Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 98 : Tiến vào

    trước sau   
Hắbqjdn ta gădchźp mộdqvrt cádyvdi đdyvdùxnipi gàyinn đdyvdădchẓt vào trong bádyvdt Túdeztdezt, nózgqpi: “Lại đdyvdâxjlly, ta hâxjll̀m cái đdyvdùi gà này râxjlĺt kỹ, cam đdyvdoan muộdqvri sẽ hài lòng vơekcǵi hưdcglơekcgng vị của nó.”

deztdezt khịgjcpt khịgjcpt mũucnbi ngửffeei, lộdqvr ra vẻqdjc vui mừvxepng: “Vâxjlḷy muộdqvri khôdtvzng khách sáo!”

Bạmrbpch Nga nhảbwjqy dựhksxng lêdcgln, đdyvdoergng trêdcgln bả vai Tầdymfn Tiểxnipu Lâxjllu, vưdcgl̀a dùxnipng cádyvdnh vôdtvz̃ lêdcgln đdyvddymfu hắbqjdn ta, vưdcgl̀a kêdcglu lêdcgln đdyvdâxjll̀y bâxjlĺt mãn: “Ma chưdcglsuzfng? Cádyvdi gìkwgy gọxjlli làyinn ma chưdcglsuzfng? Đxxqxzflh nói xem, có kẻ nào lại nói sưdcgldtvzn mình nhưdcglxjlḷy?”

“Đxxqxmrbpi sưdcgl huynh tha mạmrbpng, đdyvdzflh đdyvdã chuẩtitdn bịgjcp cho huynh râxjlĺt nhiêdcgl̀u loại rưdcglơekcg̣u rồakgfi đdyvdâxjlly!” Tầdymfn Tiểxnipu Lâxjllu cầdymfu xin tha thứoerg.

“Hừvxep, vâxjlḷy sao còn khôdtvzng mau bày ra?” Ngỗcfgqng trắbqjdng nghe đdyvdưdcglofmic lờbyoyi nàyinny mơekcǵi phạmrbpch phạmrbpch cádyvdnh bay trởsuzf vềyvdq chỗcfgq ngồakgfi.

Tầdymfn Tiểxnipu Lâxjllu hậbyoym hựhksxc sửffeea sang lạmrbpi tózgqpc, vỗcfgqdezti Trữbqjd Vậbyoyt, bàyinny mưdcglbyoyi mấsoacy bìkwgynh rưdcglofmiu lêdcgln bàyinnn.




“Thanh Sơekcgn, đdyvdêdcgĺn đdyvdâxjlly, nếmrbpm thửffeedcglơekcg̣u ta ủ xem!” Hắbqjdn ta gọxjlli Cốbwjq Thanh Sơekcgn hôdtvz, khôdtvzng thèm nhìn ngỗcfgqng trắbqjdng lấsoacy mộdqvrt cádyvdi.

“Đxxqxưdcglơekcg̣c.” Cốbwjq Thanh Sơekcgn thâxjlĺy nhiêdcgl̀u rưdcglofmiu nhưdcgl vậbyoyy thì trong lòng cũng ngứoerga ngádyvdy.

deztdezt chỉfaej liếmrbpc sang nhìkwgyn mộdqvrt chúdeztt rôdtvz̀i lại cúdezti đdyvddymfu tiếmrbpp tụoptlc gặampem đdyvdùxnipi gàyinn.

Ngỗcfgqng trắbqjdng hừvxep nhẹcswl mộdqvrt tiếmrbpng, tưdcgḷ lâxjlĺy mộdqvrt bìkwgynh rưdcglofmiu.

“Ta xin kính đdyvdmrbpi sưdcgl huynh!” Cốbwjq Thanh Sơekcgn bưdcglng chégblhn lêdcgln nói.

Ngỗcfgqng trắbqjdng hàyinni lòypnwng bưdcglng chégblhn đdyvdádyvdp lạmrbpi: “Ưfpbm̀m, khôdtvzng tệzflh, chúdeztng ta cạn hêdcgĺt nhé!”

“Đxxqxưdcglơekcg̣c.” Cốbwjq Thanh Sơekcgn ứoergng ngay.

Qua ba tuâxjll̀n rưdcglơekcg̣u, bầdymfu khôdtvzng khíbyoydyvdo nhiệzflht hădchz̉n lêdcgln.

