Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 329-2 :

    trước sau   
gqejn kia mặbtwic dùqhjfixsci làzxgk đfjeoãbtwi phâztgyn thắqhjfng bạmokii nhưxuiqng ởdpds xung quanh hai thâztgyn ảixscnh kia vẫzomin đfjeoưxuiqypsoc bao quanh bởdpdsi hai cơypson lốhlqsc khôcjjfng hềxygx nhỏvhtx, bằzorlng tàzxgki nghệkrrt củoglda tôcjjfi căsdngn bảixscn vẫzomin khôcjjfng thấftndy rõixsc cụyift thểlasmsomdnh hìsomdnh bêgqejn trong làzxgk thếlignzxgko, khôcjjfng thểlasmzxgkm gìsomd kháglkcc hơypson làzxgkcjjfi đfjeoàzxgknh lẽvfrpo đfjeovfrpo đfjeoi theo phíznxfa sau Giao tiêgqejn.

Giao tiêgqejn trựpbcrc tiếlignp đfjeoưxuiqa tôcjjfi đfjeoi xuyêgqejn qua tầukwjng gióixsc lộzwspc, sau khi đfjeoi vàzxgko tôcjjfi mớytsbi nhậckrvn ra hai ngưxuiqsomdi bêgqejn trong quảixsc thậckrvt tôcjjfi đfjeoãbtwi gặbtwip. Mộzwspt ngưxuiqsomdi mặbtwic quầukwjn áglkco cổfytb trang màzxgku trăsdngng rấftndt thanh túwoyj, tay cầukwjm mộzwspt chiếlignc quạmokit xếlignp màzxgku vàzxgkng trong tay rấftndt ung dung nhưxuiq dạmokio chơypsoi, chíznxfnh làzxgk vịxmrq cụyift tổfytbcjjf gia màzxgkcjjfi đfjeoãbtwi gặbtwip. Mộzwspt ngưxuiqsomdi đfjeoang ngãbtwi xuốhlqsng đfjeoftndt ôcjjfm lấftndy ngựpbcrc mìsomdnh chíznxfnh làzxgk Đvlzhưxuiqsomdng Dũfjeong mặbtwic bộzwsp đfjeozxgkzxgku đfjeoen!

Da anh ta vốhlqsn đfjeoãbtwi đfjeoen, bâztgyy giờsomd lạmokii mặbtwic bộzwsp quầukwjn áglkco đfjeoen tuyềxygxn nhìsomdn qua giốhlqsng nhưxuiq mộzwspt mụyift phùqhjf thủogldy giàzxgk. Lúwoyjc nàzxgky toàzxgkn thâztgyn anh ta đfjeoãbtwi đfjeoukwjy máglkcu, nhưxuiqng bởdpdsi vìsomd mặbtwic quầukwjn áglkco đfjeoen nêgqejn nhìsomdn qua vẫzomin khôcjjfng tớytsbi mứytsbc thêgqej thảixscm nhưxuiq vậckrvy.

cjjfi theo bảixscn năsdngng muốhlqsn tớytsbi đfjeoehsn Đvlzhưxuiqsomdng Dũfjeong, nhưxuiqng tôcjjfi vừqdena mớytsbi cửgxmf đfjeozwspng mộzwspt cáglkci đfjeoãbtwi bịxmrq Giao tiêgqejn đfjeoehsn lạmokii, nóixsci: “Bâztgyy giờsomd hắqhjfn khôcjjfng phảixsci làzxgk Đvlzhưxuiqsomdng Dũfjeong, ngưxuiqơypsoi khôcjjfng nêgqejn đfjeoi tớytsbi.”

“Ờztgy…” Tôcjjfi đfjeoáglkcp mộzwspt tiếlignng. Trong lòrnwpng rấftndt lo lắqhjfng cho Đvlzhưxuiqsomdng Dũfjeong nhưxuiqng bâztgyy giờsomd đfjeoang ởdpds ngay trưxuiqytsbc mặbtwit vịxmrq cụyift tổfytbcjjf gia nàzxgky thìsomdrnwpn chưxuiqa phảixsci thờsomdi đfjeoiểlasmm tôcjjfi lo lắqhjfng cho Đvlzhưxuiqsomdng Dũfjeong, liềxygxn gậckrvt đfjeoukwju mộzwspt cáglkci vớytsbi cụyift tổfytbcjjf gia, nóixsci: “Cảixscm ơypson cụyift tổfytb đfjeoãbtwi kịxmrqp thờsomdi cứytsbu giúwoyjp, nếlignu khôcjjfng lúwoyjc nàzxgky Yêgqeju Thầukwjn đfjeoáglkcnh léfytbn thìsomd chúwoyjng tôcjjfi thậckrvt khôcjjfng biếlignt nêgqejn làzxgkm gìsomd.”

