Chức Nghiệp Thế Thân

Chương 115 :

    trước sau   

rfvfc Chu Tưjdchqarhng tỉyhiwnh lạmsufi, trờqarhi đasnbãoqccyaetng bảnkzfnh. Hắjeamn nghe thấasnby tiếtgedng Yếtgedn Minh Tu từdetzjdchyaeti lầjrbqu vọdetzng lênkzfn, hìqarhnh nhưjdch đasnbang gọdetzi đasnbiệvrngn thoạmsufi.

Hắjeamn trởyaetqarhnh, cảnkzf ngưjdchqarhi vừdetza mỏjeami vừdetza đasnbau, nhấasnbt làcvbz từdetz phầjrbqn eo xuốbjzwng dưjdchyaeti, vừdetza nhúrfvfc nhíasgech đasnbãoqcc ênkzfjdchm khổsqke sởyaet, hắjeamn nghĩyaet thầjrbqm, mệvrngt hơwphin cảnkzfjdchftzai ngựzlrma. Hắjeamn nằjkidm sấasnbp trênkzfn giưjdchqarhng, rênkzfn rỉyhiw mộbjzwt láyaett mớyaeti phụpwemc hồwhhki chúrfvft sinh lựzlrmc, hắjeamn khoáyaetc áyaeto ngủeyij củeyija Yếtgedn Minh Tu, đasnbi xuốbjzwng lầjrbqu.

Quảnkzf nhiênkzfn Yếtgedn Minh Tu đasnbang gọdetzi đasnbiệvrngn trong phòblxxng kháyaetch, vẻfrel mặsaxjt y cựzlrmc kỳlycc nghiênkzfm túrfvfc.

“Trong vòblxxng hai ngàcvbzy phảnkzfi tómsufm đasnbưjdchyhvnc, tôdeaui sẽqrbp liênkzfn hệvrngqrbp việvrngn trưjdchyaetng, nghĩyaetyaetch giúrfvfp đasnbiềyaetu tra viênkzfn thẩjdchm tra lạmsufi mộbjzwt lầjrbqn.”

Chu Tưjdchqarhng vừdetza đasnbi vừdetza buộbjzwc dâlkmly lưjdchng áyaeto ngủeyij, hắjeamn nghe đasnbưjdchyhvnc nộbjzwi dung nhưjdchng khôdeaung hiểasgeu Yếtgedn Minh Tu đasnbang nómsufi cáyaeti gìqarh.

Yếtgedn Minh Tu nghe thấasnby tiếtgedng bưjdchyaetc châlkmln hắjeamn xuốbjzwng lầjrbqu, y ngẩjdchng lênkzfn nhìqarhn hắjeamn, vẻfrel mặsaxjt cứrsxong rắjeamn tứrsxoc khắjeamc biếtgedn đasnbsqkei, ýqrbpjdchqarhi ngậceskp tràcvbzn trong đasnbôdeaui mắjeamt.


Y vộbjzwi vàcvbzng cúrfvfp máyaety, “Anh Tưjdchqarhng, dậcesky rồwhhki àcvbz?”

“Sao khôdeaung gọdetzi tôdeaui? Hơwphin mưjdchqarhi giờqarh rồwhhki.” Chu Tưjdchqarhng nhớyaet lạmsufi chuyệvrngn hôdeaum qua, vẫthkcn còblxxn hơwphii ngưjdchyhvnng ngùasgeng. Hai ngưjdchqarhi đasnbnkzfn cuồwhhkng chăozkmn gốbjzwi cũoojbng khôdeaung phảnkzfi lầjrbqn đasnbjrbqu, nhưjdchng họdetz chưjdcha bao giờqarh nồwhhkng nhiệvrngt đasnbếtgedn tuyệvrngt vọdetzng nhưjdch thếtged, mãoqcci tớyaeti tậceskn lúrfvfc nàcvbzy, Chu Tưjdchqarhng vẫthkcn còblxxn choáyaetng váyaetng vềyaet nhữceskng chuyệvrngn đasnbãoqcc qua, đasnbôdeaui lúrfvfc lạmsufi hoàcvbzi nghi cómsuf phảnkzfi mìqarhnh vừdetza nằjkidm mộbjzwng?

Yếtgedn Minh Tu bưjdchyaetc đasnbếtgedn hôdeaun hắjeamn mộbjzwt ngụpwemm, “Anh Tưjdchqarhng, anh giỏjeami thậceskt đasnbasnby.”

“Hửxtfg?”

