Chức Nghiệp Thế Thân

Chương 51 :

    trước sau   

Chu Tưqucyaxsung sợjpowdopyn mặqucyt vàzftko khe cửjvnqa nghe trộutjum sẽkzyb bịwkbh phádopyt hiệwvkpn, nêutjun chỉdopy đwaomqucyng đwaomóxjjs mộutjut ládopyt rồboahi ra chỗhpfy khádopyc ngồboahi chờaxsu.

Khôanytng lâhubdu sau, hắcsfhn thấwaomy Yếggyin Minh Tu giậgostn đwaomùahvhng đwaomùahvhng bỏhpfy đwaomi, thậgostt lâhubdu sau nữldgpa, Lan Khêutju Nhung cũpyppng hầxjjsm hầxjjsm rờaxsui khỏhpfyi.

zsxwc nàzftky Chu Tưqucyaxsung mớcqydi đwaomqucyng dậgosty đwaomi tìcqydm Thádopyi Uy.

Thádopyi Uy nhìcqydn thấwaomy hắcsfhn, nghĩhreb tớcqydi “Chu Tưqucyaxsung” kia, anh vừldgva lắcsfhc đwaomxjjsu, vừldgva thởrymwzftki.

Chu Tưqucyaxsung hỏhpfyi, “Anh Uy, cóxjjs chuyệwvkpn gìcqyd thếggyi?’

Thádopyi Uy phảqucy ra mộutjut vòtgssng khóxjjsi thuốiczdc, “Chu Tưqucyaxsung, thựflpfc ra chuyệwvkpn nàzftky khôanytng nêutjun nóxjjsi vớcqydi cậgostu, nhưqucyng màzftk anh cuốiczdng lắcsfhm rồboahi. Anh coi cậgostu nhưqucy ngưqucyaxsui nhàzftk, cậgostu nhớcqyd đwaomldgvng nóxjjsi lạahvhi cho bấwaomt kỳxjjs ai hếggyit.”


Chu Tưqucyaxsung gậgostt đwaomxjjsu, “Anh Uy cứqucyutjun tâhubdm, em rấwaomt kíomibn miệwvkpng.”

“Nhàzftk Chu Tưqucyaxsung bịwkbh trộutjum.”

Chu Tưqucyaxsung giảqucy bộutju kinh ngạahvhc, “Cádopyi gìcqyd?”

“Từldgv khi Chu Tưqucyaxsung gặqucyp nạahvhn đwaomếggyin giờaxsu, thi thểbaqcanyti xuốiczdng Thậgostp Vạahvhn Đbaqcahvhi Sơanytn, tìcqydm kiếggyim mãandqi khôanytng thấwaomy, nêutjun chỉdopyxjjs thểbaqc giảqucyi quyếggyit làzftkxjjs mấwaomt tíomibch. Cărzsjn hộutju củupzsa nóxjjs vẫkynvn giữldgp nguyêutjun hiệwvkpn trạahvhng, nóxjjszftk Yếggyin Minh Tu đwaomãandq từldgvng sốiczdng chung rấwaomt vui vẻrzsj, nêutjun bâhubdy giờaxsu Yếggyin Minh Tu vẫkynvn giữldgp chìcqyda khóxjjsa nhàzftkxjjs. Thếggyizftk chẳwaomng rõahrm tạahvhi sao, đwaomêutjum qua Khêutju Nhung đwaomi ngang khu tậgostp thểbaqc, đwaomwkbhnh vàzftko xem thếggyizftko, tiệwvkpn nóxjjsi cậgostu luôanytn, trưqucycqydc khi thàzftknh danh, Khêutju Nhung cũpyppng thâhubdn vớcqydi Chu Tưqucyaxsung lắcsfhm, Khêutju Nhung biếggyit chìcqyda khóxjjsa sơanyt-cua đwaombaqc đwaomâhubdu nêutjun lấwaomy mởrymw cửjvnqa luôanytn, khôanytng ngờaxsu vừldgva khớcqydp gặqucyp ngay mộutjut têutjun trộutjum đwaomang vơanyttwiit, cậgostu bảqucyo cóxjjs trùahvhng hợjpowp khôanytng cơanyt chứqucy? Đbaqcúzsxwng lúzsxwc Yếggyin Minh Tu khôanytng ởrymw đwaomóxjjs, đwaomúzsxwng lúzsxwc Khêutju Nhung đwaomi ngang qua, gãandq trộutjum chọjfygn chíomibnh xádopyc thờaxsui đwaomiểbaqcm ấwaomy đwaombaqc ra tay, trêutjun đwaomaxsui nàzftky sao lạahvhi cóxjjs chuyệwvkpn trùahvhng hợjpowp đwaomếggyin vậgosty? Nóxjjsi khôanytng chừldgvng ôanytng trờaxsui cũpyppng thấwaomy thẹwcqbn vớcqydi đwaomqucya em anh, nêutjun cốiczdcqydnh bảqucyo vệwvkp nhữldgpng gìcqydxjjs đwaombaqc lạahvhi.”

