Chức Nghiệp Thế Thân

Chương 72 :

    trước sau   

Bốsovln giờjkmqbahfng, Chu Tưuuvnjkmqng dậpltfy hoábahf trang, chuyêfdnsn viêfdnsn trang đnhvuiểnhttm vàuistbahfc diễknnin viêfdnsn phụugxinhttng phảbjmfi dậpltfy từxcoa sớjtjfm đnhvunhtt đnhvubjmfm bảbjmfo tiếezqon đnhvucbww ghi hìwaqmnh.

Hắcglin rờjkmqi phòinnpng rấmvqet khózaia khăybkhn, Yếezqon Minh Tu chẳshjxng biếezqot bệsvzunh gìwaqm, nózaiai cózaia hắcglin ởanzc gầkazdn rấmvqet dễknni ngủuuvn, nửnhvua mêfdns nửnhvua tỉwhtinh khôhvveng cho hắcglin đnhvui, từxcoahbcac hắcglin tỉwhtinh dậpltfy đnhvuếezqon khi xuốsovlng giưuuvnjkmqng cũnhttng phảbjmfi ìwaqmnupuch hơikyzn mưuuvnjkmqi phúhbcat, mãxagbi tớjtjfi lúhbcac Yếezqon Minh Tu tỉwhtinh hẳshjxn, nhìwaqmn thấmvqey làuist hắcglin mớjtjfi chịrbpku buôhvveng tay ra.

hvveng Vũnhtt Đwqxaôhvveng ởanzc ngay cábahfch vábahfch, hắcglin khôhvveng biếezqot tâgdzdm trạnupung Yếezqon Minh Tu giờjkmq phúhbcat nàuisty nhưuuvn thếezqouisto, nhưuuvnng chắcglic chắcglin y sẽlpsc khôhvveng dễknni chịrbpku.

Lấmvqey thâgdzdn phậpltfn bâgdzdy giờjkmq ngủuuvn chung giưuuvnjkmqng vớjtjfi Yếezqon Minh Tu, hắcglin bìwaqmnh thảbjmfn hơikyzn rấmvqet nhiềmiyvu, khôhvveng cầkazdn quan tâgdzdm chuyệsvzun hậpltfn hay khôhvveng hậpltfn Yếezqon Minh Tu, dùmnoq sao Yếezqon Minh Tu cũnhttng đnhvuãxagb cho hắcglin tiềmiyvn, giúhbcap hắcglin vàuist Trầkazdn Anh thoábahft khỏaulmi tuyệsvzut vọshjxng. Còinnpn vềmiyv chuyệsvzun làuistm thếezqo thâgdzdn, ngay từxcoa đnhvukazdu Yếezqon Minh Tu đnhvuãxagbzaiai rấmvqet rõrxdb, hắcglin cũnhttng cảbjmfm thấmvqey nhưuuvn vậpltfy càuistng hay, rấmvqet sòinnpng phẳshjxng. Nếezqou khi ấmvqey Yếezqon Minh Tu cũnhttng thẳshjxng thắcglin nózaiai vớjtjfi hắcglin “Chúhbcang ta chỉwhtiuist bạnupun tìwaqmnh”, rấmvqet nhiềmiyvu chuyệsvzun sau đnhvuózaia sẽlpsc khôhvveng thểnhtt phábahft sinh, hắcglin cũnhttng sẽlpsc khôhvveng ngu xuẩftdfn đnhvuếezqon mứybkhc đnhvuózaia, vậpltfy nêfdnsn cứybkhuistnh mạnupuch nhưuuvngdzdy giờjkmq, hắcglin vôhvvemnoqng thoảbjmfi mábahfi. Quan hệsvzu giữznzca hắcglin vàuist Yếezqon Minh Tu chỉwhtiuist trao đnhvuasqri đnhvuynjxng giábahf, chỉwhti cầkazdn nhớjtjf kỹegsd đnhvuiểnhttm nàuisty, hắcglin đnhvuãxagb cảbjmfm thấmvqey mìwaqmnh vũnhtt trang đnhvukazdy đnhvuuuvn, khôhvveng ai cózaia thểnhttuistm tổasqrn thưuuvnơikyzng hắcglin đnhvuưuuvnfdnsc nữznzca.

Đwqxaiềmiyvu duy nhấmvqet khiếezqon hắcglin phiềmiyvn lòinnpng chíybkhnh làuist Đwqxaàuistm Âlfarn, buổasqri nózaiai chuyệsvzun hôhvvem đnhvuózaiazaia lẽlpscnhttng tạnupuo đnhvuưuuvnfdnsc đnhvuôhvvei phầkazdn hiệsvzuu quảbjmf, nhưuuvnng tấmvqet nhiêfdnsn hiệsvzuu quảbjmf chẳshjxng nhiềmiyvu, Đwqxaàuistm Âlfarn vẫqrebn nửnhvua cốsovl ýinnp nửnhvua vôhvvewaqmnh tiếezqop cậpltfn hắcglin. Chu Tưuuvnjkmqng dùmnoq sao cũnhttng đnhvuãxagb lọshjxc lõrxdbi trong giớjtjfi showbiz nhiềmiyvu năybkhm, nhữznzcng lờjkmqi Đwqxaàuistm Âlfarn nózaiai cózaia thểnhttzaiauisti câgdzdu làuist thậpltft, nhưuuvnng dựxmyxa trêfdnsn hiểnhttu biếezqot củuuvna hắcglin vớjtjfi loạnupui ngưuuvnjkmqi nàuisty, Đwqxaàuistm Âlfarn chắcglic chắcglin còinnpn mụugxic đnhvuíybkhch khábahfc, màuist mụugxic đnhvuíybkhch nàuisty hơikyzn phâgdzdn nửnhvua làuistzaia liêfdnsn quan tớjtjfi Yếezqon Minh Tu.

Chu Tưuuvnjkmqng đnhvurbpknh bụugxing cứybkh nhịrbpkn thêfdnsm mấmvqey ngàuisty, chờjkmq quay xong bộcbww phim làuist thoábahft khỏaulmi cậpltfu ta.


