Chức Nghiệp Thế Thân

Chương 120 :

    trước sau   

wraba xuâsrvgn năfiunm nay đsrphếibqzn muộagwan. Sang đsrphmhuju tháaecrng Ba, tiếibqzt trờcbdmi mớypnoi dầmhujn ấikijm áaecrp, câsrvgy cốntdsi đsrphâsrvgm chồxpjii, hoa láaecr trổrnqroqfpng. Khu vưhahrcbdmn nhỏqbmj nhàknqw Chu Tưhahrcbdmng trồxpjing kháaecr nhiềwcitu hoa cỏqbmj, lúvrizc nàknqwy cũtklwng đsrphãgtvv bừhmrhng bừhmrhng sứudjgc sốntdsng.

Từhmrhoqfpm đsrphếibqzn nhàknqw Yếibqzn Đxtvkudjgc Giang, quảfnkj nhiêthfnn Yếibqzn Phi khôoqfpng quấikijy nhiễagwau hai ngưhahrcbdmi nữfmhva, rấikijt nhiềwcitu phiềwcitn nãgtvvo đsrphãgtvv đsrphưhahrfmhvc giảfnkji quyếibqzt, dùwrab Yếibqzn Phi vẫhmrhn chưhahra chịthfnu nóhpqli chuyệfyrjn vớypnoi Yếibqzn Minh Tu, nhưhahrng Yếibqzn mama lạoslzi mềwcitm lòsrphng rấikijt nhanh, cóhpql lầmhujn bàknqwsrphn chủurnx đsrphagwang gọhpqli Yếibqzn Minh Tu vàknqw Chu Tưhahrcbdmng đsrphi ăfiunn cơzvnzm, hỏqbmji thăfiunm Chu Tưhahrcbdmng cựbkwkc kỳympf tỉfxra mỉfxra.

oqfpm đsrphóhpql, cơzvnzm nưhahrypnoc xong xuôoqfpi, hai ngưhahrcbdmi láaecri xe vềwcit nhàknqw, Yếibqzn Minh Tu nóhpqli vớypnoi Chu Tưhahrcbdmng, “Mẹoqfp em thíxapbch anh lắsrphm.”

Chu Tưhahrcbdmng chớypnop mắsrpht, “Sao cậagwau biếibqzt?”

“Mẹoqfp em thíxapbch đsrphoqfpp trai, lúvrizc trưhahrypnoc bàknqwtklwng thíxapbch Uôoqfpng Vũtklw Đxtvkôoqfpng, nhưhahrng mấikijy năfiunm nay Uôoqfpng Vũtklw Đxtvkôoqfpng quáaecr đsrpháaecrng quáaecr. Nghe anh cảfnkjhpqli, lúvrizc nàknqwo TV chiếibqzu quảfnkjng cáaecro củurnxa anh, mẹoqfp em cũtklwng xem khôoqfpng chớypnop mắsrpht.”

Chu Tưhahrcbdmng cưhahrcbdmi bảfnkjo, “Vậagway thìudjgwraba đsrphôoqfpng tôoqfpi phảfnkji tậagwap thểviqvudjgnh đsrphviqvwraba hènvpx cho mẹoqfp cậagwau xem cơzvnz bắsrphp, nhưhahr thếibqzhpql íxapbch lợfmhvi gìudjg khôoqfpng?”


Yếibqzn Minh Tu mờcbdm áaecrm nóhpqli, “Chẳcbdmng riêthfnng mẹoqfp em, em cũtklwng thấikijy cóhpql íxapbch.”

Chu Tưhahrcbdmng híxapbp mắsrpht, “Bao giờcbdm cậagwau làknqwnh lặfmhvn cũtklwng phảfnkji chăfiunm chỉfxra tậagwap luyệfyrjn đsrphi, nếibqzu khôoqfpng thìudjgnvpxknqwy chúvrizng ta khôoqfpng đsrphi nghỉfxra nữfmhva, tôoqfpi sẽudjg tựbkwkudjgm mỹlife nam ăfiunn chơzvnzi mộagwat mìudjgnh. Làknqw mộagwat chàknqwng gay đsrphiểviqvn trai, tôoqfpi muốntdsn ngưhahrcbdmi yêthfnu tôoqfpi phảfnkji cóhpqlaecrm múvrizi cơzvnz bụfmhvng.”

Yếibqzn Minh Tu hừhmrh mộagwat tiếibqzng, “Em cóhpqlaecrm múvrizi hay khôoqfpng, láaecrt anh sờcbdm thửbupiknqw biếibqzt.”

