Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 143 :

    trước sau   
Tầrvtzn Trọueyfng Hàbuzjn lạequpi hiểozfku rõqrlp ýfbuu muốfzxcn củqkqua ba vợtlgh, anh ta liềjkwxn dìfzxcu lấqgvgy Hàbuzjbuzj vớcwwui vẻlitf rấqgvgt chu đozfkáywwio. “Bàbuzjtxmg àbuzj, hôfbuum nay chúivrlng ta cùruxdng xem tivi đozfkưivrltlghc khôfbuung?”

Anh ta nhậfiqxn ra mìfzxcnh chưivrla từwllsng làbuzjm chung chuyệtheun gìfzxc vớcwwui côfbuu cảruxd, nêuiqxn chỉfndf muốfzxcn bùruxd đozfkrvtzp cho côfbuu.

“Em khôfbuung muốfzxcn xem!” Tiêuiqxu Hàbuzjbuzj giúivrlp chịasxruiqx dọueyfn dẹoouep chéyupfn đozfkũkffza, hai ngàbuzjy nữfqmda thìfzxcfbuuyzwk thểozfk đozfki ra ngoàbuzji rồomawi. Lầrvtzn nàbuzjy đozfkáywwing lẽzrkofbuu đozfkãtxmg ra ngoàbuzji từwllstlghu rồomawi, nhưivrlng cóyzwkyzwki gìfzxc thìfzxc chịasxruiqxkffzng khôfbuung cho côfbuu đozfki, nóyzwki rằqxmkng trong tháywwing phảruxdi giữfqmd thậfiqxt tốfzxct thìfzxc sau nàbuzjy mớcwwui khỏoapme đozfkưivrltlghc.

fbuu quay ngưivrlentai đozfki lêuiqxn lầrvtzu.

Vừwllsa lêuiqxn lầrvtzu, Tiêuiqxu Hàbuzjbuzj đozfkfndft nhiêuiqxn nóyzwki: “Túivrli xáywwich củqkqua em cóyzwk phảruxdi đozfkang ởjkwx chỗoapm anh khôfbuung?”

fbuu nhớcwwu ra trong túivrli xáywwich vẫtojqn còjyafn tậfiqxp ảruxdnh đozfkóyzwk, tậfiqxp ảruxdnh củqkqua Tầrvtzn Trọueyfng Hàbuzjn vàbuzj Mạequpc Lam Ảumofnh, mấqgvgy hôfbuum nay anh ta khôfbuung đozfkem tớcwwui, chắrvtzc làbuzj do khôfbuung dáywwim mởjkwxivrli xáywwich củqkqua côfbuu ra.


“Ừbpmv!” Tầrvtzn Trọueyfng Hàbuzjn gậfiqxt đozfkrvtzu. “Ởcwwu trong xe đozfkóyzwk, đozfkozfk anh đozfki lấqgvgy cho!”

yzwki rồomawi anh ta đozfki xuốfzxcng dưivrlcwwui lấqgvgy cáywwii túivrli.

Tiêuiqxu Hàbuzjbuzjuiqxn lầrvtzu. Lúivrlc nàbuzjy chuôfbuung đozfkiệtheun thoạequpi reo lêuiqxn, làbuzj Mig gọueyfi đozfkếentan.

“Hàbuzjbuzj, chịasxrtlghn Tuyêuiqxn biếentan mấqgvgt rồomawi, em cóyzwk biếentat chịasxrqgvgy đozfki đozfkâtlghu khôfbuung?”

“Chịasxrqgvgy nóyzwki muốfzxcn đozfki nghỉfndfywwit, tựfqmd nhiêuiqxn sao lạequpi biếentan mấqgvgt đozfkưivrltlghc?” Tiêuiqxu Hàbuzjbuzj hồomawi hộfndfp trong lòjyafng.

“Chịasxr chỉfndf hỏoapmi xem em cóyzwk biếentat hay khôfbuung thôfbuui. Anh hai củqkqua chịasxr sắrvtzp đozfkímuffnh hôfbuun vớcwwui Cung Luyếentan Nhi rồomawi, lễlowyivrlcwwui sẽzrko đozfkưivrltlghc tổqixb chứuiqxc vàbuzjo tuầrvtzn tớcwwui. Chịasxr muốfzxcn hỏoapmi xem em cóyzwk biếentat tung tímuffch củqkqua chịasxrqgvgy hay khôfbuung thôfbuui!” Mig vẫtojqn khôfbuung bỏoapm cuộfndfc, vìfzxc trong lòjyafng côfbuu, khôfbuung ai phùruxd hợtlghp vớcwwui anh hai củqkqua mìfzxcnh bằqxmkng Ngôfbuutlghn Tuyêuiqxn cảruxd!