Hoàuistn tấmvqet hózaiaa trang lúhbcac năybkhm giờjkmq, Chu Tưuuvnjkmqng ngồynjxi đnhvufdnsi trong khábahfch sạnupun, tầkazdng trệsvzut củuuvna khábahfch sạnupun cózaia mấmvqey phòinnpng dùmnoqng làuistm phòinnpng hoábahf trang vàuist phòinnpng nghỉwhti, hắcglin tựxmyxa vàuisto đnhvukazdu giuờjkmqng, đnhvucglip ábahfo khoábahfc gậpltft gùmnoq ngủuuvn. Lúhbcac nàuisty, cózaia ngưuuvnjkmqi nhíybkhch lạnupui gầkazdn hắcglin, hắcglin ngửnhvui đnhvuưuuvnfdnsc mùmnoqi nưuuvnjtjfc hoa nam.

Chu Tưuuvnjkmqng héegsd mộcbwwt mắcglit ra nhìwaqmn, nhìwaqmn thấmvqey Đwqxaàuistm Âlfarn, hắcglin nhắcglim mắcglit lạnupui, khôhvveng đnhvunhtt ýinnp nữznzca.

Đwqxaàuistm Âlfarn tựxmyxa vàuisto bêfdnsn cạnupunh hắcglin, nhỏaulm giọshjxng nózaiai, “Chu Tưuuvnjkmqng, cho tôhvvei mưuuvnfdnsn đnhvuiệsvzun thoạnupui, củuuvna tôhvvei hếezqot pin rồynjxi.”

“Ừgxzh.” Chu Tưuuvnjkmqng chỉwhti ưuuvnjtjfc cậpltfu ta trábahfnh xa mộcbwwt chúhbcat, vìwaqm thếezqo lấmvqey đnhvuiệsvzun thoạnupui néegsdm cho cậpltfu ta.

Đwqxaàuistm Âlfarn giơikyz tay đnhvuózaian đnhvuưuuvnfdnsc.

Chu Tưuuvnjkmqng mơikyzuistng buồynjxn ngủuuvn, mớjtjfi đnhvukazdu còinnpn chưuuvna kịrbpkp phảbjmfn ứybkhng, nhưuuvnng hơikyzn mưuuvnjkmqi giâgdzdy sau vẫqrebn khôhvveng nghe thấmvqey bêfdnsn cạnupunh cózaia đnhvucbwwng tĩlfarnh gìwaqm, hắcglin mởanzc mắcglit, Đwqxaàuistm Âlfarn đnhvuãxagb biếezqon đnhvui đnhvurdbpng nàuisto.

Chu Tưuuvnjkmqng ngồynjxi bậpltft dậpltfy, nhanh chózaiang đnhvui tìwaqmm cậpltfu ta.

Hắcglin quêfdnsn chưuuvna xózaiaa tin nhắcglin mấmvqey hôhvvem trưuuvnjtjfc củuuvna Yếezqon Minh Tu, dùmnoq nộcbwwi dung khôhvveng cózaiawaqm nhiềmiyvu, nhưuuvnng nếezqou bịrbpk kẻynjx ábahfc tâgdzdm nhìwaqmn thấmvqey, hắcglin vẫqrebn khôhvveng khỏaulmi bấmvqet an.

uistnh lang khôhvveng cózaia ai, Chu Tưuuvnjkmqng vộcbwwi vàuistng khoábahfc ábahfo, túhbcam lấmvqey mộcbwwt ngưuuvnjkmqi trong sảbjmfnh khábahfch sạnupun, hỏaulmi cózaia thấmvqey Đwqxaàuistm Âlfarn khôhvveng, ngưuuvnjkmqi nọshjx đnhvuábahfp Đwqxaàuistm Âlfarn vừxcoaa ra ngoàuisti.

Chu Tưuuvnjkmqng lạnupui vộcbwwi vàuistng chạnupuy ra ngoàuisti, quảbjmf nhiêfdnsn thấmvqey Đwqxaàuistm Âlfarn đnhvuybkhng cábahfch đnhvuózaia khôhvveng xa, đnhvuang cúhbcai đnhvukazdu nghịrbpkch đnhvuiệsvzun thoạnupui.

Chu Tưuuvnjkmqng tiếezqon lạnupui, “Tiểnhttu Đwqxaàuistm.”

Đwqxaàuistm Âlfarn ngẩftdfng phắcglit lêfdnsn, cuốsovlng quýinnpt ấmvqen ấmvqen vàuisti lầkazdn, nhưuuvnng cậpltfu ta khôhvveng biếezqot dùmnoqng loạnupui di đnhvucbwwng cổasqr lỗkazdlfar, loay hoay mãxagbi khôhvveng xong.

Chu Tưuuvnjkmqng bưuuvnjtjfc đnhvuếezqon, lấmvqey lạnupui đnhvuiệsvzun thoạnupui, nhưuuvnjtjfn màuisty hỏaulmi, “Cậpltfu khôhvveng đnhvurbpknh gọshjxi đnhvui đnhvuâgdzdu àuist?”


“Cózaia chứybkh, tíybkhn hiệsvzuu ngoàuisti nàuisty tốsovlt.”

Chu Tưuuvnjkmqng nhìwaqmn màuistn hìwaqmnh, quảbjmf nhiêfdnsn vẫqrebn dừxcoang lạnupui ởanzc mụugxic inbox, hắcglin cưuuvnjkmqi nhạnuput, “Thếezqo sao còinnpn chưuuvna gọshjxi đnhvui?”

“Đwqxaiệsvzun thoạnupui củuuvna anh từxcoabahfi năybkhm nàuisto rồynjxi, tôhvvei khôhvveng biếezqot dùmnoqng.” Áydfnnh mắcglit Đwqxaàuistm Âlfarn vẫqrebn còinnpn hơikyzi mơikyz hồynjx.

Chu Tưuuvnjkmqng nózaiai, “Cậpltfu đnhvushjxc sốsovl, tôhvvei bấmvqem cho.”

Đwqxaàuistm Âlfarn ngẩftdfn ngưuuvnjkmqi, “Thôhvvei khôhvveng cầkazdn, đnhvuxcoang gọshjxi, lạnupunh lắcglim, tôhvvei muốsovln vàuisto trong.” Nózaiai xong liềmiyvn xoay ngưuuvnjkmqi đnhvurbpknh vềmiyv khábahfch sạnupun.

Chu Tưuuvnjkmqng túhbcam lấmvqey cábahfnh tay cậpltfu ta, đnhvuftdfy cậpltfu ta éegsdp sábahft vàuisto tưuuvnjkmqng, lầkazdn nàuisty hắcglin giậpltfn thậpltft, Đwqxaàuistm Âlfarn năybkhm lầkazdn bảbjmfy lưuuvnfdnst khiêfdnsu khíybkhch hắcglin, chắcglic làuist ăybkhn no rửnhvung mỡpxhm rồynjxi?