“Bâsrvgy giờcbdm khôoqfpng tíxapbnh, đsrphviqv xem 4-5 tháaecrng sau cóhpql giữfmhv đsrphưhahrfmhvc khôoqfpng đsrphãgtvv. Ngàknqwy nàknqwo cũtklwng chờcbdmoqfpi đsrphúvrizt cơzvnzm tậagwan miệfyrjng, tắsrphm rửbupia cũtklwng ngồxpjii im, quầmhujn áaecro toàknqwn phảfnkji nhờcbdmoqfpi mặfmhvc, chỉfxrahpql bộagwat mộagwat tay thôoqfpi, sao lạoslzi lưhahrcbdmi biếibqzng thếibqz? Mớypnoi mộagwat tháaecrng màknqw cậagwau đsrphãgtvvthfnn 4kg, cứudjg thếibqzknqwy…” Chu Tưhahrcbdmng cưhahrcbdmi ha hảfnkj, “Chẳcbdmng cầmhujn cậagwau rúvrizt lui khỏqbmji showbiz, cáaecrc fan cũtklwng tựbkwk bỏqbmjzvnzi cậagwau thôoqfpi.”

Yếibqzn Minh Tu giơzvnz tay nhéojjso nhéojjso eo hắsrphn, bĩjrxnu môoqfpi, “Thếibqzsrphn anh? Anh cũtklwng đsrphthfnnh bỏqbmjzvnzi em àknqw? Kểviqv cảfnkj em biếibqzn thàknqwnh lãgtvvo béojjso, anh cũtklwng khôoqfpng đsrphưhahrfmhvc đsrphi tìudjgm thằgtvvng kháaecrc đsrphâsrvgu.”

Chu Tưhahrcbdmng cưhahrcbdmi khôoqfpng ngừhmrhng nổrnqri, “Sao màknqw bụfmhvng dạoslz hẹoqfpp hòsrphi thếibqz, tôoqfpi chỉfxra đsrphùwraba thôoqfpi màknqw. Nhưhahrng cũtklwng phảfnkji nóhpqli thậagwat, tay cậagwau đsrphoqfp chưhahra vậagway? Cảfnkj ngàknqwy bóhpqln cơzvnzm mặfmhvc quầmhujn áaecro cho cậagwau, lãgtvvng phíxapb thờcbdmi gian củurnxa tôoqfpi quáaecr, chúvrizng ta cóhpqlknqwm đsrphưhahrfmhvc gìudjg kháaecrc đsrphâsrvgu?”

Yếibqzn Minh Tu híxapbp mắsrpht cưhahrcbdmi, thỏqbmja mãgtvvn nhưhahr mộagwat con hồxpji ly mớypnoi đsrphưhahrfmhvc ăfiunn no bụfmhvng, “Em nóhpqli đsrphoqfpvrizc nàknqwo thìudjg sẽudjg đsrphoqfpvrizc ấikijy.”

“Hởqign, sao lạoslzi chơzvnzi xấikiju thếibqz.”

Yếibqzn Minh Tu chỉfxrahahrcbdmi màknqw khôoqfpng nóhpqli.

Chu Tưhahrcbdmng đsrphang đsrphthfnnh mắsrphng y mấikijy câsrvgu, đsrphiệfyrjn thoạoslzi đsrphagwat ngộagwat reo lêthfnn, hắsrphn lấikijy tai nghe trong túvrizi áaecro nhéojjst vàknqwo lỗcomo tai, đsrphang láaecri xe nêthfnn hắsrphn cũtklwng khôoqfpng nhìudjgn têthfnn ngưhahrcbdmi gọhpqli, cứudjg thếibqzikijn nghe máaecry, “Alo?”

“Anh Tưhahrcbdmng, em đsrphâsrvgy.”

“A, Khêthfn Nhung àknqw.” Chu Tưhahrcbdmng hơzvnzi ngạoslzc nhiêthfnn, hắsrphn vôoqfp thứudjgc nhìudjgn sang Yếibqzn Minh Tu, thấikijy Yếibqzn Minh Tu khẽudjg nhíxapbu màknqwy.

“Anh Tưhahrcbdmng, anh đsrphang làknqwm gìudjg đsrphóhpql?”


“Anh đsrphang láaecri xe.”

“Em nóhpqli ngắsrphn gọhpqln thôoqfpi vậagway, ngàknqwy mai em phảfnkji vềwcit Mỹlife, chắsrphc mấikijy tháaecrng sau khôoqfpng quay lạoslzi đsrphưhahrfmhvc, chúvrizng ta gặfmhvp nhau trưhahrypnoc khi em đsrphi đsrphưhahrfmhvc khôoqfpng?”

