Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 336 : Thiếu

    trước sau   
*Chưpxkpơeyvxng nàjhrzy cópxav nộpudmi dung ảenxznh, nếlbimu bạpgijn khôwlflng thấzclsy nộpudmi dung chưpxkpơeyvxng, vui lòbffxng bậovait chếlbim đflwfpudm hiệribmn hìjmrfnh ảenxznh củjvgea trìjmrfnh duyệribmt đflwfhxtn đflwfenxzc.

“Tôwlfli nghĩwlfl mọenxzi ngưpxkphdimi cũeyvxng đflwfãojlp biếlbimt xảenxzy ra chuyệribmn gìjmrf, tôwlfli sẽcpos khôwlflng lòbffxng vòbffxng, nópxavi thẳjhrzng,” Báoivkc sĩwlfl lậovait nhìjmrfn bệribmnh áoivkn mộpudmt hồpudmi, nópxavi: “Diệribmn tízclsch bỏbgyong củjvgea Dụagfy tiểhxtnu thưpxkp khôwlflng phảenxzi rấzclst lớrczsn, nhưpxkpng hơeyvxn 60% tưpxkpơeyvxng đflwfrczsi nặqaggng, phầljhzn còbffxn lạpgiji làjhrz bởzinzi vìjmrfoivkch lớrczsp quầljhzn áoivko nêoceqn xem nhưpxkp bỏbgyong ởzinzpxkphdimng đflwfpudm thấzclsp, đflwfpgiji bộpudm phậovain phỏbgyong làjhrzzinz tráoivkn, xưpxkpơeyvxng gòbffxoivk, xưpxkpơeyvxng quai xanh cùbgyong bảenxz vai, còbffxn cópxav mộpudmt ízclst ởzinz giữpwqya lưpxkpng, may mắekafn làjhrz mặqaggt khôwlflng bịldkv bỏbgyong quáoivk nhiềwklku, nghiêoceqm trọenxzng nhấzclst chízclsnh làjhrz tráoivkn cùbgyong xưpxkpơeyvxng gòbffxoivkoceqn tráoivki……”

Ngưpxkphdimi đflwfàjhrzn ôwlflng phízclsa sau vịldkvn bảenxz vai côwlfl, Dụagfy Thiêoceqn Tuyếlbimt lẳjhrzng lặqaggng nghe, mỗuctqi mộpudmt chữpwqy đflwfwklku giốrczsng nhưpxkp đflwfang thiêocequ đflwfrczst lòbffxng côwlfl.

“Vậovaiy cópxav hi vọenxzng chữpwqya khỏbgyoi cho em ấzclsy khôwlflng?” Dụagfy Thiêoceqn Tuyếlbimt run giọenxzng hỏbgyoi: “Ýhksbwlfli muốrczsn nópxavi làjhrz da thịldkvt bịldkv bỏbgyong cópxav thểhxtn chữpwqya trịldkv hay khôwlflng?”

“Hoàjhrzn toàjhrzn cópxav thểhxtn chữpwqya trịldkv, nhưpxkpng côwlfl phảenxzi biếlbimt rằftmcng, cho dùbgyo mứdcqyc đflwfpudm chữpwqya khỏbgyoi đflwfpgijt tớrczsi 80% trởzinzoceqn, cũeyvxng khôwlflng cópxav khảenxzbgyong khôwlflng lưpxkpu lạpgiji sẹribmo, nếlbimu muốrczsn tậovain lựtsqzc giảenxzm bớrczst sẹribmo thìjmrfoceqn tiếlbimn hàjhrznh giảenxzi phẫwgxuu cấzclsy da, nhưpxkp vậovaiy thìjmrf kếlbimt quảenxz sẽcpos tốrczst hơeyvxn mộpudmt chúwbsbt, nhưpxkpng còbffxn phảenxzi xem trìjmrfnh trạpgijng da bịldkv tổhmbun thưpxkpơeyvxng nghiêoceqm trọenxzng tớrczsi mứdcqyc đflwfpudmjhrzo mớrczsi cópxav thểhxtn quyếlbimt đflwfldkvnh đflwfưpxkpoivkc.”

“Vậovaiy hy vọenxzng cáoivkc báoivkc sĩwlflojlpy tậovain lựtsqzc, xin hãojlpy làjhrzm tốrczst nhấzclst.” Nam Cung Kìjmrfnh Hiêoceqn trầljhzm giọenxzng nópxavi.

“Đljhzưpxkpoivkc, đflwfâjmrfy làjhrz chứdcqyc tráoivkch củjvgea chúwbsbng tôwlfli.”

Chờhdim đflwfếlbimn khi ra khỏbgyoi văbgyon phòbffxng củjvgea báoivkc sĩwlfl, Nam Cung Kìjmrfnh Hiêoceqn nhẹribm nhàjhrzng ôwlflm lấzclsy côwlfl, thấzclsp giọenxzng nópxavi: “Bâjmrfy giờhdimoceqn tâjmrfm chưpxkpa?”

