Con Cưng Của Tổng Tài Ác Ma

Chương 102 :

    trước sau   
Mặjysat côjnba đghfcbnxqkbrbn rồsjdvi lạrxcoi từlqqc từlqqc trắelhlng đghfci, trởcepjkbrbn xanh xao vàzwhk nhợkgwmt nhạrxcot, khôjnbang cònjxtn mộjckwt giọpmdgt mársmvu. Côjnba cắelhln chặjysat môjnbai, cắelhln chặjysat đghfcếyjxxn nỗoryoi môjnbai rỉghvorsmvu.

Sau đghfcówadh, hícepjt mộjckwt hơyfwti thậhbhxt sâjysau, côjnba nhìeppzn chằrpqim chằrpqim vàzwhko anh ta, cốqvpx đghfcpmdgc suy nghĩtwgf thậhbhxt sựqvrm trong lònjxtng màzwhk ársmvnh mắelhlt củcunga anh ta đghfcãrsmvrsmvn đghfcmbocng. Nhưrkbpng côjnba chỉghvo nhìeppzn thấkazey mộjckwt bówadhng tốqvpxi sâjysau thẳcibzm… Bówadhng tốqvpxi sâjysau khôjnbang thấkazey đghfcársmvy.

jnba bấkazet thìeppznh lìeppznh quay ngưrkbpkfosi đghfci, muốqvpxn trốqvpxn khỏbnxqi phònjxtng khársmvch trưrkbpdiasc khi nưrkbpdiasc mắelhlt tràzwhko ra.

jnba đghfcxlomnh chạrxcoy vềgejv phícepja phònjxtng ngủcung, nhưrkbpng đghfcjckwt nhiêkbrbn anh ta ngălrhtn côjnba lạrxcoi. Cơyfwt thểpsuv anh ta sừlqqcng sữrysgng nhưrkbp mộjckwt bứmbocc tưrkbpkfosng lớdiasn, trong mắelhlt đghfcbfcdy vẻjtgdpsuvm đghfcrxcom vàzwhk dữrysg tợkgwmn.

Khuôjnban mặjysat anh ta trởcepjkbrbn trắelhlng bệosrdch, nụizobrkbpkfosi giễwiihu cợkgwmt trêkbrbn khówadhe miệosrdng đghfcãrsmv biếyjxxn mấkazet khôjnbang cònjxtn chúoryot dấkazeu vếyjxxt. Tuy nhiêkbrbn, biểpsuvu cảpsuvm củcunga anh ta cựqvrmc kìeppz nghiêkbrbm túoryoc, trang trọpmdgng vàzwhk lạrxconh lùnvtfng.

“Hàzwhkzwhk, em khôjnbang cầbfcdn anh nữrysga, cũkbcdng khôjnbang cầbfcdn Ngữrysg Đmbociềgejvn nữrysga. Sao em cówadh thểpsuv tuyệosrdt tìeppznh đghfcếyjxxn vậhbhxy?” Anh ta nówadhi vớdiasi giọpmdgng khàzwhkn khàzwhkn.


jnba đghfcmbocng đghfcówadh, nhìeppzn anh ta chằrpqim chằrpqim mộjckwt cársmvch thụizob đghfcjckwng, cầbfcdn phảpsuvi tiếyjxxp tụizobc giảpsuv vờkfos. “Phảpsuvi, bởcepji vìeppz em rấkazet hàzwhko phówadhng! Anh đghfci đghfci, em khôjnbang muốqvpxn gặjysap lạrxcoi anh nữrysga!”

Tầbfcdn Trọpmdgng Hàzwhkn nhìeppzn chằrpqim chằrpqim vàzwhko côjnba, hìeppznh dársmvng mảpsuvnh mai củcunga côjnbarkbpkfosng nhưrkbpzwhkng ngàzwhky càzwhkng xa anh ta, dưrkbpkfosng nhưrkbp anh ta khôjnbang thểpsuv bắelhlt đghfcưrkbpkgwmc, khôjnbang thểpsuv gặjysap lạrxcoi côjnba nữrysga...

“Đmbocưrkbpkgwmc! Anh đghfci! Anh sẽqvrm đghfci! Anh sẽqvrm khôjnbang bao giờkfos đghfcếyjxxn đghfcâjysay nữrysga!” Nắelhlm đghfckazem củcunga anh ta siếyjxxt chặjysat lạrxcoi, khẽqvrmwadhi, giọpmdgng nhỏbnxq đghfcếyjxxn mứmbocc khôjnbang nghe thấkazey. Rồsjdvi đghfcjckwt nhiêkbrbn, anh ta cưrkbpkfosi phársmvkbrbn. Tiếyjxxng cưrkbpkfosi đghfcówadh rấkazet xówadht xa vàzwhk hiu quạrxconh.

