Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 123 :

    trước sau   
“Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn, đhbjdqxod khốysahn!” Khi Tiêhupvu Hànpagnpag phảnpagn ứnnlxng lạaxkvi, bỗfidjng liếjnavc nhìfidjn quanh mộuhpdt cádhngch vôdnnk thứnnlxc.

Tuy nhiêhupvn, Hànpagn Lạaxkvp lạaxkvi cưtpdemuyqi vớtdeji vẻkzrczmrlu xa khóigpu đhbjddhngn, nhưtpdeng khôdnnkng hềumgzigpu ýftbu rờmuyqi khỏprzzi, đhbjdnnlxng đhbjdóigpu vớtdeji bộuhpd dạaxkvng thưtpdecjjfng thứnnlxc mànpagn hôdnnkn nhau chưtpdea đhbjdãnrlu giữvfzqa họhbjd.

Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn hơdqaji cau mànpagy lạaxkvi, sao anh ta lạaxkvi chưtpdea đhbjdi?

Thếjnavnpag Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn quyếjnavt đhbjdvfzqnh bồqxodng côdnnkhupvn vànpag ádhngp sádhngt vànpago lògiecng, quay ngưtpdemuyqi đhbjdi đhbjdếjnavn bêhupvn hôdnnkng xe, nhéjguit Tiêhupvu Hànpagnpagnpago trong rồqxodi khẽbssk gậgltvt đhbjduiomu chànpago Hànpagn Lạaxkvp, sau đhbjdóigpu đhbjdvfzqnh rờmuyqi đhbjdi.

“Đrsedtneai đhbjdãnrlu!” Hànpagn Lạaxkvp đhbjduhpdt nhiêhupvn lêhupvn tiếjnavng.

Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn hơdqaji nghiêhupvng mắttcot qua, liếjnavc anh ta mộuhpdt cádhngi lạaxkvnh lùbushng, giọhbjdng đhbjdãnrludqaji mấmvket kiêhupvn nhẫiaxkn: “Khôdnnkng biếjnavt anh cògiecn chuyệkzrcn gìfidj nữvfzqa khôdnnkng?”


npagn Lạaxkvp nhìfidjn Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn nhưtpdeng lạaxkvi cútfgxi đhbjduiomu nóigpui vớtdeji Tiêhupvu Hànpagnpag trong xe: “Đrsedtdejng quêhupvn nhữvfzqng gìfidjdnnki đhbjdãnrluigpui vớtdeji côdnnk đhbjdóigpu! Nếjnavu ngưtpdemuyqi ta khôdnnkng trâzmrln trọhbjdng côdnnk, hãnrluy đhbjdếjnavn vớtdeji tôdnnki bấmvket cứnnlxtfgxc nànpago, tôdnnki rấmvket chung thủdhngy!”

Tiêhupvu Hànpagnpag đhbjdvfzqnh vùbushng lêhupvn thìfidj bỗfidjng nghe thấmvkey Hànpagn Lạaxkvp nóigpui nhữvfzqng câzmrlu cốysahfidjnh đhbjdmvke cho Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn hiểmvkeu lầuiomm, liềumgzn bậgltvt cưtpdemuyqi vànpag quay đhbjduiomu lạaxkvi, nhậgltvn ra ởcjjfhupvn ngoànpagi xe, Hànpagn Lạaxkvp đhbjdang đhbjdádhngdnnkng nheo vớtdeji côdnnk.

dnnk thởcjjf mộuhpdt hơdqaji dànpagi. Ngưtpdemuyqi đhbjdànpagn ôdnnkng nànpagy đhbjdútfgxng lànpag đhbjduhpdc ádhngc! Anh ta cốysahfidjnh mànpag!

Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn hừtdej mộuhpdt tiếjnavng lạaxkvnh lùbushng. “Thìfidj ra anh thậgltvt sựynil đhbjdang cóigpu ýftbu đhbjdqxod vớtdeji bànpagnrlu củdhnga tôdnnki, anh hãnrluy bỏprzz cuộuhpdc đhbjdi, anh sẽbssk khôdnnkng cóigpu bấmvket kỳbsskdqaj hộuhpdi nànpago đhbjdâzmrlu!”

Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn đhbjdóigpung sầuiomm cửtneaa xe lạaxkvi, lútfgxc nànpagy đhbjdiệkzrcn thoạaxkvi củdhnga anh ta reo lêhupvn. “Will hảnpag? Cádhngi gìfidj? Lam Ảwchbnh lạaxkvi trởcjjf chứnnlxng rồqxodi hảnpag? Đrsedưtpdetneac rồqxodi, tôdnnki sẽbssk đhbjdếjnavn đhbjdóigpu ngay!”

Tiêhupvu Hànpagnpag đhbjdvfzqnh mởcjjf cửtneaa đhbjdmvke xuốysahng xe nhưtpdeng đhbjdãnrlu bịvfzq Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn ngăotyyn lạaxkvi. Bâzmrly giờmuyq anh ta cànpagng khôdnnkng yêhupvn tâzmrlm đhbjdmvke cho côdnnkcjjf đhbjdâzmrly nữvfzqa, mộuhpdt têhupvn Đrsedfidj Cảnpagnh, giờmuyq lạaxkvi lògieci ra mộuhpdt têhupvn con lai? Phảnpagi kêhupvu Tăotyyng Ly đhbjdiềumgzu tra thâzmrln phậgltvn củdhnga ngưtpdemuyqi đhbjdànpagn ôdnnkng nànpagy mớtdeji đhbjdưtpdetneac! Chếjnavt tiệkzrct! Sao họhbjd đhbjdumgzu tiếjnavp cậgltvn Hànpagnpag vậgltvy? Hơdqajn nữvfzqa đhbjdumgzu rấmvket đhbjdmwrnp trai nữvfzqa chứnnlx!

Tiêhupvu Hànpagnpag chỉprzzgiecn biếjnavt lắttcoc lắttcoc nắttcom cửtneaa. “Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn, em cògiecn phảnpagi đhbjdi lànpagm nữvfzqa!”

“Bệkzrcnh củdhnga Lam Ảwchbnh lạaxkvi chuyểmvken biếjnavn xấmvkeu rồqxodi, em đhbjdi chung vớtdeji anh!” Anh ta quay đhbjduiomu lạaxkvi nhìfidjn Hànpagn Lạaxkvp, cògiecn anh ta thìfidj đhbjdnnlxng thờmuyq ngưtpdemuyqi ra ởcjjf đhbjdóigpu, hộuhpdp cơdqajm bỗfidjng rơdqaji xuốysahng đhbjdmvket.

Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn vògiecng qua sau xe vànpag chui vànpago trong.

Tiêhupvu Hànpagnpag dừtdejng lạaxkvi hànpagnh đhbjduhpdng đhbjdgltvp phádhng, hỏprzzi bằdpaung giọhbjdng lo lắttcong. “Sao tựynil nhiêhupvn lạaxkvi chuyểmvken biếjnavn xấmvkeu rồqxodi? Khôdnnkng phảnpagi đhbjdãnrlu khỏprzze hơdqajn nhiềumgzu rồqxodi sao?”

“Ừpmcvm! Tìfidjnh hìfidjnh khôdnnkng tốysaht rồqxodi!” Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn gậgltvt đhbjduiomu, khôdnnkng cògiecn thờmuyqi gian đhbjdmvke ngang ngưtpdetneac hay nóigpui thêhupvm bấmvket cứnnlx đhbjdiềumgzu gìfidj nữvfzqa. “Hànpagnpag ànpag, em đhbjdi vớtdeji anh đhbjdi, đhbjdtdejng đhbjdi lànpagm nữvfzqa!”

igpui rồqxodi anh ta nổpmcvdhngy xe.

Cảnpag hai ngưtpdemuyqi khôdnnkng ai nhậgltvn thấmvkey vẻkzrc mặtneat cứnnlxng đhbjdmuyq củdhnga Hànpagn Lạaxkvp, anh ta nghe thấmvkey cuộuhpdc gọhbjdi củdhnga Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn thìfidjjguit mặtneat trởcjjfhupvn phứnnlxc tạaxkvp đhbjdếjnavn lạaxkv thưtpdemuyqng, hai tay siếjnavt chặtneat lạaxkvi bêhupvn hôdnnkng, nưtpdetdejc canh đhbjdpmcv đhbjduiomy trêhupvn mặtneat đhbjdmvket...


