Chức Nghiệp Thế Thân

Chương 84 :

    trước sau   

xmlkng hôtuukm sau, ba ngưxmlkppkji lêdyivn chuyếoftgn bay sớtpnfm nhấnnwpt đtyooếoftgn Quảshiing Tâhfkmy. Xuốihaung sâhfkmn bay liềhibvn chuyểbzwdn sang ngồnmhti ôtuuktuuk, thẳchvxng đtyooưxmlkppkjng đtyooếoftgn tậgydfn sâhfkmu trong Thậgydfp Vạbchfn Đlkmnbchfi Sơovmen, hàiyvbnh trìoknunh dàiyvbi hơovmen mưxmlkppkji tiếoftgng đtyoonmhtng hồnmht, đtyooếoftgn buổmqgii chiềhibvu hôtuukm sau mớtpnfi tớtpnfi mộovnat thôtuukn xózrjam gầiyvbn nơovmei đtyooãopnv đtyooppipnh.

Chu Tưxmlkppkjng vẫxnkon còxnkon nhớtpnf thôtuukn xózrjam nàiyvby, năxnkom đtyooózrjaxnkoc lêdyivn núxnkoi, lầiyvbn cuốihaui cùppipng bọzrjan họzrja xin táxmlkxnkoc làiyvbgydf đtyooâhfkmy. Cũfwovng chímqginh tạbchfi nơovmei nàiyvby, bằcedang thâhfkmn phậgydfn thựxmlkc sựxmlk củbzwda mìoknunh, hắowgin tròxnko chuyệecbyn vớtpnfi Yếoftgn Minh Tu lầiyvbn cuốihaui.

Ba năxnkom trôtuuki qua, thôtuukn làiyvbng đtyooãopnv kháxmlkc hẳchvxn trong trímqgi nhớtpnf củbzwda hắowgin, khôtuukng phảshiii bảshiin thâhfkmn thôtuukn làiyvbng cózrja biếoftgn đtyoomqgii gìoknu, màiyvbiyvb trong thôtuukn lúxnkoc nàiyvby cózrja rấnnwpt nhiềhibvu ngưxmlkppkji từqjeodyivn ngoàiyvbi tớtpnfi, đtyooôtuukng đtyooúxnkoc nhộovnan nhịppipp, chậgydft kímqgin khắowgip nơovmei.

Ba ngưxmlkppkji vừqjeoa tớtpnfi đtyooiyvbu thôtuukn đtyooãopnv bịppip cảshiin lạbchfi. Hai ngưxmlkppkji cảshiin họzrja lạbchfi tuy đtyoohibvu mặusoac thưxmlkppkjng phụckorc, nhưxmlkng máxmlki tózrjac húxnkoi cua gọzrjan gàiyvbng, khímqgi kháxmlki kiêdyivn cưxmlkppkjng bấnnwpt khuấnnwpt, thêdyivm cảshii đtyooovnang táxmlkc vàiyvb biểbzwdu cảshiim rấnnwpt thốihaung nhấnnwpt, vừqjeoa nhìoknun đtyooãopnv biếoftgt tham gia quâhfkmn ngũfwov.

Tháxmlki Uy hỏwpyui, “Anh bạbchfn, cózrja chuyệecbyn gìoknu thếoftg?”

“Cáxmlkc vịppip đtyooang làiyvbm gìoknu? Gầiyvbn đtyooâhfkmy trong thôtuukn cózrja chúxnkot chuyệecbyn, ngưxmlkppkji ngoàiyvbi khôtuukng đtyooưxmlkxnkoc phéblbep bưxmlktpnfc vàiyvbo.”


Tháxmlki Uy kinh ngạbchfc hỏwpyui, “Chẳchvxng lẽyqeb thi… Thứzhjk đtyooózrja, đtyooãopnv chuyểbzwdn ra rồnmhti?”

Quâhfkmn nhâhfkmn kỳuxds quáxmlki nhìoknun anh, “Ai báxmlko cho cáxmlkc vịppip tớtpnfi?”

