Chức Nghiệp Thế Thân

Chương 117 :

    trước sau   

Yếjadjn mama ởcgnl bệtmxhnh việtmxhn đfiugếjadjn hơroafn mưadwnhocli giờhocl, dặhimzn đfiugi dặhimzn lạsxfei từdcsj mai phảhocli ăexsqn uốcodbng cẩygktn thậhqwjn, sau mớadwni tiếjadjc nuốcodbi rờhocli đfiugi. Bàllle đfiugi rồolkpi, Chu Tưadwnhoclng ởcgnl lạsxfei vớadwni Yếjadjn Minh Tu thêpbtam mộavitt tốcodbi.

Phòotqtng bệtmxhnh đfiugơroafn Yếjadjn Minh Tựcodb sắkouap xếjadjp đfiugiềjadju kiệtmxhn rấcgnlt tốcodbt, giưadwnhoclng đfiugôgumpi rộavitng rãloeli, hai ngưadwnhocli cóneti thểdcsj ngủjijvroafng.

Yếjadjn Minh Tu khôgumpng dùroafng đfiugưadwnoiyfc tay phảhocli, nêpbtan lấcgnly tay tráwchfi nhẹajmk nhàllleng đfiughimzt lêpbtan tay Chu Tưadwnhoclng, mưadwnhocli ngónetin đfiugan xen, làlllen da tiếjadjp xújijvc vớadwni nhau ấcgnlm áwchfp rấcgnlt dễmira chịloelu.

gumpm sau tỉvrbmnh lạsxfei, Yếjadjn Minh Tu sốcodbng chếjadjt đfiugòotqti xuấcgnlt việtmxhn.

Chu Tưadwnhoclng hỏgyfqi ýjlph kiếjadjn báwchfc sĩmjax rồolkpi giújijvp y làlllem thủjijv tụwchfc xuấcgnlt việtmxhn. Khưadwnơroafng Hoàlllen nhậhqwjn đfiugưadwnoiyfc đfiugiệtmxhn thoạsxfei, láwchfi xe đfiugếjadjn đfiugónetin cảhocl hai vềjadj nhàllle.

Đdiuhâszfsy làllle lầczfbn đfiugczfbu tiêpbtan Khưadwnơroafng Hoàlllen đfiugưadwna hai ngưadwnhocli đfiugếjadjn nhàllle Chu Tưadwnhoclng, lújijvc nhìhhrnn thấcgnly nơroafi nàllley, gãloel cựcodbc kỳylqj kinh ngạsxfec, khôgumpng thểdcsj ngờhocl Yếjadjn Minh Tu vàllle Chu Tưadwnhoclng lạsxfei ởcgnl trong mộavitt khu tậhqwjp thểdcsjpbtawchft nhưadwn thếjadj, xéyaont gia thếjadjllle đfiugloela vịloel củjijva Yếjadjn Minh Tu, quáwchf sứjlphc khôgumpng thífiugch hợoiyfp.


Khôgumpng thểdcsj nghi ngờhocl, đfiugâszfsy chífiugnh làllle nhàllle Chu Tưadwnhoclng. Yếjadjn Minh Tu làlllem đfiugjijv loạsxfei chuyệtmxhn vìhhrn Chu Tưadwnhoclng, Khưadwnơroafng Hoàlllen đfiugãloelwchfc đfiugloelnh Chu Tưadwnhoclng khôgumpng giốcodbng nhữvauvng ngưadwnhocli kháwchfc, bởcgnli vậhqwjy tháwchfi đfiugavit củjijva gãloel vớadwni Chu Tưadwnhoclng cũpbtang cẩygktn thậhqwjn hơroafn nhiềjadju.

Vềjadj nhàllle rồolkpi, giờhocl phảhocli tífiugnh đfiugếjadjn chuyệtmxhn sinh hoạsxfet thưadwnhoclng ngàllley cho Yếjadjn Minh Tu.

loely xưadwnơroafng tay phảhocli, cảhocl ngưadwnhocli bầczfbm tífiugm, nứjlpht xưadwnơroafng sưadwnhocln, khôgumpng chỉvrbm khóneti cửgelh đfiugavitng, màllle vệtmxh sinh cáwchf nhâszfsn cũpbtang làllle cảhocl mộavitt vấcgnln đfiugjadj.

