Cô Vợ Thay Thế

Chương 1666 :

    trước sau   
baoe Vợfaqe Thay Thếebcm

CHƯeaosƠduyeNG 1666: QUAY VỀgoig VỊzcmz TRÍjguz CỦwmvhA NÓgxec

Đoofeàpwsjo Triểyfexn Minh đdysqi trênaszn đdysqưqxcwlplnng vẫtdlwn luôbaoen suy nghĩebbr, rốdqbit cuộtdlwc vìsuxt sao Côbaoé Mãn Mãn khôbaoeng gọwsbni cho anh ta, rốdqbit cuộtdlwc vìsuxt sao lạwxzli tắfoqxt mársbky.

Anh ta nghĩebbrnwmt phảoehxi côbaoe đdysqãhxpb thậzcmzt sựdgtn xảoehxy ra chuyệuzhsn hay khôbaoeng.

Xảoehxy ra chuyệuzhsn gìsuxt.

Nếebcmu nhưqxcw khôbaoeng xảoehxy ra chuyệuzhsn thìsuxt tốdqbit, sau nàpwsjy anh ta nhấbsmot đdysqunganh sẽdysq khôbaoeng đdysqyfexbaoe vềkokq nhàpwsj mộtdlwt mìsuxtnh.


Cho dùnfhf rấbsmot trễgfop, cho dùnfhf bậzcmzn rộtdlwn thếebcmpwsjo, cho dùnfhfsuxtnh huốdqbing ra sao thìsuxt anh ta sẽdysq đdysqưqxcwa côbaoe vềkokq nhàpwsj mớgxeci đdysqưqxcwfaqec.

Đoofeiệuzhsn thoạwxzli củscpba Côbaoé Mãn Mãn vẫtdlwn luôbaoen tắfoqxt mársbky, anh ta luôbaoen lo lắfoqxng đdysqkokq phòaxlqng, sợfaqebaoé Mãn Mãn khôbaoeng ởpwsj nhàpwsj.

Anh ta gõwvdv cửjtyaa lâoofeu nhưqxcw vậzcmzy, trưqxcwgxecc khi hàpwsjng xónwmtm xuấbsmot hiệuzhsn thìsuxt trong lòaxlqng anh ta khôbaoeng ngừwpqpng nặnjpqng nềkokq.

Sau đdysqónwmtpwsjng xónwmtm mởpwsj cửjtyaa nónwmti chuyệuzhsn, làpwsjm cho anh ta yênaszn tâoofem hơljrnn mộtdlwt chúsuxtt.

Khi Côbaoé Mãn Mãn mởpwsj cửjtyaa, hoàpwsjn hảoehxo khôbaoeng sao cảoehx đdysqungang ởpwsj trưqxcwgxecc mặnjpqt anh ta thìsuxt trársbki tim củscpba anh ta mớgxeci quay vềkokq vịunga tríhjwr củscpba nónwmt.

Cuốdqbii cùnfhfng anh ta cũawnjng yênaszn tâoofem.

baoé Mãn Mãn nhanh chónwmtng tựdgtn hỏzrufi xem cónwmt thểyfexnwmtpwsj do gìsuxt tốdqbit hơljrnn khôbaoeng, nhưqxcwng cuốdqbii cùnfhfng vẫtdlwn ăpwsjn ngay nónwmti thậzcmzt.

“Đoofeiệuzhsn thoạwxzli hếebcmt pin…”

“Côbaoe…” Đoofeàpwsjo Triểyfexn Minh nghe lýpwsj do nàpwsjy nhấbsmot thờlplni khôbaoeng biếebcmt nónwmti cársbki gìsuxt.

baoé Mãn Mãn chỉzppu ra vẻtoepbaoe tộtdlwi nhìsuxtn anh ta.

baoeawnjng khôbaoeng muốdqbin hếebcmt pin màpwsj.

Sao côbaoe biếebcmt đdysqưqxcwfaqec đdysqiệuzhsn khôbaoeng sạwxzlc vàpwsjo nênaszn đdysqiệuzhsn thoạwxzli tựdgtn tắfoqxt mársbky.

Nếebcmu cónwmt thểyfex thìsuxtbaoeawnjng khôbaoeng muốdqbin.


Chuyệuzhsn nàpwsjy khôbaoeng thểyfex trársbkch côbaoe.

baoé Mãn Mãn nhanh chónwmtng chuẩqayfn bịungaoofem lýpwsjnaszn khôbaoeng hềkokq hoảoehxng hốdqbit.

Đoofeàpwsjo Triểyfexn Minh nhìsuxtn côbaoe nửjtyaa ngàpwsjy, đdysqdqbii vớgxeci đdysqôbaoei mắfoqxt vôbaoe tộtdlwi củscpba côbaoe thìsuxt thậzcmzt sựdgtn khôbaoeng nónwmti nênaszn mấbsmoy lờlplni tàpwsjn nhẫtdlwn.

Nhưqxcwng anh ta cũawnjng vẫtdlwn khôbaoeng nhịungan đdysqưqxcwfaqec mắfoqxng mộtdlwt câoofeu: “Côbaoe đdysqúsuxtng làpwsj ngu ngốdqbic chếebcmt đdysqi đdysqưqxcwfaqec!”

“Đoofeàpwsjo Triểyfexn Minh!” Côbaoé Mãn Mãn thởpwsj phìsuxt phìsuxt nhìsuxtn anh ta: “Cónwmt phảoehxi anh bịunga bệuzhsnh hay khôbaoeng, hơljrnn nửjtyaa đdysqênaszm chạwxzly đdysqếebcmn nhàpwsjbaoei vìsuxt muốdqbin mắfoqxng tôbaoei đdysqúsuxtng khôbaoeng?”

baoe chưqxcwa bao giờlpln thấbsmoy loạwxzli ngưqxcwlplni nàpwsjy.

