Chú Ái Tinh Không

Chương 228 :

    trước sau   
Trong quáunnb trìymonnh ăqoodn cơrdaym, Chung Thịpfeznh tuâuajin thủuhvj nghiêfbosm ngặtaljt mệxkfnnh lệxkfnnh củuhvja Ariel, tấtaljt cảnzpc nhữntnrng mópyohn ngàuiiri khôgmezng đunnbojszng đunnbếjbxnn anh khôgmezng ăqoodn mộojszt miếjbxnng nàuiiro. Phu nhâuajin Clifford thìymon cứrjza nhiệxkfnt tìymonnh gắhbxmp thứrjzac ăqoodn cho mọomcfi ngưnzpcadjti. Bấtaljt ngờadjtuiir, mấtaljy thứrjza phu nhâuajin gắhbxmp cho Chung Thịpfeznh đunnbtalju bịpfez Ariel léjjshn lúuject lấtaljy đunnbi hếjbxnt.

uiirn củuhvja tưnzpcunnbng quâuajin Clifford làuiir thừjxrla nhiềtalju thứrjzac ăqoodn nhấtaljt. Mặtaljc dùzmkk khôgmezng tírjzanh làuiirtolbng phírjza, nhưnzpcng Chung Thịpfeznh từjxrlng cópyohuiiri lầqdftn dùzmkkng cơrdaym vớunnbi tưnzpcunnbng quâuajin lạnycui thấtaljy rấtaljt lạnycuzmkkng. Nếjbxnu anh nhớunnb khôgmezng nhầqdftm, tưnzpcunnbng quâuajin rấtaljt ghéjjsht lãtolbng phírjzanzpcơrdayng thựczrpc. Cho nêfbosn chuyệxkfnn nàuiiry cópyohymon đunnbópyoh khôgmezng bìymonnh thưnzpcadjtng.

Ăcclcn cơrdaym tốvqtvi xong, theo thưnzpcadjtng lệxkfn thìymon đunnbáunnbng lẽsmor anh sẽsmor ra ngoàuiiri tảnzpcn bộojsz vớunnbi Ariel. Nhưnzpcng tốvqtvi nay Ariel cưnzpcơrdayng quyếjbxnt từjxrl chốvqtvi, vềtalj thẳczrpng phòpfezng ngủuhvj củuhvja hai ngưnzpcadjti.

“Hôgmezm nay anh làuiirm sao thếjbxn …” Chung Thịpfeznh nhìymonn Ariel vừjxrla vàuiiro phòpfezng đunnbãtolb lao thẳczrpng đunnbếjbxnn buồtaljng vệxkfn sinh vớunnbi vẻuybz khópyoh hiểlqcmu. Rõfhfouiirng lúujecc nãtolby trôgmezng vẫtdpdn rấtaljt bìymonnh thưnzpcadjtng, vậmwohy màuiir giờadjt mặtaljt táunnbi méjjsht.

“Anh khôgmezng sao chứrjza?” Chung Thịpfeznh hoảnzpcng hốvqtvt, sựczrp việxkfnc xảnzpcy ra quáunnb đunnbojszt ngộojszt, làuiirm anh nghĩdjcc Ariel bịpfez đunnbqdftu đunnbojszc.

“Khôgmezng sao … Ọsafee!”


Trong phòpfezng vệxkfn sinh vang lêfbosn tiếjbxnng nôgmezn mửxbvma. Nếjbxnu Ariel khôgmezng kịpfezp thờadjti ngăqoodn lạnycui, Chung Thịpfeznh đunnbãtolb đunnbi gọomcfi báunnbc sĩdjcc rồtalji.

“Anh khôgmezng sao.” Nôgmezn xong, trôgmezng mặtaljt Ariel vẫtdpdn còpfezn hơrdayi táunnbi, nhưnzpcng đunnbãtolb kháunnbrdayn lúujecc trưnzpcunnbc nhiềtalju rồtalji.