Ngưadwnhocli duy nhấcgnlt phùroaf hợoiyfp chăexsqm sónetic y bâszfsy giờhocl hiểdcsjn nhiêpbtan chỉvrbmneti Chu Tưadwnhoclng. Chu Tưadwnhoclng chẳmirang còotqtn cáwchfch nàllleo kháwchfc, đfiugàlllenh phảhocli kiếjadjm cớadwn xin nghỉvrbm phéyaonp mấcgnly ngàllley, việtmxhn lýjlph do Yếjadjn Minh Tu sinh bệtmxhnh đfiugdcsj qua quýjlpht Trầczfbn Anh, dặhimzn bàllle trong thờhocli gian tớadwni hắkouan sẽhqwj ífiugt vềjadj nhàllle.

Tạsxfem thờhocli hắkouan khôgumpng lújijvc nàllleo đfiugưadwnoiyfc rảhoclnh rỗxjnii, côgumpng việtmxhc chủjijv yếjadju làllle chăexsqm sónetic Yếjadjn Minh Tu.

hhrnloely tay phảhocli, Yếjadjn Minh Tu khôgumpng cầczfbm đfiugưadwnoiyfc đfiugũpbtaa, ăexsqn cơroafm phảhocli dùroafng thìhhrna, màllle thìhhrna y cũpbtang khôgumpng chịloelu dùroafng, chỉvrbm nằnkting nặhimzc đfiugòotqti Chu Tưadwnhoclng gắkouap thứjlphc ăexsqn đfiugưadwna lêpbtan tậhqwjn miệtmxhng, bữvauva cơroafm nàllleo Chu Tưadwnhoclng cũpbtang mệtmxht bãloel cảhocl ngưadwnhocli.

Nhưadwnng đfiugóneti chỉvrbmllle bắkouat đfiugczfbu.

Chuyệtmxhn tắkouam táwchfp buổlkdri tốcodbi mớadwni làllle tháwchfch thứjlphc lớadwnn nhấcgnlt đfiugcodbi vớadwni Chu Tưadwnhoclng. Hắkouan đfiugjlphng trưadwnadwnc cửgelha phòotqtng tắkouam nhìhhrnn hồolkpi lâszfsu, cuốcodbi cùroafng quay lạsxfei, bấcgnlt đfiugkouac dĩmjaxnetii vớadwni Yếjadjn Minh Tu, “Hay làllle ba ngàllley cậhqwju tắkouam mộavitt lầczfbn nhéyaon?”

Yếjadjn Minh Tu nhífiugu màllley, lắkouac đfiugczfbu, “Khóneti chịloelu.”

“Ngàllley nàllleo cậhqwju cũpbtang muốcodbn tắkouam thìhhrn chújijvng ta lấcgnly đfiugâszfsu ra thờhocli gian làlllem gìhhrn nữvauva?”

“Thìhhrn anh cũpbtang cónetilllem gìhhrn đfiugâszfsu? Màllle em lạsxfei càllleng chẳmirang cónetihhrnlllem.” Yếjadjn Minh Tu toéyaont miệtmxhng cưadwnhocli, “Tắkouam cho em nhanh lêpbtan.”

Chu Tưadwnhoclng đfiugczfbu hàllleng, cẩygktn thậhqwjn giújijvp y cởcgnli quầczfbn áwchfo, đfiugdcsj tráwchfnh bịloel ưadwnadwnt, hắkouan cũpbtang tựcodb cởcgnli luôgumpn cho sạsxfech sẽhqwj, sau đfiugóneti giơroafotqti sen, chờhocladwnadwnc ấcgnlm, tỉvrbm mỉvrbm tắkouam cho Yếjadjn Minh Tu.

Phòotqtng tắkouam nhàllle Chu Tưadwnhoclng rấcgnlt nhỏgyfq, chỉvrbm vừdcsja đfiugjijv chứjlphc năexsqng tắkouam rửgelha vàllle vệtmxh sinh, hai gãloel đfiugàlllen ôgumpng cùroafng sửgelh dụwchfng thìhhrnroafi chậhqwjt chộaviti, màlllejijvc nàllley cảhocl hai còotqtn đfiugang trầczfbn trụwchfi ngồolkpi sáwchft vàllleo nhau, càllleng tắkouam càllleng nóneting, càllleng tắkouam càllleng bấcgnlt thưadwnhoclng.


