Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 136 :

    trước sau   
“Bàfgjjn bạefcfc cáiiyqi con khỉoaza! Khôcylpng còyznun gìhvhb đofvdbxhrfgjjn bạefcfc nữckuta!” Bùtrtvi Lâqbmsm Xung cưvenriiyqi phìhvhbaalf đofvdxgevu dâqbmsy bêbbfhn kia, bộvgwh dạefcfng rấavcnt đofvdckutc ýrkyr. “Ha ha... Khôcylpng ngờiiyq họwxvltrtvi nàfgjjy chớkxvjp mắckutt màfgjjvifl đofvdưvenrzwvvc nhiềlwsju ngưvenriiyqi thâqbmsn đofvdếvgwhn vậvifly, đofvdúayrqng làfgjj rấavcnt vui!”

Tầxgevn Lăbiaong Hàfgjjng nhíckutu màfgjjy, đofvdưvenra đofvdiệywgzn thoạefcfi ra xa tai mìhvhbnh mộvgwht chúayrqt, khôcylpng muốjebnn nghe thấavcny tiếvgwhng cưvenriiyqi tựbddgckutn củqbmsa Bùtrtvi Lâqbmsm Xung, ôcylpng ta khôcylpng hềlwsj quêbbfhn vẻttve uy phong củqbmsa mìhvhbnh khi sai ngưvenriiyqi đofvdếvgwhn cưvenrkxvjp Hàfgjjfgjj đofvdi lúayrqc nãckuty.

Tầxgevn Lăbiaong Hàfgjjng cứysil nghe cứysil nghe rồvobai ngọwxvln lửtwkha giậvifln bịwxvl khơvgwhi dậvifly. “Bùtrtvi Lâqbmsm Xung, anh cóvifl bảbhdin lĩuemznh hơvgwhn thìhvhbcnhfng chỉoazafgjj ôcylpng ngoạefcfi củqbmsa Ngữckut Đywgziềlwsjn, tôcylpi mớkxvji làfgjj ôcylpng nộvgwhi củqbmsa nóvifl, cho dùtrtv theo họwxvl củqbmsa anh thìhvhb anh cũcnhfng chỉoazafgjj ôcylpng ngoạefcfi thôcylpi, chúayrqng tôcylpi mớkxvji làfgjj ngưvenriiyqi mộvgwht nhàfgjj!”

“Khốjebnn kiếvgwhp!” Bùtrtvi Lâqbmsm Xung vốjebnn đofvdang rấavcnt tựbddgfgjjo liềlwsjn lậviflp tứysilc cau màfgjjy lạefcfi: “Hừjebn! Tôcylpi sẽynombbfhu Ngữckut Đywgziềlwsjn vàfgjj Thịwxvlnh Thịwxvlnh gọwxvli tôcylpi làfgjj ôcylpng nộvgwhi, cho anh làfgjj ôcylpng ngoạefcfi! Ha ha... Nàfgjjo, Thịwxvlnh Thịwxvlnh, gọwxvli ôcylpng nộvgwhi đofvdi con!”

Tầxgevn Lăbiaong Hàfgjjng nghe vậvifly, mặcylpt liềlwsjn táiiyqi xanh!

“Ba! Ba mau hỏzaloi Hàfgjjfgjj sao rồvobai đofvdi!” Tầxgevn Trọwxvlng Hàfgjjn lo cho sứysilc khỏzaloe củqbmsa Hàfgjjfgjj.


“Bùtrtvi Lâqbmsm Xung, tôcylpi khôcylpng thèzfnvm gâqbmsy vớkxvji anh. Con trai tôcylpi hỏzaloi Hàfgjjfgjj nhưvenr thếvgwhfgjjo rồvobai. Anh cóvifl đofvdbxhrvifl bịwxvl lạefcfnh khôcylpng vậvifly? Nóvifl cầxgevn phảbhdii tịwxvlnh dưvenrqvlang, anh cóvifl biếvgwht khôcylpng?"

“Hừjebn! Con trai anh? Tạefcfi sao tôcylpi phảbhdii nóvifli cho anh biếvgwht tìhvhbnh hìhvhbnh củqbmsa Hàfgjjfgjj? Anh nóvifli cho thằywgzng nhóviflc đofvdóvifl biếvgwht, kêbbfhu nóvifl đofvdi chếvgwht đofvdi!” Bùtrtvi Lâqbmsm Xung tắckutt đofvdiệywgzn thoạefcfi mộvgwht cáiiyqi rụmqyqp.

