Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 323 : Tại sao cô còn giúp tôi?

    trước sau   

Giọqnrtng côtgpj ta hơzxbwi lớkumqn, ngưyjbjflshi giúcugdp việtmguc bêpxenn cạpxennh nhìhlhhn thấozzmy cũntmcng dừralqng đdtwuxrdmng tázxbwc lạpxeni, ázxbwnh mắmvftt củntmca Nam Cung Dạpxen Hi khẽqvgdcugdng túcugdng, Dụuquo Thiêpxenn Tuyếhtyxt nhẹuquo nhàagcjng híqvgdt mộxrdmt hơzxbwi, đdtwui ra bêpxenn ngoàagcji, bỏuquo lạpxeni mộxrdmt câairuu: "Muốairun gặozzmp Trìhlhhnh Dĩlnnkpxennh thìhlhhrgczy tớkumqi đdtwuâairuy cùhtyxng tôtgpji, khôtgpjng nêpxenn ởutiz chỗdwjragcjy ảdvpmnh hưyjbjutizng đdtwuếhtyxn cảdvpm nhàagcj."

Trong lònodsng chua xóutizt uấozzmt ứkkwmc, Nam Cung Dạpxen Hi đdtwuxrdmt nhiêpxenn giậpxent mìhlhhnh, nhìhlhhn bóutizng lưyjbjng Dụuquo Thiêpxenn Tuyếhtyxt, do dựmvft mộxrdmt chúcugdt, lậpxenp tứkkwmc đdtwui theo ra ngoàagcji.

Bầfgzou trờflshi bêpxenn ngoàagcji, xanh thẳagcjm khôtgpjng mâairuy.Mang truyệtmgun đdtwui xin ghi rõagft nguồhtyxn diendanlequydon

Dụuquo Thiêpxenn Tuyếhtyxt đdtwui tớkumqi bêpxenn trong vưyjbjflshn hoa nhỏuquo, Nam Cung Dạpxen Hi đdtwuuổsmwci theo: "Côtgpjutizi cázxbwi gìhlhh? Côtgpjutiz thểbwmt đdtwubwmt cho tôtgpji gặozzmp đdtwuưyjbjlhayc Trìhlhhnh Dĩlnnkpxennh? !"

tgpj đdtwui chầfgzom chậpxenm, híqvgdt thởutiz khôtgpjng khíqvgd trong làagcjnh, chậpxenm rãrgczi nóutizi: "Cho dùhtyx muốairun xin ngưyjbjflshi ta giúcugdp đdtwuyvrc thìhlhhtgpjntmcng phảdvpmi cóutizzxbwng vẻntmc cầfgzou ngưyjbjflshi chứkkwm, tôtgpji biếhtyxt côtgpj khôtgpjng dázxbwm đdtwui nóutizi chuyệtmgun nàagcjy vớkumqi anh trai côtgpj, nhưyjbjng Lạpxenc Phàagcjm Vũntmc vớkumqi côtgpjutiz giao tìhlhhnh rấozzmt sâairuu sao? Ngay cảdvpm lờflshi củntmca ba côtgpjagcj anh ấozzmy cònodsn khôtgpjng đdtwubwmt ýjblc, huốairung chi làagcjtgpj, côtgpj cho rằqvgdng đdtwui tìhlhhm anh ấozzmy làagcj đdtwuưyjbjlhayc?"

Nam Cung Dạpxen Hi bịdffmutizi đdtwuếhtyxn cứkkwmng họqnrtng, run giọqnrtng nóutizi: "Vậpxeny tôtgpji phảdvpmi làagcjm sao bâairuy giờflsh? Chỉnlarutiz bọqnrtn họqnrt biếhtyxt Trìhlhhnh Dĩlnnkpxennh đdtwuang ởutiz đdtwuâairuu!"


Dụuquo Thiêpxenn Tuyếhtyxt xoay ngưyjbjflshi, ázxbwnh mắmvftt trong trẻntmco nhìhlhhn côtgpj ta: Trưyjbjkumqc tiêpxenn nóutizi cho tôtgpji biếhtyxt, côtgpj muốairun gặozzmp Trìhlhhnh Dĩlnnkpxennh đdtwubwmtagcjm gìhlhh?"

"Tôtgpji. . . . . ."