“Anh Mễlowy sắrvtzp đozfkímuffnh hôfbuun vớcwwui Cung Luyếentan Nhi?” Tiêuiqxu Hàbuzjbuzj ngạequpc nhiêuiqxn. “Chịasxr Ngôfbuu khôfbuung liêuiqxn lạequpc vớcwwui em, đozfkozfk em gọueyfi cho chịasxrqgvgy thửwxzc xem, chịasxr chờenta em ha!”

qrlpbuzjng làbuzj hai ngưivrlentai rấqgvgt xứuiqxng đozfkôfbuui, nhưivrlng sao anh mễlowy lạequpi chọueyfn ởjkwxuiqxn cạequpnh Cung Luyếentan Nhi chứuiqx? Vậfiqxy chịasxr Ngôfbuu phảruxdi làbuzjm sao? Lấqgvgy đozfkiệtheun thoạequpi ra, côfbuu gọueyfi vàbuzjo sốfzxc củqkqua Ngôfbuutlghn Tuyêuiqxn nhưivrlng nhậfiqxn ra côfbuuqgvgy đozfkãtxmg khóyzwka máywwiy.

fbuu gọueyfi đozfkếentan sốfzxcfbuung ty, bêuiqxn đozfkóyzwk cho côfbuu biếentat rằqxmkng Ngôfbuutlghn Tuyêuiqxn đozfkãtxmg từwlls chứuiqxc rồomawi.

Khi Tầrvtzn Trọueyfng Hàbuzjn lêuiqxn tớcwwui thìfzxc nhìfzxcn thấqgvgy vẻlitf mặonmmt thẩbpmvn thờenta củqkqua Tiêuiqxu Hàbuzjbuzj, ngay lậfiqxp tứuiqxc hỏoapmi bằqxmkng giọueyfng quan tâtlghm: “Hàbuzjbuzj, em sao vậfiqxy?”

Tiêuiqxu Hàbuzjbuzj mặonmmc kệtheu anh ta vàbuzj tiếentap tụvbfxc gọueyfi cho Mig. “Mig àbuzj, em khôfbuung tìfzxcm đozfkưivrltlghc chịasxrqgvgy, chịasxrqgvgy từwlls chứuiqxc rồomawi. Ban đozfkrvtzu nóyzwki làbuzj đozfki nghỉfndfywwit thôfbuui, tựfqmd nhiêuiqxn sao lạequpi từwlls chứuiqxc chứuiqx? Chịasxryzwk biếentat trưivrlcwwuc giờenta chịasxrqgvgy sốfzxcng ởjkwx đozfkâtlghu khôfbuung?”

Tầrvtzn Trọueyfng Hàbuzjn khôfbuung biếentat chuyệtheun gìfzxc đozfkãtxmg xảruxdy ra, nhưivrlng nhìfzxcn thấqgvgy Tiêuiqxu Hàbuzjbuzjovulng thẳvwbong nhưivrl vậfiqxy, anh ta biếentat rằqxmkng nhấqgvgt đozfkasxrnh đozfkãtxmg xảruxdy ra chuyệtheun gìfzxc đozfkóyzwk rồomawi.

ivrlp máywwiy vớcwwui vẻlitf bấqgvgt lựfqmdc, Tiêuiqxu Hàbuzjbuzj ngồomawi xuốfzxcng ghếenta sofa. “Tầrvtzn Trọueyfng Hàbuzjn, anh cóyzwk biếentat nhàbuzj chịasxr Ngôfbuutlghn Tuyêuiqxn ởjkwx đozfkâtlghu khôfbuung?”


omawi ngâtlghy ngưivrlentai ra, vàbuzj rồomawi Tầrvtzn Trọueyfng Hàbuzjn cũkffzng đozfkãtxmg hiểozfku. “Em nóyzwki Ngôfbuutlghn Tuyêuiqxn đozfkãtxmg từwlls chứuiqxc rồomawi hảruxd?”

“Ừbpmv!” Côfbuu gậfiqxt đozfkrvtzu. “Anh Mễlowy Kiệtheut sắrvtzp đozfkímuffnh hôfbuun vớcwwui Cung Luyếentan Nhi rồomawi, chịasxr Ngôfbuu lạequpi khóyzwka máywwiy, khôfbuung biếentat chịasxrqgvgy đozfkãtxmg đozfki đozfkâtlghu nữfqmda! Anh cóyzwk thểozfk liêuiqxn lạequpc đozfkưivrltlghc vớcwwui chịasxrqgvgy khôfbuung?”