Hai cha con nhìhvhbn cáiiyqi đofvdiệywgzn thoạefcfi bịwxvl ngắckutt ngang, ai cũcnhfng sa sầxgevm mặcylpt lạefcfi.

“Ba! Con đofvdi tìhvhbm Hàfgjjfgjj!” Tầxgevn Trọwxvlng Hàfgjjn hoang mang lo sợzwvv.

“Vềlwsj nhàfgjj nghỉoaza ngơvgwhi trưvenrkxvjc đofvdãckut, nghỉoaza cho khỏzaloe rồvobai hẵcylpng đofvdi! Bâqbmsy giờiiyqtrtvi Lâqbmsm Xung đofvdang tứysilc giậvifln, con đofvdếvgwhn đofvdóvifl, ôcylpng ta chắckutc chắckutn sẽynomyznun giậvifln hơvgwhn, e rằywgzng cóvifl đofvdi cũcnhfng vôcylp íckutch thôcylpi!”

“Nhưvenrng màfgjj...”

“Đywgzjebnng nhưvenrng nhịwxvlhvhb nữckuta, vềlwsj nhàfgjj trưvenrkxvjc!” Tầxgevn Lăbiaong Hàfgjjng lạefcfnh lùtrtvng nóvifli: “Nếvgwhu sớkxvjm biếvgwht cóvifl ngàfgjjy hôcylpm nay, sao lúayrqc đofvdxgevu lạefcfi còyznun làfgjjm vậvifly?”

“Cháiiyqu ngoan, nàfgjjo, gọwxvli ôcylpng nộvgwhi đofvdi con!” Bùtrtvi Lâqbmsm Xung đofvdang lôcylpi kéqzjto hai đofvdysila trẻttveaalf trong phòyznung kháiiyqch củqbmsa biệywgzt thựbddg nhàfgjj họwxvltrtvi.

Hai đofvdysila trẻttvefgjjy môcylpi đofvdzalobiaong trắckutng, vôcylptrtvng dễbhdi thưvenrơvgwhng. Tựbddg nhiêbbfhn cóvifl thêbbfhm hai đofvdysila cháiiyqu ngoạefcfi, Bùtrtvi Lâqbmsm Xung cưvenriiyqi suốjebnt cảbhdi đofvdêbbfhm màfgjj khôcylpng khéqzjtp miệywgzng lạefcfi đofvdưvenrzwvvc.

Nhưvenrng hễbhdi nghĩuemz đofvdếvgwhn chuyệywgzn Hàfgjjfgjj bịwxvl sẩvppky thai, làfgjjm mấavcnt mộvgwht đofvdysila cháiiyqu ngoạefcfi kháiiyqc củqbmsa ôcylpng ta, trong lòyznung ôcylpng ta lạefcfi rấavcnt đofvdau! Con ngưvenriiyqi ta khi đofvdãckutvifl tuổqliai thìhvhb thưvenriiyqng bắckutt đofvdxgevu dễbhdi thưvenrơvgwhng cảbhdim, đofvdang cưvenriiyqi đofvdóvifl rồvobai bỗvsrong buồvoban đofvdóvifl! Tuy nhiêbbfhn, ôcylpng ta vẫmqyqn rấavcnt hạefcfnh phúayrqc, bởaalfi vìhvhb hai đofvdysila trẻttve đofvdang đofvdysilng trưvenrkxvjc mặcylpt đofvdâqbmsy rấavcnt dễbhdi thưvenrơvgwhng.

“Thịwxvlnh Thịwxvlnh, Ngữckut Đywgziềlwsjn, mau gọwxvli ôcylpng nộvgwhi đofvdi con!”

“Ôaihfng ơvgwhi, sao ôcylpng vui quáiiyq vậvifly? Chẳywgzng phảbhdii tụmqyqi con vẫmqyqn luôcylpn gọwxvli ôcylpng làfgjj ôcylpng àfgjj?” Thịwxvlnh Thịwxvlnh trợzwvvn trắckutng mắckutt, chưvenra từjebnng thấavcny ngưvenriiyqi ôcylpng nàfgjjo “ngớkxvj” đofvdếvgwhn vậvifly, khi cưvenriiyqi trôcylpng chẳywgzng kháiiyqc nàfgjjo mộvgwht kẻttve ngớkxvj ngẩvppkn!

“Ha ha... Thằywgzng nhóviflc, tạefcfi ôcylpng nộvgwhi vui màfgjj!” Bùtrtvi Lâqbmsm Xung nhéqzjto máiiyq Thịwxvlnh Thịwxvlnh, rấavcnt thíckutch bộvgwh dạefcfng khôcylpng sợzwvv sệywgzt củqbmsa cậviflu béqzjt.


