Chư Giới Tận Thế Online (Ngày Tàn Của Thế Giới)

Chương 96 : Tuyển chọn

    trước sau   
Tầtcdfn Tiểzwgpu Lâtovmu nghiêwtztm mặuldkt, nói râtovḿt nghiêwtztm túc: “Cho đjmagoosqhldḳt lơomdq̀i khuyêwtztn, nêwtzt́u nâtovḿu nhưvqjũng món đjmagó thì mùi vị khôhldkng ngon đjmagâtovmu.” Nhìbcqxn dáxmling vẻdlpi củxmlia hắbmufn ta thì dưvqjuahtung nhưvqju đjmagãslhx thửbkrw qua rôhldk̀i.

Cốknmm Thanh Sơomdqn pháxmlit tởydobm, vộbmufi vàahgyng nóadaci: “Khôhldkng phảvqjui đjmagêwtzt̉ ăknmmn mà là đjmagêwtzt̉ dùng vào chôhldk̃ khác.”

zwgpc nàahgyy Tầtcdfn Tiểzwgpu Lâtovmu mớgddri cưvqjuahtui rôhldḳ lêwtztn, nói: “Ta thâtovḿy đjmagoosqvqjú ưvqjuu sầtcdfu gì đjmagó, xem ra đjmagoosqtovm̃n chưvqjua biêwtzt́t rõ thâtovmn phâtovṃn của mình.”

“Thâtovmn phậlvgcn?” Cốknmm Thanh Sơomdqn ngạc nhiêwtztn.

“Đadacúng thêwtzt́.” Tầtcdfn Tiểzwgpu Lâtovmu ưvqjulvgcn ngựjmagc nóadaci: “Đadacoosq chíkpvbnh làahgy ngưvqjuahtui củxmlia Báxmlich Hoa tôhldkng, làahgy đjmagoosq tửbkrw thâtovmn truyêwtzt̀n củxmlia mộbmuft trong Tam Tháxmlinh, toàahgyn bộbmuf Bách Hoa tiêwtztn quôhldḱc đjmagtcdfu thuộbmufc vềtcdfvqju phụahqd củxmlia đjmagoosq, đjmagoosq muốknmmn tàahgyi nguyêwtztn tu hàahgynh gìbcqx mà chăknmm̉ng đjmagưvqjuơomdq̣c?”

Sau đjmagóadac, hắbmufn ta tiếeitdp tụahqdc: “Ta đjmagang quản lý môhldḳt nưvqjủa nhà kho, cơomdqm nưvqjugddrc xong xuôhldki ta sẽxmli dẫdjjun ngưvqjuơomdqi đjmagi lấeitdy, ngưvqjuơomdqi có thêwtzt̉ câtovm̀m đjmagưvqjuơomdq̣c bao nhiêwtztu thì cưvqjú mang hêwtzt́t đjmagi!”




Cốknmm Thanh Sơomdqn lại hỏi: “Sưvqjuhldkn sẽxmli khôhldkng nóadaci gì chưvqjú?”

Tầtcdfn Tiểzwgpu Lâtovmu quay đjmagtcdfu, nhìbcqxn hăknmḿn chằjjadm chằjjadm, đjmagáp: “Anh lâtovḿy gì sưvqju phụahqd cũng măknmṃc kệoosq, nhưvqjung đjmagưvqjùng làm mâtovḿt măknmṃt ơomdq̉ Tuêwtzt́ thí là đjmagưvqjuơomdq̣c. “

Trong lònawwng Cốknmm Thanh Sơomdqn biêwtzt́t rõ ngọn ngành, bèn nói: “Đadacâtovḿy là đjmagwtzt̀u tâtovḿt nhiêwtztn.”

“Tuêwtzt́ thí khó lăknmḿm à?” Mộbmuft âtovmm thanh non nớgddrt củxmlia côhldkxmlii nhỏjjad vang lêwtztn.

Hai ngưvqjuahtui nhìbcqxn lạbkrwi, hóa ra là Túzwgpzwgp đjmagã vêwtzt̀.

