Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 336 : Thiếu

    trước sau   
*Chưmqfvơxzrvng nàvsfpy cópgdl nộmqfvi dung ảoyvwnh, nếvjbnu bạaiftn khôvjmtng thấthmzy nộmqfvi dung chưmqfvơxzrvng, vui lòkbijng bậhvmgt chếvjbn đltdomqfv hiệvsfpn hìditenh ảoyvwnh củcpwda trìditenh duyệvsfpt đltdomatk đltdomqfvc.

“Tôvjmti nghĩcpwd mọmqfvi ngưmqfvandxi cũnkhrng đltdoãghnx biếvjbnt xảoyvwy ra chuyệvsfpn gìdite, tôvjmti sẽvjmt khôvjmtng lòkbijng vòkbijng, nópgdli thẳnkhrng,” Bárrpdc sĩcpwd lậhvmgt nhìditen bệvsfpnh árrpdn mộmqfvt hồwbabi, nópgdli: “Diệvsfpn tísqxlch bỏwwvmng củcpwda Dụdite tiểmatku thưmqfv khôvjmtng phảoyvwi rấthmzt lớdqdon, nhưmqfvng hơxzrvn 60% tưmqfvơxzrvng đltdohvmgi nặrwuwng, phầgoysn còkbijn lạaifti làvsfp bởoiyli vìditerrpdch lớdqdop quầgoysn árrpdo nêkdlzn xem nhưmqfv bỏwwvmng ởoiylmqfvandxng đltdomqfv thấthmzp, đltdoaifti bộmqfv phậhvmgn phỏwwvmng làvsfpoiyl trárrpdn, xưmqfvơxzrvng gòkbijrrpd, xưmqfvơxzrvng quai xanh cùfpfpng bảoyvw vai, còkbijn cópgdl mộmqfvt ísqxlt ởoiyl giữsqxla lưmqfvng, may mắpccqn làvsfp mặrwuwt khôvjmtng bịpdov bỏwwvmng quárrpd nhiềnucsu, nghiêkdlzm trọmqfvng nhấthmzt chísqxlnh làvsfp trárrpdn cùfpfpng xưmqfvơxzrvng gòkbijrrpdkdlzn trárrpdi……”

Ngưmqfvandxi đltdoàvsfpn ôvjmtng phísqxla sau vịpdovn bảoyvw vai côvjmt, Dụdite Thiêkdlzn Tuyếvjbnt lẳnkhrng lặrwuwng nghe, mỗgoysi mộmqfvt chữsqxl đltdonucsu giốhvmgng nhưmqfv đltdoang thiêkdlzu đltdohvmgt lòkbijng côvjmt.

“Vậhvmgy cópgdl hi vọmqfvng chữsqxla khỏwwvmi cho em ấthmzy khôvjmtng?” Dụdite Thiêkdlzn Tuyếvjbnt run giọmqfvng hỏwwvmi: “Ýhdyuvjmti muốhvmgn nópgdli làvsfp da thịpdovt bịpdov bỏwwvmng cópgdl thểmatk chữsqxla trịpdov hay khôvjmtng?”

“Hoàvsfpn toàvsfpn cópgdl thểmatk chữsqxla trịpdov, nhưmqfvng côvjmt phảoyvwi biếvjbnt rằrgwcng, cho dùfpfp mứijioc đltdomqfv chữsqxla khỏwwvmi đltdoaiftt tớdqdoi 80% trởoiylkdlzn, cũnkhrng khôvjmtng cópgdl khảoyvwghnxng khôvjmtng lưmqfvu lạaifti sẹoxjbo, nếvjbnu muốhvmgn tậhvmgn lựguomc giảoyvwm bớdqdot sẹoxjbo thìditekdlzn tiếvjbnn hàvsfpnh giảoyvwi phẫwbzdu cấthmzy da, nhưmqfv vậhvmgy thìdite kếvjbnt quảoyvw sẽvjmt tốhvmgt hơxzrvn mộmqfvt chúnkhrt, nhưmqfvng còkbijn phảoyvwi xem trìditenh trạaiftng da bịpdov tổywokn thưmqfvơxzrvng nghiêkdlzm trọmqfvng tớdqdoi mứijioc đltdomqfvvsfpo mớdqdoi cópgdl thểmatk quyếvjbnt đltdopdovnh đltdoưmqfvrgwcc.”

“Vậhvmgy hy vọmqfvng cárrpdc bárrpdc sĩcpwdghnxy tậhvmgn lựguomc, xin hãghnxy làvsfpm tốhvmgt nhấthmzt.” Nam Cung Kìditenh Hiêkdlzn trầgoysm giọmqfvng nópgdli.

“Đfpsnưmqfvrgwcc, đltdoâmzgvy làvsfp chứijioc trárrpdch củcpwda chúnkhrng tôvjmti.”

Chờandx đltdoếvjbnn khi ra khỏwwvmi văghnxn phòkbijng củcpwda bárrpdc sĩcpwd, Nam Cung Kìditenh Hiêkdlzn nhẹoxjb nhàvsfpng ôvjmtm lấthmzy côvjmt, thấthmzp giọmqfvng nópgdli: “Bâmzgvy giờandxkdlzn tâmzgvm chưmqfva?”

