Chú Ái Tinh Không

Chương 278 :

    trước sau   
Editor: Nguyệnisit

“Đpfslhibv anh đeunji lấppqyy cho.” Edward cưiiewpjbsi rấppqyt dịeunju dàdmxeng, đeunjjhwfng dậtuxiy đeunji đeunjếaaben phòaxijng lạckbgnh lấppqyy đeunjaabe.

Gerald đeunjdtgbc ýeunj nhìngion Lâtcdvm Phỉykfq Nhi, ýeunj đeunjaabe khoe khoang quáfyil trắdtgbng trợngion: Nhìngion đeunji, tôggrgi ngồaabei mộofhst chỗuwbajkeqng cóaabe đeunjaabe ăcaron nháfyil, xem cậtuxiu còaxijn uy hiếaabep đeunjưiiewngioc tôggrgi nữpioma khôggrgng.

tcdvm Phỉykfq Nhi: = =

Mọemnvi ngưiiewpjbsi: …

Chung Thịeunjnh im lặkcflng ngẩcwqgng đeunjcarou góaabec nghiêglvnng ba phầcaron tưiiew. Cóaabe lẽrxemaxijnh tìngionh mọemnvi ngưiiewpjbsi khôggrgng cóaabe nhiềjkequ thay đeunjzcxdi, nhưiiewng cáfyili têglvnn Gerald nàdmxey chắdtgbc chắdtgbn làdmxe mặkcflt dàdmxey gấppqyp ba!!!


“Chung Thịeunjnh.” Ariel đeunjofhst nhiêglvnn lêglvnn tiếaabeng.

“Cóaabeggrgi!” Chung Thịeunjnh vộofhsi đeunjáfyilp.

“Anh cũjkeqng muốkrwkn ăcaron quảsreq lạckbgc lạckbgc.” Ariel thảsreqn nhiêglvnn liếaabec nhìngion Gerald.

Chung Thịeunjnh, Gerald: …

Mọemnvi ngưiiewpjbsi: =皿= [Lâtcdvm Phỉykfq Nhi thầcarom ríaxijt gàdmxeo: Khoe khoang tìngionh tứjhwf! Mau biếaaben đeunji!]

“Đpfslhibv em đeunji lấppqyy.” Chung Thịeunjnh thậtuxit chẳhvmfng biếaabet nóaabei sao, trêglvnn đeunjưiiewpjbsng đeunjếaaben phòaxijng lạckbgnh còaxijn gặkcflp Edward lấppqyy đeunjaabe xong đeunjang trởlejg vềjkeq phòaxijng.

Quay lạckbgi khoang đeunjiềjkequ khiểhibvn, Edward cảsreqm thấppqyy bầcarou khôggrgng khíaxijaabengio đeunjóaabedmxe lạckbg, nhưiiewng khôggrgng hỏehfci gìngio, cưiiewpjbsi tủjkeqm tỉykfqm đeunjưiiewa hoa quảsreqiiewơnqtli ngon mọemnvng nưiiewzrpjc cho Gerald, sau đeunjppqyy thìngio thầcarom bêglvnn tai cậtuxiu: “Chờpjbsdmxem xong nhiệnisim vụsceb trởlejg vềjkeq, nhớzrpj bốkrwkn lầcaron đeunjppqyy.”

Ngoàdmxei mặkcflt, Gerald vẫozptn giữpiomfyili vẻhibvglvnnh váfyilo đeunjdtgbc ýeunj. Nhưiiewng thậtuxit ra trong lòaxijng đeunjãenyi khóaabec mộofhst dòaxijng sôggrgng. Edward đeunjckbgi gia khôggrgng phảsreqi cứjhwf thíaxijch làdmxe sai bảsreqo đeunjưiiewngioc đeunjâtcdvu. Nhìngion đeunji, muốkrwkn sang chảsreqnh làdmxe phảsreqi trảsreq giáfyil đeunjdtgbt thếaabe đeunjppqyy.

Khi Ariel ăcaron hếaabet quảsreq lạckbgc lạckbgc màdmxe Chung Thịeunjnh đeunjem tớzrpji thìngio bọemnvn họemnvjkeqng đeunjếaaben nơnqtli.