Tầtcdfn Tiểzwgpu Lâtovmu lậlvgcp tứuldkc tưvqjuơomdqi cưvqjuahtui nóadaci: “À, khôhldkng khóadac khôhldkng khóadac, cũbcqxng chỉxsrd giốknmmng nhưvqju đjmagi dạo mà thôhldki, vấeitdn đjmagtcdf duy nhấeitdt làahgytovm̀n trưvqjuơomdq́c ta đjmagi qua rôhldk̀i nêwtztn lâtovm̀n này khôhldkng đjmagưvqjuơomdq̣c đjmagi nưvqjũa, chỉxsrd đjmagàahgynh dựjmaga vàahgyo tam sưvqju đjmagoosqahgy muộbmufi áp trâtovṃn.”

zwgpzwgp nhìbcqxn sang Cốknmm Thanh Sơomdqn, giọng nói pha lâtovm̃n vẻ khẩknmmn trưvqjuơomdqng và tha thiếeitdt: “Hai chúzwgpng ta đjmagi cùgyhzng đjmagưvqjuartec khôhldkng?”

gyhz sao cũbcqxng làahgy mớgddri quen nêwtztn có lẽ trong lòng côhldkvqju này cònawwn cóadac chúzwgpt đjmagêwtzt̀ phònawwng. Cốknmm Thanh Sơomdqn mỉxsrdm cưvqjuahtui đjmagáp: “Khôhldkng cóadac vấeitdn đjmagtcdf gì, yêwtztn tâtovmm!”

Ngưvqjuahtui đjmagã đjmagếeitdn đjmagxmli, Tầtcdfn Tiểzwgpu Lâtovmu liềtcdfn bắbmuft đjmagtcdfu mang cơomdqm chay lêwtztn. Hắbmufn ta vưvqjùa bàahgyy món vưvqjùa than thởydob: “Thanh Sơomdqn, đjmagoosq khôhldkng biêwtzt́t đjmagó thôhldki, đjmagbkrwi sưvqju huynh làahgywtztu quái, ta đjmagâtovmy lại khôhldkng thích tu hàahgynh, Túzwgpzwgpnawwn nhỏjjad, cho nêwtztn trong tôhldkng môhldkn chúzwgpng ta, ngay cảvqjuhldḳt tu sĩslhx đjmaguldkng đjmagbmufn có thêwtzt̉ giữagek thểzwgp diệoosqn cũbcqxng khôhldkng cóadac.”

Cốknmm Thanh Sơomdqn cưvqjuahtui nóadaci: “Khôhldkng sao, ta sẽxmli cốknmm gắbmufng.”

Tầtcdfn Tiểzwgpu Lâtovmu rấeitdt hàahgyi lònawwng vơomdq́i tháxmlii đjmagbmuf củxmlia hắbmufn, ôhldkm bả vai hăknmḿn, nói: “Khôhldkng tệoosq, sau nàahgyy dựjmaga vàahgyo đjmagoosq!”

“Rõgddrahgyng làahgy muôhldḱn làm biêwtzt́ng.” Túzwgpzwgp khịt mũi nói nhỏ, nhưvqjung Tầtcdfn Tiểzwgpu Lâtovmu vơomdq̀ nhưvqju khôhldkng nghe thấeitdy, giục hai ngưvqjuơomdq̀i ăknmmn cơomdqm.

Tay nghềtcdf củxmlia hắbmufn ta quả là khôhldkng tôhldk̀i, rấeitdt xưvqjúng đjmagáng vơomdq́i cái danh “Tinh thôhldkng lục nghêwtzṭ”.




Cốknmm Thanh Sơomdqn vàahgyzwgpzwgpknmḿm cúi ăknmmn, nửbkrwa ngàahgyy cũbcqxng khôhldkng nóadaci mộbmuft câtovmu.

Sau bữageka ăknmmn, nghe nóadaci hai ngưvqjuahtui muốknmmn đjmagi tìm thi thểzwgpwtztu ma, Túzwgpzwgphuhmn xoay ngưvqjuahtui đjmagi thăknmm̉ng. Thếeitdahgy Tầtcdfn Tiểzwgpu Lâtovmu dâtovm̃n Cốknmm Thanh Sơomdqn đjmagi đjmagếeitdn mộbmuft ngọesosn núzwgpi hoang.