Tuy Yếibqzn Minh Tu khôoqfpng nghe thấikijy Lan Khêthfn Nhung nóhpqli gìudjg, nhưhahrng nhìudjgn vẻknqw ngậagwap ngừhmrhng củurnxa Chu Tưhahrcbdmng, đsrphoslzi kháaecri y cũtklwng biếibqzt Lan Khêthfn Nhung muốntdsn gặfmhvp mặfmhvt. Chẳcbdmng buồxpjin suy nghĩjrxn, y giơzvnz tay đsrphthfnnh cưhahrypnop tai nghe củurnxa Chu Tưhahrcbdmng.

Chu Tưhahrcbdmng nghiêthfnng đsrphmhuju tráaecrnh, khe khẽudjg nạoslzt, “Đxtvkhmrhng quấikijy.”

Lan Khêthfn Nhung ngừhmrhng mộagwat chúvrizt, “Anh đsrphang ởqignwrabng gãgtvv ta àknqw?”

“Ừopit, bọhpqln anh đsrphang vềwcit nhàknqw.”

Lan Khêthfn Nhung trầmhujm ngâsrvgm hồxpjii lâsrvgu, cưhahrcbdmi khổrnqrhpqli, “Trưhahrypnoc sau gìudjg em cũtklwng khôoqfpng bằgtvvng đsrphưhahrfmhvc gãgtvv.”

Chu Tưhahrcbdmng khẽudjg thởqignknqwi. Hắsrphn vừhmrha láaecri xe vừhmrha néojjs tráaecrnh Yếibqzn Minh Tu, cảfnkjm thấikijy quáaecr nguy hiểviqvm, hắsrphn đsrphagwau xe luôoqfpn tạoslzi ven đsrphưhahrcbdmng.

Hắsrphn giữfmhv chặfmhvt tai nghe, khôoqfpng cho Yếibqzn Minh Tu cưhahrypnop giậagwat, thấikijp giọhpqlng nóhpqli, “Khêthfn Nhung, cáaecrm ơzvnzn cậagwau giúvrizp đsrphoqfp anh suốntdst thờcbdmi gian qua. Khôoqfpng cóhpql cậagwau vàknqw anh Uy, chẳcbdmng biếibqzt anh sẽudjg thếibqzknqwo nữfmhva.”

“Anh biếibqzt em khôoqfpng muốntdsn nghe mấikijy lờcbdmi kháaecrch sáaecro nàknqwy màknqw.” Giọhpqlng nóhpqli củurnxa Lan Khêthfn Nhung vôoqfpwrabng dễagwa nghe, vừhmrha thanh vừhmrha rõafxk, nhưhahrknqwn gióhpql xuâsrvgn khẽudjghahrypnot qua da, nhưhahrng lạoslzi hoàknqwn toàknqwn khôoqfpng hềwcit nữfmhvxapbnh, y quảfnkj khôoqfpng hổrnqr diễagwan viêthfnn – ca sĩjrxn trờcbdmi sinh, khôoqfpng cóhpql đsrphiểviqvm nàknqwo củurnxa y làknqw khôoqfpng hấikijp dẫhmrhn. Khi ấikijy đsrphúvrizng làknqw Chu Tưhahrcbdmng cóhpql ývnyp vớypnoi y, đsrphudjga béojjs trai vừhmrha sạoslzch sẽudjg vừhmrha đsrpháaecrng yêthfnu, ai gặfmhvp cũtklwng thíxapbch, tiếibqzc làknqwsrvgy giờcbdm hắsrphn khôoqfpng còsrphn nhớypno cảfnkjm giáaecrc đsrphagwang lòsrphng vìudjg y làknqw nhưhahr thếibqzknqwo nữfmhva.

Nếibqzu nhưhahr ngàknqwy đsrphóhpql Lan Khêthfn Nhung cũtklwng chấikijp nhậagwan hắsrphn, mọhpqli chuyệfyrjn đsrphãgtvv kháaecrc hẳcbdmn rồxpjii.

Nhưhahrng đsrphcbdmi ngưhahrcbdmi khôoqfpng cóhpql nếibqzu nhưhahr.

Chu Tưhahrcbdmng thởqignknqwi, “Khôoqfpng phảfnkji kháaecrch sáaecro màknqw, Khêthfn Nhung, anh thậagwat sựbkwk rấikijt biếibqzt ơzvnzn cậagwau, anh cũtklwng rấikijt mừhmrhng vìudjg cậagwau đsrphãgtvv thàknqwnh danh. Chỉfxrahpql mộagwat côoqfpaecri xinh đsrphoqfpp tuyệfyrjt trầmhujn mớypnoi xứudjgng đsrpháaecrng vớypnoi ngưhahrcbdmi nhưhahr cậagwau, cậagwau cứudjg quêthfnn anh Tưhahrcbdmng đsrphi.”


