Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 371 :

    trước sau   
Thấctthy tôifggi khôifggng tin đzjjhóyjanrogb hồkwmyn tígioach, Tôifgg Mộeiloc liềfnain buôifggng tôifggi ra đzjjhi tớanqvi chiếokmjc hộeilop gỗzknn trong phòzwzsng, còzwzsn chưdaowa đzjjhi tớanqvi trưdaowanqvc mặkwimt hộeilop gỗzknnifgg Mộeiloc đzjjhãzwfp ngừxfjfng lạsaemi, đzjjhưdaowa tay ra.

“Xèyjcyo…” Mộeilot tiếokmjng vang nhỏlskc, lòzwzsng tôifggi bỗzknnng nhiêrogbn căzwfpng thẳsdlrng, chỉkwim thấctthy mộeilot luồkwmyng khóyjani trắijbqng thổgioai qua, ngóyjann tay Tôifgg Mộeiloc đzjjhưdaowa ra đzjjhãzwfp bịztzw khígioa kia đzjjhbafo thưdaowơpdryng, mộeilot ngóyjann tay cũxbsqng bịztzw biếokmjn mấcttht.

“Tôifgg Mộeiloc, anh làrogbm gìzknn vậgioay!” Tôifggi liềfnain vọtjhjt tớanqvi, lặkwimc mìzknnnh xuấcttht hiệnizgn bêrogbn ngưdaowbafoi Tôifgg Mộeiloc, đzjjhau lòzwzsng ôifggm lấctthy bàrogbn tay Tôifgg Mộeiloc.

Mặkwimt Tôifgg Mộeiloc khôifggng cóyjan bấcttht kỳevnk vẻsaem thốeobdng khổgioarogbo, chỉkwimdaowbafoi mộeilot tiếokmjng vớanqvi tôifggi, dùmtcrng âzknnm khígioa vốeobdn đzjjhãzwfp khôifggng nhiềfnaiu trong ngưdaowbafoi anh ấctthy tậgioap trung tạsaemi nơpdryi ngóyjann tay bịztzw biếokmjn mấcttht kia.

Chớanqvp mắijbqt mộeilot cájkbxi, ngóyjann tay vừxfjfa biếokmjn mấcttht củiuroa Tôifgg Mộeiloc lầjlzkn nữebjta mọtjhjc ra, nóyjani: “Yêrogbn tâzknnm, anh khôifggng sao, vừxfjfa rồkwmyi chẳsdlrng qua chỉkwimrogb thửgkcg nghiệnizgm xem cájkbxi nàrogby cóyjan phảbafoi làrogbgioach khígioa hay khôifggng. Bâzknny giờbafo em thấctthy rồkwmyi đzjjhâzknny.”

“Thửgkcg nghiệnizgm cũxbsqng khôifggng thểcqlw lấctthy tay mìzknnnh ra thửgkcg nghiệnizgm chứzwzs, anh lúgioac nàrogby đzjjhãzwfp yếokmju ớanqvt nhưdaow vậgioay cóyjan phảbafoi quájkbx dạsaemi hay khôifggng.” Tôifggi đzjjhau lòzwzsng trájkbxch cứzwzs.

yjani xong tôifggi liềfnain bảbafoo Tôifgg Mộeiloc cájkbxch cájkbxi hộeilop kia xa mộeilot chúgioat, dùmtcr sao lầjlzkn trưdaowanqvc anh ấctthy vẫsimrn còzwzsn làrogb lệnizg quỷzknnzwzsn bịztzwgioach khígioa ájkbxp chếokmj khôifggng nhẹnsbk, bâzknny giờbafo lầjlzkn nữebjta ởjkbx gầjlzkn tígioach khígioa nhưdaow vậgioay khôifggng phảbafoi làrogb nguy hiểcqlwm hơpdryn sao?

yjan đzjjhiềfnaiu làrogb tạsaemi sao tôifggi lạsaemi khôifggng cảbafom nhậgioan đzjjhưdaowkjiwc đzjjhâzknny làrogbgioach khígioa?

ifggi hỏlskci Tôifgg Mộeiloc đzjjhâzknny làrogb nguyêrogbn nhâzknnn gìzknn, Tôifgg Mộeiloc cóyjan vẻsaemxbsqng khôifggng rõgbyf lắijbqm, anh ấctthy chỉkwim biếokmjt đzjjhâzknny làrogbgioach khígioa nhưdaowng tígioach khígioarogby lạsaemi khôifggng hềfnai hoàrogbn toàrogbn giốeobdng tígioach khígioa lầjlzkn trưdaowanqvc. Dưdaowbafong nhưdaow lựkwmyc sájkbxt thưdaowơpdryng ígioat đzjjhi mộeilot chúgioat, hơpdryn nữebjta tígioach khígioarogby từxfjf trong hộeilop gỗzknn thấctthm ra, hẳsdlrn trong hộeilop gỗzknnzwzsn chứzwzsa đzjjhkwmyzknn đzjjhóyjan.

“Em sẽbafo xem rốeobdt cuộeiloc đzjjhâzknny làrogbjkbxi gìzknn.” Tôifggi nóyjani.

yjani xong tôifggi đzjjhetjmy Tôifgg Mộeiloc ra, bảbafoo anh ấctthy cájkbxch xa mộeilot chúgioat còzwzsn tôifggi đzjjhi tớanqvi hộeilop gỗzknn.

“Đizafxfjfng đzjjhi!” Tôifgg Mộeiloc đzjjheilot nhiêrogbn lo lắijbqng kékwmyo tôifggi lạsaemi, nóyjani thếokmjrogbo cũxbsqng khôifggng thểcqlw đzjjhcqlw cho tôifggi tớanqvi gầjlzkn chiếokmjc hộeilop gỗzknn kia nữebjta.

ifggi liềfnain cảbafom thấctthy ấctthm ájkbxp trong lòzwzsng, bộeilojkbxng Tôifgg Mộeiloc lo lắijbqng cho tôifggi thậgioat làrogb đzjjhnsbkp mắijbqt a.

Vốeobdn tôifggi cũxbsqng chỉkwimyjan chúgioat tòzwzszwzs, thấctthy Tôifgg Mộeiloc phảbafon ứzwzsng kịztzwch liệnizgt nhưdaow vậgioay, tôifggi khôifggng thểcqlwrogbm gìzknn khájkbxc hơpdryn làrogb bỏlskc ýlskcdaowjkbxng kiểcqlwm tra hộeilop gỗzknn kia, trởjkbx lạsaemi bêrogbn ngưdaowbafoi Tôifgg Mộeiloc, hỏlskci Tôifgg Mộeiloc nêrogbn làrogbm gìzknnzknny giờbafo?

Nhàrogbxbsqng nổgioa, chẳsdlrng lẽbafo vẫsimrn còzwzsn cửgkcgrogbnh hôifggn lễuourjkbxpdryi nàrogby?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.