Chồng Hờ Vợ Tạm

Chương 290 : Em có đồng ý gả cho tôi không_

    trước sau   
“Anh cóbhtralfbn hạtukvnh nàjzfiy khôettfng?”

AnhTrárgfmc đrgfmãcitv đrgfmếasoxn trưknrmczfkc mặpespt tôettfi, mộbgznt tay giơicqk ra biểdqdku thịtizf ýgztr mờbhtri.

Anh cưknrmbhtri dịtizfu dàjzfing nhìpespn tôettfi, đrgfmzbyfi tôettfi trảtqwm lờbhtri.

ettfi nhìpespn anh, mãcitvi mộbgznt lúqkeoc lâalfbu sau vẫqkeon chưknrma hoàjzfin hồnison. Màjzfin đrgfmárgfmnh ghen trong tưknrmtqwmng tưknrmzbyfng đrgfmâalfbu? Cárgfmi bạtukvt tai, hắialrt axit trong tưknrmtqwmng tưknrmzbyfng đrgfmâalfbu? Con chuộbgznt cốgztrng bêkydjn đrgfmưknrmbhtrng bịtizf ngưknrmbhtri ngưknrmbhtri đrgfmárgfmnh mắialrng trong tưknrmtqwmng tưknrmzbyfng đrgfmâalfbu?

“Em khôettfng nằuccum mơicqk đrgfmjkjoy chứowpm?” Tôettfi nhìpespn anh, thìpesp thầlwmmm.

“Khôettfng phảtqwmi mơicqk, làjzfiettfi mờbhtri em nhảtqwmy mởtqwmjzfin.” Tay anh vẫqkeon giơicqkkydjn giữclhxa chừucudng, “Em mặpespc thếasoxjzfiy, chẳepulng phảtqwmi làjzfipesp muốgztrn nhảtqwmy vớczfki tôettfi mộbgznt bàjzfii hay sao?”




alfby giờbhtrettfi mớczfki nhớczfk ra, mấjkjoy hôettfm trưknrmczfkc tôettfi từucudng hỏbordi anh, trong bữclhxa tiệclhxc, tôettfi cóbhtricqk hộbgzni đrgfmưknrmzbyfc nhảtqwmy vớczfki anh khôettfng. Tôettfi còclhxn chỉzxws chiếasoxc várgfmy nàjzfiy, nóbhtri đrgfmâalfby làjzfi chiếasoxc várgfmy lộbgznng lẫqkeoy nhấjkjot củcqica tôettfi, nếasoxu khôettfng đrgfmưknrmzbyfc nhảtqwmy cùicqkng anh thìpesp thậrmfit quárgfm đrgfmárgfmng tiếasoxc.

Anh trảtqwm lờbhtri tôettfi, bảtqwmo tôettfi ởtqwm nhàjzfi thay đrgfmniso, nhảtqwmy vớczfki tôettfi mộbgznt lầlwmmn ởtqwm trong nhàjzfi.

ettfi tưknrmtqwmng rằuccung đrgfmóbhtrjzfi sựclhxicqk đrgfmialrp củcqica anh, thậrmfit khôettfng ngờbhtr đrgfmóbhtr lạtukvi làjzfi khúqkeoc luyệclhxn tậrmfip củcqica tôettfi vàjzfi anh.

ettfi cảtqwmm thấjkjoy mặpespt mìpespnh ưknrmczfkt đrgfmlwmmm đrgfmìpespa, làjzfiknrmczfkc mắialrt rơicqki xuốgztrng.

“Em nểdqdk mặpespt nhảtqwmy vớczfki tôettfi chứowpm?” Anh lạtukvi hỏbordi.

ettfi gậrmfit đrgfmlwmmu, rấjkjot muốgztrn đrgfmưknrma tay cho anh, nhưknrmng cárgfmi lạtukvnh lẽcitvo thấjkjou xưknrmơicqkng trưknrmczfkc đrgfmóbhtr vẫqkeon chưknrma hềjgpxjkjom trởtqwm lạtukvi. Tôettfi phárgfmt hiệclhxn ra mìpespnh khôettfng thểdqdk cửlvvp đrgfmbgznng đrgfmưknrmzbyfc.

“Em sao thếasox?” Anh cũuzclng nhậrmfin ra sựclhx khárgfmc thưknrmbhtrng củcqica tôettfi.

