Chức Nghiệp Thế Thân

Chương 100 :

    trước sau   

“Anh Tưphcfyertng, anh Tưphcfyertng!”

Khôphcfng biếqdgrt từougiokarc nàokaro, Chu Tưphcfyertng chỉoobu dồruudn dậtkosp bưphcfokarc vềuifz phízekea trưphcfokarc, giốqzaing nhưphcf đeaywãaopp hoàokarn toàokarn mấtotet phưphcfơpvdjng hưphcfokarng, hắkxiin mảougii miếqdgrt cắkxiim đeaywsdvou lao tớokari.

Yếqdgrn Minh Tu đeaywuổeyssi theo kékgtro hắkxiin lạncyxi, trầsdvom giọiluang nóasjgi, “Anh Tưphcfyertng, anh đeaywouging kízekech đeaywxkxong, chuyệeuwrn nàokary nhấtotet đeaywsvcsnh em sẽfvaweaywm lờyerti giảougii thízekech cho anh.”

Chu Tưphcfyertng u álzzzm nóasjgi, “Lờyerti giảougii thízekech? Lờyerti giảougii thízekech chízekenh làokarvovj đeayw*o đeaywâosxpu tôphcfi cũqdgrng phảougii bịsvcsphcfng Vũqdgr Đsdvoôphcfng chèpvdjn ékgtrp!” Uôphcfng Vũqdgr Đsdvoôphcfng hạncyx nhụnkozc hắkxiin hếqdgrt lầsdvon nàokary đeaywếqdgrn lầsdvon khálzzzc, tớokari bâosxpy giờyert chízekenh hắkxiin cũqdgrng khôphcfng phâosxpn biệeuwrt nổeyssi chuyệeuwrn nàokaro mớokari khiếqdgrn hắkxiin căvrwam hậtkosn nhấtotet. Trưphcfokarc đeaywâosxpy hắkxiin cứuifz nghĩhyby, cóasjg lẽfvawphcfng Vũqdgr Đsdvoôphcfng khôphcfng phảougii đeaywnkozc biệeuwrt nhằhbprm vàokaro hắkxiin, hắkxiin cứuifz nghĩhyby, hắkxiin coi Uôphcfng Vũqdgr Đsdvoôphcfng làokareaywnh đeaywsvcsch, làokar kẻwdmh thùgtho giảougiphcfvovjng, nhưphcfng ởvovj trong mắkxiit Uôphcfng Vũqdgr Đsdvoôphcfng thìeayw hắkxiin chỉoobu nhưphcf mộxkxot ngưphcfyerti vôphcfeaywnh, tấtotet cảougi nhữbgrzng gìeaywphcfng Vũqdgr Đsdvoôphcfng làokarm đeaywuifzu làokareayw lợtqawi ízekech củxkxoa anh ta, hắkxiin chỉoobu nhưphcf mộxkxot hòtkosn đeaywálzzz nhỏqxai cảougin đeaywưphcfyertng anh ta, đeaywálzzzvrwang hắkxiin đeaywi làokar đeaywưphcftqawc. Nhưphcfng tớokari lúokarc nàokary hắkxiin đeaywãaoppasjg thểxumalzzzc đeaywsvcsnh, chắkxiic chắkxiin Uôphcfng Vũqdgr Đsdvoôphcfng đeaywang cốqzaieaywnh chèpvdjn ékgtrp hắkxiin, màokar hắkxiin thậtkosm chízeketkosn khôphcfng biếqdgrt nguyêakfbn nhâosxpn làokar do đeaywâosxpu!

Chẳhybyng lẽfvawphcfng Vũqdgr Đsdvoôphcfng cũqdgrng thízekech Yếqdgrn Minh Tu? Hai ngưphcfyerti thậtkost ra đeaywãaoppgthong hưphcfokarng vềuifz nhau, nhưphcfng vìeayw álzzzi ngạncyxi đeaywncyxo đeaywuifzc luâosxpn thưphcfyertng nêakfbn Uôphcfng Vũqdgr Đsdvoôphcfng khôphcfng thểxumaokaro mởvovj miệeuwrng ra đeaywưphcftqawc?

Ýrked nghĩhybyokary vừougia thoálzzzng qua, Chu Tưphcfyertng đeaywãaopp bịsvcs dọiluaa sợtqaw.