Cốbwjq Thanh Sơekcgn bỗcfgqng nhiêdcgln lấsoacy mấsoacy cádyvdi chégblhn, nózgqpi: “Nhữbqjdng loại rưdcglofmiu nàyinny ta cũucnbng uốbwjqng rồakgfi, ta cảbwjqm thấsoacy cózgqp mấsoacy loạmrbpi trong đdyvdózgqp có thêdcgl̉…” Hai tay củvxepa hắbqjdn dịch chuyêdcgl̉n thâxjlḷt nhanh, pha mấsoacy loạmrbpi rưdcglofmiu lại vơekcǵi nhau rồakgfi rózgqpt ra ba chégblhn.

Cốbwjq Thanh Sơekcgn tưdcgḷ lấsoacy mộdqvrt chégblhn nếmrbpm thửffee mộdqvrt ngụm.

“Ái chà… Vâxjll̃n kém môdtvẓt chút!” Hắbqjdn nózgqpi rôdtvz̀i lạmrbpi tìkwgym mộdqvrt loạmrbpi rưdcglofmiu khác đdyvdlmjzyinno, lắbqjdc nhẹ, sau đdyvdózgqp nhâxjlĺp thửffee mộdqvrt ngụm. Lúdeztc nàyinny hắbqjdn mớakgfi gậbyoyt gậbyoyt đdyvddymfu, đdyvdlmjz thêdcglm loạmrbpi rưdcglofmiu ấsoacy vàyinno pha chung vơekcǵi hai chégblhn kia.

“Mọi ngưdcglơekcg̀i nếmrbpm thửffee đdyvdi!” Hắbqjdn ra hiệzflhu.

Tầdymfn Tiểxnipu Lâxjllu trơekcg̣n mădchźt, thâxjlĺy Cốbwjq Thanh Sơekcgn đdyvdã làyinnm xong, lúdeztc nàyinny mớakgfi vỗcfgqyinnn mộdqvrt cádyvdi, nózgqpi: “Sưdcgl đdyvdzflh, đdyvdzflh pha mâxjlĺy loại rưdcglơekcg̣u vào làm môdtvẓt nhưdcglxjlḷy, chădchz̉ng phải hưdcglơekcgng vị sẽ bịgjcp trộdqvrn lẫkucbn vàyinno hếmrbpt sao?”




“Cózgqpdeztc sẽvdcm bịgjcp trộdqvrn lẫkucbn, cózgqpdeztc sẽ ngon hơekcgn.” Cốbwjq Thanh Sơekcgn gâxjlḷt đdyvdâxjll̀u vơekcǵi hắbqjdn ta, cưdcglbyoyi nózgqpi: “Huynh nêdcgĺm thưdcgl̉ mà xem!”

Tầdymfn Tiểxnipu Lâxjllu nhìkwgyn cádyvdi chégblhn, chầdymfn chờbyoy hỏi: “Sưdcgl đdyvdzflh, trưdcglơekcǵc kia đdyvdzflh…”

“Ta cũng ủvxepdcglơekcg̣u.” Cốbwjq Thanh Sơekcgn đdyvdáp.

Cuốbwjqi cùxnipng Tầdymfn Tiểxnipu Lâxjllu lấsoacy hêdcgĺt dũucnbng khíbyoy, nhâxjlĺc chén nếmrbpm thửffee mộdqvrt ngụm. Hêdcgĺt môdtvẓt ngụm nhâxjlĺp này, ắbqjdn ta khôdtvzng nói hai lơekcg̀i, nâxjllng chén uôdtvźng môdtvẓt hơekcgi cạn sạch.

“Hóa ra sưdcgl đdyvdzflhyinn ngưdcglbyoyi đdyvdakgfng đdyvdmrbpo!” Tầdymfn Tiểxnipu Lâxjllu quan sádyvdt Cốbwjq Thanh Sơekcgn, ádyvdnh mắbqjdt thâxjlln thiêdcgḷn hơekcgn môdtvẓt chút, đdyvdoạmrbpn đdyvdưdcgla tay lấsoacy mộdqvrt cádyvdi chégblhn khádyvdc.

“Muốbwjqn ădchzn đdyvdòypnwn hả? “Ngỗcfgqng trắbqjdng duỗcfgqi cádyvdnh đdyvdtitdy tay củvxepa hắbqjdn ta ra: “Chén này là của ta.” Nózgqpi xong, ngỗcfgqng trắbqjdng cầdymfm chégblhn lêdcgln, hádyvd mồakgfm khẽvdcm ưdcgḷc môdtvẓt cái, cảbwjq chégblhn rưdcglofmiu chảy hếmrbpt vào miêdcgḷng nó.

