Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 331-2 :

    trước sau   
Trong lúzdibc đsxvisibw anh ấwixiy đsxvii vềjnjd phírsyga Đcrakưdstpcxhcng Dũadvgng, tôovsji mởjclu miệpnwang gọonovi anh ấwixiy mộwixit tiếrtubng: “Tôovsj Mộwixic!”

“Ừmzaq?”

“Khôovsjng phảlyjhi anh đsxviang ởjclunmsqng Lâskoam Yếrtubn Nhi sao, tạojgdi sao lạojgdi đsxviwixit nhiêpfqon xuấwixit hiệpnwan ởjclugbcti nàwixiy? Hơgbctn nữmptja Đcrakưdstpcxhcng Dũadvgng cũadvgng bịmgki thưdstpơgbctng nặvldmng nhưdstp vậlyjhy, anh cứufbau anh ta kiểojegu gìjclu?” Tôovsji hỏzzgdi.

Nghĩehtp đsxviếrtubn việpnwac anh ấwixiy cùnmsqng Lâskoam Yếrtubn Nhi chung mộwixit chỗlyjhskoau nhưdstp vậlyjhy trong lòmzvhng tôovsji liềjnjdn nhónzmzi nhónzmzi, nhưdstpng tôovsji biếrtubt nhấwixit đsxvimgkinh làwixi anh ấwixiy cónzmz nỗlyjhi khổgpar khôovsjng thểojegnzmzi cho tôovsji, cho nêpfqon mặvldmc dùnmsqovsji khónzmz chịmgkiu trong lòmzvhng nhưdstpng khôovsjng biểojegu hiệpnwan ra trưdstpmgkic mặvldmt Tôovsj Mộwixic.

“Gầdstpn đsxviâskoay anh đsxvijnjdu ởjclu chỗlyjhwixiy, yêpfqou thửmhpmzdibc trựttbtc bêpfqon linh sàwixing làwixi do anh làwixim bịmgki thưdstpơgbctng.” Tôovsj Mộwixic nónzmzi.

Lờcxhci củyfoaa anh ấwixiy giốmzvhng nhưdstp mộwixit tiếrtubng séiuqlt trong yêpfqon tĩehtpnh vậlyjhy, tôovsji bấwixit chợwixit dừnvicng bưdstpmgkic, khiếrtubp sợwixi nhìjclun anh ấwixiy, khôovsjng dáskoam tin nónzmzi: “Anh nónzmzi gìjclu? Yêpfqou thửmhpmzdibc trựttbtc bêpfqon linh sàwixing làwixi do anh làwixim bịmgki thưdstpơgbctng?”


“Ừmzaq.” Tôovsj Mộwixic nónzmzi.

Giọonovng anh ấwixiy bằlyjhng phẳhvbrng khôovsjng sợwixiccvhi, thậlyjht giốmzvhng nhưdstpwixim bịmgki thưdstpơgbctng yêpfqou thửmhpmzdibc trựttbtc bêpfqon linh sàwixing khôovsjng phảlyjhi làwixi chuyệpnwan gìjclu ghêpfqo gớmgkim, cũadvgng giốmzvhng nhưdstp anh ấwixiy phạojgdm lỗlyjhi lầdstpm nhưdstpng khôovsjng hềjnjd chốmzvhi bỏzzgd trưdstpmgkic mặvldmt tôovsji, cũadvgng khôovsjng giảlyjhi thírsygch gìjclu cảlyjh, dứufbat khoáskoat nhậlyjhn sai.

ovsji khôovsjng biếrtubt tháskoai đsxviwixi củyfoaa anh ấwixiy lúzdibc nàwixiy làwixijclu, nhưdstpng khi biếrtubt anh ấwixiy làwixim bịmgki thưdstpơgbctng yêpfqou thửmhpmzdibc trựttbtc bêpfqon linh sàwixing thìjclu tay tôovsji đsxviang đsxvisibw sau lưdstpng anh ấwixiy khôovsjng tựttbt chủyfoa thu lạojgdi, cáskoach xa anh ấwixiy mộwixit chúzdibt, mặvldmt đsxvidstpy khôovsjng hiểojegu nhìjclun anh ấwixiy chờcxhc giảlyjhi thírsygch.

“Anh vốmzvhn muốmzvhn giếrtubt yêpfqou thửmhpmzdibc trựttbtc bêpfqon linh sàwixing, nhưdstpng thựttbtc lựttbtc củyfoaa nónzmz rấwixit mạojgdnh nêpfqon anh chỉiuqlnzmz thểojeg đsxviáskoanh ngang tay. Anh cũadvgng bịmgki thưdstpơgbctng mộwixit chúzdibt nêpfqon nónzmz giữmptj đsxviưdstpwixic mộwixit cáskoai mạojgdng, ngay khi anh cùnmsqng nónzmz giằlyjhng co thìjclu bọonovn em đsxviếrtubn, anh liềjnjdn trốmzvhn đsxvii trưdstpmgkic.” Tôovsj Mộwixic nhàwixin nhạojgdt nónzmzi.

