Chồng Hờ Vợ Tạm

Chương 282 : Quả thật rất điên cuồng

    trước sau   
82 tỷcedg!

Đekgwâeuusy đohpwãwauanycr mứroqic giápizv cao nhấzvsft mànycr anh Trápizvc đohpwưmbqra ra cho tôaixdi. Thấzvsfp hơdpswn 82 tỷcedg thìgqag mua, cao hơdpswn 82 tỷcedg khôaixdng mua, nhưmbqrng cápizvi têxmrdn khốmblln nànycry lạcrkwi mởwixx miệnpatng ra héwitet giápizv 82 tỷcedg!

aixdi nởwixx mộeuust nụlitqmbqrbaavi rạcrkwng rỡzvkj nhìgqagn anh ta, lầhotgn đohpwhotgu tiêxmrdn héwitet giápizv: “83 tỷcedg.”

Cảwixx hộeuusi trưmbqrbaavng ồostlxmrdn.

ghmun đohpwostl từbaav 20 tỷcedg đohpwếlnipn 82 tỷcedg đohpwãwauabaavng lêxmrdn gấzvsfp 4 lầhotgn rồostli, cápizvi giápizvnycry ởwixx thờbaavi đohpwcrkwi nànycry đohpwãwauanycr cao khôaixdng tưmbqrwixxng rồostli.

Trong lòjtjong tôaixdi cũcrlrng khôaixdng chắblxqc chắblxqn. Nếlnipu mua vớgqagi giápizvnycry, cho dùgqag ngoànycri mặjwbvt anh Trápizvc cũcrlrng khôaixdng nóghmui gìgqag, nhưmbqrng sợpnrs rằshbeng cũcrlrng vẫcevon hơdpswi đohpwau lòjtjong. Anh nóghmui giápizv cảwixx hợpnrsp lýdpsw nhấzvsft lànycr 41 tỷcedg, bâeuusy giờbaav đohpwãwaua cao hơdpswn quápizv nhiềnycru rồostli.




aixdi hơdpswi lo sợpnrs rằshbeng móghmun bảwixxo bốmblli nànycry sẽmqptdpswi vànycro tay tôaixdi, nhưmbqrng tôaixdi khôaixdng thểeptz đohpweptz lộeuus ra. Tôaixdi héwitet giápizvnycry lànycr muốmblln khiếlnipn têxmrdn khốmblln kia đohpwau lòjtjong. Tôaixdi dầhotgn thu lạcrkwi ýdpswmbqrbaavi trêxmrdn môaixdi, chỉmblldpswi nhếlnipch môaixdi lạcrkwnh lùgqagng, ápizvnh mắblxqt lạcrkwi nhìgqagn vànycro vậostlt phẩklamm trêxmrdn bụlitqc trưmbqrng bànycry.

pizvng vẻfywr hoànycrn toànycrn khôaixdng thèjwbvm đohpweptzeuusm.

Ngưmbqrbaavi bápizvn đohpwãwaua bịanix cuộeuusc đohpwzvsfu giápizv đohpwxmrdn cuồostlng củekgwa chúqaeing tôaixdi lànycrm cho đohpwxmrdn cuồostlng theo. Cápizvi ngànycrnh đohpwzvsfu giápizvnycry, ngưmbqrbaavi bápizvn đohpwklamy đohpwưmbqrpnrsc giápizv vậostlt phẩklamm lêxmrdn cànycrng cao thìgqag tiềnycrn hoa hồostlng củekgwa anh ta cũcrlrng sẽmqptnycrng cao.

qaeic nànycry, hoànycrn toànycrn khôaixdng cầhotgn tôaixdi lànycrm chuyệnpatn quápizv đohpwápizvng, ngưmbqrbaavi bápizvn đohpwãwauagqagng ápizvnh mắblxqt trôaixdng mong nhìgqagn ngưmbqrbaavi thanh niêxmrdn kia, miệnpatng còjtjon lảwixxi nhảwixxi nóghmui chiếlnipc bìgqagnh hoa nànycry rấzvsft xứroqing vớgqagi giápizvnycry, nóghmui chẳhjhing lẽmqpt chiếlnipc bìgqagnh hoa nànycry bịanixaixdpizvi trẻfywr tuổnycri kia mua đohpwi vớgqagi giápizv chỉmbll cao hơdpswn 1 tỷcedg thôaixdi sao?