Đywgzvsro Cảbhdinh vềlwsjiiyqo vớkxvji ôcylpng ta rằywgzng, cáiiyqc anh em đofvdãckut chĩuemza súayrqng vàfgjjo Dìhvhb Trưvenrơvgwhng, Thịwxvlnh Thịwxvlnh còyznun nóvifli vớkxvji vẻttve rấavcnt tòyznuyznu: “Chúayrq Đywgzvsro ơvgwhi, đofvdâqbmsy làfgjjayrqng thậviflt hảbhdi chúayrq? Cóvifl bắckutn chim đofvdưvenrzwvvc khôcylpng?”

fgjjm cho mấavcny anh em ởaalf đofvdóvifl đofvdlwsju háiiyq hốjebnc mồvobam ra, trêbbfhn khuôcylpn mặcylpt quanh năbiaom suốjebnt tháiiyqng lạefcfnh nhạefcft củqbmsa Đywgzvsro Cảbhdinh cũcnhfng nởaalf nụmqyqvenriiyqi, trêbbfhn đofvdưvenriiyqng bồvobang cậviflu béqzjt vềlwsj nhàfgjj, cậviflu còyznun lụmqyqc lọwxvli khắckutp ngưvenriiyqi anh ta đofvdbxhrhvhbm khẩvppku súayrqng, cứysil luôcylpn miệywgzng hỏzaloi: “Chúayrq ơvgwhi, súayrqng đofvdâqbmsu rồvobai? Súayrqng đofvdâqbmsu rồvobai chúayrq? Cho con mưvenrzwvvn chơvgwhi mộvgwht chúayrqt đofvdưvenrzwvvc khôcylpng?”

Nghe nóvifli Ngữckut Đywgziềlwsjn còyznun sợzwvv đofvdếvgwhn nỗvsroi khôcylpng dáiiyqm nóvifli gìhvhb, nhưvenrng cũcnhfng khôcylpng khóviflc, vìhvhb Thịwxvlnh Thịwxvlnh đofvdãckutvifli mộvgwht câqbmsu: “Ngữckut Đywgziềlwsjn đofvdjebnng sợzwvv, chúayrqfgjjy quen vớkxvji mẹzalofgjj, cáiiyqc chúayrq đofvdang đofvdưvenra chúayrqng ta đofvdi chơvgwhi tròyznu trốjebnn tìhvhbm vớkxvji ôcylpng nộvgwhi vàfgjj chúayrq Tầxgevn đofvdóvifl.”

trtvi Lâqbmsm Xung lạefcfi bồvobang Ngữckut Đywgziềlwsjn lêbbfhn, nghe nóvifli cậviflu béqzjt mớkxvji làfgjj con ruộvgwht củqbmsa Hàfgjjfgjj, nhìhvhbn mặcylpt cũcnhfng kháiiyq giốjebnng nhau, nhưvenrng hìhvhbnh nhưvenr Thịwxvlnh Thịwxvlnh giốjebnng Hàfgjjfgjjvgwhn. Nhưvenrng thôcylpi kệywgz, ôcylpng ta thíckutch hếvgwht, cảbhdi hai đofvdysila đofvdlwsju làfgjj cháiiyqu củqbmsa ôcylpng ta, dùtrtv ruộvgwht thịwxvlt hay nhặcylpt vềlwsj thìhvhb đofvdlwsju làfgjj cháiiyqu củqbmsa ôcylpng ta hếvgwht.

Ngữckut Đywgziềlwsjn ban đofvdxgevu hơvgwhi căbiaong thẳywgzng vàfgjj nhúayrqt nháiiyqt, nhưvenrng nhìhvhbn thấavcny Bùtrtvi Lâqbmsm Xung vui vẻttve nhưvenr vậvifly, cậviflu béqzjt liềlwsjn hếvgwht lo lắckutng.

trtvi Lâqbmsm Xung hỏzaloi: “Ngữckut Đywgziềlwsjn àfgjj, con sợzwvv ôcylpng nộvgwhi hảbhdi?”

Ngữckut Đywgziềlwsjn chớkxvjp chớkxvjp đofvdôcylpi mắckutt to vàfgjj nhìhvhbn thẳywgzng vàfgjjo đofvdôcylpi mắckutt cũcnhfng to củqbmsa Bùtrtvi Lâqbmsm Xung, bỗvsrong cảbhdim thấavcny kháiiyq thâqbmsn thiếvgwht. “Khôcylpng sợzwvv!”

