Cô Vợ Thay Thế

Chương 1597 : Anh không ngờ lại xảy ra như vậy

    trước sau   
Khôvqmhng biếjmnrt từddbj ngữxjeeckklo trong lờejaoi nóanfai củjvdea Thẩswmcm Lệhzca đrykmãvhcldzahch thídzahch Giang Vũjuqg Thừddbja.

Giang Vũjuqg Thừddbja vốovdpn dĩiyuz kháxjeetqrwnh tĩiyuznh, bỗlsqrng cáxjeeu tiếjmnrt: “Thẩswmcm Lệhzca, em nóanfai nhưnhmy vậavlfy làckkl sao? Anh chỉckkl đrykmang nhờejao em mộbcfxt việhzcac, nhưnhmyng em lạrsvwi nóanfai anh đrykme dọdszha em? Chúgaqong ta đrykmãvhcljmnrng nhau lớrykmn lêckkln trong tìtqrwnh bạrsvwn, em nghĩiyuz vềbcfx anh nhưnhmy vậavlfy ưnhmy, thậavlft sựnifm nghĩiyuz vềbcfx anh nhưnhmy vậavlfy sao?”

lsqrt mặpinqt Giang Vũjuqg Thừddbja đrykmjbhdy tổtwgkn thưnhmyơgpygng.

“Nghe giọdszhng đrykmiệhzcau củjvdea anh kìtqrwa, anh uỷuood khuấrsdkt lắwqzpm àckkl?” Thẩswmcm Lệhzcavqmh cảlnzam nhìtqrwn Giang Vũjuqg Thừddbja: “Nếjmnru chỉckklckkl giúgaqop đrykmnhmy, anh cóanfa thểxjeganfai thẳabqtng, anh cốovdp ýhbez hẹgaqon tôvqmhi ra ngoàckkli, đrykmưnhmya cáxjeei nàckkly cho tôvqmhi coi làckkl muốovdpn làckklm gìtqrw? Khôvqmhng phảlnzai bảlnzan thâbcfxn anh biếjmnrt rấrsdkt rõgsdn hay sao?”

Thẩswmcm Lệhzca vỗlsqr mạrsvwnh mảlnzanh giấrsdky Giang Vũjuqg Thừddbja đrykmưnhmya cho côvqmhckkln bàckkln ăyfvtn mộbcfxt tiếjmnrng “bốovdpp”.

Đtatgbcfxng tĩiyuznh bêckkln họdszhanfa chúgaqot ồnhmyn àckklo, trêckklu đrykmếjmnrn ngưnhmyejaoi phụvqmhc vụvqmhxjeech đrykmóanfa khôvqmhng xa cũjuqgng nhìtqrwn vềbcfx phídzaha đrykmâbcfxy, thậavlfm chídzahanfan lễmxch phélsqrp bưnhmyrykmc tớrykmi hỏbcfxi.


“Thưnhmya anh, thưnhmya côvqmh, xin hỏbcfxi cóanfa cầjbhdn chúgaqong tôvqmhi giúgaqop gìtqrw khôvqmhng?”

“Khôvqmhng cầjbhdn, cảlnzam ơgpygn.”

Thẩswmcm Lệhzca từddbj chốovdpi, giọdszhng đrykmiệhzcau củjvdea côvqmhjuqgng nhẹgaqo nhàckklng hơgpygn.

Ngưnhmyejaoi phụvqmhc vụvqmh khôvqmhng yêckkln tâbcfxm lắwqzpm rờejaoi đrykmi.

Cảlnza Thẩswmcm Lệhzcackkl Giang Vũjuqg Thừddbja đrykmbcfxu yêckkln lặpinqng lạrsvwi.

Qua mộbcfxt khoảlnzang thờejaoi gian nhấrsdkt đrykmbcfxnh, Giang Vũjuqg Thừddbja nóanfai: “Tiểxjegu Lệhzca, anh khôvqmhng cóanfa lựnifma chọdszhn nàckklo kháxjeec.”

“Anh khôvqmhng cóanfa lựnifma chọdszhn nàckklo kháxjeec, cho nêckkln anh chọdszhn cáxjeech đrykme dọdszha tôvqmhi.” Thẩswmcm Lệhzca lạrsvwnh lùjmnrng trảlnza lờejaoi.

“Em…” Giang Vũjuqg Thừddbja tứllchc giậavlfn: “Anh đrykmãvhclanfai rồnhmyi, anh khôvqmhng đrykme dọdszha em.”

“Vậavlfy nóanfai cho tôvqmhi biếjmnrt, anh lấrsdky thứllchckkly từddbj đrykmâbcfxu.” Thẩswmcm Lệhzca kiêckkln trìtqrw muốovdpn hỏbcfxi vấrsdkn đrykmbcfxckkly.

Chỉckkl cầjbhdn biếjmnrt đrykmưnhmyqrfuc thứllchckkly làckkl từddbj đrykmâbcfxu đrykmếjmnrn thìtqrw mớrykmi cóanfa thểxjeg đrykmưnhmyqrfuc vấrsdkn đrykmbcfxckkly.

“Làckklanfa ngưnhmyejaoi đrykmưnhmya cho anh, anh thậavlft sựnifm khôvqmhng biếjmnrt làckkl tớrykmi từddbj đrykmâbcfxu.” Giang Vũjuqg Thừddbja đrykmàckklnh phảlnzai nóanfai thậavlft.

Nhưnhmyng Thẩswmcm Lệhzcabcfxy giờejao đrykmãvhcl khôvqmhng còanfan tin anh.

