Cô Vợ Thay Thế

Chương 1671 :

    trước sau   
hnag Vợzial Thay Thếarxw

CHƯvqwbƠkralNG 1671: TUỲbkbw TIỆxmlqN ĐoiziƯvqwbA CHO NGƯvqwbjrcjI KHÁbkbwC

Cốlgfgvqwbn Mãvqwbn gậvqwbt đzhdhdywvu rấzhdht hàiuvri lòybyrng.

Hẳwwxwn làiuvr nhưseie vậvqwby.

Tuy nhiêozzwn, tấzhdhm lòybyrng biếarxwt ơnsifn củegtda Đoiziàiuvro Triểzobbn Minh cũfnqmng vôhnagmdffng tốlgfgt.

Mặbhnbc dùmdff Đoiziàiuvro Triểzobbn Minh đzhdhôhnagi khi rấzhdht khóvmmi chịdywvu, nhưseieng phầdywvn lớrypcn thờfxhdi gian, anh khávqwb tốlgfgt, cũfnqmng cóvmmi nhiềkralu lợziali thếarxw.


Cốlgfgvqwbn Mãvqwbn đzhdhvmming thẳwwxwng dậvqwby muốlgfgn đzhdhávqwbnh răgmqgng nhanh rồfaubi đzhdhi ăgmqgn sávqwbng, vừmdffa bưseierypcc tớrypci cửtxafa liềkraln nghĩbhnb đzhdhếarxwn chiếarxwc vòybyrng màiuvriuvr nộhwsni Đoiziàiuvro tặbhnbng tốlgfgi hôhnagm qua.

“Đoiziàiuvro Triểzobbn Minh!” Côhnag gọxukdi têozzwn Đoiziàiuvro Triểzobbn Minh, lon ton chạeuaxy vàiuvro.

“Hảniat?”

Đoiziàiuvro Triểzobbn Minh nghe thấzhdhy đzhdhhwsnng tĩbhnbnh, nhanh chóvmming xuấzhdht hiệqpsnn ởytri cửtxafa.

Đoizidywvu tiêozzwn anh liếarxwc nhìbjyin Cốlgfgvqwbn Mãvqwbn, Cốlgfgvqwbn Mãvqwbn lo lắqouqng kêozzwu, anh cứvmmi nghĩbhnbhnag xảniaty ra chuyệqpsnn gìbjyi.

“Sao thếarxw?” Anh hỏotpmi.

“Tôhnagi cóvmmi thứvmmiiuvry cho anh.”

Cốlgfgvqwbn Mãvqwbn nóvmmii xong, côhnag lấzhdhy ra chiếarxwc vòybyrng màiuvriuvr nộhwsni củegtda Đoiziàiuvro Triểzobbn Minh đzhdhãvqwb tặbhnbng côhnag tốlgfgi qua, đzhdhưseiea cho Đoiziàiuvro Triểzobbn Minh: “Nàiuvry, cávqwbi nàiuvry trảniat lạeuaxi cho anh.”

Đoiziàiuvro Triểzobbn Minh liếarxwc nhìbjyin chiếarxwc vòybyrng, vẻvaoj mặbhnbt khôhnagng vui.

“Vẻvaoj mặbhnbt củegtda anh làiuvr sao?” Thấzhdhy anh khôhnagng nhúozzwc nhífnqmch, Cốlgfgvqwbn Mãvqwbn nắqouqm tay anh, nhévmmit chiếarxwc vòybyrng vàiuvro tay anh: “Anh mau nhanh chóvmming lấzhdhy thứvmmi quýunqo giávqwb nhưseie vậvqwby cấzhdht đzhdhi đzhdhi, kẻvaojo bàiuvr anh lạeuaxi tùmdffy ýunqo đzhdhưseiea cho ngưseiefxhdi khávqwbc đzhdhzhdhy.”

“Tuỳumky ýunqo đzhdhưseiea cho ngưseiefxhdi khávqwbc?” Đoiziàiuvro Triểzobbn Minh lặbhnbp lạeuaxi nửtxafa câgacpu cuốlgfgi cùmdffng.

“Đoiziúozzwng vậvqwby.” Cốlgfgvqwbn Mãvqwbn khôhnagng nghe thấzhdhy sựunqo bấzhdht thưseiefxhdng trong giọxukdng đzhdhiệqpsnu củegtda anh, gậvqwbt đzhdhdywvu đzhdhfaubng ýunqo.

iuvr củegtda Đoiziàiuvro Triểzobbn Minh cóvmmi thểzobbmdffy tiệqpsnn tặbhnbng chiếarxwc vòybyrng quýunqo giávqwb nhưseie vậvqwby cho côhnag hoặbhnbc cho ngưseiefxhdi khávqwbc. Côhnag vẫumkyn cảniatm thấzhdhy bàiuvr nộhwsni Đoiziàiuvro làiuvrm chuyệqpsnn nàiuvry khôhnagng phảniati ýunqo muốlgfgn ban đzhdhdywvu, cóvmmi thểzobbiuvriuvr đzhdhãvqwb quávqwb giàiuvrozzwn đzhdhdywvu óvmmic khôhnagng tốlgfgt.


Đoiziàiuvro Triểzobbn Minh tứvmmic giậvqwbn cưseiefxhdi, bỏotpm tay ra khỏotpmi tay Cốlgfgvqwbn Mãvqwbn, mặbhnbc kệqpsnhnag.

“Anh…”

Đoiziàiuvro Triểzobbn Minh thu dọxukdn đzhdhfaub đzhdheuaxc, bưseierypcc ra ngoàiuvri: “Trávqwbnh sang mộhwsnt bêozzwn.”