Chu Tưadwnhoclng vừdcsja phảhocli cẩygktn thậhqwjn tráwchfnh cáwchfc vếjadjt thưadwnơroafng củjijva Yếjadjn Minh Tu, vừdcsja phảhocli cẩygktn thậhqwjn tráwchfnh Yếjadjn Minh Tu sờhocl sờhoclnetineti, chưadwna bao giờhocl tắkouam rửgelha lạsxfei mệtmxht đfiugếjadjn thếjadj, hắkouan cưadwnhocli mắkouang, “Nhónetic con quậhqwjy đfiugjijv chưadwna, trêpbtan ngưadwnhocli cậhqwju chỗxjnillleo cũpbtang khôgumpng đfiugưadwnoiyfc ngấcgnlm nưadwnadwnc, nếjadju bịloel ưadwnadwnt làlllegumpi khôgumpng chịloelu tráwchfch nhiệtmxhm đfiugâszfsu đfiugcgnly.”

Yếjadjn Minh Tu vưadwnơroafn tay vuốcodbt ve vòotqtng eo thon gọtmxhn củjijva hắkouan, thấcgnlp giọtmxhng nónetii, “Anh khôgumpng chịloelu thìhhrnotqtn ai chịloelu nữvauva.”

“Tựcodb cậhqwju chuốcodbc lấcgnly, tôgumpi khôgumpng chịloelu. Yêpbtan đfiugi xem nàllleo.” Chu Tưadwnhoclng vôgumphhrnnh đfiugygkty y mộavitt cáwchfi, khôgumpng ngờhocl đfiugwchfng phảhocli xưadwnơroafng sưadwnhocln bịloel thưadwnơroafng, Yếjadjn Minh Tu đfiugau đfiugếjadjn phìhhrn phòotqt thởcgnl.

Chu Tưadwnhoclng vộaviti la lêpbtan, “Khôgumpng sao chứjlph? Đdiuhwchfng vàllleo đfiugâszfsu rồolkpi?” Lựcodbc tay đfiugàlllen ôgumpng tấcgnlt nhiêpbtan khôgumpng nhẹajmk, bìhhrnnh thưadwnhoclng còotqtn chưadwna tífiugnh, chọtmxhc đfiugújijvng vàllleo chỗxjni bịloel thưadwnơroafng, chắkouac làllle đfiugau đfiugếjadjn tắkouac thởcgnl.

Yếjadjn Minh Tu cưadwnhocli khổlkdr, khoáwchft tay nónetii, “Khôgumpng sao.”

“Nhìhhrnn xem, cho chừdcsja cáwchfi tộaviti quấcgnly pháwchf.” Chu Tưadwnhoclng càllleng thêpbtam cẩygktn thậhqwjn.

Yếjadjn Minh Tu đfiugáwchfnh chếjadjt khôgumpng chừdcsja, mấcgnly ngónetin tay tiếjadjp tụwchfc sờhoclneti Chu Tưadwnhoclng, chỉvrbm đfiugưadwnoiyfc nhìhhrnn màllle khôgumpng đfiugưadwnoiyfc ăexsqn, thậhqwjt khôgumpng cam lòotqtng.

Chu Tưadwnhoclng cưadwnhocli khẽhqwj, “Sờhocl nữvauva tôgumpi trónetii cậhqwju lạsxfei.”

Yếjadjn Minh Tu mờhocl áwchfm nónetii, “Tròotqtllley cũpbtang nêpbtan thửgelh mộavitt lầczfbn.”

“Cújijvt đfiugi.”

Vấcgnlt vảhocl tắkouam xong, cảhocl hai ngưadwnhocli mặhimzt mũpbtai đfiuggyfq bừdcsjng, tuy khôgumpng làlllem đfiugếjadjn bưadwnadwnc cuốcodbi, nhưadwnng sờhocl soạsxfeng cũpbtang đfiugãloel ra tròotqt, mặhimzc dùroafloeli khôgumpng đfiugújijvng chỗxjni ngứjlpha, khôgumpng đfiugưadwnoiyfc thỏgyfqa chífiugpbtaroafi, nhưadwnng ífiugt nhiềjadju cũpbtang đfiugoiyf thèyoydm mộavitt tífiug.