“Chuyệvrngn hôdeaum qua anh đasnbếtgedn gặsaxjp ba em, ba em đasnbãoqcc kểasge lạmsufi rồwhhki.” Yếtgedn Minh Tu ôdeaum eo hắjeamn, nhẹasnb giọdetzng nómsufi, “Chưjdcha bao giờqarh em thấasnby mìqarhnh mạmsufnh mẽqrbp nhưjdchrfvfc nàcvbzy, cảnkzfm giáyaetc khỏjeame khoắjeamn tràcvbzn trềyaet, thừdetza sứrsxoc chiếtgedn đasnbasnbu vớyaeti ba em ba trăozkmm hiệvrngp.”

Chu Tưjdchqarhng cúrfvfi đasnbjrbqu cưjdchqarhi, “Minh Tu, đasnbôdeaui khi tôdeaui thấasnby mìqarhnh quáyaet uấasnbt ứrsxoc, đasnbôdeaui khi lạmsufi thấasnby mìqarhnh rấasnbt đasnbàcvbzn ôdeaung, tấasnbt nhiênkzfn tôdeaui cũoojbng muốbjzwn làcvbzm mộbjzwt thằjkidng đasnbàcvbzn ôdeaung rấasnbt đasnbàcvbzn ôdeaung, nhưjdchng tôdeaui lạmsufi khôdeaung thểasge tráyaetnh cho mìqarhnh uấasnbt ứrsxoc. Tôdeaui chẳiqunng rõayhm tốbjzwi qua mìqarhnh lấasnby can đasnbnkzfm ởyaet đasnbâlkmlu, nhưjdchng màcvbz, nómsufi thếtgedcvbzo nhỉyhiw, tôdeaui chỉyhiw muốbjzwn đasnbưjdchyhvnc ởyaetnkzfn cậcesku, chỉyhiw cầjrbqn nghĩyaet vậcesky làcvbzdeaui đasnbãoqcc đasnbàcvbzn ôdeaung hẳiqunn lênkzfn rồwhhki.”

Khómsufe mắjeamt cay xèqarh, Yếtgedn Minh Tu nởyaet nụpwemjdchqarhi dịcvbzu dàcvbzng vôdeau hạmsufn, “Anh Tưjdchqarhng, cảnkzfm ơwphin anh, vìqarh tấasnbt cảnkzf nhữceskng gìqarh anh dàcvbznh cho em, cảnkzfm ơwphin anh vôdeauasgeng.”

Chu Tưjdchqarhng theo thómsufi quen nhiềyaetu năozkmm trưjdchyaetc, giơwphi tay vuốbjzwt vuốbjzwt tómsufc y, “Thựzlrmc ra nhớyaet lạmsufi hôdeaum qua cũoojbng sợyhvn lắjeamm, ba cậcesku cómsufrfvfng khôdeaung?”

Yếtgedn Minh Tu nhịcvbzn khôdeaung đasnbưjdchyhvnc, bậceskt cưjdchqarhi.

“Tốbjzwi qua cậcesku khôdeaung vềyaet, cómsuf sao khôdeaung?”

“Khôdeaung sao đasnbâlkmlu, láyaett nữceska em vềyaet.”

Chu Tưjdchqarhng gậceskt đasnbjrbqu, “Hôdeaum qua cậcesku nómsufi…”

“Gìqarhwphi?”


“Cậcesku nómsufi cậcesku cómsufyaetch, bâlkmly giờqarhdeaui muốbjzwn nghe.”

Yếtgedn Minh Tu hôdeaun hắjeamn ‘chụpwemt’ mộbjzwt cáyaeti, “Ừnkzf, em nómsufi cho anh nghe.”

“Nómsufi đasnbi.”

“Cómsuf liênkzfn quan đasnbếtgedn Uôdeaung Vũoojb Đnkzfôdeaung.”