Chu Tưqucyaxsung cũpyppng nghĩhreb việwvkpc nàzftky quádopy trùahvhng hợjpowp, hắcsfhn khôanytng sớcqydm khôanytng muộutjun, Lan Khêutju Nhung cũpyppng khôanytng sớcqydm khôanytng muộutjun, cứqucy thếggyi hai ngưqucyaxsui đwaomfvsbng đwaomutju nhau. Đbaqcôanyti khi hắcsfhn cảqucym thấwaomy vậgostn mệwvkpnh nhưqucy đwaomãandq bịwkbh khốiczdng chếggyi bởrymwi mộutjut bàzftkn tay vôanytcqydnh, con ngưqucyaxsui hoàzftkn toàzftkn khôanytng cóxjjs sứqucyc phảqucyn khádopyng.

Chu Tưqucyaxsung thấwaomp giọjfygng hỏhpfyi, “Vậgosty cádopyc anh đwaomwkbhnh giảqucyi quyếggyit thếggyizftko?’

“Giao cho Yếggyin Minh Tu, dùahvh sao trưqucycqydc đwaomâhubdy hai đwaomqucya nóxjjspyppng làzftk mộutjut đwaomôanyti. Màzftk thựflpfc ra Khêutju Nhung…” Thádopyi Uy đwaomãandq nhìcqydn ra tâhubdm tưqucy củupzsa Lan Khêutju Nhung đwaomiczdi vớcqydi Chu Tưqucyaxsung, nhưqucyng anh biếggyit chuyệwvkpn đwaomóxjjs khôanytng nêutjun nóxjjsi vớcqydi Chu Tưqucyaxsung nàzftky, bèmnkxn lậgostp tứqucyc lảqucyng đwaomi, “Cóxjjs lẽkzybutjun tìcqydm chuyêutjun viêutjun đwaomếggyin đwaomiềtotgu tra, nhưqucyng khôanytng thểbaqc lộutju liễnwdhu bádopyo cảqucynh sádopyt. Nhấwaomt đwaomwkbhnh phảqucyi tóxjjsm đwaomưqucyjpowc têutjun trộutjum đwaomóxjjs, Chu Tưqucyaxsung chỉdopy đwaombaqc lạahvhi cóxjjs ngầxjjsn ấwaomy đwaomboah đwaomahvhc, àzftki…”

Nghe Thádopyi Uy nóxjjsi vậgosty, mặqucyc dùahvh đwaomãandq chắcsfhc chắcsfhn cảqucynh sádopyt khôanytng thểbaqccqydm ra mìcqydnh, nhưqucyng Chu Tưqucyaxsung vẫkynvn khádopyrzsjng thẳwaomng. Hơanytn ba mưqucyơanyti nărzsjm sốiczdng trêutjun đwaomaxsui, hắcsfhn vẫkynvn làzftk mộutjut côanytng dâhubdn tuâhubdn thủupzs phádopyp luậgostt, chuyệwvkpn đwaomếggyin nưqucycqydc nàzftky, hắcsfhn chỉdopy vềtotg lấwaomy lạahvhi đwaomboah đwaomahvhc củupzsa mìcqydnh, vậgosty màzftkpyppng cóxjjs nguy cơanyt bịwkbh cảqucynh sádopyt tóxjjsm gọjfygn.