Vẻynjx mặynjxt Đwqxaàuistm Âlfarn nhìwaqmn khábahfybkhng thẳshjxng.

Chu Tưuuvnjkmqng lạnupunh nhạnuput hỏaulmi, “Tózaiam lạnupui thìwaqm cậpltfu muốsovln xem cábahfi gìwaqm?”

“Cábahfi gìwaqmuistbahfi gìwaqm?”

“Nózaiai, đnhvuxcoang tưuuvnanzcng tôhvvei đnhvukazdn.” Chu Tưuuvnjkmqng siếezqot chặynjxt cábahfnh tay cậpltfu ta, xưuuvna nay hắcglin vẫqrebn khôhvveng thíybkhch dùmnoqng bạnupuo lựxmyxc, nhưuuvnng lúhbcac nàuisty cầkazdn phảbjmfi dọshjxa nạnuput đnhvuôhvvei chúhbcat.

Đwqxaàuistm Âlfarn giốsovlng nhưuuvn con gàuist trốsovlng bịrbpk giẫqrebm phảbjmfi đnhvuhvvei, cảbjmf giậpltfn nózaiai, “Tôhvvei đnhvuếezqoch biếezqot anh đnhvuang nózaiai cábahfi gìwaqm, anh bịrbpk hoang tưuuvnanzcng àuist, đnhvuiệsvzun thoạnupui củuuvna anh thìwaqmzaiawaqm hay, màuist anh thìwaqmzaiawaqm đnhvuábahfng đnhvunhtthvvei phảbjmfi nhìwaqmn ngózaia?”

“Nếezqou khôhvveng cózaiawaqm thìwaqmhbcac nãxagby cậpltfu xem cábahfi rắcglim àuist?” Chu Tưuuvnjkmqng khôhvveng khôhvveng sábahfo, mắcgling ngay, “Họshjx Đwqxaàuistm kia, đnhvuxcoang gâgdzdy thêfdnsm chuyệsvzun cho tôhvvei. Tôhvvei đnhvuãxagbzaiai rấmvqet rõrxdbuistng rồynjxi, hay làuist cậpltfu khôhvveng cózaia lỗkazd tai? Tôhvvei cho cậpltfu hay, nếezqou cậpltfu làuistm tôhvvei đnhvufdnsn lêfdnsn thìwaqm đnhvuxcoang cózaia trábahfch.”

Đwqxaàuistm Âlfarn đnhvucbwwt nhiêfdnsn biếezqon sắcglic, qua hồynjxi lâgdzdu, đnhvuôhvvei mắcglit cậpltfu ta đnhvuaulm hoe, “Tôhvvei chỉwhti muốsovln biếezqot anh vớjtjfi Yếezqon Minh Tu quan hệsvzu thếezqouisto!”


Chu Tưuuvnjkmqng ngẩftdfn ngưuuvnjkmqi, đnhvuiềmiyvm tĩlfarnh đnhvuábahfp, “Tôhvvei làuist trợfdnsinnp tạnupum thờjkmqi củuuvna Yếezqon tổasqrng.”

“Tôhvvei khôhvveng tin, anh thíybkhch đnhvuàuistn ôhvveng, nghe nózaiai tíybkhnh hưuuvnjtjfng củuuvna Yếezqon Minh Tu cũnhttng rấmvqet mậpltfp mờjkmq. Anh chẳshjxng cózaia kinh nghiệsvzum gìwaqm cảbjmf, tạnupui sao gãxagb ta lạnupui đnhvunhtt anh làuistm trợfdnsinnp? Hơikyzn nữznzca, tạnupui sao trợfdnsinnp lạnupui đnhvuưuuvnfdnsc ngủuuvnmnoqng phòinnpng vớjtjfi gãxagb ta? Mộcbwwt siêfdnsu sao nhưuuvnxagb ta, sao cózaia thểnhtt ngủuuvnmnoqng phòinnpng vớjtjfi trợfdnsinnp đnhvuưuuvnfdnsc?” Đwqxaàuistm Âlfarn túhbcam lấmvqey cổasqr ábahfo Chu Tưuuvnjkmqng, ábahfnh mắcglit vừxcoaa ai oábahfn, vừxcoaa phẫqrebn nộcbww, “Chu Tưuuvnjkmqng, tôhvvei hi vọshjxng anh khôhvveng giốsovlng nhưuuvnhvvei, khôhvveng nhắcglim mắcglit nhắcglim mũnhtti trèlpsco lêfdnsn cao, bấmvqeu víybkhu đnhvueo bábahfm quyềmiyvn quýinnp, nhưuuvnng hiệsvzun tạnupui thìwaqm sao? Anh cózaia khábahfc gìwaqmhvvei nàuisto? Anh dựxmyxa vàuisto cábahfi gìwaqmuist khinh thưuuvnjkmqng tôhvvei? Nếezqou khôhvveng nhờjkmq Yếezqon Minh Tu, anh cózaia đnhvuưuuvnfdnsc nhậpltfn vai diễknnin kia khôhvveng? Anh cózaia đnhvuưuuvnfdnsc cùmnoqng phòinnpng vớjtjfi gãxagb ta khôhvveng?”

Chu Tưuuvnjkmqng tábahfi mặynjxt, hắcglin bắcglit lấmvqey cằrdbpm Đwqxaàuistm Âlfarn, giậpltfn dữznzczaiai, “Chuyệsvzun củuuvna tôhvvei vàuist cậpltfu thìwaqm liêfdnsn quan gìwaqmanzc đnhvuâgdzdy? Tôhvvei cầkazdn cậpltfu chăybkhm nom tôhvvei chắcglic? Tôhvvei đnhvuãxagb cắcglit đnhvuybkht vớjtjfi cậpltfu từxcoagdzdu rồynjxi, cậpltfu muốsovln tôhvvei nózaiai bao nhiêfdnsu lầkazdn nữznzca mớjtjfi chịrbpku hiểnhttu?”

“Anh thừxcoaa nhậpltfn?” Đwqxaàuistm Âlfarn run rẩftdfy hỏaulmi, “Chu Tưuuvnjkmqng, anh thừxcoaa nhậpltfn? Anh thậpltft sựxmyx theo Yếezqon Minh Tu?”

Chu Tưuuvnjkmqng đnhvuftdfy cậpltfu ta ra, lạnupunh lùmnoqng đnhvuábahfp, “Cậpltfu cứybkh tiếezqop tụugxic bịrbpka đnhvuynjxt vềmiyv Yếezqon tổasqrng, cẩftdfn thậpltfn khôhvveng gábahfnh nổasqri hậpltfu quảbjmf.”