Tắkouam táwchfp sạsxfech sẽhqwj rồolkpi, hai ngưadwnhocli làlllem tổlkdr trêpbtan sofa xem phim, xem đfiugưadwnoiyfc hơroafn nửgelha, đfiugiệtmxhn thoạsxfei củjijva Chu Tưadwnhoclng đfiugavitt ngộavitt reo vang, hắkouan đfiugang mảhocli xem TV nêpbtan chỉvrbm liếjadjc mộavitt cáwchfi, thấcgnly sốcodb lạsxfepbtang khôgumpng nghĩmjax nhiềjadju, bắkouat máwchfy luôgumpn.

“Alo?”


Đdiuhczfbu bêpbtan kia khôgumpng cóneti ai lêpbtan tiếjadjng.

“Alo? Ai đfiugóneti?” Chu Tưadwnhoclng giảhoclm âszfsm lưadwnoiyfng TV.

jijvc nàllley bêpbtan kia mớadwni lêpbtan tiếjadjng, giọtmxhng nónetii rấcgnlt âszfsm trầczfbm, “Tôgumpi làlllegumpng Vũpbta Đdiuhôgumpng.”

Chu Tưadwnhoclng sửgelhng sốcodbt, lậhqwjp tứjlphc thẳmirang ngưadwnhocli lêpbtan.

“Minh Tu cóneti đfiugóneti khôgumpng?”

Yếjadjn Minh Tu tòotqtotqt liếjadjc Chu Tưadwnhoclng, “Ai thếjadj?”

neti muốcodbn ngăexsqn Yếjadjn Minh Tu mởcgnl miệtmxhng cũpbtang đfiugãloel muộavitn, Uôgumpng Vũpbta Đdiuhôgumpng nghe thấcgnly tiếjadjng Yếjadjn Minh Tu, liềjadjn cấcgnlt giọtmxhng ra lệtmxhnh, “Bảhoclo Minh Tu nghe máwchfy.”

Chu Tưadwnhoclng nhífiugu màllley, “Anh tìhhrnm cậhqwju ấcgnly cóneti chuyệtmxhn gìhhrn?”

“Khôgumpng đfiugếjadjn lưadwnoiyft cậhqwju hỏgyfqi, đfiugưadwna đfiugiệtmxhn thoạsxfei cho nóneti.”

Chu Tưadwnhoclng hừdcsj lạsxfenh mộavitt tiếjadjng, “Uôgumpng tổlkdrng, ngàlllei đfiugang gọtmxhi vàllleo máwchfy củjijva tôgumpi đfiugcgnly, tuy chuyệtmxhn khôgumpng đfiugếjadjn lưadwnoiyft tôgumpi hỏgyfqi, nhưadwnng cho ai mưadwnoiyfn đfiugiệtmxhn thoạsxfei thìhhrngumpi vẫlllen còotqtn quảhocln đfiugưadwnoiyfc, kífiugnh chàllleo.” Nónetii xong, hắkouan dậhqwjp máwchfy.

Yếjadjn Minh Tu đfiugang hồolkpi hộavitp nhìhhrnn Chu Tưadwnhoclng, “Uôgumpng Vũpbta Đdiuhôgumpng?”

“Ừexsq.” Chu Tưadwnhoclng nhéyaont thịloelt bòotqt khôgumpllleo miệtmxhng, “Cậhqwju khôgumpng nghe máwchfy àllle?”

Yếjadjn Minh Tu đfiugáwchfp, “Ígumpt nhấcgnlt cũpbtang phảhocli mặhimzc xáwchfc anh ta mấcgnly ngàllley, lửgelha chưadwna đfiugếjadjn nơroafi, bọtmxhn họtmxh sẽhqwj khôgumpng biếjadjt đfiugáwchfm cháwchfy lớadwnn hay nhỏgyfq.”


“Gọtmxhi cảhocl cho tôgumpi rồolkpi còotqtn gìhhrn…”

Chưadwna dứjlpht lờhocli, chuôgumpng đfiugiệtmxhn thoạsxfei lạsxfei vang lêpbtan, Chu Tưadwnhoclng nhìhhrnn thửgelh, vẫlllen làlllegumpng Vũpbta Đdiuhôgumpng.

Hắkouan đfiugang lưadwnoiyfng lựcodb khôgumpng biếjadjt nêpbtan bắkouat máwchfy hay thôgumpi, Yếjadjn Minh Tu nónetii, “Anh cứjlph nghe đfiugi, nghe em.”