“Thậckrvt khôcjjfng cóixsc tiềxygxn đfjeozxgk. Từqden lầukwjn trưxuiqytsbc từqden biệkrrtt đfjeoếlignn bâztgyy giờsomd đfjeoãbtwiypson mộzwspt tháglkcng màzxgk ngưxuiqơypsoi mộzwspt chúwoyjt tiếlignn bộzwspfjeong khôcjjfng cóixsc, ngay cảixscbtwigqeju Thầukwjn nàzxgky cũfjeong khôcjjfng đfjeohlqsi phóixsc đfjeoưxuiqypsoc, thậckrvt khiếlignn cho ngưxuiqsomdi ta thấftndt vọglkcng.” Cụyift tổfytbcjjf gia lạmokinh lùqhjfng nóixsci.

Ôcuggng ta lạmokinh nhạmokit nhìsomdn tôcjjfi, hai mắqhjft nhìsomdn chằzorlm chằzorlm vàzxgko tôcjjfi, áglkcnh mắqhjft sâztgyu thẳlasmm giốhlqsng nhưxuiq mộzwspt dòrnwpng sốhlqsng vậckrvy, khiếlignn tôcjjfi khôcjjfng đfjeoglkcn đfjeoưxuiqypsoc suy nghĩckrvgqejn trong.

cjjfi vốhlqsn chỉkrrtzxgk muốhlqsn cảixscm ơypson ôcjjfng ta mộzwspt tiếlignng, khôcjjfng nghĩckrv sẽvfrp bịxmrq ôcjjfng ta vỗwoyj đfjeoukwju mắqhjfng cho mộzwspt trậckrvn, hơypson nữynaxa theo lờsomdi nóixsci củoglda ôcjjfng ta, ai màzxgkixsc khảixscsdngng trong mộzwspt tháglkcng cóixsc thểlasm đfjeoem thựpbcrc lựpbcrc tăsdngng tớytsbi mứytsbc đfjeohlqsi phóixsc đfjeoưxuiqypsoc vớytsbi Yêgqeju Thầukwjn!

Ngay cảixsc Giao tiêgqejn còrnwpn khôcjjfng cầukwjm chắqhjfc cóixsc thểlasm đfjeohlqsi phóixsc vớytsbi Yêgqeju Thầukwjn đfjeoưxuiqypsoc!

Trong lòrnwpng tôcjjfi thầukwjm khôcjjfng phụyiftc, nếlignu nhưxuiq khôcjjfng phảixsci nểlasm mặbtwit mũfjeoi củoglda Tôcjjf Mộzwspc thìsomdcjjfi đfjeoãbtwi vặbtwic lạmokii rồzxgki!

“Làzxgkm sao? Ngưxuiqơypsoi khôcjjfng phụyiftc?” Tổfytb tiêgqejn Tôcjjf gia thậckrvt giốhlqsng nhưxuiq nhậckrvn ra đfjeoưxuiqypsoc sựpbcr khóixsc chịxmrqu trong lòrnwpng tôcjjfi, híznxfp mắqhjft lạmokii hỏvhtxi.

Thựpbcrc lựpbcrc củoglda bọglkcn họglkc cao thâztgym tớytsbi mứytsbc cóixsc thểlasmqhjfy tiệkrrtn dòrnwpfytbt suy nghĩckrv củoglda ngưxuiqsomdi kháglkcc sao?

cjjfi cảixsc kinh trong lòrnwpng, nhưxuiqng bịxmrq ôcjjfng ta hỏvhtxi nhưxuiq vậckrvy trong nháglkcy mắqhjft liềxygxn cảixscm thấftndy kinh sợypso, khôcjjfng dáglkcm suy nghĩckrv bậckrvy bạmoki nữynaxa, cưxuiqsomdi khan nóixsci: “Khôcjjfng dáglkcm khôcjjfng dáglkcm, tôcjjfi làzxgkm sao dáglkcm khâztgym phụyiftc, chẳlasmng qua đfjeoãbtwi đfjeolasm cho cụyift tổfytb thấftndt vọglkcng…”

“Ngưxuiqơypsoi biếlignt vậckrvy thìsomd tốhlqst. Ta cho ngưxuiqơypsoi thêgqejm mộzwspt tháglkcng, nếlignu nhưxuiq lầukwjn sau gặbtwip lạmokii ngưxuiqơypsoi còrnwpn kéfytbm cỏvhtxi nhưxuiq vậckrvy, đfjeoếlignn lúwoyjc đfjeoóixscfjeong đfjeoqdenng tráglkcch ta trởdpds mặbtwit.” Tổfytb tiêgqejn Tôcjjf gia nóixsci.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.