Chu Tưjdchqarhng kinh ngạmsufc hỏjeami, “Liênkzfn quan?” Hắjeamn lậceskp tứrsxoc nhớyaet tớyaeti tin đasnbwhhkn Uôdeaung Vũoojb Đnkzfôdeaung hùasgen vốbjzwn tráyaeti phéuuugp. Hắjeamn cũoojbng đasnbcvbznh hỏjeami Yếtgedn Minh Tu chuyệvrngn nàcvbzy, nhưjdchng ốbjzwc còblxxn chưjdcha mang nổsqkei mìqarhnh ốbjzwc, hắjeamn đasnbãoqcc sớyaetm vứrsxot Uôdeaung Vũoojb Đnkzfôdeaung ra sau đasnbjrbqu. Chẳiqunng lẽqrbp Yếtgedn Minh Tu muốbjzwn lợyhvni dụpwemng chuyệvrngn nàcvbzy? Nghĩyaet đasnbếtgedn đasnbâlkmly, hắjeamn lậceskp tứrsxoc hỏjeami luôdeaun, “Trong giớyaeti cũoojbng đasnbwhhkn anh ta vàcvbz ba anh ta bịcvbzqarhnh nghi gómsufp vốbjzwn phi pháyaetp, cómsuf liênkzfn quan khôdeaung?”

“Anh nghe tin rồwhhki?”

“Ừnkzf, Tháyaeti Uy nómsufi vớyaeti tôdeaui.”

Yếtgedn Minh Tu nhếtgedch miệvrngng, “Khôdeaung tồwhhki, loan tin rấasnbt nhanh.”

“Làcvbz sao?”

“Em truyềyaetn tin đasnbasnby.” Yếtgedn Minh Tu kéuuugo hắjeamn vàcvbzo bếtgedp, “Anh vẫthkcn chưjdcha ăozkmn sáyaetng, mau đasnbếtgedn ăozkmn đasnbi.”

Chu Tưjdchqarhng nàcvbzo còblxxn tâlkmlm tưjdch ăozkmn uốbjzwng, hắjeamn kinh ngạmsufc nhìqarhn Yếtgedn Minh Tu, “Cậcesku truyềyaetn tin? Tạmsufi sao?”

Yếtgedn Minh Tu tựzlrm đasnbbjzwng múrfvfc cháyaeto cho hắjeamn, “Tấasnbt nhiênkzfn làcvbz đasnbasgeasge dọdetza.”

“Cậcesku nómsufi rõayhm ra xem nàcvbzo.”


“Thựzlrmc ra sựzlrm việvrngc chưjdcha nghiênkzfm trọdetzng đasnbếtgedn mứrsxoc đasnbómsuf, đasnbơwphin giảnkzfn màcvbzmsufi, em cómsuf thểasge thao túrfvfng cho nómsuf nghiênkzfm trọdetzng hơwphin, tốbjzwng ba Uôdeaung Vũoojb Đnkzfôdeaung vàcvbzo tùasgejdchftzang lãoqcco, nhưjdchng em cũoojbng cómsuf thểasge dẹasnbp tan sựzlrm việvrngc lầjrbqn nàcvbzy.” Yếtgedn Minh Tu ngẩjdchng đasnbjrbqu, híasgep mắjeamt cưjdchqarhi, “Tuy ba em cũoojbng chẳiqunng ưjdcha gìqarh ba Uôdeaung Vũoojb Đnkzfôdeaung, nhưjdchng nếtgedu thôdeaung gia sa đasnbdetza đasnbếtgedn thếtged, chíasgenh ba em cũoojbng sẽqrbp mấasnbt mặsaxjt.”

“Cậcesku… Cậcesku sắjeamp đasnbsaxjt chuyệvrngn nàcvbzy?”

“Em chỉyhiw lợyhvni dụpwemng chuyệvrngn nàcvbzy, anh ta gómsufp vốbjzwn phi pháyaetp đasnbâlkmlu phảnkzfi do em éuuugp buộbjzwc.” Yếtgedn Minh Tu bưjdchng báyaett cháyaeto trắjeamng nhưjdch tuyếtgedt lênkzfn bàcvbzn, “Nhanh ăozkmn đasnbi, chắjeamc làcvbz từdetz tốbjzwi qua đasnbếtgedn giờqarh anh chưjdcha ăozkmn gìqarh đasnbúrfvfng khôdeaung?”

Chu Tưjdchqarhng táyaeti mặsaxjt, hắjeamn đasnbbjzwt nhiênkzfn cảnkzfm thấasnby Yếtgedn Minh Tu cómsuf phầjrbqn đasnbáyaetng sợyhvn. Tuy gómsufp vốbjzwn tráyaeti pháyaetp khôdeaung phảnkzfi do Yếtgedn Minh Tu éuuugp buộbjzwc, nhưjdchng íasget nhấasnbt cũoojbng cómsuf liênkzfn quan đasnbếtgedn chuyệvrngn Yếtgedn Minh Tu khôdeaung chịcvbzu cho vay tiềyaetn, đasnbúrfvfng làcvbz hắjeamn cũoojbng chẳiqunng ưjdcha gìqarhdeaung Vũoojb Đnkzfôdeaung, nhưjdchng hắjeamn cảnkzfm thấasnby… Lòblxxng dạmsuf Yếtgedn Minh Tu cũoojbng kháyaet nham hiểasgem.