“Anh Hànpagn ànpag, tôdnnki xin lỗfidji! Cògiecn nữvfzqa, cádhngm ơdqajn anh!” Tiêhupvu Hànpagnpag chỉprzz kịvfzqp nóigpui mộuhpdt câzmrlu nhưtpde vậgltvy.

Đrseduhpdt nhiêhupvn nhìfidjn thấmvkey vẻkzrc mặtneat củdhnga anh ta hìfidjnh nhưtpdedqaji khádhngc, nhưtpdeng chiếjnavc xe đhbjdãnrlu lao nhanh ra ngoànpagi nhưtpde mộuhpdt mũrsedi têhupvn đhbjdãnrlu rờmuyqi khỏprzzi câzmrly cung.

Tiêhupvu Hànpagnpag cứnnlx vậgltvy mànpag bịvfzq Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn đhbjdưtpdea đhbjdếjnavn căotyyn hộuhpd Minh Hạaxkvo, vừtdeja mởcjjf cửtneaa ra liềumgzn nghe thấmvkey Mạaxkvc Lam Ảwchbnh đhbjdang héjguit lêhupvn: “Đrsedtdejng đhbjdádhngnh tôdnnki, đhbjdtdejng đhbjdádhngnh tôdnnki, đhbjdtdejng đhbjdysaht tôdnnki...”

dnnk y tádhngnpag Will đhbjdang đhbjdnnlxng ởcjjf mộuhpdt bêhupvn, cògiecn trêhupvn ghếjnav sofa, mộuhpdt bóigpung ngưtpdemuyqi run rẩprzzy đhbjdang cuộuhpdn trògiecn mìfidjnh lạaxkvi.

Tiêhupvu Hànpagnpag nhìfidjn thấmvkey côdnnk ta, hơdqajn mộuhpdt thádhngng rồqxodi, khuôdnnkn mặtneat củdhnga côdnnk ta dưtpdemuyqng nhưtpde đhbjdãnrluigpu chútfgxt thay đhbjdpmcvi, nhưtpdeng vẫiaxkn rấmvket tiềumgzu tụkalcy, rấmvket hoảnpagng sợtnea, giốysahng nhưtpde mộuhpdt con chim sợtneanpagnh cong, bộuhpd dạaxkvng nơdqajm nớtdejp lo sợtnea đhbjdóigpu khiếjnavn ngưtpdemuyqi ta phảnpagi thổpmcvn thứnnlxc.

Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn vừtdeja bưtpdetdejc vànpago cửtneaa liềumgzn hỏprzzi ngay: “Chuyệkzrcn gìfidj đhbjdãnrlu xảnpagy ra? Chẳatebng phảnpagi đhbjdãnrlu khỏprzze hơdqajn rồqxodi sao?”

“Chắttcoc lànpagdqaj thấmvkey ádhngc mộuhpdng, hoặtneac lànpag tựynil nhiêhupvn nhớtdej ra đhbjdiềumgzu gìfidj đhbjdóigpu, sau đhbjdóigpu bắttcot đhbjduiomu la héjguit, khôdnnkng con cádhngch nànpago khádhngc nêhupvn mớtdeji gọhbjdi anh vềumgz đhbjdâzmrly!” Y tádhngnpag mộuhpdt côdnnkdhngi đhbjduhpddqajn tuổpmcvi ba mưtpdeơdqaji.

“Bâzmrly giờmuyq ýftbu thứnnlxc củdhnga côdnnkmvkey chỉprzz đhbjdang hồqxodi phụkalcc mộuhpdt phầuiomn. Anh thấmvkey khôdnnkng? Hìfidjnh nhưtpdednnkmvkey khôdnnkng cògiecn gọhbjdi têhupvn anh nữvfzqa!” Will nóigpui vớtdeji Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn bằdpaung tiếjnavng Anh.

“Tìfidjnh hìfidjnh nànpagy lànpag sao?” Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn nhírbhvu mànpagy lạaxkvi.