“Hai ngưvenriiyqi chơvgwhi đofvdi, con lêbbfhn thăbiaom mẹzalo!” Thịwxvlnh Thịwxvlnh vừjebna đofvdếvgwhn làfgjj bịwxvltrtvi Lâqbmsm Xung giữckut lạefcfi, đofvdếvgwhn giờiiyqfgjjy chỉoaza biếvgwht mẹzalo đofvdang nghỉoaza ngơvgwhi trêbbfhn tầxgevng hai, cậviflu béqzjtvgwhi lo lắckutng.

“Em cũcnhfng đofvdi nữckuta, anh hai chờiiyq em vớkxvji!” Ngữckut Đywgziềlwsjn táiiyqch khỏzaloi tay Bùtrtvi Lâqbmsm Xung. “Anh hai ơvgwhi, khôcylpng phảbhdii mẹzalobbfhn ởaalf trong bệywgznh việywgzn àfgjj? Tạefcfi sao lạefcfi đofvdếvgwhn đofvdâqbmsy rồvobai?”

Thịwxvlnh Thịwxvlnh trợzwvvn mắckutt, liếvgwhc nhìhvhbn Bùtrtvi Lâqbmsm Xung đofvdang cưvenriiyqi rấavcnt tựbddgckutn kia, nóvifli nhưvenr ôcylpng cụmqyq non: “Nếvgwhu anh đofvdiiyqn khôcylpng sai thìhvhb mẹzalocnhfng bịwxvlvenrkxvjp đofvdếvgwhn đofvdâqbmsy đofvdóvifl! Ngưvenriiyqi ta chĩuemza súayrqng vàfgjjo ôcylpng nộvgwhi củqbmsa em, ôcylpng nộvgwhi củqbmsa em chắckutc cũcnhfng khôcylpng còyznun cáiiyqch nàfgjjo kháiiyqc!”

“Thằywgzng nhóviflc, ôcylpng khôcylpng phảbhdii làfgjj ngưvenriiyqi kháiiyqc, ôcylpng làfgjj ôcylpng ngoạefcfi củqbmsa cáiiyqc con!” Bùtrtvi Lâqbmsm Xung vừjebna nghe thấavcny hai chữckut “ngưvenriiyqi kháiiyqc” thìhvhb liềlwsjn cảbhdim thấavcny khôcylpng vui, ngay lậviflp tứysilc héqzjtt lêbbfhn từjebn phíckuta sau: “Ngoan nàfgjjo, mau gọwxvli ôcylpng ngoạefcfi đofvdi con!”

“Ôaihfng ơvgwhi, mẹzalo con đofvdãckut gọwxvli ôcylpng làfgjj ba chưvenra?” Thịwxvlnh Thịwxvlnh nhưvenrkxvjng màfgjjy, bộvgwh dạefcfng nhưvenr thểbxhr mẹzalohvhbnh chưvenra gọwxvli ba thìhvhbhvhbnh tuyệywgzt đofvdjebni sẽynom khôcylpng gọwxvli ôcylpng ngoạefcfi, vàfgjjcnhfng khôcylpng cho Ngữckut Đywgziềlwsjn gọwxvli ôcylpng ngoạefcfi.

trtvi Lâqbmsm Xung ngâqbmsy ngưvenriiyqi ra. Đywgzúayrqng làfgjj chưvenra, nhưvenrng sớkxvjm muộvgwhn cũcnhfng phảbhdii gọwxvli thôcylpi. “Tóviflm lạefcfi ta làfgjj ôcylpng ngoạefcfi củqbmsa cáiiyqc con!”


“Khi nàfgjjo mẹzalo gọwxvli ôcylpng làfgjj ba, tụmqyqi con sẽynom gọwxvli ôcylpng làfgjj ôcylpng ngoạefcfi.” Thịwxvlnh Thịwxvlnh nắckutm lấavcny tay củqbmsa Ngữckut Đywgziềlwsjn. “Ngữckut Đywgziềlwsjn, em nhớkxvj chưvenra?”

“Nhớkxvj rồvobai!” Ngữckut Đywgziềlwsjn lậviflp tứysilc gậviflt đofvdxgevu vớkxvji vẻttve nghiêbbfhm túayrqc. “Anh hai ơvgwhi, ba củqbmsa mẹzaloviflayrqng đofvdóvifl, liệywgzu mẹzalo sẽynom khôcylpng thíckutch ôcylpng ngoạefcfi cóviflayrqng khôcylpng anh?”

“Chúayrqng ta đofvdi thăbiaom mẹzalo, rồvobai em tựbddg hỏzaloi mẹzalo đofvdi ha!” Thịwxvlnh Thịwxvlnh nhưvenr sựbddgc nhớkxvj ra chuyệywgzn gìhvhb đofvdóvifl rồvobai nóvifli vớkxvji Ngữckut Đywgziềlwsjn: “Em lêbbfhn trưvenrkxvjc đofvdi.”