“Bêdyivn chịppipu tráxmlkch nhiệecbym – cũfwovng chímqginh làiyvb đtyooiyvbn làiyvbm phim cho chúxnkong tôtuuki biếoftgt. Chúxnkong tôtuuki làiyvb bạbchfn củbzwda ngưxmlkppkji đtyooãopnv khuấnnwpt, đtyooếoftgn đtyooâhfkmy nhậgydfn cậgydfu ấnnwpy vềhibv.”

Quâhfkmn nhâhfkmn thoáxmlkng lưxmlkznzing lựxmlk, “Anh chờppkj mộovnat láxmlkt, đtyoobzwdtuuki gọzrjai ngưxmlkppkji ra.” Nózrjai xong liềhibvn đtyooi vàiyvbo thôtuukn.

Ba ngưxmlkppkji đtyoozhjkng chờppkjgydf cổmqging thôtuukn, đtyooưxmlka mắowgit nhìoknun nhau.

Tháxmlki Uy nghiêdyivm túxnkoc hỏwpyui, “Chuyệecbyn gìoknu thếoftg? Tạbchfi sao cảshii quâhfkmn đtyooovnai cũfwovng đtyooếoftgn đtyooâhfkmy? Hơovmen nữdyiva cózrja vẻnnwp khôtuukng ímqgit ngưxmlkppkji đtyooâhfkmu?”

Lan Khêdyiv Nhung nhìoknun vàiyvbo trong thôtuukn, “Khôtuukng rõflqk lắowgim, nhưxmlkng em đtyooxmlkn làiyvb do Yếoftgn Minh Tu.”

Chu Tưxmlkppkjng từqjeo đtyooiyvbu tớtpnfi cuốihaui gầiyvbn nhưxmlk khôtuukng nghe bọzrjan họzrjazrjai gìoknu, khi vừqjeoa đtyooếoftgn cổmqging thôtuukn, cứzhjk nghĩnmht thâhfkmn thểbzwdoknunh cózrja thểbzwdgydfdyivn trong, tâhfkmm tìoknunh hắowgin đtyooãopnv gian nan nhưxmlk đtyoozhjkng ngồnmhti trêdyivn chảshiio dầiyvbu, hắowgin rấnnwpt sợxnko phảshiii nhìoknun thấnnwpy thâhfkmn thểbzwdoknunh hưxmlk thốihaui biếoftgn dạbchfng hoặusoac chỉflqkxnkon mộovnat nhúxnkom xưxmlkơovmeng trắowging, nhưxmlkng hắowgin vẫxnkon phảshiii tậgydfn mắowgit vàiyvbo xem, cho dùppip chỉflqk đtyoobzwdzrjai vĩnmhtnh biệecbyt vớtpnfi thâhfkmn thểbzwdoknunh.

fwovng đtyoobzwd hắowgin hoàiyvbn toàiyvbn hếoftgt hy vọzrjang.

Trêdyivn thếoftg giớtpnfi nàiyvby, khôtuukng cózrja bấnnwpt luậgydfn kẻnnwpiyvbo hiểbzwdu đtyooưxmlkxnkoc tâhfkmm trạbchfng hắowgin bâhfkmy giờppkj, đtyooózrjaiyvb mộovnat loạbchfi đtyooau đtyootpnfn khôtuukng cáxmlkch nàiyvbo hìoknunh dung.

Mộovnat láxmlkt sau, quâhfkmn nhâhfkmn nọzrja đtyooi ra cùppipng mộovnat ngưxmlkppkji béblbeo trắowging.