Lan Khêthfn Nhung thởqignknqwi, tiếibqzng thởqignknqwi mang bao thưhahrơzvnzng tâsrvgm vàknqw cay đsrphsrphng, Chu Tưhahrcbdmng cũtklwng áaecry náaecry trong lòsrphng.

“Anh Tưhahrcbdmng, ngàknqwy mai em đsrphi rồxpjii, thậagwat sựbkwk khôoqfpng thểviqv gặfmhvp em mộagwat lầmhujn sao?”

Chu Tưhahrcbdmng suy nghĩjrxn mộagwat láaecrt, “Đxtvkâsrvgu phảfnkji cậagwau khôoqfpng vềwcit nữfmhva, lầmhujn sau cậagwau vềwcit, chúvrizng ta sẽudjg gặfmhvp, nhấikijt đsrphthfnnh, đsrphưhahrfmhvc chứudjg?” Hắsrphn nghĩjrxn, đsrphếibqzn khi Lan Khêthfn Nhung trởqign vềwcit, cóhpql lẽudjg y sẽudjg thảfnkjn nhiêthfnn chấikijp nhậagwan chuyệfyrjn củurnxa hắsrphn vàknqw Yếibqzn Minh Tu, tớypnoi lúvrizc đsrphóhpql cảfnkj hai sẽudjg khôoqfpng còsrphn khóhpql xửbupi nữfmhva.

Lan Khêthfn Nhung khàknqwn khàknqwn nóhpqli, “Anh Tưhahrcbdmng, hi vọhpqlng lầmhujn nàknqwy anh khôoqfpng lựbkwka chọhpqln sai.”

Chu Tưhahrcbdmng khẽudjg nởqign nụfmhvhahrcbdmi, áaecrnh mắsrpht bấikijt giáaecrc dừhmrhng lạoslzi trêthfnn ngưhahrcbdmi Yếibqzn Minh Tu, hắsrphn nóhpqli, “Anh cũtklwng hi vọhpqlng thếibqz.”

vrizp máaecry, Chu Tưhahrcbdmng nghiêthfnng đsrphmhuju nhìudjgn vẻknqwikijm ứudjgc trêthfnn mặfmhvt Yếibqzn Minh Tu, rõafxkknqwng đsrphang cốntds nhịthfnn khôoqfpng bùwrabng nổrnqr, nhịthfnn đsrphếibqzn khóhpql chịthfnu, Chu Tưhahrcbdmng vừhmrha gáaecrc máaecry, y đsrphãgtvv truy vấikijn ngay, “Nóhpqli gìudjg thếibqz? Muốntdsn gặfmhvp anh àknqw? Mẹoqfp kiếibqzp thằgtvvng ranh con, báaecrm mãgtvvi khôoqfpng tha, chuyệfyrjn củurnxa chúvrizng ta liêthfnn quan gìudjg đsrphếibqzn nóhpql, đsrphúvrizng làknqw âsrvgm hồxpjin bấikijt táaecrn!”

Chu Tưhahrcbdmng nóhpqli, “Đxtvkhmrhng nóhpqli thếibqz, cậagwau ấikijy chỉfxra quan tâsrvgm đsrphếibqzn tôoqfpi thôoqfpi.”

Yếibqzn Minh Tu hừhmrh lạoslznh, lẩviqvm bẩviqvm, “Ởxtvk luôoqfpn bêthfnn Mỹlife đsrphi cho xong, đsrpheo báaecrm làknqwm gìudjg nữfmhva.”

Chu Tưhahrcbdmng vỗcomo vỗcomo mặfmhvt y, “Đxtvkhmrhng trẻknqw con thếibqz, àknqwi, mấikijy tuổrnqri rồxpjii…” Nóhpqli xong, hắsrphn khởqigni đsrphagwang xe.

Yếibqzn Minh Tu ôoqfpm lấikijy hắsrphn, míxapbm môoqfpi míxapbm miệfyrjng nhìudjgn hắsrphn.

Trong xe khôoqfpng bậagwat đsrphènvpxn, chỉfxrahpql đsrphènvpxn đsrphưhahrcbdmng lờcbdm mờcbdm chiếibqzu sáaecrng, khung cảfnkjnh rấikijt mờcbdmfnkjo, nhưhahrng đsrphôoqfpi mắsrpht Yếibqzn Minh Tu lạoslzi đsrphfmhvc biệfyrjt sáaecrng ngờcbdmi, sáaecrng ngờcbdmi nhưhahrhpql thểviqv soi rọhpqli lòsrphng ngưhahrcbdmi.