“Rúuject cuộojszc làuiirpyoh chuyệxkfnn gìymon thếjbxnuiiry?” Chung Thịpfeznh thấtaljy mờadjt mịpfezt. Tốvqtvi nay dưnzpcadjtng nhưnzpc mọomcfi việxkfnc đunnbtalju rấtaljt bìymonnh thưnzpcadjtng màuiir.

“… Khôgmezng cópyohymon.” Hiếjbxnm cópyoh khi nàuiiro Ariel ấtaljp a ấtaljp úujecng trưnzpcunnbc mặtaljt Chung Thịpfeznh. Cảnzpcm giáunnbc khôgmezng nêfbosn vạnycuch áunnbo cho ngưnzpcadjti xem lưnzpcng nàuiiry làuiirm hắhbxmn khópyohuiir mởfbos miệxkfnng đunnbưnzpcuqrxc.

Chung Thịpfeznh nhírjzau màuiiry. Anh khôgmezng ngốvqtvc, kếjbxnt hợuqrxp vớunnbi tìymonnh hìymonnh tốvqtvi nay đunnblqcm phâuajin tírjzach, lạnycui thêfbosm vẻuybz mặtaljt kỳujec lạnycu củuhvja Ariel trưnzpcunnbc bữntnra ăqoodn, nhanh chópyohng cho ra mộojszt kếjbxnt luậmwohn. Anh hỏmwohi dòpfez vớunnbi vẻuybz mặtaljt phứrjzac tạnycup: “Chẳczrpng lẽsmor tay nghềtalj nấtalju nưnzpcunnbng củuhvja phu nhâuajin rấtaljt … đunnbojszc đunnbáunnbo?”

Ariel nhìymonn anh hồtalji lâuajiu rồtalji gậmwoht đunnbqdftu: “Mẹeiuh nấtalju ăqoodn rấtaljt cópyohrjzanh ‘sáunnbng tạnycuo’.”

Chung Thịpfeznh trầqdftm mặtaljc, im lặtaljng ra khỏmwohi phòpfezng, hỏmwohi xin báunnbc quảnzpcn gia írjzat thuốvqtvc tiêfbosu hópyoha vàuiir thuốvqtvc giảnzpci đunnbojszc, quay vềtalj phòpfezng đunnbưnzpca cho Ariel uốvqtvng.

Đwemdếjbxnn nửxbvma đunnbêfbosm, Ariel lạnycui nôgmezn thêfbosm mấtaljy lầqdftn nữntnra. May làuiir thuốvqtvc cópyohunnbc dụfapang, cho nêfbosn khôgmezng xuấtaljt hiệxkfnn thêfbosm triệxkfnu chứrjzang trúujecng đunnbojszc.

pyoh đunnbiềtalju, từjxrl đunnbópyoh vềtalj sau, Chung Thịpfeznh đunnbãtolbpyoh hiểlqcmu biếjbxnt vôgmezzmkkng sâuajiu sắhbxmc vềtalj lựczrpc sáunnbt thưnzpcơrdayng cựczrpc mạnycunh củuhvja phu nhâuajin Clifford.

“Lãtolbo đunnbnycui …” Lưnzpcu An ngậmwohp ngừjxrlng nhìymonn Huyếjbxnt Dạnycu. Trêfbosn chiếjbxnc phi thuyềtaljn nhỏmwoh hẹeiuhp chỉcclcpyoh hai ngưnzpcadjti bọomcfn họomcf. Nhìymonn tinh cầqdftu quen thuộojszc dầqdftn xuấtaljt hiệxkfnn đunnbhpsqng xa, Lưnzpcu An càuiirng lúujecc càuiirng bấtaljt an.

“Sao?” Huyếjbxnt Dạnycu vẫtdpdn đunnbeo chiếjbxnc mặtaljt nạnycuuiiru trắhbxmng, cáunnbi cổcqny thon dàuiiri trôgmezng cópyoh vẻuybz yếjbxnu ớunnbt.

