuoung cóprge mặoolct ởqdmf đdqleâoolcy!”

Tiêblkwu Hàprgeprge chỉlxxd liếngwnc nhìrmdtn Tầqeman Trọpmatng Hàprgen mộdcuut cáhmyri, đdqleôsiqhi tay nhỏpxoqxmlg siếngwnt chặoolct lạbzzai vàprge khôsiqhng nóprgei gìrmdt. Côsiqh vốdcdnn đdqledqlenh quay ngưbcwuslpti bỏpxoq đdqlei, nhưbcwung Luyếngwnn Nhi đdqleãdcuu giữxniesiqh lạbzzai. “Chịdqle ơxniei, tốdcdni nay chúmrujng ta háhmyrt chung vớvehwi nhau đdqlei, khôsiqhng say khôsiqhng vềmgas!”

njhtng Ly vàprgebcwuơxnieng Dưbcwuơxnieng cũjuoung ngay lậslptp tứboksc nóprgei: “Phảjojvi đdqleóprge, phảjojvi đdqleóprge! Mấiwfly ngưbcwuslpti chúmrujng ta khóprge khănjhtn lắjuoum mớvehwi tụlgim họpmatp đdqleưbcwuipqjc, khôsiqhng say khôsiqhng vềmgas nha!”

Tiêblkwu Hàprgeprge đdqleàprgenh phảjojvi ngồkhzhi xuốdcdnng, nhưbcwung khôsiqhng nhìrmdtn Tầqeman Trọpmatng Hàprgen thêblkwm mộdcuut cáhmyri nàprgeo nữxniea.

Áyhplnh mắjuout củslpta Mễxnie Kiệvehwt bấiwflt giáhmyrc nhìrmdtn qua Luyếngwnn Nhi, đdqleúmrujng lúmrujc côsiqhjuoung di chuyểvishn tầqemam mắjuout vàprge đdqlelgimng phảjojvi áhmyrnh mắjuout củslpta Mễxnie Kiệvehwt. Côsiqh chỉlxxd mỉlxxdm cưbcwuslpti, khôsiqhng mộdcuut chúmrujt quan tâoolcm, nhưbcwu thểvish giữxniea họpmat chưbcwua từuivkng xảjojvy ra chuyệvehwn gìrmdt cảjojv. Cung Luyếngwnn Nhi củslpta bâoolcy giờslpt chỉlxxd xem Mễxnie Kiệvehwt nhưbcwu mộdcuut ngưbcwuslpti bạbzzan bìrmdtnh thưbcwuslptng, thờslpt ơxnieprge xa cáhmyrch.

prgeo ngàprgey màprge ba côsiqhiwfly vàprgermdt Mai chếngwnt, anh ta đdqleãdcuu nhậslptn đdqleưbcwuipqjc cuộdcuuc gọpmati củslpta quảjojvn gia. Đnibrãdcuu xảjojvy ra chuyệvehwn lớvehwn nhưbcwu vậslpty, màprge Luyếngwnn Nhi khôsiqhng hềmgas gọpmati cho anh ta.

Khi anh ta đdqledqlenh ôsiqhm lấiwfly côsiqhiwfly vàprge an ủslpti, côsiqhiwfly liềmgasn tráhmyrnh néxmlg anh ta, từuivk chốdcdni vòtdvnng tay củslpta anh ta, từuivk chốdcdni sựprge an ủslpti củslpta anh ta. Tháhmyri đdqledcuu kháhmyrch sáhmyro vàprge xa cáhmyrch củslpta côsiqhiwfly khiếngwnn Mễxnie Kiệvehwt nhấiwflt thờslpti khóprge thíwlupch nghi đdqleưbcwuipqjc. Nhưbcwung anh ta đdqleãdcuuprgei chia tay, chưbcwua bao giờslptblkwu thìrmdt cầqeman gìrmdt phảjojvi giảjojv vờslpt bậslptn tâoolcm? Hay thôsiqhi đdqleuivkng éxmlgp buộdcuuc nhau nữxniea!

Bầqemau khôsiqhng khíwlup trong phòtdvnng đdqledcuut nhiêblkwn côsiqh đdqlepmatng lạbzzai.

Trêblkwn mặoolct Luyếngwnn Nhi vẫsdvpn giữxnie mộdcuut nụlgimbcwuslpti nhạbzzat, còtdvnn trêblkwn mặoolct Tiêblkwu Hàprgeprge thìrmdtsiqh cảjojvm.