“Sao thếibqz?”

“Anh Tưhahrcbdmng, bấikijt kểviqv ngưhahrcbdmi kháaecrc tốntdst thếibqzknqwo, anh cũtklwng khôoqfpng đsrphưhahrfmhvc nhìudjgn, khôoqfpng đsrphưhahrfmhvc nghĩjrxn.”


Chu Tưhahrcbdmng bậagwat cưhahrcbdmi, “Nóhpqli gìudjg thếibqz…”

“Em nóhpqli thậagwat đsrphikijy. Em biếibqzt anh vàknqw họhpql Lan kia quan hệfyrj khôoqfpng tồxpjii, anh cũtklwng cóhpql nhiềwcitu thiệfyrjn cảfnkjm vớypnoi nóhpql. Em vớypnoi anh đsrphwcitu làknqw gay, em biếibqzt đsrphàknqwn ôoqfpng nghĩjrxnaecri gìudjg trong đsrphmhuju. Em khôoqfpng tin trưhahrypnoc kia nóhpql đsrpheo báaecrm anh hàknqwng ngàknqwy nhưhahr thếibqzknqw lạoslzi khôoqfpng cóhpql ývnyp đsrphxpjiudjg kháaecrc vớypnoi anh.”

Chu Tưhahrcbdmng xoa xoa tóhpqlc y, hơzvnzi xấikiju hổrnqr, “Ừopit.”

Yếibqzn Minh Tu nâsrvgng cằgtvvm hắsrphn lêthfnn, đsrphviqv bốntdsn mắsrpht nhìudjgn thẳcbdmng vàknqwo nhau, “Anh Tưhahrcbdmng, nhưhahrng đsrphóhpql đsrphwcitu làknqw chuyệfyrjn đsrphãgtvv qua, bâsrvgy giờcbdm anh đsrphãgtvvhpql em, dùwrabhpqlhpql tốntdst vớypnoi anh thếibqzknqwo, anh cũtklwng chỉfxra đsrphưhahrfmhvc nhìudjgn em, nghĩjrxn vềwcit em. Trêthfnn đsrphcbdmi nàknqwy khôoqfpng ai cầmhujn anh nhưhahr em cảfnkj, anh khôoqfpng đsrphưhahrfmhvc làknqwm em lo, hiểviqvu khôoqfpng?”

Chu Tưhahrcbdmng lẳcbdmng lặfmhvng nhìudjgn y, nhìudjgn đsrphôoqfpi mắsrpht ngậagwap tràknqwn cảfnkjm xúvrizc, hắsrphn nhènvpx nhẹoqfp vuốntdst ve khuôoqfpn mặfmhvt y, dịthfnu dàknqwng nóhpqli, “Yêthfnn tâsrvgm đsrphi, trong mắsrpht tôoqfpi vẫhmrhn luôoqfpn chỉfxrahpql mộagwat mìudjgnh cậagwau.”

Cuốntdsi cùwrabng Yếibqzn Minh Tu mớypnoi nởqign nụfmhvhahrcbdmi, y nâsrvgng khuôoqfpn mặfmhvt Chu Tưhahrcbdmng lêthfnn, nồxpjing nàknqwn hôoqfpn đsrphôoqfpi môoqfpi mềwcitm củurnxa hắsrphn. Chu Tưhahrcbdmng cũtklwng ôoqfpm lấikijy y, hai ngưhahrcbdmi cuồxpjing nhiệfyrjt hôoqfpn nhau trong chiếibqzc xe nhỏqbmj hẹoqfpp, bờcbdmoqfpi ưhahrypnot áaecrt, khoang miệfyrjng ấikijm nóhpqlng, hưhahrơzvnzng vịthfn quen thuộagwac, tấikijt cảfnkj đsrphwcitu khiếibqzn họhpql thậagwat an tâsrvgm. Tuy chỉfxraknqw mộagwat nụfmhvoqfpn, nhưhahrng ývnyp nghĩjrxna lạoslzi vôoqfpwrabng lớypnon.

Đxtvkưhahrfmhvc ởqignthfnn ngưhahrcbdmi mìudjgnh yêthfnu, dùwrabhpqlng dùwrab lạoslznh, dùwrab trong hoàknqwn cảfnkjnh nàknqwo họhpqltklwng sẽudjg bảfnkjo vệfyrj nhau, ôoqfpm lấikijy nhau, ủurnxikijm cho nhau, đsrphóhpqlknqw niềwcitm hạoslznh phúvrizc lớypnon lao nhấikijt.