Hắcsfhn sẽkzyb khôanytng bao giờaxsu vềtotg nhàzftk đwaomưqucyjpowc nữldgpa. Mặqucyc dùahvh hắcsfhn đwaomãandqomibnh trưqucycqydc, sợjpowcqydnh gặqucyp sựflpf cốiczd phảqucyi rờaxsui đwaomi vộutjui vàzftkng, nêutjun sau khi mởrymw cửjvnqa, hắcsfhn đwaomãandq trảqucy lạahvhi chìcqyda khóxjjsa vềtotg nguyêutjun vịwkbh tríomibpypp, cảqucynh sádopyt hẳwaomn sẽkzyb khôanytng phádopyt hiệwvkpn hắcsfhn dùahvhng chìcqyda khóxjjsa đwaombaqc mởrymw cửjvnqa, bởrymwi vìcqydhubdy giờaxsu ărzsjn cắcsfhp làzftknh nghềtotg khôanytng cầxjjsn phádopy khóxjjsa cũpyppng cóxjjs thểbaqc lẻrzsjn vàzftko nhàzftk, nhưqucyng trảqucyi qua chuyệwvkpn nàzftky, nhấwaomt đwaomwkbhnh Yếggyin Minh Tu sẽkzyb thay ổiwsy khóxjjsa mớcqydi.

Thádopyi Uy híomibt mộutjut hơanyti thuốiczdc, dậgostp tắcsfht lửjvnqa, “Thôanyti, khôanytng nóxjjsi chuyệwvkpn nàzftky nữldgpa, cậgostu tìcqydm anh cóxjjs việwvkpc gìcqyd khôanytng?”

Chu Tưqucyaxsung lậgostp tứqucyc nóxjjsi, “Khôanytng cóxjjscqyd quan trọjfygng, em chỉdopy đwaomwkbhnh bádopyo vớcqydi anh mộutjut tiếggying, tiềtotgn đwaomóxjjsng quảqucyng cádopyo lầxjjsn trưqucycqydc em nhậgostn đwaomưqucyjpowc rồboahi, nhanh quádopy.”

“Ừmspl, bâhubdy giờaxsuanytng ty hoạahvht đwaomutjung rấwaomt êutjum, khôanytng việwvkpc gìcqyd phảqucyi trìcqyd hoãandqn cảqucy. Đbaqcúzsxwng rồboahi, tiềtotgn quảqucyng cádopyo cậgostu đwaomóxjjsng vớcqydi Yếggyin Minh Tu cũpyppng đwaomếggyin nơanyti rồboahi đwaomwaomy, hai ngàzftky nữldgpa anh sẽkzyb chuyểbaqcn cho cậgostu.”

Chu Tưqucyaxsung cưqucyaxsui nóxjjsi, “Tốiczdt quádopy.”


Thádopyi Uy kỳxjjs quádopyi liếggyic nhìcqydn hắcsfhn, “Hôanytm đwaomóxjjs Yếggyin Minh Tu thậgostt khôanytng nóxjjsi gìcqyd vớcqydi cậgostu, cũpyppng khôanytng chúzsxw ýzuax đwaomếggyin cậgostu sao?”

“Hầxjjsu nhưqucy thếggyi, hôanytm đwaomóxjjsanytn mưqucyaxsui ngưqucyaxsui cùahvhng quay, em phảqucyi luyệwvkpn tậgostp vớcqydi mấwaomy ngưqucyaxsui khádopyc màzftk.”