“Nóanfai thậavlft đrykmi.” Côvqmh vẫrnqln cảlnzam thấrsdky Giang Vũjuqg Thừddbja đrykmang nóanfai dốovdpi.


“Thậavlft sựnifmckklanfai thậavlft, Tiểxjegu Lệhzca, bâbcfxy giờejao em đrykmãvhcl bắwqzpt đrykmjbhdu khôvqmhng tin anh rồnhmyi sao?” Giang Vũjuqg Thừddbja thởjdfzckkli.

Thẩswmcm Lệhzcaanfai: “Anh đrykmếjmnrn đrykmưnhmya cáxjeei nàckkly cho tôvqmhi, sau đrykmóanfa nhờejaovqmhi giúgaqop anh, anh bảlnzao tôvqmhi làckklm sao tin anh đrykmâbcfxy?”

bcfxm lýhbez Giang Vũjuqg Thừddbja sụvqmhp đrykmtwgk: “Nếjmnru anh nhờejao em giúgaqop, em sẽedjh giúgaqop sao?”

“Chỉckkl cầjbhdn tôvqmhi cóanfa thểxjegckklm đrykmưnhmyqrfuc, tôvqmhi đrykmưnhmyơgpygng nhiêckkln sẽedjh giúgaqop anh, Giang Vũjuqg Thừddbja, trong lòanfang anh, tìtqrwnh bạrsvwn chúgaqong ta cùjmnrng nhau lớrykmn lêckkln thậavlft mong manh, hay trong lòanfang anh, tôvqmhi vàckkl Cốovdp Tri Dâbcfxn đrykmbcfxu làckkl kẻuidp hẹgaqop hòanfai?”

Thẩswmcm Lệhzca luôvqmhn cảlnzam thấrsdky tháxjeei đrykmbcfx thểxjeg hiệhzcan củjvdea côvqmhckkl Cốovdp Tri Dâbcfxn rấrsdkt rõgsdnckklng, chỉckkl cầjbhdn Giang Vũjuqg Thừddbja nóanfai ra, bọdszhn họdszh nhấrsdkt đrykmbcfxnh sẽedjh giúgaqop đrykmnhmy.

Nhưnhmyng Giang Vũjuqg Thừddbja khôvqmhng tin họdszh.

Giang Vũjuqg Thừddbja dùjmnrng thứllchvqmh quan tâbcfxm nhấrsdkt, nhờejaovqmh giúgaqop đrykmnhmy.

Đtatgâbcfxy làckkl chuyệhzcan màckkl mộbcfxt ngưnhmyejaoi bạrsvwn nêckkln làckklm sao?

Đtatgâbcfxy làckkl giúgaqop đrykmnhmy sao?

Đtatgâbcfxy làckkl lờejaoi uy hiếjmnrp.

Mộbcfxt lúgaqoc sau, Giang Vũjuqg Thừddbja phủjvde nhậavlfn: “Anh khôvqmhng cóanfa.”

Tuy nhiêckkln, trong lờejaoi phủjvde nhậavlfn nàckkly vẫrnqln cóanfa mộbcfxt chúgaqot khôvqmhng tin tưnhmyjdfzng.

Thẩswmcm Lệhzca xem nhưnhmy đrykmãvhcl hiểxjegu, Giang Vũjuqg Thừddbja khôvqmhng tin bọdszhn họdszh.

Anh khôvqmhng tin họdszh nữxjeea, nóanfai thêckklm cũjuqgng chẳabqtng ídzahch gìtqrw.

“Rốovdpt cuộbcfxc anh đrykmãvhcl xảlnzay ra chuyệhzcan gìtqrw vậavlfy?” Thẩswmcm Lệhzca cảlnzam thấrsdky lầjbhdn trưnhmyrykmc cóanfa lẽedjh Giang Vũjuqg Thừddbja đrykmãvhcl gặpinqp phảlnzai chuyệhzcan gìtqrw đrykmóanfa.

Nhưnhmyng côvqmh khôvqmhng đrykmqrfui đrykmưnhmyqrfuc cho đrykmếjmnrn khi Giang Vũjuqg Thừddbja chủjvde đrykmbcfxng nóanfai.

Sau đrykmóanfavqmh lạrsvwi nằoewnm việhzcan, quêckkln mấrsdkt chuyệhzcan nàckkly.

Nếjmnru khôvqmhng phảlnzai Giang Vũjuqg Thừddbja tìtqrwm tớrykmi cửuhfza, côvqmhanfa lẽedjh thậavlft sựnifm khôvqmhng nhớrykm nổtwgki chuyệhzcan củjvdea anh.

“Chuỗlsqri vốovdpn củjvdea gia đrykmìtqrwnh anh sắwqzpp đrykmllcht, anh đrykmang cầjbhdn gấrsdkp mộbcfxt sốovdp tiềbcfxn lớrykmn, nếjmnru anh khôvqmhng cóanfa quỹgmoickkly, gia đrykmìtqrwnh anh sẽedjh thựnifmc sựnifm đrykmi tong, Tiểxjegu Lệhzca, em cóanfa thểxjeganfai chuyệhzcan vớrykmi Cốovdp Tri Dâbcfxn, bảlnzao cậavlfu ấrsdky giúgaqop anh khôvqmhng…”

Giang Vũjuqg Thừddbja vừddbja nóanfai vừddbja ôvqmhm đrykmjbhdu thốovdpng khổtwgk: “Anh thậavlft sựnifm khôvqmhng ngờejao lạrsvwi nhưnhmy vậavlfy.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.