Nếqdgru thậtkost đeaywúokarng nhưphcf vậtkosy thìeayw hắkxiin càokarng khôphcfng nêakfbn can dựncyxokaro chuyệeuwrn nàokary nữbgrza, chẳhybyng bằhbprng hắkxiin tìeaywm chỗywnqokaro málzzzt mẻwdmh ngồruudi đeaywóasjg cho xong, đeaywqdgr phảougii làokarm Uôphcfng Vũqdgr Đsdvoôphcfng ngộxkxot ngạncyxt, đeaywqdgr phảougii phiềuifzn anh ta nơpvdji chốqzain làokarm khóasjg hắkxiin.

Chu Tưphcfyertng uấtotet ứuifzc khôphcfng nhịsvcsn nổeyssi. Mộxkxot thằhbprng đeaywàokarn ôphcfng liêakfbn tụnkozc bịsvcs kẻwdmh khálzzzc bứuifzc bálzzzch, khiêakfbu khízekech, hạncyx thấtotep màokar chẳhybyng thểxumaokarm đeaywưphcftqawc gìeayw, chẳhybyng thểxumaokarm đeaywưphcftqawc gìeayw! Uấtotet ứuifzc, uấtotet ứuifzc phálzzzt đeaywakfbn!

Chu Tưphcfyertng nhìeaywn vẻwdmh mặnkozt lo lắkxiing củxkxoa Yếqdgrn Minh Tu, trong lòtkosng bắkxiit đeaywsdvou bốqzaic hỏqxaia, hắkxiin lạncyxnh nhạncyxt nóasjgi, “Uôphcfng Vũqdgr Đsdvoôphcfng lúokarc nàokaro cũqdgrng nhắkxiim vàokaro tôphcfi, chuyệeuwrn nàokary rõvrwaokarng cóasjg liêakfbn quan đeaywếqdgrn cậtkosu. Hay làokar cậtkosu đeaywi nóasjgi chuyệeuwrn vớokari anh rểxuma mộxkxot lầsdvon xem sao, biếqdgrt đeaywâosxpu hai ngưphcfyerti cùgthong hưphcfokarng vềuifz nhau đeaywtotey, tốqzait đeaywougip quálzzz nhỉoobu?”

Yếqdgrn Minh Tu biếqdgrn sắkxiic, trầsdvom giọiluang nóasjgi, “Anh Tưphcfyertng, anh đeaywouging nóasjgi lung tung, anh ta khôphcfng thízekech đeaywàokarn ôphcfng, màokar từougiosxpu em cũqdgrng chẳhybyng còtkosn cảougim giálzzzc gìeayw vớokari anh ta nữbgrza. Anh ta chỉoobuokar anh rểxuma củxkxoa em, còtkosn anh làokar ngưphcfyerti yêakfbu củxkxoa em, bấtotet kểxuma phálzzzt sinh chuyệeuwrn gìeayw, em cũqdgrng sẽfvaw đeaywuifzng vềuifz phízekea anh, em sẽfvaw khôphcfng đeaywxuma anh phảougii chịsvcsu ấtotem ứuifzc.”

Cảougi vẻwdmh mặnkozt vàokar giọiluang đeaywiệeuwru củxkxoa Yếqdgrn Minh Tu đeaywuifzu rấtotet châosxpn thàokarnh, Chu Tưphcfyertng nhìeaywn y vàokari giâosxpy, cơpvdjn giậtkosn cũqdgrng dầsdvon lắkxiing xuốqzaing. Hắkxiin thởvovjokari, bựncyxc bộxkxoi giơpvdjokarn châosxpn mang giàokary da sálzzzng loálzzzng đeaywálzzzokaro lốqzaip xe, cuốqzaii cùgthong cũqdgrng tỉoobunh tálzzzo lạncyxi. Dùgtho hắkxiin uấtotet ứuifzc thậtkost, nhưphcfng hắkxiin cũqdgrng khôphcfng bao giờyert trôphcfng chờyert Yếqdgrn Minh Tu giúokarp hắkxiin, dùgtho sao Uôphcfng Vũqdgr Đsdvoôphcfng cũqdgrng làokar ngưphcfyerti nhàokar củxkxoa y, y cóasjg thểxumaokarm gìeayw? Thậtkosm chízeke ngay hắkxiin cũqdgrng chẳhybyng biếqdgrt mìeaywnh đeaywang hi vọiluang đeaywiềuifzu gìeayw, vậtkosy nêakfbn hắkxiin chỉoobu trầsdvom giọiluang nóasjgi, “Quêakfbn đeaywi, tạncyxi tôphcfi bấtotet tàokari, vai diễougin đeaywóasjg vốqzain cũqdgrng chẳhybyng phảougii củxkxoa tôphcfi, thôphcfi cứuifz thếqdgr đeaywi, tôphcfi vềuifz đeaywâosxpy.”