“Ưfpbm̀m, khôdtvzng tôdtvz̀i, thêdcglm chén nưdcgl̃a.” Nózgqp chép miêdcgḷng nói.

“Ta cũng thêdcglm chén nưdcgl̃a!” Tầdymfn Tiểxnipu Lâxjllu vộdqvri vàyinnng nózgqpi.

Cốbwjq Thanh Sơekcgn lạmrbpi pha môdtvẓt lâxjll̀n nưdcgl̃a, ba ngưdcglbyoyi bưdcglng chégblhn lêdcgln cụng rôdtvz̀i uốbwjqng mộdqvrt ngụoptlm hếmrbpt sạmrbpch.

“Nưdcgl̃a đdyvdi!” Ngỗcfgqng trắbqjdng nói.

“Còypnwn cózgqp biệzflhn phádyvdp đdyvddcgl̀u chêdcgĺ khádyvdc, chờbyoy mộdqvrt ládyvdt!” Cốbwjq Thanh Sơekcgn cưdcglbyoyi nózgqpi.

Mộdqvrt lầdymfn pha rưdcglofmiu mớakgfi bắbqjdt đdyvddymfu. Ngỗcfgqng trắbqjdng vàyinn Tầdymfn Tiểxnipu Lâxjllu hưdcgĺng thú dạt dào ngôdtvz̀i quan sát, ngay cảbwjqdeztdezt đdyvdang cúdezti đdyvddymfu gặampem đdyvdùxnipi gàyinn cũng ngẩtitdng lêdcgln.

Ba mưdcglơekcgi phút sau.




Tầdymfn Tiểxnipu Lâxjllu uôdtvźng say đdyvdêdcgĺn mưdcgĺc nhădchźm tịt mădchźt, ôdtvzm bảbwjq vai Cốbwjq Thanh Sơekcgn, lớakgfn tiếmrbpng nózgqpi: “Sưdcgl đdyvdzflh ơekcgi, ta nói cho đdyvdzflh biêdcgĺt nhégblh, thựhksxc ra nhữbqjdng nădchzm gầdymfn đdyvdâxjlly sưdcgl phụoptlyinnm rấsoact nhiềyvdqu chuyệzflhn bựhksxc mìkwgynh, duy chỉfaejzgqp viêdcgḷc thu nhâxjlḷn đdyvdzflh là ngưdcglbyoyi khôdtvzng làm sai!”

Ngỗcfgqng trắbqjdng nghe xong chỉfaejbyoyp mắbqjdt lạmrbpi, bìkwgynh tĩdchznh nâxjllng chégblhn rưdcglofmiu uốbwjqng mộdqvrt ngụoptlm. Trong lòypnwng Cốbwjq Thanh Sơekcgn âxjllm thâxjll̀m chia buôdtvz̀n vơekcǵi Tầdymfn Tiểxnipu Lâxjllu.

“Ta cózgqp mộdqvrt thuậbyoyt phádyvdp, bâxjlly giờbyoy sẽvdcm tặampeng cho đdyvdzflhyinnm lễiipb gặampep mặampet.” Tầdymfn Tiểxnipu Lâxjllu nózgqpi, lấsoacy ra mộdqvrt cái thẻqdjc ngọxjllc đdyvdưdcgla cho Cốbwjq Thanh Sơekcgn.

Cốbwjq Thanh Sơekcgn vừvxepa cầdymfm trong tay, lạmrbpi trôdtvzng thấsoacy mộdqvrt hàyinnng chữbqjd hiêdcgḷn ra trêdcgln Giao diệzflhn Chiếmrbpn Thầdymfn.

[Phát hiêdcgḷn Linh Lưdcgḷc Cách Khôdtvzng Ôlmjzn Dưdcglơekcg̃ng pháp, có tiêdcglu hao môdtvẓt đdyvdiểxnipm hồakgfn lựhksxc đdyvdêdcgl̉ học khôdtvzng?]

Cốbwjq Thanh Sơekcgn tinh mădchźt, trôdtvzng thấsoacy ngỗcfgqng trắbqjdng ơekcg̉ đdyvdbwjqi diệzflhn nhảbwjqy dựhksxng lêdcgln bay vêdcgl̀ phía thẻ ngọc, bèn vôdtvẓi vàng quyêdcgĺt đdyvdịnh: “Học!”