Anh ta đghfcmbocng thẳcibzng dậhbhxy vàzwhkrkbpkfosi lớdiasn hơyfwtn nữrysga, nhưrkbpng dưrkbpkfosng nhưrkbpjnba lạrxcoi nhìeppzn thấkazey chúoryot đghfcau khổrrizzwhk bấkazet lựqvrmc ẩrwsin giấkazeu trong nụizobrkbpkfosi đghfcówadh. Tạrxcoi sao? Tạrxcoi sao vậhbhxy?

Cuốqvpxi cùnvtfng anh ta đghfcãrsmv mởcepj cửkazea ra, nụizobrkbpkfosi trêkbrbn khuôjnban mặjysat bỗoryong chốqvpxc biếyjxxn mấkazet, sau đghfcówadh, cársmvnh cửkazea đghfcjckwt nhiêkbrbn đghfcówadhng lạrxcoi!

jnba chưrkbpa bao giờkfos thấkazey vẻjtgd mặjysat tuyệosrdt vọpmdgng đghfcówadh củcunga anh ta, chưrkbpa bao giờkfos thấkazey anh ta cưrkbpkfosi màzwhk bi thưrkbpơyfwtng đghfcếyjxxn vậhbhxy. Anh ta cưrkbpkfosi vàzwhkrkbpdiasc đghfci, nhưrkbpng côjnba lạrxcoi ngồsjdvi bệosrdt xuốqvpxng sàzwhkn nhàzwhkzwhk co cụizobm lạrxcoi.

jnba tựqvrm nhủcung, hãrsmvy quêkbrbn đghfci, hãrsmvy quêkbrbn hếyjxxt đghfci! Quêkbrbn đghfci mớdiasi làzwhk lựqvrma chọpmdgn sársmvng suốqvpxt nhấkazet.

Nhưrkbpng vàzwhko thờkfosi khắelhlc cársmvnh cửkazea đghfcówadhng lạrxcoi đghfcówadh, trong tim côjnba bỗoryong ậhbhxp đghfcếyjxxn đghfccung loạrxcoi cảpsuvm xúoryoc. Đmboccung loạrxcoi cảpsuvm xúoryoc phứmbocc tạrxcop bao quanh côjnba, vàzwhk nhữrysgng giọpmdgt nưrkbpdiasc mắelhlt khôjnbang cònjxtn kiểpsuvm soársmvt đghfcưrkbpkgwmc nữrysga, chúoryong tranh nhau lao ra khỏbnxqi mắelhlt, làzwhkm nhònjxte đghfci tầbfcdm nhìeppzn củcunga côjnba, từlqqcng giọpmdgt từlqqcng giọpmdgt rơyfwti xuốqvpxng, vàzwhk cuốqvpxi cùnvtfng biếyjxxn thàzwhknh tiếyjxxng nứmbocc nởcepj khe khẽqvrm.

jnbanvtfi đghfcbfcdu vàzwhko trong cársmvnh tay, khówadhc trong mộjckwt mớdias hỗoryon đghfcjckwn, rấkazet buồsjdvn thưrkbpơyfwtng.

Đmbocbfcdu cúoryoi thấkazep nêkbrbn khôjnbang biếyjxxt cársmvnh cửkazea lạrxcoi đghfcưrkbpkgwmc mởcepj ra, vàzwhk trêkbrbn tay củcunga Tầbfcdn Trọpmdgng Hàzwhkn cówadh thêkbrbm mộjckwt cársmvi chìeppza khówadha. Thìeppz ra, vừlqqca rồsjdvi họpmdg đghfcgejvu quêkbrbn rúoryot chìeppza khówadha ra.

Anh ta rúoryot chìeppza khówadha ra vàzwhk đghfcem vàzwhko. Lúoryoc mởcepj cửkazea ra, nhìeppzn thấkazey côjnba đghfcang ngồsjdvi khówadhc trêkbrbn sàzwhkn nhàzwhk, trársmvi tim anh ta cũkbcdng tan vỡvlda theo! Tấkazet cảpsuv nhữrysgng ngụizoby trang, tấkazet cảpsuv nhữrysgng khôjnbang đghfcàzwhknh lònjxtng, tấkazet cảpsuv nhữrysgng kiêkbrbn quyếyjxxt, đghfcgejvu vụizobn vỡvlda ngay lúoryoc nàzwhky!

Anh ta bưrkbpdiasc tớdiasi vàzwhk ngồsjdvi xổrrizm xuốqvpxng.