Yếqdgrn Minh Tu giữbgrz hắkxiin lạncyxi, “Anh Tưphcfyertng, chuyệeuwrn nàokary, em sẽfvaw bắkxiit Uôphcfng Vũqdgr Đsdvoôphcfng phảougii tựncyxeaywnh đeaywếqdgrn giảougii thízekech vớokari anh.”

Chu Tưphcfyertng chẳhybyng ôphcfm hi vọiluang gìeayw, nhưphcfng nghĩhyby đeaywếqdgrn cảouginh Uôphcfng Vũqdgr Đsdvoôphcfng cúokari đeaywsdvou trưphcfokarc hắkxiin, hắkxiin cũqdgrng thấtotey khoálzzzi chízeke trong lòtkosng, nhưphcfng đeaywóasjg chỉoobuokar nghĩhybyokar thôphcfi.

Hắkxiin thởvovjokari mộxkxot tiếqdgrng, cảougim thấtotey mệeuwrt mỏqxaii vôphcfgthong.

Hắkxiin nhưphcf mộxkxot têakfbn hềuifz diệeuwrn đeaywruud đeaywqxaim dálzzzng, tràokarn trềuifz mong ngóasjgng đeaywưphcftqawc nhìeaywn thấtotey mìeaywnh trêakfbn màokarn ảouginh rộxkxong, thậtkosm chízeke hắkxiin còtkosn nóasjgi vớokari Trầsdvon Anh rằhbprng sẽfvaw đeaywưphcfa bàokar đeaywếqdgrn rạncyxp xem phim, kếqdgrt quảougi thìeayw sao? Cálzzzc cảouginh quay củxkxoa hắkxiin đeaywuifzu bịsvcs cắkxiit sạncyxch sẽfvaw, ngay cảougi vai phụnkoz nhấtotet củxkxoa phụnkoz nhấtotet, hắkxiin cũqdgrng chẳhybyng bằhbprng, ngàokary hôphcfm nay đeaywúokarng làokar mộxkxot tròtkosphcfyerti.

Yếqdgrn Minh Tu thấtotey hắkxiin đeaywãaoppeaywnh tĩhybynh lạncyxi, liềuifzn đeaywưphcfa hắkxiin lêakfbn xe, bảougio Khưphcfơpvdjng Hoàokarn chởvovj cảougi hai vềuifz nhàokar.

Ba ngưphcfyerti ởvovj trêakfbn xe đeaywuifzu khôphcfng nóasjgi chuyệeuwrn, khôphcfng khízeke rấtotet nặnkozng nềuifz.



Vềuifz đeaywếqdgrn nhàokar, Chu Tưphcfyertng cởvovji álzzzo vest, kékgtro càokar-vạncyxt, bớokari tung málzzzi tóasjgc tạncyxo kiểxumau cầsdvou kỳidqv, đeayweyss nhàokaro xuốqzaing sofa, mệeuwrt mỏqxaii nhắkxiim mắkxiit lạncyxi.

Yếqdgrn Minh Tu ngồruudi bêakfbn cạncyxnh, giang tay ôphcfm hắkxiin vàokaro lòtkosng, nhẹougi nhàokarng xoa bóasjgp thálzzzi dưphcfơpvdjng cho hắkxiin.


Chu Tưphcfyertng nhịsvcsn rồruudi nhịsvcsn, cuốqzaii cùgthong nhịsvcsn khôphcfng đeaywưphcftqawc, đeaywàokarnh phảougii hỏqxaii, “Uôphcfng Vũqdgr Đsdvoôphcfng cao ngạncyxo đeaywếqdgrn thếqdgr, cậtkosu đeaywsvcsnh bảougio anh ta tựncyxeaywnh giảougii thízekech cho tôphcfi kiểxumau gìeayw?”

Đsdvoxuma mộxkxot gãaopp con trai kékgtrm tuổeyssi thay mìeaywnh “Đsdvoòtkosi lạncyxi côphcfng bằhbprng”, thậtkost sựncyxtkosn uấtotet ứuifzc hơpvdjn cảougi uấtotet ứuifzc, nhưphcfng nếqdgru đeaywưphcftqawc nhìeaywn thấtotey vẻwdmh kinh hoảouging củxkxoa Uôphcfng Vũqdgr Đsdvoôphcfng mộxkxot lầsdvon, tấtotet cảougi đeaywuifzu đeaywálzzzng giálzzz.

Hắkxiin tìeaywnh nguyệeuwrn làokarm tiểxumau nhâosxpn còtkosn hơpvdjn làokarm quâosxpn tửqsrn suốqzait ngàokary bứuifzc bốqzaii.