“Em khôettfng cửlvvp đrgfmbgznng đrgfmưknrmzbyfc rồnisoi.” Tôettfi khóbhtrc, buồnison rầlwmmu nhìpespn anh.

alfby giờbhtr anh mớczfki nhớczfk ra cárgfmi thểdqdk chấjkjot kìpesp lạtukv củcqica tôettfi. Anh cưknrmbhtri, đrgfmpespt bàjzfin tay đrgfmang giơicqkkydjn xuốgztrng, bưknrmczfkc lêkydjn trưknrmczfkc mộbgznt bưknrmczfkc, bếasoxettfi ngồnisoi lêkydjn trêkydjn bàjzfin.

“Xin lỗomnli, tôettfi quêkydjn mấjkjot em hễwdmwuccung thẳepulng làjzfi khôettfng cửlvvp đrgfmbgznng đrgfmưknrmzbyfc.” Anh cưknrmbhtri buôettfng tôettfi ra.

Tấjkjot cảtqwm nhữclhxng ngưknrmbhtri xung quanh vốgztrn đrgfmang đrgfmzbyfi xem bàjzfii khiêkydju vũuzcl mởtqwmjzfin đrgfmjgpxu cưknrmbhtri ồnisokydjn, cóbhtr lẽcitv bọxwhmn họxwhm chưknrma bao giờbhtr nhìpespn thấjkjoy cóbhtr ngưknrmbhtri căuccung thẳepulng đrgfmếasoxn mứowpmc bấjkjot đrgfmbgznng.

Anh Trárgfmc lùicqki ra sau mộbgznt bưknrmczfkc, sau đrgfmóbhtr quỳgztr mộbgznt gốgztri xuốgztrng, cởtqwmi giàjzfiy giúqkeop tôettfi, hai tay bóbhtrp châalfbn cho tôettfi...

Bao nhiêkydju ngưknrmbhtri nhưknrm thếasox, bao nhiêkydju árgfmnh mắialrt nhưknrm thếasox, anh ngồnisoi dưknrmczfki thấjkjop đrgfmưknrma mắialrt lêkydjn nhìpespn tôettfi.




Ágsiknh mắialrt dịtizfu dàjzfing đrgfmếasoxn thếasox, anh hỏbordi tôettfi: “Đhzsnmgbvicqkn chưknrma?”

Trong mắialrt tôettfi khôettfng còclhxn nhìpespn thấjkjoy nhữclhxng ngưknrmbhtri khárgfmc nữclhxa. Tôettfi nhớczfkqkeoc ấjkjoy tôettfi hỏbordi anh, khúqkeoc nhảtqwmy mởtqwmjzfin, anh sẽcitv nhảtqwmy vớczfki vợzbyf anh sao?

Anh nóbhtri, phảtqwmi.

ettfi nhớczfkqkeoc ấjkjoy, anh dèepul dặpespt hỏbordi tôettfi, tôettfi đrgfmãcitv từucudng hốgztri hậrmfin chưknrma? Sau nàjzfiy tôettfi cóbhtr hốgztri hậrmfin khôettfng?

ettfi lắialrc đrgfmlwmmu, tôettfi yêkydju anh nhưknrm thếasox, sao tôettfi cóbhtr thểdqdk hốgztri hậrmfin đrgfmưknrmzbyfc.

ettfi nhớczfk anh nóbhtri, anh sẽcitvicqkng cảtqwm đrgfmbhtri đrgfmdqdkkydju tôettfi...

Ágsiknh mắialrt tôettfi chậrmfim rãcitvi ngưknrmczfkc lêkydjn. Tôettfi nhìpespn nhữclhxng ngưknrmbhtri xung quanh, tôettfi trôettfng thấjkjoy thưknrmgztr Tốgztrng hơicqki mỉzxwsm cưknrmbhtri vớczfki tôettfi, tôettfi trôettfng thấjkjoy trưknrmtqwmng phòclhxng La đrgfmãcitv đrgfmếasoxn trưknrmczfkc mặpespt trưknrmtqwmng phòclhxng Thíjkjrch, hai ngưknrmbhtri đrgfmang cưknrmbhtri...

Tấjkjot cảtqwm bọxwhmn họxwhm đrgfmjgpxu biếasoxt...

Tấjkjot cảtqwm bọxwhmn họxwhm đrgfmjgpxu biếasoxt, đrgfmiệclhxu nhảtqwmy mởtqwmjzfin hôettfm nay, làjzfi anh Trárgfmc chuẩclhxn bịtizf cho tôettfi.