Áyhplnh mắjuout củslpta Tầqeman Trọpmatng Hàprgen vàprge Mễxnie Kiệvehwt rấiwflt bốdcdni rốdcdni, Tănjhtng Ly đdqleàprgenh phảjojvi nóprgei to: “Nàprgey! Mọpmati ngưbcwuslpti muốdcdnn háhmyrt bàprgei gìrmdt? Muốdcdnn uốdcdnng loạbzzai rưbcwuipqju nàprgeo? Dưbcwuơxnieng Dưbcwuơxnieng àprge, mau bậslptt nhạbzzac lêblkwn!”

“Ồdcdn! Dạbzza!” Dưbcwuơxnieng Dưbcwuơxnieng lậslptp tứboksc mởqdmfprgen hìrmdtnh lêblkwn vàprge bậslptt mộdcuut bàprgei háhmyrt vui vẻzvqo.


Nhưbcwung trong phòtdvnng vẫsdvpn rấiwflt yêblkwn tĩekganh, yêblkwn tĩekganh đdqleếngwnn mứboksc chỉlxxdprge tiếngwnng nhạbzzac ồkhzhn àprgeo.

Tiêblkwu Hàprgeprgeprge Cung Luyếngwnn Nhi ngồkhzhi ởqdmf mộdcuut góprgec ghếngwn sofa, Luyếngwnn Nhi ghéxmlghmyrt bêblkwn tai Tiêblkwu Hàprgeprge rồkhzhi khẽcqup hỏpxoqi: “Chịdqle ơxniei, chịdqleprge anh Tầqeman cóprge chuyệvehwn gìrmdt vậslpty?”

Tiêblkwu Hàprgeprgewlupm chặoolct môsiqhi vàprge lắjuouc đdqleqemau.

Tầqeman Trọpmatng Hàprgen cũjuoung đdqleàprgenh phảjojvi ngồkhzhi xuốdcdnng, nhìrmdtn chằjojvm chằjojvm vàprgeo khuôsiqhn mặoolct trắjuoung bệvehwch vàprgeprge vẻzvqo thảjojvn nhiêblkwn củslpta côsiqh, thựprgec sựprgeprgebcwuvehwng bỉlxxdnh đdqleếngwnn cùxmpmng cựprgec. Anh ta ríwlupt mạbzzanh mộdcuut hơxniei thuốdcdnc, mắjuout hơxniei híwlupp lạbzzai, côsiqhiwfly đdqledqlenh sẽcqupprgem lơxniermdtnh thậslptt àprge?

Cung Luyếngwnn Nhi cũjuoung nhậslptn ra giữxniea Hàprgeprgeprge Tầqeman Trọpmatng Hàprgen cóprge vấiwfln đdqlemgas, nhưbcwung Hàprgeprge khôsiqhng nóprgei, côsiqhiwfly cũjuoung khôsiqhng hỏpxoqi lạbzzai nữxniea. Côsiqhiwfly đdqleàprgenh phảjojvi đdqleboksng lêblkwn, cầqemam lấiwfly micro vàprgehmyrt. Côsiqhiwfly khôsiqhng còtdvnn làprge mộdcuut đdqleboksa trẻzvqo đdqleưbcwuipqjc cưbcwung nựprgeng trong lòtdvnng bàprgen tay nữxniea, chỉlxxdprge thểvish tựprgermdtnh mạbzzanh mẽcqupprge đdqledcdni mặoolct!

Mỉlxxdm cưbcwuslpti màprgehmyrt, mỉlxxdm cưbcwuslpti màprge đdqledcdni mặoolct vớvehwi mọpmati chuyệvehwn!

Tiêblkwu Hàprgeprge đdqledcuut nhiêblkwn cảjojvm thấiwfly hơxniei buồkhzhn cháhmyrn, côsiqh đdqleboksng dậslpty vàprge đdqlei ra ngoàprgei.

njhtng Ly lậslptp tứboksc đdqleáhmyr châoolcn Tầqeman Trọpmatng Hàprgen, ra hiệvehwu cho anh ta đdqleuổxniei theo.

Tầqeman Trọpmatng Hàprgen húmrujt mộdcuut hơxniei thuốdcdnc, đdqleboksng dậslpty mộdcuut cáhmyrch im lặoolcng vàprge đdqlei ra ngoàprgei.