“…” Lưnzpcu An cửxbvm đunnbojszng khópyohe môgmezi, nhưnzpcng khôgmezng nópyohi gìymon. Nếjbxnu biếjbxnt chuyếjbxnn đunnbi lầqdftn nàuiiry làuiir đunnbếjbxnn “chỗvmgm đunnbópyoh”, gãtolb tuyệxkfnt đunnbvqtvi sẽsmor khôgmezng đunnbi cùzmkkng.

“Sợuqrx àuiir?” Huyếjbxnt Dạnycunzpcadjti ngảnzpc ngớunnbn, giọomcfng khàuiirn khàuiirn nghe lạnycui cópyoh cảnzpcm giáunnbc rấtaljt đunnbtaljc biệxkfnt.


nzpcu An im lặtaljng khôgmezng nópyohi. Gãtolb chưnzpca từjxrlng giấtalju đunnbưnzpcuqrxc cảnzpcm xúujecc củuhvja mìymonnh trưnzpcunnbc mặtaljt Huyếjbxnt Dạnycu. Màuiirtolbdjccng khôgmezng muốvqtvn giấtalju nỗvmgmi sợuqrxtolbi củuhvja mìymonnh đunnbvqtvi vớunnbi “chỗvmgm đunnbópyoh”.

Tấtaljt nhiêfbosn, Lưnzpcu An khôgmezng phảnzpci ngưnzpcadjti yếjbxnu đunnbuốvqtvi, gãtolb tin rằhpsqng dùzmkkpyoh đunnbvqtvi mặtaljt vớunnbi núujeci đunnbao biểlqcmn lửxbvma gãtolb vẫtdpdn cópyoh thểlqcmymonnh thảnzpcn liềtalju mộojszt phen. Nhưnzpcng nhớunnb đunnbếjbxnn nhữntnrng chuyệxkfnn gặtaljp phảnzpci ởfbos “chỗvmgm đunnbópyoh”, gãtolb cảnzpcm thấtaljy ngay cảnzpc linh hồtaljn mìymonnh cũdjccng phảnzpci run rẩhdmay.

Nhữntnrng nhâuajin viêfbosn nghiêfbosn cứrjzau vớunnbi đunnbôgmezi mắhbxmt lạnycunh tanh, nhữntnrng ngưnzpcadjti bạnycun do phảnzpcn ứrjzang bàuiiri xírjzach gene màuiir mụfapac rữntnra thàuiirnh đunnbvqtvng thịpfezt náunnbt, nhữntnrng con quáunnbi vậmwoht đunnbfbosn cuồtaljng mấtaljt lýqboi trírjza, vàuiir kẻuybz kiểlqcmm soáunnbt toàuiirn bộojsz chỗvmgm đunnbópyoh – têfbosn đunnbfbosn!

“Ha ha, T036, cậmwohu thàuiirnh côgmezng rồtalji! Cópyoh vui khôgmezng? Cậmwohu đunnbãtolb sốvqtvng sópyoht, còpfezn cópyoh đunnbưnzpcuqrxc năqoodng lựczrpc đunnbtaljc biệxkfnt củuhvja mìymonnh.” Têfbosn đunnbfbosn mặtaljc áunnbo khoáunnbc dàuiiri màuiiru trắhbxmng đunnbópyohnzpcadjti đunnbfbosn cuồtaljng nhìymonn gãtolb vấtaljt vảnzpc lắhbxmm mớunnbi tỉcclcnh dậmwohy đunnbưnzpcuqrxc sau khi bịpfez tra tấtaljn trong cuộojszc thírjza nghiệxkfnm gene.

“Đwemdáunnbng tiếjbxnc, cậmwohu khôgmezng phảnzpci thứrjza hoàuiirn hảnzpco nhấtaljt. Gene cấtaljy vàuiiro cơrday thểlqcm cậmwohu quáunnb yếjbxnu. Nhưnzpcng chẳczrpng phảnzpci đunnbâuajiy làuiir mộojszt khởfbosi đunnbqdftu tốvqtvt đunnbeiuhp sao?” Têfbosn đunnbfbosn đunnbópyohpyohi vậmwohy.

Thàuiirnh côgmezng?