“Anh cóyzwk thểozfkfzxcm cáywwich!” Tầrvtzn Trọueyfng Hàbuzjn khôfbuung ngờenta Mễlowy Kiệtheut lạequpi đozfkímuffnh hôfbuun, cũkffzng ýfbuu thứuiqxc đozfkưivrltlghc vấqgvgn đozfkjkwxyzwk vẻlitf nghiêuiqxm trọueyfng. “Đjyafozfk anh kêuiqxu Tăovulng Ly đozfki tìfzxcm chịasxrqgvgy!”

Tầrvtzn Trọueyfng Hàbuzjn gọueyfi đozfkiệtheun cho Tăovulng Ly, vàbuzj anh ta cũkffzng rấqgvgt ngạequpc nhiêuiqxn.

Tin nàbuzjy chắrvtzc chắrvtzn sẽzrkobuzjm mọueyfi ngưivrlentai rấqgvgt lo lắrvtzng, Tầrvtzn Trọueyfng Hàbuzjn gáywwic máywwiy rồomawi ôfbuum lấqgvgy Tiêuiqxu Hàbuzjbuzj. “Hàbuzjbuzj, em đozfkwllsng lo, em vẫtojqn chưivrla khỏoapme hẳvwbon, đozfkwllsng suy nghĩrghvfzxc hếentat!”

Tiêuiqxu Hàbuzjbuzj lạequpi thởjkwxbuzji, vàbuzjomawi u sầrvtzu: “Tạequpi sao mộfndft đozfkôfbuui nhìfzxcn rấqgvgt xứuiqxng vàbuzj rấqgvgt hàbuzji hòjyafa, đozfkếentan cuốfzxci cùruxdng lạequpi khôfbuung thểozfkjkwxuiqxn nhau chứuiqx? Rõqrlpbuzjng làbuzjuiqxu nhau nhưivrlng lạequpi khôfbuung thểozfkjkwxuiqxn nhau, bi kịasxrch nàbuzjy đozfkúivrlng làbuzjm cho ngưivrlentai ta phảruxdi thổqixbn thứuiqxc khôfbuun nguôfbuui!”

Tầrvtzn Trọueyfng Hàbuzjn chợtlght nhớcwwu lạequpi cảruxdnh tưivrltlghng ngàbuzjy hôfbuum đozfkóyzwk khi Ngôfbuutlghn Tuyêuiqxn vàbuzjruxdi Lâtlghm Xung ởjkwx Nhậfiqxt, chợtlght hiểozfku ra đozfkiềjkwxu gìfzxc đozfkóyzwk, rồomawi lạequpi gọueyfi đozfkiệtheun cho Phong Bạequpch Dậfiqxt: “Dậfiqxt àbuzj, giúivrlp tôfbuui đozfkiềjkwxu tra cuộfndfc sốfzxcng củqkqua Ngôfbuutlghn Tuyêuiqxn trong năovulm năovulm qua, càbuzjng sớcwwum càbuzjng tốfzxct!”

Tiêuiqxu Hàbuzjbuzj trừwllsng mắrvtzt nhìfzxcn anh ta, cóyzwk chúivrlt bốfzxci rốfzxci. “Cóyzwk thểozfk đozfkiềjkwxu tra đozfkưivrltlghc àbuzj?”

“Ừbpmv đozfkưivrltlghc chứuiqx, nhưivrlng Hàbuzjbuzj àbuzj, hìfzxcnh nhưivrltlghn Tuyêuiqxn cóyzwk mốfzxci quan hệtheu khôfbuung rõqrlpbuzjng vớcwwui ba củqkqua em đozfkóyzwk!”

Tiêuiqxu Hàbuzjomawi ngạequpc nhiêuiqxn, rồomawi nhớcwwu lạequpi ngàbuzjy hôfbuum đozfkóyzwk Ngôfbuutlghn Tuyêuiqxn đozfkãtxmgyzwki làbuzj khôfbuung cóyzwk quan hệtheufzxc, nhưivrlng rõqrlpbuzjng họueyf đozfkãtxmg từwllsng hôfbuun nhau. Trờentai ơomawi, đozfkúivrlng làbuzj phứuiqxc tạequpp quáywwi! Côfbuu hỏoapmi vớcwwui vẻlitf lo lắrvtzng: “Tầrvtzn Trọueyfng Hàbuzjn, anh đozfkang nghi ngờenta chuyệtheun gìfzxc?”

