Tômpme i gậqrnr t đarkv ầgpss u mộxved t cáwgpb i, vốumge n còyjnh n muốumge n hỏapbi i thêkwwn m mộxved t íbmcq t tin tứeyan c, nhưwgpb ng nghĩcgix Giao tiêkwwn n còyjnh n đarkv ang mộxved t mìqmhq nh chặyqur n cửehmh a hàdher ng, tômpme i khômpme ng khỏapbi i bốumge i rốumge i, hỏapbi i trưwgpb ởttvx ng thômpme n: “Bâumge y giờstdz lờstdz i cũfgzb ng đarkv ãbmcq nóstdz i, ômpme ng vẫworn n khômpme ng thểcwbu đarkv em đarkv ồftii ng tiềcjpl n cổcwwp đarkv ưwgpb a tômpme i sao? Nóstdz i thậqrnr t, ban đarkv ầgpss u ômpme ng chủtkmo kia tớqrnr i đarkv âumge y cóstdz lẽyryj cũfgzb ng cóstdz chúydpq t bảgdjn n lãbmcq nh cho nêkwwn n mớqrnr i cóstdz thểcwbu khốumge ng chếrhfw đarkv ưwgpb ợcgix c con yêkwwn u thửehmh kia. Bâumge y giờstdz yêkwwn u thửehmh đarkv ãbmcq hồftii i lạfhug i sứeyan c, phảgdjn i ra đarkv ểcwbu báwgpb o thùssue , đarkv ứeyan ng mũfgzb i chịfshu u sàdher o chíbmcq nh làdher nhữftii ng thômpme n dâumge n đarkv ãbmcq xuốumge ng mộxved nàdher y. Ôftii ng làdher trưwgpb ởttvx ng thômpme n thấttvx y nêkwwn n làdher m gìqmhq thìqmhq cứeyan làdher m, nếrhfw u nhưwgpb khômpme ng cóstdz ngưwgpb ờstdz i cóstdz thểcwbu khốumge ng chếrhfw con yêkwwn u thửehmh kia lầgpss n nữftii a thìqmhq cóstdz lẽyryj tốumge i nay toàdher n bộxved nơrgzy i nàdher y sẽyryj bịfshu san phẳapbi ng.”
Nóstdz i xong tômpme i cốumge ýworn xụcwbu mặyqur t xuốumge ng, cũfgzb ng khômpme ng nóstdz i gìqmhq vớqrnr i trưwgpb ởttvx ng thômpme n nữftii a màdher xoay ngưwgpb ờstdz i đarkv i ra ngoàdher i.
“Cômpme gáwgpb i, cômpme chờstdz mộxved t chúydpq t!” Thấttvx y tômpme i thậqrnr t sựsynm mặyqur c kệwmso , ngưwgpb ờstdz i trưwgpb ởttvx ng thômpme n kia liềcjpl n vộxved i vàdher ng gọufdu i tômpme i lạfhug i.
“Sao?”
“Tômpme i… cóstdz khômpme ng íbmcq t tiềcjpl n đarkv ồftii ng, yêkwwn u thửehmh kia thậqrnr t muốumge n báwgpb o thùssue sao? Cômpme cóstdz thểcwbu đarkv ưwgpb a tômpme i tớqrnr i nhìqmhq n qua mộxved t chúydpq t khômpme ng? Dùssue sao tômpme n cũfgzb ng làdher trưwgpb ởttvx ng thômpme i, khômpme ng thểcwbu đarkv ểcwbu cho yêkwwn u nghiệwmso t kia quay lạfhug i gieo họufdu a cho ngưwgpb ờstdz i trong thômpme n.” Trưwgpb ởttvx ng thômpme n nóstdz i.
Vừbbqf a nóstdz i ômpme ng ta đarkv ãbmcq nhanh chóstdz ng xoay ngưwgpb ờstdz i lạfhug i đarkv i thẳapbi ng tớqrnr i góstdz c chiếrhfw c giưwgpb ờstdz ng bằiiby ng đarkv ấttvx t, végdjn n cáwgpb i nệwmso m bêkwwn n trêkwwn n ra.
Lúydpq c nàdher y tômpme i mớqrnr i pháwgpb t hiệwmso n ởttvx giữftii a giưwgpb ờstdz ng đarkv ấttvx t kia cóstdz mộxved t tấttvx m váwgpb n, phíbmcq a dưwgpb ớqrnr i tấttvx m váwgpb n làdher mộxved t cáwgpb i hốumge khômpme ng lớqrnr n khômpme ng nhỏapbi , sau khi mởttvx ra bêkwwn n trong chứeyan a đarkv ầgpss y đarkv ồftii ng tiềcjpl n màdher u xanh.
Nó
“Cô
“Sao?”
“Tô
Vừ
Lú
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.