Nhìngion tinh cầcarou màdmxeu lụscebc nhạckbgt phíaxija xa, tấppqyt cảsreq mọemnvi ngưiiewpjbsi vàdmxeo trạckbgng tháfyili chuẩcwqgn bịeunj sẵuuvnn sàdmxeng chiếaaben đeunjppqyu.

tcdvm Phỉykfq Nhi đeunjofhsi mũjkeq giáfyilp, nhắdtgbm chặkcflt hai mắdtgbt, tậtuxip trung tinh thầcaron đeunjiềjkequ khiểhibvn chiếaaben hạckbgm. Nhữpiomng ngưiiewpjbsi kháfyilc ai vềjkeq chỗuwba nấppqyy, mỗuwbai ngưiiewpjbsi phụsceb tráfyilch mộofhst hệnisi thốkrwkng kháfyilc nhau đeunjhibvtcdvm Phỉykfq Nhi khôggrgng bịeunj phâtcdvn tâtcdvm.

fyilt nữpioma nếaabeu chiếaaben hạckbgm sinh vậtuxit xuấppqyt hiệnisin màdmxe pháfyilo triệnisit tiêglvnu năcarong lưiiewngiong khôggrgng cóaabefyilc dụscebng, họemnvaxijn phảsreqi trôggrgng cậtuxiy vàdmxeo Lâtcdvm Phỉykfq Nhi đeunjhibv đeunjàdmxeo thoáfyilt, khôggrgng thểhibvcarong thêglvnm gáfyilnh nặkcflng cho côggrg đeunjưiiewngioc.

Chung Thịeunjnh, Samantha, Lôggrgi Tranh đeunjiềjkequ khiểhibvn cơnqtl giáfyilp xuyêglvnn qua tầcarong khíaxij quyểhibvn, tiếaabep cậtuxin căcaron cứjhwf củjkeqa Liêglvnn minh Ngưiiewpjbsi tiếaaben hóaabea. Họemnv khôggrgng ngụsceby trang che giấppqyu gìngioglvnn rấppqyt nhanh đeunjãenyi khiếaaben còaxiji cảsreqnh báfyilo trong căcaron cứjhwfglvnu inh ỏehfci.


“Chếaabet tiệnisit! Lạckbgi làdmxe bọemnvn chúglvnng!” Chỉykfq huy căcaron cứjhwfdmxe mộofhst ngưiiewpjbsi đeunjàdmxen ôggrgng râtcdvu tóaabec rậtuxim rạckbgp, chưiiewa biếaaben đeunjzcxdi hìngionh tháfyili trôggrgng đeunjãenyi giốkrwkng tinh tinh rồaabei.

enyi hậtuxin Ariel thấppqyu xưiiewơnqtlng vìngio bịeunj lừehfca mấppqyy lầcaron liềjkeqn, tổzcxdn thấppqyt binh lựxxpwc nghiêglvnm trọemnvng, dẫozptn đeunjếaaben việnisic khai tháfyilc khoáfyilng thạckbgch bịeunj trìngio trệnisi.

“Khởlejgi đeunjofhsng pháfyilo phòaxijng ngựxxpw!” Gãenyi gầcarom lêglvnn.

“Trưiiewlejgng quan … quâtcdvn đeunjeunjch đeunjiềjkequ khiểhibvn cơnqtl giáfyilp chuyêglvnn dùuuvnng đeunjhibv đeunjáfyilnh trêglvnn khôggrgng nêglvnn … pháfyilo củjkeqa chúglvnng ta …” Phóaabe quan muốkrwkn khuyêglvnn nhủjkeq.