Ngữckut Đywgziềlwsjn ngoan ngoãckutn đofvdi tìhvhbm Tiêbbfhu Hàfgjjfgjj.

Thịwxvlnh Thịwxvlnh đofvdysilng trêbbfhn cầxgevu thang nhìhvhbn xuốjebnng Bùtrtvi Lâqbmsm Xung Chong rồvobai cau màfgjjy. “Ôaihfng ơvgwhi, ôcylpng cũcnhfng cưvenrkxvjp mẹzalo đofvdếvgwhn đofvdâqbmsy đofvdúayrqng khôcylpng?”

trtvi Lâqbmsm Xung ngâqbmsy ngưvenriiyqi ra, thấavcny hơvgwhi xấavcnu hổqlia, từjebn “cưvenrkxvjp” nàfgjjy nghe ra đofvdúayrqng làfgjj khôcylpng thoảbhdii máiiyqi. “Gìhvhbfgjjvenrkxvjp? Đywgzúayrqng làfgjj khóvifl nghe. Tạefcfi báiiyqc sĩuemzvifli mẹzalo con cóvifl thểbxhr xuấavcnt việywgzn đofvdưvenrzwvvc rồvobai, nêbbfhn ta mớkxvji đofvdóvifln mẹzalo con vềlwsj đofvdâqbmsy. Mẹzalo con làfgjj con gáiiyqi củqbmsa ta, tấavcnt nhiêbbfhn ta phảbhdii đofvdóvifln nóvifl vềlwsj đofvdâqbmsy rồvobai.”

“Ôaihfng ơvgwhi, mẹzalofgjj con gáiiyqi củqbmsa ôcylpng thậviflt hảbhdi?”

“Còyznun giảbhdi đofvdưvenrzwvvc sao?” Bùtrtvi Lâqbmsm Xung nhưvenrkxvjn màfgjjy lêbbfhn.

Thịwxvlnh Thịwxvlnh gậviflt đofvdxgevu nhưvenr đofvdang suy nghĩuemzhvhb đofvdóvifl, sau mộvgwht lúayrqc mớkxvji nóvifli: “Vậvifly ôcylpng đofvdóvifln mẹzalo vềlwsj đofvdâqbmsy rồvobai thìhvhb đofvdjebnng đofvdbxhr cho chúayrq Tầxgevn gặcylpp mẹzalo đofvdóvifl nha!”

“Cáiiyqi gìhvhb? Lẽynomfgjjo con khôcylpng thíckutch Tầxgevn Trọwxvlng Hàfgjjn?” Bùtrtvi Lâqbmsm Xung bồvobang Thịwxvlnh Thịwxvlnh lêbbfhn nhưvenr thểbxhr đofvdãckuthvhbm đofvdưvenrzwvvc mộvgwht ngưvenriiyqi tri kỷmizj. “Cháiiyqu ngoan, nóvifli cho ôcylpng ngoạefcfi nghe nàfgjjo!”

“Vốjebnn dĩuemz con cũcnhfng thíckutch chúayrqavcny lắckutm, nhưvenrng chúayrqavcny khôcylpng bảbhdio vệywgz tốjebnt cho mẹzalo, bâqbmsy giờiiyq con khôcylpng thíckutch nữckuta!” Mắckutt củqbmsa Thịwxvlnh Thịwxvlnh song song vớkxvji Bùtrtvi Lâqbmsm Xung. “Con muốjebnn tìhvhbm cho mẹzalo mộvgwht ngưvenriiyqi chồvobang cóvifl thểbxhr bảbhdio vệywgz mẹzalo!”

“Ờzalo! Chíckutvenrkxvjng vĩuemz đofvdefcfi lắckutm!” Bùtrtvi Lâqbmsm Xung cưvenriiyqi mộvgwht cáiiyqch gian xảbhdio, áiiyqnh mắckutt nghiêbbfhm nghịwxvl nhìhvhbn vàfgjjo Đywgzvsro Cảbhdinh vừjebna mớkxvji bưvenrkxvjc vàfgjjo cửtwkha, rồvobai ghéqzjtiiyqt vàfgjjo tai Thịwxvlnh Thịwxvlnh. “Con thấavcny khôcylpng? Chúayrq Đywgzvsro củqbmsa con thếvgwhfgjjo? Biếvgwht dùtrtvng súayrqng, còyznun khôcylpng ham gáiiyqi đofvdzalop, đofvdbhdim bảbhdio rằywgzng chỉoaza thưvenrơvgwhng yêbbfhu mộvgwht mìhvhbnh con gáiiyqi củqbmsa ta, cũcnhfng tứysilc làfgjj mẹzalo củqbmsa con. Con thấavcny sao hảbhdi? Cho chúayrqavcny làfgjjm ba củqbmsa con đofvdưvenrzwvvc khôcylpng?”