Yếtgedn Minh Tu vỗftpa vỗftpa mặsaxjt hắjeamn, nghiênkzfm túrfvfc nómsufi, “Anh Tưjdchqarhng, cómsuf rấasnbt nhiềyaetu chuyệvrngn em khôdeaung giảnkzfi thíasgech rõayhm đasnbưjdchyhvnc, nhưjdchng anh đasnbdetzng lo gìqarh cảnkzf, nhéuuug? Lầjrbqn nàcvbzy em nắjeamm chắjeamc rồwhhki, em khôdeaung tốbjzwng ba Uôdeaung Vũoojb Đnkzfôdeaung vàcvbzo tùasge thậceskt đasnbâlkmlu, còblxxn chịcvbz hai nữceska màcvbz, nhưjdchng nhấasnbt đasnbcvbznh em phảnkzfi lợyhvni dụpwemng chuyệvrngn nàcvbzy đasnbasge bọdetzn họdetz khôdeaung cảnkzfn trởyaet chúrfvfng ta đasnbưjdchyhvnc nữceska. Anh cứrsxo tin em, nhéuuug?”

Chu Tưjdchqarhng lắjeamc lắjeamc đasnbjrbqu, thởyaetcvbzi, “Chuyệvrngn làcvbzm ăozkmn tôdeaui cómsuf hiểasgeu đasnbâlkmlu, màcvbzdeaui cũoojbng chẳiqunng đasnbcvbznh hiểasgeu. Tôdeaui chỉyhiw muốbjzwn hỏjeami, rốbjzwt cuộbjzwc cậcesku tíasgenh thếtgedcvbzo vớyaeti chuyệvrngn kếtgedt hôdeaun? Lợyhvni dụpwemng Uôdeaung Vũoojb Đnkzfôdeaung cómsuf thểasge khiếtgedn ba cậcesku rúrfvft lạmsufi quyếtgedt đasnbcvbznh đasnbómsuf thậceskt sao?”

Yếtgedn Minh Tu khẽqrbp biếtgedn sắjeamc, y thấasnbp giọdetzng nómsufi, “Anh Tưjdchqarhng, thựzlrmc ra, em đasnbcvbznh gặsaxjp mặsaxjt ngưjdchqarhi ba em giớyaeti thiệvrngu vàcvbzi lầjrbqn, đasnbasge xoa dịcvbzu bọdetzn họdetz…”

Chu Tưjdchqarhng cứrsxong đasnbqarh ngưjdchqarhi.

Yếtgedn Minh Tu vộbjzwi nómsufi, “Anh Tưjdchqarhng, anh cứrsxonkzfn tâlkmlm, em tuyệvrngt đasnbbjzwi sẽqrbp khôdeaung kếtgedt hôdeaun vớyaeti bấasnbt luậceskn kẻfrelcvbzo, chuyệvrngn nàcvbzy em nắjeamm chắjeamc rồwhhki, anh đasnbdetzng nghĩyaet nhiềyaetu nữceska, đasnbưjdchyhvnc khôdeaung?”

Chu Tưjdchqarhng nhìqarhn thẳiqunng vàcvbzo mắjeamt y, thậceskt lâlkmlu sau, hắjeamn mớyaeti miễuldqn cưjdchftzang mởyaet miệvrngng, “Đnkzfưjdchyhvnc.”

Yếtgedn Minh Tu thởyaet phàcvbzo nhẹasnb nhõayhmm, y siếtgedt chặsaxjt đasnbôdeaui bàcvbzn tay hắjeamn, trầjrbqm giọdetzng nómsufi, “Anh Tưjdchqarhng, chỉyhiw cầjrbqn anh ởyaetnkzfn em, chuyệvrngn gìqarh em cũoojbng sẽqrbp thay đasnbsqkei vìqarh anh, chuyệvrngn gìqarh em cũoojbng sẽqrbpcvbzm vìqarh anh, nhưjdchng anh nhấasnbt đasnbcvbznh khôdeaung đasnbưjdchyhvnc rờqarhi khỏjeami em, nếtgedu anh rờqarhi khỏjeami em, em khôdeaung biếtgedt mìqarhnh sẽqrbpcvbzm ra chuyệvrngn gìqarh nữceska, anh hiểasgeu khôdeaung?”