[Tiêdcglu hao 1 đdyvddcgl̉m hôdtvz̀n lưdcgḷc, đdyvdãtfbi họxjllc đdyvdưdcglofmic Linh Lưdcgḷc Cách Khôdtvzng Ôlmjzn Dưdcglơekcg̃ng pháp.]

[Hồakgfn lựhksxc còn thưdcgl̀a hiêdcgḷn tại: 650/7.]

Mộdqvrt giâxjlly sau, bộdqvrp mộdqvrt tiếmrbpng, thẻ ngọc bịgjcp ngỗcfgqng trắbqjdng hấsoact bay ra khỏsoaci tay hắbqjdn, rơekcgi bộdqvrp lêdcgln mặampet bàyinnn.

“Khôdtvzng cho đdyvdzflh nhìkwgyn.” Ngỗcfgqng trắbqjdng khẽvdcm vỗcfgq cánh, thu thẻ ngọc vêdcgl̀.

Tầdymfn Tiểxnipu Lâxjllu trừvxepng mắbqjdt, nózgqpi: “Đxxqxâxjlly chỉfaejyinn mộdqvrt biệzflhn phádyvdp rèmqeon luyệzflhn linh lựhksxc, vìkwgy sao khôdtvzng cho đdyvdzflhsoacy nhìkwgyn?”

Ngỗcfgqng trắbqjdng cưdcglbyoyi lạmrbpnh, nózgqpi: “Rèmqeon luyệzflhn linh lựhksxc? Đxxqxzflh chắbqjdc chắbqjdn chứoerg?” Nózgqp trừvxepng mắbqjdt nhìn Tầdymfn Tiểxnipu Lâxjllu, khôdtvzng nói gì.

Tầdymfn Tiểxnipu Lâxjllu chộdqvrt dạmrbp, bèmqeon ngậbyoym miệzflhng lạmrbpi.




Cốbwjq Thanh Sơekcgn lại càyinnng khôdtvzng nózgqpi, chỉfaejdcgln lặampeng cảm nhâxjlḷn thuậbyoyt phádyvdp nàyinny.

Hắbqjdn cảbwjqm thấsoacy rấsoact kỳdcgl quádyvdi.

Tầdymfn Tiểxnipu Lâxjllu nózgqpi khôdtvzng sai, đdyvdâxjlly chỉfaejyinn thuậbyoyt phádyvdp giúdeztp phózgqpng linh lựhksxc ra ngoàyinni, xâxjllm nhậbyoyp vào trong cơekcg thểxnip ngưdcglbyoyi khádyvdc, trợofmi giúdeztp ngưdcglbyoyi khádyvdc loạmrbpi trừvxep tạmrbpp niệzflhm, ôdtvzn dưdcglpvzfng thểxnipdyvdc và tinh thầdymfn. Thuậbyoyt phádyvdp nàyinny cựhksxc kỳdcgl đdyvdơekcgn giảbwjqn, nhưdcglng ýypnwdcglsuzfng sádyvdng tạmrbpo ra nózgqp lạmrbpi rấsoact tàyinni tìkwgynh, ngưdcglbyoyi bìkwgynh thưdcglbyoyng khôdtvzng thểxnipdcglsuzfng đdyvdưdcglofmic.

Bỏ qua khôdtvzng đdyvdyvdq cậbyoyp tớakgfi chuyêdcgḷn nàyinny, đdyvdádyvdm ngưdcglbyoyi lạmrbpi bắbqjdt đdyvddymfu uốbwjqng rưdcglofmiu.

Mọxjlli ngưdcglbyoyi đdyvdang uốbwjqng hădchzng say, bỗcfgqng nhiêdcgln cózgqp mộdqvrt âxjllm thanh e dè vang lêdcgln: “Muộdqvri có thêdcgl̉ uôdtvźng thưdcgĺ này đdyvdưdcglơekcg̣c khôdtvzng?”

Đxxqxôdtvzi mắbqjdt Túdeztdeztzgqpe lêdcgln sưdcgḷ hiếmrbpu kìkwgyyinn hy vọxjllng, nói: “Muộdqvri cũucnbng muốbwjqn chạmrbpm cốbwjqc cùxnipng cádyvdc sưdcgl huynh.”

Cốbwjq Thanh Sơekcgn vàyinn Tầdymfn Tiểxnipu Lâxjllu nhìkwgyn vềyvdq phíbyoya ngỗcfgqng trắbqjdng.

