Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)

Chương 2445 : Từ bỏ hậu cung ba ngàn

    trước sau   
Biêhnstn soạtreun: Đfwqobidxc Uy - TruyentienHiep.net

- --

Sau khi Diệiecpp Oảshrsn Oảshrsn thômfaang cágznno thômfaang qua group cágznnc bạtreun chung, nhữogyung ngưogyuxtlji ởvmfc Đfwqojsbdc Lậzlkcp Châyxhgu bêhnstn kia tựynfn nhiêhnstn cũwdtgng nhìgznnn thấmjnry.

Ngưogyuxtlji thứbidx nhấmjnrt phágznnt hiệiecpn làxcju Bắdzncc Đfwqojedyu.

Bắdzncc Đfwqojedyu trợqtain to hai mắdznct, "Trờxtlji mágznn! Phong tỷuggkxcju Tu La Chủvmfc đvmfcăvihong kýtreu kếkcgxt hômfaan tạtreui Hoa quốfwqoc rồclvpi! Đfwqoâyxhgy làxcju tốfwqoc đvmfcjsbdhnstn lửgwmca sao? Cũwdtgng quágznn nhanh đvmfci!"

Trong lúvmfcc nhấmjnrt thờxtlji, Đfwqotreui trưogyuvmfcng lãmjnro, Tam trưogyuvmfcng lãmjnro vàxcju cảshrs Thấmjnrt Tinh quay sang nhìgznnn Bắdzncc Đfwqojedyu.


Đfwqotreui trưogyuvmfcng lãmjnro: "Cágznni gìgznn, cágznni gìgznn? Minh chủvmfcxcju Tu La Chủvmfc đvmfcăvihong kýtreu kếkcgxt hômfaan rồclvpi hảshrs?"

Tam trưogyuvmfcng lãmjnro: "Thậzlkct hay giảshrs! Minh chủvmfc lạtreui sẽhpghriak thểzlkc kếkcgxt hômfaan!"

Phóriak Minh Hi nhảshrsy chồclvpm hổwijem lêhnstn, lao qua níkaygu lấmjnry cổwije ágznno Bắdzncc Đfwqojedyu, "Cậzlkcu nóriaki bậzlkcy nóriaki bạtreugznni gìgznn! Chuyệiecpn nàxcjuy làxcju khômfaang thểzlkcxcjuo! Vớxzdui tíkaygnh tìgznnnh củvmfca Minh chủvmfc, coi nhưogyuxcju thíkaygch Tu La Chủvmfc, cũwdtgng tuyệiecpt đvmfcfwqoi sẽhpgh khômfaang kếkcgxt hômfaan cùwalbng hắdzncn!"

Bắdzncc Đfwqojedyu hấmjnrt tay ra: "Cậzlkcu córiakriaki vớxzdui tômfaai cũwdtgng vômfaa dụjkihng thômfaai, cậzlkcu đvmfci màxcju nhìgznnn đvmfci! Córiak trong group bạtreun chung củvmfca Phong tỷuggk thìgznn biếkcgxt thômfaai! Dĩygvl nhiêhnstn, cágznn nhâyxhgn tômfaai khuyêhnstn cậzlkcu khômfaang nêhnstn xem vẫjsbdn tốfwqot hơxckin..."

xcjum sao Phóriak Minh Hi córiak thểzlkc khômfaang xem, nhanh chóriakng lấmjnry đvmfciệiecpn thoạtreui di đvmfcjsbdng ra, tựynfngznnnh nhấmjnrn vàxcjuo group bạtreun bèutxe củvmfca Diệiecpp Oảshrsn Oảshrsn, sau đvmfcóriak, thấmjnry đvmfcưogyuqtaic dòemhlng trạtreung thágznni ngậzlkcp mùwalbi thứbidxc ăvihon cho chóriak kia củvmfca nàxcjung.

gznnnh giấmjnry đvmfcăvihong kýtreu kếkcgxt hômfaan màxcjuu đvmfcmhza hồclvpng, vàxcju cảshrsgznnnh tựynfn chụjkihp chung củvmfca hai ngưogyuxtlji. Trong hìgznnnh, cágznni gưogyuơxcking mặzlkct đvmfchnstn đvmfcshrso chúvmfcng sinh kia củvmfca Tu La Chủvmfc đvmfcưogyuơxcking nhiêhnstn khômfaang cầxreen nhiềsaknu lờxtlji, Minh chủvmfc nhàxcju bọdnoxn họdnox thìgznn đvmfcang nởvmfc mộjsbdt nụjkihogyuxtlji ságznnng rỡyxhg.

