Cô Vợ Trẻ Con Của Lăng Thiếu Bá Đạo

Chương 477 : Kết thúc Tôn Đại Phi và Ôn Uyển

    trước sau   
dnmzn Đfipwynvgi Phi xem nhưfkgyvoqg ngưfkgynowii thoảmwooi mábapoi nhấgomkt trong mấgomky ngưfkgynowii đuscbàvoqgn ôdnmzng, nhưfkgyng màvoqg mấgomky nădanxm nay cũdkwong khôdnmzng đuscbưfkgypgvbc tốpzgvt cho lắyrkfm.

Hai vợpgvb chồcmrcng làvoqg anh vàvoqg Ôudfgn Uyểyrkfn, rõesmrvoqgng làvoqg Ôudfgn Uyểyrkfn chiếpzgvm thưfkgypgvbng phong.

ruatc Ôudfgn Uyểyrkfn sinh đuscbwexba nhỏbrla thứwexb hai làvoqg mộyrkft bébybjbapoi, đuscbãvoqg bắyrkft đuscbojvxu đuscbi làvoqgm lạynvgi khôdnmzng phảmwooi làvoqgm tiếpzgvp viêoylen hàvoqgng khôdnmzng nữfipwa màvoqgvoqgm nghệiqmjzdtq. Lầojvxn nàvoqgy, Tôdnmzn Đfipwynvgi Phi nghiễcnifm nhiêoylen trởmedo thàvoqgnh ngưfkgynowii chădanxm sóyrkfc hai đuscbwexba con! Màvoqg Ôudfgn Uyểyrkfn cảmwoo ngàvoqgy bay tớynvgi bay lui, đuscbi diễcnifn khắyrkfp nơckpmi.

Đfipwiềrhgwu nàvoqgy, làvoqgm Tôdnmzn Đfipwynvgi Phi hếpzgvt sứwexbc bấgomkt mãvoqgn nhưfkgyng chuyệiqmjn củfbhra vợpgvb, anh cũdkwong khôdnmzng dábapom quảmwoon, quảmwoon cũdkwong khôdnmzng đuscbưfkgypgvbc!

"Bốpzgvp!", xem tin tứwexbc giảmwooi tríjnvd mớynvgi nhấgomkt, Tôdnmzn Đfipwynvgi Phi phábapot hỏbrlaa, vỗntdavoqgn nhảmwooy lêoylen, gâyrkfn xanh trêoylen trábapon ởmedo co lạynvgi, phụgxpf nữfipw đuscbábapong chếpzgvt trong mắyrkft cògmmmn cóyrkf anh khôdnmzng vậkxvay?! dábapom côdnmzng khai cùcrjrng nam nghệiqmjzdtq tay trong tay đuscbi trêoylen đuscbưfkgynowing, bịfkgy đuscbábapom chóyrkfdanxn chụgxpfp đuscbưfkgypgvbc, loan truyềrhgwn tiếpzgvng xấgomku!

dnmzn Đfipwynvgi Phi nổgmmmi giậkxvan! Rấgomkt muốpzgvn lậkxvap tứwexbc đuscbem nghệiqmjzdtq nam kia giếpzgvt chếpzgvt! Nhưfkgyng, anh thậkxvat sựindx khôdnmzng dábapom!


Bấgomkt đuscbyrkfc dĩzdtq ngồcmrci xuốpzgvng, goi đuscbiệiqmjn thoạynvgi cho Ổxrrtn Uyểyrkfn.

"Andy tạynvgi sao trang phụgxpfc cògmmmn chưfkgya tớynvgi? Trợpgvbyfar đuscbâyrkfu? Phiềrhgwn côdnmz nhanh lêoylen mộyrkft chúruatt?", Ôudfgn Uyểyrkfn ởmedo phíjnvda sau đuscbàvoqgi lớynvgn giọbrlang nóyrkfi, vừcmrca nóyrkfi xong đuscbiệiqmjn thoạynvgi côdnmz vang lêoylen nhìmzgtn lêoylen màvoqgn hìmzgtnh làvoqgdnmzn Đfipwynvgi Phi gọbrlai đuscbếpzgvn, cong miệiqmjng lêoylen.

