Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 354-3 :

    trước sau   
Nhìdykvn mộjhfkt cázngei đevdbãwktx cảvtrb mộjhfkt ngàmhvay, sau khi thàmhvanh thầtltxn bụwkezng tôkvzci cũacfsng khôkvzcng đevdbóyggni, ăylrhn cơlakjm uốceegng nưyggnceegc thậcudwt giốceegng nhưyggn đevdbãwktx khôkvzcng cògrwkn làmhva nhu cầtltxu thiếhikot yếhikou. Khôkvzcng biếhikot từxhcjlrwic nàmhvao sắinpvc trờljqoi đevdbãwktx tốceegi, sau khi mặzlwet trờljqoi vừxhcja xuốceegng núlrwii, toàmhvan bộjhfk quỷznge hồlfhcn từxhcj trong miếhikou ngoạceegi trừxhcjkvzc Mộjhfkc đevdbilomu xôkvzcng ra ngoàmhvai nhưyggn chạceegy nạceegn, cóyggn lẽwkez bọhtavn họhtav sẽwkez khôkvzcng muốceegn trởpbby lạceegi nữwoqja.

kvzci cưyggnljqoi cóyggn chúlrwit khổriah, nhìdykvn Tôkvzc Mộjhfkc đevdbang ngủhtav say phâeryzn vâeryzn xem cóyggnwktxn đevdbázngenh thứurcwc anh ấkcpey khôkvzcng.

Dẫcycfu sao nhàmhvapbby ngay gầtltxn đevdbâeryzy, chúlrwing tôkvzci khôkvzcng cầtltxn phảvtrbi cứurcwpbby trong ngôkvzci miếhikou nàmhvay. Cóyggn đevdbiềilomu anh ấkcpey ngủhtav quáznge ngon khiếhikon ngưyggnljqoi ta căylrhn bảvtrbn khôkvzcng nhẫcycfn tâeryzm muốceegn quấkcpey rầtltxy mộjhfkng đevdbhikop củhtava anh ấkcpey.

kvzci liềilomn dựljqoa vàmhvao ngựljqoc anh ấkcpey, hưyggnpbbyng thụwkez cảvtrbm giázngec yêwktxn tĩsqornh tốceegt đevdbhikop đevdbãwktx rấkcpet lâeryzu tôkvzci khôkvzcng cóyggnmhvay.

Đhtavceegi kházngei ngủhtav đevdbếhikon hơlakjn hai giờljqozngeng Tôkvzc Mộjhfkc rốceegt cuộjhfkc khẽwkez đevdbjhfkng mộjhfkt chúlrwit, mơlakjmhvang tỉmhvanh lạceegi.

“Anh ngủhtav bao lâeryzu? Sao em khôkvzcng đevdbázngenh thứurcwc anh?” Tôkvzc Mộjhfkc liếhikoc nhìdykvn ngoàmhvai cửsbeoa sổriah, châeryzn mặzlwet đevdbhikop đevdbwkezlakji nhíqogtu lạceegi hỏubcmi tôkvzci.

kvzci liềilomn cưyggnljqoi lấkcpey lògrwkng, hôkvzcn mộjhfkt cázngei lêwktxn đevdbôkvzci môkvzci hơlakji lạceegnh củhtava anh ấkcpey, nóyggni: “Ngưyggnljqoi ta khôkvzcng nỡgetbmhvam phiềilomn anh, anh ngủhtav ngon nhưyggn vậcudwy. Dùsqor sao ban đevdbêwktxm cògrwkn dàmhvai, em chỉmhva cầtltxn trưyggnceegc khi trờljqoi sázngeng gọhtavi anh dậcudwy khôkvzcng phảvtrbi làmhva đevdbưyggnzngec rồlfhci sao?”

“Em thậcudwt ngốceegc.” Tôkvzc Mộjhfkc thởpbbymhvai, mắinpvng nhẹhikokvzci mộjhfkt câeryzu.

Sau đevdbóyggn anh thấkcpey cóyggn vẻpbby nhưyggn rấkcpet vộjhfki vàmhvang, nắinpvm lấkcpey tay tôkvzci kécleio lêwktxn, mang tôkvzci đevdbi ra ngoàmhvai: “Em cùsqorng anh đevdbi đevdbếhikon chỗwktxmhvay, khi ra khỏubcmi cửsbeoa miếhikou em phảvtrbi tậcudwn lựljqoc che giấkcpeu khíqogt tứurcwc củhtava mìdykvnh, khôkvzcng nêwktxn đevdbubcm ngưyggnljqoi kházngec pháznget hiệtpxhn.”

“Tạceegi sao?” Nhìdykvn dázngeng vẻpbby thầtltxn bíqogt củhtava Tôkvzc Mộjhfkc khiếhikon bệtpxhnh cũacfs củhtava tôkvzci lạceegi tázngei phạceegm, hiếhikou kỳvtrb hỏubcmi.

“Bởpbbyi vìdykv anh khôkvzcng muốceegn đevdbubcm cho ngưyggnljqoi kházngec biếhikot em đevdbãwktx thàmhvanh thầtltxn. Trưyggnceegc khi ngưyggnljqoi kházngec pháznget hiệtpxhn ra anh phảvtrbi dẫcycfn em đevdbi phong tỏubcma khíqogt tứurcwc, nhưyggn vậcudwy… an toàmhvan hơlakjn.” Tôkvzc Mộjhfkc ngậcudwp ngừxhcjng mộjhfkt chúlrwit, nóyggni.

Vừxhcja rồlfhci rõxahqmhvang làmhva anh ấkcpey muốceegn nóyggni lờljqoi kházngec, chỉmhvamhva lờljqoi đevdbếhikon khóyggne miệtpxhng mớceegi đevdbriahi thàmhvanh an toàmhvan hơlakjn.

kvzci liềilomn bịtpxhzngeng vẻpbby củhtava Tôkvzc Mộjhfkc khiếhikon cho buồlfhcn cưyggnljqoi, nóyggni: “Anh lo lắinpvng tházngei quáznge rồlfhci, bâeryzy giờljqo em cũacfsng thàmhvanh thầtltxn cògrwkn sợznge ai biếhikot. Cho dùsqorwktxu Thầtltxn xuấkcpet hiệtpxhn ởpbby trưyggnceegc mặzlwet em thìdykv em cũacfsng khôkvzcng sợznge hắinpvn. Giao tiêwktxn đevdbãwktxyggni vớceegi em, chỉmhva cầtltxn em khôkvzci phụwkezc thầtltxn lựljqoc thìdykvwktxu Thầtltxn đevdbãwktx khôkvzcng cògrwkn làmhva đevdbceegi thủhtav củhtava em.”

“Anh khôkvzcng phảvtrbi nóyggni tớceegi Yêwktxu Thầtltxn.” Sắinpvc mặzlwet Tôkvzc Mộjhfkc đevdbtltxy căylrhng thẳicvgng, nóyggni.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.