Tiêblkwu Hàprgeprge đdqleboksng bêblkwn ngoàprgei phòtdvnng, híwlupt mộdcuut hơxniei thậslptt sâoolcu, nhìrmdtn thấiwfly cáhmyrnh cửqdmfa đdqledcuut nhiêblkwn mởqdmf ra, rồkhzhi bỗirbong ngâoolcy ngưbcwuslpti ra tạbzzai chỗirbo, nhìrmdtn anh ta đdqleang đdqlei vềmgas phíwlupa mìrmdtnh. Khóprgei thuốdcdnc phảjojv ra từuivk trong miệvehwng, anh ta nhìrmdtn côsiqh, giọpmatng nam trầqemam bay đdqleếngwnn phíwlupa trưbcwuvehwc. “Em ốdcdnm đdqlei rồkhzhi!”

siqh khôsiqhng nóprgei gìrmdt, quay ngưbcwuslpti lạbzzai đdqledqlenh bỏpxoq đdqlei. Nhìrmdtn vàprgeo khuôsiqhn mặoolct đdqlezwqwp trai nàprgey, côsiqh khôsiqhng biếngwnt phảjojvi đdqledcdni mặoolct nhưbcwu thếngwnprgeo, làprgem sao đdqlevish quêblkwn đdqlei việvehwc anh ta làprge ngưbcwuslpti đdqleãdcuu hạbzzai ba côsiqh khôsiqhng còtdvnn trêblkwn đdqleslpti nàprgey nữxniea!

“Hàprgeprge! Chúmrujng ta cóprge thểvishprgei chuyệvehwn khôsiqhng?” Tầqeman Trọpmatng Hàprgen lặoolcng lẽcqup hỏpxoqi khi côsiqh quay ngưbcwuslpti đdqlei.

“Tôsiqhi khôsiqhng cóprgermdt đdqlevishprgei!”


Giọpmatng lạbzzanh lùxmpmng củslpta côsiqh đdqleâoolcm thậslptt sâoolcu vàprgeo tim anh ta, trong giọpmatng nóprgei buồkhzhn tẻzvqoprge khàprgen khàprgen thốdcdnt ra nhữxnieng từuivk vỡslpt vụlgimn, đdqleau thưbcwuơxnieng đdqleếngwnn mứboksc khiếngwnn ngưbcwuslpti ta phảjojvi thưbcwuơxnieng tiếngwnc. “Hàprgeprge àprge, chúmrujng ta nóprgei chuyệvehwn đdqleưbcwuipqjc khôsiqhng?”

Tầqeman Trọpmatng Hàprgen cốdcdn gắjuoung cong môsiqhi lêblkwn đdqlevishbcwuslpti, nhưbcwung chua xóprget vẫsdvpn dâoolcng lêblkwn đdqleqemay trong tim, trong vẻzvqo mặoolct khi nhìrmdtn vàprgeo Tiêblkwu Hàprgeprgeprge đdqleqemay áhmyry náhmyry vàprge hốdcdni tiếngwnc.

Tiêblkwu Hàprgeprge thầqemam thởqdmfprgei trong lòtdvnng, tim nhóprgei đdqleau. Khi côsiqh nhìrmdtn thấiwfly vẻzvqo mặoolct tiềmgasu tụlgimy củslpta Tầqeman Trọpmatng Hàprgen, côsiqh vẫsdvpn cảjojvm thấiwfly đdqleau lòtdvnng.

Liệvehwu họpmattdvnn cóprge thểvishqdmfblkwn nhau khôsiqhng? Chỉlxxd e làprge khôsiqhng thểvish.

Mặoolcc dùxmpmsiqh rấiwflt bốdcdni rốdcdni vàprge đdqleau đdqlevehwn, nhưbcwung côsiqh vẫsdvpn yêblkwu anh ta. Dùxmpm sao côsiqh vẫsdvpn yêblkwu anh ta.

Anh ta đdqledcuut nhiêblkwn vớvehwi tay ra vàprgexmlgo côsiqh đdqleếngwnn góprgec cầqemau thang. Ởyivx đdqleâoolcy khôsiqhng cóprge ngưbcwuslpti qua lạbzzai, thíwlupch hợipqjp đdqlevishprgei chuyệvehwn.

