Cô Vợ Thay Thế
Chương 1574 : Trốn không thoát lòng bàn tay của anh, cũng không đấu lại anh
Đzoir àrarb o Triểmulx n Minh quéqzai t mắhrco t nhìqryq n Côddhc ́ Mãn Mãn mộxsfl t chúdmmx t: “Đzoir ưsssz ợkqab c chứpgjm .”
Côddhc ́ Mãn Mãn cũgpwa ng khôddhc ng biếfbiq t cámulx i nhìqryq n nàrarb y củsxbq a anh ta làrarb cómvfk ýfbiq gìqryq , côddhc nhìqryq n khôddhc ng thấbvmt u anh ta.
“Chúdmmx ng ta cũgpwa ng đtopf i thôddhc i, tôddhc i còxmbx n muốstfq n đtopf i tìqryq m chịpzde Tiểmulx u Lệqzai nữluwu a.” Côddhc ́ Mãn Mãn chỉhedf muốstfq n nhanh chómvfk ng rờdwyz i khỏfinq i nơaoqc i nàrarb y.
Côddhc cảyqry m thấbvmt y khắhrco p nơaoqc i đtopf iềafei u kỳxatb lạispf , côddhc kỳxatb lạispf , Đzoir àrarb o Triểmulx n Minh cũgpwa ng khôddhc ng bìqryq nh thưsssz ờdwyz ng, lúdmmx c nàrarb y hai ngưsssz ờdwyz i bọqoth n họqoth ởcdns cùqpyy ng mộxsfl t chỗhjgc vớxatb i nhau càrarb ng trởcdns nêfive n kỳxatb lạispf thêfive m.
Côddhc chỉhedf ưsssz ớxatb c gìqryq nhanh chómvfk ng rờdwyz i khỏfinq i nơaoqc i nàrarb y.
“Ngưsssz ờdwyz i ta đtopf ãzuqh bỏfinq rơaoqc i côddhc lạispf i tựiouz mìqryq nh chạispf y đtopf i, côddhc cũgpwa ng muốstfq n đtopf i tìqryq m côddhc ấbvmt y?” Giọqoth ng nómvfk i củsxbq a Đzoir àrarb o Triểmulx n Minh rấbvmt t bìqryq nh tĩarrf nh, giốstfq ng nhưsssz làrarb thuậqqdg n miệqzai ng nómvfk i.
“Đzoir âtjsx y làrarb côddhc ng việqzai c củsxbq a tôddhc i màrarb , vốstfq n chízuqh nh làrarb phảyqry i bảyqry o vệqzai cho chịpzde Tiểmulx u Lệqzai , chịpzde Tiểmulx u Lệqzai còxmbx n cho tôddhc i thêfive m tiềafei n lưsssz ơaoqc ng nữluwu a đtopf ómvfk .” Côddhc ́ Mãn Mãn vừnwrd a mớxatb i nghĩarrf đtopf ếfbiq n sau nàrarb y mìqryq nh thậqqdg t sựiouz cómvfk thểmulx tay làrarb m hàrarb m nhai, khôddhc ng dựiouz a vàrarb o trong nhàrarb , khôddhc ng dựiouz a vàrarb o Cốstfq Tri Dâtjsx n, trong lòxmbx ng liềafei n vui vẻstfq , trêfive n mặdwyz t cũgpwa ng khôddhc ng tựiouz chủsxbq màrarb lộxsfl ra nụudtt cưsssz ờdwyz i.
“Rấbvmt t thízuqh ch côddhc ng việqzai c nàrarb y àrarb ?” Đzoir àrarb o Triểmulx n Minh hỏfinq i.
Đzoir àrarb o Triểmulx n Minh biếfbiq t tiềafei n lưsssz ơaoqc ng củsxbq a Côddhc ́ Mãn Mãn, lúdmmx c trưsssz ớxatb c dùqpyy ng mộxsfl t chiêfive u nhỏfinq thìqryq mộxsfl t chốstfq c liềafei n lộxsfl ra.
Chúdmmx t tiềafei n lưsssz ơaoqc ng nàrarb y đtopf ốstfq i vớxatb i Côddhc ́ Mãn Mãn cũgpwa ng khôddhc ng đtopf ámulx ng kểmulx , nếfbiq u nhưsssz dựiouz a theo mứpgjm c đtopf ộxsfl tiêfive u tiềafei n bìqryq nh thưsssz ờdwyz ng củsxbq a Côddhc ́ Mãn Mãn thìqryq cũgpwa ng chỉhedf bằstfq ng vớxatb i mấbvmt y bộxsfl quầhrjf n ámulx o thôddhc i.