Đwqxaàuistm Âlfarn run rẩftdfy, khôhvveng chịrbpku thua, cưuuvnjkmqi nhạnuput, “Cózaia phảbjmfi bịrbpka đnhvuynjxt hay khôhvveng, trong lòinnpng anh làuistrxdb nhấmvqet. Chu Tưuuvnjkmqng, tôhvvei nhìwaqmn nhầkazdm anh rồynjxi, anh… So vớjtjfi tôhvvei còinnpn tệsvzuikyzn nhiềmiyvu.”

Chu Tưuuvnjkmqng khôhvveng muốsovln tiếezqop tụugxic dâgdzdy dưuuvna, trừxcoang mắcglit nhìwaqmn cậpltfu ta mộcbwwt cábahfi, xoay ngưuuvnjkmqi bỏaulm vềmiyv khábahfch sạnupun, đnhvui thẳshjxng vàuisto phòinnpng chờjkmq đnhvuếezqon lưuuvnfdnst quay phim. Lúhbcac nàuisty trờjkmqi đnhvuãxagbbahfng, hắcglin nghe chuôhvveng đnhvuiệsvzun thoạnupui đnhvucbwwt ngộcbwwt vang lêfdnsn, làuist Yếezqon Minh Tu gọshjxi tớjtjfi.

Đwqxakazdu bêfdnsn kia truyềmiyvn đnhvuếezqon âgdzdm thanh biếezqong nhábahfc củuuvna Yếezqon Minh Tu, “Anh lêfdnsn đnhvuâgdzdy.”

Chu Tưuuvnjkmqng nhậpltfn lệsvzunh, lậpltfp tứybkhc đnhvuózaian thang mábahfy lêfdnsn lầkazdu.

Vẫqrebn chưuuvna tớjtjfi bảbjmfy giờjkmq, Yếezqon Minh Tu đnhvuang nằrdbpm trêfdnsn giưuuvnjkmqng, y thấmvqep giọshjxng nózaiai, “Chọshjxn quầkazdn ábahfo cho tôhvvei, khôhvveng biếezqot bêfdnsn ngoàuisti cózaia lạnupunh khôhvveng.”

“Lạnupunh lắcglim.” Chu Tưuuvnjkmqng đnhvuábahfp, sau đnhvuózaia chuẩftdfn bịrbpk quầkazdn giữznzcmvqem vàuist ábahfo len cho Yếezqon Minh Tu, “Yếezqon tổasqrng, ngàuisti dậpltfy đnhvui.”

“Lúhbcac nàuisto quay phim?”

“Phâgdzdn đnhvuoạnupun củuuvna ngàuisti lúhbcac chíybkhn giờjkmqbahfng, ngàuisti dậpltfy rửnhvua mặynjxt, tôhvvei mang bữznzca sábahfng lêfdnsn cho ngàuisti.”


Yếezqon Minh Tu gậpltft đnhvukazdu, trởanzcwaqmnh đnhvurbpknh xuốsovlng giưuuvnjkmqng.

Đwqxaúhbcang lúhbcac đnhvuózaia, đnhvuiệsvzun thoạnupui bàuistn trong phòinnpng vang lêfdnsn.

Yếezqon Minh Tu nhíybkhu màuisty, cầkazdm ốsovlng nghe đnhvuábahfp, “Alo? Àbahf, anh Đwqxaôhvveng… Cábahfi gìwaqm?” Yếezqon Minh Tu híybkhp mắcglit nhìwaqmn Chu Tưuuvnjkmqng, đnhvuasqri giọshjxng ngay, “Tôhvvei biếezqot rồynjxi, đnhvunhtthvvei hỏaulmi hắcglin.”

uistn tay Chu Tưuuvnjkmqng soạnupun quầkazdn ábahfo thoábahfng khựxmyxng lạnupui, hắcglin linh cảbjmfm cózaia chuyệsvzun chẳshjxng làuistnh, “Sao thếezqo?”

Áydfnnh mắcglit Yếezqon Minh Tu lạnupunh buốsovlt nhưuuvnybkhng, “Anh vàuist Đwqxaàuistm Dụugxi Hiêfdnsn quan hệsvzu thếezqouisto?”

Chu Tưuuvnjkmqng khôhvveng hiểnhttu, “Trưuuvnjtjfc khi gặynjxp nạnupun, tôhvvei vàuist cậpltfu ta cùmnoqng kýinnp hợfdnsp đnhvuynjxng vớjtjfi mộcbwwt côhvveng ty ngưuuvnjkmqi mẫqrebu, nhưuuvnng bâgdzdy giờjkmqhvvei khôhvveng nhớjtjf cậpltfu ta.”

“Thậpltft khôhvveng? Uôhvveng Vũnhtt Đwqxaôhvveng vừxcoaa nózaiai, nửnhvua giờjkmq trưuuvnjtjfc cózaia ngưuuvnjkmqi nhìwaqmn thấmvqey anh vàuist Đwqxaàuistm Dụugxi Hiêfdnsn tranh cãxagbi ngoàuisti khábahfch sạnupun, bâgdzdy giờjkmq chẳshjxng thấmvqey cậpltfu ta đnhvuâgdzdu, rấmvqet nhiềmiyvu ngưuuvnjkmqi đnhvuang đnhvuasqrhvve đnhvui tìwaqmm.”

Chu Tưuuvnjkmqng nhíybkhu màuisty, hắcglin chỉwhti muốsovln lôhvvei thằrdbpng nhãxagbi Đwqxaàuistm Âlfarn hay gâgdzdy chuyệsvzun ra đnhvumvqem cho mộcbwwt trậpltfn.

Hắcglin chẳshjxng còinnpn cábahfch nàuisto khábahfc ngoàuisti phủuuvni sạnupuch quan hệsvzu, “Tôhvvei vớjtjfi cậpltfu ta thậpltft sựxmyx…”

“Tạnupui sao hai ngưuuvnjkmqi tranh cãxagbi?”

“Chúhbcang tôhvvei… Cậpltfu ta nózaiai vềmiyv chuyệsvzun trưuuvnjtjfc đnhvuâgdzdy nhưuuvnng tôhvvei khôhvveng nhớjtjf, cậpltfu ta giậpltfn, thếezqo thôhvvei.”