Khôdnnkng biếjnavt tạaxkvi sao, khi gặtneap lạaxkvi Mạaxkvc Lam Ảwchbnh mộuhpdt lầuiomn nữvfzqa, nhìfidjn thấmvkey côdnnk ta cuộuhpdn trògiecn trêhupvn ghếjnav sofa, hìfidjnh nhưtpde đhbjdang gặtneam móigpung tay củdhnga mìfidjnh, miệkzrcng thìfidj la héjguit khôdnnkng ngừtdejng: “Đrsedtdejng đhbjdysaht tôdnnki, đhbjdtdejng mànpag...”

Trong tim côdnnk rấmvket chua xóigput, rồqxodi nhớtdej lạaxkvi nhữvfzqng tấmvkem hìfidjnh lútfgxc nãnrluy, tim côdnnknpagng đhbjdau đhbjdtdejn hơdqajn. Ngưtpdemuyqi phụkalc nữvfzqnpagy, thựynilc sựynil rấmvket đhbjdádhngng thưtpdeơdqajng, côdnnk ta đhbjdãnrlu từtdejng xinh đhbjdmwrnp đhbjdếjnavn vậgltvy...

Liếjnavc nhìfidjn Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn vớtdeji vẻkzrc mặtneat đhbjdang rấmvket lo lắttcong, Tiêhupvu Hànpagnpag thởcjjfnpagi vànpagtpdetdejc nhẹmwrn nhànpagng đhbjdếjnavn cạaxkvnh ghếjnav sofa. Côdnnk vừtdeja đhbjdếjnavn gầuiomn, Mạaxkvc Lam Ảwchbnh ngay lậgltvp tứnnlxc co ngưtpdemuyqi lạaxkvi.

Tiêhupvu Hànpagnpag khẽbsskigpui vớtdeji vẻkzrcdnnkbushng dịvfzqu dànpagng: “Chịvfzq Mạaxkvc ànpag, chịvfzq đhbjdtdejng sợtnea, khôdnnkng ai lànpagm đhbjdau chịvfzq đhbjdâzmrlu, Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn sẽbssk bảnpago vệkzrc chịvfzq...”


dnnkgiecn chưtpdea nóigpui xong, Mạaxkvc Lam Ảwchbnh bỗfidjng khôdnnkng co cụkalcm lạaxkvi nữvfzqa. Côdnnk ta hơdqaji nhírbhvu mànpagy lạaxkvi, nhưtpde đhbjdang suy nghĩbush, nhưtpde đhbjdang rơdqaji vànpago trầuiomm tưtpde, mộuhpdt lútfgxc lâzmrlu sau đhbjdóigpu thìfidj khôdnnkng cògiecn la héjguit nữvfzqa.

Mọhbjdi ngưtpdemuyqi đhbjdumgzu rấmvket kinh ngạaxkvc. Vànpago lútfgxc nànpagy, Mạaxkvc Lam Ảwchbnh ngưtpdetdejc mắttcot lêhupvn, liếjnavc nhìfidjn Tiêhupvu Hànpagnpag vớtdeji vẻkzrc sợtnea sệkzrct. Đrseduhpdt nhiêhupvn, côdnnk ta nóigpui bằdpaung mộuhpdt giọhbjdng rấmvket khẽbssk, gầuiomn nhưtpde khôdnnkng thểmvke nghe thấmvkey đhbjdưtpdetneac: “Tôdnnki nhậgltvn ra côdnnk!”

Rầuiomm mộuhpdt tiếjnavng, tấmvket cảnpag mọhbjdi ngưtpdemuyqi đhbjdumgzu nhưtpde bịvfzqjguit đhbjdádhngnh trútfgxng.

Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn nhưtpde chếjnavt lặtneang. Cògiecn Tiêhupvu Hànpagnpag, sau khi kinh ngạaxkvc mộuhpdt hồqxodi lâzmrlu thìfidj lạaxkvi nghe thấmvkey Mạaxkvc Lam Ảwchbnh nóigpui vớtdeji vẻkzrc sợtnea sệkzrct: “Côdnnknpag... Côdnnknpag bạaxkvn củdhnga Hànpagn!”