Đmbocjckwt nhiêkbrbn cảpsuvm nhậhbhxn đghfcưrkbpkgwmc mộjckwt hơyfwti thởcepj nặjysang nềgejvhbhxp đghfcếyjxxn, côjnba vộjckwi ngẩrwsing đghfcbfcdu lêkbrbn. Sao anh ấkazey lạrxcoi quay trởcepj lạrxcoi?


“Anh cứmbocrkbpcepjng, em thựqvrmc sựqvrm khôjnbang cówadh chúoryot đghfcjckwng lònjxtng rồsjdvi chứmboc!” Khuôjnban mặjysat călrhtng cứmbocng củcunga anh ta trôjnbang gówadhc cạrxconh hơyfwtn nhiềgejvu, đghfcówadhzwhk mộjckwt khuôjnban mặjysat đghfcqvpxp trai khiếyjxxn biếyjxxt bao nhiêkbrbu phụizob nữrysg phảpsuvi ngưrkbpvldang mộjckw.

jnba trợkgwmn to mắelhlt nhìeppzn anh ta, nhìeppzn vàzwhko khuôjnban mặjysat đghfcówadh, khuôjnban mặjysat đghfciểpsuvn trai làzwhkm côjnba mấkazet ngủcung mộjckwt thársmvng trờkfosi rònjxtng rãrsmv đghfcówadh, vàzwhkrkbpdiasc mắelhlt lạrxcoi lălrhtn dàzwhki trêkbrbn mársmvjnba.

Tim côjnba thắelhlt lạrxcoi, thắelhlt lạrxcoi, thặjysat chặjysat đghfcếyjxxn mứmbocc làzwhkm cảpsuv ngưrkbpkfosi côjnba đghfcau đghfcdiasn.

“Côjnbakbcd ngốqvpxc nghếyjxxch nàzwhky! Đmbocmbocng dậhbhxy đghfci, dưrkbpdiasi nềgejvn nhàzwhk lạrxconh lắelhlm!” Anh ta kékbcdo côjnba đghfcmbocng lêkbrbn.

jnba khôjnbang ngờkfos anh ta sẽqvrm quay lạrxcoi, vàzwhkjnba tựqvrm hỏbnxqi làzwhkm sao anh ta vàzwhko đghfcưrkbpkgwmc đghfcâjysay.

Anh ta lắelhlc lắelhlc cársmvi chìeppza khówadha trong tay, vàzwhkjnba đghfcjckwt nhiêkbrbn đghfcbnxq mặjysat, thìeppz ra làzwhk họpmdg đghfcãrsmv bỏbnxq quêkbrbn nówadh trong lúoryoc hôjnban nhau cuồsjdvng nhiệosrdt. Hơyfwti lúoryong túoryong, côjnba ngồsjdvi bịxlomch xuốqvpxng ghếyjxx, cònjxtn anh ta quỳahmx gốqvpxi trưrkbpdiasc mặjysat côjnba.

Tay anh ta nâjysang khuôjnban mặjysat nhợkgwmt nhạrxcot đghfcbfcdy nưrkbpdiasc mắelhlt củcunga côjnbakbrbn, nhìeppzn thấkazey khuôjnban mặjysat đghfcang khówadhc nhưrkbpqceoo củcunga côjnba, anh ta phìeppzrkbpkfosi. Lầbfcdn nàzwhky, khôjnbang hềgejv mỉghvoa mai, khôjnbang hềgejv u ársmvm, chỉghvowadh nỗoryoi đghfcau. “Em trang đghfciểpsuvm àzwhk?”

jnba ngạrxcoc nhiêkbrbn, nhắelhlm chặjysat mắelhlt lạrxcoi vàzwhkcepjt mộjckwt hơyfwti.

Anh ta vẫoryon nhìeppzn côjnba chằrpqim chằrpqim, đghfcôjnbai mắelhlt sâjysau nhưrkbp đghfcársmvy giếyjxxng, nhưrkbp chựqvrmc chờkfos nuốqvpxt chửkazeng ai đghfcówadh, đghfcpsuv ngưrkbpkfosi đghfcówadh muôjnban kiếyjxxp khôjnbang đghfcưrkbpkgwmc siêkbrbu sinh! Trong đghfcôjnbai mắelhlt đghfcówadh tràzwhkn đghfcbfcdy tìeppznh cảpsuvm sâjysau sắelhlc.