Chỉfxra mộagwat nụfmhvoqfpn, nhưhahrng cũtklwng đsrphurnx đsrphviqv ngưhahrcbdmi ta chìudjgm sâsrvgu trong nóhpql.



Hai ngưhahrcbdmi đsrphthfnnh vềwcit thẳcbdmng nhàknqw, nhưhahrng Chu Tưhahrcbdmng đsrphagwat nhiêthfnn nhớypnooqfpm nay Yếibqzn mama mang cho họhpql rấikijt nhiềwcitu cáaecr thu tưhahrơzvnzi, hơzvnzn mưhahrcbdmi kg, hai ngưhahrcbdmi ăfiunn khôoqfpng hếibqzt, hắsrphn muốntdsn chia cho Trầmhujn Anh ăfiunn cùwrabng, vìudjg thếibqz hai ngưhahrcbdmi liềwcitn đsrphếibqzn chỗcomo Trầmhujn Anh.

Trầmhujn Anh đsrphãgtvv quen vớypnoi việfyrjc hai ngưhahrcbdmi sốntdsng chung, Chu Tưhahrcbdmng khôoqfpng vềwcit nhàknqw, bàknqwtklwng khôoqfpng gọhpqli hỏqbmji, bàknqw biếibqzt con trai lớypnon sẽudjg phảfnkji chuyểviqvn ra ngoàknqwi, dùwrab Chu Tưhahrcbdmng thíxapbch nam hay thíxapbch nữfmhv, ngàknqwy nàknqwy sớypnom muộagwan cũtklwng phảfnkji đsrphếibqzn.

wrab thấikijt vọhpqlng vôoqfpwrabng, nhưhahrng Trầmhujn Anh cũtklwng khôoqfpng biểviqvu hiệfyrjn ra, bàknqw chỉfxra dặfmhvn dòsrph Chu Tưhahrcbdmng, nếibqzu khôoqfpng bậagwan thìudjg mộagwat tuầmhujn vềwcit ăfiunn cơzvnzm mộagwat lầmhujn.

udjgnh thưhahrcbdmng cóhpqludjghahrơzvnzng làknqwm bạoslzn, Trầmhujn Anh cũtklwng khôoqfpng côoqfp đsrphơzvnzn, nhưhahrng thấikijy hai ngưhahrcbdmi cùwrabng vềwcit, bàknqw vẫhmrhn vừhmrha mừhmrhng vừhmrha sợfmhv. Thấikijy cảfnkj hai vàknqwo nhàknqw, bàknqw vộagwai vàknqwng hỏqbmji ngay, “Ăghprn cơzvnzm chưhahra?”

“Mẹoqfp, hơzvnzn táaecrm giờcbdm rồxpjii, bọhpqln con ăfiunn rồxpjii màknqw. Mẹoqfp củurnxa Minh Tu mang đsrphếibqzn mộagwat íxapbt cáaecr thu ưhahrypnop lạoslznh, vẫhmrhn còsrphn tưhahrơzvnzi lắsrphm, bọhpqln con ăfiunn khôoqfpng hếibqzt, mẹoqfp lấikijy mộagwat nửbupia đsrphi.”


“Ừopithmrh, ngon đsrphikijy, dìudjghahrơzvnzng ơzvnzi, bỏqbmjknqwo tủurnx lạoslznh đsrphi.”

udjghahrơzvnzng đsrphang sung sưhahrypnong nhìudjgn Yếibqzn Minh Tu vàknqw Chu Tưhahrcbdmng, nhìudjgn kiểviqvu gìudjgtklwng thấikijy thíxapbch, chỉfxra hậagwan khôoqfpng thểviqv sinh hai đsrphudjga con trai nhưhahr thếibqzknqwy, nghe Trầmhujn Anh nóhpqli, dìudjg mớypnoi lưhahru luyếibqzn tiếibqzc thưhahrơzvnzng đsrphi vàknqwo nhàknqw bếibqzp.

Trầmhujn Anh đsrpheo kíxapbnh mắsrpht, lấikijy bệfyrjnh áaecrn ra, “Hai hôoqfpm nay mẹoqfp đsrphhpqlc cáaecri nàknqwy, nhưhahrng màknqw chữfmhvaecrc sĩjrxn khóhpql nhìudjgn quáaecr, cóhpql nhiềwcitu từhmrh mẹoqfp khôoqfpng đsrphaecrn đsrphưhahrfmhvc.”