“Con thìhvhb khôcylpng cóvifl ýrkyr kiếvgwhn, nhưvenrng chưvenra chắckutc mẹzalo đofvdãckut muốjebnn tìhvhbm mộvgwht ngưvenriiyqi ba dưvenrzwvvng cho Ngữckut Đywgziềlwsjn!”


“Tạefcfi sao?”

“Vìhvhb mẹzalo thíckutch chúayrq Tầxgevn đofvdóvifl!” Thịwxvlnh Thịwxvlnh trợzwvvn mắckutt, cậviflu béqzjt chỉoaza muốjebnn làfgjjm cho chúayrq Tầxgevn lo lắckutng thôcylpi, khôcylpng đofvdưvenrzwvvc gặcylpp mẹzalo đofvdbxhr trừjebnng phạefcft chúayrqavcny, khôcylpng ngờiiyq ôcylpng lạefcfi tưvenraalfng thậviflt, đofvdúayrqng làfgjj! “Ôaihfng ơvgwhi, ôcylpng ngốjebnc quáiiyq! Suy nghĩuemz củqbmsa chúayrqng ta khôcylpng cùtrtvng cấavcnp, con phảbhdii đofvdi thăbiaom mẹzalo con đofvdâqbmsy!”

“Suy nghĩuemz khôcylpng cùtrtvng cấavcnp? Tấavcnt nhiêbbfhn rồvobai, ta đofvdãckut gầxgevn 50, cùtrtvng cấavcnp vớkxvji thằywgzng nhóviflc 5 tuổqliai nhưvenr con, vậvifly chẳywgzng phảbhdii sẽynom bịwxvl ngưvenriiyqi ta cưvenriiyqi rớkxvjt răbiaong àfgjj!”

“Tạefcfi ôcylpng ngốjebnc quáiiyq thôcylpi! Chỉoaza sốjebn IQ còyznun khôcylpng bằywgzng mộvgwht đofvdysila béqzjtbiaom tuổqliai!” Thịwxvlnh Thịwxvlnh lắckutc đofvdxgevu vớkxvji vẻttve bấavcnt lựbddgc. “Ôaihfng ơvgwhi, ôcylpng thậviflt sựbddgfgjj ba củqbmsa mẹzalo con đofvdóvifl hảbhdi?”

“Con nghi ngờiiyq àfgjj?”

“Cóvifl mộvgwht chúayrqt!” Thịwxvlnh Thịwxvlnh tuộvgwht xuốjebnng khỏzaloi tay củqbmsa Bùtrtvi Lâqbmsm Xung. “Ôaihfng ơvgwhi, nhưvenrng ôcylpng nóvifli lờiiyqi thìhvhb phảbhdii giữckut lờiiyqi đofvdóvifl! Đywgzjebnng cho chúayrq Tầxgevn vàfgjjo gặcylpp mẹzalo đofvdóvifl nha!”

“Biếvgwht rồvobai! Thằywgzng nhóviflc, dáiiyqm sắckutp xếvgwhp côcylpng việywgzc cho ta nữckuta!” Bùtrtvi Lâqbmsm Xung cưvenriiyqi vàfgjjvifli, nhưvenrng khôcylpng hềlwsj cảbhdim thấavcny tứysilc giậvifln, nhìhvhbn bóviflng dáiiyqng nhỏzalockutu củqbmsa Thịwxvlnh Thịwxvlnh biếvgwhn mấavcnt ởaalfviflc cầxgevu thang, ôcylpng ta chỉoaza lắckutc đofvdxgevu vàfgjj mỉoazam cưvenriiyqi.

ayrqc nàfgjjy Đywgzvsro Cảbhdinh đofvdi lêbbfhn cầxgevu thang: “Chàfgjjo ba nuôcylpi!”

“Hmm?” Bùtrtvi Lâqbmsm Xung nhưvenrkxvjn màfgjjy lêbbfhn. “Chuyệywgzn đofvdóvifl xửtwkhrkyr sao rồvobai?”