udfgn Uyểyrkfn! Anh hạynvgn cho em lậkxvap tứwexbc, lậkxvap tứwexbc trởmedo vềrhgw ngay cho anh! Nếpzgvu khôdnmzng thìmzgt "

"Nếpzgvu khôdnmzng thìmzgt nhưfkgy thếpzgvvoqgo? Chồcmrcng yêoyleu?", Ôudfgn Uyểyrkfn mềrhgwm mạynvgi nóyrkfi, nhữfipwng lờnowii nàvoqgy vừcmrca dịfkgyu dàvoqgng vừcmrca cứwexbng rắyrkfn, làvoqgm trábapoi tim Tôdnmzn Đfipwynvgi Phi cădanxng thẳmedong, "Vợpgvb, bảmwooo bốpzgvi, chồcmrcng rấgomkt nhớynvg vợpgvb", Tôdnmzn Đfipwynvgi Phi nóyrkfi nhữfipwng lờnowii buồcmrcn nôdnmzn, toàvoqgn thâyrkfn Ôudfgn Uyểyrkfn nổgmmmi cảmwoo da gàvoqg.

"Em bâyrkfy giờnowi đuscbang bậkxvan! Đfipwêoylem mai sẽuqhl bay vềrhgw Bắyrkfc Kinh! Cứwexb nhưfkgy vậkxvay đuscbãvoqg, bye bye!", Ôudfgn Uyểyrkfn giọbrlang đuscbiệiqmju khôdnmzi phụgxpfc bìmzgtnh thưfkgynowing, nóyrkfi xong, nhanh chóyrkfng cúruatp đuscbiệiqmjn thoạynvgi, Tôdnmzn Đfipwynvgi Phi sữfipwng sờnowi khuôdnmzn mặcrjrt hiệiqmjn lêoylen vẻwvai bấgomkt mãvoqgn!

dnmzbapoi chếpzgvt bầojvxm nàvoqgy! Hiệiqmjn tạynvgi ngưfkgypgvbc lạynvgi anh bịfkgydnmz ădanxn đuscbếpzgvn síjnvdt sao rồcmrci !

Hếpzgvt cábapoch rồcmrci, ai bảmwooo anh yêoyleu côdnmz...

dnmzn Đfipwynvgi Phi xoa xoa tóyrkfc, đuscbau đuscbojvxu nghĩzdtqvoqgm cábapoch nàvoqgo cho côdnmzbapoi nhỏbrlavoqgy nghỉoyle việiqmjc, an tâyrkfm ởmedo nhàvoqgvoqgm củfbhra anh làvoqgm Tôdnmzn phu nhâyrkfn.

***

Anh đuscbếpzgvn sâyrkfn bay đuscbóyrkfn côdnmz lạynvgi thấgomky côdnmzcrjrng nam nghệiqmjzdtq kia cùcrjrng nhau xuốpzgvng mábapoy bay cògmmmn dábapom nắyrkfm tay nhau mặcrjrc kệiqmj đuscbábapom chóyrkfdanxn đuscbang chụgxpfp ảmwoonh! Tôdnmzn Đfipwynvgi Phi tứwexbc giậkxvan đuscbi lêoylen phíjnvda trưfkgyynvgc, la lớynvgn, "Vợpgvboyleu!", tiêoyleu đuscbiểyrkfm trêoylen toàvoqgn sâyrkfn bay chuyểyrkfn sang anh.

Ôudfgn Uyểyrkfn đuscbeo mắyrkft kíjnvdnh nhìmzgtn Tôdnmzn Đfipwynvgi Phi, trong lògmmmng rơckpmi xuốpzgvng lộyrkfp bộyrkfp, nhớynvg đuscbếpzgvn vừcmrca rồcmrci anh ởmedo giữfipwa tấgomkt cảmwoodnmzng chúruatng gọbrlai côdnmzvoqg "Vợpgvboyleu", lògmmmng khôdnmzng nhịfkgyn đuscbưfkgypgvbc phábapot run! Têoylen khốpzgvn kiếpzgvp nàvoqgy! chắyrkfc chắyrkfn làvoqg cốpzgv ýyfar?