Vẻvaoj mặbhnbt củegtda anh hơnsifi lạeuaxnh lùmdffng, Cốlgfgvqwbn Mãvqwbn hoàiuvrn toàiuvrn vôhnag thứvmmic trávqwbnh ra.

Sau đzhdhóvmmihnag nhìbjyin Đoiziàiuvro Triểzobbn Minh cầdywvm đzhdhfaub rờfxhdi đzhdhi.

“Nàiuvry… bữseiea sávqwbng…” Ábkbwnh mắqouqt Cốlgfgvqwbn Mãvqwbn rơnsifi vàiuvro trêozzwn bàiuvrn ăgmqgn, còybyrn chưseiea ăgmqgn sávqwbng, cứvmmi thếarxwiuvr rờfxhdi đzhdhi sao?

Cuốlgfgi cùmdffng, Cốlgfgvqwbn Mãvqwbn ăgmqgn sávqwbng mộhwsnt mìbjyinh.

Đoiziàiuvro Triểzobbn Minh rõwbggiuvrng làiuvr đzhdhdywvnh ăgmqgn sávqwbng vớrypci côhnag, bởytrii vìbjyi bữseiea sávqwbng dưseiefxhdng nhưseieiuvrnh cho hai ngưseiefxhdi, nhưseieng côhnag khôhnagng biếarxwt tạeuaxi sao Đoiziàiuvro Triểzobbn Minh lạeuaxi đzhdhhwsnt ngộhwsnt rờfxhdi đzhdhi, Cốlgfgvqwbn Mãvqwbn khôhnagng thểzobb tựunqobjyinh ăgmqgn hếarxwt nhiềkralu thứvmmi nhưseie vậvqwby nêozzwn côhnag đzhdhãvqwb cấzhdht vàiuvro tủegtd lạeuaxnh.

Đoizii cũfnqmng tốlgfgt, khoẻvaojnsifn cho côhnag.

Ăbhnbn sávqwbng xong Cốlgfgvqwbn Mãvqwbn liềkraln đzhdhi ra ngoàiuvri.

Khi ra khỏotpmi thang mávqwby, côhnag gọxukdi cho Thẩotpmm Lệqpsn.

“Chịdywv Thẩotpmm Lệqpsn, hôhnagm nay chịdywvvmmi buổiuvri đzhdhxukdc kịdywvch bảniatn mớrypci. Thờfxhdi gian ấzhdhn đzhdhdywvnh làiuvr buổiuvri chiềkralu, buổiuvri chiềkralu em sẽwdat đzhdhóvmmin chịdywv nhévmmi.”

“Đoiziưseiezialc.”

Giọxukdng đzhdhiệqpsnu Thẩotpmm Lệqpsnbjyinh thảniatn, khôhnagng cóvmmi thêozzwm lờfxhdi nàiuvro.

vqwbng nay Cốlgfgvqwbn Mãvqwbn đzhdhãvqwb đzhdhiểzobbm qua côhnagng việqpsnc trong đzhdhdywvu, đzhdhniatm bảniato cóvmmi thờfxhdi gian cho bữseiea trưseiea, cho nêozzwn côhnagvmmii: “Trưseiea cùmdffng nhau đzhdhi ăgmqgn cơnsifm nhévmmi chịdywv.”

“Đoiziưseiezialc.” Thẩotpmm Lệqpsn vẫumkyn chỉnpgo đzhdhávqwbp lạeuaxi mộhwsnt chữseie.

Cốlgfgvqwbn Mãvqwbn do dựunqo, nóvmmii: “Tạeuaxm biệqpsnt.”

hnag luôhnagn cảniatm thấzhdhy Thẩotpmm Lệqpsnvmmibjyi đzhdhóvmmi khôhnagng ổiuvrn.

Giữseiea trưseiea.

Thẩotpmm Lệqpsn bắqouqt taxi đzhdhếarxwn nhàiuvriuvrng màiuvr Cốlgfgvqwbn Mãvqwbn đzhdhãvqwb đzhdhbhnbt trưseierypcc.

Khi đzhdhếarxwn nhàiuvriuvrng, Thẩotpmm Lệqpsn xem thựunqoc đzhdhơnsifn trưseierypcc, chụywrvp ảniatnh thựunqoc đzhdhơnsifn gửtxafi cho Cốlgfgvqwbn Mãvqwbn, hỏotpmi côhnag muốlgfgn ăgmqgn móvmmin gìbjyi, côhnagvmmi thểzobb gọxukdi móvmmin trưseierypcc, đzhdhếarxwn nơnsifi thìbjyi ăgmqgn.

Sau khi côhnag gọxukdi xong đzhdhfaub ăgmqgn, khôhnagng bao lâgacpu Cốlgfgvqwbn Mãvqwbn đzhdhãvqwb đzhdhếarxwn.

Ngay khi Cốlgfgvqwbn Mãvqwbn ngồfaubi xuốlgfgng, côhnag thấzhdhy biểzobbu hiệqpsnn củegtda Thẩotpmm Lệqpsn cầdywvm đzhdhiệqpsnn thoạeuaxi khôhnagng ổiuvrn, vộhwsni hỏotpmi: “Sao thếarxw? Xảniaty ra chuyệqpsnn gìbjyi sao?”

Thẩotpmm Lệqpsn đzhdhưseiea đzhdhiệqpsnn thoạeuaxi cho Cốlgfgvqwbn Mãvqwbn: “Mộhwsnt ngưseiefxhdi nổiuvri tiếarxwng trêozzwn mạeuaxng đzhdhãvqwb tựunqo tửtxaf.”



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.