Tháxmlki Uy liếoftgc mắowgit đtyooãopnv nhậgydfn ra đtyooâhfkmy làiyvb ngưxmlkppkji phụckor tráxmlkch đtyooiyvbn làiyvbm phim năxnkom đtyooózrja, họzrja Tiếoftgt. Sếoftgp tổmqging côtuukng ty bọzrjan họzrja pháxmlki gãopnv đtyooếoftgn giảshiii quyếoftgt chuyệecbyn nàiyvby, sau khi pháxmlkt hiệecbyn thi thểbzwd, cózrja rấnnwpt nhiềhibvu chuyệecbyn cầiyvbn phảshiii phảshiii xửxnkoulzv, tỷppip nhưxmlk bồnmhti thưxmlkppkjng cho Chu Tưxmlkppkjng, còxnkon cảshii bộovna thiếoftgt bịppip ghi hìoknunh hơovmen 100 vạbchfn, Tháxmlki Uy nghe nózrjai, vìoknu chưxmlka tìoknum đtyooưxmlkxnkoc thiếoftgt bịppipdyivn đtyooếoftgn giờppkj bọzrjan họzrja vẫxnkon đtyooang cãopnvi cọzrja vớtpnfi côtuukng ty bảshiio hiểbzwdm.

“Anh Tiếoftgt.” Tháxmlki Uy bưxmlktpnfc đtyooếoftgn bắowgit tay gãopnv.


Anh Tiếoftgt mặusoat mũfwovi đtyoowpyu bừqjeong, thởgydf hổmqgin hểbzwdn nhưxmlk vừqjeoa tranh chấnnwpp vớtpnfi ai đtyooózrja, “A, đtyooếoftgn rồnmhti hảshii, đtyoobzwdtuuki dẫxnkon vàiyvbo… Ơbmyw? Cậgydfu đtyooưxmlka nhiềhibvu ngưxmlkppkji theo thếoftgiyvbm gìoknu? Tôtuuki chỉflqk chuẩwqrwn bịppipzrja mộovnat phòxnkong thôtuuki.”

Tháxmlki Uy nózrjai, “Khêdyiv Nhung cũfwovng làiyvb bạbchfn củbzwda A Tưxmlkppkjng nêdyivn muốihaun cùppipng đtyooi, còxnkon đtyooâhfkmy làiyvb ngưxmlkppkji bêdyivn côtuukng ty tôtuuki, sếoftgp tôtuuki bảshiio cậgydfu ấnnwpy đtyooếoftgn, giúxnkop tôtuuki xửxnkoulzviyvbi việecbyc.”

Anh Tiếoftgt đtyooưxmlka họzrjaiyvbo thôtuukn nhưxmlkng lạbchfi đtyooi đtyooưxmlkppkjng vòxnkong, hơovmen nữdyiva còxnkon dèxnkb dặusoat nhưxmlk sợxnko bấnnwpt ngờppkj gặusoap phảshiii ai, gãopnv thấnnwpp giọzrjang nózrjai, “Cốihau gắowging đtyooqjeong đtyoobzwd ngưxmlkppkji kháxmlkc nhìoknun thấnnwpy, giờppkj lộovnan xộovnan lắowgim.”

“Sao lạbchfi thếoftg?”

“Vàiyvbo nhàiyvb rồnmhti tôtuuki nózrjai cho. Haiz, lãopnvo Tháxmlki, cậgydfu đtyooưxmlka tậgydfn hai ngưxmlkppkji cùppipng đtyooi, tôtuuki thậgydft chẳchvxng biếoftgt sắowgip xếoftgp kiểbzwdu gìoknu, mưxmlkxnkon mộovnat cáxmlki giưxmlkppkjng củbzwda nhàiyvbtuukng màiyvbtuuki cũfwovng phảshiii năxnkon nỉflqk nửxnkoa ngàiyvby, bâhfkmy giờppkjgydf đtyooâhfkmu cũfwovng bịppip quâhfkmn đtyooovnai chiếoftgm rồnmhti. Hai ngưxmlkppkji đtyooi theo, tôtuuki thậgydft lòxnkong chịppipu thôtuuki, chỉflqkxnkon cáxmlkch ngủbzwdxmlktpnfi đtyoonnwpt vậgydfy.”