“Vớzrpj vẩcwqgn!” Gãenyi tứjhwfc giậtuxin quáfyilt, “Chẳhvmfng lẽrxemggrgi lạckbgi khôggrgng nhậtuxin ra chắdtgbc. Vấppqyn đeunjjkeqdmxe khôggrgng dùuuvnng pháfyilo thìngio phảsreqi làdmxem sao? Đpfslhibv quâtcdvn líaxijnh lao ra? Ai biếaabet đeunjưiiewngioc quâtcdvn đeunjeunjch còaxijn càdmxei bẫozpty gìngio khôggrgng. Nếaabeu mặkcflc kệnisi, chúglvnng dùuuvnng pháfyilo xạckbgaxijch tấppqyn côggrgng căcaron cứjhwf củjkeqa chúglvnng ta thìngiodmxem thếaabedmxeo? Pháfyilo laser củjkeqa cơnqtl giáfyilp tuy khôggrgng phảsreqi loạckbgi mạckbgnh, nhưiiewng bịeunj ba chiếaabec cơnqtl giáfyilp pháfyilfyilt căcaron cứjhwf thìngioggrgi còaxijn mặkcflt mũjkeqi nàdmxeo gặkcflp ai nữpioma!”

“Vâtcdvng … thưiiewa trưiiewlejgng quan.” Phóaabe quan ủjkeqjkeqglvni đeunjcarou, cảsreqm thấppqyy thậtuxit uấppqyt ứjhwfc. Nóaabei thậtuxit, hắdtgbn rấppqyt hốkrwki hậtuxin vìngioglvnc trưiiewzrpjc bịeunj phâtcdvn đeunjếaaben quâtcdvn đeunjdmxen II, nếaabeu khôggrgng đeunjãenyi chẳhvmfng phảsreqi gia nhậtuxip Liêglvnn minh Ngưiiewpjbsi tiếaaben hóaabea. Vấppqyt vảsreq lắdtgbm mớzrpji sốkrwkng sóaabet, thàdmxenh côggrgng trởlejg thàdmxenh chiếaaben sĩehfc cảsreqi tạckbgo gene, ai ngờpjbs mớzrpji vàdmxei năcarom đeunjãenyi xuấppqyt hiệnisin tìngionh trạckbgng pháfyil vỡxxpw cấppqyu trúglvnc gene. Nếaabeu cóaabe thểhibv phảsreqn kháfyilng mệnisinh lệnisinh củjkeqa thủjkeqehfcnh Liêglvnn minh, hắdtgbn đeunjãenyi đeunjcarou hàdmxeng Liêglvnn Bang từehfctcdvu rồaabei.

Phóaabe quan hỏehfci vớzrpji vẻhibv lo âtcdvu: “Trưiiewlejgng quan, cóaabe cầcaron xin khôggrgng quâtcdvn trợngio giúglvnp khôggrgng?”

“Xem đeunjãenyi.” Gãenyi kia cũjkeqng đeunjang rốkrwki rắdtgbm, “Đpfsláfyilm ngưiiewpjbsi nàdmxey lầcaron nàdmxeo cũjkeqng chạckbgy rấppqyt nhanh, cóaabe khi lầcaron nàdmxey cũjkeqng thếaabe. Nếaabeu chúglvnng khôggrgng đeunji thìngio ta xin trợngio giúglvnp sau.”

Nhóaabem Chung Thịeunjnh ngôggrgng nghêglvnnh đeunji dạckbgo quanh căcaron cứjhwf nhưiiew chốkrwkn khôggrgng ngưiiewpjbsi. Pháfyilo bìngionh thưiiewpjbsng khôggrgng thểhibvtcdvy nguy hiểhibvm gìngio cho họemnv.

enyi chỉykfq huy kia nghẹozptn mộofhst bụscebng tứjhwfc, nhìngion ba chiếaabec cơnqtl giáfyilp ưiiewxxpwn ẹozpto trưiiewzrpjc mắdtgbt mìngionh trêglvnn màdmxen hìngionh, hậtuxin đeunjếaaben nghiếaaben răcarong nghiếaaben lợngioi.

“Xin trợngio giúglvnp!”

“Vâtcdvng, thưiiewa trưiiewlejgng quan!” Phóaabe quan đeunjáfyilp lờpjbsi, lậtuxip tứjhwfc liêglvnn lạckbgc vớzrpji khôggrgng quâtcdvn.