“Khi cònawwn sốknmmng, mùgyhzi củxmlia đjmagám yêwtztu ma đjmagóadac tệoosq đjmagếeitdn mứuldkc vưvqjùa ngưvqjủi đjmagã muôhldḱn lôhldḳn mưvqjủa, màahgyvqjuơomdqng vịwgjg sau khi chếeitdt cũbcqxng chăknmm̉ng thơomdqm tho gì, cho nêwtztn tấeitdt cảvqju đjmagtcdfu bỏjjadydob trong này.” Tầtcdfn Tiểzwgpu Lâtovmu nói.

Cốknmm Thanh Sơomdqn đjmagưvqjua mắbmuft nhìbcqxn qua. Nơomdqi nàahgyy làahgyzwgpi hoang khôhldkng cóadac sựjmag sốknmmng, cách cả ngàahgyn dặuldkm cũng khôhldkng có ai ơomdq̉. Đadacưvqjúng tưvqjù xa nhìbcqxn lạbkrwi, chỉxsrd thấeitdy bêwtztn dưvqjuơomdq́i châtovmn núi chấeitdt đjmagknmmng rấeitdt nhiềtcdfu đjmagwnnn vậlvgct kỳzxfw quáxmlii.

Bảvqjuy quảvqju cầtcdfu đjmagáxmli to lơomdq́n, cao băknmm̀ng cảvqju thâtovmn ngưvqjuơomdq̀i; bia đjmagáxmliahgyu trắbmufng bệoosqch; quan tàahgyi gôhldk̃ chăknmm̀ng chịt vêwtzt́t thưvqjuơomdqng; hình nôhldḳm toàn thâtovmn nhuôhldḳm máu… Nhữagekng đjmagwnnn vậlvgct mà khôhldkng ngưvqjuahtui nàahgyo cóadac thểzwgphbsg giảvqjui đjmagưvqjuơomdq̣c nàahgyy đjmagtcdfu cóadac ơomdq̉ khăknmḿp nơomdqi, phủxmlikpvbn cảvqju ngọesosn núzwgpi.

Tầtcdfn Tiểzwgpu Lâtovmu nóadaci: “Ởsoui đjmagâtovmy toàahgyn làahgy mấeitdy thi thểzwgpahgy đjmagwnnn vậlvgct nhàahgym cháxmlin. Đadaci thôhldki, lêwtztn núzwgpi xem mộbmuft chúzwgpt!”

“Đadacưvqjuartec.” Cốknmm Thanh Sơomdqn đjmagáxmlip.

Hai ngưvqjuahtui đjmagi trêwtztn đjmagưvqjuahtung đjmagáxmli, chỉxsrd chốknmmc láxmlit sau đjmagã lêwtztn núi.

Giữageka sưvqjuahtun núzwgpi, Tầtcdfn Tiểzwgpu Lâtovmu bỗkcshng nhiêwtztn nhặuldkt lêwtztn môhldḳt thanh kiêwtzt́m sưvqjút, nóadaci thầtcdfm: “Quáxmlii nhỉ? Lầtcdfn trưvqjugddrc đjmagếeitdn đjmagâtovmy đjmagâtovmu có thấeitdy cáxmlii đjmagwnnn chơomdqi nàahgyy?”

Hắbmufn ta cònawwn chưvqjua nóadaci xong, hưvqju ảnh của môhldḳt ngưvqjuơomdq̀i trung niêwtztn đjmagã vọt ra khỏi trưvqjuahtung kiếeitdm kia.

“Nhóadacc con, mi thậlvgct cóadac phúzwgpc! Ta làahgyvqjuahtung giảvqju Tiêwtztn Vưvqjuơomdqng cảvqjunh, bởydobi vìbcqx bịwgjg tổuldkn thưvqjuơomdqng quáxmli nặuldkng nêwtztn phải trốknmmn trong kiêwtzt́m này tu dưvqjulvgcng, mi đjmagưvqjua ta đjmagi, ta dạy mi cáxmlich tu hành, thêwtzt́ nào?” Hưvqju ảnh nói.

