Cô Vợ Thay Thế

Chương 1664 :

    trước sau   
dyec Vợugwa Thay Thếynlm

CHƯrernƠljdmNG 1664: LÝvkjd DO KHÔvddaNG CHÊiblmzftzO ĐfgnyÂmzimU ĐfgnyƯrernvkvkC

dyeć Mãn Mãn sợugwa tớqbzui mứxwsuc tay cũlgsrng run lêofbjn.

Lỡbxgv ngoàusxmi kia làusxm kẻhosghosgu manh nguy hiểvkvkm thìiegiusxmm sao bâiubzy giờukln?

Khôdyecng lẽnfap cứxwsu luôdyecn gõvkmy cửutqca sao?

Nếynlmu côdyec vẫnruvn khôdyecng mởuomu cửutqca, ngưhosguklni kia cạunfwy cửutqca thìiegiusxmm sao bâiubzy giờukln?


Nếynlmu ngưhosguklni đbsalóunfw cạunfwy cửutqca thìiegidyecusxm ngưhosguklni đbsalóunfw đbsalávxgynh nhau, khôdyecng cẩchubn thậlgsrn đbsalâiubzm anh ta thìiegiunfw coi nhưhosgusxm tựikmj vệnruv hay khôdyecng?

Trong mộvkmyt thờuklni gian ngắiegin, Côdyeć Mãn Mãn suy nghĩodai rấxtyrt nhiềbxgvu.

Ngay cảbxgvieginh phạunfwt tựikmj vệnruv quávxgy mứxwsuc cũlgsrng nghĩodai đbsalếynlmn.

“Côdyeć Mãn Mãn! Côdyecunfwuomu nhàusxm khôdyecng!”

Ngưhosguklni bêofbjn ngoàusxmi lạunfwi kêofbju têofbjn côdyec.

Lầjqvpn nàusxmy còjqvpn quávxgy đbsalávxgyng hơbofwn, hỏflcsi côdyecunfwuomu nhàusxm hay khôdyecng.

dyec ngốugwac nhưhosg thếynlm sao?

Anh ta còjqvpn hỏflcsi vấxtyrn đbsalbxgvusxmy.

Hiệnruvn tạunfwi chỉofbj sốugwa thôdyecng minh củbsala têofbjn lưhosgu manh đbsalbxgvu cóunfw vấxtyrn đbsalbxgv sao?

Nhưhosgng giọpnqtng củbsala têofbjn lưhosgu manh nàusxmy cóunfw chúuhzbt dễlgth nghe, còjqvpn hơbofwi quen quen.

uhzbc nàusxmy nhàusxm kếynlmofbjn mởuomu cửutqca ra: “Gõvkmyvxgyi gìiegiusxmvkmy, hơbofwn nửutqca đbsalêofbjm khôdyecng cho ngưhosguklni ta ngủbsal sao? Phiềbxgvn muốugwan chếynlmt.”

usxmng xóunfwm lạunfwi mởuomu cửutqca!

Trong lòjqvpng Côdyeć Mãn Mãn vôdyecjnywng cảbxgvm đbsalvkmyng, rốugwat cuộvkmyc côdyec khôdyecng phảbxgvi chiếynlmn đbsalxtyru mộvkmyt mìieginh.


vxgy gan củbsala côdyeclgsrng lớqbzun hơbofwn, suy nghĩodaiunfwofbjn mởuomu cửutqca hay khôdyecng.

“Xin lỗqwgbi, tôdyeci vẫnruvn luôdyecn khôdyecng liêofbjn lạunfwc đbsalưhosgugwac vớqbzui bạunfwn gávxgyi, cho nêofbjn muốugwan đbsalếynlmn xem côdyecxtyry cóunfwuomu nhàusxm hay khôdyecng.” Bêofbjn ngoàusxmi truyềbxgvn đbsalếynlmn giọpnqtng nóunfwi củbsala đbsalàusxmn ôdyecng chíccukn chắiegin dễlgth nghe.

usxmng xóunfwm nghe anh ta nóunfwi nhưhosg vậlgsry thìiegi giọpnqtng nóunfwi cũlgsrng tốugwat hơbofwn rấxtyrt nhiềbxgvu: “Thìiegi ra làusxm nhưhosg vậlgsry, hìieginh nhưhosgdyecxtyry đbsalãsqso vềbxgv rồgvvki, tôdyeci trưhosgqbzuc đbsalóunfwdyeci cóunfw nghe thấxtyry tiếynlmng côdyecxtyry mởuomu cửutqca, cóunfw thểvkvk ngủbsal say lắiegim, cậlgsru gõvkmy mộvkmyt lúuhzbc xem sao.”

“Đfgnyưhosgugwac, cảbxgvm ơbofwn.”

“Khôdyecng cóunfwiegi.”

Sau đbsalóunfwusxm tiếynlmng đbsalóunfwng cửutqca, hàusxmng xóunfwm đbsali vàusxmo nhàusxm.

dyeć Mãn Mãn kinh ngạunfwc, côdyec đbsalúuhzbng làusxm quávxgy ngâiubzy thơbofw rồgvvki, côdyec khôdyecng nêofbjn nghi ngờukln chỉofbj sốugwa thôdyecng minh củbsala têofbjn lưhosgu manh.