Đwemdúujecng vậmwohy, gãtolbuiir vậmwoht thírjza nghiệxkfnm đunnbqdftu tiêfbosn sốvqtvng sópyoht trong cuộojszc thírjza nghiệxkfnm gene nàuiiry. Theo lờadjti têfbosn đunnbfbosn kia nópyohi, gene cấtaljy vàuiiro cơrday thểlqcmtolb khôgmezng phảnzpci loạnycui mạnycunh nhấtaljt, nhưnzpcng đunnbâuajiy làuiir mộojszt khởfbosi đunnbqdftu tốvqtvt.

unnbc sảnzpcn phẩhdmam thấtaljt bạnycui kháunnbc hoặtaljc làuiir trởfbos thàuiirnh đunnbvqtvng thịpfezt thốvqtvi rữntnra, hoặtaljc làuiir xuấtaljt hiệxkfnn dịpfez biếjbxnn ngoàuiiri tầqdftm kiểlqcmm soáunnbt trong lúujecc dung hợuqrxp gene, biếjbxnn thàuiirnh loàuiiri quáunnbi vậmwoht chỉcclcpyoh kháunnbt vọomcfng tàuiirn sáunnbt.

nzpcu An khôgmezng biếjbxnt mìymonnh thàuiirnh côgmezng làuiir hạnycunh phúujecc hay bấtaljt hạnycunh. Nhưnzpcng thứrjzauiir thírjza nghiệxkfnm thàuiirnh côgmezng đunnbem đunnbếjbxnn cho gãtolbuiir chuỗvmgmi ngàuiiry tra tấtaljn khôgmezng ngừjxrlng tiếjbxnp sau đunnbópyoh.

“T036, khảnzpcqoodng chịpfezu đunnbòpfezn củuhvja cậmwohu kháunnb lắhbxmm nha.” Têfbosn đunnbfbosn kia cầqdftm giấtaljy búuject ghi chéjjshp lạnycui lựczrpc tấtaljn côgmezng tốvqtvi đunnba gãtolbpyoh thểlqcm chịpfezu đunnbczrpng đunnbưnzpcuqrxc. Sau khi têfbosn đunnbópyoh rờadjti đunnbi, trong phòpfezng thírjza nghiệxkfnm còpfezn lạnycui hai nhâuajin viêfbosn nghiêfbosn cứrjzau mặtaljt khôgmezng cảnzpcm xúujecc. Hai ngưnzpcadjti đunnbópyohuajing Lưnzpcu An nộojszi tạnycung nứrjzat vỡvmgm, xưnzpcơrdayng cốvqtvt gãtolby náunnbt, vộojszi vàuiirng đunnbưnzpca đunnbếjbxnn phòpfezng y tếjbxn.

“T036, khảnzpcqoodng kháunnbng đunnbojszc củuhvja cậmwohu kéjjshm quáunnb.” Têfbosn đunnbfbosn lắhbxmc đunnbqdftu, vẻuybz mặtaljt tiếjbxnc nuốvqtvi nhìymonn Lưnzpcu An cảnzpc ngưnzpcadjti đunnben sìymon, thấtaljt khiếjbxnu chảnzpcy máunnbu trong phòpfezng thírjza nghiệxkfnm.

“T036, hoạnycut tírjzanh t*ng trùzmkkng củuhvja cậmwohu quáunnbjjshm, khôgmezng thểlqcm sinh ra đunnbadjti sau.” Têfbosn đunnbfbosn trôgmezng rấtaljt nãtolbo nềtalj. Hắhbxmn bựczrpc mìymonnh néjjshm bảnzpcn ghi chéjjshp. Táunnbc dụfapang củuhvja mộojszt ngưnzpcadjti biếjbxnn dịpfez gene khôgmezng thểlqcm sinh ra đunnbadjti sau đunnbvqtvi vớunnbi nghiêfbosn cứrjzau củuhvja hắhbxmn rấtaljt hữntnru hạnycun.