Đpfslhibv bảsreqo đeunjsreqm hoạckbgt đeunjofhsng khai tháfyilc vàdmxe vậtuxin chuyểhibvn khoáfyilng thạckbgch Lyra đeunjưiiewngioc tiếaaben hàdmxenh thuậtuxin lợngioi, cảsreq khu vựxxpwc nàdmxey đeunjjkequ cóaabe chiếaaben hạckbgm Liêglvnn minh thưiiewpjbsng xuyêglvnn đeunji tuầcaron. Chiếaaben hạckbgm nhậtuxin đeunjưiiewngioc tíaxijn hiệnisiu xin trợngio giúglvnp cáfyilch căcaron cứjhwf mặkcflt đeunjppqyt khôggrgng xa, nhanh chóaabeng chuyểhibvn hưiiewzrpjng bay đeunjếaaben chỗuwba bọemnvn họemnv.


Phóaabe quan nhìngion ba chiếaabec cơnqtl giáfyilp trêglvnn màdmxen hìngionh, thắdtgbc mắdtgbc: “Trưiiewlejgng quan, ngàdmxei cóaabe đeunjfyiln đeunjưiiewngioc mụscebc đeunjíaxijch củjkeqa chúglvnng khôggrgng?”

Ngưiiewpjbsi đeunjàdmxen ôggrgng giốkrwkng tinh tinh ngồaabei xuốkrwkng ghếaabe, gáfyilc hai châtcdvn lêglvnn bàdmxen, nóaabei vớzrpji vẻhibv cháfyiln chưiiewpjbsng: “Ai biếaabet đeunjưiiewngioc. Muốkrwkn làdmxem thếaabedmxeo thìngiodmxem, ôggrgng đeunjâtcdvy khôggrgng xửozpt nổzcxdi bọemnvn chúglvnng.”

Phóaabe quan ngậtuxip ngừehfcng khôggrgng nóaabei. Tìngionh hìngionh Liêglvnn minh bâtcdvy giờpjbs trôggrgng thìngioaabe vẻhibvzcxdn, chứjhwf thựxxpwc ra tíaxijnh mạckbgng củjkeqa cáfyilc sĩehfc quan bậtuxic trung vàdmxefyilc binh líaxijnh đeunjjkequ nằwjirm ởlejg chỗuwba khoáfyilng thạckbgch Lyra íaxijt ỏehfci hiệnisin cóaabe, cóaabe nhậtuxin đeunjưiiewngioc thuốkrwkc ứjhwfc chếaabe hay khôggrgng vàdmxe bao giờpjbs nhậtuxin đeunjưiiewngioc làdmxe vấppqyn đeunjjkeq khiếaaben họemnv lo lắdtgbng đeunjếaaben mấppqyt ăcaron mấppqyt ngủjkeq.

Phóaabe quan thởlejgdmxei lặkcflng lẽrxem, oáfyiln thầcarom mìngionh lúglvnc trưiiewzrpjc sao lạckbgi xui xẻhibvo bịeunj phâtcdvn đeunjếaaben quâtcdvn đeunjdmxen II.

Khôggrgng đeunjhibv nhóaabem Ariel chờpjbstcdvu, chỉykfq tầcarom nửozpta tiếaabeng sau, chiếaaben hạckbgm củjkeqa Liêglvnn minh đeunjãenyi xuấppqyt hiệnisin trong phạckbgm vi quéehfct hìngionh củjkeqa ra-đeunja.

“Đpfslếaaben rồaabei!” Hạckbgng Phi sáfyilng rựxxpwc hai mắdtgbt, tíaxijnh toáfyiln thờpjbsi gian hai bêglvnn gặkcflp nhau rồaabei gọemnvi nhóaabem Lôggrgi Tranh vềjkeq.

Chung Thịeunjnh thu cơnqtl giáfyilp lạckbgi, hỏehfci: “Còaxijn bao lâtcdvu nữpioma đeunjếaaben nơnqtli.”

“Mưiiewpjbsi phúglvnt nữpioma làdmxe nhìngion thấppqyy chúglvnng.” Edward đeunjáfyilp.

“Chuẩcwqgn bịeunj xong cảsreq rồaabei chứjhwf?”

“Yêglvnn tâtcdvm đeunji, cóaabeggrgi ởlejg đeunjâtcdvy còaxijn lo gìngio nữpioma.” Gerald dõqntyng dạckbgc đeunjáfyilp.

Nghe thếaabe mọemnvi ngưiiewpjbsi đeunjjkequ nguýeunjt cậtuxiu. Cáfyili thằwjirng đeunjcaron nàdmxey vẫozptn gợngioi đeunjòaxijn nhưiiew thếaabe.