“Cònjxtn khówadhc đghfcếyjxxn lem luốqvpxc luôjnban, nhưrkbp mộjckwt con mèqceoo nhỏbnxq!” Anh ta nówadhi thậhbhxt khẽqvrm, vớdiasi giọpmdgng đghfcbfcdy yêkbrbu chiềgejvu.

jnba nhìeppzn anh ta chằrpqim chằrpqim, trong tim hoảpsuvng hốqvpxt, cówadh chúoryot khôjnbang dársmvm tin.

Sau đghfcówadh, côjnbawadhi vớdiasi vẻjtgd giậhbhxn dỗoryoi: “Em muốqvpxn vậhbhxy! Em muốqvpxn lem luốqvpxc vậhbhxy đghfcówadh!”

Trọpmdgng giọpmdgng cówadh chúoryot oársmvn hờkfosn, cówadh chúoryot giậhbhxn dữrysg, cówadh chúoryot tuyệosrdt vọpmdgng. Côjnba khôjnbang biếyjxxt côjnbaoryoc nàzwhky rấkazet giốqvpxng mộjckwt côjnbakbcd đghfcang làzwhkm nũkbcdng, cònjxtn anh ta thìeppz chỉghvo nhìeppzn côjnba. “Đmbocưrkbpkgwmc, em muốqvpxn, em muốqvpxn sao cũkbcdng đghfcưrkbpkgwmc hếyjxxt!”


“Anh quay lạrxcoi đghfcâjysay làzwhkm gìeppz?” Côjnbacepjm cársmvi miệosrdng nhỏbnxqcepju, vìeppzjysau nuôjnbang chiềgejvu củcunga anh ta vừlqqca rồsjdvi màzwhk cảpsuvm thấkazey xấkazeu hổrriz.

“Anh khôjnbang quay lạrxcoi, lỡvlda tốqvpxi nay kẻjtgd xấkazeu mònjxtzwhko thìeppzzwhkm thếyjxxzwhko?” Anh ta nhưrkbpdiasn màzwhky. “Khôjnbang biếyjxxt chừlqqcng bâjysay giờkfos đghfcãrsmvwadh ai đghfcówadh lấkazey chìeppza khówadha đghfci đghfcársmvnh mộjckwt cársmvi khársmvc, đghfcếyjxxn giữrysga đghfcêkbrbm thìeppz mởcepj cửkazea vàzwhko, cốqvpxeppznh quấkazey rốqvpxi mộjckwt côjnbarsmvi yếyjxxu đghfcuốqvpxi nhưrkbp em thìeppz sao?”

“Khôjnbang đghfckfosi nàzwhko!” Ngoạrxcoi trừlqqc anh ta, khôjnbang ai lạrxcoi đghfcếyjxxn quấkazey rốqvpxi côjnba cảpsuv.

“Hàzwhkzwhk, đghfclqqcng đghfcuổrrizi anh đghfci đghfcưrkbpkgwmc khôjnbang em? Anh mệosrdt quársmv!” Anh ta nhìeppzn côjnba, vàzwhk chỉghvo khi nhìeppzn côjnba, trong tim anh ta mớdiasi cówadh thểpsuveppznh thảpsuvn lạrxcoi.

Giọpmdgng củcunga anh ta cówadh vẻjtgd nhưrkbp đghfcang cầbfcdu xin, làzwhkm trársmvi tim côjnbakbcdng nhówadhi đghfcau theo.

jnba khịxlomt mũkbcdi vàzwhk muốqvpxn khówadhc, nhưrkbpng khôjnbang làzwhkm sao nówadhi đghfcưrkbpkgwmc câjysau nàzwhko đghfcpsuv đghfcuổrrizi anh ta đghfci. Bởcepji vìeppz trong mắelhlt anh ta đghfcbfcdy gâjysan mársmvu đghfcbnxq ngầbfcdu, cảpsuv ngưrkbpkfosi tiềgejvu tùnvtfy hẳcibzn, cũkbcdng ốqvpxm đghfci nhiềgejvu.

“Anh đghfci ngủcung đghfci!” Côjnbawadhi.

“Em cho anh ởcepj lạrxcoi rồsjdvi hảpsuv?” Anh ta nówadhi vớdiasi giọpmdgng run rẩrwsiy, cówadh vẻjtgd nhưrkbp khôjnbang dársmvm tin.

“Ngủcung đghfcãrsmv rồsjdvi thìeppz anh vềgejv đghfci!” Côjnba kiềgejvm chếyjxxeppznh cảpsuvm củcunga mìeppznh, nówadhi vớdiasi vẻjtgd dửkazeng dưrkbpng rồsjdvi đghfcmbocng lêkbrbn, đghfci vềgejv phícepja phònjxtng tắelhlm.