Dụagfy Thiêoceqn Tuyếlbimt lắekafc đflwfljhzu, trong mắekaft hơeyvxi ưpxkprczst áoivkt, cũeyvxng ôwlflm lấzclsy anh, nhẹribm giọenxzng nópxavi: “Em biếlbimt cópxav thểhxtn chữpwqya trịldkv, trưpxkprczsc kia, thờhdimi đflwfiểhxtnm ởzinz việribmn đflwfiềwklku dưpxkpstrkng, em đflwfãojlp từwlflng nhìjmrfn thấzclsy dung mạpgijo sau khi khôwlfli phụagfyc củjvgea nhữpwqyng ngưpxkphdimi bịldkv hủjvgey dung, chízclsnh anh cũeyvxng biếlbimt, dùbgyopxav chữpwqya trịldkv nhưpxkp thếlbimjhrzo thìjmrfeyvxng sẽcpos đflwfhxtn dấzclsu vếlbimt, khôwlflng cópxav khảenxzbgyong hoàjhrzn toàjhrzn trởzinz lạpgiji nhưpxkppxkpa, Thiêoceqn Nhu vốrczsn khôwlflng nêoceqn gáoivknh váoivkc hếlbimt thảenxzy nhữpwqyng chuyệribmn nàjhrzy, em ấzclsy khôwlflng nêoceqn vìjmrf em màjhrz bịldkv thưpxkpơeyvxng, trảenxzi qua giảenxzi phẫwgxuu đflwfau đflwfrczsn, chờhdim đflwfoivki mìjmrfnh khôwlfli phụagfyc trong mộpudmt thờhdimi gian dàjhrzi, mấzclsy chuyệribmn nàjhrzy khôwlflng nêoceqn do em ấzclsy thừwlfla nhậovain, vìjmrf thếlbim, nếlbimu em ấzclsy đflwfau, em cũeyvxng sẽcpos đflwfau, cũeyvxng sẽcpos áoivky náoivky, đflwfâjmrfy mớrczsi làjhrz nguyêoceqn nhâjmrfn châjmrfn chízclsnh em khôwlflng bỏbgyo xuốrczsng đflwfưpxkpoivkc……

Nam Cung Kìjmrfnh Hiêoceqn ôwlflm côwlfl, cưpxkphdimi yếlbimu ớrczst: “Cópxav đflwfôwlfli khi logic củjvgea em rấzclst kỳekaf quáoivki, 5 năbgyom trưpxkprczsc, vìjmrf chữpwqya khỏbgyoi đflwfôwlfli mắekaft củjvgea em ấzclsy, cáoivki gìjmrf em cũeyvxng đflwfwklku nguyệribmn ýlbimjhrzm, đflwfúwbsbng thậovait làjhrz khổhmbu sởzinzjmrf em cũeyvxng đflwfãojlp ăbgyon qua, đflwfau đflwfrczsn gìjmrfeyvxng từwlflng gáoivknh chịldkvu, em cảenxzm thấzclsy giữpwqya hai chịldkv em còbffxn cầljhzn nópxavi cáoivki gìjmrfoceqn hay khôwlflng nêoceqn, hoàjhrzn trảenxz hay khôwlflng hoàjhrzn trảenxz sao? Em rấzclst thưpxkpơeyvxng em ấzclsy, anh biếlbimt, nhưpxkpng anh cũeyvxng rấzclst yêocequ em, nếlbimu em đflwfau lòbffxng, anh cũeyvxng cảenxzm thấzclsy khôwlflng tốrczst.”

“Đljhzwlflng khópxavc……” Ngópxavn tay ấzclsm áoivkp củjvgea anh vuốrczst ve mặqaggt côwlfl, giọenxzng khàjhrzn khàjhrzn: “Kỳekaf thậovait anh rấzclst ízclsch kỷqagg, bởzinzi vìjmrf trong lòbffxng anh may mắekafn ngưpxkphdimi chịldkvu thưpxkpơeyvxng tổhmbun khôwlflng phảenxzi làjhrz em, nhưpxkpng anh lạpgiji nghĩwlfljmrfnh khôwlflng nêoceqn ízclsch kỷqagg nhưpxkp vậovaiy, em đflwfãojlp chịldkvu quáoivk nhiềwklku thưpxkpơeyvxng tổhmbun, anh khôwlflng muốrczsn thấzclsy em lạpgiji bịldkv thưpxkpơeyvxng, dùbgyojhrz mộpudmt chúwbsbt cũeyvxng khôwlflng thểhxtn, cópxav lẽcposjmrfnh yêocequ vốrczsn dĩwlfl chízclsnh làjhrz ízclsch kỷqagg, khôwlflng cópxavjmrf sai……”

Đljhzôwlfli mắekaft ngậovaip nưpxkprczsc củjvgea Dụagfy Thiêoceqn Tuyếlbimt dầljhzn trợoivkn to, cho đflwfếlbimn khi cáoivknh môwlfli củjvgea anh bao trùbgyom xuốrczsng, côwlfl mớrczsi hoảenxzng hốrczst hoàjhrzn hồpudmn.

Bịldkv anh hôwlfln, phảenxzng phấzcls



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.