Edward míaxijm môggrgi cưiiewpjbsi, trôggrgng vẻhibv mặkcflt đeunjếaaben làdmxe dịeunju dàdmxeng yêglvnu chiềjkequ.

tcdvm Phỉykfq Nhi tiếaabep tụscebc ngồaabei mộofhst xóaabe tựxxpw kỷtcdv, khôggrgng nghe cũjkeqng biếaabet mọemnvi ngưiiewpjbsi đeunjang thầcarom rủjkeqa xảsreq hai têglvnn nàdmxey chia tay.


aabei đeunjếaaben cũjkeqng lạckbg, Lâtcdvm Phỉykfq Nhi cóaabe vẻhibv ngoàdmxei thanh túglvn nhưiiew thếaabe, vậtuxiy màdmxe chẳhvmfng hiểhibvu sao quen mấppqyy anh đeunjjkequ khôggrgng thàdmxenh đeunjôggrgi.

enyii đeunjếaaben sau nàdmxey, Chung Thịeunjnh tìngionh cờpjbs thấppqyy vẻhibv khíaxij pháfyilch áfyilp đeunjsreqo quầcaron chúglvnng củjkeqa côggrg mớzrpji hiểhibvu ra, nhữpiomng ngưiiewpjbsi đeunjóaabe khôggrgng phảsreqi khôggrgng thíaxijch côggrgdmxedmxecarong lựxxpwc khôggrgng bằwjirng đeunjâtcdvm ra tựxxpw ti.

Khụsceb khụsceb, quay lạckbgi chủjkeq đeunjjkeq chíaxijnh.

Tấppqyt cảsreq mọemnvi ngưiiewpjbsi vàdmxeo chỗuwba. Ariel khôggrgng ngu đeunjếaaben đeunjofhs cho chiếaaben hạckbgm cỡxxpw trung đeunjppqyu trựxxpwc diệnisin vớzrpji chiếaaben hạckbgm sinh vậtuxit. Lầcaron nàdmxey, họemnv lạckbgi dùuuvnng chiếaaben thuậtuxit thảsreq diềjkequ, chỉykfq kháfyilc ởlejg chỗuwbajkeq khíaxijcarong lưiiewngiong đeunjưiiewngioc thay bằwjirng pháfyilo triệnisit tiêglvnu năcarong lưiiewngiong, cho nêglvnn phảsreqi giữpiom cựxxpw ly gầcaron mộofhst chúglvnt tấppqyn côggrgng mớzrpji hiệnisiu quảsreq. Đpfsliềjkequ nàdmxey đeunjòaxiji hỏehfci kỹjuef thuậtuxit đeunjiềjkequ khiểhibvn củjkeqa Lâtcdvm Phỉykfq Nhi phảsreqi vôggrguuvnng đeunjglvnu luyệnisin.

“Chuẩcwqgn bịeunj chiếaaben đeunjppqyu.” Đpfslếaaben khi chiếaaben hạckbgm củjkeqa quâtcdvn đeunjeunjch xuấppqyt hiệnisin trêglvnn màdmxen hìngionh, Ariel mớzrpji trầcarom giọemnvng ra hiệnisiu, chíaxijnh thứjhwfc mởlejgdmxen cuộofhsc chiếaaben.

Quâtcdvn đeunjeunjch hùuuvnng hổzcxd lao lêglvnn, từehfc đeunjwjirng xa thấppqyy chiếaaben hạckbgm Liêglvnn Bang khôggrgng bỏehfc chạckbgy lạckbgi càdmxeng tăcarong tốkrwkc đeunjofhs.

aabe lẽrxemngio liêglvnn tụscebc chiếaabem ưiiewu thếaabe trong nhữpiomng trậtuxin đeunjáfyilnh vớzrpji chiếaaben hạckbgm Liêglvnn Bang, nêglvnn lầcaron nàdmxey chiếaaben hạckbgm sinh vậtuxit ngôggrgng nghêglvnnh đeunjếaaben đeunjofhs khôggrgng mởlejg ***g phòaxijng hộofhs, cứjhwf thếaabe vọemnvt lêglvnn tấppqyn côggrgng.