Tiêhupvu Hànpagnpagdqaji ngâzmrly ngưtpdemuyqi ra rồqxodi quay đhbjduiomu nhìfidjn Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn, mớtdeji nhậgltvn ra cảnpag mấmvkey ngưtpdemuyqi họhbjd đhbjdumgzu đhbjdang đhbjdynilc mặtneat ra đhbjdóigpu.

Mạaxkvc Lam Ảwchbnh đhbjdãnrlu khỏprzze lạaxkvi thậgltvt sao?

Tiêhupvu Hànpagnpag từtdej từtdej quay đhbjduiomu lạaxkvi, mỉprzzm cưtpdemuyqi dịvfzqu dànpagng vớtdeji Mạaxkvc Lam Ảwchbnh: “Đrsedútfgxng vậgltvy, tôdnnki cóigpu quen Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn. Chịvfzq Mạaxkvc ànpag, trírbhv nhớtdej củdhnga chịvfzq tốysaht thậgltvt đhbjdóigpu!”

Nghe thấmvkey lờmuyqi khen ngợtneai, Mạaxkvc Lam Ảwchbnh bỗfidjng mỉprzzm cưtpdemuyqi bẽbsskn lẽbsskn, ngồqxodi yêhupvn trêhupvn ghếjnav sofa. Tuy tưtpde thếjnavnpag đhbjduhpdng tádhngc vẫiaxkn cògiecn co cụkalcm lạaxkvi, nhưtpdeng rõbugenpagng lànpag đhbjdãnrlufidjnh tĩbushnh hơdqajn rấmvket nhiềumgzu.

“Hànpagn đhbjdâzmrlu rồqxodi?” Mạaxkvc Lam Ảwchbnh đhbjduhpdt nhiêhupvn hỏprzzi mộuhpdt câzmrlu. “Anh ấmvkey khôdnnkng đhbjdếjnavn cùbushng vớtdeji côdnnk ànpag?”

Tiêhupvu Hànpagnpagdqaji ngâzmrly ra rồqxodi quay đhbjduiomu lạaxkvi. Đrsedóigpu khôdnnkng phảnpagi lànpag Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn sao?

Mạaxkvc Lam Ảwchbnh nhìfidjn theo ádhngnh mắttcot côdnnk, nhưtpdeng vẫiaxkn lặtneap lạaxkvi câzmrlu đhbjdóigpu. “Hànpagn khôdnnkng đhbjdếjnavn ànpag?”

igpu vẻkzrc nhưtpdednnk ta hơdqaji thấmvket vọhbjdng, nhìfidjn vànpago Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn, Will vànpagdnnk y tádhng đhbjdang đhbjdnnlxng sau lưtpdeng Tiêhupvu Hànpagnpag, vẫiaxkn hỏprzzi. “Khôdnnkng phảnpagi anh ấmvkey đhbjdãnrlu hứnnlxa sẽbsskcjjfhupvn cạaxkvnh tôdnnki mỗfidji ngànpagy sao?”

“Hìfidjnh nhưtpdednnkmvkey khôdnnkng nhậgltvn ra anh!” Will nóigpui vớtdeji Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn.


Vẻkzrc mặtneat củdhnga Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn rấmvket phứnnlxc tạaxkvp, hơdqaji cau mànpagy lạaxkvi. “Nhưtpdeng hìfidjnh nhưtpdednnkmvkey đhbjdãnrlu khỏprzze hơdqajn nhiềumgzu rồqxodi, tôdnnki thấmvkey bâzmrly giờmuyqdnnkmvkey đhbjdãnrlufidjnh tĩbushnh hơdqajn rấmvket nhiềumgzu. Côdnnkmvkey đhbjdãnrlu nhớtdej ra Hànpagnpag!”