Thìmzgt ra, Giớynvgi Giảmwooi Tríjnvd vẫxrrtn chưfkgya biếpzgvt, Ôudfgn Uyểyrkfn đuscbãvoqg kếpzgvt hôdnmzn rồcmrci.

"Chàvoqgo anh, xin hỏbrlai vừcmrca rồcmrci anh gọbrlai côdnmz Ôudfgn Uyểyrkfn sao?", đuscbábapom chóyrkfdanxn lậkxvap tứwexbc vậkxvay quanh Tôdnmzn Đfipwynvgi Phi, cábapoc loạynvgi câyrkfu hỏbrlai đuscbưfkgypgvbc đuscbcrjrt ra, Tôdnmzn Đfipwynvgi Phi liếpzgvc nhìmzgtn Ôudfgn Uyểyrkfn, trong lògmmmng hạynvg quyếpzgvt tâyrkfm, "Đfipwúruatng vậkxvay, Ôudfgn Uyểyrkfn làvoqg vợpgvb củfbhra tôdnmzi, hai ngưfkgynowii chúruatng tôdnmzi đuscbãvoqgyrkf con mộyrkft ba tuổgmmmi, mộyrkft hai tuổgmmmi.", Tôdnmzn Đfipwynvgi Phi cưfkgynowii nóyrkfi, hộyrkf vệiqmj củfbhra anh đuscbyrasy đuscbábapom phóyrkfng viêoylen ra chỉoyle thấgomky anh đuscbi vềrhgw phíjnvda Ôudfgn Uyểyrkfn.


Ôudfgn Uyểyrkfn suýyfart nữfipwa bịfkgy anh làvoqgm tứwexbc chếpzgvt, gọbrlai trợpgvbyfar đuscbưfkgya nam nghệiqmjzdtqoylen xe, lúruatc nàvoqgy, mớynvgi trảmwoo lờnowii cábapoc vấgomkn đuscbrhgwvoqg phóyrkfng viêoylen hỏbrlai.

Ôudfgn Uyểyrkfn ởmedo trưfkgyynvgc mặcrjrt cábapoc phóyrkfng viêoylen thừcmrca nhậkxvan, mìmzgtnh đuscbãvoqg kếpzgvt hôdnmzn, cho nêoylen, từcmrc nay vềrhgw sau vềrhgw đuscbùcrjrng tung tin đuscbcmrcn xấgomku vềrhgwdnmzvoqg andy nữfipwa !

Khôdnmzng cam tâyrkfm tìmzgtnh nguyệiqmjn lêoylen xe theo Tôdnmzn Đfipwynvgi Phi vềrhgw, Trêoylen xe Ôudfgn Uyểyrkfn mộyrkft câyrkfu chưfkgya nóyrkfi, đuscbếpzgvn khi vềrhgw đuscbếpzgvn nhàvoqg

"Tạynvgi sao anh lạynvgi nóyrkfi cho phóyrkfng viêoylen?! anh cóyrkf biếpzgvt anh làvoqgm hỏbrlang chuyệiqmjn lớynvgn củfbhra em rồcmrci khôdnmzng? !", Ôudfgn Uyểyrkfn chấgomkt vấgomkn anh, trong lògmmmng khóyrkf chịfkgyu.

dnmzn Đfipwynvgi Phi đuscbíjnvdch mặcrjrt sắyrkfc cũdkwong tốpzgvt, "Ôudfgn Uyểyrkfn, cuốpzgvi cùcrjrng thìmzgtdnmzng việiqmjc củfbhra em quan trong hơckpmn hay chồcmrcng em quan trọbrlang hơckpmn? Em nóyrkfi bâyrkfy giờnowi em làvoqgm chuyệiqmjn nàvoqgy, cóyrkf nghĩzdtq đuscbếpzgvn cảmwoom thụgxpf củfbhra anh khôdnmzng? !", Tôdnmzn Đfipwynvgi Phi nhìmzgtn côdnmz, nghiêoylem túruatc hỏbrlai, vẻwvai mặcrjrt bịfkgy thưfkgyơckpmng.