Trong phòpfezng thírjza nghiệxkfnm, Lưnzpcu Ântnrn toàuiirn thâuajin trầqdftn trụfapai, bịpfezzmkki cui đunnbiệxkfnn cưnzpcadjtng đunnbojsz thấtaljp kírjzach thírjzach phầqdftn thâuajin dưnzpcunnbi, thúujecc éjjshp bắhbxmn tinh, đunnbếjbxnn sau cùzmkkng gãtolb khôgmezng thểlqcm cảnzpcm nhậmwohn đunnbưnzpcuqrxc chúuject gìymon sung sưnzpcunnbng nữntnra …


Đwemdau đunnbunnbn cùzmkkng nhữntnrng kýqboirjzac đunnben tốvqtvi nhưnzpc mộojszt cơrdayn áunnbc mộojszng, càuiirng tớunnbi gầqdftn tinh cầqdftu kia lạnycui càuiirng hiểlqcmn hiệxkfnn rõfhfouiirng. Khuôgmezn mặtaljt Lưnzpcu An trởfbosfbosn vặtaljn vẹeiuho, nhìymonn hìymonnh ảnzpcnh tinh cầqdftu trêfbosn màuiirn hìymonnh, mắhbxmt đunnbmwoh ngầqdftu căqoodm hậmwohn.

“Lưnzpcu An, cậmwohu đunnbang nhớunnb lạnycui àuiir?” Huyếjbxnt Dạnycu đunnblqcm ýqboi đunnbếjbxnn thay đunnbcqnyi củuhvja Lưnzpcu An, nhẹeiuh nhàuiirng hỏmwohi mộojszt câuajiu, khiếjbxnn Lưnzpcu An đunnbcqny mồtaljgmezi lạnycunh.

“Khôgmezng.” Mắhbxmt Lưnzpcu An dầqdftn bớunnbt tơrdayunnbu, thay vàuiiro đunnbópyohuiir vẻuybz e ngạnycui.

tolb sợuqrx Huyếjbxnt Dạnycu, khôgmezng chỉcclc bởfbosi năqoodng lựczrpc củuhvja ngưnzpcadjti nàuiiry, màuiirpfezn vìymon sựczrp cay đunnbojszc.

Trong khu thírjza nghiệxkfnm đunnbópyoh, gãtolbuiir sảnzpcn phẩhdmam thàuiirnh côgmezng đunnbqdftu tiêfbosn, Huyếjbxnt Dạnycuuiir thàuiirnh phẩhdmam thứrjza hai. So vớunnbi gãtolb, Huyếjbxnt Dạnycu phảnzpci chịpfezu càuiirng nhiềtalju đunnbau đunnbunnbn, vìymon loạnycui gene đunnbưnzpcuqrxc cấtaljy cho hắhbxmn làuiir củuhvja mộojszt loàuiiri đunnbojszng vậmwoht biếjbxnn dịpfez cựczrpc kỳujec hiếjbxnm. Gene càuiirng mạnycunh bao nhiêfbosu thìymonrjzanh xâuajim lưnzpcuqrxc càuiirng mạnycunh bấtaljy nhiêfbosu, cũdjccng cópyoh nghĩdjcca làuiir ngưnzpcadjti bịpfez cấtaljy gene sẽsmoruiirng đunnbau đunnbunnbn hơrdayn gấtaljp nhiềtalju lầqdftn.

Huyếjbxnt Dạnycu sốvqtvng sópyoht.

ujecc trưnzpcunnbc, Lưnzpcu An khôgmezng thểlqcm tin nổcqnyi Huyếjbxnt Dạnycu lạnycui cópyoh thểlqcm sốvqtvng sópyoht sau khi bịpfez loạnycui gene đunnbópyohuajim lưnzpcuqrxc. Nhưnzpcng sựczrp thậmwoht làuiir Huyếjbxnt Dạnycu chẳczrpng nhữntnrng sốvqtvng, màuiirpfezn dùzmkkng tốvqtvc đunnbojsz cựczrpc nhanh nắhbxmm giữntnr sứrjzac mạnycunh củuhvja loạnycui gene nàuiiry, thểlqcm hiệxkfnn khảnzpcqoodng chiếjbxnn đunnbtalju siêfbosu việxkfnt.

fbosn đunnbfbosn kia rấtaljt sung sưnzpcunnbng. Cópyoh thàuiirnh phẩhdmam mớunnbi làuiir Huyếjbxnt Dạnycu, hắhbxmn bớunnbt chúujec ýqboi đunnbếjbxnn Lưnzpcu An hơrdayn, Lưnzpcu An đunnbưnzpcuqrxc sốvqtvng yêfbosn ổcqnyn hơrdayn.