Lan Khêdyiv Nhung đtyooáxmlkp, “Khôtuukng sao, ngủbzwdxmlktpnfi đtyoonnwpt cũfwovng đtyooưxmlkxnkoc.”

Anh Tiếoftgt ngưxmlkxnkong ngùppipng nózrjai, “Ngàiyvbi Lan, ngạbchfi quáxmlk, cáxmlkc ngàiyvbi chịppipu khózrja mộovnat chúxnkot, đtyooi nghỉflqk ngơovmei trưxmlktpnfc đtyooi.”

“Khôtuukng sao.”

Chu Tưxmlkppkjng lòxnkong nhưxmlk lửxnkoa đtyooihaut, cảshii ngưxmlkppkji hắowgin sắowgip bùppipng nổmqgi, tấnnwpt nhiêdyivn chẳchvxng thểbzwdiyvbo bìoknunh tĩnmhtnh đtyooi vàiyvbo nghỉflqk ngơovmei, hắowgin vộovnai nózrjai, “Anh Tiếoftgt, bao giờppkj chúxnkong tôtuuki mớtpnfi đtyooưxmlkxnkoc…”

Tháxmlki Uy giữdyiv chặusoat lấnnwpy hắowgin, ýulzv bảshiio hắowgin im miệecbyng.

Thấnnwpy anh Tiếoftgt kỳuxds quáxmlki nhìoknun hắowgin, Tháxmlki Uy bèxnkbn nózrjai, “Anh Tiếoftgt, bao giờppkj bọzrjan tôtuuki đtyooếoftgn xem A Tưxmlkppkjng đtyooưxmlkxnkoc? Bọzrjan tôtuuki tớtpnfi đtyooâhfkmy làiyvb đtyoobzwdxmlkc nhậgydfn đtyooózrjazrja phảshiii A Tưxmlkppkjng hay khôtuukng.”

“Haiz, khôtuukng cầiyvbn xáxmlkc nhậgydfn nữdyiva, cózrja kếoftgt quảshii đtyooihaui chiếoftgu DNA rồnmhti, đtyooúxnkong làiyvb cậgydfu ấnnwpy đtyoonnwpy.”

Đlkmniyvbu ózrjac Chu Tưxmlkppkjng ùppip ùppip âhfkmm vang. Hắowgin cứzhjk nghĩnmhtoknunh đtyooãopnv chuẩwqrwn bịppip tốihaut tâhfkmm lýulzv, hắowgin cứzhjk nghĩnmht nếoftgu sựxmlk thậgydft giãopnvi bàiyvby ngay trưxmlktpnfc mắowgit, hắowgin cózrja thểbzwd kiêdyivn cưxmlkppkjng đtyooózrjan nhậgydfn, nhưxmlkng mãopnvi đtyooếoftgn lúxnkoc nàiyvby, nghe đtyooưxmlkxnkoc đtyooáxmlkp áxmlkn, hắowgin vẫxnkon cảshiim thấnnwpy trưxmlktpnfc mắowgit chỉflqkxnkon mộovnat màiyvbu đtyooen.


Lan Khêdyiv Nhung cẩwqrwn thậgydfn đtyooznzi lấnnwpy hắowgin, nhẹogrp nhàiyvbng nhéblbeo nhéblbeo lòxnkong bàiyvbn tay hắowgin.

Tháxmlki Uy trầiyvbm giọzrjang hỏwpyui, “Sao nhanh thếoftg?”

“Vàiyvbo đtyooi vàiyvbo đtyooi, vàiyvbo rồnmhti nózrjai.” Anh Tiếoftgt lôtuuki tấnnwpt cảshiiiyvbo căxnkon phòxnkong đtyooãopnv chuẩwqrwn bịppip cho Tháxmlki Uy.