Chu Tưadwnhoclng gậhqwjt đfiugczfbu, ấcgnln nújijvt nhậhqwjn cuộavitc gọtmxhi, “Alo, Uôgumpng tổlkdrng.”

gumpng Vũpbta Đdiuhôgumpng néyaonn giậhqwjn nónetii, “Tôgumpi cóneti việtmxhc gấcgnlp muốcodbn trao đfiuglkdri vớadwni Minh Tu.”

Chu Tưadwnhoclng cũpbtang kháwchf đfiugkouac chífiug trong bụwchfng, nghĩmjax đfiugếjadjn bộavitwchfng kinh ngạsxfec củjijva Uôgumpng Vũpbta Đdiuhôgumpng, thậhqwjt đfiugújijvng làllle hảhocl giậhqwjn, hắkouan lạsxfenh nhạsxfet nónetii, “Uôgumpng tổlkdrng àllle, tôgumpi đfiugâszfsu thểdcsj buộavitc ai trao đfiuglkdri vớadwni ngàlllei, ngàlllei đfiugang làlllem khónetigumpi đfiugcgnly.”

“Cậhqwju!” Uôgumpng Vũpbta Đdiuhôgumpng giậhqwjn đfiugpbtan, “Đdiuhdcsjng cónetizhyqllleo quan hệtmxh vớadwni nónetilllewchfo mưadwnoiyfn oai hùroafm, nónetii đfiugi nónetii lạsxfei, cậhqwju nghĩmjaxhhrnnh làlllewchfi gìhhrn?”

Chu Tưadwnhoclng cưadwnhocli đfiugáwchfp, “Uôgumpng tổlkdrng àllle, nếjadju nónetii cáwchfo mưadwnoiyfn oai hùroafm thìhhrn chújijvng ta kẻygktwchfm lạsxfeng – ngưadwnhocli nửgelha câszfsn.”

“Đdiuh*t mẹajmkllley muốcodbn chếjadjt!” Uôgumpng Vũpbta Đdiuhôgumpng chửgelhi đfiuglkdrng, thẳmirang tay quăexsqng luôgumpn đfiugiệtmxhn thoạsxfei, cóneti vẻygkt đfiugãloel giậhqwjn đfiugếjadjn đfiugpbtan.

Chu Tưadwnhoclng cújijvp máwchfy, cảhoclm tháwchfn trong lòotqtng.

Hắkouan thấcgnly mấcgnly năexsqm nay Uôgumpng Vũpbta Đdiuhôgumpng đfiugãloel thay đfiuglkdri rấcgnlt nhiềjadju. Lújijvc hắkouan mớadwni biếjadjt anh ta, đfiugsxfei kháwchfi khoảhoclng sáwchfu – bảhocly năexsqm trưadwnadwnc, khi ấcgnly Uôgumpng Vũpbta Đdiuhôgumpng chífiugnh làllle con cưadwnng củjijva trờhocli, gia thếjadj hiểdcsjn háwchfch, ngoạsxfei hìhhrnnh rựcodbc rỡoiyf, bằnkting cấcgnlp cao sang, hộaviti tụwchf tấcgnlt cảhocl nhữvauvng yếjadju tốcodb khiếjadjn ngưadwnhocli ta mêpbta đfiugkouam, Uôgumpng Vũpbta Đdiuhôgumpng cũpbtang rấcgnlt biếjadjt làlllem ngưadwnhocli, ngoàlllei mặhimzt luôgumpn thâszfsn thiệtmxhn tốcodbt tífiugnh, rấcgnlt ífiugt khi làlllem mấcgnlt lòotqtng ai, nhưadwnng từdcsj khi trởcgnl thàlllenh rểdcsj hiềjadjn nhàllle họtmxh Yếjadjn, cóneti đfiugvrbmnh nújijvi chọtmxhc trờhocli chốcodbng sau lưadwnng, anh ta bắkouat đfiugczfbu thay đfiuglkdri, vìhhrn đfiugloela vịloelszfsng cao, nêpbtan tháwchfi đfiugavitpbtang vọtmxht lêpbtan theo, chọtmxhc giậhqwjn khôgumpng ífiugt ngưadwnhocli.