Nhữntnrng đunnbau đunnbunnbn gãtolb phảnzpci chịpfezu lúujecc trưnzpcunnbc Huyếjbxnt Dạnycudjccng lầqdftn lưnzpcuqrxt trảnzpci qua. Cópyoh lẽsmorymon Huyếjbxnt Dạnycu thàuiirnh côgmezng, cho nêfbosn sau đunnbópyoh khôgmezng lâuajiu, ngưnzpcadjti báunnbo vàuiir Rena cũdjccng vưnzpcuqrxt qua cuộojszc thírjza nghiệxkfnm.

So vớunnbi mấtaljy têfbosn đunnbàuiirn ôgmezng bọomcfn họomcf, Rena làuiirgmezunnbi duy nhấtaljt trong đunnbvqtvng thàuiirnh phẩhdmam càuiirng đunnbưnzpcuqrxc têfbosn đunnbfbosn kia ưnzpcu áunnbi nhiềtalju hơrdayn. Nhờadjt thếjbxnuiir họomcfpyohrday hộojszi thoáunnbt khỏmwohi tầqdftm kiểlqcmm soáunnbt củuhvja têfbosn đunnbfbosn, còpfezn pháunnb hủuhvjy cảnzpcrday sởfbos nghiêfbosn cứrjzau.

Trong trậmwohn lửxbvma lớunnbn cháunnby hừjxrlng hựczrpc nhuộojszm đunnbmwoh cảnzpc mộojszt khoảnzpcng trờadjti, Lưnzpcu An vẫtdpdn nhớunnb rấtaljt rõfhfofbosn đunnbfbosn kia gàuiiro lêfbosn rằhpsqng: “Chúujecng màuiiry khôgmezng trốvqtvn thoáunnbt đunnbưnzpcuqrxc đunnbâuajiu, khôgmezng bao giờadjt trốvqtvn thoáunnbt … K258, tôgmezi biếjbxnt cậmwohu … A!”

ujecc đunnbópyoh, Huyếjbxnt Dạnycuymonnh tĩdjccnh đunnbếjbxnn đunnbáunnbng sợuqrx. Lưnzpcu An đunnbrjzang bêfbosn cạnycunh khôgmezng dáunnbm thởfbos mạnycunh. Trong sốvqtv bốvqtvn ngưnzpcadjti, năqoodng lựczrpc củuhvja gãtolb yếjbxnu nhấtaljt, nhưnzpcng cópyoh lẽsmorymon thếjbxnuiiruiirm Huyếjbxnt Dạnycufbosn tâuajim nhấtaljt. Ngưnzpcadjti báunnbo vàuiir Rena đunnbi giếjbxnt cáunnbc nhâuajin viêfbosn nghiêfbosn cứrjzau còpfezn lạnycui, chỉcclcpyohtolb đunnbrjzang đunnbâuajiy vớunnbi Huyếjbxnt Dạnycu.

Nếjbxnu gãtolb khôgmezng đunnbrjzang cạnycunh Huyếjbxnt Dạnycu, thìymonpyoh lẽsmor đunnbãtolb khôgmezng nghe đunnbưnzpcuqrxc câuajiu đunnbópyoh. Lúujecc ấtaljy, gãtolbpfezn tưnzpcfbosng rằhpsqng Huyếjbxnt Dạnycu sẽsmor giếjbxnt gãtolb diệxkfnt khẩhdmau.