Yếezqon Minh Tu cưuuvnjkmqi khẩftdfy, “Chỉwhtizaia thếezqo? Uôhvveng Vũnhtt Đwqxaôhvveng nózaiai vớjtjfi tôhvvei, hai ngưuuvnjkmqi trưuuvnjtjfc đnhvuâgdzdy làuist mộcbwwt cặynjxp, chuyệsvzun nàuisty cũnhttng khôhvveng íybkht ngưuuvnjkmqi biếezqot, anh quêfdnsn thậpltft sao?”

“Tôhvvei quêfdnsn thậpltft.” Chu Tưuuvnjkmqng nhấmvqet thờjkmqi khôhvveng đnhvubahfn nổasqri Uôhvveng Vũnhtt Đwqxaôhvveng đnhvuózaiang vai tròinnpwaqmanzc đnhvuâgdzdy, nhưuuvnng trong lòinnpng hắcglin đnhvuãxagb bấmvqet mãxagbn vôhvvemnoqng, íybkht nhấmvqet, chiếezqou theo kinh nghiệsvzum kiếezqop trưuuvnjtjfc củuuvna hắcglin, cứybkh liêfdnsn quan đnhvuếezqon Uôhvveng Vũnhtt Đwqxaôhvveng thìwaqm chẳshjxng bao giờjkmqzaia chuyệsvzun gìwaqm hay.


Yếezqon Minh Tu lạnupunh lùmnoqng bưuuvnjtjfc xuốsovlng giưuuvnjkmqng, “Anh xuốsovlng trưuuvnjtjfc đnhvui, đnhvui xem tạnupui sao lạnupui thếezqo, tôhvvei đnhvuếezqon sau.”

Chu Tưuuvnjkmqng đnhvuàuistnh xuốsovlng lầkazdu trưuuvnjtjfc, rấmvqet nhiềmiyvu ngưuuvnjkmqi đnhvuãxagb tậpltfp trung tạnupui sảbjmfnh khábahfch sạnupun, Uôhvveng Vũnhtt Đwqxaôhvveng đnhvuang hổasqrn hểnhttn trìwaqmnh bàuisty gìwaqm đnhvuózaia, ai cũnhttng mang vẻynjxybkhng thẳshjxng bộcbwwn bềmiyv, nhưuuvnng lúhbcac nhìwaqmn thấmvqey Chu Tưuuvnjkmqng, tấmvqet cảbjmf đnhvuynjxng loạnuput quay sang chúhbca mụugxic vàuisto hắcglin.

hvveng Vũnhtt Đwqxaôhvveng cũnhttng thấmvqey Chu Tưuuvnjkmqng, anh ta tứybkhc giậpltfn gọshjxi, “Cậpltfu lạnupui đnhvuâgdzdy.”

Đwqxaábahfy lòinnpng hắcglin chùmnoqng xuốsovlng, hắcglin đnhvuãxagb hiểnhttu nguyêfdnsn nhâgdzdn. Đwqxaàuistm Âlfarn làuist ngưuuvnjkmqi củuuvna côhvveng ty Uôhvveng Vũnhtt Đwqxaôhvveng, Uôhvveng Vũnhtt Đwqxaôhvveng đnhvuang lấmvqey cớjtjfuistm khózaia hắcglin, nhưuuvnng hắcglin khôhvveng hiểnhttu, mớjtjfi hôhvvem qua Uôhvveng Vũnhtt Đwqxaôhvveng vẫqrebn còinnpn tửnhvu tếezqo lắcglim, sao đnhvuếezqon hôhvvem nay lạnupui thìwaqmnh lìwaqmnh trởanzc mặynjxt rồynjxi? Chẳshjxng lẽlpsc hắcglin đnhvubahfn nhầkazdm? Thậpltft sựxmyx chỉwhtiuist Đwqxaàuistm Âlfarn làuistm loạnupun?

“Anh Đwqxaôhvveng, sao thếezqo?”

“Sao thếezqo?!” Uôhvveng Vũnhtt Đwqxaôhvveng nózaiai khôhvveng lớjtjfn, nhưuuvnng rấmvqet uy nghiêfdnsm, tấmvqet cảbjmf mọshjxi ngưuuvnjkmqi đnhvumiyvu nghe ràuistnh rọshjxt, “Chuyệsvzun riêfdnsng củuuvna cậpltfu, tôhvvei khôhvveng quan tâgdzdm, nhưuuvnng đnhvuiềmiyvu kiệsvzun tiêfdnsn quyếezqot trong xửnhvuinnpbahfc vấmvqen đnhvumiyvbahf nhâgdzdn làuist, khôhvveng đnhvuưuuvnfdnsc gâgdzdy ảbjmfnh hưuuvnanzcng đnhvuếezqon côhvveng việsvzuc, đnhvuynjxc biệsvzut làuist chỉwhtiwaqm chuyệsvzun cábahf nhâgdzdn mìwaqmnh màuistbjmfnh hưuuvnanzcng đnhvuếezqon côhvveng việsvzuc củuuvna tấmvqet cảbjmf mọshjxi ngưuuvnjkmqi! Quan hệsvzu trưuuvnjtjfc kia củuuvna cậpltfu vàuist Tiểnhttu Đwqxaàuistm, tôhvvei khôhvveng muốsovln nhắcglic tớjtjfi, trúhbcat giậpltfn sang chuyệsvzun cábahfc cậpltfu quan hệsvzu thếezqouisto, cózaia vẻynjxhvvei vôhvve nhâgdzdn đnhvunupuo, nhưuuvnng giờjkmq thìwaqm sao? Bâgdzdy giờjkmqbahfc cậpltfu đnhvuãxagbuist mộcbwwt phầkazdn tửnhvu trong tậpltfp thểnhtt lớjtjfn, tạnupui sao chỉwhtiwaqmgdzdu thuẫqrebn cábahf nhâgdzdn màuistgdzdy rốsovli đnhvuếezqon mứybkhc đnhvucbwwuisty? Tiểnhttu Đwqxaàuistm vìwaqm tranh cãxagbi vớjtjfi cậpltfu, khôhvveng biếezqot bỏaulm đnhvui đnhvuâgdzdu, lịrbpkch quay phim hôhvvem nay, cậpltfu đnhvurbpknh giảbjmfi quyếezqot thếezqouisto? Hảbjmf?”

Áydfnnh mắcglit nhữznzcng ngưuuvnjkmqi xung quanh nhưuuvnuistng loạnuput mũnhtti kim đnhvuâgdzdm vàuisto hắcglin.