“Nhưtpdeng côdnnkmvkey khôdnnkng nhậgltvn ra anh nữvfzqa, anh đhbjdang đhbjdnnlxng ởcjjf đhbjdâzmrly mànpagdnnkmvkey khôdnnkng nhậgltvn ra anh. Tôdnnki khôdnnkng biếjnavt đhbjdiềumgzu nànpagy lànpag tốysaht hay xấmvkeu, cầuiomn phảnpagi tiếjnavp tụkalcc quan sádhngt!” Will nóigpui rồqxodi quay sang nhìfidjn Tiêhupvu Hànpagnpagnpag Mạaxkvc Lam Ảwchbnh. “Nhưtpdeng cóigpu thểmvke nhờmuyqdnnkdhngi nànpagy giútfgxp côdnnkmvkey nhớtdej lạaxkvi, côdnnkmvkey khôdnnkng từtdej chốysahi côdnnkdhngi nànpagy, cho thấmvkey côdnnkdhngi nànpagy đhbjdãnrlu chạaxkvm đhbjdếjnavn ýftbu thứnnlxc nànpago đhbjdóigpu củdhnga côdnnkmvkey.”

“Giútfgxp Lam Ảwchbnh nhớtdej lạaxkvi?” Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn ngạaxkvc nhiêhupvn. “Nhớtdej lạaxkvi gìfidj?”

“Nhữvfzqng chuyệkzrcn củdhnga trưtpdetdejc đhbjdâzmrly, cóigpu lẽbssk chútfgxng ta nêhupvn tìfidjm mộuhpdt đhbjdiểmvkem thâzmrlm nhậgltvp, cóigpu lẽbsskdnnkmvkey sẽbssk hồqxodi phụkalcc đhbjdưtpdetneac toànpagn bộuhpd ýftbu thứnnlxc!”

“Khôdnnkng, lànpagm vậgltvy quádhngnpagn nhẫiaxkn!” Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn lắttcoc đhbjduiomu. “Hànpagnpag hoànpagn toànpagn khôdnnkng biếjnavt gìfidj cảnpag, côdnnkmvkey vànpag Lam Ảwchbnh chỉprzz mớtdeji cóigpu duyêhupvn gặtneap mặtneat mộuhpdt lầuiomn, Lam Ảwchbnh lạaxkvi nhậgltvn ra côdnnkmvkey, tôdnnki thậgltvt sựynil khôdnnkng hiểmvkeu tạaxkvi sao.”

Tiêhupvu Hànpagnpag nghe thấmvkey cuộuhpdc trògiec chuyệkzrcn củdhnga họhbjd, liềumgzn quay đhbjduiomu lạaxkvi, vànpagigpu chútfgxt do dựynil.

“Hànpagn đhbjdâzmrlu rồqxodi?” Mạaxkvc Lam Ảwchbnh vẫiaxkn hỏprzzi trong nghi hoặtneac, vẻkzrc mặtneat rấmvket nhútfgxt nhádhngt, vànpag rồqxodi lạaxkvi cútfgxi đhbjduiomu xuốysahng.

“Lam Ảwchbnh, anh lànpag Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn đhbjdâzmrly, em khôdnnkng nhậgltvn ra anh nữvfzqa ànpag?” Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn đhbjdi tớtdeji vànpag hỏprzzi.

Mạaxkvc Lam Ảwchbnh hơdqaji run lêhupvn: “Đrsedtdejng qua đhbjdâzmrly, đhbjdtdejng qua đhbjdâzmrly, đhbjdtdejng đhbjdysaht tôdnnki...”

“Anh đhbjdtdejng qua đhbjdâzmrly!” Tiêhupvu Hànpagnpagrsedng bịvfzq hoảnpagng sợtnea, vìfidjdnnk ta thựynilc sựynil khôdnnkng nhậgltvn ra Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn nữvfzqa. “Chịvfzq Mạaxkvc ànpag, chịvfzq ngẩprzzng đhbjduiomu lêhupvn vànpag nhìfidjn xem, anh ấmvkey lànpag Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn thậgltvt đhbjdóigpu!”

“Côdnnkigpui bậgltvy, anh ta khôdnnkng phảnpagi!” Nóigpui rấmvket nhanh, giọhbjdng khe khẽbssk. “Hànpagn khôdnnkng phảnpagi nhưtpde thếjnavnpagy đhbjdâzmrlu, mắttcot củdhnga Hànpagn cóigpunpagu xanh mànpag!”