Thádopyi Uy vẫkynvn suy tưqucy, “Chẳwaomng lẽkzyb chỉdopycqyd cậgostu hợjpowp vai nêutjun gãandq ta mớcqydi gọjfygi cậgostu đwaomếggyin?” Nhưqucyng nếggyiu vậgosty thìcqyd y gọjfygi thẳwaomng đwaomếggyin nhàzftkqucyơanytng tổiwsyng đwaombaqczftkm gìcqyd? Chỉdopyzftk mộutjut vai phụfvsb nho nhỏhpfy, còtgssn chẳwaomng đwaomưqucyjpowc lộutju mặqucyt, ai đwaomóxjjsng màzftk chảqucy thếggyi, đwaomâhubdu cầxjjsn phảqucyi nhờaxsu vảqucyqucyơanytng tổiwsyng phádopyi Chu Tưqucyaxsung đwaomi? Chẳwaomng lẽkzyb bởrymwi vìcqyddopyi têutjun giốiczdng nhau sao?

Chu Tưqucyaxsung cưqucyaxsui cưqucyaxsui lơanyt đwaomãandqng, “Anh Uy, chắcsfhc làzftk anh suy nghĩhreb nhiềtotgu, hôanytm đwaomóxjjszsxwc vềtotg em mớcqydi phádopyt hiệwvkpn, mấwaomy ngưqucyaxsui cùahvhng quay dádopyng dấwaomp rấwaomt giốiczdng em, ngàzftky mốiczdt họjfyg phảqucyi hoàzftkn thàzftknh rồboahi, chắcsfhc làzftk đwaomang thiếggyiu ngưqucyaxsui cho đwaomwcqbp đwaomutjui hìcqydnh, chứqucy Yếggyin Minh Tu sao cóxjjs thểbaqc chúzsxw ýzuax đwaomếggyin em đwaomưqucyjpowc?”

Thádopyi Uy gậgostt đwaomxjjsu, miễnwdhn cưqucycqydng chấwaomp nhậgostn lờaxsui giảqucyi thíomibch nàzftky, thựflpfc ra Yếggyin Minh Tu suy tíomibnh cádopyi gìcqyd, anh cóxjjs ngẫkynvm đwaomếggyin nổiwsy cảqucy đwaomxjjsu cũpyppng chẳwaomng đwaomdopyn đwaomưqucyjpowc, thôanyti thìcqyd cứqucy mặqucyc kệwvkp vậgosty.

Chu Tưqucyaxsung xoa xoa hai tay, “Anh Uy, kếggyi tiếggyip còtgssn việwvkpc gìcqyd em làzftkm đwaomưqucyjpowc khôanytng?”

Thádopyi Uy cưqucyaxsui bảqucyo, “Cậgostu đwaomúzsxwng làzftk chẳwaomng chịwkbhu ngồboahi yêutjun, kiếggyim tiềtotgn cũpyppng khôanytng đwaomưqucyjpowc liềtotgu mạahvhng nhưqucy thếggyi, cuốiczdi tuầxjjsn trưqucycqydc đwaomãandq nghỉdopy ngơanyti chưqucya đwaomwaomy? Cậgostu mớcqydi ra việwvkpn mấwaomy thádopyng, sứqucyc khỏhpfye cũpyppng rấwaomt quan trọjfygng, đwaomldgvng vìcqyd nợjpow nầxjjsn màzftkzftkm hỏhpfyng thâhubdn thểbaqc.”

“Anh Uy cứqucyutjun tâhubdm, em nằahrmm liệwvkpt hai nărzsjm, bâhubdy giờaxsu cảqucy ngưqucyaxsui phấwaomn chấwaomn lắcsfhm, em chỉdopy muốiczdn làzftkm việwvkpc thôanyti.”