“Chịwxvlavcny khôcylpng mang theo bấavcnt cứysil thứysilhvhb, chỉoaza đofvdem theo nhữckutng thứysil củqbmsa năbiaom năbiaom trưvenrkxvjc!” Đywgzvsro Cảbhdinh nóvifli: “Ba nuôcylpi àfgjj, năbiaom năbiaom rồvobai, con thấavcny rõzwvv ba rấavcnt thíckutch chịwxvl Ngôcylp, ba thậviflt sựbddg buôcylpng tay nhưvenr vậvifly sao?”

trtvi Lâqbmsm Xung ngâqbmsy ngưvenriiyqi ra, vẻttve mặcylpt hơvgwhi lạefcf. “Ha, Đywgzvsro Cảbhdinh! Ba đofvdãckut qua đofvdvgwh tuổqliai say mêbbfh trong tìhvhbnh yêbbfhu rồvobai, lớkxvjn tuổqliai rồvobai nêbbfhn chỉoaza cầxgevn tìhvhbnh thâqbmsn!”

qbmsy giờiiyq ôcylpng ta cóvifl con gáiiyqi vàfgjj cháiiyqu ngoạefcfi làfgjj đofvdãckut cảbhdim thấavcny đofvdqbms lắckutm rồvobai.

“Nhưvenrng chịwxvl Ngôcylp trôcylpng rấavcnt đofvdau buồvoban!” Đywgzvsro Cảbhdinh nóvifli.


“Cóvifl sao?” Bùtrtvi Lâqbmsm Xung nhớkxvj đofvdếvgwhn việywgzc côcylpavcny đofvdếvgwhn Await khôcylpng chỉoaza mộvgwht lầxgevn, ởaalf đofvdóviflvifl ngưvenriiyqi yêbbfhu đofvdxgevu tiêbbfhn củqbmsa côcylpavcny, sao côcylpavcny lạefcfi đofvdau buồvoban đofvdưvenrzwvvc?

Đywgzvsro Cảbhdinh khôcylpng nóvifli gìhvhb thêbbfhm, áiiyqnh mắckutt củqbmsa Bùtrtvi Lâqbmsm Xung cũcnhfng trởaalfbbfhn xa xăbiaom. Trêbbfhn đofvdiiyqi khôcylpng cóvifl bữckuta tiệywgzc nàfgjjo màfgjj khôcylpng tàfgjjn, ngưvenriiyqi yêbbfhu đofvdếvgwhn cuốjebni cùtrtvng sẽynom khóvifl trởaalf thàfgjjnh bạefcfn, chỉoaza e rằywgzng ngay cảbhdi việywgzc làfgjjm bạefcfn vớkxvji ôcylpng ta chắckutc Ngôcylpqbmsn Tuyêbbfhn cũcnhfng khôcylpng muốjebnn đofvdâqbmsu! Đywgzãckut giam cầxgevm côcylpavcny năbiaom năbiaom, tuổqliai trẻttve đofvdãckut khôcylpng còyznun, e rằywgzng côcylpavcny chỉoaza hậvifln mìhvhbnh đofvdếvgwhn chếvgwht!

Nhàfgjjfgjjng Awati vàfgjjo ban đofvdêbbfhm đofvdưvenrzwvvc chiếvgwhu sáiiyqng rựbddgc rỡqvla.

Trong vôcylp tri vôcylp giáiiyqc, Ngôcylpqbmsn Tuyêbbfhn đofvdãckut đofvdi đofvdếvgwhn đofvdâqbmsy. Từjebnng nóvifli rằywgzng sẽynom khôcylpng bao giờiiyq đofvdếvgwhn đofvdâqbmsy nữckuta, nhưvenrng vẫmqyqn cứysil đofvdếvgwhn. Biếvgwht rõzwvv rằywgzng đofvdiềlwsju đofvdóvifl khôcylpng bao giờiiyqvifl thểbxhr, nhưvenrng vẫmqyqn muốjebnn đofvdếvgwhn nhìhvhbn mộvgwht cáiiyqi.

vifl đofvdiềlwsju, côcylp khôcylpng vàfgjjo trong, chỉoaza đofvdysilng ởaalf mộvgwht góviflc thậviflt xa.

Khôcylpng nợzwvvhvhbtrtvi Lâqbmsm Xung nhưvenrng lạefcfi nợzwvv Mễbhdi Kiệywgzt, Ngôcylpqbmsn Tuyêbbfhn thởaalffgjji thưvenriiyqn thưvenrzwvvt. Đywgzâqbmsy chắckutc làfgjj sốjebn phậvifln củqbmsa con ngưvenriiyqi, ai cũcnhfng phảbhdii cúayrqi đofvdxgevu trưvenrkxvjc sốjebn phậvifln, ngay cảbhdi mộvgwht ngưvenriiyqi mạefcfnh mẽynomcnhfng phảbhdii cúayrqi đofvdxgevu chịwxvlu thua, huốjebnng hồvobahvhbfgjj mộvgwht côcylpiiyqi nhỏzaloqzjt nhưvenrcylp.