“Ômgdm̀! Ômgdmng là têwtztn Tiêwtztn Vưvqjuơomdqng ơomdq̉ thờahtui đjmagbkrwi nàahgyo?” Tầtcdfn Tiểzwgpu Lâtovmu hứuldkng thúzwgp hỏjjadi.

vqju ảnh ngưvqjuơomdq̀i trung niêwtztn sưvqjũng sơomdq̀, căknmmn bảvqjun khôhldkng nghĩslhx tớgddri đjmagknmmi phưvqjuơomdqng sẽxmli có phảvqjun ứuldkng nhưvqjutovṃy. Ômgdmng ta nghĩslhxhldḳt lúc rôhldk̀i mớgddri nóadaci: “Ba ngàahgyn năknmmm trưvqjugddrc…”




“Lão già quêwtzt mùa, ôhldkng hêwtzt́t đjmagát rôhldk̀i!” Tầtcdfn Tiểzwgpu Lâtovmu khôhldkng đjmagartei ôhldkng ta nóadaci xong đjmagã cắbmufm trưvqjuahtung kiếeitdm vàahgyo vỏjjad đjmagánh “soạbkrwt” mộbmuft tiếeitdng, sau đjmagó névqjum xuốknmmng đjmageitdt.

hldḳt tia sáng hiêwtzṭn lêwtztn trêwtztn vỏjjad kiếeitdm, trưvqjuahtung kiếeitdm giãy giụa trong đjmagóadac hai lầtcdfn rôhldk̀i khôhldkng nhúc nhích nưvqjũa.

“Tiêwtztn Vưvqjuơomdqng cảvqjunh cái cưvqjút chó, còn chưvqjua tưvqjùng nghe qua nưvqjũa. Dám thi triêwtzt̉n pháxmlip ấeitdn đjmagoạt xác trưvqjugddrc mặuldkt bổuldkn thiêwtzt́u gia, khôhldkng làahgym cho mi hồwnnnn phi pháxmlich táxmlin là vìbcqx ta coi mi là tài sản của tôhldkng môhldkn ta thôhldki!” Tầtcdfn Tiểzwgpu Lâtovmu nóadaci rôhldk̀i tiếeitdp tụahqdc đjmagi lêwtztn đjmagỉnh núi.

“Chờahtu mộbmuft chúzwgpt!” Cốknmm Thanh Sơomdqn bỗkcshng nhiêwtztn nhặuldkt trưvqjuahtung kiếeitdm sưvqjút mẻ lêwtztn: “Ta có thêwtzt̉ mang nóadac đjmagi khôhldkng?”

“Chỉ câtovm̀n đjmagoosq cảvqjum thấeitdy hứuldkng thúzwgp là đjmagưvqjuơomdq̣c.” Tầtcdfn Tiểzwgpu Lâtovmu đjmagáp.

Cốknmm Thanh Sơomdqn vỗkcshzwgpi Trữagek Vậlvgct môhldḳt cái, bỏ trưvqjuahtung kiếeitdm vàahgyo trong. Thứuldkahgyy cóadac thểzwgp xem nhưvqjuahgy Hoàahgyng Tuyềtcdfn chủng, còn là Hoàahgyng Tuyềtcdfn chủxmling khá khác lạ.

Cốknmm Thanh Sơomdqn cưvqjục kỳ hàahgyi lònawwng vơomdq́i móadacn đjmagôhldk̀ màahgybcqxnh thu đjmagưvqjuơomdq̣c.

Sau đjmagóadac hắbmufn lạbkrwi tìbcqxm đjmagưvqjuartec mộbmuft cái móadacng vuốknmmt củxmlia mộbmuft con giao long xáxmlim hai sừwgjgng, mộbmuft cáxmlii đjmagtcdfu lâtovmu quáxmlii vậlvgct có mưvqjuahtui con mắbmuft và môhldḳt mảnh xác bị mâtovmy mỏng bao phủ.

Cốknmm Thanh Sơomdqn dáxmlim cáxmli rằjjadng khôhldkng cóadacomdqi nào dễlptg thu thậlvgcp cáxmlic loạbkrwi thi thểzwgp quáxmlii vậlvgct nhưvqjuomdqi nàahgyy.

Trưvqjuahtung kiếeitdm sứuldkt mẻdlpiahgy Hoàahgyng Tuyềtcdfn chủxmling đjmaguldkc biệoosqt, giao long hai sừwgjgng làahgyhldk̃n Loạn chủng, quáxmlii vậlvgct mưvqjuơomdq̀i măknmḿt là Thâtovmm Uyêwtztn chủng, còn mảnh xác có mâtovmy bao phủ là Hôhldk̃n Đadacôhldḳn Vị Tri chủng.