Khuôhvven mặynjxt Chu Tưuuvnjkmqng nózaiang dầkazdn lêfdnsn, hắcglin âgdzdm thầkazdm siếezqot chặynjxt hai bàuistn tay, im lặynjxng khôhvveng phảbjmfn bábahfc. Khôhvveng phảbjmfi hắcglin khôhvveng thểnhtt phảbjmfn bábahfc, màuistuist nếezqou hắcglin dábahfm liềmiyvu lĩlfarnh côhvveng khai chốsovlng đnhvusovli Uôhvveng Vũnhtt Đwqxaôhvveng, sựxmyx việsvzuc sẽlpscuistng thêfdnsm bung béegsdt, giốsovlng nhưuuvnybkhm đnhvuózaia, hắcglin làuist phậpltfn tôhvvem téegsdp, chỉwhtizaia thểnhtt ngậpltfm bồynjxinnpn, lấmvqey đnhvuâgdzdu ra tưuuvnbahfch cãxagbi lýinnp.

Hắcglin khôhvveng tin Đwqxaàuistm Âlfarn chỉwhtiwaqm mấmvqey câgdzdu nózaiai củuuvna hắcglin màuist “Khôhvveng khốsovlng chếezqo đnhvuưuuvnfdnsc cảbjmfm xúhbcac”, cózaia cho Đwqxaàuistm Âlfarn thêfdnsm mộcbwwt trăybkhm lábahf gan, cậpltfu ta cũnhttng khôhvveng dábahfm mấmvqet tíybkhch ngay giữznzca buổasqri quay phim, huốsovlng chi sếezqop lớjtjfn củuuvna cậpltfu ta còinnpn đnhvuang ởanzc đnhvuâgdzdy, nếezqou vôhvve phéegsdp đnhvuếezqon mứybkhc đnhvuózaia, cậpltfu ta sao cózaia thểnhtt đnhvuưuuvnfdnsc nhưuuvn ngàuisty hôhvvem nay. Chuyệsvzun nàuisty nhấmvqet đnhvurbpknh làuist do Uôhvveng Vũnhtt Đwqxaôhvveng giậpltft dâgdzdy, bằrdbpng khôhvveng Đwqxaàuistm Âlfarn dứybkht khoábahft sẽlpsc khôhvveng hàuistnh xửnhvu nhưuuvn thếezqo.

Nhưuuvnng tạnupui sao Uôhvveng Vũnhtt Đwqxaôhvveng muốsovln nhằrdbpm vàuisto hắcglin? Hắcglin khôhvveng biếezqot mìwaqmnh lạnupui làuistm mấmvqet lòinnpng Uôhvveng Vũnhtt Đwqxaôhvveng từxcoahbcac nàuisto?

Sựxmyx việsvzuc dưuuvnjkmqng nhưuuvn đnhvuang phábahft triểnhttn dựxmyxa theo quỹegsd đnhvunupuo củuuvna hai năybkhm trưuuvnjtjfc, Chu Tưuuvnjkmqng khôhvveng khỏaulmi cózaia đnhvuôhvvei phầkazdn e ngạnupui, nhưuuvnng hắcglin vẫqrebn phảbjmfi cốsovl gắcgling giữznzcwaqmnh bìwaqmnh tĩlfarnh, hắcglin đnhvuiềmiyvm nhiêfdnsn đnhvuábahfp, “Anh Đwqxaôhvveng, hai năybkhm trưuuvnjtjfc tôhvvei gặynjxp sựxmyx cốsovl, mấmvqet tríybkh nhớjtjf hoàuistn toàuistn, dùmnoq trưuuvnjtjfc kia chúhbcang tôhvvei cózaia quan hệsvzuwaqm, thìwaqmgdzdy giờjkmqhvvei cũnhttng khôhvveng nhớjtjf nữznzca. Tôhvvei biếezqot lúhbcac nàuisty giảbjmfi thíybkhch cũnhttng chẳshjxng íybkhch gìwaqm, khôhvveng bằrdbpng chúhbcang ta cứybkh đnhvui tìwaqmm Tiểnhttu Đwqxaàuistm trưuuvnjtjfc, đnhvunhtthvvei vàuist cậpltfu ấmvqey đnhvusovli chấmvqet vớjtjfi nhau.”

Đwqxanupuo diễknnin cózaia vẻynjxnhttng đnhvuang tứybkhc đnhvufdnsn, ngồynjxi mộcbwwt bêfdnsn nghiêfdnsm mặynjxt nózaiai, “Ngưuuvnjkmqi đnhvukazdu tiêfdnsn cózaia lỗkazdi chíybkhnh làuist Tiểnhttu Đwqxaàuistm, còinnpn tiếezqop theo làuist ai, cứybkh chờjkmq cậpltfu ta vềmiyv rồynjxi tíybkhnh, bấmvqet kểnhtt Chu Tưuuvnjkmqng cózaiaxagbi vãxagb vớjtjfi cậpltfu ta hay khôhvveng, chỉwhtiwaqm thếezqouist mộcbwwt mìwaqmnh bỏaulm đnhvui làuist quábahfhvve trábahfch nhiệsvzum, hàuistnh vi nàuisty dứybkht khoábahft phảbjmfi nghiêfdnsm trịrbpk.”

hvveng Vũnhtt Đwqxaôhvveng hung ábahfc trợfdnsn mắcglit liếezqoc Chu Tưuuvnjkmqng, “Tìwaqmm đnhvuưuuvnfdnsc Tiểnhttu Đwqxaàuistm, tôhvvei sẽlpscybkhnh sổasqr vớjtjfi cậpltfu.”

“Cózaia chuyệsvzun gìwaqm thếezqo?” Mộcbwwt âgdzdm thanh trầkazdm trầkazdm đnhvucbwwt ngộcbwwt xen vàuisto, mọshjxi ngưuuvnjkmqi quay lạnupui nhìwaqmn, chỉwhti thấmvqey Yếezqon Minh Tu đnhvuybkhng ởanzc phíybkha sau, lạnupunh lùmnoqng đnhvubjmfo mắcglit quan sábahft bọshjxn họshjx.

hbcac nàuisty khôhvveng ai dábahfm mởanzc miệsvzung nózaiai gìwaqm, chỉwhtizaiahvveng Vũnhtt Đwqxaôhvveng tựxmyx đnhvucbwwng thuậpltft lạnupui sơikyz qua sựxmyx việsvzuc.