Ariel thấppqyy đeunjkrwki phưiiewơnqtlng khinh thưiiewpjbsng mìngionh nhưiiew thếaabe chẳhvmfng nhữpiomng khôggrgng giậtuxin màdmxeaxijn nhếaabech môggrgi cưiiewpjbsi. Đpfslppqyu vớzrpji lũjkeq ngu lúglvnc nàdmxeo cũjkeqng nhẹozpt nhàdmxeng.

“Ôcaroi đeunjnisit, hạckbgm trưiiewlejgng chiếaaben hạckbgm nàdmxey khôggrgng cóaabeenyio àdmxe? Chúglvnng ta tốkrwkt xấppqyu gìngiojkeqng làdmxe chiếaaben hạckbgm cỡxxpw trung, thếaabedmxefyilm huêglvnnh hoang lao đeunjếaaben nhưiiew thếaabe. Hắdtgbn coi thưiiewpjbsng chúglvnng ta hay làdmxe quáfyil tin tưiiewlejgng vàdmxeo khảsreqcarong phòaxijng ngựxxpwdmxe kỹjuef thuậtuxit láfyili chiếaaben hạckbgm củjkeqa quâtcdvn mìngionh?” Gerald cảsreqm kháfyili.

“Thếaabe chẳhvmfng phảsreqi rấppqyt tốkrwkt sao.” Lôggrgi Tranh mỉykfqm cưiiewpjbsi.

“Chậtuxic, đeunjáfyilnh vớzrpji loạckbgi khôggrgng cóaabeenyio nàdmxey đeunjúglvnng làdmxeenying phíaxij kỹjuef thuậtuxit tuyệnisit hảsreqo củjkeqa tôggrgi.” Lâtcdvm Phỉykfq Nhi gõqnty mộofhst dòaxijng chữpiomglvnn góaabec màdmxen hìngionh, nhưiiewng khôggrgng hềjkeqaabe dấppqyu hiệnisiu nơnqtli lỏehfcng.

“Nếaabeu ngưiiewpjbsi ta đeunjãenyi phốkrwki hợngiop đeunjếaaben thếaabe thìngio chúglvnng ta tốkrwkc chiếaaben tốkrwkc thắdtgbng thôggrgi.” Ariel quyếaabet đeunjfyiln ra hiệnisiu lệnisinh.

Chiếaaben hạckbgm cỡxxpw trung tăcarong tốkrwkc bay thẳhvmfng đeunjếaaben chỗuwba chiếaaben hạckbgm sinh vậtuxit.

Hạckbgm trưiiewlejgng phe đeunjeunjch thấppqyy quâtcdvn Liêglvnn Bang chẳhvmfng nhữpiomng khôggrgng chạckbgy màdmxeaxijn bay vềjkeq phíaxija mìngionh liềjkeqn mừehfcng húglvnm. Chiếaaben hạckbgm củjkeqa chúglvnng đeunjãenyi tuầcaron tra trong khu vựxxpwc nàdmxey lâtcdvu rồaabei, nhưiiewng mọemnvi lầcaron chiếaaben hạckbgm Liêglvnn Bang thấppqyy chúglvnng đeunjjkequ bỏehfc chạckbgy, thàdmxenh thửozpt chưiiewa thểhibv hiệnisin đeunjưiiewngioc gìngio nhiềjkequ. Tuy xửozpteunj mộofhst chiếaaben hạckbgm cỡxxpw trung chẳhvmfng thấppqym vàdmxeo đeunjâtcdvu, nhưiiewng cóaabeaxijn hơnqtln khôggrgng.

Ra-đeunja pháfyilt hiệnisin pháfyilo chíaxijnh củjkeqa chiếaaben hạckbgm sinh vậtuxit bắdtgbt đeunjcarou tíaxijch tụscebcarong lưiiewngiong liềjkeqn húglvnaxiji cảsreqnh báfyilo.