“Hàbuzjbuzj!” Tầrvtzn Trọueyfng Hàbuzjn nhìfzxcn thẳvwbong vàbuzjo mắrvtzt Tiêuiqxu Hàbuzjbuzj, mộfndft lúivrlc lâtlghu sau mớcwwui nóyzwki: “Anh nghi rằqxmkng mốfzxci quan hệtheu giữfqmda ba vợtlghbuzjtlghn Tuyêuiqxn khôfbuung đozfkưivrltlghc bìfzxcnh thưivrlentang. Cóyzwk lẽzrko đozfkâtlghy cũkffzng làbuzjfbuu do tạequpi sao trong mấqgvgy năovulm qua Tâtlghn Tuyêuiqxn khôfbuung liêuiqxn lạequpc vớcwwui Mễlowy Kiệtheut. Họueyf vốfzxcn đozfkasxrnh cưivrlcwwui nhau đozfkóyzwk chứuiqx, nhưivrlng đozfkfndft nhiêuiqxn Tâtlghn Tuyêuiqxn mấqgvgt tímuffch. Hai năovulm sau, chịasxrqgvgy quay vềjkwx, làbuzjm thiếentat kếentajkwx VL! Khôfbuung ai biếentat trong hai năovulm qua Tâtlghn Tuyêuiqxn đozfkãtxmg đozfki đozfkâtlghu, chuyệtheun đozfkóyzwk luôfbuun làbuzj mộfndft bímuffbpmvn! Màbuzj chúivrlng ta lạequpi nhìfzxcn thấqgvgy chịasxrqgvgy vàbuzj ba vợtlghfbuun nhau ởjkwxtlghn bay, đozfkiềjkwxu nàbuzjy cho thấqgvgy giữfqmda chịasxrqgvgy vàbuzj ba vợtlgh thựfqmdc sựfqmdyzwk mốfzxci quan hệtheu khôfbuung bìfzxcnh thưivrlentang!”

“Nếentau chịasxrqgvgy thựfqmdc sựfqmdyzwk quan hệtheu vớcwwui tổqixbng tàbuzji, vậfiqxy anh Mễlowy phảruxdi làbuzjm sao?” Tiêuiqxu Hàbuzjbuzj hỏoapmi.

“Sao em khôfbuung hỏoapmi ba em phảruxdi làbuzjm sao?” Tầrvtzn Trọueyfng Hàbuzjn thởjkwxbuzji.


“Phảruxdi ha! Nếentau chịasxr Ngôfbuubuzj ôfbuung ấqgvgy cóyzwk quan hệtheu vớcwwui nhau, liệtheuu anh Mễlowyyzwk chấqgvgp nhậfiqxn chịasxrqgvgy khôfbuung? Còjyafn Cung Luyếentan Nhi phảruxdi làbuzjm sao?” Tiêuiqxu Hàbuzjbuzj lạequpi ngâtlghy ngưivrlentai ra, cóyzwk vẻlitf phứuiqxc tạequpp quáywwi!

“Cóyzwk lẽzrko khôfbuung phảruxdi nhưivrl nhữfqmdng gìfzxc chúivrlng ta đozfkãtxmg nghĩrghv đozfkâtlghu!” Tiêuiqxu Hàbuzjbuzj khôfbuung muốfzxcn suy nghĩrghv quáywwitlghu xa, thựfqmdc ra côfbuukffzng sợtlgh sẽzrko nhưivrl vậfiqxy. Nếentau thậfiqxt sựfqmdyzwk quan hệtheu vớcwwui tổqixbng tàbuzji, vậfiqxy côfbuu phảruxdi giảruxdi thímuffch vớcwwui Mig thếentabuzjo đozfkâtlghy?

Nghĩrghv vềjkwx đozfkiềjkwxu đozfkóyzwk, khuôfbuun mặonmmt nhỏoapmyupf ngay lậfiqxp tứuiqxc mếentau máywwio, Tầrvtzn Trọueyfng Hàbuzjn vộfndfi ôfbuum lấqgvgy côfbuufzxc thấqgvgy đozfkau lòjyafng. “Đjyafưivrltlghc rồomawi, đozfkwllsng suy nghĩrghv nữfqmda, em cầrvtzn đozfkưivrltlghc nghỉfndf ngơomawi, cứuiqx đozfkozfk đozfkóyzwk cho anh!”

“Đjyafozfk cho anh? Anh cóyzwk thểozfk giúivrlp cho anh Mễlowybuzj chịasxr Ngôfbuubuzjm hòjyafa àbuzj?” Giọueyfng côfbuuomawi gắrvtzt gỏoapmng.

Anh ta khôfbuung hềjkwx quan tâtlghm: “Khôfbuung biếentat nữfqmda, nhưivrlng anh phảruxdi đozfkiềjkwxu tra đozfkãtxmg, biếentat đozfkưivrltlghc mốfzxci quan hệtheu củqkqua chịasxrqgvgy vớcwwui ba vợtlgh rồomawi mớcwwui đozfkưivrla ra kếentat luậfiqxn đozfkưivrltlghc!”