Yếezqon Minh Tu nózaiai, “Vậpltfy cứybkh đnhvui tìwaqmm trưuuvnjtjfc, tózaiam lạnupui làuist vấmvqen đnhvumiyv củuuvna mộcbwwt hay hai ngưuuvnjkmqi, cứybkhwaqmm đnhvuưuuvnfdnsc cậpltfu ta vềmiyv rồynjxi đnhvuiềmiyvu tra sau.”

Đwqxanupuo diễknnin cũnhttng nózaiai, “Mọshjxi ngưuuvnjkmqi tạnupum gábahfc côhvveng việsvzuc, đnhvui tìwaqmm Tiểnhttu Đwqxaàuistm, cậpltfu ta bỏaulm đnhvui lúhbcac trờjkmqi còinnpn chưuuvna sábahfng, nếezqou xảbjmfy ra bấmvqet trắcglic thìwaqm phiềmiyvn đnhvumvqey. Chia ra ba ngưuuvnjkmqi mộcbwwt đnhvucbwwi, xuấmvqet phábahft đnhvui cábahfc hưuuvnjtjfng, phảbjmfi tìwaqmm cậpltfu ta vềmiyv.”

“Đwqxanupuo diễknnin, đnhvunupuo diễknnin! Tiểnhttu Đwqxaàuistm đnhvuãxagb vềmiyv rồynjxi!”

“Cábahfi gìwaqm?”

Tấmvqet cảbjmfmnoqng quay ra nhìwaqmn, quảbjmf nhiêfdnsn Đwqxaàuistm Âlfarn đnhvuãxagb trởanzc lạnupui, quầkazdn ábahfo bẩftdfn thỉwhtiu nhưuuvn mớjtjfi lăybkhn vàuisti vòinnpng dưuuvnjtjfi đnhvumvqet, trôhvveng cậpltfu ta bếezqot bábahft cựxmyxc kỳfdns, đnhvuôhvvei mắcglit còinnpn hoe hoe đnhvuaulm.

hvveng Vũnhtt Đwqxaôhvveng vộcbwwi vàuistng hỏaulmi, “Đwqxaàuistm Âlfarn! Đwqxaàuistm Dụugxi Hiêfdnsn! Cậpltfu đnhvui đnhvuâgdzdu thếezqo?”

“Em…” Áydfnnh mắcglit Đwqxaàuistm Âlfarn từxcoahvveng Vũnhtt Đwqxaôhvveng chuyểnhttn sang Chu Tưuuvnjkmqng, lạnupui từxcoa Chu Tưuuvnjkmqng chuyểnhttn sang Yếezqon Minh Tu, cậpltfu ta cắcglin cắcglin môhvvei khôhvveng nózaiai, vẻynjx mặynjxt nhưuuvn thểnhtt oan ứybkhc lớjtjfn lao, nhìwaqmn đnhvuábahfng thưuuvnơikyzng khôhvveng thểnhtt tảbjmf.

“Nózaiai đnhvui.”

“Em… Đwqxai tảbjmfn bộcbww, bịrbpk ngãxagb.”

“Vớjtjf vẩftdfn!” Uôhvveng Vũnhtt Đwqxaôhvveng cảbjmf giậpltfn bảbjmfo, “Nózaiai thậpltft đnhvui, rốsovlt cuộcbwwc đnhvuãxagb xảbjmfy ra chuyệsvzun gìwaqm?”

Đwqxaàuistm Âlfarn nghẹinnpn ngàuisto đnhvuábahfp, “Anh Đwqxaôhvveng, anh đnhvuxcoang hỏaulmi nữznzca, cứybkh coi nhưuuvn em bịrbpk ngãxagb đnhvui.”

Kẻynjx tung ngưuuvnjkmqi hứybkhng, so vớjtjfi Đwqxaàuistm Âlfarn thẳshjxng thắcglin đnhvuiểnhttm mặynjxt Chu Tưuuvnjkmqng thìwaqm hiệsvzuu quảbjmfinnpn tốsovlt hơikyzn nhiềmiyvu. Cứybkh ôhvvem bộcbww dạnupung muốsovln nózaiai lạnupui thôhvvei, vừxcoaa khơikyzi gợfdnsi lòinnpng hiếezqou kỳfdns, vừxcoaa hưuuvnjtjfng mọshjxi ngưuuvnjkmqi đnhvuếezqon suy luậpltfn Đwqxaàuistm Âlfarn sợfdns Chu Tưuuvnjkmqng đnhvuưuuvnfdnsc Yếezqon Minh Tu chốsovlng lưuuvnng, nêfdnsn cózaia khổasqrnhttng khôhvveng dábahfm nózaiai.

Chu Tưuuvnjkmqng giậpltfn đnhvuếezqon run lẩftdfy bẩftdfy, tấmvqet nhiêfdnsn chẳshjxng ai biếezqot, ngưuuvnjkmqi cózaia khổasqruist khôhvveng dábahfm nózaiai chíybkhnh làuist hắcglin đnhvuâgdzdy nàuisty.

Nếezqou Yếezqon Minh Tu thậpltft sựxmyx chốsovlng lưuuvnng cho hắcglin, hắcglin sợfdns quábahfi gìwaqmuist khôhvveng vạnupuch mặynjxt Uôhvveng Vũnhtt Đwqxaôhvveng vàuist Đwqxaàuistm Âlfarn trưuuvnjtjfc bao nhiêfdnsu ngưuuvnjkmqi, nhưuuvnng tiếezqoc làuist hắcglin khôhvveng dábahfm, Yếezqon Minh Tu chẳshjxng nhữznzcng khôhvveng chốsovlng lưuuvnng cho hắcglin, màuist trábahfi tim y vẫqrebn chỉwhti chăybkhm chăybkhm hưuuvnjtjfng vềmiyvhvveng Vũnhtt Đwqxaôhvveng. Chu Tưuuvnjkmqng hắcglin chảbjmfuistbahfi rắcglim gìwaqm, dùmnoq hắcglin khôhvveng biếezqot tạnupui sao Uôhvveng Vũnhtt Đwqxaôhvveng đnhvucbwwt ngộcbwwt quay sang chĩlfara mũnhtti dùmnoqi vàuisto hắcglin, nhưuuvnng bấmvqet kểnhtthvveng Vũnhtt Đwqxaôhvveng cózaiauistm gìwaqm, hắcglin cũnhttng vôhvve lựxmyxc đnhvuábahfp trảbjmf, chỉwhtizaia thểnhtt nhịrbpkn màuist thôhvvei.

Chỉwhtizaia thểnhtt nhịrbpkn màuist thôhvvei.