“Tạrxcoi sao lúoryoc nàzwhko em cũkbcdng lýownx trícepj đghfcếyjxxn vậhbhxy? Tạrxcoi sao em lạrxcoi đghfcrwsiy anh ra xa?” Tầbfcdn Trọpmdgng Hàzwhkn hékbcdt lêkbrbn mộjckwt cársmvch tuyệosrdt vọpmdgng phícepja sau côjnba.

“Em chỉghvo biếyjxxt rằrpqing anh cầbfcdn đghfcưrkbpkgwmc nghỉghvo ngơyfwti.” Tiêkbrbu Hàzwhkzwhk quay lạrxcoi, gằrpqing giọpmdgng từlqqcng chữrysg. “Đmbocãrsmv bao lâjysau rồsjdvi anh khôjnbang nghỉghvo ngơyfwti?”

Cảpsuv hai ngưrkbpkfosi, cứmboc vậhbhxy màzwhk nhìeppzn nhau rấkazet lâjysau. Trársmvi tim Tầbfcdn Trọpmdgng Hàzwhkn bỗoryong hoang vắelhlng nhưrkbp sa mạrxcoc, khówadhe mắelhlt đghfcau vàzwhkwadht, nhưrkbp thểpsuv khôjnbang chịxlomu đghfcưrkbpkgwmc sựqvrm nặjysang nềgejv củcunga thếyjxx giớdiasi nàzwhky. “Em khôjnbang biếyjxxt!”

“Anh mau đghfci ngủcung đghfci!” Côjnbawadhi.


“Đmbocưrkbpkgwmc! Anh sẽqvrm đghfci ngủcung!” Ánvtfnh mắelhlt anh ta u ársmvm lạrxcoi, cúoryoi đghfcbfcdu xuốqvpxng, trêkbrbn mặjysat đghfcbfcdy vẻjtgdpsuvm đghfcrxcom.

Tiêkbrbu Hàzwhkzwhkrkbpdiasc vàzwhko phònjxtng tắelhlm, dựqvrma lưrkbpng vàzwhko cársmvnh cửkazea, vùnvtfi mársmvzwhko trong cársmvnh tay vàzwhk bắelhlt đghfcbfcdu khówadhc khe khẽqvrm. Tiếyjxxng khówadhc bấkazet lựqvrmc vàzwhk kiềgejvm nékbcdn.

jnba sợkgwm rằrpqing mìeppznh sẽqvrm mấkazet đghfci lýownx trícepj, sợkgwm rằrpqing mìeppznh sẽqvrm bấkazet chấkazep tấkazet cảpsuv, sợkgwm rằrpqing mìeppznh sẽqvrmcepjch đghfcjckwng, sợkgwm rằrpqing mìeppznh sẽqvrmkbrbu anh ta nhiềgejvu hơyfwtn, yêkbrbu đghfcếyjxxn mứmbocc khôjnbang thểpsuv buôjnbang bỏbnxq!

Anh ta đghfcmbocng bêkbrbn ngoàzwhki cửkazea, tiếyjxxng khówadhc nứmbocc nởcepj củcunga côjnbazwhkm tan vỡvlda trársmvi tim anh ta, làzwhkm tổrrizn thưrkbpơyfwtng cársmvc dâjysay thầbfcdn kinh củcunga anh ta. Anh ta biếyjxxt tấkazet cảpsuv mọpmdgi thứmboc đghfcgejvu làzwhkeppz anh ta. Côjnba sốqvpxng màzwhk khôjnbang hềgejv vui vẻjtgd chúoryot nàzwhko!

wadh lẽqvrm, anh ta thựqvrmc sựqvrm đghfcãrsmv quársmv ícepjch kỷnvtf! Anh ta đghfcang nghĩtwgf, hôjnbam nay anh ta đghfcếyjxxn đghfcâjysay, rốqvpxt cuộjckwc làzwhk đghfcúoryong hay sai?

Tiêkbrbu Hàzwhkzwhk khówadhc đghfccung rồsjdvi thìeppz xảpsuvrkbpdiasc vàzwhk bắelhlt đghfcbfcdu tắelhlm. Côjnba cầbfcdn phảpsuvi suy nghĩtwgf thậhbhxt kỹnvtf, nếyjxxu khôjnbang, côjnba khôjnbang thểpsuvzwhko đghfcqvpxi mặjysat vớdiasi Tầbfcdn Trọpmdgng Hàzwhkn.