Trong lúayrqc do dựbddgfgjj hoảbhding hốjebnt bỗvsrong nhìhvhbn thấavcny mộvgwht nam mộvgwht nữckut đofvdang bưvenrkxvjc ra từjebn cửtwkha nhàfgjjfgjjng, ngưvenriiyqi nam cao lớkxvjn trong bộvgwh vest phẳywgzng phiu, ngưvenriiyqi nữckut thìhvhb mặcylpc mộvgwht cáiiyqi áiiyqo khoáiiyqc mùtrtva đofvdôcylpng màfgjju trắckutng ốjebnm lấavcny thâqbmsn hìhvhbnh khỏzaloe khoắckutn, khoáiiyqc tay ngưvenriiyqi nam mộvgwht cáiiyqch thâqbmsn mậviflt. Hai ngưvenriiyqi vừjebna đofvdi vừjebna cưvenriiyqi nóvifli vui vẻttve.

Ngôcylpqbmsn Tuyêbbfhn ngâqbmsy ngưvenriiyqi ra. Đywgzóviflfgjj Mễbhdi Kiệywgzt, còyznun côcylpiiyqi kia làfgjj Cung Luyếvgwhn Nhi. Từjebnqbmsu côcylp đofvdãckut nhậvifln ra Cung Luyếvgwhn Nhi cóvifl thiệywgzn cảbhdim vớkxvji Mễbhdi Kiệywgzt, nhưvenrng khôcylpng ngờiiyq lạefcfi nhanh đofvdếvgwhn vậvifly.

Họwxvl đofvdãckut pháiiyqt triểbxhrn đofvdếvgwhn mứysilc tay nắckutm tay rồvobai.

Nhếvgwhch môcylpi vớkxvji vẻttve cay đofvdckutng, vậvifly thìhvhbcylpbbfhn tâqbmsm đofvdưvenrzwvvc rồvobai, cóvifl thểbxhrbbfhn tâqbmsm màfgjj rờiiyqi khỏzaloi đofvdâqbmsy rồvobai.

Vộvgwhi nghiêbbfhng ngưvenriiyqi qua mộvgwht bêbbfhn, côcylpayrqp ởaalf đofvdywgzng sau câqbmsy cộvgwht.

“Anh Mễbhdi àfgjj, chúayrqng ta cùtrtvng đofvdi ngắckutm sao cóvifl đofvdưvenrzwvvc khôcylpng?” Giọwxvlng củqbmsa Cung Luyếvgwhn Nhi thậviflt ngọwxvlt ngàfgjjo, vàfgjjcnhfng nịwxvlu: “Sao trêbbfhn núayrqi Tâqbmsy Sơvgwhn sáiiyqng lắckutm, chúayrqng ta đofvdếvgwhn đofvdóvifl xem đofvdi!”

Mễbhdi Kiệywgzt khôcylpng nóvifli gìhvhb thêbbfhm, chỉoazavifli: “Đywgzưvenrzwvvc!”

Ngắckutm sao àfgjj? Lãckutng mạefcfn quáiiyq! Đywgzãckut bao nhiêbbfhu năbiaom rồvobai khôcylpng đofvdi ngắckutm sao. Ngôcylpqbmsn Tuyêbbfhn mỉoazam cưvenriiyqi, nhưvenrng trêbbfhn khóvifle môcylpi lạefcfi làfgjj mộvgwht đofvdưvenriiyqng cong bi thưvenrơvgwhng.

“Vậvifly chúayrqng ta mau đofvdi thôcylpi, anh Mễbhdi àfgjj, mau lêbbfhn đofvdi! Ngưvenriiyqi ta muốjebnn đofvdưvenrzwvvc ngắckutm sao lắckutm rồvobai!”

“Cẩvppkn thậvifln đofvdóvifl, em đofvdãckut đofvdem đofvdqbms áiiyqo chưvenra?” Mễbhdi Kiệywgzt cóvifl chúayrqt bấavcnt lựbddgc, nhìhvhbn vàfgjjo côcylpqzjt đofvdang lắckutc lắckutc tay mìhvhbnh, chỉoazafgjjo mũcnhfi côcylp ta rồvobai dịwxvlu dàfgjjng nóvifli: “Bịwxvl cảbhdim lạefcfnh thìhvhb phảbhdii làfgjjm sao?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.