“Dìudjg àknqw, dìudjg khôoqfpng cầmhujn đsrphaecrn nữfmhva, cóhpql vấikijn đsrphwcitudjg, lúvrizc đsrphếibqzn làknqwm thẩviqvm táaecrch, dìudjg cứudjg hỏqbmji thẳcbdmng báaecrc sĩjrxnknqw đsrphưhahrfmhvc.”

“Ốekqoi, thếibqz thìudjg phiềwcitn ngưhahrcbdmi ta lắsrphm, báaecrc sĩjrxntklwng bậagwan màknqw.”

“Mẹoqfp, chữfmhva bệfyrjnh khôoqfpng đsrphưhahrfmhvc sợfmhv phiềwcitn.” Chu Tưhahrcbdmng ngừhmrhng mộagwat chúvrizt, “Cóhpql chuyệfyrjn nàknqwy, con nghĩjrxnsrvgu rồxpjii, hôoqfpm nay muốntdsn nóhpqli vớypnoi mẹoqfp.”

“Con nóhpqli đsrphi.”

“Chuyệfyrjn thay thậagwan cho mẹoqfp.”

Trầmhujn Anh gậagwat gậagwat đsrphmhuju, “Ừopit, chuyệfyrjn nàknqwy… Nghe nóhpqli tỷbkwk lệfyrj thàknqwnh côoqfpng khôoqfpng cao, trừhmrh phi…” Trầmhujn Anh đsrphagwat nhiêthfnn mởqign to mắsrpht, trừhmrhng trừhmrhng nhìudjgn Chu Tưhahrcbdmng, “Mẹoqfphpqli cho con biếibqzt nhéojjs Chu Tưhahrcbdmng, mẹoqfp cấikijm con đsrphi làknqwm xéojjst nghiệfyrjm thậagwan đsrphikijy. Thậagwan củurnxa con, đsrpháaecrnh chếibqzt mẹoqfptklwng khôoqfpng dùwrabng, con đsrphhmrhng bao giờcbdm nghĩjrxn nữfmhva!”

Chu Tưhahrcbdmng khôoqfpng ngờcbdm Trầmhujn Anh lạoslzi phảfnkjn ứudjgng kịthfnch liệfyrjt đsrphếibqzn thếibqz, “Mẹoqfp àknqw, đsrphviqv con nóhpqli đsrphãgtvv, mỗcomoi ngưhahrcbdmi cóhpql hai quảfnkj thậagwan…”

“Đxtvkhmrhng nóhpqli mấikijy cáaecri đsrphóhpql vớypnoi mẹoqfp, mẹoqfp thừhmrha biếibqzt rồxpjii, nhưhahrng mẹoqfp khôoqfpng cho phéojjsp con. Cắsrpht mộagwat thứudjg trong ngưhahrcbdmi, làknqwm gìudjghpql ai khôoqfpng bịthfnfnkjnh hưhahrqignng? Mẹoqfp khôoqfpng tin. Mẹoqfpaecru chụfmhvc tuổrnqri rồxpjii, con mớypnoi hơzvnzn hai mưhahrơzvnzi, trẻknqw trung nhưhahr thếibqz, còsrphn cảfnkj quãgtvvng đsrphưhahrcbdmng dàknqwi phíxapba trưhahrypnoc, chẳcbdmng cầmhujn biếibqzt thậagwan cóhpql hợfmhvp hay khôoqfpng, cắsrpht củurnxa con lắsrphp vàknqwo cho mẹoqfp thìudjghpql lợfmhvi gìudjg? Mẹoqfp nhấikijt quyếibqzt khôoqfpng đsrphxpjing ývnyp đsrphâsrvgu, con đsrphhmrhng bao giờcbdm nghĩjrxn nữfmhva, cóhpql chếibqzt mẹoqfptklwng khôoqfpng đsrphxpjing ývnyp đsrphâsrvgu. Khôoqfpng thay đsrphưhahrfmhvc thậagwan thìudjg mẹoqfp cứudjg nhưhahr thếibqzknqwy cũtklwng đsrphưhahrfmhvc, khôoqfpng sao cảfnkj, còsrphn nếibqzu đsrphviqv con mấikijt đsrphi sứudjgc khỏqbmje vìudjg mẹoqfp, mẹoqfp thàknqw chếibqzt còsrphn hơzvnzn.” Trầmhujn Anh bắsrpht đsrphmhuju kíxapbch đsrphagwang, tháaecri đsrphagwa cựbkwkc kỳympf kiêthfnn quyếibqzt.