Đzoir àrarb o Triểmulx n Minh cũgpwa ng tựiouz mìqryq nh lậqqdg p nghiệqzai p, anh ta tôddhc n trọqoth ng mỗhjgc i mộxsfl t nghềafei nghiệqzai p, tôddhc n trọqoth ng mỗhjgc i mộxsfl t ngưsssz ờdwyz i dựiouz a vàrarb o đtopf ôddhc i tay củsxbq a mìqryq nh màrarb nuôddhc i sốstfq ng bảyqry n thâtjsx n.
Trưsssz ớxatb c ngàrarb y hôddhc m nay, anh ta khôddhc ng cảyqry m thấbvmt y côddhc ng việqzai c ngưsssz ờdwyz i đtopf ạispf i diệqzai n củsxbq a Côddhc ́ Mãn Mãn cómvfk cámulx i gìqryq khôddhc ng tốstfq t.
Nhưsssz ng bịpzde nhómvfk m phómvfk ng viêfive n đtopf ãzuqh bao vâtjsx y mộxsfl t lầhrjf n, anh ta đtopf ãzuqh cảyqry m thấbvmt y côddhc ng việqzai c nàrarb y cũgpwa ng khôddhc ng quámulx tốstfq t rồgdyl i.
Đzoir âtjsx y làrarb mộxsfl t côddhc ng việqzai c sẽmhpy bịpzde thưsssz ơaoqc ng.
“Thízuqh ch chứpgjm . Đzoir ưsssz ợkqab c côddhc ng nhậqqdg n, đtopf ưsssz ợkqab c chấbvmt p nhậqqdg n, đtopf ưsssz ợkqab c cầhrjf n, tôddhc i cảyqry m thấbvmt y rấbvmt t cómvfk ýfbiq nghĩarrf a.” Côddhc ́ Mãn Mãn vừnwrd a nómvfk i chuyệqzai n vừnwrd a đtopf i lấbvmt y đtopf iệqzai n thoạispf i vàrarb mámulx y tízuqh nh củsxbq a mìqryq nh, chuẩnshv n bịpzde dọqoth n dẹbkwo p đtopf ồgdyl đtopf ạispf c đtopf i khỏfinq i.
Đzoir àrarb o Triểmulx n Minh khôddhc ng nómvfk i gìqryq thêfive m.
Côddhc ́ Mãn Mãn cho làrarb anh ta chỉhedf thuậqqdg n miệqzai ng hỏfinq i mộxsfl t chúdmmx t, cũgpwa ng khôddhc ng suy nghĩarrf gìqryq nhiềafei u: “Tôddhc i dọqoth n dẹbkwo p mộxsfl t chúdmmx t thìqryq liềafei n đtopf i ngay.”
“Ừmulx .” Thậqqdg t ra thìqryq Đzoir àrarb o Triểmulx n Minh đtopf ang suy nghĩarrf chuyệqzai n khámulx c.
Sau khi kếfbiq t hôddhc n, anh ta chắhrco c chắhrco n sẽmhpy khôddhc ng đtopf ểmulx cho Côddhc ́ Mãn Mãn làrarb m côddhc ng việqzai c nàrarb y nữluwu a.
Côddhc nhómvfk c Côddhc ́ Mãn Mãn nàrarb y, bỏfinq trốstfq n khôddhc ng thoámulx t lòxmbx ng bàrarb n tay củsxbq a anh, cũgpwa ng đtopf ấbvmt u khôddhc ng lạispf i anh, anh luôddhc n cómvfk thểmulx cómvfk cámulx ch đtopf ểmulx côddhc tựiouz mìqryq nh từnwrd chứpgjm c.
Vẫpnta n còxmbx n nhiềafei u thờdwyz i gian.
...
Sau khi Thẩnshv m Lệqzai đtopf i ra từnwrd cửublr a sau thìqryq trựiouz c tiếfbiq p gọqoth i bảyqry o vệqzai .
Lúdmmx c ngồgdyl i ởcdns bêfive n ngoàrarb i chờdwyz Côddhc ́ Mãn Mãn, côddhc gọqoth i đtopf iệqzai n thoạispf i lạispf i cho Cốstfq Tri Dâtjsx n.
“Xảyqry y ra chuyệqzai n gìqryq vậqqdg y, sao vẫpnta n luôddhc n khôddhc ng nhậqqdg n đtopf iệqzai n thoạispf i?” Giọqoth ng nómvfk i củsxbq a Cốstfq Tri Dâtjsx n nghe cựiouz c kỳxatb lo lắhrco ng.
Thẩnshv m Lệqzai bịpzde nómvfk i chộxsfl t dạispf , giọqoth ng nómvfk i cũgpwa ng nhỏfinq hơaoqc n bìqryq nh thưsssz ờdwyz ng mấbvmt y phầhrjf n: “Lúdmmx c nãzuqh y cómvfk việqzai c chứpgjm bộxsfl .”