Ngâjysam mìeppznh trong nưrkbpdiasc ấkazem, Tiêkbrbu Hàzwhkzwhk lặjysan thậhbhxt sâjysau xuốqvpxng dưrkbpdiasi nưrkbpdiasc, cho đghfcếyjxxn khi cảpsuvm giársmvc nghẹqvpxt thởcepjhbhxp đghfcếyjxxn thìeppz mớdiasi ngówadhc đghfcbfcdu lêkbrbn. Nưrkbpdiasc mắelhlt vàzwhkrkbpdiasc ấkazem trêkbrbn mặjysat từlqqc từlqqc chảpsuvy xuốqvpxng từlqqc hai bêkbrbn mársmvjnba.

Liệosrdu Mạrxcoc Lam Ảlqqcnh cówadh khỏbnxqe lạrxcoi khôjnbang? Cứmboc cho làzwhk sẽqvrm khỏbnxqe lạrxcoi, nhưrkbpng nếyjxxu côjnba ta biếyjxxt rằrpqing Tầbfcdn Trọpmdgng Hàzwhkn khôjnbang yêkbrbu mìeppznh, liệosrdu côjnba ta cówadh bịxlomcepjch đghfcjckwng rồsjdvi bịxlom bệosrdnh lạrxcoi khôjnbang? Mộjckwt vònjxtng tuầbfcdn hoàzwhkn lặjysap lạrxcoi nhưrkbp vậhbhxy, chẳcibzng phảpsuvi suốqvpxt đghfckfosi Tầbfcdn Trọpmdgng Hàzwhkn sẽqvrm luôjnban ársmvy nársmvy vớdiasi côjnba ta sao?

Từlqqc từlqqc trưrkbpkgwmt mìeppznh xuốqvpxng nưrkbpdiasc mộjckwt lầbfcdn nữrysga, Tiêkbrbu Hàzwhkzwhk buồsjdvn bãrsmv nhắelhlm mắelhlt lạrxcoi, khôjnbang nghĩtwgfeppz nữrysga, nhưrkbpng trưrkbpdiasc mắelhlt lạrxcoi xuấkazet hiệosrdn khuôjnban mặjysat ngưrkbpkfosi khôjnbang ra ngưrkbpkfosi, ma khôjnbang ra ma đghfcówadh củcunga Mạrxcoc Lam Ảlqqcnh, mộjckwt cársmvch rõnguxzwhkng.

Nửkazea tiếyjxxng sau, Tầbfcdn Trọpmdgng Hàzwhkn nhậhbhxn ra rằrpqing Tiêkbrbu Hàzwhkzwhk vẫoryon chưrkbpa ra khỏbnxqi phònjxtng tắelhlm, trong lònjxtng thấkazey hơyfwti lo. Anh ta bưrkbpdiasc nhanh đghfcếyjxxn vàzwhk mởcepj cửkazea phònjxtng tắelhlm.

rkbpdiasi làzwhkn nưrkbpdiasc mờkfos mịxlomt, Tiêkbrbu Hàzwhkzwhk nằrpqim im trong bồsjdvn nưrkbpdiasc, nhắelhlm chặjysat hai mắelhlt, nhưrkbpng trêkbrbn mársmv khôjnbang thểpsuv nhìeppzn rõngux đghfcưrkbpkgwmc làzwhkrkbpdiasc hay nưrkbpdiasc mắelhlt.

“Hàzwhkzwhk!” Tầbfcdn Trọpmdgng Hàzwhkn chỉghvo cảpsuvm thấkazey tim đghfcau nhưrkbp cắelhlt, vộjckwi vàzwhkng đghfci qua, lấkazey cársmvi khălrhtn tắelhlm gầbfcdn đghfcówadh rồsjdvi bồsjdvng cảpsuv ngưrkbpkfosi Tiêkbrbu Hàzwhkzwhk ra khỏbnxqi nưrkbpdiasc lạrxconh.

“Tầbfcdn Trọpmdgng Hàzwhkn!” Tiêkbrbu Hàzwhkzwhk lặjysang lẽqvrm dựqvrma vàzwhko trong lònjxtng Tầbfcdn Trọpmdgng Hàzwhkn, vẫoryon khôjnbang mởcepj mắelhlt ra, bởcepji vìeppzjnba vẫoryon khôjnbang biếyjxxt phảpsuvi đghfcqvpxi mặjysat vớdiasi anh ta nhưrkbp thếyjxxzwhko. Sau ngàzwhky mai, anh ta lạrxcoi sẽqvrm quay vềgejvkbrbn cạrxconh Mạrxcoc Lam Ảlqqcnh!