Yếibqzn Minh Tu ôoqfpn tồxpjin khuyêthfnn nhủurnx, “Dìudjg àknqw, con hiểviqvu băfiunn khoăfiunn củurnxa dìudjg, con cũtklwng khôoqfpng táaecrn thàknqwnh anh Tưhahrcbdmng đsrphrnqri thậagwan cho dìudjg. Dùwrab con nóhpqli thếibqzknqwy cóhpqlzvnzi íxapbch kỷbkwk, nhưhahrng con nghĩjrxnudjgtklwng hiểviqvu ývnyp con. Con sẽudjgudjgm thậagwan trong trong phạoslzm vi toàknqwn thếibqz giớypnoi, con tin rằgtvvng vẫhmrhn còsrphn rấikijt nhiềwcitu hi vọhpqlng.”

Chu Tưhahrcbdmng thởqignknqwi, nhìudjgn vẻknqw mặfmhvt kiêthfnn quyếibqzt củurnxa Trầmhujn Anh, lạoslzi nhìudjgn sang áaecrnh mắsrpht dịthfnu dàknqwng nhưhahrng dứudjgt khoáaecrt củurnxa Yếibqzn Minh Tu, hắsrphn biếibqzt cáaecrch nàknqwy khôoqfpng xong rồxpjii.

Hắsrphn hiểviqvu tâsrvgm trạoslzng củurnxa Trầmhujn Anh, nếibqzu đsrphrnqri lạoslzi làknqw hắsrphn, hắsrphn cũtklwng sẽudjg khôoqfpng đsrphviqv con mìudjgnh mạoslzo hiểviqvm nhưhahr thếibqz. Nhưhahrng tậagwan sâsrvgu trong lòsrphng, hắsrphn vẫhmrhn luôoqfpn cảfnkjm thấikijy mắsrphc nợfmhv Trầmhujn Anh, dùwrab sao thâsrvgn thểviqvknqwy cũtklwng làknqw hắsrphn mưhahrfmhvn củurnxa con trai Trầmhujn Anh.

Trầmhujn Anh cầmhujm tay hắsrphn, “A Tưhahrcbdmng, con phảfnkji hiểviqvu cho mẹoqfp, nếibqzu con lo cho mẹoqfp, muốntdsn mẹoqfp sốntdsng thêthfnm đsrphưhahrfmhvc vàknqwi năfiunm, thìudjg đsrphhmrhng bao giờcbdm nghĩjrxn đsrphếibqzn chuyệfyrjn nàknqwy nữfmhva, chỉfxra vậagway mẹoqfp mớypnoi an tâsrvgm đsrphưhahrfmhvc. Hứudjga vớypnoi mẹoqfp đsrphi.”

hahrypnoi cáaecri nhìudjgn kiêthfnn quyếibqzt củurnxa Trầmhujn Anh, Chu Tưhahrcbdmng bấikijt đsrphsrphc dĩjrxn gậagwat đsrphmhuju.

Trầmhujn Anh thởqign phàknqwo nhẹoqfp nhõafxkm, lúvrizc nàknqwy mớypnoi cưhahrcbdmi cưhahrcbdmi, “Hai đsrphudjga ăfiunn cơzvnzm lâsrvgu chưhahra, chắsrphc tiêthfnu hếibqzt rồxpjii nhỉfxra? Hôoqfpm qua mẹoqfp vớypnoi dìudjghahrơzvnzng họhpqlc trêthfnn TV, làknqwm mấikijy móhpqln ngọhpqlt ngon lắsrphm, đsrphviqv mẹoqfp lấikijy cho ăfiunn nhéojjs.”

Hai ngưhahrcbdmi ởqign lạoslzi ăfiunn báaecrnh ngọhpqlt, xem TV, bàknqwn chuyệfyrjn nhàknqw vớypnoi Trầmhujn Anh, mãgtvvi đsrphếibqzn hơzvnzn mưhahrcbdmi giờcbdm mớypnoi đsrphudjgng dậagway ra vềwcit.

Trầmhujn Anh tiễagwan cảfnkj hai đsrphviqvn cửbupia, thởqignknqwi mộagwat tiếibqzng, sau đsrphóhpql nởqign nụfmhvhahrcbdmi, “Con trai lớypnon, lậagwap gia đsrphìudjgnh, nhanh thậagwat đsrphikijy.”

Chu Tưhahrcbdmng cúvrizi đsrphmhuju cưhahrcbdmi, bấikijt thìudjgnh lìudjgnh ôoqfpm cổrnqr Yếibqzn Minh Tu, hắsrphn nóhpqli, “Mẹoqfp, cứudjg coi nhưhahr mẹoqfphpql thêthfnm mộagwat đsrphudjga con trai đsrphi.”

Trầmhujn Anh đsrphqbmj hoe mắsrpht, cưhahrcbdmi hiềwcitn từhmrh.



END120.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.