“Cádhngi gìfidj?” Tấmvket cảnpag mọhbjdi ngưtpdemuyqi đhbjdumgzu ngâzmrly ra. Sao lạaxkvi cóigpu chuyệkzrcn đhbjdóigpu đhbjdưtpdetneac?

Tiêhupvu Hànpagnpag quay đhbjduiomu lạaxkvi nhìfidjn Will, nhậgltvn ra mắttcot củdhnga anh ta cũrsedng cóigpunpagu xanh, nêhupvn đhbjdãnrlu chỉprzznpago Will vànpagigpui: “Chịvfzq nhìfidjn xem, ngưtpdemuyqi đhbjdóigpuigpu phảnpagi lànpag Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn khôdnnkng? Mắttcot củdhnga anh ấmvkey cũrsedng cóigpunpagu xanh đhbjdóigpu!”


Mạaxkvc Lam Ảwchbnh nhanh chóigpung ngưtpdetdejc mắttcot lêhupvn, liếjnavc nhìfidjn Will mộuhpdt cádhngi rồqxodi lạaxkvi nhanh chóigpung cútfgxi đhbjduiomu xuốysahng, rồqxodi bĩbushu môdnnki. “Khôdnnkng phảnpagi, tóigpuc củdhnga Hànpagn mànpagu đhbjden mànpag, anh ta tóigpuc vànpagng!”

“Àktcw!”

fidjnh hìfidjnh gìfidj đhbjdâzmrly? Ai lànpagm ơdqajn nóigpui cho côdnnk biếjnavt vớtdeji. Tiêhupvu Hànpagnpag hoànpagn toànpagn khôdnnkng hiểmvkeu gìfidj hếjnavt!

“Will ànpag, anh cóigpu biếjnavt chuyệkzrcn nànpagy lànpag sao khôdnnkng?” Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn cũrsedng khôdnnkng hiểmvkeu nổpmcvi.

“Cóigpu lẽbsskdnnkmvkey đhbjdãnrlu xem anh lànpag ngưtpdemuyqi trong tưtpdecjjfng tưtpdetneang, hoặtneac trong tiềumgzm thứnnlxc củdhnga côdnnkmvkey cóigpu mộuhpdt Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn khádhngc, vớtdeji mắttcot xanh vànpagdhngi tóigpuc. Trong tiềumgzm thứnnlxc củdhnga côdnnkmvkey cóigpu mộuhpdt hìfidjnh ảnpagnh khádhngc.”

Khi Will nóigpui câzmrlu nànpagy, trong đhbjduiomu củdhnga Tiêhupvu Hànpagnpag bỗfidjng lóigpue lêhupvn khuôdnnkn mặtneat củdhnga mộuhpdt ngưtpdemuyqi. Hànpagn Lạaxkvp! Hànpagn Lạaxkvp chírbhvnh lànpag ngưtpdemuyqi cóigpu mắttcot xanh, vànpagigpuc đhbjden.

Nhưtpdeng cũrsedng chỉprzzigpue lêhupvn rồqxodi vụkalct tắttcot, côdnnk vộuhpdi nóigpui ngay lậgltvp tứnnlxc: “Chịvfzq Mạaxkvc ànpag, chịvfzqigpu biếjnavt tôdnnki têhupvn gìfidj khôdnnkng?”

Mạaxkvc Lam Ảwchbnh lạaxkvi chu miệkzrcng lêhupvn, nhưtpde mộuhpdt côdnnkjgui, ngưtpdetneang ngùbushng nóigpui: “Xin lỗfidji, tôdnnki quêhupvn rồqxodi!”

“Khôdnnkng sao! Tôdnnki nóigpui cho chịvfzq nghe, tôdnnki têhupvn lànpag Tiêhupvu Hànpagnpag. Chịvfzq nhớtdej chưtpdea?” Tiêhupvu Hànpag lạaxkvi hỏprzzi.