Yếqdgrn Minh Tu hôphcfn lêakfbn tóasjgc hắkxiin, “Dạncyxo nàokary anh ta thiếqdgru tiềuifzn, đeaywang nhờyert em quay vòtkosng vốqzain, em cũqdgrng khôphcfng ngờyert anh ta dálzzzm làokarm tròtkos đeaywóasjg.” Yếqdgrn Minh Tu nheo mắkxiit, bắkxiit đeaywsdvou suy tízekenh mộxkxot lưphcftqawt.

Chu Tưphcfyertng cũqdgrng khôphcfng hiểxumau Uôphcfng Vũqdgr Đsdvoôphcfng gâosxpy hấtoten vớokari Yếqdgrn Minh Tu đeaywxumaokarm gìeayw, nếqdgru chỉoobueaywnh hắkxiin thìeayw thôphcfi chẳhybyng nóasjgi, dùgtho sao hắkxiin cũqdgrng chẳhybyng cóasjg đeaywsvcsa vịsvcseayw, nhưphcfng vai diễougin đeaywóasjg do chízekenh tay Yếqdgrn Minh Tu sắkxiip xếqdgrp cho hắkxiin, Uôphcfng Vũqdgr Đsdvoôphcfng làokarm vậtkosy chẳhybyng khálzzzc nàokaro trựncyxc tiếqdgrp gâosxpy sựncyx vớokari Yếqdgrn Minh Tu.

Nhưphcfng ngẫewvym kỹougi lạncyxi, trưphcfokarc đeaywâosxpy Yếqdgrn Minh Tu si mêakfbphcfng Vũqdgr Đsdvoôphcfng đeaywếqdgrn thếqdgr, cóasjg lẽfvawphcfng Vũqdgr Đsdvoôphcfng khôphcfng tin Yếqdgrn Minh Tu sẽfvaweayw Chu Tưphcfyertng hắkxiin màokarokarm gìeayw anh ta, ngay cảougi Chu Tưphcfyertng còtkosn chẳhybyng tin nữbgrza làokar.

Hắkxiin khôphcfng tin, khôphcfng bao giờyert tin Yếqdgrn Minh Tu cóasjg thểxuma đeaywqzaii đeaywsdvou vớokari Uôphcfng Vũqdgr Đsdvoôphcfng vìeayw hắkxiin.

gthoosxpy giờyert Yếqdgrn Minh Tu luôphcfn miệeuwrng nóasjgi yêakfbu hắkxiin, nhưphcfng hắkxiin vẫewvyn khôphcfng thểxumaokaro quêakfbn, năvrwam đeaywóasjg Yếqdgrn Minh Tu cũqdgrng đeaywãaopp từouging yêakfbu Uôphcfng Vũqdgr Đsdvoôphcfng nhưphcf vậtkosy.

Đsdvoxkxot nhiêakfbn hắkxiin nảougiy sinh ýidqv nghĩhyby muốqzain thửqsrntkosng Yếqdgrn Minh Tu, hắkxiin rấtotet muốqzain nhìeaywn xem Yếqdgrn Minh Tu cóasjg thểxumaokarm đeaywếqdgrn mứuifzc nàokaro vìeayw hắkxiin, giốqzaing nhưphcf mộxkxot chiếqdgrc câosxpn tiểxumau ly, Yếqdgrn Minh Tu càokarng nghiêakfbng vềuifz phízekea hắkxiin, Uôphcfng Vũqdgr Đsdvoôphcfng sẽfvawokarng nhẹougiidqv.

Chu Tưphcfyertng biếqdgrt ýidqv nghĩhyby kiểxumau nàokary rấtotet nguy hiểxumam, nhưphcfng hắkxiin khôphcfng thểxumaokaro kìeaywm chếqdgr chízekenh mìeaywnh, hắkxiin thậtkost sựncyx rấtotet muốqzain biếqdgrt sứuifzc nặnkozng củxkxoa hắkxiin vàokarphcfng Vũqdgr Đsdvoôphcfng trong lòtkosng Yếqdgrn Minh Tu, rốqzait cuộxkxoc làokar ai hơpvdjn ai? Vấtoten đeaywuifzokary ba năvrwam trưphcfokarc hắkxiin cũqdgrng đeaywãaopp nghĩhyby tớokari, nhưphcfng vàokaro lúokarc ấtotey, đeaywálzzzp álzzzn chỉoobu khiếqdgrn hắkxiin chảougiy málzzzu đeaywsdvom đeaywìeaywa, chẳhybyng cầsdvon nóasjgi cũqdgrng biếqdgrt, nếqdgru hắkxiin dốqzaic hếqdgrt can đeaywougim thửqsrntkosng y, ngưphcfyerti nhụnkozc nhãaopp sẽfvaw chỉoobuasjgeaywnh hắkxiin, nhưphcfng hiệeuwrn giờyert ma xui quỷkgtr khiếqdgrn, hắkxiin lạncyxi muốqzain thửqsrn mộxkxot lầsdvon.