“83 tỷcedg lầhotgn 1!” Ngưmbqrbaavi bápizvn hôaixd to.

Nụlitqmbqrbaavi bêxmrdn môaixdi tôaixdi cànycrng sâeuusu hơdpswn, hànycrm dưmbqrgqagi cũcrlrng hơdpswi nhếlnipch lêxmrdn, hiểeptzn nhiêxmrdn đohpwãwaua thắblxqng rồostli.

“83 tỷcedg lầhotgn 2!” Ngưmbqrbaavi bápizvn lạcrkwi hôaixd to thêxmrdm lầhotgn nữekgwa.

aixdi nghĩmbll, cao hơdpswn giápizv Trápizvc tiêxmrdn sinh đohpwưmbqra ra 1 tỷcedg, cóghmu lẽmqpt anh ấzvsfy cóghmu thểeptz chấzvsfp nhậostln đohpwưmbqrpnrsc nhỉmbll!

“83 tỷcedg lầhotgn...”

pizvi búqaeia củekgwa ngưmbqrbaavi bápizvn chưmbqra gõfiaj xuốmbllng, “92 tỷcedg”, cậostlu thanh niêxmrdn kia quảwixx nhiêxmrdn héwitet lêxmrdn mộeuust cápizvi giápizv cựklamc kỳcrlr cao.

aixdi lậostlp tứroqic mỉmbllm cưmbqrbaavi, trápizvi tim vẫcevon luôaixdn thấzvsfp thỏmhoym đohpwãwauagqagnh tĩmbllnh lạcrkwi. Tôaixdi vỗbjpm tay trưmbqrgqagc tiêxmrdn, đohpwjwbvt bảwixxng sốmbll trêxmrdn tay mìgqagnh xuốmbllng, bỏmhoy cuộeuusc đohpwzvsfu giápizv.

Khuôaixdn mặjwbvt ngưmbqrbaavi bápizvn đohpwãwaua đohpwmhoyxmrdn từbaaveuusu, rấzvsft kíhzbsch đohpweuusng héwitet ba lầhotgn 92 tỷcedg, sau đohpwóghmufiajqaeia.

aixdi nghiêxmrdng đohpwhotgu, nhìgqagn ngưmbqrbaavi thanh niêxmrdn kia lầhotgn nữekgwa, giơdpsw ngóghmun tay cápizvi cho anh ta, sau đohpwóghmu đohpwroqing dậostly đohpwi ra khỏmhoyi cửxjbfa.




Mụlitqc tiêxmrdu củekgwa tôaixdi chỉmbllghmu chiếlnipc bìgqagnh hoa kia, bâeuusy giờbaav khôaixdng lấzvsfy đohpwưmbqrpnrsc bìgqagnh hoa, sànycrn đohpwzvsfu giápizvnycry đohpwãwaua chẳhjhing còjtjon bấzvsft kỳcrlr ýdpsw nghĩmblla gìgqag vớgqagi tôaixdi nữekgwa. Còjtjon vậostlt phẩklamm thứroqipizvm kia lànycrgqag, cóghmu ýdpsw nghĩmblla lịanixch sửxjbf hay sởwixx thíhzbsch thẩklamm mĩmbllgqag đohpwnycru chẳhjhing hềnycrghmu chúqaeit sứroqic hấzvsfp dẫcevon nànycro vớgqagi tôaixdi.

aixdi mởwixx cửxjbfa chíhzbsnh, ápizvnh nắblxqng bêxmrdn ngoànycri chiếlnipu rọpooti lêxmrdn mắblxqt, hơdpswi nhứroqic mắblxqt.

aixdi giơdpsw tay che nắblxqng, lêxmrdn xe rờbaavi đohpwi.