Khôddhc ng thểmulx nàrarb o nómvfk i côddhc làrarb vìqryq nhìqryq n Côddhc ́ Mãn Mãn vàrarb Đzoir àrarb o Triểmulx n Minh yêfive u đtopf ưsssz ơaoqc ng cho nêfive n khôddhc ng thểmulx nhậqqdg n đtopf iệqzai n thoạispf i củsxbq a anh đtopf ưsssz ợkqab c.
“Àqzai .” Cốstfq Tri Dâtjsx n chỉhedf cưsssz ờdwyz i lạispf nh mộxsfl t tiếfbiq ng.
Anh còxmbx n hiểmulx u Thẩnshv m Lệqzai hơaoqc n so vớxatb i bảyqry n thâtjsx n côddhc , giọqoth ng đtopf iệqzai u nàrarb y củsxbq a côddhc chízuqh nh làrarb đtopf ang chộxsfl t dạispf , đtopf ang lừnwrd a anh.
Thẩnshv m Lệqzai làrarb m bộxsfl nhưsssz khôddhc ng nghe thấbvmt y mìqryq nh đtopf ãzuqh bịpzde nhìqryq n trúdmmx ng, hỏfinq i anh: “Cứpgjm luôddhc n gọqoth i đtopf iệqzai n thoạispf i cho em làrarb cómvfk chuyệqzai n gìqryq vậqqdg y?”
“Cómvfk phómvfk ng viêfive n đtopf ãzuqh mòxmbx ra phòxmbx ng làrarb m việqzai c củsxbq a em rồgdyl i, anh muốstfq n gọqoth i đtopf iệqzai n thoạispf i nhắhrco c nhởcdns em, anh thấbvmt y bâtjsx y giờdwyz em cómvfk thểmulx nghe đtopf ưsssz ợkqab c thìqryq chắhrco c làrarb khôddhc ng cómvfk chuyệqzai n gìqryq , bâtjsx y giờdwyz anh đtopf ang trêfive n đtopf ưsssz ờdwyz ng đtopf ếfbiq n đtopf ómvfk .”
“Àqzai ... chuyệqzai n nàrarb y hảyqry .” Quảyqry thậqqdg t làrarb bâtjsx y giờdwyz côddhc hoàrarb n toàrarb n khôddhc ng cómvfk chuyệqzai n gìqryq , nhưsssz ng màrarb Côddhc ́ Mãn Mãn vàrarb Đzoir àrarb o Triểmulx n Minh mớxatb i cómvfk chuyệqzai n.
Cốstfq Tri Dâtjsx n nhízuqh u màrarb y, cảyqry m thấbvmt y giọqoth ng nómvfk i củsxbq a côddhc càrarb ng lạispf : “Anh lậqqdg p tứpgjm c đtopf ếfbiq n ngay, em đtopf ợkqab i anh năingi m phúdmmx t nữluwu a.”
Thẩnshv m Lệqzai kịpzde p thờdwyz i bổtopf sung thêfive m mộxsfl t câtjsx u: “Em ởcdns cửublr a sau...”
Ởzoir đtopf ầhrjf u dâtjsx y bêfive n kia đtopf iệqzai n thoạispf i dừnwrd ng lạispf i mộxsfl t lámulx t: “Anh biếfbiq t rồgdyl i!”
Thẩnshv m Lệqzai khôddhc ng tắhrco t đtopf iệqzai n thoạispf i, chờdwyz Cốstfq Tri Dâtjsx n cúdmmx p trưsssz ớxatb c.
Nhưsssz ng dưsssz ờdwyz ng nhưsssz làrarb Cốstfq Tri Dâtjsx n cũgpwa ng đtopf ang chờdwyz côddhc tắhrco t đtopf iệqzai n thoạispf i.
Thẩnshv m Lệqzai vẫpnta n luôddhc n khôddhc ng ngắhrco t mámulx y, đtopf iệqzai n thoạispf i vẫpnta n luôddhc n đtopf ưsssz ợkqab c kếfbiq t nốstfq i mãzuqh i cho đtopf ếfbiq n khi Cốstfq Tri Dâtjsx n lámulx i xe đtopf ếfbiq n cửublr a sau phòxmbx ng làrarb m việqzai c.
Cô
“Chú
Cô
Cô
“Ngư
“Đ
“Rấ
Đ
Chú
Đ
Trư
Như
Đ
“Thí
Đ
Cô
“Ừ
Sau khi kế
Cô
Vẫ
...
Sau khi Thẩ
Lú
“Xả
Thẩ
Khô
“À
Anh cò
Thẩ
“Có
“À
Cố
Thẩ
Ở
Thẩ
Như
Thẩ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.