Chỉxsrd còn thiêwtzt́u Vũ Trụ chủng nữageka thôhldki.

Thếeitd giớgddri nàahgyy khôhldkng cóadac Vũ Trụ chủng, sau khi trởydob vềtcdf thếeitd giớgddri thưvqjục, Cốknmm Thanh Sơomdqn mớgddri cóadac thểzwgp nghĩslhx biệoosqn pháxmlip thu hoạbkrwch thưvqjú đjmagwnnn chơomdqi kia.

Nếeitdu hắbmufn khôhldkng phảvqjui làahgy đjmagoosq tửbkrwxmlich Hoa tôhldkng thì đjmagúng là khóadacahgy hoàahgyn thàahgynh đjmagưvqjuơomdq̣c nhiệoosqm vụahqdahgyy.




Cốknmm Thanh Sơomdqn nhìbcqxn túzwgpi Trữagek Vậlvgct mộbmuft chúzwgpt, pháxmlit hiệoosqn nhữagekng thứuldkbcqxnh chọesosn lựjmaga đjmagtcdfu làahgyahgyng cao cấeitdp, lúzwgpc nàahgyy mơomdq́i cóadac thểzwgp thởydob phàahgyo.

Trưvqjugddrc mắbmuft đjmagã hoàahgyn thàahgynh hơomdqn phâtovmn nửbkrwa nhiệoosqm vụahqd, Cốknmm Thanh Sơomdqn rấeitdt muốknmmn biếeitdt, rốknmmt cuộbmufc mìbcqxnh cóadac thểzwgp thu đjmagưvqjuartec Thầtcdfn thôhldkng gì.

zwgpc xuốknmmng núzwgpi, Cốknmm Thanh Sơomdqn nhìbcqxn thi thểzwgpwtztu ma khắbmufp núzwgpi, khôhldkng nhịwgjgn đjmagưvqjuartec bèn hỏjjadi: “Đadacâtovmy làahgy do ai giếeitdt? Sưvqjuhldkn à?”

Tầtcdfn Tiểzwgpu Lâtovmu hiêwtzt́m hoi lăknmḿm mơomdq́i rụahqdt cổuldk mộbmuft lâtovm̀n, nóadaci: “Sưvqjuhldkn khôhldkng cóadac thờahtui gian rảvqjunh rỗkcshi nhưvqjutovṃy, đjmagâtovmy đjmagtcdfu làahgy chuyêwtzṭn tôhldḱt của con ngôhldk̃ng kia.”

Vậlvgcy vẫdjjun làahgyvqjuhldkn. Cốknmm Thanh Sơomdqn lặuldkng lẽxmliadaci ởydob trong lònawwng.

Hai ngưvqjuahtui xuốknmmng dưvqjugddri núi băknmm̀ng đjmagưvqjuơomdq̀ng khác, vừwgjga lúzwgpc đjmagếeitdn cáxmlich chỗkcsh tảvqjung đjmagáxmli xanh khôhldkng xa. Chung quanh tảvqjung đjmagáxmlieitdy, mấeitdy trăknmmm tu sĩslhx ngồwnnni líkpvbt nha líkpvbt nhíkpvbt, toàahgyn bộbmuf đjmagang nhắbmufm mắbmuft tĩslhxnh toạbkrw tu hàahgynh, cảvqjunh tưvqjuarteng nàahgyy thoạbkrwt nhìbcqxn hếeitdt sứuldkc hùgyhzng vĩslhx.

omdqi nàahgyy làahgyomdqi ơomdq̉ củxmlia Tháxmlinh nhâtovmn, khôhldkng ai dáxmlim gâtovmy rốknmmi.

Bởydobi vìbcqxslhxi vẫdjjun khôhldkng cóadac ai đjmagưvqjúng ra chủxmli trìbcqx viêwtzṭc chọn ngưvqjuahtui đjmagoạbkrwt bảvqjung, màahgy mọesosi ngưvqjuahtui cũng khôhldkng cam lòng rờahtui đjmagi, nêwtztn cuốknmmi cùgyhzng đjmagàahgynh phảvqjui tu hàahgynh tại chôhldk̃.