“Anh Trápizvc, khôaixdng đohpwzvsfu giápizv đohpwưmbqrpnrsc bìgqagnh hoa, bịanixpizvi têxmrdn ngốmbllc kia dùgqagng 92 tỷcedg mua mấzvsft rồostli.”

“92 tỷcedg, quảwixx thậostlt rấzvsft đohpwxmrdn cuồostlng. Em khíhzbsch cậostlu ta ànycr?”

“Vâeuusng, em héwitet giápizv 83 tỷcedg, nhìgqagn anh ta khiêxmrdu khíhzbsch, thêxmrdm cảwixx ngưmbqrbaavi bápizvn xúqaeii giụlitqc nữekgwa, anh ta héwitet giápizv 92 tỷcedg.”

“Thanh niêxmrdn sao?”

“Vâeuusng, nhữekgwng ngưmbqrbaavi hơdpswi lớgqagn tuổnycri đohpwãwaua từbaav bỏmhoy từbaaveuusu rồostli.”

“Vềnycr rồostli nóghmui.”

aixdi cứroqi cảwixxm thấzvsfy cóghmupizvi gìgqag đohpwóghmu khôaixdng ổnycrn, nhưmbqrng khôaixdng biếlnipt khôaixdng ổnycrn ởwixx chỗbjpmnycro.

aixdi nhanh chóghmung vềnycr đohpwếlnipn khápizvch sạcrkwn. Anh Trápizvc nằshbem trêxmrdn giưmbqrbaavng, trong phòjtjong đohpwang bậostlt đohpwiềnycru hòjtjoa, anh đohpwblxqp hai chiếlnipc chăbaavn.

aixdi sảwixxi bưmbqrgqagc đohpwi tớgqagi, giơdpsw tay sờbaav trápizvn anh.

“Sao vẫcevon nóghmung nhưmbqr vậostly? Chẳhjhing phảwixxi bảwixxo lànycr đohpwzvkjdpswn nhiềnycru rồostli sao?”

aixdi cầhotgm chiếlnipc cốmbllc trêxmrdn tủekgw cạcrkwnh đohpwhotgu giưmbqrbaavng, róghmut cho anh mộeuust cốmbllc nưmbqrgqagc nóghmung, nhìgqagn anh uốmbllng nưmbqrgqagc.

“Chúqaeing ta đohpwi bệnpatnh việnpatn nhéwite?”

Anh Trápizvc lắblxqc đohpwhotgu: “Tôaixdi ngủekgw mộeuust giấzvsfc lànycr khỏmhoye thôaixdi.”

euusy giờbaavaixdi mớgqagi nhậostln ra, kểeptz từbaav khi rờbaavi khỏmhoyi khápizvch sạcrkwn đohpwếlnipn lúqaeic quay lạcrkwi, mặjwbvc dùgqag trêxmrdn danh nghĩmblla lànycraixdi đohpwi lànycrm việnpatc giúqaeip anh, đohpweptz anh nghỉmbll ngơdpswi, nhưmbqrng tôaixdi lạcrkwi toànycrn lànycrm nhữekgwng việnpatc quấzvsfy rầhotgy anh, khôaixdng ngừbaavng gửxjbfi tin nhắblxqn cho anh.

“Xin lỗbjpmi.” Tôaixdi cúqaeii ngưmbqrbaavi hôaixdn lêxmrdn trápizvn anh mộeuust cápizvi, “Anh Trápizvc, anh nghỉmbll ngơdpswi đohpwi, em đohpwwixxm bảwixxo sẽmqpt khôaixdng lànycrm phiềnycrn anh nữekgwa.”

Sau đohpwóghmu, tôaixdi bắblxqt đohpwhotgu cởwixxi quầhotgn ápizvo...

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.