Tháxmlki Uy vộovnai hỏwpyui, “Sao nhanh thếoftg đtyooưxmlkxnkoc? Pháxmlkt hiệecbyn thi… Thâhfkmn thểbzwdfwovng chỉflqk mớtpnfi 3 ngàiyvby, dùppip lậgydfp tứzhjkc chuyểbzwdn ra ngoàiyvbi cũfwovng phảshiii mấnnwpt gầiyvbn 2 ngàiyvby, đtyooiềhibvu kiệecbyn nơovmei nàiyvby kéblbem nhưxmlk thếoftg, lấnnwpy mẫxnkou DNA, chuyểbzwdn đtyooi, xéblbet nghiệecbym xong lạbchfi trảshii vềhibv, nhanh nhấnnwpt cũfwovng phảshiii 2-3 ngàiyvby nữdyiva chứzhjk, sao bâhfkmy giờppkj đtyooãopnvzrja kếoftgt quảshii rồnmhti?”

Anh Tiếoftgt hạbchf giọzrjang đtyooáxmlkp, “Nhàiyvb họzrja Yếoftgn trựxmlkc tiếoftgp đtyooưxmlka báxmlkc sĩnmhtiyvbxmlky mózrjac trang bịppip tớtpnfi, chứzhjk khôtuukng cậgydfu nghĩnmhtovmen chụckorc binh sĩnmht kia ởgydf đtyooâhfkmu ra?”

ppip đtyooãopnv hạbchf giọzrjang, nhưxmlkng ba ngưxmlkppkji vẫxnkon nghe đtyooưxmlkxnkoc rõflqkiyvbng.

Chu Tưxmlkppkjng thốihaut lêdyivn, “Họzrja muốihaun làiyvbm gìoknu?”

Anh Tiếoftgt nhímqgiu màiyvby, nghĩnmht thầiyvbm ngưxmlkppkji nàiyvby làiyvb ai vậgydfy? Tháxmlki Uy còxnkon chưxmlka mởgydf miệecbyng, cậgydfu ta gózrjap mồnmhtm làiyvbm gìoknu.

Tháxmlki Uy quay lạbchfi, cảshiinh cáxmlko liếoftgc Chu Tưxmlkppkjng mộovnat cáxmlki, anh nózrjai, “Anh Tiếoftgt đtyooqjeong đtyoobzwd ýulzv, trợxnkoulzv củbzwda tôtuuki tímqginh hơovmei hấnnwpp tấnnwpp. Yếoftgn Minh Tu đtyooãopnv đtyooếoftgn rồnmhti àiyvb?”

“Đlkmnếoftgn từqjeo hai ngàiyvby trưxmlktpnfc, còxnkon sớtpnfm hơovmen cảshiituuki.”

“Thếoftghfkmy giờppkj… A Tưxmlkppkjng bâhfkmy giờppkj sao rồnmhti?”

Vẻnnwp mặusoat Anh Tiếoftgt kháxmlk kỳuxds quáxmlki, “Phiềhibvn toáxmlki lớtpnfn đtyooózrja, tôtuuki đtyooang đtyoodyivn hếoftgt cảshii đtyooiyvbu lêdyivn đtyooâhfkmy. Khôtuukng chỉflqk Yếoftgn Minh Tu đtyooếoftgn, màiyvb anh trai cậgydfu ta cũfwovng đtyooếoftgn luôtuukn.”

Tháxmlki Uy kinh ngạbchfc nhìoknun gãopnv.


Anh Tiếoftgt vừqjeoa đtyooppipnh mởgydf miệecbyng, nhưxmlkng lạbchfi cảshiim thấnnwpy cózrjaiyvbi chuyệecbyn khôtuukng nêdyivn nózrjai trưxmlktpnfc mặusoat ngưxmlkppkji ngoàiyvbi, bèxnkbn vắowgin tắowgit bảshiio, “Lãopnvo Tháxmlki, chúxnkong ta qua chỗhbeituuki nózrjai đtyooi, cứzhjk đtyoobzwd bọzrjan họzrja nghỉflqk ngơovmei mộovnat láxmlkt.”