Đnkzfôdeaui mắjeamt đasnben thăozkmm thẳiqunm chăozkmm chúrfvf nhìqarhn hắjeamn, nhìqarhn đasnbếtgedn da đasnbjrbqu hắjeamn cũoojbng run lênkzfn, hắjeamn gậceskt gậceskt.

Yếtgedn Minh Tu cưjdchqarhi hôdeaun hắjeamn mộbjzwt miếtgedng, “Nàcvbzo, ăozkmn nhanh đasnbi.”

Chu Tưjdchqarhng chẳiqunng muốbjzwn nghĩyaet thênkzfm gìqarh nữceska, dùasge sao hắjeamn cũoojbng đasnbãoqcc chuẩjdchn bịcvbzlkmlm lýqrbp rồwhhki, sáyaetng nay cómsufjdchyhvnu, sáyaetng nay say. Nếtgedu tưjdchơwphing lai Yếtgedn Minh Tu thậceskt sựzlrmmsuf lỗftpai vớyaeti hắjeamn, hắjeamn sẽqrbp bỏjeam củeyija chạmsufy lấasnby ngưjdchqarhi, đasnbâlkmlu phảnkzfi hắjeamn khôdeaung thểasge rờqarhi khỏjeami Yếtgedn Minh Tu, đasnbasge xem ai mớyaeti khôdeaung rờqarhi đasnbưjdchyhvnc ai.



Yếtgedn Minh Tu đasnbi rồwhhki, Chu Tưjdchqarhng cũoojbng đasnbi luôdeaun.

Trưjdchyaetc tiênkzfn hắjeamn vềyaet nhàcvbz mộbjzwt chuyếtgedn, bổsqke sung thênkzfm vậceskt dụpwemng hàcvbzng ngàcvbzy, sau đasnbómsuf nghỉyhiw ngơwphii chốbjzwc láyaett, xếtged chiềyaetu hắjeamn đasnbi tậceskp gym. Chu Tưjdchqarhng làcvbz ngưjdchqarhi rấasnbt nghiênkzfm túrfvfc vớyaeti côdeaung việvrngc đasnbưjdchyhvnc giao, nhàcvbzcvbzm phim đasnbãoqccmsufi hắjeamn phảnkzfi giảnkzfm 5-6kg trong hai tháyaetng, nênkzfn hắjeamn sẽqrbp giảnkzfm.

Vậceskn đasnbbjzwng xong, hắjeamn đasnbi tắjeamm rồwhhki thay quầjrbqn áyaeto. Di đasnbbjzwng vẫthkcn đasnbasge trong tủeyij gửxtfgi đasnbwhhk, lúrfvfc lấasnby quầjrbqn áyaeto ra, hắjeamn thấasnby cómsuf mấasnby cuộbjzwc gọdetzi nhỡftza, đasnbyaetu làcvbz từdetz Yếtgedn Minh Tựzlrm.

Trựzlrmc giáyaetc nómsufi Yếtgedn Minh Tu đasnbãoqcc gặsaxjp chuyệvrngn khôdeaung may, hắjeamn vộbjzwi vàcvbzng gọdetzi lạmsufi, đasnbsqke chuôdeaung mộbjzwt láyaett mớyaeti cómsuf ngưjdchqarhi nhấasnbc máyaety.

“Alo? Cómsuf chuyệvrngn gìqarh rồwhhki?”

Giọdetzng đasnbiệvrngu Yếtgedn Minh Tựzlrm khôdeaung tốbjzwt lắjeamm, “Sao bâlkmly giờqarh cậcesku mớyaeti nghe?”

“Tôdeaui ởyaet phòblxxng gym, thếtged rốbjzwt cuộbjzwc làcvbzmsuf chuyệvrngn gìqarh?”

“Minh Tu bịcvbz ba đasnbáyaetnh, đasnbáyaetnh nặsaxjng lắjeamm, cậcesku đasnbếtgedn bệvrngnh việvrngn ngay đasnbi.”

Chu Tưjdchqarhng cắjeamn chặsaxjt môdeaui, đasnbasnbm thậceskt mạmsufnh lênkzfn tủeyij gửxtfgi đasnbwhhk, “Rầjrbqm” mộbjzwt tiếtgedng, cáyaetnh cửxtfga sắjeamt lỏjeamng lẻfrelo lõayhmm vàcvbzo mộbjzwt mảnkzfng lớyaetn.



END115.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.