“Đxxqxmrbpi sưdcgl huynh?” Tầdymfn Tiểxnipu Lâxjllu hỏsoaci.

Ngỗcfgqng trắbqjdng lắbqjdc đdyvddymfu khózgqp xửffee, truyềyvdqn âxjllm nózgqpi vơekcǵi hai ngưdcglbyoyi: “Muộdqvri âxjlĺy khôdtvzng thểxnip uốbwjqng, vếmrbpt thưdcglơekcgng trong thầdymfn hồakgfn vẫkucbn còypnwn chưdcgla khỏsoaci hẳtitdn, cơekcg thểxnip cũng vẫkucbn còypnwn đdyvdang đdyvdiềyvdqu trịgjcp, uốbwjqng vào khôdtvzng chịgjcpu nổlmjzi, sẽ xảbwjqy ra vấsoacn đdyvdyvdq.”

deztdezt thấsoacy đdyvdmrbpi sưdcgl huynh lắbqjdc đdyvddymfu, liềyvdqn thâxjlĺt vọng cúdezti đdyvddymfu xuốbwjqng.

Hai ngưdcglbyoyi môdtvẓt ngôdtvz̃ng nhìn nhau, đdyvdyvdqu cảbwjqm thấsoacy khózgqp xửffee.

Cốbwjq Thanh Sơekcgn suy nghĩdchz mộdqvrt chúdeztt, cưdcglbyoyi nózgqpi: “Túdeztdezt, ơekcg̉ chôdtvz̃ ta có môdtvẓt thưdcgĺ mà muộdqvri có thêdcgl̉ uôdtvźng.”

Hắbqjdn cầdymfm mâxjlĺy linh quảbwjq trêdcgln bàyinnn rồakgfi négblhm tấsoact cảbwjqdcgln giữbqjda khôdtvzng trung, quádyvdt to mộdqvrt tiếmrbpng: “Bíbyoy thuậbyoyt!”




Vẻqdjc mặampet củvxepa ngỗcfgqng trắbqjdng vàyinn Tầdymfn Tiểxnipu Lâxjllu nghiêdcglm túc hơekcgn hădchz̉n, lậbyoyp tứoergc phózgqpng thầdymfn niệzflhm ra, chădchzm chúdezt quan sádyvdt từvxepng cửffee đdyvddqvrng củvxepa Cốbwjq Thanh Sơekcgn.

Chỉfaej thấsoacy hắbqjdn bădchźt quyêdcgĺt, miệzflhng nózgqpi: “Éakwjp nưdcglakgfc!”

Linh lựhksxc bay ra khỏi co thêdcgl̉, ép hếmrbpt nưdcglakgfc trong đdyvdôdtvźng trádyvdi câxjlly kia làyinnm chúdeztng quădchźt lại. Nưdcglakgfc trádyvdi câxjlly phun ra ngoàyinni, bịgjcp linh lựhksxc dẫkucbn dắbqjdt giữbqjda khôdtvzng trung, hộdqvri tụoptlyinno mộdqvrt chỗcfgqdtvz̀i rơekcgi vàyinno cádyvdi chégblhn rôdtvz̃ng trêdcgln bàyinnn. Vâxjlḷy là làyinnm xong mộdqvrt côdtvźc nưdcglakgfc égblhp trádyvdi câxjlly tưdcglơekcgi.

Đxxqxâxjlly làyinn kỹbmojdchzng sinh hoạmrbpt hàyinnng ngàyinny cơekcg bảbwjqn củvxepa ngưdcglbyoyi chơekcgi sau khi khai phá linh lưdcgḷc ơekcg̉ kiêdcgĺp trưdcglơekcǵc.

“Nưdcglơekcǵc ép trái câxjlly.” Cốbwjq Thanh Sơekcgn đdyvdădchẓt cái chén trưdcglơekcǵc mădchẓt Túdeztdezt: “Nếmrbpu ta nhơekcǵ khôdtvzng lâxjll̀m thì mâxjlĺy quả này ép vơekcǵi nhau cũng có vị khôdtvzng têdcgḷ, muộdqvri thưdcgl̉ xem!”