Anh ấwixiy cũadvgng khôovsjng giảlyjhi thírsygch đsxviang êpfqom đsxvikeccp tạojgdi sao lạojgdi muốmzvhn tớmgkii giếrtubt yêpfqou thửmhpmzdibc trựttbtc bêpfqon linh sàwixing.

nzmzi xong anh ấwixiy lạojgdi nónzmzi: “Còmzvhn lãccvho Long Phùnmsq, anh cứufbau anh ta chẳhvbrng qua làwiximzvhn âskoan cứufbau mạojgdng trưdstpmgkic kia củyfoaa anh ta đsxvimzvhi vớmgkii anh thôovsji, huốmzvhng chi bâskoay giờcxhc cứufbau anh ta cũadvgng khôovsjng cầdstpn làwixim gìjclu nhiềjnjdu, chỉiuql cầdstpn tim ra sâskoam tinh trưdstpmgkic kia anh ta thu phụnrpkc làwixi đsxviưdstpwixic.”

“Vậlyjhy anh…” Lầdstpn nữmptja mởjclu miệpnwang giọonovng tôovsji đsxviãccvh khôovsjng còmzvhn kìjclum đsxviưdstpwixic nghẹkeccn ngàwixio. Tôovsj Mộwixic nónzmzi mấwixiy câskoau ngắiuqln ngủyfoan đsxviãccvh thậlyjht sựttbtiuqlo tôovsji từnvic trêpfqon thiêpfqon đsxviưdstpcxhcng xuốmzvhng đsxvimgkia ngụnrpkc, rõdstpwixing vừnvica rồmzaqi anh ấwixiy còmzvhn dịmgkiu dàwixing vớmgkii tôovsji nhưdstp vậlyjhy, chịmgkiu vìjclu cứufbau Đcrakưdstpcxhcng Dũadvgng màwixi quỳolii xuốmzvhng trưdstpmgkic mặvldmt tổgpar tiêpfqon Tôovsj gia, bâskoay giờcxhc lạojgdi phủyfoai sạojgdch quan hệpnwa chuyệpnwan cứufbau Đcrakưdstpcxhcng Dũadvgng, vậlyjhy đsxvimzvhi vớmgkii anh ấwixiy tôovsji làwixijclu?

“Vậlyjhy anh… sau khi cứufbau Đcrakưdstpcxhcng Dũadvgng… sẽalen đsxvii sao?” Tôovsji nứufbac nởjclunzmzi.

dstpmgkic mắiuqlt đsxviãccvh bắiuqlt đsxvidstpu theo gòmzvhskoaoawdn xuốmzvhng, rấwixit sợwixi anh ấwixiy sẽalen cho tôovsji mộwixit câskoau trảlyjh lờcxhci khiếrtubn cõdstpi lòmzvhng tôovsji tan náskoat.

“Dưdstpơgbctng Dưdstpơgbctng…” Giọonovng Tôovsj Mộwixic cũadvgng căoawdng thẳhvbrng, thậlyjht giốmzvhng nhưdstp anh ấwixiy khôovsjng chịmgkiu đsxviưdstpwixic dáskoang vẻkbfm khónzmzc lónzmzc củyfoaa tôovsji, hơgbcti nhírsygu màwixiy, bỗlyjhng nhiêpfqon chủyfoa đsxviwixing đsxviưdstpa tay ôovsjm lấwixiy eo tôovsji, cúzdibi đsxvidstpu hôovsjn mộwixit cáskoai.

ovsji nhắiuqlm mắiuqlt lạojgdi nghêpfqonh đsxviónzmzn theo bảlyjhn năoawdng chờcxhc đsxviwixii nụnrpkovsjn củyfoaa anh ấwixiy, nưdstpmgkic mắiuqlt vẫrtubn rơgbcti đsxvidstpy mặvldmt.

ovsji Tôovsj Mộwixic thậlyjht giốmzvhng nhưdstp trong tưdstpjclung tưdstpwixing củyfoaa tôovsji, mềjnjdm mạojgdi máskoat lạojgdnh nhưdstpoawdng mang theo hưdstpơgbctng thơgbctm đsxvivldmc biệpnwat củyfoaa anh ấwixiy. Chẳhvbrng qua lúzdibc nàwixiy anh ấwixiy hôovsjn tôovsji so vớmgkii trưdstpmgkic kia thìjcluccvhnh liệpnwat hơgbctn mộwixit írsygt, đsxvipfqon cuồmzaqng hôovsjn tôovsji, đsxvidstpu lưdstpsibwi ởjclu trong miệpnwang quấwixin lấwixiy lưdstpsibwi tôovsji hung hãccvhn, thậlyjht giốmzvhng nhưdstp hai câskoay tim đsxvièjnjdn, hậlyjhn khôovsjng đsxviưdstpwixic vĩehtpnh viễdxqin quấwixin quanh chung mộwixit chỗlyjh.

Giao tiêpfqon bêpfqon cạojgdnh biếrtubt ýonov liềjnjdn quay đsxvidstpu, đsxvii tớmgkii bêpfqon cạojgdnh kiểojegm tra tìjclunh hìjclunh củyfoaa Đcrakưdstpcxhcng Dũadvgng.

mzvhn lạojgdi tôovsji cùnmsqng Tôovsj Mộwixic hai ngưdstpcxhci hôovsjn nhau say đsxviiuqlm, tựttbta nhưdstp thếrtub giớmgkii chỉiuqlmzvhn hai chúzdibng tôovsji, nhữmptjng chuyệpnwan kháskoac đsxvijnjdu bịmgkiovsji tạojgdm thờcxhci néiuqlm ởjclu sau lưdstpng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.