“Anh xin lỗirboi, đdqlemgasu làprge lỗirboi củslpta anh.” Trong góprgec yêblkwn tĩekganh đdqleóprge, Tầqeman Trọpmatng Hàprgen giơxnie tay ra chạbzzam vàprgeo mặoolct Tiêblkwu Hàprgeprge nhưbcwu trưbcwuvehwc đdqleâoolcy, nhưbcwung đdqleãdcuu bịdqlesiqh nghiêblkwng ngưbcwuslpti tráhmyrnh néxmlg.

“Cóprgermdt thìrmdt anh cứboksprgei đdqlei! Còtdvnn nữxniea, phảjojvi chănjhtm sóprgec cho mìrmdtnh, đdqleuivkng đdqlevishrmdtnh tiềmgasu tụlgimy nhưbcwu vậslpty. Còtdvnn nữxniea, chúmrujng ta đdqleãdcuu kếngwnt thúmrujc rồkhzhi. Tôsiqhi đdqleãdcuu suy nghĩekga rấiwflt lâoolcu, cảjojvm thấiwfly rằjojvng tôsiqhi khôsiqhng thểvishprgeo ởqdmfblkwn anh nữxniea. Nếngwnu ởqdmfblkwn anh, tôsiqhi sẽcqup thấiwfly cóprge lỗirboi vớvehwi ba mìrmdtnh! Tôsiqhi khôsiqhng thểvishprge lỗirboi vớvehwi ôsiqhng ấiwfly!”

Tiêblkwu Hàprgeprgemrujt tay mìrmdtnh ra khỏpxoqi tay anh ta, rồkhzhi liếngwnc nhìrmdtn Tầqeman Trọpmatng Hàprgen mộdcuut cáhmyrch têblkw dạbzzai, vàprge lặoolcng lẽcqupblkwn tiếngwnng. Cóprge nhiềmgasu chuyệvehwn khi đdqleãdcuu xảjojvy ra rồkhzhi thìrmdt khôsiqhng còtdvnn cơxnie hộdcuui đdqlevish quay lạbzzai nữxniea.

“Hàprgeprge, đdqleúmrujng làprge ba em đdqleãdcuurmdt anh màprge chếngwnt, nhưbcwung anh khôsiqhng thểvish chịdqleu hếngwnt mọpmati tráhmyrch nhiệvehwm đdqleưbcwuipqjc. Ôqfjfng ấiwfly quảjojv thựprgec đdqleãdcuu uốdcdnng say!” Bàprgen tay cứboksng đdqleslpt trong khôsiqhng trung từuivk từuivk thu lạbzzai, Tầqeman Trọpmatng Hàprgen đdqleau lòtdvnng lêblkwn tiếngwnng.

“Ôqfjfng ấiwfly khôsiqhng bao giờslpt uốdcdnng rưbcwuipqju!” Tiêblkwu Hàprgeprge lẩvrewm bẩvrewm. “Làprgem sao tôsiqhi biếngwnt chuyệvehwn đdqleóprgeprge phảjojvi do anh bịdqlea đdqleoolct ra đdqlevish thôsiqhng đdqlekhzhng vớvehwi cảjojvnh sáhmyrt hay khôsiqhng?”

“Sao anh cóprge thểvishprgem chuyệvehwn đdqleóprge đdqleưbcwuipqjc? Hàprgeprge àprge, kháhmyrm nghiệvehwm tửqdmf thi cóprge đdqleóprge, chuyệvehwn đdqleóprge khôsiqhng thểvish ngụlgimy tạbzzao đdqleưbcwuipqjc!” Đnibrôsiqhi mắjuout buồkhzhn bãdcuuprgeoolcu thẳzznbm củslpta Tầqeman Trọpmatng Hàprgen nhìrmdtn vàprgeo khuôsiqhn mặoolct yêblkwn ắjuoung nhưbcwubcwuvehwc đdqlepmatng củslpta Tiêblkwu Hàprgeprge vớvehwi vẻzvqo quyếngwnn luyếngwnn, rồkhzhi nhẹzwqw nhàprgeng nóprgei: “Hàprgeprge, cho anh mộdcuut cơxnie hộdcuui cóprge đdqleưbcwuipqjc khôsiqhng?”

“Xin lỗirboi.” Thởqdmf ra mộdcuut hơxniei thậslptt dàprgei, Tiêblkwu Hàprgeprge lắjuouc đdqleqemau. “Tôsiqhi khôsiqhng thểvishqdmfblkwn anh đdqleưbcwuipqjc nữxniea, tôsiqhi khôsiqhng thểvishprge lỗirboi vớvehwi ba mìrmdtnh. Ởyivxblkwn anh, tôsiqhi sẽcqup cảjojvm thấiwfly trong lòtdvnng đdqleqemay tộdcuui lỗirboi, sẽcqup rấiwflt buồkhzhn!”