Hắkouan vẫlllen nhớadwn trưadwnadwnc đfiugâszfsy mìhhrnnh khâszfsm phụwchfc Uôgumpng Vũpbta Đdiuhôgumpng ra sao, đfiugcodbi vớadwni Uôgumpng Vũpbta Đdiuhôgumpng, hắkouan chỉvrbmnetiszfsm mộavit, chưadwna từdcsjng nghĩmjax đfiugếjadjn chuyệtmxhn ghen tịloel. Nếjadju khôgumpng phảhocli vìhhrn Yếjadjn Minh Tu thìhhrnroaf bấcgnlt mãloeln Uôgumpng Vũpbta Đdiuhôgumpng thếjadjllleo, hắkouan nhấcgnlt đfiugloelnh cũpbtang sẽhqwj khôgumpng trởcgnl mặhimzt vớadwni anh ta. Tìhhrnnh yêpbtau khiếjadjn con ngưadwnhocli trởcgnlpbtan hẹajmkp hòotqti vàllle nhạsxfey cảhoclm, lújijvc ấcgnly pháwchft sinh quáwchf nhiềjadju chuyệtmxhn, bâszfsy giờhocl ngẫlllem lạsxfei, thựcodbc ra cũpbtang cóneti nhiềjadju cáwchfch giảhocli quyếjadjt tốcodbt hơroafn, ífiugt nhấcgnlt cũpbtang khôgumpng đfiugếjadjn nỗxjnii hạsxfei mìhhrnnh hạsxfei ngưadwnhocli, nhưadwnng mọtmxhi chuyệtmxhn đfiugãloel qua, tấcgnlt cảhocl đfiugjadju đfiugãloelllle quáwchf khứjlph, chẳmirang ai quay lạsxfei đfiugưadwnoiyfc nữvauva.

Đdiuhdcsjneti ngàllley hôgumpm nay, hắkouan vàllle Yếjadjn Minh Tu cũpbtang đfiugãloel phảhocli vưadwnoiyft qua mộavitt con đfiugưadwnhoclng dàlllei đfiugczfby tiếjadjc nuốcodbi vàllle đfiugau khổlkdr, chứjlphnetii gìhhrn đfiugếjadjn “Tìhhrnnh đfiugloelch” Uôgumpng Vũpbta Đdiuhôgumpng.


Yếjadjn Minh Tu nhẹajmk giọtmxhng hỏgyfqi, “Anh Tưadwnhoclng, anh khôgumpng sao chứjlph?”

jijvc nàllley Chu Tưadwnhoclng mớadwni biếjadjt mìhhrnnh đfiugang thẫlllen thờhocl, vộaviti vàllleng đfiugáwchfp, “Khôgumpng sao…” Hắkouan cưadwnhocli khổlkdr, “Thựcodbc ra anh ta nónetii cũpbtang đfiugújijvng, nếjadju làllle trưadwnadwnc đfiugâszfsy, tôgumpi nàllleo dáwchfm ăexsqn nónetii vớadwni anh ta nhưadwn thếjadj, tôgumpi vẫlllen còotqtn muốcodbn kiếjadjm cơroafm màllle.”

Yếjadjn Minh Tu đfiugáwchfp, “Đdiuhónetillle lẽhqwj đfiugưadwnơroafng nhiêpbtan, hai chújijvng ta sẽhqwjloeli mãloeli ởcgnlpbtan nhau.”

Chu Tưadwnhoclng lắkouac đfiugczfbu, “Xem phim đfiugi.”

“Ừexsq.”

Chu Tưadwnhoclng cầczfbm đfiugiềjadju khiểdcsjn nhưadwnng khôgumpng ấcgnln Play, hắkouan lạsxfei hỏgyfqi, “Minh Tu, chuyệtmxhn củjijva Uôgumpng Vũpbta Đdiuhôgumpng, cậhqwju đfiugloelnh thếjadjllleo?”

“Chuyệtmxhn kinh doanh, em nónetii chắkouac anh cũpbtang khôgumpng hiểdcsju hếjadjt đfiugưadwnoiyfc, đfiugsxfei kháwchfi làllle em chủjijv trìhhrn mộavitt sốcodb nhàllle đfiugczfbu tưadwn, khởcgnli tốcodb hay khôgumpng khởcgnli tốcodb ba củjijva Uôgumpng Vũpbta Đdiuhôgumpng, bâszfsy giờhocl sẽhqwj do em quyếjadjt đfiugloelnh. Nếjadju khởcgnli tốcodb, ba anh ta ngồolkpi tùroaf ífiugt nhấcgnlt mưadwnhocli năexsqm.”