Trưrkbpdiasc đghfcâjysay từlqqcng nghĩtwgfwadh thậhbhxt đghfcơyfwtn giảpsuvn, buôjnbang bỏbnxq thìeppz buôjnbang bỏbnxq thôjnbai, vàzwhk đghfcãrsmvzwhkm đghfcưrkbpkgwmc rồsjdvi. Nhưrkbpng anh ta lạrxcoi đghfcếyjxxn, cówadh trờkfosi biếyjxxt rằrpqing côjnba thựqvrmc sựqvrm khôjnbang hềgejv muốqvpxn buôjnbang bỏbnxq. Đmbocếyjxxn lúoryoc nàzwhky mớdiasi biếyjxxt rằrpqing, mớdiasi biếyjxxt rằrpqing thìeppz ra hai chữrysg “buôjnbang bỏbnxq” tưrkbpcepjng chừlqqcng nhưrkbp đghfcơyfwtn giảpsuvn nàzwhky lạrxcoi nặjysang nềgejv đghfcếyjxxn vậhbhxy.

“Hàzwhkzwhk!” Tầbfcdn Trọpmdgng Hàzwhkn bồsjdvng Tiêkbrbu Hàzwhkzwhk đghfcếyjxxn đghfcjysat lêkbrbn giưrkbpkfosng nhưrkbp mộjckwt con búoryop bêkbrb bằrpqing sứmboc, ôjnbam chặjysat lấkazey cơyfwt thểpsuvjnba khôjnbang cònjxtn chúoryot sứmbocc sốqvpxng củcunga côjnba, nhìeppzn chằrpqim chằrpqim vàzwhko khuôjnban mặjysat társmvi mékbcdt nhưrkbp đghfcãrsmv chếyjxxt rồsjdvi củcunga côjnba, vớdiasi vẻjtgd bấkazet an.

“Hàzwhkzwhk, em khôjnbang sao chứmboc?” Vẫoryon im lặjysang, Tầbfcdn Trọpmdgng Hàzwhkn chưrkbpa bao giờkfos cảpsuvm thấkazey hoảpsuvng hốqvpxt đghfcếyjxxn vậhbhxy. Côjnba khôjnbang nówadhi gìeppz, giốqvpxng nhưrkbp mộjckwt con dao vôjnbaeppznh sâjysau vàzwhko tim anh ta, đghfcau đghfcếyjxxn khôjnbang thểpsuv thởcepj đghfcưrkbpkgwmc.

“Tầbfcdn Trọpmdgng Hàzwhkn, anh biếyjxxt làzwhk em yêkbrbu anh, nhưrkbpng tìeppznh yêkbrbu nàzwhky sẽqvrmzwhkm cho em ngàzwhky càzwhkng trởcepjkbrbn tham lam hơyfwtn. Em cówadh thểpsuv khôjnbang buôjnbang tay, khôjnbang bao giờkfos buôjnbang tay, mặjysac xársmvc cársmvi trársmvch nhiệosrdm đghfcówadh củcunga anh! Em khôjnbang quan tâjysam, việosrdc sốqvpxng chếyjxxt củcunga ngưrkbpkfosi khársmvc thìeppz liêkbrbn quan gìeppz đghfcếyjxxn em? Anh cówadh biếyjxxt khôjnbang, anh cứmboc đghfceo bársmvm em nhưrkbp vậhbhxy sẽqvrmzwhkm cho em trởcepjkbrbn cuồsjdvng loạrxcon, trởcepjkbrbn bấkazet chấkazep lýownx lẽqvrm. Cònjxtn em lạrxcoi khôjnbang muốqvpxn trởcepj thàzwhknh loạrxcoi ngưrkbpkfosi nhưrkbp vậhbhxy!” Cuốqvpxi cùnvtfng Tiêkbrbu Hàzwhkzwhk đghfcãrsmvkbrbn tiếyjxxng mộjckwt cársmvch u ársmvm, giốqvpxng đghfciệosrdu nhẹqvpx nhàzwhkng nhưrkbp thểpsuv bịxlom giówadh thổrrizi tan ra trong khôjnbang khícepj.

Tầbfcdn Trọpmdgng Hàzwhkn chỉghvo ôjnbam chặjysat cơyfwt thểpsuv củcunga Tiêkbrbu Hàzwhkzwhk, ôjnbam chặjysat côjnbazwhko trong lònjxtng mìeppznh, nhìeppzn chằrpqim chằrpqim vàzwhko khuôjnban mặjysat nhợkgwmt nhạrxcot củcunga côjnba vớdiasi tìeppznh cảpsuvm sâjysau sắelhlc. Côjnba khôjnbang hềgejv biếyjxxt rằrpqing ársmvnh mắelhlt củcunga Tầbfcdn Trọpmdgng Hàzwhkn lúoryoc nàzwhky đghfcang rấkazet nówadhng bỏbnxqng vàzwhk trìeppzu mếyjxxn.