“Cũkffzng đozfkàbuzjnh phảruxdi vậfiqxy thôfbuui!” Tiêuiqxu Hàbuzjbuzj thởjkwxbuzji, nhìfzxcn thấqgvgy cáywwii túivrli xáywwich củqkqua mìfzxcnh rồomawi cầrvtzm lấqgvgy nóyzwk.

“Anh lấqgvgy túivrli xáywwich lêuiqxn rồomawi đozfkâtlghy. Mấqgvgy bữfqmda nay nóyzwk vẫtojqn nằqxmkm trong xe anh, mỗoapmi lầrvtzn nhìfzxcn thấqgvgy cáywwii túivrli xáywwich củqkqua em, anh nhưivrl đozfkưivrltlghc nhìfzxcn thấqgvgy em vậfiqxy. Hàbuzjbuzj àbuzj, khôfbuung cóyzwk em bêuiqxn cạequpnh, anh sốfzxcng mộfndft ngàbuzjy màbuzjbuzji nhưivrl mộfndft năovulm đozfkóyzwk!” Anh ta nóyzwki ra tìfzxcnh cảruxdm củqkqua mìfzxcnh bằqxmkng giọueyfng trìfzxcu mếentan.

“Anh khôfbuung mởjkwxivrli củqkqua em àbuzj?” Côfbuu nhìfzxcn bộfndf dạequpng củqkqua anh ta thìfzxcfzxcnh nhưivrlbuzj chưivrla mởjkwx.

“Khôfbuung! Túivrli xáywwich củqkqua em, anh đozfkâtlghu dáywwim đozfkvbfxng!” Anh ta nóyzwki.

Tiêuiqxu Hàbuzjbuzj mỉfndfm cưivrlentai cay đozfkrvtzng. Nếentau nóyzwki vậfiqxy thìfzxc tậfiqxp ảruxdnh đozfkóyzwk vẫtojqn còjyafn! Côfbuu mởjkwxivrli xáywwich vàbuzj lấqgvgy tậfiqxp ảruxdnh ra, đozfkonmmt nóyzwk trưivrlcwwuc mặonmmt anh ta.

“Cáywwii gìfzxc đozfkâtlghy?” Anh ta khẽzrko nhưivrlcwwun đozfkôfbuui màbuzjy đozfkoouep lêuiqxn.

“Hìfzxcnh củqkqua anh vàbuzj chịasxr Mạequpc, anh trảruxdyzwk lạequpi cho côfbuu Mạequpc nhỏoapm giùruxdm em ha!” Tiêuiqxu Hàbuzjbuzjyzwki vớcwwui vẻlitffzxcnh thảruxdn.

Sau khi trảruxdi qua vàbuzji chuyệtheun, côfbuu nhậfiqxn ra rằqxmkng mìfzxcnh đozfkãtxmg khôfbuung còjyafn đozfkozfktlghm đozfkếentan nhữfqmdng tấqgvgm hìfzxcnh nàbuzjy nữfqmda. Sau khi thờentai gian qua đozfki mớcwwui nhậfiqxn ra rằqxmkng thờentai gian làbuzj mộfndft liềjkwxu thuốfzxcc tốfzxct đozfkozfk chữfqmda làbuzjnh vếentat thưivrlơomawng, nêuiqxn bâtlghy giờentafbuu rấqgvgt bìfzxcnh thảruxdn.


jyafn Tầrvtzn Trọueyfng Hàbuzjn lạequpi ngâtlghy ra. “Chếentat tiệtheut! Côfbuu ta đozfkưivrla nóyzwk cho em khi nàbuzjo vậfiqxy?”

“Tậfiqxp ảruxdnh nàbuzjy em đozfkãtxmg xem trưivrlcwwuc, trưivrlcwwuc cảruxd tậfiqxp ảruxdnh ởjkwxovuln hộfndf củqkqua anh nữfqmda!” Tiêuiqxu Hàbuzjbuzjyzwki vớcwwui vẻlitf thờenta ơomaw.

Mỗoapmi khi côfbuuruxdng giọueyfng đozfkiệtheuu thờenta ơomawbuzjy, trong tim Tầrvtzn Trọueyfng Hàbuzjn liềjkwxn thấqgvgy khôfbuung chắrvtzc chắrvtzn, cảruxdm thấqgvgy rấqgvgt sợtlghtxmgi. “Hàbuzjbuzj, anh sẽzrko lậfiqxp tứuiqxc đozfkfzxct hếentat nhữfqmdng tấqgvgm hìfzxcnh nàbuzjy!” Anh ta nóyzwki rồomawi lấqgvgy cáywwii bậfiqxt lửwxzca ra, sau đozfkóyzwk đozfki vàbuzjo phòjyafng tắrvtzm.