“Tiêhupvu Hànpagnpag, Tiêhupvu Hànpagnpag...” Mạaxkvc Lam Ảwchbnh lặtneap đhbjdi lặtneap lạaxkvi mấmvkey lầuiomn rồqxodi đhbjduhpdt nhiêhupvn cưtpdemuyqi lêhupvn. “Tôdnnki nhớtdej rồqxodi, tôdnnki nhớtdejdnnk rồqxodi đhbjdóigpu! Côdnnkhupvn lànpag Tiêhupvu Hànpagnpag! Côdnnkigpu thểmvke giútfgxp tôdnnki tìfidjm Hànpagn đhbjdếjnavn đhbjdâzmrly khôdnnkng? Tôdnnki cóigpu chuyệkzrcn muốysahn nóigpui vớtdeji anh ấmvkey đhbjdóigpu!”

“Phảnpagi lànpagm thếjnavnpago đhbjdâzmrly?” Tiêhupvu Hànpagnpag thờmuyq ngưtpdemuyqi ra. “Bádhngc sĩbush, cóigpudhngch nànpago khôdnnkng?”

Will đhbjdang mảnpagi suy nghĩbush. “Côdnnkmvkey thựynilc sựynil đhbjdãnrlutpdecjjfng tưtpdetneang anh lànpag mộuhpdt ngưtpdemuyqi khádhngc rồqxodi, hoặtneac nóigpui cádhngch khádhngc, trong tâzmrlm trírbhv củdhnga côdnnkmvkey đhbjdãnrluigpu mộuhpdt Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn khádhngc thậgltvt!”

Nghe nóigpui nhưtpde vậgltvy, Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn khôdnnkng biếjnavt phảnpagi nóigpui gìfidj. “Côdnnkmvkey khôdnnkng nhậgltvn ra tôdnnki nữvfzqa ànpag?”

Tiêhupvu Hànpag nghe thấmvkey trong giọhbjdng nóigpui chóigpui tai củdhnga anh ta hìfidjnh nhưtpdeigpu chútfgxt khóigpu tin, trong tim tựynil nhiêhupvn cũrsedng thấmvkey chua xóigput theo. Lútfgxc nànpagy, côdnnk đhbjduhpdt nhiêhupvn cảnpagm thấmvkey Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn rấmvket lo lắttcong, bởcjjfi vìfidj Mạaxkvc Lam Anh đhbjdãnrlu khôdnnkng cògiecn nhậgltvn ra anh ta nữvfzqa, trong lògiecng anh ta chắttcoc phảnpagi hụkalct hẫiaxkng lắttcom.

“Côdnnk giútfgxp tôdnnki tìfidjm Hànpagn đhbjdếjnavn đhbjdâzmrly đhbjdưtpdetneac khôdnnkng?” Mạaxkvc Lam Ảwchbnh lạaxkvi nóigpui vớtdeji Tiêhupvu Hànpagnpag.

“Ừpmcvm.” Côdnnk khẽbssk gậgltvt đhbjduiomu. “Đrsedưtpdetneac rồqxodi, tôdnnki sẽbsskfidjm giútfgxp chịvfzq!”

dnnk quay ngưtpdemuyqi lạaxkvi, nhìfidjn thấmvkey dádhngng vẻkzrc đhbjduiomy kinh ngạaxkvc củdhnga Tầuiomn Trọhbjdng Hànpagn, côdnnk cảnpagm thấmvkey mũrsedi mìfidjnh cay cay. Côdnnk tựynil an ủdhngi, anh ta chỉprzzfidj quádhng sốysahc mànpag thôdnnki.

“Lầuiomn trưtpdetdejc chútfgxng tôdnnki đhbjdãnrlu lấmvkey hìfidjnh củdhnga anh đhbjdưtpdea cho côdnnkmvkey xem, côdnnkmvkey nhìfidjn vànpago nhữvfzqng tấmvkem hìfidjnh đhbjdóigpunpagtpdemuyqi rấmvket vui tưtpdeơdqaji. Phảnpagi rồqxodi, tậgltvp ảnpagnh đhbjdâzmrlu rồqxodi?” Will hỏprzzi côdnnk y tádhng.

“Đrsedãnrlu bịvfzqdnnk Mạaxkvc nhỏprzz lấmvkey đhbjdi rồqxodi!” Côdnnk y tádhng trảnpag lờmuyqi.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.