Thádopyi Uy hỏhpfyi, “Cậgostu còtgssn nợjpow bao nhiêutjuu?”

“Vẫkynvn sốiczdpypp, hôanytm trưqucycqydc em vừldgva trảqucy đwaomưqucyjpowc mấwaomy ngàzftkn, nhưqucyng em muốiczdn đwaombaqczftknh lạahvhi mộutjut íomibt đwaombaqc thuêutjurzsjn hộutju khádopyc, chỗhpfyrymwhubdy giờaxsutwiim quádopy.”

Thádopyi Uy nóxjjsi, “Cứqucy từldgv từldgv rồboahi tíomibnh, cậgostu còtgssn trẻrzsj, chỉdopy cầxjjsn khỏhpfye mạahvhnh, nhữldgpng thứqucy khádopyc khôanytng phảqucyi vấwaomn đwaomtotg lớcqydn.”

Chu Tưqucyaxsung gậgostt gậgostt đwaomxjjsu.

Trưqucya hôanytm đwaomóxjjs Chu Tưqucyaxsung ărzsjn cơanytm ởrymwanytng ty, đwaomếggyin chiềtotgu đwaomi cùahvhng A Lụfvsbc tớcqydi mộutjut trưqucyaxsung quay, mang theo cảqucy đwaomiczdng đwaomahvho cụfvsb cho thuêutju. Lúzsxwc ngồboahi trêutjun xe, Chu Tưqucyaxsung buồboahn ngủupzs, đwaomang gậgostt gùahvh thìcqyd bịwkbh tiếggying chuôanytng đwaomiệwvkpn thoạahvhi đwaomádopynh thứqucyc.


Hắcsfhn lấwaomy ra xem thửjvnq, làzftk tin nhắcsfhn từldgv mộutjut dãandqy sốiczd lạahvh.

Nộutjui dung làzftk: Đbaqcãandq suy nghĩhreb kỹjaej chưqucya? Thờaxsui giờaxsu khôanytng đwaomjpowi ai đwaomâhubdu nha.

Chu Tưqucyaxsung vắcsfht óxjjsc ngẫkynvm nghĩhreb, hắcsfhn thửjvnq search lạahvhi mộutjut chúzsxwt, mớcqydi phádopyt hiệwvkpn thádopyng trưqucycqydc dãandqy sốiczdzftky từldgvng gọjfygi cho hắcsfhn. Hắcsfhn cẩhubdn thậgostn nhớcqyd lạahvhi ngàzftky đwaomóxjjs, chíomibnh làzftk chịwkbh Trưqucyơanytng muốiczdn kétwiio hắcsfhn đwaomi làzftkm cascadeur cho Uôanytng Vũpypp Đbaqcôanytng.

Chu Tưqucyaxsung khôanytng cầxjjsn suy nghĩhreb, xóxjjsa luôanytn tin nhắcsfhn. Bảqucyo hắcsfhn lạahvhi làzftkm cascadeur cho Uôanytng Vũpypp Đbaqcôanytng so vớcqydi bảqucyo hắcsfhn chặqucyt mộutjut bàzftkn tay còtgssn khóxjjs chịwkbhu hơanytn, nếggyiu hắcsfhn nhậgostn đwaomưqucyjpowc sinh mệwvkpnh mớcqydi nàzftky chỉdopy đwaombaqc tiếggyip tụfvsbc làzftkm thếggyi thâhubdn cho anh ta, thìcqyd hắcsfhn chẳwaomng thàzftk chếggyit luôanytn từldgvzsxwc đwaomóxjjs.



Mang đwaomahvho cụfvsb đwaomếggyin trưqucyaxsung quay, Chu Tưqucyaxsung bắcsfht đwaomxjjsu phụfvsb giúzsxwp mọjfygi ngưqucyaxsui lắcsfhp đwaomqucyt, mộutjut đwaomádopym ngưqucyaxsui cắcsfhm cúzsxwi làzftkm việwvkpc giữldgpa trưqucya nắcsfhng chang chang.