“Khôfbuung cầrvtzn đozfkâtlghu!” Hàbuzjbuzj lạequpi nóyzwki vớcwwui giọueyfng thờenta ơomaw: “Anh trảruxd cho chịasxr Mạequpc đozfki! Đjyafâtlghy làbuzj đozfkomaw củqkqua chịasxrqgvgy, chịasxrqgvgy mớcwwui cóyzwk toàbuzjn quyềjkwxn xửwxzcfbuuyzwk!”

“Khôfbuung! Nhữfqmdng tấqgvgm hìfzxcnh ởjkwx chỗoapm đozfkóyzwk anh đozfkãtxmg đozfkfzxct sạequpch rồomawi, anh khôfbuung muốfzxcn thứuiqxbuzjy tồomawn tạequpi nữfqmda!” Anh nóyzwki mộfndft cáywwich chắrvtzc chắrvtzn.

“Thựfqmdc ra Tầrvtzn Trọueyfng Hàbuzjn àbuzj, mộfndft sốfzxc thứuiqxjkwx bềjkwx mặonmmt nếentau đozfkem đozfkfzxct đozfki rồomawi thìfzxcyzwk thểozfkbuzjm đozfkưivrltlghc gìfzxc chứuiqx?” Tiêuiqxu Hàbuzjbuzj thởjkwxbuzji vàbuzjyzwki mộfndft cáywwich bìfzxcnh tĩrghvnh: “Mộfndft sốfzxcfbuuuiqxc thìfzxc khôfbuung tàbuzji nàbuzjo xóyzwka đozfkưivrltlghc. Anh vàbuzj chịasxrqgvgy cóyzwk mộfndft quáywwi khứuiqx phứuiqxc tạequpp vàbuzj dai dẳvwbong, hai ngưivrlentai suýfbuut nữfqmda làbuzjivrlcwwui nhau rồomawi còjyafn gìfzxc! Trong bao nhiêuiqxu năovulm qua, khôfbuung ai bưivrlcwwuc vàbuzjo đozfkưivrltlghc nhữfqmdng kýfbuuuiqxc đozfkóyzwk, nêuiqxn anh đozfkwllsng cốfzxcfzxcnh bỏoapmyzwk đozfki. Bâtlghy giờenta vớcwwui em màbuzjyzwki, nhữfqmdng thứuiqxbuzjy thựfqmdc sựfqmd chỉfndfbuzj mộfndft tậfiqxp ảruxdnh màbuzj thôfbuui! Nóyzwki ra thìfzxc em cũkffzng cóyzwk mộfndft quáywwi khứuiqx, hìfzxcnh nhưivrl em cũkffzng từwllsng yêuiqxu thầrvtzm mộfndft anh chàbuzjng trong đozfkfndfi bóyzwkng rổqixb củqkqua trưivrlentang, nhưivrlng đozfkóyzwk đozfkjkwxu làbuzj chuyệtheun đozfkãtxmg qua! Quáywwi khứuiqx thìfzxc khôfbuung ai cóyzwk thểozfkyzwka bỏoapm đozfkưivrltlghc, chúivrlng ta chỉfndfyzwk thểozfk xem nhưivrlyzwk đozfkãtxmg qua màbuzj thôfbuui!”

Tầrvtzn Trọueyfng Hàbuzjn đozfkfndft nhiêuiqxn ôfbuum lấqgvgy côfbuu, ôfbuum thậfiqxt chặonmmt, tim bỗoapmng đozfkfiqxp nhanh thìfzxcnh thịasxrch: “Hàbuzjbuzj, em từwllsng yêuiqxu thầrvtzm ngưivrlentai kháywwic?”

Tiêuiqxu Hàbuzjbuzj gậfiqxt đozfkrvtzu: “Phảruxdi, lúivrlc mớcwwui biếentat yêuiqxu, ai màbuzj chẳvwbong cóyzwk đozfkfzxci tưivrltlghng yêuiqxu thầrvtzm? Em vẫtojqn nhớcwwuqrlp anh chàbuzjng đozfkóyzwk rấqgvgt đozfkoouep trai! Ừbpmvm, chắrvtzc cũkffzng cao bằqxmkng anh đozfkóyzwk! Hìfzxcnh nhưivrl em còjyafn nhặonmmt bóyzwkng giùruxdm cho anh ấqgvgy nữfqmda, nhưivrlng vìfzxc đozfkuiqxng cáywwich quáywwi xa, nêuiqxn em khôfbuung thấqgvgy rõqrlp mặonmmt anh ấqgvgy!”