Thậslptt ra, khôsiqhng đdqleưbcwuipqjc ởqdmfblkwn cạbzzanh anh ta cùxmpmng buồkhzhn nhưbcwu vậslpty. Tạbzzai sao ôsiqhng trờslpti luôsiqhn thíwlupch trêblkwu đdqleùxmpma con ngưbcwuslpti ta nhưbcwu vậslpty chứboks?

“Hàprgeprge, chúmrujng ta còtdvnn con màprge! Em làprgem vậslpty, Ngữxnie Đnibriềmgasn sẽcqup ra sao?”

Sốdcdnng lưbcwung củslpta Tiêblkwu Hàprgeprge chợipqjt cứboksng đdqleslpt. Phảjojvi, Ngữxnie Đnibriềmgasn sẽcqup ra sao? Thịdqlenh Thịdqlenh sẽcqup ra sao? Khóprge khănjhtn lắjuoum Thịdqlenh Thịdqlenh mớvehwi chấiwflp nhậslptn Tầqeman Trọpmatng Hàprgen, côsiqh nhìrmdtn ra đdqleưbcwuipqjc cậslptu béxmlg rấiwflt thíwlupch Tầqeman Trọpmatng Hàprgen, còtdvnn Ngữxnie Đnibriềmgasn thìrmdt khôsiqhng thểvishhmyrch rờslpti mẹzwqw củslpta mìrmdtnh – làprgesiqh!

Nhưbcwung...

Thậslptt sựprge khôsiqhng thểvishqdmfblkwn nhau nữxniea.

“Hàprgeprge, vìrmdthmyrc con, em khôsiqhng thểvish tha thứboks cho anh sao?” Trêblkwn mặoolct côsiqh đdqleqemay vẻzvqo hiu quạbzzanh, Tầqeman Trọpmatng Hàprgen khẩvrewn khoảjojvn cầqemau xin, trong giọpmatng nóprgei bìrmdtnh thảjojvn cóprge xen lẫsdvpn cảjojvm xúmrujc đdqleau buồkhzhn, cốdcdnxmlgn bi thưbcwuơxnieng vàprgeo trong, vậslpty mớvehwi khôsiqhng khiếngwnn mìrmdtnh mấiwflt kiểvishm soáhmyrt màprge ôsiqhm côsiqhprgeo lòtdvnng.

Tiêblkwu Hàprgeprge mỉlxxdm cưbcwuslpti bi thảjojvm: “Tôsiqhi khôsiqhng hậslptn anh, tôsiqhi chỉlxxd khôsiqhng thểvishqdmfblkwn anh màprge thanh thảjojvn đdqleưbcwuipqjc! Xin lỗirboi!”

Khôsiqhng muốdcdnn khóprgec, nhưbcwung nưbcwuvehwc mắjuout vẫsdvpn chảjojvy xuốdcdnng mộdcuut cáhmyrch thêblkwbcwuơxnieng, Tiêblkwu Hàprgeprge cốdcdnbcwuipqjng cưbcwuslpti, bàprgen tay trắjuoung bệvehwch đdqleang run rẩvrewy vàprge lau đdqlei nhữxnieng giọpmatt nưbcwuvehwc mắjuout trêblkwn mặoolct, nhưbcwung lạbzzai lêblkwn tiếngwnng chua cháhmyrt vớvehwi Tầqeman Trọpmatng Hàprgen: “Chúmrujng ta hãdcuuy kếngwnt thúmrujc đdqlei!”

Tạbzzai thờslpti đdqleiểvishm nàprgey, côsiqh rấiwflt muốdcdnn đdqleưbcwuipqjc sàprgeprgeo lòtdvnng anh ta, bờslpt ngựprgec ấiwflm áhmyrp vàprgeblkwn an đdqleóprge, từuivkng làprge bếngwnn đdqleirbo quyếngwnn luyếngwnn nhấiwflt củslpta côsiqh. Nhưbcwung bâoolcy giờslpt, côsiqhprge anh ta dầqeman dầqeman xa cáhmyrch, tấiwflt cảjojv mọpmati chuyệvehwn đdqleãdcuu kếngwnt thúmrujc rồkhzhi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.