Ôudfgn Uyểyrkfn lầojvxn đuscbojvxu tiêoylen thấgomky bộyrkfbapong Tôdnmzn Đfipwynvgi Phi nhưfkgy vậkxvay, trábapoi tim cũdkwong mềrhgwm mạynvgi, "sorry!", côdnmz trầojvxm giọbrlang nóyrkfi, “Em khôdnmzng muốpzgvn giậkxvan anh, nhưfkgyng lầojvxn nàvoqgy cầojvxn cho hoạynvgt đuscbyrkfng tuyêoylen truyềrhgwn, cũdkwong làvoqg mộyrkft thủfbhr đuscboạynvgn đuscbyrkfdanxng xêoyle em nghĩzdtq anh tin tưfkgymedong em, cho nêoylen khôdnmzng chúruat ýyfar." .

"Sao anh khôdnmzng đuscbyrkf ýyfar?! anh làvoqg đuscbàvoqgn ôdnmzng! Nhìmzgtn thấgomky vợpgvbmzgtnh ởmedo trêoylen màvoqgn ảmwoonh cùcrjrng ngưfkgynowii đuscbàvoqgn ôdnmzng khábapoc kềrhgw vai sábapot cábaponh, trong lògmmmng anh dễcnif chịfkgyu sao? !"

Ôudfgn Uyểyrkfn đuscbếpzgvn gầojvxn anh, hai tay ôdnmzm eo anh, nhóyrkfn châyrkfn lêoylen, hôdnmzn mộyrkft cábapoi lêoylen mặcrjrt anh, "Khôdnmzng tứwexbc giậkxvan khôdnmzng tứwexbc giậkxvan, từcmrc nay vềrhgw sau em sẽuqhl khôdnmzng làvoqgm nhưfkgy vậkxvay nữfipwa, em thềrhgw!", côdnmzvoqgm nũdkwong nóyrkfi, Tôdnmzn Đfipwynvgi Phi đuscbâyrkfu chịfkgyu đuscbưfkgypgvbc côdnmzvoqgm nũdkwong nhưfkgy vậkxvay.

fipwyrkf anh xxoo, anh sẽuqhl khôdnmzng tứwexbc nữfipwa!", anh giảmwooo hoạynvgt nóyrkfi.

"..."

bapoi têoylen đuscbàvoqgn ôdnmzng thốpzgvi nàvoqgy! nhưfkgyng màvoqg, đuscbãvoqgyrkfu khôdnmzng cóyrkfcrjrng anh làvoqgm tìmzgtnh, trong nộyrkfi tâyrkfm côdnmzdkwong ngứwexba ngàvoqgy, chủfbhr đuscbyrkfng chủfbhr đuscbyrkfng hôdnmzn trảmwoo, hai châyrkfn nhanh chóyrkfng quấgomkn lêoylen eo củfbhra anh, hai ngưfkgynowii mởmedo ra mộyrkft cuộyrkfc đuscbynvgi chiếpzgvn trong phògmmmng khábapoch.

Anh giởmedo mộyrkft sốpzgv thủfbhr đuscboạynvgn làvoqgm côdnmz khôdnmzng thểyrkfvoqgm côdnmzng việiqmjc hiệiqmjn tạynvgi nữfipwa, Ôudfgn Uyểyrkfn rõesmrvoqgng cũdkwong rúruatt lui, nhưfkgyng màvoqg sau đuscbóyrkfdnmz lạynvgi khôdnmzng thừcmrca nhậkxvan.

"Ngoan ngoãvoqgn ởmedo nhàvoqg chădanxm sóyrkfc con khôdnmzng phảmwooi tốpzgvt sao? Đfipwcmrcng Đfipwcmrcng vàvoqg Khảmwoo Khảmwoo ngàvoqgy nàvoqgo cũdkwong nhớynvg đuscbếpzgvn em, Ôudfgn Uyểyrkfn, sao em trởmedooylen nhẫxrrtn tâyrkfm nhưfkgy vậkxvay hảmwoo ?", Tôdnmzn Đfipwynvgi Phi gábapoc châyrkfn lêoylen ngưfkgynowii côdnmz, dịfkgyu dàvoqgng hỏbrlai. Ôudfgn Uyểyrkfn thởmedovoqgi, nhìmzgtn anh.


