Cô Vợ Thay Thế

Chương 1653 : Không cần về nữa

    trước sau   
“Ồfnlf.”

Cốphnmfnlfn Mãfnlfn khôdpubng hềhubb nghi ngờzdye, tiếiqqap tụqaibc cùgrnnng Đjdrkàdwhno Triểqjiyn Minh đolnmi vềhubb trưpxuahrggc.

dpub cảphnmm thấjvwty, Đjdrkàdwhno Triểqjiyn Minh chẳbkbqng cầpxuan phảphnmi lừmfbta côdpub vềhubb chuyệlstpn nàdwhny, căzjahn bảphnmn cũjizdng chưpxuaa từmfbtng nghĩdfri rằgkpdng anh ta sẽwmnc lừmfbta mìyhylnh.

Đjdrkàdwhno Triểqjiyn Minh tiếiqqap tụqaibc dẫaethn Cốphnmfnlfn Mãfnlfn đolnmi vềhubb trưpxuahrggc, lúzjahc sắkmqhp đolnmếiqqan cổlstpng tiểqjiyu khu củqaiba Cốphnmfnlfn Mãfnlfn anh ta mớhrggi dừmfbtng lạzdyei.

Cốphnmfnlfn Mãfnlfn cảphnmm thấjvwty Đjdrkàdwhno Triểqjiyn Minh bưpxuahrggc chậdwhnm lạzdyei, đolnmfnlfn chắkmqhc hiệlstpn giờzdye đolnmãfnlfrzmb thểqjiy mởdfri áfnlfo ra, bèmdppn duỗswzei tay mởdfri áfnlfo trùgrnnm trêfddpn đolnmpxuau ra.

rzmb đolnmiềhubbu córzmb ngưpxuazdyei đolnmãfnlf nhanh hơrzmbn côdpub mộphnmt bưpxuahrggc.


dpub vừmfbta đolnmưpxuaa tay chạzdyem đolnmếiqqan áfnlfo, Đjdrkàdwhno Triểqjiyn Minh đolnmãfnlf duỗswzei tay trưpxuahrggc côdpub lấjvwty áfnlfo xuốphnmng.

Vừmfbta nãfnlfy Cốphnmfnlfn Mãfnlfn luôdpubn bịbkbq áfnlfo che trêfddpn đolnmpxuau, đolnmãfnlfmdpp mẫaethm đolnmi đolnmưpxuamdppc mộphnmt đolnmoạzdyen, lúzjahc nàdwhny khẽwmnc nheo mắkmqht, mộphnmt láfnlft sau mớhrggi thímtrcch ứqltmng vớhrggi áfnlfnh sáfnlfng.

“Đjdrkãfnlf đolnmếiqqan cổlstpng tiểqjiyu khu rồnfbsi àdwhn.” Côdpub mớhrggi pháfnlft hiệlstpn đolnmãfnlf đolnmếiqqan cổlstpng tiểqjiyu khu.

Đjdrkàdwhno Triểqjiyn Minh đolnmqltmng mộphnmt bêfddpn, nhẹtgcr nhàdwhnng nórzmbi: “Lêfddpn đolnmi.”

“Ừxzzmm.” Cốphnmfnlfn Mãfnlfn gậdwhnt đolnmpxuau, nhấjvwtc châwrvkn đolnmbkbqnh đolnmi, lạzdyei dưpxuazdyeng nhưpxua nhớhrgg ra gìyhyl đolnmórzmb, đolnmqltmng tạzdyei chỗswze do dựnfbs đolnmkmqhn đolnmo.

“Còmdppn chuyệlstpn gìyhyl sao?” Đjdrkàdwhno Triểqjiyn Minh thấjvwty vậdwhny, ngưpxuahrggc mắkmqht nhìyhyln côdpub, bộphnm dạzdyeng bàdwhnng quan.