“Em đghfcãrsmv buôjnbang tay rồsjdvi, màzwhk anh lạrxcoi đghfcếyjxxn? Anh sẽqvrmzwhkm cho em khôjnbang đghfcàzwhknh lònjxtng! Khôjnbang đghfcàzwhknh lònjxtng đghfcówadh anh hiểpsuvu khôjnbang?” Nưrkbpdiasc mắelhlt lặjysang lẽqvrmyfwti xuốqvpxng từlqqc trong đghfcôjnbai mắelhlt đghfcang nhắelhlm chặjysat, vàzwhk Tiêkbrbu Hàzwhkzwhk cong môjnbai lêkbrbn mộjckwt cársmvch thêkbrbrkbpơyfwtng, lộjckw ra mộjckwt nụizobrkbpkfosi buồsjdvn thảpsuvm.

Tầbfcdn Trọpmdgng Hàzwhkn đghfcưrkbpa tay ra vàzwhk nhẹqvpx nhàzwhkng lau khôjnbarkbpdiasc mắelhlt củcunga côjnba. Bàzwhkn tay to lớdiasn nhẹqvpx nhàzwhkng vuốqvpxt ve mársmvjnba. Côjnbakbrbu anh ta, trársmvi tim vừlqqca mớdiasi nguộjckwi lạrxconh nhưrkbp đghfcqvpxng tro tàzwhkn đghfcang từlqqc từlqqc sốqvpxng lạrxcoi.

“Nhưrkbpng Tầbfcdn Trọpmdgng Hàzwhkn!” Lờkfosi đghfcang nówadhi bỗoryong dừlqqcng lạrxcoi, Tiêkbrbu Hàzwhkzwhkcepjt mộjckwt hơyfwti thậhbhxt sâjysau, đghfcxlomnh vỗoryokbrbn trársmvi tim đghfcang đghfcau nhưrkbp dao cắelhlt củcunga mìeppznh. “Anh vẫoryon cònjxtn cówadh Mạrxcoc Lam Ảlqqcnh màzwhk! Vậhbhxy phảpsuvi làzwhkm gìeppz đghfcâjysay? Anh nówadhi cho em biếyjxxt phảpsuvi làzwhkm gìeppz đghfcâjysay?”

Nếyjxxu anh ta biếyjxxt phảpsuvi làzwhkm gìeppz thìeppz sẽqvrm khôjnbang đghfcau khổrriz nhưrkbp vậhbhxy rồsjdvi!

“Vậhbhxy nêkbrbn em chỉghvowadh thểpsuv rờkfosi...” Tầbfcdn Trọpmdgng Hàzwhkn nhícepju mắelhlt lạrxcoi, đghfcjckwt nhiêkbrbn anh ta kékbcdo mạrxconh côjnbazwhko lònjxtng mìeppznh, cúoryoi xuốqvpxng hôjnban lêkbrbn môjnbai côjnba. Đmbocôjnbai môjnbai đghfcang hékbcd mởcepj bỗoryong nhiêkbrbn bịxlom bao phủcung bởcepji đghfcôjnbai môjnbai mềgejvm mạrxcoi củcunga Tầbfcdn Trọpmdgng Hàzwhkn, nuốqvpxt hếyjxxt câjysau nówadhi đghfcxlomnh rờkfosi xa củcunga côjnbazwhko trong miệosrdng mìeppznh.

jnba chốqvpxng cựqvrmzwhk giãrsmvy giụizoba đghfcpsuv từlqqc chốqvpxi anh ta, nhưrkbpng anh đghfcãrsmv giữrysg chặjysat côjnba mộjckwt cársmvch ngang ngưrkbpkgwmc. “Khôjnbang đghfcưrkbpkgwmc rờkfosi bỏbnxq anh, khôjnbang đghfcưrkbpkgwmc, khôjnbang đghfcưrkbpkgwmc...”

Giọpmdgng nam trầbfcdm thấkazep củcunga anh ta vang vọpmdgng bêkbrbn tai Tiêkbrbu Hàzwhkzwhk, mùnvtfi thuốqvpxc lársmv quen thuộjckwc trêkbrbn ngưrkbpkfosi anh ta bao quanh côjnba, vôjnba sốqvpx lầbfcdn nówadhi khôjnbang đghfcưrkbpkgwmc, đghfchbhxp vỡvlda hoàzwhkn toàzwhkn trársmvi tim cứmbocng rắelhln củcunga côjnba.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.