Nam Cung Dạpxen Hi cúcugdi đdtwufgzou, trong mắmvftt chứkkwma đdtwufgzoy nưyjbjkumqc mắmvftt, giọqnrtng khàagcjn khàagcjn nóutizi: "Tôtgpji muốairun hỏuquoi anh ấozzmy rốairut cuộxrdmc cóutizpxenu tôtgpji khôtgpjng, hay làagcj ngay từralqcugdc ban đdtwufgzou đdtwuãrgcz lừralqa gạpxent tôtgpji, trưyjbjkumqc giờflsh anh ấozzmy vẫsawnn luôtgpjn hưyjbj hỏuquong nhưyjbj thếhtyx, hay làagcj tạpxeni tôtgpji cùhtyxng vớkumqi ngưyjbjflshi nhàagcj củntmca tôtgpji buộxrdmc anh ấozzmy trởutizpxenn xấozzmu xa nhưyjbj vậpxeny. . . . . . Tôtgpji muốairun hỏuquoi anh ấozzmy cóutiz biếhtyxt mìhlhhnh cònodsn mộxrdmt đdtwukkwma con gázxbwi hay khôtgpjng, cóutiz nghĩlnnk tớkumqi nếhtyxu nhưyjbj anh ấozzmy chếhtyxt hoặozzmc tàagcjn phếhtyx, vậpxeny sau nàagcjy Y Y phảdvpmi làagcjm sao bâairuy giờflsh, tôtgpji phảdvpmi làagcjm sao bâairuy giờflsh . . . . . ."

Nam Cung Dạpxen Hi ngưyjbjkumqc mắmvftt nhìhlhhn vềqztx phíqvgda Dụuquo Thiêpxenn Tuyếhtyxt, giọqnrtng run run nóutizi: "Dụuquo Thiêpxenn Tuyếhtyxt, tôtgpji thừralqa nhậpxenn tôtgpji khôtgpjng dũntmcng cảdvpmm nhưyjbjtgpj, côtgpjutiz thểbwmt mộxrdmt mìhlhhnh mang theo con trai trảdvpmi qua nhiềqztxu nălzzcm nhưyjbj vậpxeny, tôtgpji bịdffm nuôtgpjng chiềqztxu quázxbw mứkkwmc, tôtgpji khôtgpjng hy vọqnrtng bêpxenn cạpxennh mìhlhhnh khôtgpjng cóutiz ai, khôtgpjng hy vọqnrtng khôtgpjng ai quan tâairum tôtgpji, cho dùhtyx ngưyjbjflshi bịdffm giam cầfgzom kia cóutizyjbj hỏuquong xấozzmu xa nhưyjbj thếhtyxagcjo đdtwui nữntmca thìhlhh đdtwuóutizntmcng làagcj ba củntmca con gázxbwi tôtgpji! Cũntmcng làagcj chồhtyxng củntmca tôtgpji! Côtgpj nhi quảdvpm mẫsawnu cóutiz bao nhiêpxenu khổsmwc sởutiztgpjntmcng biếhtyxt . . . . . . Cázxbwc ngưyjbjflshi đdtwuang chuẩdoeen bịdffm chuyệtmgun kếhtyxt hôtgpjn, côtgpj hạpxennh phúcugdc nhưyjbj thếhtyx, nhưyjbjng trong lònodsng lạpxeni tôtgpji cấozzmt giấozzmu nhiềqztxu khổsmwc sởutiz, muốairun tôtgpji thếhtyxagcjo cưyjbjflshi đdtwuưyjbjlhayc ởutiz trong hôtgpjn lễdffm củntmca côtgpj!"

Dụuquo Thiêpxenn Tuyếhtyxt lẳagcjng lặozzmng nghe, nghe côtgpj ta nóutizi xong, nhàagcjn nhạpxent nóutizi mộxrdmt câairuu: "Côtgpj chíqvgdnh làagcj thưyjbjơzxbwng anh ta, chưyjbja tuyệtmgut vọqnrtng đdtwuairui vớkumqi anh ta."

Nam Cung Dạpxen Hi cắmvftn môtgpji, néhbznn lệtmgu khôtgpjng nóutizi lờflshi nàagcjo.Mang truyệtmgun đdtwui xin ghi rõagft nguồhtyxn diendanlequydon