asjg lẽfvaw… Cóasjg lẽfvaw Yếqdgrn Minh Tu yêakfbu hắkxiin nhiềuifzu hơpvdjn yêakfbu Uôphcfng Vũqdgr Đsdvoôphcfng, ýidqv nghĩhybyokary khôphcfng ngừouging khuấtotey đeaywougio trálzzzi tim hắkxiin, khiếqdgrn cho hắkxiin cuốqzaing cuồruudng muốqzain chứuifzng minh đeaywiềuifzu đeaywóasjg.

gtho Yếqdgrn Minh Tu luôphcfn ởvovjakfbn cạncyxnh hắkxiin, nhưphcfng chuyệeuwrn xưphcfa vẫewvyn nhưphcfasjgng ma álzzzm ảouginh hắkxiin, hắkxiin trưphcfokarc sau vẫewvyn khôphcfng đeaywxkxo tựncyx tin, trưphcfokarc sau vẫewvyn khôphcfng thểxuma gạncyxt bỏqxai mốqzaii nghi ngờyert, cóasjg lẽfvaw lầsdvon nàokary làokar mộxkxot cơpvdj hộxkxoi, cơpvdj hộxkxoi đeaywxuma hắkxiin đeaywálzzznh giálzzz Yếqdgrn Minh Tu, đeaywxuma hắkxiin biếqdgrt Yếqdgrn Minh Tu đeaywãaopp thay đeayweyssi nhưphcf thếqdgrokaro.

Chu Tưphcfyertng ngồruudi dậtkosy, bìeaywnh tĩhybynh nhìeaywn y, “Đsdvoưphcftqawc, tôphcfi sẽfvaw chờyertphcfng Vũqdgr Đsdvoôphcfng tựncyxeaywnh đeaywếqdgrn giảougii thízekech.”

Yếqdgrn Minh Tu cưphcfyerti nóasjgi, “Ngàokary mai em đeaywưphcfa anh đeaywếqdgrn côphcfng ty em, sálzzzng mai anh ta cũqdgrng sẽfvaw đeaywếqdgrn đeaywóasjg.”

Chu Tưphcfyertng nhưphcfokarn màokary, “Đsdvoếqdgrn vay tiềuifzn?”

Yếqdgrn Minh Tu hízekep mắkxiit, “Giờyert thìeayw chưphcfa chắkxiic.”

Trálzzzi tim hắkxiin đeaywtkosp nhanh đeaywếqdgrn mứuifzc bồruudn chồruudn.

Nhiềuifzu năvrwam nhưphcf vậtkosy, cóasjg lẽfvaw đeaywâosxpy làokar lầsdvon duy nhấtotet hắkxiin cóasjgpvdj hộxkxoi phảougin kízekech Uôphcfng Vũqdgr Đsdvoôphcfng, hắkxiin uấtotet ứuifzc bao nhiêakfbu năvrwam, ghen tịsvcs đeaywxkxo mọiluai đeaywưphcfyertng vớokari Uôphcfng Vũqdgr Đsdvoôphcfng, nhưphcfng Uôphcfng Vũqdgr Đsdvoôphcfng thậtkosm chízeketkosn chẳhybyng thèpvdjm coi hắkxiin làokar đeaywqzaii thủxkxo. Nếqdgru thậtkost sựncyx hắkxiin vàokar anh ta làokareaywnh đeaywsvcsch, vậtkosy thìeayw kiếqdgrp trưphcfokarc hắkxiin đeaywãaopp thua tơpvdji bờyerti, thua nálzzzt békgtrt, nhưphcfng lầsdvon nàokary thìeayw sao? Lầsdvon nàokary…

Chu Tưphcfyertng nhìeaywn Yếqdgrn Minh Tu, Yếqdgrn Minh Tu cũqdgrng đeaywang nhìeaywn hắkxiin, hắkxiin rờyerti mắkxiit, phálzzzt hiệeuwrn lýidqv trízeke củxkxoa mìeaywnh càokarng ngàokary càokarng lệeuwrch ra khỏqxaii quỹougi đeaywncyxo.



END100.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.