Dụdite Thiêkdlzn Tuyếvjbnt lắpccqc đltdogoysu, trong mắpccqt hơxzrvi ưmqfvdqdot árrpdt, cũnkhrng ôvjmtm lấthmzy anh, nhẹoxjb giọmqfvng nópgdli: “Em biếvjbnt cópgdl thểmatk chữsqxla trịpdov, trưmqfvdqdoc kia, thờandxi đltdoiểmatkm ởoiyl việvsfpn đltdoiềnucsu dưmqfvrwuwng, em đltdoãghnx từoxjbng nhìditen thấthmzy dung mạaifto sau khi khôvjmti phụditec củcpwda nhữsqxlng ngưmqfvandxi bịpdov hủcpwdy dung, chísqxlnh anh cũnkhrng biếvjbnt, dùfpfppgdl chữsqxla trịpdov nhưmqfv thếvjbnvsfpo thìditenkhrng sẽvjmt đltdomatk dấthmzu vếvjbnt, khôvjmtng cópgdl khảoyvwghnxng hoàvsfpn toàvsfpn trởoiyl lạaifti nhưmqfvmqfva, Thiêkdlzn Nhu vốhvmgn khôvjmtng nêkdlzn gárrpdnh várrpdc hếvjbnt thảoyvwy nhữsqxlng chuyệvsfpn nàvsfpy, em ấthmzy khôvjmtng nêkdlzn vìdite em màvsfp bịpdov thưmqfvơxzrvng, trảoyvwi qua giảoyvwi phẫwbzdu đltdoau đltdodqdon, chờandx đltdorgwci mìditenh khôvjmti phụditec trong mộmqfvt thờandxi gian dàvsfpi, mấthmzy chuyệvsfpn nàvsfpy khôvjmtng nêkdlzn do em ấthmzy thừoxjba nhậhvmgn, vìdite thếvjbn, nếvjbnu em ấthmzy đltdoau, em cũnkhrng sẽvjmt đltdoau, cũnkhrng sẽvjmt árrpdy nárrpdy, đltdoâmzgvy mớdqdoi làvsfp nguyêkdlzn nhâmzgvn châmzgvn chísqxlnh em khôvjmtng bỏwwvm xuốhvmgng đltdoưmqfvrgwcc……

Nam Cung Kìditenh Hiêkdlzn ôvjmtm côvjmt, cưmqfvandxi yếvjbnu ớdqdot: “Cópgdl đltdoôvjmti khi logic củcpwda em rấthmzt kỳcvuk quárrpdi, 5 năghnxm trưmqfvdqdoc, vìdite chữsqxla khỏwwvmi đltdoôvjmti mắpccqt củcpwda em ấthmzy, cárrpdi gìdite em cũnkhrng đltdonucsu nguyệvsfpn ýowtbvsfpm, đltdoúnkhrng thậhvmgt làvsfp khổywok sởoiyldite em cũnkhrng đltdoãghnx ăghnxn qua, đltdoau đltdodqdon gìditenkhrng từoxjbng gárrpdnh chịpdovu, em cảoyvwm thấthmzy giữsqxla hai chịpdov em còkbijn cầgoysn nópgdli cárrpdi gìditekdlzn hay khôvjmtng nêkdlzn, hoàvsfpn trảoyvw hay khôvjmtng hoàvsfpn trảoyvw sao? Em rấthmzt thưmqfvơxzrvng em ấthmzy, anh biếvjbnt, nhưmqfvng anh cũnkhrng rấthmzt yêkdlzu em, nếvjbnu em đltdoau lòkbijng, anh cũnkhrng cảoyvwm thấthmzy khôvjmtng tốhvmgt.”

“Đfpsnoxjbng khópgdlc……” Ngópgdln tay ấthmzm árrpdp củcpwda anh vuốhvmgt ve mặrwuwt côvjmt, giọmqfvng khàvsfpn khàvsfpn: “Kỳcvuk thậhvmgt anh rấthmzt ísqxlch kỷghnx, bởoiyli vìdite trong lòkbijng anh may mắpccqn ngưmqfvandxi chịpdovu thưmqfvơxzrvng tổywokn khôvjmtng phảoyvwi làvsfp em, nhưmqfvng anh lạaifti nghĩcpwdditenh khôvjmtng nêkdlzn ísqxlch kỷghnx nhưmqfv vậhvmgy, em đltdoãghnx chịpdovu quárrpd nhiềnucsu thưmqfvơxzrvng tổywokn, anh khôvjmtng muốhvmgn thấthmzy em lạaifti bịpdov thưmqfvơxzrvng, dùfpfpvsfp mộmqfvt chúnkhrt cũnkhrng khôvjmtng thểmatk, cópgdl lẽvjmtditenh yêkdlzu vốhvmgn dĩcpwd chísqxlnh làvsfp ísqxlch kỷghnx, khôvjmtng cópgdldite sai……”

Đfpsnôvjmti mắpccqt ngậhvmgp nưmqfvdqdoc củcpwda Dụdite Thiêkdlzn Tuyếvjbnt dầgoysn trợrgwcn to, cho đltdoếvjbnn khi cárrpdnh môvjmti củcpwda anh bao trùfpfpm xuốhvmgng, côvjmt mớdqdoi hoảoyvwng hốhvmgt hoàvsfpn hồwbabn.

Bịpdov anh hôvjmtn, phảoyvwng phấthmz



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.