"Thậpxent ra côtgpjutizi sai rồhtyxi, tôtgpji cũntmcng khôtgpjng cóutizntmcng cảdvpmm nhưyjbj vậpxeny," Dụuquo Thiêpxenn Tuyếhtyxt nhẹuquo giọqnrtng nóutizi: "Lúcugdc đdtwufgzou tôtgpji cóutiz thểbwmt mang theo Tiểbwmtu Ảkumqnh rờflshi khỏuquoi anh trai côtgpj, đdtwui đdtwuếhtyxn mộxrdmt đdtwudffma phưyjbjơzxbwng màagcj tớkumqi chếhtyxt anh ấozzmy cũntmcng tìhlhhm khôtgpjng thấozzmy, đdtwuóutizagcj bởutizi vìhlhhtgpji đdtwuairui vớkumqi anh ấozzmy đdtwuãrgcz tuyệtmgut vọqnrtng, tôtgpji tìhlhhnh nguyệtmgun rờflshi khỏuquoi anh ấozzmy, trảdvpmi qua cuộxrdmc sốairung đdtwuơzxbwn thâairun, khôtgpjng cóutiz cừralqu hậpxenn cũntmcng khôtgpjng cầfgzon ngàagcjy ngàagcjy chịdffmu cảdvpm nhàagcjzxbwc ngưyjbjflshi nhụuquoc nhãrgcz, đdtwuairui vớkumqi tôtgpji màagcjutizi, nhưyjbj vậpxeny làagcj mộxrdmt loạpxeni hạpxennh phúcugdc, nhưyjbjng côtgpj khôtgpjng giốairung, côtgpj cảdvpmm thấozzmy anh ta cònodsn cóutiz thểbwmt cứkkwmu, côtgpj cảdvpmm thấozzmy côtgpjntmcng cóutiz lỗdwjri trong hôtgpjn nhâairun củntmca hai ngưyjbjflshi, cho nêpxenn côtgpj mớkumqi khôtgpjng bỏuquo xuốairung đdtwuưyjbjlhayc."

Nhẹuquo nhàagcjng híqvgdt mộxrdmt hơzxbwi, Dụuquo Thiêpxenn Tuyếhtyxt chậpxenm rãrgczi nóutizi: "Tôtgpji giúcugdp côtgpj nghĩlnnk biệtmgun pházxbwp gặozzmp anh ta mộxrdmt lầfgzon, sau đdtwuóutiz, côtgpj lầfgzon nữntmca bắmvftt đdtwufgzou lạpxeni hay làagcj vẫsawnn tiếhtyxp tụuquoc dâairuy dưyjbja, chíqvgdnh côtgpj lựmvfta chọqnrtn."

Nam Cung Dạpxen Hi kinh ngạpxenc ngưyjbjkumqc mắmvftt: "Côtgpj. . . . . . Côtgpj chịdffmu giúcugdp tôtgpji?"

"Tôtgpji chỉnlarutiz thểbwmt thửdvpm, phảdvpmi biếhtyxt làagcj quyếhtyxt đdtwudffmnh củntmca anh côtgpj rấozzmt khóutiz thay đdtwusmwci, nếhtyxu khôtgpjng làagcjm đdtwuưyjbjlhayc thìhlhhtgpjntmcng khôtgpjng nêpxenn trázxbwch cứkkwmtgpji."

"Côtgpj. . . . . ." Nam Cung Dạpxen Hi nhìhlhhn côtgpj, ázxbwnh mắmvftt phứkkwmc tạpxenp vôtgpjhtyxng: "Tôtgpji cảdvpmm thấozzmy đdtwuázxbwng lẽqvgdtgpj phảdvpmi hậpxenn chếhtyxt tôtgpji, sao côtgpjnodsn giúcugdp tôtgpji?"

"Khôtgpjng biếhtyxt, cóutiz lẽqvgdagcj do tôtgpji khờflsh thôtgpji." Dụuquo Thiêpxenn Tuyếhtyxt tựmvfthlhhnh nghĩlnnk nghĩlnnkntmcng khôtgpjng cóutiz đdtwuázxbwp ázxbwn, cưyjbjflshi khổsmwc mộxrdmt tiếhtyxng xoay ngưyjbjflshi rờflshi đdtwui.Mang truyệtmgun đdtwui xin ghi rõagft nguồhtyxn diendanlequydon     

"Tôtgpji nóutizi rồhtyxi tôtgpji khôtgpjng thíqvgdch côtgpj, muốairun làagcjm cho tôtgpji gọqnrti côtgpj chịdffmairuu làagcj khôtgpjng thểbwmtagcjo."

"Tùhtyxy côtgpj. . . . . . Vậpxeny côtgpj cứkkwmpxenu tôtgpji làagcj Dụuquo Thiêpxenn Tuyếhtyxt đdtwui, tôtgpji thíqvgdch têpxenn củntmca mìhlhhnh màagcj," Côtgpj xoay ngưyjbjflshi, trong mắmvftt lóutize lóutize sázxbwng: "Côtgpj thìhlhh sao? Côtgpj thíqvgdch bốairun chữntmc Nam Cung Dạpxen Hi nàagcjy khôtgpjng? Hay chíqvgdnh côtgpjntmcng cházxbwn ghéhbznt nóutiz?"

tgpjyjbjflshi yếhtyxu ớkumqt, đdtwuuquop khôtgpjng sao tảdvpm xiếhtyxt, lờflshi chỉnlarutizi tớkumqi đdtwuâairuy, cũntmcng khôtgpjng đdtwulhayi đdtwuázxbwp ázxbwn củntmca Nam Cung Dạpxen Hi, thong thảdvpm ung dung bưyjbjkumqc đdtwui.

Hếhtyxt 323




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.