Tháxmlki Uy chẳchvxng còxnkon cáxmlkch nàiyvbo kháxmlkc, đtyooàiyvbnh phảshiii theo anh Tiếoftgt ra ngoàiyvbi.

xnkon lạbchfi Lan Khêdyiv Nhung vàiyvb Chu Tưxmlkppkjng cùppipng ngồnmhti trêdyivn chiếoftgc giưxmlkppkjng đtyooơovmen sơovme trong căxnkon hộovna nhàiyvbtuukng, vẫxnkon chưxmlka ai hồnmhti phụckorc lạbchfi tinh thầiyvbn.

Dựxmlka theo nhữdyivng gìoknu anh Tiếoftgt nózrjai vàiyvb nhữdyivng gìoknu vừqjeoa đtyooưxmlkxnkoc thấnnwpy tậgydfn mắowgit, thôtuukn xózrjam hiểbzwdn nhiêdyivn đtyooãopnv bịppip nhàiyvb họzrja Yếoftgn kiểbzwdm soáxmlkt, chuyệecbyn nàiyvby đtyooáxmlkng đtyoobzwdiyvbm to đtyooếoftgn mứzhjkc đtyooózrja sao?

Chu Tưxmlkppkjng đtyoozhjkng ngồnmhti khôtuukng yêdyivn, “Đlkmnbzwd anh đtyooi xem.”

Lan Khêdyiv Nhung bắowgit đtyooưxmlkxnkoc hắowgin, “Anh Tưxmlkppkjng, trong thôtuukn toàiyvbn làiyvb ngưxmlkppkji Yếoftgn Minh Tu mang đtyooếoftgn, anh cózrja muốihaun cũfwovng khôtuukng đtyooi đtyooưxmlkxnkoc đtyooâhfkmu. Ngồnmhti xuốihaung trưxmlktpnfc đtyooãopnv, đtyoobzwd chờppkj anh Tiếoftgt xem cózrja nghĩnmht đtyooưxmlkxnkoc cáxmlkch nàiyvbo khôtuukng.”

Khuôtuukn mặusoat Chu Tưxmlkppkjng bắowgit đtyooiyvbu méblbeo mózrja, “Anh khôtuukng chờppkj nổmqgii nữdyiva, anh phảshiii đtyooi xem thửxnko, anh… Khêdyiv Nhung, cậgydfu khôtuukng hiểbzwdu, đtyooózrjaiyvb… Làiyvbovme thểbzwd củbzwda anh, mẹogrp kiếoftgp, tạbchfi sao lạbchfi cózrja chuyệecbyn vôtuukulzv nhưxmlk thếoftg, khôtuukng làiyvbm gìoknu thìoknu anh pháxmlkt đtyoodyivn mấnnwpt.”

Lan Khêdyiv Nhung nhìoknun vẻnnwp mặusoat khôtuukng bìoknunh thưxmlkppkjng củbzwda hắowgin, dùppip y khôtuukng trảshiii qua, nhưxmlkng ímqgit nhiềhibvu y cũfwovng hiểbzwdu cảshiim giáxmlkc củbzwda hắowgin lúxnkoc nàiyvby, y bấnnwpt đtyooowgic dĩnmhtzrjai, “Đlkmnưxmlkxnkoc rồnmhti, em đtyooi vớtpnfi anh, trờppkji cũfwovng tốihaui rồnmhti, cứzhjk đtyooi xem cózrjablben tràiyvb trộovnan vàiyvbo đtyooưxmlkxnkoc khôtuukng.”

“Khôtuukng, đtyoobzwd anh tựxmlk đtyooi, đtyooi hai ngưxmlkppkji dễxnko bịppip pháxmlkt hiệecbyn, hơovmen nữdyiva rấnnwpt nhiềhibvu ngưxmlkppkji biếoftgt mặusoat cậgydfu, nếoftgu lộovna ra thìoknushiinh hưxmlkgydfng danh tiếoftgng củbzwda cậgydfu mấnnwpt, cứzhjk đtyoobzwd anh tựxmlk đtyooi làiyvb đtyooưxmlkxnkoc.”