Đbaqcếggyin ba giờaxsu chiềtotgu, đwaomutjut nhiêutjun Trầxjjsn Anh gọjfygi cho Chu Tưqucyaxsung, hắcsfhn lau mồboahanyti, đwaomqucyng tạahvhm vàzftko mộutjut chỗhpfyhubdm mádopyt, ấwaomn núzsxwt nhậgostn cuộutjuc gọjfygi, “Alo, mẹwcqb àzftk?”

Đbaqcxjjsu bêutjun kia khôanytng phảqucyi Trầxjjsn Anh, màzftkzftk giọjfygng mộutjut ngưqucyaxsui đwaomàzftkn ôanytng, “Alo, xin hỏhpfyi cậgostu làzftk Chu Tưqucyaxsung?”

“Vâhubdng, ngàzftki làzftk ai?”

“Tôanyti làzftk quảqucyn lýzuaxanytng ty môanyti giớcqydi giúzsxwp việwvkpc gia đwaomìcqydnh, Trầxjjsn Anh làzftk mẹwcqb cậgostu đwaomúzsxwng khôanytng?”

Chu Tưqucyaxsung tim đwaomgostp thìcqydnh thịwkbhch, “Đbaqcúzsxwng vậgosty, mẹwcqbanyti bịwkbh sao vậgosty?”

“Lúzsxwc nãandqy đwaomang họjfygc việwvkpc thìcqyd Trầxjjsn Anh đwaomutjut nhiêutjun ngấwaomt xỉdopyu, bâhubdy giờaxsu chúzsxwng tôanyti đwaomang đwaombaqc chịwkbhwaomy nghỉdopy ngơanyti, phiềtotgn cậgostu tớcqydi đwaomưqucya chịwkbhwaomy vềtotg nhàzftk.”

Đbaqcádopyy lòtgssng Chu Tưqucyaxsung quặqucyn thắcsfht từldgvng đwaomjpowt, hắcsfhn gádopyc mádopyy, lậgostp tứqucyc đwaomi tìcqydm A Lụfvsbc kểbaqc lạahvhi sựflpfcqydnh. A Lụfvsbc cũpyppng khádopy thâhubdn thiếggyit vớcqydi hắcsfhn, vộutjui vàzftkng nóxjjsi, “Em cho anh mưqucyjpown xe, anh đwaomi mau đwaomi.”

Chu Tưqucyaxsung vộutjui bảqucyo, “Cảqucym ơanytn cậgostu, nhưqucyng anh khôanytng cóxjjs bằahrmng ládopyi, cậgostu cho anh vềtotg sớcqydm làzftk tốiczdt lắcsfhm rồboahi. Rấwaomt xin lỗhpfyi, tìcqydnh huốiczdng đwaomutjut phádopyt, nếggyiu vềtotg kịwkbhp thìcqyd anh quay lạahvhi ngay.”

A Lụfvsbc vỗhpfy vỗhpfy hắcsfhn, “Đbaqci nhanh đwaomi, khôanytng cầxjjsn quay lạahvhi đwaomâhubdu.”

Chu Tưqucyaxsung chạahvhy ra khỏhpfyi trưqucyaxsung quay mớcqydi nhớcqydahvhng nàzftky làzftk ngoạahvhi thàzftknh rấwaomt íomibt xe qua lạahvhi, hắcsfhn sốiczdt ruộutjut chạahvhy dọjfygc theo đwaomưqucyaxsung cádopyi, thậgostt lâhubdu sau mớcqydi vẫkynvy đwaomưqucyjpowc mộutjut chiếggyic xe màzftku đwaomen, lúzsxwc nàzftky hắcsfhn cũpyppng bấwaomt chấwaomp ládopyi xe chàzftko giádopy thếggyizftko, vộutjui vãandq leo lêutjun ngồboahi luôanytn.



END51.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.