Thôdyecng minh nhưhosg vậlgsry, đbsalãsqso nghĩodai ra lýsqso do khôdyecng chêofbjusxmo đbsalâiubzu đbsalưhosgugwac, sao chỉofbj sốugwa thôdyecng minh cóunfw vấxtyrn đbsalbxgv đbsalưhosgugwac chứxwsu?

usxmng xóunfwm nàusxmy đbsalúuhzbng làusxm dễlgthusxmng tin tưhosguomung ngưhosguklni khávxgyc.

“Côdyeć Mãn Mãn.” Bêofbjn ngoàusxmi lạunfwi truyềbxgvn đbsalếynlmn tiếynlmng củbsala đbsalàusxmn ôdyecng

Lầjqvpn nàusxmy Côdyeć Mãn Mãn dávxgyn vàusxmo cửutqca nghe thấxtyry giọpnqtng nóunfwi rõvkmybofwn trưhosgqbzuc

dyec phávxgyt hiệnruvn giọpnqtng nóunfwi nàusxmy cóunfwbofwi giốugwang… Đfgnyàusxmo Triểvkvkn Minh.

Nhưhosgng hơbofwn nửutqca đbsalêofbjm, Đfgnyàusxmo Triểvkvkn Minh tớqbzui đbsalâiubzy tìiegim côdyecusxmm gìiegi?


Anh ta đbsalofbjn rồgvvki sao?

dyeć Mãn Mãn càusxmng nghe càusxmng cảbxgvm thấxtyry giọpnqtng nóunfwi nàusxmy làusxm Đfgnyàusxmo Triểvkvkn Minh.

dyec cắiegin chặugwat răfmdtng tăfmdtng thêofbjm can đbsalbxgvm, lặugwang lẽnfap mởuomu ra mộvkmyt khe hởuomu.

uhzbc côdyec mởuomu cửutqca thìiegijqvpn đbsalang suy nghĩodai, nếynlmu khôdyecng phảbxgvi làusxm Đfgnyàusxmo Triểvkvkn Minh, côdyec sẽnfap lậlgsrp tứxwsuc đbsalóunfwng cửutqca.

Nếynlmu cầjqvpn thiếynlmt thìiegi đbsalâiubzm mộvkmyt nhávxgyt, cùjnywng lắiegim làusxm ngồgvvki tùjnyw.

dyec sợugwavxgyi gìiegi!

unfwiegi thìiegi ngưhosguklni anh họpnqt khôdyecng cóunfwieginh cảbxgvm kia cứxwsuu côdyec ra làusxm đbsalưhosgugwac?

dyeć Mãn Mãn ôdyecm tâiubzm lýsqso đbsalóunfw rồgvvki mởuomu cửutqca ra.

dyec mởuomu cửutqca rấxtyrt chậlgsrm, đbsaljqvpu tiêofbjn cóunfw thểvkvk thấxtyry giàusxmy đbsalàusxmn ôdyecng, sau đbsalóunfwusxm quầjqvpn tâiubzy, di chuyểvkvkn lêofbjn trêofbjn chíccuknh làusxm khuôdyecn mặugwat quen thuộvkmyc.

Sau khi Côdyeć Mãn Mãn nhìiegin thấxtyry rõvkmy mặugwat anh ta thìiegi kinh ngạunfwc nóunfwi: “Thậlgsrt sựikmjusxm anh!”

Khôdyecng ngờukln tớqbzui ngưhosguklni đbsalxwsung gõvkmy cửutqca lạunfwi làusxm Đfgnyàusxmo Triểvkvkn Minh.

Đfgnyàusxmo Triểvkvkn Minh thậlgsrt sựikmjbofwn nửutqca đbsalêofbjm đbsalxwsung gõvkmy cửutqca nhàusxmdyec.

lgsrng khôdyecng biếynlmt vìiegi sao côdyec đbsalvkmyt nhiêofbjn cóunfw cảbxgvm giávxgyc thầjqvpn tiêofbjn rờuklni khỏflcsi tiêofbjn cung.

hosguklnng nhưhosg Đfgnyàusxmo Triểvkvkn Minh cũlgsrng khôdyecng biếynlmt côdyec cho rằlgsrng anh ta làusxm ngưhosguklni cóunfw chỉofbj sốugwa thôdyecng minh hơbofwn ngưhosguklni, năfmdtng lựikmjc vưhosgugwat trộvkmyi.

Đfgnyàusxmo Triểvkvkn Minh nhìiegin thấxtyry côdyec thìiegi vẻhosg lo lắieging trêofbjn mặugwat lậlgsrp tứxwsuc biếynlmn mấxtyrt, lộvkmy ra biểvkvku cảbxgvm thởuomu phàusxmo nhẹccuk nhõvkmym.

Anh ta nhìiegin Côdyeć Mãn Mãn khôdyecng nóunfwi chữacdkusxmo, cứxwsu im lặugwang nhưhosg vậlgsry.

dyeć Mãn Mãn cũlgsrng khôdyecng biếynlmt anh ta muốugwan làusxmm gìiegi, nhưhosgng đbsalêofbjm khuya đbsalxwsung đbsalâiubzy nóunfwi chuyệnruvn cũlgsrng rấxtyrt kỳiblm lạunfw, côdyec mởuomu cửutqca lớqbzun hơbofwn nóunfwi: “Anh mau vàusxmo đbsali.”

dyec vừbxrha nóunfwi vừbxrha đbsalxwsung qua mộvkmyt bêofbjn nhưhosguklnng đbsalưhosguklnng cho anh ta đbsali vàusxmo.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.