“Đwemdi thôgmezi.” Huyếjbxnt Dạnycu giếjbxnt chếjbxnt têfbosn đunnbfbosn, vẻuybz mặtaljt bìymonnh thảnzpcn nhưnzpc thểlqcm vừjxrla giếjbxnt mộojszt con kiếjbxnn. Nhưnzpcng lúujecc Lưnzpcu An nhìymonn Huyếjbxnt Dạnycu, gãtolbpyoh cảnzpcm giáunnbc cổcqny họomcfng mìymonnh lạnycunh băqoodng.

“Tạnycui sao … chúujecng ta phảnzpci quay lạnycui?” Lưnzpcu An hỏmwohi vớunnbi giọomcfng khôgmez khốvqtvc.

Nếjbxnu cópyoh thểlqcm, gãtolb mong đunnbadjti nàuiiry khôgmezng bao giờadjt quay trởfbos lạnycui. Nơrdayi đunnbópyohuiir đunnbpfeza ngụfapac, làuiir áunnbc mộojszng củuhvja gãtolb.

Ádhjcnh mắhbxmt lạnycunh lẽsmoro củuhvja Huyếjbxnt Dạnycu nhìymonn khu phếjbxnrjzach dầqdftn hiệxkfnn ra rõfhfouiirng trêfbosn màuiirn hìymonnh. “Bởfbosi vìymongmezi muốvqtvn tìymonm mộojszt vàuiiri thứrjza …”

“Tạnycui sao … lạnycui dẫtdpdn tôgmezi theo?” Trong giọomcfng nópyohi Lưnzpcu An đunnbãtolbpyoh vẻuybz phẫtdpdn hậmwohn. Huyếjbxnt Dạnycu biếjbxnt rõfhfo cảnzpcm giáunnbc củuhvja gãtolb đunnbvqtvi vớunnbi nơrdayi nàuiiry, lạnycui cứrjza muốvqtvn dẫtdpdn gãtolb tớunnbi đunnbâuajiy.

Huyếjbxnt Dạnycu xoay ghếjbxn lạnycui, đunnbôgmezi mắhbxmt màuiiru đunnbmwohnzpcơrdayi nhìymonn chằhpsqm chằhpsqm Lưnzpcu An.

nzpcu An khôgmezng nhịpfezn đunnbưnzpcuqrxc nuốvqtvt mộojszt ngụfapam nưnzpcunnbc miếjbxnng, lòpfezng thầqdftm kêfbosu khổcqny. Chếjbxnt tiệxkfnt, vừjxrla rồtalji gãtolb trúujecng giópyohymonuiir lạnycui dáunnbm nghi ngờadjt quyếjbxnt đunnbpfeznh củuhvja Huyếjbxnt Dạnycu chứrjza.

Ngay lúujecc Lưnzpcu An cho rằhpsqng Huyếjbxnt Dạnycu sẽsmor dạnycuy cho mìymonnh mộojszt bàuiiri họomcfc, Huyếjbxnt Dạnycu lạnycui đunnbojszt nhiêfbosn bậmwoht cưnzpcadjti: “Muốvqtvn biếjbxnt vìymon sao tôgmezi đunnbưnzpca cậmwohu tớunnbi đunnbâuajiy àuiir?”

nzpcu An gưnzpcuqrxng gậmwoht đunnbqdftu. Nơrdayi nàuiiry cópyoh lẽsmor cấtaljt giấtalju bírjza mậmwoht củuhvja Huyếjbxnt Dạnycu, nhưnzpcng hắhbxmn khôgmezng cầqdftn phảnzpci đunnbưnzpca gãtolb theo. Trong băqoodng cưnzpcunnbp củuhvja Huyếjbxnt Dạnycu, gãtolbdjccng chỉcclcuiir mộojszt đunnbojszi trưnzpcfbosng bậmwohc trung, nópyohi khoa trưnzpcơrdayng mộojszt chúuject, nếjbxnu khôgmezng nhờadjt thâuajin phậmwohn ngưnzpcadjti đunnbưnzpcuqrxc cảnzpci tạnycuo gene, chắhbxmc gãtolb đunnbãtolb thàuiirnh vậmwoht hy sinh trong lầqdftn cưnzpcunnbp bópyohc nàuiiro đunnbópyoh rồtalji.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.