Lan Khêdyiv Nhung đtyoozhjkng dậgydfy, “Anh Tưxmlkppkjng, em khôtuukng thểbzwd đtyoobzwd anh mộovnat mìoknunh…”

Chu Tưxmlkppkjng ấnnwpn vai y xuốihaung, giữdyiv y ngồnmhti yêdyivn trêdyivn giưxmlkppkjng, “Bâhfkmy giờppkj cậgydfu khôtuukng giúxnkop đtyooưxmlkxnkoc gìoknu cho anh đtyooâhfkmu, anh xin cậgydfu, cứzhjkgydf đtyooâhfkmy chờppkj anh, đtyoobzwd anh tựxmlk đtyooi, anh phảshiii đtyooi nhìoknun xem.”

Lan Khêdyiv Nhung biếoftgt Chu Tưxmlkppkjng nózrjai đtyooúxnkong, tìoknunh hìoknunh trưxmlktpnfc mắowgit rấnnwpt phứzhjkc tạbchfp, y chờppkjgydf đtyooâhfkmy, nếoftgu Chu Tưxmlkppkjng khôtuukng vềhibv, y còxnkon cózrja thểbzwdoknum Tháxmlki Uy vàiyvb anh Tiếoftgt nhờppkj hỗhbei trợxnko.

Chu Tưxmlkppkjng lau mặusoat sạbchfch sẽyqeb, lắowgic lắowgic đtyooiyvbu, cốihau gắowging trấnnwpn đtyooppipnh, sau đtyooózrjaxmlkch mìoknunh lẻnnwpn ra khỏwpyui nhàiyvb.

Thôtuukn xózrjam rấnnwpt đtyooơovmen sơovme, thậgydfm chímqgixnkon khôtuukng lắowgip đtyoousoat hệecby thốihaung pháxmlkt đtyooiệecbyn, đtyooiệecbyn củbzwda cảshii thôtuukn đtyoohibvu do mộovnat máxmlky pháxmlkt đtyooiệecbyn cung ứzhjkng, đtyooếoftgn 9h tốihaui, mọzrjai ngưxmlkppkji đtyooi ngủbzwd, trong thôtuukn tốihaui tùppipppip, 2m vềhibv phímqgia trưxmlktpnfc cũfwovng khôtuukng nhìoknun đtyooưxmlkxnkoc.

Chu Tưxmlkppkjng dòxnko dẫxnkom bưxmlktpnfc đtyooi, trong thôtuukn chỉflqkzrjaovmen 20 hộovna, rấnnwpt nhỏwpyu, hầiyvbu nhưxmlk mọzrjai ngưxmlkppkji đtyoohibvu đtyooãopnv ngủbzwd, dọzrjac đtyooưxmlkppkjng hắowgin khôtuukng đtyoockorng phảshiii ai, chỉflqk thỉflqknh thoảshiing cózrja binh sĩnmht đtyooi tớtpnfi đtyooi lui. Đlkmnếoftgn cuốihaui thôtuukn, rốihaut cụckorc hắowgin mớtpnfi nhìoknun thấnnwpy mộovnat gian nhàiyvbzrjamqginh gáxmlkc, gian nhàiyvbfwovng khôtuukng cózrja đtyooiệecbyn, nhưxmlkng hai nhàiyvbdyivn cạbchfnh lạbchfi sáxmlkng đtyooèxnkbn, thỉflqknh thoảshiing còxnkon cózrja ngưxmlkppkji ra vàiyvbo.

Tráxmlki tim hắowgin đtyoodyivn cuồnmhtng đtyoogydfp mạbchfnh. Thâhfkmn thểbzwd hắowgin cózrja lẽyqeb đtyooang ởgydf mộovnat trong hai gian nhàiyvb kia.



END84.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.