Phóriak Minh Hi vẫjsbdn luômfaan biếkcgxt Minh chủvmfc nhàxcjugznnnh rấmjnrt đvmfcsaknp, nhưogyung lầxreen đvmfcxreeu tiêhnstn lạtreui nhậzlkcn ra còemhln córiak thểzlkc đvmfcsaknp đvmfcếkcgxn nhưogyu vậzlkcy...

Nụjkihogyuxtlji ấmjnrm ágznnp màxcju rựynfnc rỡyxhg kia, quảshrs thậzlkct làxcju giốfwqong nhưogyu thiêhnstn sứbidx vớxzdui đvmfcômfaai cágznnnh trắdzncng lộjsbdng lẫjsbdy.

Tiếkcgxp đvmfcóriak, Phóriak Minh Hi chúvmfc ýtreu tớxzdui dòemhlng trạtreung thágznni màxcju Minh chủvmfcgznnnh đvmfcăvihong lêhnstn ——

“Em đvmfcãmjnr đvmfci nhiềsaknu nơxckii, thấmjnry rấmjnrt nhiềsaknu cảshrsnh đvmfcsaknp, sơxckin hàxcju biểzlkcn rộjsbdng, phồclvpn hoa nhưogyu gấmjnrm, đvmfcsaknu khômfaang bằemhlng ởvmfchnstn cạtreunh anh.”

Bắdzncc Đfwqojedyu thấmjnry Phóriak Minh Hi sắdzncc mặzlkct trắdzncng bệiecpch, lảshrso đvmfcshrso muốfwqon ngãmjnr, bấmjnrt đvmfcdzncc dĩygvlriaki, "Đfwqoãmjnr bảshrso cậzlkcu khômfaang nêhnstn xem rồclvpi màxcju! Thứbidxc ăvihon cho chóriakxcjuy ai màxcju nuốfwqot trômfaai đvmfcưogyuqtaic? Tômfaai đvmfcãmjnr sắdzncp nghẹsaknn muốfwqon chếkcgxt rồclvpi!"

Phóriak Minh Hi nắdzncm chặzlkct đvmfciệiecpn thoạtreui di đvmfcjsbdng, "Khômfaang córiak khảshrsvihong! Chuyệiecpn nàxcjuy làxcju khômfaang thểzlkcxcjuo, rõvauwxcjung Minh chủvmfcriaki tâyxhgm nguyệiecpn củvmfca cômfaamjnry làxcju..."

"Tinh thầxreen đvmfctreui hảshrsi?" Bắdzncc Đfwqojedyu theo bảshrsn năvihong màxcjugznnp vàxcjuo câyxhgu tiếkcgxp theo.


Phóriak Minh Hi trừrvqxng hắdzncn: "Làxcju hậzlkcu cung ba ngàn!!!"

Bắdzncc Đfwqojedyu: "Ặsuvgc... Hìgznnnh nhưogyu chíkaygnh làxcju lờxtlji Phong tỷuggk củvmfca chúvmfcng ta từrvqxng nóriaki..."

Đfwqotreui trưogyuvmfcng lãmjnro vàxcju Tam trưogyuvmfcng lãmjnro cũwdtgng phụjkih họdnoxa gậzlkct đvmfcxreeu.

Đfwqotreui trưogyuvmfcng lãmjnro than thởvmfc, "Cho nêhnstn nóriaki, vẫjsbdn làxcju Tu La Chủvmfc đvmfctreui nhâyxhgn córiak biệiecpn phágznnp màxcju!"

Tam trưogyuvmfcng lãmjnro: "Còemhln khômfaang phảshrsi sao, lạtreui córiak bảshrsn lĩygvlnh đvmfczlkc cho Minh chủvmfc chúvmfcng ta từrvqx bỏmhza hậzlkcu cung ba ngàxcjun, tựynfn nguyệiecpn nhảshrsy vàxcjuo phầxreen mộjsbdmfaan nhâyxhgn!"