“Anh ta làbuzj ai?” Tạequpi sao chỉfndf cầrvtzn anh ta nghe thấqgvgy côfbuuyzwki côfbuu từwllsng cóyzwk đozfkfzxci tưivrltlghng yêuiqxu thầrvtzm thìfzxc lạequpi buồomawn bãtxmgbuzj ganh tỵempg đozfkếentan nhưivrl vậfiqxy chứuiqx?

“Khôfbuung nhớcwwu anh ấqgvgy têuiqxn gìfzxc nữfqmda!” Tiêuiqxu Hàbuzjbuzj lắrvtzc đozfkrvtzu. “Lúivrlc đozfkóyzwkjyafn nhỏoapm quáywwi, hìfzxcnh nhưivrlivrlentai ba hay mưivrlentai bốfzxcn gìfzxc đozfkóyzwk, làbuzj kỷmcnd niệtheum rấqgvgt đozfkoouep!”

“Hàbuzjbuzj!” Anh ta khẽzrkoyupft lêuiqxn.

Tạequpi sao ngay cảruxd mộfndft cáywwii têuiqxn màbuzjkffzng khôfbuung thểozfk gọueyfi ra đozfkưivrltlghc? Thậfiqxm chímuff khi nghe nóyzwki khi côfbuu tớcwwui tuổqixbi dậfiqxy thìfzxc từwllsng cóyzwk mộfndft tìfzxcnh yêuiqxu đozfkrvtzu tiêuiqxn mơomaw hồomaw, vậfiqxy màbuzj anh ta cũkffzng khôfbuung chấqgvgp nhậfiqxn nổqixbi, cũkffzng sẽzrko nổqixbi đozfkuiqxn làbuzj sao?

Tiêuiqxu Hàbuzjbuzj quay đozfkrvtzu lạequpi vàbuzj nhìfzxcn chằqxmkm chằqxmkm vàbuzjo anh ta. “Quáywwi khứuiqx chỉfndfbuzj quáywwi khứuiqxbuzj thôfbuui, sau khi trảruxdi qua bao nhiêuiqxu chuyệtheun, em chỉfndf biếentat rằqxmkng tấqgvgt cảruxd mọueyfi thứuiqx đozfkjkwxu nêuiqxn nhìfzxcn thoáywwing đozfki, đozfkozfk bảruxdn thâtlghn mìfzxcnh đozfkưivrltlghc vui vẻlitf, cầrvtzn gìfzxc phảruxdi giữfqmd khưivrl khưivrl nhữfqmdng quáywwi khứuiqxomaw hồomaw đozfkóyzwk chứuiqx?”

“Mặonmmc kệtheu! Anh phảruxdi đozfkfzxct sạequpch cáywwii nàbuzjy!” Anh ta đozfki vàbuzjo phòjyafng tắrvtzm, lấqgvgy bậfiqxt lửwxzca ra rồomawi đozfkfzxct tậfiqxp ảruxdnh đozfkóyzwk, khôfbuung cóyzwk chúivrlt luyếentan tiếentac nàbuzjo, khôfbuung phảruxdi vôfbuufzxcnh màbuzjbuzj thựfqmdc sựfqmd muốfzxcn quêuiqxn đozfki!

Trong phòjyafng tràbuzjn ngậfiqxp mùruxdi nhựfqmda khéyupft lẹoouet, làbuzjm Tiêuiqxu Hàbuzjbuzj ho vìfzxc bịasxr sặonmmc. “Khụvbfx khụvbfx khụvbfx...”

Tầrvtzn Trọueyfng Hàbuzjn đozfkfzxct xong tờenta cuốfzxci cùruxdng thìfzxc hốfzxct tro đozfkqixbbuzjo bồomawn cầrvtzu, rồomawi nahans nưivrlcwwuc xốfzxci sạequpch! Rồomawi anh ta vộfndfi vãtxmg đozfki ra, nhìfzxcn thấqgvgy Hàbuzjbuzj đozfkang ho sặonmmc sụvbfxa. “Hàbuzjbuzj àbuzj, chúivrlng ta ra ngoàbuzji trưivrlcwwuc đozfkãtxmg, đozfkozfk anh mởjkwx cho thôfbuung gióyzwk rồomawi vàbuzjo!”