Áydfnnh mắcglit nhữznzcng ngưuuvnjkmqi xung quanh nhìwaqmn hắcglin bắcglit đnhvukazdu thay đnhvuasqri, đnhvuuuvn loạnupui phábahfn đnhvubahfn đnhvuãxagb thàuistnh hìwaqmnh.

hvveng Vũnhtt Đwqxaôhvveng trầkazdm giọshjxng nózaiai, “Đwqxanupuo diễknnin, bấmvqet luậpltfn chuyệsvzun nhưuuvn thếezqouisto, Tiểnhttu Đwqxaàuistm vẫqrebn cózaia lỗkazdi. Cậpltfu ấmvqey làuist ngưuuvnjkmqi củuuvna tôhvvei, tôhvvei quảbjmfn lýinnp thấmvqet trábahfch, tôhvvei xin thay mặynjxt cậpltfu ấmvqey xin lỗkazdi ngàuisti. Sau khi trởanzc vềmiyvhvveng ty, chúhbcang tôhvvei sẽlpsc nghiêfdnsm phạnuput cậpltfu ấmvqey, nhưuuvnng lịrbpkch trìwaqmnh trưuuvnjtjfc mắcglit đnhvuãxagb sắcglip xếezqop cảbjmf rồynjxi, xửnhvu phạnuput ngay lúhbcac nàuisty cũnhttng khôhvveng phùmnoq hợfdnsp, tôhvvei sẽlpsc bảbjmfo cậpltfu ấmvqey đnhvui hoábahf trang, thểnhtt hiệsvzun vai củuuvna mìwaqmnh cho tốsovlt đnhvunhtt lấmvqey côhvveng chuộcbwwc tộcbwwi, ngàuisti thấmvqey cózaia đnhvuưuuvnfdnsc khôhvveng?”

Anh ta đnhvuãxagb vẽlpsc đnhvuưuuvnjkmqng nhưuuvn thếezqo, tấmvqet nhiêfdnsn đnhvunupuo diễknnin khózaiazaia thểnhttzaiai thêfdnsm gìwaqm, vốsovln ôhvveng cũnhttng chỉwhti sốsovlt ruộcbwwt vấmvqen đnhvumiyv tiếezqon đnhvucbww, còinnpn chuyệsvzun riêfdnsng tưuuvn củuuvna ai vớjtjfi ai thìwaqm ôhvveng khôhvveng quan tâgdzdm, vìwaqm thếezqo đnhvunupuo diễknnin liềmiyvn gậpltft đnhvukazdu đnhvuábahfp, “Tiểnhttu Đwqxaàuistm, Vũnhtt Đwqxaôhvveng đnhvuãxagb xin lỗkazdi thay cậpltfu, gặynjxp đnhvuưuuvnfdnsc anh sếezqop tốsovlt nhưuuvn vậpltfy làuist cậpltfu cózaia phúhbcac đnhvumvqey, sau nàuisty khôhvveng đnhvuưuuvnfdnsc tábahfi phạnupum nữznzca, đnhvui hoábahf trang nhanh lêfdnsn.”

Đwqxaàuistm Âlfarn gậpltft gậpltft đnhvukazdu, hấmvqep tấmvqep liếezqoc Chu Tưuuvnjkmqng mộcbwwt cábahfi, ábahfnh mắcglit rấmvqet phứybkhc tạnupup.

Chu Tưuuvnjkmqng lạnupunh lùmnoqng nhìwaqmn lạnupui cậpltfu ta, hắcglin muốsovln xem sau cábahfi màuistn hàuisti kịrbpkch nàuisty, Uôhvveng Vũnhtt Đwqxaôhvveng còinnpn đnhvurbpknh làuistm gìwaqm thêfdnsm nữznzca.

Nhữznzcng ngưuuvnjkmqi khábahfc vẫqrebn chăybkhm chúhbca nhìwaqmn Yếezqon Minh Tu, chờjkmq y lêfdnsn tiếezqong, y khôhvveng lêfdnsn tiếezqong, bọshjxn họshjxnhttng khôhvveng dábahfm nózaiai gìwaqm Chu Tưuuvnjkmqng.

hvveng Vũnhtt Đwqxaôhvveng chen vàuisto trưuuvnjtjfc, “Minh Tu, nếezqou Chu Tưuuvnjkmqng đnhvuãxagbuist ngưuuvnjkmqi em đnhvumiyv cửnhvu, thìwaqm anh Đwqxaôhvveng cũnhttng khôhvveng dábahfm nhiềmiyvu lờjkmqi, thôhvvei đnhvuxcoang lãxagbng phíybkh thờjkmqi gian nữznzca, đnhvui làuistm việsvzuc thôhvvei. Tốsovli nay anh đnhvuếezqon tìwaqmm em, hai chúhbcang ta thảbjmfo luậpltfn riêfdnsng.”

Chu Tưuuvnjkmqng chỉwhti hậpltfn khôhvveng thểnhtt lao lêfdnsn đnhvumvqem chếezqot tưuuvnơikyzi Uôhvveng Vũnhtt Đwqxaôhvveng. Tựxmyxuuvnjtjfng tựxmyx họshjxa từxcoa đnhvukazdu đnhvuếezqon cuốsovli, nhoằrdbpng mộcbwwt cábahfi đnhvuãxagb đnhvuasqri sang côhvveng chíybkhnh liêfdnsm minh, lấmvqey đnhvunupui cụugxic làuistm trọshjxng, mộcbwwt siêfdnsu sao cao vúhbcat trờjkmqi xanh, đnhvuưuuvnfdnsc lòinnpng côhvveng chúhbcang nhưuuvn thếezqo, tạnupui sao hếezqot lầkazdn nàuisty đnhvuếezqon lầkazdn khábahfc cứybkh phảbjmfi chèlpscn éegsdp hắcglin?

Nhưuuvnng Yếezqon Minh Tu khôhvveng nhìwaqmn Uôhvveng Vũnhtt Đwqxaôhvveng, y chỉwhti thảbjmfn nhiêfdnsn đnhvubjmfo mắcglit qua Chu Tưuuvnjkmqng, “Cứybkhuistm việsvzuc trưuuvnjtjfc. Chuyệsvzun nàuisty, quảbjmf thậpltft chúhbcang ta cầkazdn trao đnhvuasqri lạnupui.”

hvveng Vũnhtt Đwqxaôhvveng hơikyzi xấmvqeu hổasqr, nhưuuvnng ábahfnh mắcglit lạnupui âgdzdm u thêfdnsm vàuisti phầkazdn.



END72.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.