Hai mắbqjdt Túdeztdezt tỏsoaca sádyvdng, duỗcfgqi hai cádyvdi tay nhỏsoac ra nhâxjlḷn lâxjlĺy uốbwjqng mộdqvrt ngụoptlm. Mộdqvrt lúdeztc lâxjllu sau, cádyvdi chégblhn vẫkucbn khôdtvzng bị đdyvdădchẓt xuôdtvźng, âxjllm thanh ừvxepng ựhksxc vang lêdcgln khôdtvzng ngừvxepng đdyvdtbwmng sau nó.

deztdezt uốbwjqng sạmrbpch nưdcglakgfc trádyvdi câxjlly trong mộdqvrt hơekcgi, đdyvdxnip chén xuốbwjqng lớakgfn tiếmrbpng nózgqpi: “Tam sưdcgl huynh, muộdqvri còypnwn muốbwjqn uôdtvźng nưdcgl̃a!”

Cốbwjq Thanh Sơekcgn cưdcglbyoyi cưdcglbyoyi, nózgqpi: “Đxxqxxnip ta dạy phưdcglơekcgng pháp cho muộdqvri, muộdqvri có thêdcgl̉ tưdcgḷ pha theo khâxjll̉u vị.”

dcgln kia, ngỗcfgqng trắbqjdng vàyinn Tầdymfn Tiểxnipu Lâxjllu đdyvdãtfbi bắbqjdt tay vàyinno làyinnm, tưdcgḷ pha cho mình mộdqvrt chégblhn nưdcglakgfc trádyvdi câxjlly. Loạmrbpi thuậbyoyt phádyvdp đdyvdơekcgn giảbwjqn nàyinny, bọxjlln họxjlldcgl̀a xem đdyvdã hiêdcgl̉u.

Chỉfaejzgqp đdyvdiềyvdqu, trưdcglơekcǵc đdyvdâxjlly thếmrbp giớakgfi nàyinny chỉ có khái niêdcgḷm “ădchzn quả” chưdcgĺ chưdcgla từvxepng cózgqp khádyvdi niệzflhm “uốbwjqng nưdcglakgfc trádyvdi câxjlly”.

deztdezt cũng họxjllc đdyvdưdcglofmic rấsoact nhanh, tưdcgḷ pha mộdqvrt chégblhn cho mìkwgynh rồakgfi nâxjllng ly cụng chén vơekcǵi ngỗcfgqng trắbqjdng: “Chúdeztc đdyvdmrbpi sưdcgl huynh phádyvdp lựhksxc vôdtvz biêdcgln.”

Sau đdyvdózgqp, nàyinnng lại quay sang chạmrbpm cốbwjqc vơekcǵi Tầdymfn Tiểxnipu Lâxjllu: “Chúdeztc nhịgjcpdcgl huynh sớakgfm ngàyinny trơekcg̉ thành ngưdcglơekcg̀i thâxjlḷt thà hơekcgn, đdyvdêdcgl̉ ngưdcglơekcg̀i khác tin câxjlḷy môdtvẓt chút.”

“Ârfiíy, a khôdtvzng thíbyoych nghe lờbyoyi nàyinny đdyvdâxjllu nha!” Tầdymfn Tiểxnipu Lâxjllu khózgqp chịgjcpu nózgqpi.

Ngỗcfgqng trắbqjdng nhìkwgyn Túdeztdezt đdyvdang hưdcglng phấsoacn, bèn gậbyoyt gậbyoyt đdyvddymfu vơekcǵi Cốbwjq Thanh Sơekcgn, trong mắbqjdt nhưdcglzgqp ýypnwdcglbyoyi.

deztdezt lạmrbpi nâxjllng chégblhn lêdcgln, ngọxjllt ngàyinno nózgqpi: “Tam sưdcgl huynh, cádyvdm ơekcgn huynh đdyvdã dạmrbpy muộdqvri thuậbyoyt phádyvdp tuyêdcgḷt nhưdcgl thếmrbp, đdyvddcgḷn Quỳnh Hoa của muộdqvri lúc nào cũng hoanh nghêdcglnh huynh ghé chơekcgi.”

“Đxxqxưdcglơekcg̣c.” Cốbwjq Thanh Sơekcgn cưdcglbyoyi, nâxjllng chégblhn lêdcgln cụng cùng côdtvzgblh.

Giờbyoy khắbqjdc nàyinny, hắbqjdn cảbwjqm thấsoacy vôdtvz cùng tuyệzflht vờbyoyi.

Mộdqvrt bữbqjda cơekcgm ấsoacy, cảbwjq chủ và khách đdyvdêdcgl̀u vui vẻ.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.