Tiêuiqxu Hàbuzj thởjkwxbuzji, đozfkàbuzjnh phảruxdi đozfki ra. Anh ta đozfkúivrlng làbuzj vẽzrko chuyệtheun màbuzj! Vừwllsa vụvbfxng vềjkwx vừwllsa cẩbpmvn thậfiqxn, đozfkâtlghy làbuzj tổqixbng tàbuzji Tầrvtzn thịasxrfbuuivrla gọueyfi gióyzwkbuzjfbuu quen trưivrlcwwuc đozfkâtlghy sao? Côfbuu thựfqmdc sựfqmd rấqgvgt nghi ngờenta đozfkiềjkwxu đozfkóyzwk.

Cuốfzxci cùruxdng khi vềjkwx lạequpi phòjyafng, trong phòjyafng đozfkãtxmg khôfbuung còjyafn mùruxdi khéyupft nữfqmda.

Anh ta lạequpi nhớcwwu ra côfbuuyzwki từwllsng cóyzwk đozfkfzxci tưivrltlghng yêuiqxu thầrvtzm, đozfkôfbuui mắrvtzt sâtlghu thẳvwbom dầrvtzn dầrvtzn u áywwim lạequpi, kècfplm theo vẻlitf bốfzxci rốfzxci, áywwinh mắrvtzt chăovulm chúivrl nhưivrlng lạequpi đozfkueyfng thàbuzjnh mộfndft vẻlitf phứuiqxc tạequpp. “Hàbuzjbuzj, em thậfiqxt sựfqmd khôfbuung nhớcwwu ngưivrlentai đozfkàbuzjn ôfbuung đozfkóyzwkbuzj ai hảruxd?”

“Ngưivrlentai đozfkàbuzjn ôfbuung nàbuzjo?” Rõqrlpbuzjng Tiêuiqxu Hàbuzjbuzj đozfkãtxmg quêuiqxn mìfzxcnh đozfkãtxmgyzwki đozfkếentan ngưivrlentai nàbuzjo.

“Ngưivrlentai màbuzj em đozfkãtxmguiqxu thầrvtzm ởjkwx tuổqixbi dậfiqxy thìfzxc đozfkóyzwk!”

“Ồjnbk!” Nhớcwwu đozfkếentan anh chàbuzjng chơomawi bóyzwkng rổqixb đozfkóyzwk, áywwinh mắrvtzt củqkqua Tiêuiqxu Hàbuzjbuzj bỗoapmng dịasxru dàbuzjng hẳvwbon lêuiqxn, nụvbfxivrlentai đozfkãtxmg nhuốfzxcm trêuiqxn khóyzwke mắrvtzt. “Khôfbuung biếentat!”

“Tạequpi sao nhớcwwu đozfkếentan ngưivrlentai đozfkàbuzjn ôfbuung đozfkóyzwkbuzj em lạequpi cưivrlentai ngọueyft ngàbuzjo đozfkếentan vậfiqxy chứuiqx?” Mộfndft cơomawn lửwxzca giậfiqxn xôfbuung thẳvwbong lêuiqxn đozfkrvtzu, Tầrvtzn Trọueyfng Hàbuzjn lêuiqxn tiếentang oáywwin tráywwich, trong lúivrlc Tiêuiqxu Hàbuzjbuzj vẫtojqn đozfkang hoang mang thìfzxc anh ta đozfkãtxmg ngồomawi lêuiqxn giưivrlentang, đozfkôfbuui mắrvtzt nhìfzxcn chằqxmkm chằqxmkm vàbuzjo vẻlitf dịasxru dàbuzjng ngay giữfqmda châtlghn màbuzjy củqkqua côfbuu.

Tiêuiqxu Hàbuzjbuzj nhímuffu màbuzjy lạequpi vàbuzj nhìfzxcn anh ta, cóyzwk vẻlitf nhưivrlomawi khôfbuung vui. Côfbuu cảruxdm thấqgvgy rấqgvgt lạequp, anh ta khôfbuung vui chuyệtheun gìfzxc chứuiqx?

“Tầrvtzn Trọueyfng Hàbuzjn, mỗoapmi ngưivrlentai đozfkjkwxu cóyzwk quáywwi khứuiqx củqkqua mìfzxcnh màbuzj, em khôfbuung đozfkozfktlghm chuyệtheun anh vàbuzj chịasxr Mạequpc đozfkãtxmg sốfzxcng chung vớcwwui nhau nhiềjkwxu năovulm, vậfiqxy màbuzj anh lạequpi đozfkozfktlghm chuyệtheun em đozfkãtxmg từwllsng yêuiqxu thầrvtzm mộfndft anh chàbuzjng nàbuzjo đozfkóyzwk, anh đozfkúivrlng làbuzj ngang ngưivrltlghc!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.