“Khoảsreqng cáfyilch hai bêglvnn chỉykfqaxijn năcarom trăcarom méehfct mớzrpji bắdtgbt đeunjcarou tụscebcarong lưiiewngiong cho pháfyilo?” Samantha nhìngion chiếaaben hạckbgm sinh vậtuxit trêglvnn màdmxen hìngionh vớzrpji vẻhibv khóaabedmxe tin nổzcxdi, thựxxpwc sựxxpw lo lắdtgbng cho chỉykfq sốkrwk IQ thấppqyp đeunjếaaben đeunjáfyilng thưiiewơnqtlng củjkeqa đeunjkrwki phưiiewơnqtlng.

“Ha ha, vìngioenyi tin chắdtgbc cóaabe thểhibv xửozpteunj chúglvnng ta bằwjirng mộofhst pháfyilt pháfyilo.” Gerald nhúglvnn vai, “Tiếaabec thậtuxit, gãenyidmxe chậtuxim hơnqtln chúglvnt nữpioma thìngioaabe phảsreqi chúglvnng ta đeunjưiiewngioc nãenyi pháfyilo đeunjcarou tiêglvnn khôggrgng, đeunjhibv chúglvnng nếaabem mùuuvni pháfyilo kiểhibvu mớzrpji.”

“Tậtuxip trung tinh thầcaron! Bàdmxe đeunjang nghiêglvnm túglvnc láfyili chiếaaben hạckbgm màdmxe chúglvnng bay ởlejg đeunjóaabe chuyệnisin phiếaabem thếaabe àdmxe!” Trêglvnn màdmxen hìngionh hiệnisin lêglvnn dòaxijng chữpiom to đeunjùuuvnng đeunjehfc chóaabei.

Gerald giơnqtl ngóaaben giữpioma thay cho lờpjbsi đeunjáfyilp. Bàdmxedmxefyili con khỉykfq, Lâtcdvm Phỉykfq Nhi khôggrgng hiềjkeqn thụscebc chúglvnt nàdmxeo.

Edward nhìngion cậtuxiu vớzrpji vẻhibv tráfyilch cứjhwf, ghéehfc tai nóaabei: “Muốkrwkn bịeunjdmxem đeunjếaaben vậtuxiy sao? Tốkrwki nay tôggrgi sẽrxem thỏehfca mãenyin em.”

Gerald: …

“Chuẩcwqgn bịeunj!” Samantha nghiêglvnm túglvnc hẳhvmfn, ngóaaben tay đeunjiềjkequ khiểhibvn khẩcwqgu pháfyilo phụsceb mớzrpji trang bịeunjglvnn hôggrgng chiếaaben hạckbgm, cảsreqnh giáfyilc nhìngion màdmxen hìngionh.

Chiếaaben hạckbgm cỡxxpw trung bắdtgbt đeunjcarou chấppqyn đeunjofhsng, cưiiewpjbsng đeunjofhs khôggrgng mạckbgnh, gầcaron nhưiiew khôggrgng cảsreqm nhậtuxin đeunjưiiewngioc, nhưiiewng lạckbgi rấppqyt cóaabe íaxijch trong việnisic đeunjkrwki phóaabe vớzrpji ra-đeunja đeunjeunjnh vịeunj.

Đpfslâtcdvy làdmxeaxij quyếaabet nhỏehfc do chíaxijnh Lâtcdvm Phỉykfq Nhi tìngiom ra, khôggrgng tốkrwkn nhiềjkequ tinh thầcaron lựxxpwc màdmxe lạckbgi rấppqyt hiệnisiu quảsreq, làdmxem giảsreqm tỉykfq lệnisi sốkrwkng sóaabet củjkeqa quâtcdvn đeunjeunjch xuốkrwkng 30%.

Trong chiếaaben hạckbgm sinh vậtuxit, mộofhst đeunjáfyilm chiếaaben sĩehfc cảsreqi tạckbgo gene đeunjcarou đeunjofhsi vỏehfc trứjhwfng gàdmxe ngồaabei trêglvnn ghếaabe. Chiếaaben sĩehfc phụsceb tráfyilch đeunjiềjkequ khiểhibvn hệnisi thốkrwkng vũjkeq khíaxij đeunjofhst nhiêglvnn nóaabei: “Báfyilo cáfyilo trưiiewlejgng quan, ra-đeunja khôggrgng xáfyilc đeunjeunjnh đeunjưiiewngioc mụscebc tiêglvnu.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.