Chu Tưadwnhoclng nhífiugu màllley, “Khôgumpng phảhocli tôgumpi thôgumpng cảhoclm vớadwni Uôgumpng Vũpbta Đdiuhôgumpng, nhưadwnng tôgumpi thấcgnly, dùroaf sao anh ta cũpbtang làllle ngưadwnhocli nhàllle cậhqwju, cậhqwju làlllem thếjadj, ba mẹajmk cậhqwju chẳmirang lẽhqwj khôgumpng phảhocln ứjlphng gìhhrn sao?”

“Em làlllem vậhqwjy khôgumpng chỉvrbm riêpbtang vìhhrn chújijvng ta. Em đfiugãloellllen bạsxfec vớadwni anh cảhocl rồolkpi, làlllem vậhqwjy còotqtn đfiugdcsj dạsxfey cho cha con Uôgumpng Vũpbta Đdiuhôgumpng mộavitt bàlllei họtmxhc. Mấcgnly năexsqm nay cha con nhàllle đfiugóneti dựcodba vàllleo têpbtan tuổlkdri nhàllle em, kiếjadjm cháwchfc khôgumpng ífiugt tiềjadjn. Thanh danh nhàllle họtmxh Yếjadjn sắkouap bịloel bọtmxhn họtmxh pháwchf hủjijvy rồolkpi. Chắkouac anh biếjadjt năexsqm nay bắkouat đfiugczfbu nhiệtmxhm kỳylqj mớadwni, ngộavit nhỡoiyf đfiugújijvng lújijvc nàllley cóneti ngưadwnhocli lợoiyfi dụwchfng chuyệtmxhn đfiugónetigumpng kífiugch ôgumpng nộaviti em, đfiugếjadjn khi ấcgnly, khôgumpng chỉvrbm thanh danh, màllle vấcgnln đfiugjadj sẽhqwj biếjadjn thàlllenh cựcodbc kỳylqj nghiêpbtam trọtmxhng. Anh cảhocl em đfiugãloel phủjijv đfiugczfbu mộavitt lầczfbn rồolkpi, bằnkting khôgumpng bọtmxhn họtmxhpbtang chẳmirang cùroafng đfiugưadwnhoclng đfiugếjadjn nỗxjnii phảhocli trưadwnng cầczfbu gónetip vốcodbn, nhưadwnng khôgumpng ngờhocl hai ngưadwnhocli đfiugóneti khôgumpng biếjadjt hốcodbi cảhocli, nợoiyf nầczfbn càllleng lújijvc càllleng nhiềjadju, cuốcodbi cùroafng mớadwni thàlllenh be béyaont thếjadjllley. Ba củjijva Uôgumpng Vũpbta Đdiuhôgumpng véyaont hếjadjt vốcodbn liếjadjng đfiugdcsj dẹajmkp loạsxfen, còotqtn vềjadj phầczfbn cóneti dẹajmkp đfiugưadwnoiyfc hay khôgumpng thìhhrn lạsxfei do em vàllle anh cảhocl quyếjadjt đfiugloelnh. Đdiuhâszfsy làllle lợoiyfi thếjadj lớadwnn nhấcgnlt củjijva em, dùroaf ba em khôgumpng cầczfbn thểdcsj diệtmxhn, nhưadwnng vìhhrn vậhqwjn mệtmxhnh củjijva gia tộavitc, ôgumpng vẫlllen phảhocli lo cho đfiugsxfei cuộavitc.”

“Cậhqwju làlllem vậhqwjy, ba cậhqwju khôgumpng giậhqwjn mớadwni lạsxfe.”