“Khưknrmơicqkng Kha...” Giọxwhmng nóbhtri anh Trárgfmc lạtukvi vang lêkydjn lầlwmmn nữclhxa, “Cóbhtr lẽcitvettfi chưknrma bao giờbhtrbhtri vớczfki em, tôettfi vàjzfi mẹaavb Trárgfmc Hàjzfing, đrgfmãcitv ly hôettfn từucudknrmbhtri mấjkjoy năuccum trưknrmczfkc rồnisoi...”

Giọxwhmng anh trầlwmmm thấjkjop màjzfi chậrmfim rãcitvi: “Tôettfi chưknrma bao giờbhtr nghĩdqdkpespnh sẽcitvkydju mộbgznt ngưknrmbhtri con gárgfmi khárgfmc...”

“Em quárgfm trẻvjet trung, mỗomnli lầlwmmn ởtqwm cạtukvnh em, tôettfi đrgfmjgpxu tràjzfin ngậrmfip cảtqwmm giárgfmc tộbgzni lỗomnli, tôettfi nhưknrm thếasox, sợzbyf rằuccung sẽcitv khiếasoxn em lỡmgbvjzfing...”

“Em xứowpmng đrgfmárgfmng cóbhtrknrmơicqkng lai tốgztrt hơicqkn...”

“Tôettfi hếasoxt lầlwmmn nàjzfiy đrgfmếasoxn lầlwmmn khárgfmc nóbhtri vớczfki chíjkjrnh mìpespnh, tôettfi nêkydjn trảtqwm cho em tựclhx do, nhưknrmng tôettfi lạtukvi khôettfng nỡmgbv...”

“Vìpesp vậrmfiy, xin hãcitvy tha thứowpm cho sựclhx íjkjrch kỷowpm củcqica tôettfi...”

ettfi nhìpespn anh. Mặpespc dùicqk mộbgznt tay đrgfmang che miệclhxng nhưknrmng tôettfi vẫqkeon khóbhtrc khôettfng thàjzfinh tiếasoxng.

“Khưknrmơicqkng Kha, em cóbhtr đrgfmnisong ýgztr gảtqwm cho tôettfi khôettfng?”

Trong lòclhxng bàjzfin tay anh, làjzfi mộbgznt chiếasoxc hộbgznp trang sứowpmc nho nhỏbord. Anh mởtqwm hộbgznp ra, bấjkjot ngờbhtrkydjn trong làjzfi mộbgznt chiếasoxc nhẫqkeon kim cưknrmơicqkng.

ettfi nghĩdqdk, giâalfby phúqkeot đrgfmóbhtr, tôettfi chắialrc chắialrn rấjkjot xấjkjou xíjkjr, bởtqwmi vìpespettfi thựclhxc sựclhx đrgfmãcitv khóbhtrc nhiềjgpxu khủcqicng khiếasoxp!

Anh Trárgfmc đrgfmãcitv mua cho tôettfi rấjkjot nhiềjgpxu trang sứowpmc. Dâalfby chuyềjgpxn, hoa tai, lắialrc tay, càjzfii árgfmo, lắialrc châalfbn, chỉzxws duy nhấjkjot chưknrma từucudng mua nhẫqkeon. Tôettfi nghĩdqdk cảtqwm đrgfmbhtri nàjzfiy anh cũuzclng sẽcitv khôettfng mua nhẫqkeon cho tôettfi.

Nhưknrmng thậrmfit khôettfng ngờbhtr, chiếasoxc nhẫqkeon đrgfmlwmmu tiêkydjn anh tặpespng tôettfi, lạtukvi làjzfi nhẫqkeon cầlwmmu hôettfn.

ettfi chỉzxws biếasoxt gậrmfit đrgfmlwmmu, ngoàjzfii ra khôettfng thốgztrt ra đrgfmưknrmzbyfc câalfbu nàjzfio.

Anh cưknrmbhtri đrgfmowpmng dậrmfiy, nghiêkydjng đrgfmlwmmu hôettfn lêkydjn márgfmettfi mộbgznt cárgfmi: “Xin lỗomnli, bâalfby giờbhtr mớczfki nóbhtri vớczfki em...”

Tấjkjot cảtqwm thờbhtri gian hạtukvnh phúqkeoc củcqica tôettfi đrgfmjgpxu ngưknrmng đrgfmxwhmng lạtukvi giâalfby phúqkeot nàjzfiy.

Ngay sau đrgfmóbhtr, cửlvvpa chíjkjrnh phòclhxng tiệclhxc rầlwmmm rầlwmmm mởtqwm ra...

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.