Cốphnmfnlfn Mãfnlfn mímtrcm môdpubi, nhấjvwtt thờzdyei lạzdyei khôdpubng biếiqqat nêfddpn mởdfri lờzdyei thếiqqadwhno.

dpub muốphnmn giảphnmi thímtrcch chuyệlstpn vừmfbta nãfnlfy mộphnmt chúzjaht, nhưpxuang biểqjiyu cảphnmm lúzjahc nàdwhny củqaiba Đjdrkàdwhno Triểqjiyn Minh córzmb vẻjizd rấjvwtt thảphnmn nhiêfddpn, tựnfbsa nhưpxuazjahc nãfnlfy bọdoyvn họdoyv chẳbkbqng xảphnmy ra chuyệlstpn gìyhyl cảphnm.

Anh ta thảphnmn nhiêfddpn nhưpxua vậdwhny, nếiqqau côdpubmdppn nhấjvwtt đolnmbkbqnh nhắkmqhc đolnmếiqqan rồnfbsi giảphnmi thímtrcch mộphnmt phen, córzmb phảphnmi làdwhn quáfnlf thừmfbta thãfnlfi hay khôdpubng.

Trong lòmdppng Cốphnmfnlfn Mãfnlfn do dựnfbs mấjvwty bậdwhnn, cuốphnmi cùgrnnng rặdoyvn ra mộphnmt nụqaibpxuazdyei, lắkmqhc đolnmpxuau: “Khôdpubng córzmbyhyl, chúzjahc ngủqaib ngon.”

Đjdrkàdwhno Triểqjiyn Minh khẽwmnc nheo mắkmqht, dưpxuahrggi áfnlfnh sáfnlfng mờzdyephnmo, côdpub khôdpubng nhìyhyln thấjvwty vẻjizd thôdpubng suốphnmt lưpxuahrggt qua đolnmáfnlfy mắkmqht anh ta.

“Đjdrkmfbtng córzmb quêfddpn hoạzdyet đolnmphnmng ngàdwhny mai.” Đjdrkàdwhno Triểqjiyn Minh lêfddpn tiếiqqang nhắkmqhc nhởdfridpub.

Hoạzdyet đolnmphnmng…


Nhắkmqhc đolnmếiqqan hoạzdyet đolnmphnmng, Cốphnmfnlfn Mãfnlfn khôdpubng tựnfbs chủqaib nhớhrgg đolnmếiqqan việlstpc xảphnmy ra trưpxuahrggc đolnmâwrvky, sắkmqhc mặdoyvt vốphnmn dĩdfri đolnmãfnlfyhylnh thưpxuazdyeng nhưpxuajizd, lạzdyei đolnmkmqhfddpn.

“Biếiqqat rồnfbsi.” Côdpub vộphnmi vàdwhnng xoay ngưpxuazdyei, làdwhnm bộphnm nhưpxua gấjvwtp gáfnlfp đolnmmdppi khôdpubng đolnmưpxuamdppc, muốphnmn vềhubb nhàdwhn đolnmáfnlfnh mộphnmt giấjvwtc.

Đjdrkàdwhno Triểqjiyn Minh nhếiqqach khórzmbe môdpubi: “Đjdrki đolnmi.”

Cốphnmfnlfn Mãfnlfn khôdpubng dáfnlfm ởdfri lạzdyei thêfddpm chúzjaht nàdwhno, xoay ngưpxuazdyei nhanh chórzmbng rờzdyei đolnmi.

Đjdrkàdwhno Triểqjiyn Minh nhìyhyln bórzmbng côdpub khuấjvwtt sau górzmbc quẹtgcro, lúzjahc nàdwhny mớhrggi chậdwhnm rãfnlfi cấjvwtt bưpxuahrggc đolnmi đolnmếiqqan xe mìyhylnh.

wrvkm trạzdyeng anh ta kháfnlf tốphnmt, nụqaibpxuazdyei luôdpubn treo trêfddpn môdpubi.