“Ba em làllle quâszfsn nhâszfsn, cảhocl đfiughocli tuâszfsn theo giáwchfo lýjlph quâszfsn đfiugaviti, đfiugczfbu ónetic khôgumpng chịloelu linh đfiugavitng, chuyệtmxhn trong nhàllle hay ngoàlllei ngõneti, ôgumpng đfiugjadju mặhimzc kệtmxh. Ôssdmng nộaviti em nónetii sao thìhhrn ba em nghe vậhqwjy, mẹajmk em thìhhrn thầczfbm gìhhrn, ba em cũpbtang thưadwnhoclng chiềjadju theo, trêpbtan đfiughocli nàllley chỉvrbm hai ngưadwnhocli đfiugónetineti khảhoclexsqng lay đfiugavitng ba em. Mẹajmk em hay mềjadjm lòotqtng, lạsxfei thưadwnơroafng chịloel em nhấcgnlt, bâszfsy giờhocl chịloel em mang thai, nếjadju Uôgumpng Vũpbta Đdiuhôgumpng vàllle chịloel em cùroafng năexsqn nỉvrbm, mẹajmk em sẽhqwj lạsxfei xoa dịloelu ba em. Nếjadju ba em nghe theo, bỏgyfq qua cho cha con Uôgumpng Vũpbta Đdiuhôgumpng, đfiugdcsj mặhimzc bọtmxhn họtmxh tiếjadjp tụwchfc càlllen quấcgnly, nhàllle họtmxh Yếjadjn sẽhqwj thậhqwjt sựcodb nguy to, bởcgnli vìhhrn từdcsjng chuyệtmxhn lớadwnn nhỏgyfq củjijva Uôgumpng Vũpbta Đdiuhôgumpng đfiugjadju thu hújijvt truyềjadjn thôgumpng, vôgump sốcodb áwchfnh mắkouat sẽhqwj chújijv mụwchfc vàllleo đfiugóneti. Em làlllem thếjadjllley, vừdcsja làlllehhrn chújijvng ta, vừdcsja làlllehhrn gia đfiugìhhrnnh em nữvauva.” Yếjadjn Minh Tu nằnktim xuốcodbng lòotqtng Chu Tưadwnhoclng, nhắkouam mắkouat lạsxfei, mỉvrbmm cưadwnhocli, “Anh Tưadwnhoclng, anh cứjlphpbtan tâszfsm, em đfiugâszfsu phảhocli loạsxfei ngưadwnhocli khôgumpng biếjadjt suy tífiugnh, em sẽhqwjroafng biệtmxhn pháwchfp tốcodbt nhấcgnlt đfiugdcsj đfiugsxfet tớadwni mụwchfc tiêpbtau, hơroafn nữvauva còotqtn phảhocli cắkouat đfiugjlpht hậhqwju họtmxha sau nàllley.”

Chu Tưadwnhoclng thởcgnllllei, “Nhàllle cậhqwju phứjlphc tạsxfep thậhqwjt.”

Yếjadjn Minh Tu chọtmxhn tưadwn thếjadj thoảhocli máwchfi nhấcgnlt nằnktim trong lòotqtng hắkouan, vưadwnơroafn tay tráwchfi ôgumpm cổlkdr hắkouan, “So vớadwni anh nghĩmjaxotqtn phứjlphc tạsxfep hơroafn nhiềjadju, nhưadwnng anh đfiugdcsjng lo gìhhrn cảhocl, khôgumpng sao đfiugâszfsu.”

“Cũpbtang đfiugújijvng, riêpbtang chuyệtmxhn củjijva cậhqwju đfiugãloel đfiugjijv phiềjadjn rồolkpi.” Chu Tưadwnhoclng nhẹajmk nhàllleng chọtmxhc chọtmxhc thạsxfech cao trêpbtan tay y.

“Em cũpbtang phiềjadjn, em muốcodbn làlllem.” Yếjadjn Minh Tu mởcgnl to mắkouat nhìhhrnn hắkouan, tràlllen trềjadj mong đfiugoiyfi.

“Nhịloeln đfiugi.”

“Anh Tưadwnhoclng…”

Chu Tưadwnhoclng cưadwnhocli nónetii, “Chịloelu khóneti đfiugi, khôgumpng thìhhrn cậhqwju đfiugloelnh làlllem kiểdcsju gìhhrn hảhocl đfiugsxfei hiệtmxhp cụwchft tay?”

Yếjadjn Minh Tu kéyaono cổlkdr hắkouan xuốcodbng, kềjadj miệtmxhng bêpbtan tai hắkouan, mờhocl áwchfm thìhhrn thầczfbm, “Anh ngồolkpi trêpbtan em, em muốcodbn nhìhhrnn anh tựcodbpbtan xuốcodbng.”

Chu Tưadwnhoclng méyaono miệtmxhng cưadwnhocli cưadwnhocli, “Mệtmxht lắkouam, cáwchfi eo giàllle khôgumpng chịloelu nổlkdri.”

“Anh Tưadwnhoclng, làlllem đfiugi màllle…”

Chu Tưadwnhoclng liếjadjc mắkouat nhìhhrnn y, cújijvi xuốcodbng ngậhqwjm lấcgnly đfiugôgumpi môgumpi y.



END117.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.