Đoofeàpwsjo Triểyfexn Minh hùnfhfng hồrsbkn nónwmti: “Phảoehxi, tôbaoei bịunga bệuzhsnh đdysqónwmt!”

Trưqxcwgxecc kia bạwxzln anh ta thấbsmot tìsuxtnh thìsuxt gọwsbni mọwsbni ngưqxcwlplni uốdqbing rưqxcwfaqeu vớgxeci nhau.

Cuốdqbii cùnfhfng ngưqxcwlplni kia uốdqbing say, khôbaoeng còaxlqn tỉzppunh társbko kébalxo anh ta nónwmti: “Ngưqxcwlplni anh em, đdysqwpqpng chạwxzlm vàpwsjo tìsuxtnh yênaszu, khôbaoeng yênaszu đdysqưqxcwơljrnng thìsuxt khôbaoeng cónwmt chuyệuzhsn gìsuxt cảoehx, chíhjwrnh làpwsj dao đdysqâoofem súsuxtng bắfoqxn cũawnjng khôbaoeng đdysqưqxcwfaqec, muốdqbin thoảoehxi mársbki bao nhiênaszu cũawnjng đdysqưqxcwfaqec…”

suxtc đdysqónwmt Đoofeàpwsjo Triểyfexn Minh còaxlqn cảoehxm thấbsmoy ngưqxcwlplni nàpwsjy nónwmti quársbknaszn.

Huốdqbing hồrsbksuxtnh yênaszu khôbaoeng lýpwsj tríhjwr mớgxeci cónwmt thểyfexpwsjm cho ngưqxcwlplni ta đdysqau khổlpln nhưqxcw thếebcm.

Nếebcmu lýpwsj tríhjwr mộtdlwt chúsuxtt thìsuxt sẽdysq khôbaoeng đdysqau khổlpln nhưqxcw vậzcmzy.

Nhưqxcwng hiệuzhsn tạwxzli anh ta đdysqãhxpb hiểyfexu đdysqưqxcwfaqec.


Chuyệuzhsn tìsuxtnh cảoehxm khôbaoeng cónwmtpwsj do gìsuxt cảoehx.

“Anh…” Anh ta dứungat khoársbkt thừwpqpa nhậzcmzn làpwsjm cho Côbaoé Mãn Mãn cónwmt cảoehxm giársbkc bấbsmot lựdgtnc khôbaoeng làpwsjm gìsuxt đdysqưqxcwfaqec.

Đoofeàpwsjo Triểyfexn Minh đdysqúsuxtng làpwsj khársbkc thưqxcwlplnng.

“Đoofeưqxcwfaqec rồrsbki đdysqưqxcwfaqec rồrsbki, tôbaoei nhậzcmzn thua, tôbaoei ngu ngốdqbic, tôbaoei sai đdysqưqxcwfaqec chưqxcwa? Anh cónwmt thểyfexsuxtnh thưqxcwlplnng mộtdlwt chúsuxtt đdysqưqxcwfaqec khôbaoeng, dársbkng vẻtoeppwsjy rấbsmot dọwsbna ngưqxcwlplni khársbkc.” Còaxlqn làpwsjm cho cảoehx ngưqxcwlplni côbaoe khôbaoeng đdysqưqxcwfaqec tựdgtn nhiênaszn.

“Tôbaoei muốdqbin uốdqbing nưqxcwgxecc.” Đoofeàpwsjo Triểyfexn Minh ngồrsbki trênaszn sôbaoe pha, vẻtoep mặnjpqt tựdgtn nhiênaszn nónwmti.

baoé Mãn Mãn míhjwrm môbaoei nónwmti: “Chờlpln đdysqónwmt.”

Xem đdysqi anh ta đdysqãhxpb lộtdlw nguyênaszn hìsuxtnh.

awnjng đdysqúsuxtng, đdysqâoofey mớgxeci làpwsj Đoofeàpwsjo Triểyfexn Minh thậzcmzt sựdgtn.

Đoofeâoofey mớgxeci làpwsj Đoofeàpwsjo Triểyfexn Minh màpwsjbaoe biếebcmt.

baoenwmtt nưqxcwgxecc cho Đoofeàpwsjo Triểyfexn Minh, sau khi Đoofeàpwsjo Triểyfexn Minh ăpwsjn xong lạwxzli nónwmti: “Đoofeónwmti bụkjbmng.”

baoé Mãn Mãn híhjwrt sâoofeu mộtdlwt hơljrni, cốdqbi gắfoqxng đdysqènjpq xuốdqbing cơljrnn tứungac giậzcmzn nónwmti: “Khôbaoeng lẽdysq anh hy vọwsbnng tôbaoei nấbsmou ăpwsjn cho anh? Chỗidvvbaoei chỉzppunwmtsuxtnwmti.”

baoe mớgxeci khôbaoeng tin Đoofeàpwsjo Triểyfexn Minh sẽdysq ăpwsjn mìsuxtnwmti.

Nhưqxcwng sựdgtn thậzcmzt chứungang minh côbaoepwsjng khôbaoeng tin thìsuxtpwsjng cónwmt thểyfex xảoehxy ra.

“Cónwmt thểyfex.” Đoofeàpwsjo Triểyfexn Minh nhìsuxtn côbaoenwmti.

baoé Mãn Mãn mởpwsj to mắfoqxt nhìsuxtn, khôbaoeng dársbkm tin tưqxcwpwsjng nhìsuxtn Đoofeàpwsjo Triểyfexn Minh, hỏzrufi lạwxzli: “Mìsuxtnwmti, anh cónwmt nghe rõwvdvbaoei nónwmti gìsuxt khôbaoeng?”



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.