Phóriak Minh Hi nghe mấmjnry ngưogyuxtlji bàxcjun luậzlkcn, tứbidxc đvmfcếkcgxn sắdzncc mặzlkct biếkcgxn thàxcjunh màxcjuu đvmfcen.

Bắdzncc Đfwqojedyu vỗkcgx bảshrs vai củvmfca Phóriak Minh Hi mộjsbdt cágznni, trấmjnrn an nóriaki, "Tiểzlkcu Minh Hi, hẳyqsdn làxcju trágznni tim cậzlkcu nágznnt tan rồclvpi đvmfci? Dòemhlng trạtreung thágznni nàxcjuy củvmfca Phong tỷuggk chúvmfcng ta, chẳyqsdng lẽhpgh cậzlkcu còemhln chưogyua hiểzlkcu córiak ýtreugznn sao?"

Phóriak Minh Hi lạtreunh mặzlkct: "Córiak ýtreugznn?"

Bắdzncc Đfwqojedyu nóriaki đvmfcxreey ýtreu vịxcju thâyxhgm trưogyuxtljng, "Sơxckin hàxcju biểzlkcn rộjsbdng, phồclvpn hoa nhưogyu gấmjnrm, đvmfcsaknu khômfaang bằemhlng ởvmfchnstn cạtreunh anh! Đfwqoâyxhgy khômfaang phảshrsi làxcju ýtreu tứbidxogyuơxcking hoa dạtreui khômfaang thơxckim bằemhlng hoa nhàxcju sao? Rấmjnrt rõvauwxcjung làxcju Phong tỷuggk đvmfcang nóriaki vớxzdui cậzlkcu, hiệiecpn tạtreui tỷuggkmjnry chỉzlkc thíkaygch mộjsbdt đvmfcóriaka hoa trong nhàxcjuxcjuy, hoa hoa cỏmhza cỏmhzahnstn ngoàxcjui, đvmfcãmjnr khômfaang còemhln córiak thểzlkc lọdnoxt vàxcjuo mắdznct xanh củvmfca tỷuggkmjnry nữogyua rồclvpi!"

Phóriak Minh Hi nghe xong, nhấmjnrt thờxtlji sắdzncc mặzlkct ngẩjedyn ngơxcki, trựynfnc tiếkcgxp gàxcjuo khóriakc lêhnstn, vừrvqxa khóriakc còemhln vừrvqxa khômfaang cam lòemhlng, "Khômfaang đvmfcúvmfcng! Minh chủvmfc chỉzlkc đvmfcăvihong lêhnstn giấmjnry đvmfcăvihong kýtreu kếkcgxt hômfaan ởvmfc Hoa quốfwqoc, cũwdtgng khômfaang phảshrsi làxcjuvmfc Đfwqojsbdc Lậzlkcp Châyxhgu! Khômfaang sai! Giấmjnry đvmfcăvihong kýtreuvmfc Hoa quốfwqoc làxcjum sao córiak thểzlkc đvmfctreui biểzlkcu đvmfcưogyuqtaic gìgznn chứbidx!"

Phóriak Minh Hi vừrvqxa dứbidxt lờxtlji, liềsaknn thấmjnry ngóriakn tay củvmfca Bắdzncc Đfwqojedyu lưogyuxzdut mộjsbdt cágznni, sau đvmfcóriak mởvmfc miệiecpng nóriaki, "Ồclvp, Phong tỷuggk lạtreui đvmfcăvihong thêhnstm mộjsbdt dòemhlng trạtreung thágznni giốfwqong nhau nhưogyu đvmfcúvmfcc... Ui! Khômfaang đvmfcúvmfcng! Lầxreen nàxcjuy dưogyuxtljng nhưogyuriak thêhnstm mộjsbdt tấmjnrm ảshrsnh. A, hìgznnnh nhưogyuxcju giấmjnry đvmfcăvihong kýtreu kếkcgxt hômfaan tạtreui Đfwqojsbdc Lậzlkcp Châyxhgu?"

Phóriak Minh Hi: "...!!!"

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.