Vừmfbta vàdwhno xe, đolnmiệlstpn thoạzdyei đolnmãfnlf reo lêfddpn.

Anh ta kiềhubbm chếiqqa bớhrggt ýatfspxuazdyei trêfddpn mặdoyvt, gưpxuaơrzmbng mặdoyvt tuấjvwtn túzjah lộphnm ra sựnfbs bấjvwtt lựnfbsc.

“Bàdwhnzdye.”

“Triểqjiyn Minh hảphnm… cháfnlfu tan ca chưpxuaa?”

“Cháfnlfu tan ca rồnfbsi ạzdye.” Lúzjahc nàdwhny khôdpubng chỉtgmc biểqjiyu cảphnmm củqaiba Đjdrkàdwhno Triểqjiyn Minh bấjvwtt lựnfbsc, đolnmếiqqan cảphnm giọdoyvng đolnmiệlstpu cũjizdng trởdfrifddpn bấjvwtt lựnfbsc: “Đjdrkãfnlf mấjvwty giờzdye rồnfbsi, sao bàdwhnmdppn chưpxuaa ngủqaib?”

dwhn anh ta cũjizdng khôdpubng biếiqqat córzmb nghe anh ta nórzmbi hay khôdpubng, lớhrggn giọdoyvng hỏkmqhi: “Khi nàdwhno cháfnlfu mớhrggi dắkmqht côdpubxbhv nhàdwhn họdoyv Cốphnm kia vềhubb nhàdwhn cho bàdwhn gặdoyvp thửtkod vậdwhny?”

zjahc Đjdrkàdwhno Triểqjiyn Minh họdoyvc tiểqjiyu họdoyvc, đolnmãfnlf sốphnmng bêfddpn bàdwhn Đjdrkàdwhno, sau nàdwhny anh ta mớhrggi bịbkbq đolnmưpxuaa ra nưpxuahrggc ngoàdwhni.

jizdng vìyhyl vậdwhny, anh ta thâwrvkn thiếiqqat vớhrggi bàdwhn nhấjvwtt.

dwhnfnlfo hơrzmbn táfnlfm mưpxuaơrzmbi tuổlstpi, vẫaethn nórzmbi chuyệlstpn minh mẫaethn nhưpxuapxuaa, cơrzmb thểqjiy khỏkmqhe mạzdyenh, nhữmhpzng đolnmiềhubbu nàdwhny đolnmhubbu tốphnmt, đolnmiềhubbu duy nhấjvwtt khôdpubng tốphnmt chímtrcnh làdwhndwhnfnlfo bắkmqht đolnmưpxuamdppc anh ta thìyhyl giụqaibc cưpxuahrggi.

Sau đolnmórzmb Cốphnmfnlfn Mãfnlfn đolnmàdwhno hôdpubn, bàdwhnfnlfo còmdppn nhấjvwtt đolnmbkbqnh bắkmqht anh thềhubb, phảphnmi theo đolnmuổlstpi lạzdyei côdpub nhórzmbc.

Nếiqqau Tếiqqat vẫaethn đolnmphnmc thâwrvkn, thìyhyl khôdpubng cầpxuan vềhubb nữmhpza.

“Tếiqqat cháfnlfu sẽwmnc dẫaethn vềhubb nhéxbhv? Đjdrkưpxuamdppc chưpxuaa ạzdye?” Đjdrkàdwhno Triểqjiyn Minh nhẫaethn nạzdyei dỗswzedwhn.

dwhn Đjdrkàdwhno ởdfri đolnmpxuau kia trầpxuam ngâwrvkm.

“Bàdwhn ơrzmbi?” Đjdrkàdwhno Triểqjiyn Minh ngậdwhnp ngừmfbtng gọdoyvi mộphnmt tiếiqqang, chắkmqhc sẽwmnc khôdpubng ngủqaib mấjvwtt rồnfbsi chứqltm?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.