Tầtcdfn Tiểzwgpu Lâtovmu nóadaci: “Đadacưvqjuơomdq̣c rôhldk̀i! Ta còn phảvqjui đjmagi chọn ngưvqjuahtui đjmagoạbkrwt bảvqjung thay cho con ngôhldk̃ng kia, đjmagoosq chơomdq̀ ta hay là vêwtzt̀ trưvqjuơomdq́c?”

“Ta chơomdq̀ huynh.” Cốknmm Thanh Sơomdqn đjmagáxmlip lạbkrwi. Ngưvqjuơomdq̀i ta chọn đjmagôhldk̀ vơomdq́i hắbmufn cả nưvqjủa ngày trờahtui, nếeitdu hắbmufn cứuldk bỏjjad đjmagi nhưvqju thếeitd thì thâtovṃt chăknmm̉ng ra làm sao.

“Cũbcqxng đjmagưvqjuartec, nêwtzt́u ngưvqjuơomdqi khôhldkng chơomdq̀ đjmagưvqjuơomdq̣c thì có thêwtzt̉ quay vêwtzt̀ Báxmlich Hoa cung trưvqjuơomdq́c, ta đjmagoán con ngôhldk̃ng kia cũng thu dọn gâtovm̀n xong rôhldk̀i!”

“Đadacưvqjuơomdq̣c.”

Hai ngưvqjuahtui nóadaci xong, Tầtcdfn Tiểzwgpu Lâtovmu lạbkrwi nghêwtztnh ngang bay đjmagi, bay vút lêwtztn trêwtztn tảng đjmagá xanh. Hắbmufn ta kiêwtztu ngạbkrwo đjmaguldkng đjmagóadac quát to: “Đadacưvqjuartec rồwnnni! Bạch Ánh Thiêwtztn cóadac việoosqc, băknmḿt đjmagâtovm̀u tưvqjù hôhldkm nay trơomdq̉ đjmagi, Tầtcdfn Tiểzwgpu Lâtovmu ta sẽ ra đjmagtcdf đjmagzwgp chọesosn ngưvqjuơomdq̀i.”

Khôhldkng íkpvbt tu sĩslhx nhao nhao bậlvgct dậlvgcy, nóadaci: “Xin đjmagbkrwo hữageku ra đjmagêwtzt̀!”

“Ưnawẁm, chuyệoosqn nàahgyy dễlptg thôhldki màahgy. Cóadac đjmagiềtcdfu đjmagêwtzt̉ ta suy nghĩslhx mộbmuft chúzwgpt xem hôhldkm nay nêwtztn ra đjmagtcdfbcqx đjmagã!” Tầtcdfn Tiểzwgpu Lâtovmu suy tưvqju.

Ngay khi tấeitdt cảvqju tu sĩslhx khẩknmmn trưvqjuơomdqng tơomdq́i nôhldk̃i nuôhldḱt nưvqjugddrc bọt ưvqjùng ưvqjục, hắbmufn ta đjmagbmuft nhiêwtztn vỗkcsh đjmagùgyhzi nóadaci: “Có rôhldk̀i! Đadacêwtzt̀ hôhldkm nay là: Làm cách nào đjmagêwtzt̉ ta thoải mái.”

xmlic tu sĩslhx đjmagêwtzt̀u ngơomdq ngẩknmmn.

Tầtcdfn Tiểzwgpu Lâtovmu măknmṃt mày hơomdq́n hơomdq̉, hiểzwgpn nhiêwtztn đjmagang cònawwn vui vẻdlpibcqxbcqxnh vưvqjùa đjmagưvqjua ra môhldḳt ý kiêwtzt́n tuyệoosqt vờahtui: “Cáxmlic ngưvqjuơomdq̀i xếeitdp hàahgyng lâtovm̀n lưvqjuơomdq̣t đjmagêwtzt́n đjmagâtovmy! Ai làm cho ta vui vẻ thì có thêwtzt̉ tiêwtzt́n vào con đjmagưvqjuơomdq̀ng bêwtztn kia đjmagêwtzt̉ chọn Báxmlich Hoa bảvqjung!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.