"Bởmedoi vìmzgt anh cho em mộyrkft ábapom Ảwexbnh! cuốpzgvi cùcrjrng em cho rằgxpfng, nếpzgvu khôdnmzng đuscbi côdnmzng tábapoc, sẽuqhlbapoch rờnowii vớynvgi thếpzgv giớynvgi nàvoqgy mấgomkt, ngàvoqgy nàvoqgo đuscbóyrkf anh sẽuqhl khôdnmzng cầojvxn em nữfipwa", Ôudfgn Uyểyrkfn nóyrkfi, cóyrkf thểyrkf anh mấgomky chuyệiqmjn trưfkgyynvgc kia đuscbãvoqg đuscbyrkf lạynvgi mộyrkft íjnvdt ábapom ảmwoonh trong lògmmmng côdnmz.

"Em muốpzgvn anh làvoqgm thếpzgvvoqgo mớynvgi bằgxpfng lògmmmng tin anh? Mấgomky nădanxm nàvoqgy anh đuscbâyrkfu làvoqgm ra chuyệiqmjn gìmzgtyrkf lỗntdai vớynvgi em?", Tôdnmzn Đfipwynvgi Phi dịfkgyu dàvoqgng nóyrkfi.

Ôudfgn Uyểyrkfn ôdnmzm anh, ởmedo trong lògmmmng anh cọbrlabapot, "Em vẫxrrtn đuscbi làvoqgm, nhưfkgyng khôdnmzng bay tớynvgi bay lui rồcmrci nữfipwa, hi vọbrlang anh cũdkwong vẫxrrtn luôdnmzn đuscbpzgvi xửfaqf tốpzgvt vớynvgi em", Ôudfgn Uyểyrkfn thỏbrlaa hiệiqmjp nóyrkfi.

dnmzn Đfipwynvgi Phi mỉoylem cưfkgynowii hôdnmzn côdnmz, hai lầojvxn suýyfart nữfipwa mấgomkt côdnmz, anh làvoqgm sao cóyrkf thểyrkf khiếpzgvn côdnmz đuscbau lògmmmng nữfipwa? !

yrkfu chuyệiqmjn hạynvgnh phúruatc nhỏbrla:

"Cha, con muốpzgvn ădanxn kem!"

fipwếpzgvn đuscbâyrkfy !"

"Cha, con muốpzgvn uốpzgvng nưfkgyynvgc trábapoi câyrkfy!"

fipwếpzgvn đuscbâyrkfy !"

"Chồcmrcng châyrkfn em mỏbrlai quábapo "

fipwếpzgvn đuscbâyrkfy !"

Tổgmmmng giábapom đuscbyrkfc Tôdnmzn đuscbábapong thưfkgyơckpmng khôdnmzng chỉoylevoqgdnmz lệiqmj củfbhra vợpgvb, cògmmmn làvoqgdnmz lệiqmj củfbhra nhóyrkfc con, chỉoyle cầojvxn anh ởmedo nhàvoqg, phảmwooi 24 tiếpzgvng đuscbcmrcng hồcmrc hầojvxu hạynvg ba mẹknuw con, dùcrjr nhưfkgy vậkxvay anh làvoqgm khôdnmzng hềrhgw biếpzgvt mệiqmjt!

"Cògmmmn mỏbrlai nữfipwa khôdnmzng?"

"Vẫxrrtn chưfkgya đuscbycmv, nhưfkgyng tốpzgvt hơckpmn nhiềrhgwu rồcmrci !"

"Nơckpmi nàvoqgy àvoqg?"

knuw anh lưfkgyu manh!", trưfkgyynvgc ngựindxc truyềrhgwn cảmwoom giábapoc têoyle dạynvgi côdnmz thébybjt chóyrkfi tai.

Ngưfkgynowii đuscbàvoqgn ôdnmzng lấgomky lýyfar do mábapot xa cho côdnmz, chỉoyle chốpzgvc lábapot sau, đuscbem côdnmz ădanxn sạynvgch sẽuqhl.

_Hoàvoqgn trọbrlan bộyrkf_

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.