Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 318 : Anh trai như cậu thật đúng là hung ác

    trước sau   
rgwseoth hồcxebfwyo mộmocpt loạdkfvi dựddza cảcpjcm làakir bọvmntn họvmnt đasbrang nófwyoi vềsfgf Trìwpljnh Dĩnknyerbvnh, ngàakiry đasbrófwyo, sau khi bắpavtt anh ta ởumgd trong côrgwsng xưhcfbumgdng vềsfgf thìwplj đasbrmocpng tĩnknynh gìwpljztfhng khôrgwsng cófwyo, côrgws đasbrãgxmx ngầasuhm trộmocpm nghe đasbrưhcfbizlmc khi chơeothi cùlbgsng Tiểasuhu Ảerbvnh ởumgd trong phòzragng sáaaxich củbuioa Nam Cung Ngạdkfvo, nófwyoi sau nàakiry sẽxsmp pháaaxii ngưhcfbasbri qua xửqtordqzc mấpzgcy sảcpjcn nghiệtposp bêerbvn Đuwjcàakiri Bắpavtc lầasuhn nữxpkda, Trìwpljnh Dĩnknyerbvnh giốqtorng nhưhcfb bốqtorc hơeothi hoàakirn toàakirn biếmocpn mấpzgct khỏzragi đasbrhgcia cầasuhu.

"Khôrgwsng cófwyo chuyệtposn gìwplj cảcpjc, hôrgwsm nay em đasbrãgxmxgxmxn anh làakirm gìwplj? Phim chụrfwgp X quang đasbrârfwgu? Cho anh nhìwpljn mộmocpt cáaaxii." Đuwjcôrgwsi mắpavtt thârfwgm thúeoyqy củbuioa Nam Cung Kìwpljnh Hiêerbvn che giấpzgcu tấpzgct cảcpjc, ưhcfbu nhãgxmx nhégxmxo nhégxmxo khuôrgwsn mặnlrut nhỏzrag nhắpavtn củbuioa côrgws, mịhgci hoặnlruc nófwyoi.

“Đuwjcârfwgy, nhìwpljn xem côrgwsng chúeoyqa bảcpjco bốqtori củbuioa cậyqeeu." Lạdkfvc Phàakirm Vũztfh đasbrưhcfba qua.

Nam Cung Kìwpljnh Hiêerbvn ngồcxebi xuốqtorng ghếmocp salon dầasuhy cộmocpm, nhẹrfwg nhàakirng kégxmxo Dụrfwg Thiêerbvn Tuyếmocpt ôrgwsm vàakiro trong ngựddzac, đasbrasuhrgws ngồcxebi ởumgd trêerbvn đasbrùlbgsi anh, thârfwgn mậyqeet màakir ưhcfbu nhãgxmx nhìwpljn chăeoyqm chúeoyq tấpzgcm hìwpljnh X quang, nhưhcfbng trong lòzragng Dụrfwg Thiêerbvn Tuyếmocpt khôrgwsng cófwyoerbvn ổnmmzn nhưhcfb vậyqeey, bàakirn tay nhỏzraggxmx chốqtorng bờasbr vai anh, nhẹrfwg nhàakirng cắpavtn môrgwsi nófwyoi: "Anh nófwyoi, rốqtort cuộmocpc làakir chuyệtposn gìwplj? Rốqtort cuộmocpc thìwplj hai ngưhcfbasbri cáaaxic anh đasbrãgxmxakirm gìwplj Trìwpljnh Dĩnknyerbvnh? . . . . . . Giếmocpt ngưhcfbasbri diệtpost khẩasuhu rồcxebi àakir?"

Nam Cung Kìwpljnh Hiêerbvn thỉuafz mỉuafz thưhcfbumgdng thứqwksc hìwpljnh ảcpjcnh xinh xắpavtn trêerbvn hìwpljnh X quang, nhấpzgct làakiraaxii chârfwgn nho nhỏzrag đasbráaaxing yêerbvu cũztfhng đasbrưhcfbizlmc chụrfwgp rấpzgct rõxquaakirng, trong mắpavtt toáaaxit ra chúeoyqt vẻizlm nhu tìwpljnh khófwyofwyo đasbrưhcfbizlmc, nhưhcfbng rấpzgct mau biếmocpn mấpzgct, mộmocpt cáaaxinh tay buộmocpc chặnlrut ngưhcfbasbri phụrfwg nữxpkd nhỏzrag xinh trong ngựddzac.

"Em lo lắpavtng cho cậyqeeu ta?" Anh ngưhcfbdkfvc mắpavtt, trong đasbrôrgwsi mắpavtt thârfwgm thúeoyqy mang theo ýdqzc lạdkfvnh nhènlru nhẹrfwg, giốqtorng nhưhcfbakir uy hiếmocpp nhìwpljn côrgws.


"Em đasbrârfwgu cófwyo," Dụrfwg Thiêerbvn Tuyếmocpt nhẹrfwg giọvmntng nófwyoi: "Dùlbgs sao thìwplj anh ta cũztfhng làakir chồcxebng củbuioa Dạdkfv Hi, cáaaxic anh bắpavtt ngưhcfbasbri cũztfhng nêerbvn thôrgwsng báaaxio cho côrgwspzgcy biếmocpt, dầasuhu gìwplj giữxpkda bọvmntn họvmntzragn cófwyo quan hệtpos vợizlm chồcxebng, íqniut nhấpzgct cũztfhng phảcpjci đasbrasuh Dạdkfv Hi biếmocpt anh muốqtorn đasbrqtori phófwyo vớdkfvi anh ta thếmocpakiro."

Thârfwgn thểasuh cao ngấpzgct củbuioa Nam Cung Kìwpljnh Hiêerbvn tựddzaa vàakiro ghếmocp salon, chăeoyqm chúeoyq nhìwpljn khuôrgwsn mặnlrut nhỏzrag nhắpavtn củbuioa côrgws, im lặnlrung khôrgwsng nófwyoi gìwplj.

"Lờasbri nàakiry hìwpljnh nhưhcfbfwyo chúeoyqt đasbrdkfvo lýdqzc," Lạdkfvc Phàakirm Vũztfh sờasbr sờasbr cằjqyam, cưhcfbasbri yếmocpu ớdkfvt hưhcfbdkfvng vềsfgf phíqniua Dụrfwg Thiêerbvn Tuyếmocpt, nófwyoi: "Bằjqyang khôrgwsng nhưhcfb vậyqeey đasbri, trưhcfbdkfvc khi tôrgwsi négxmxm cậyqeeu ta xuốqtorng biểasuhn làakirm mồcxebi cho cáaaxi mậyqeep, tôrgwsi sẽxsmp gọvmnti cho đasbrdkfvi tiểasuhu thưhcfb nhàakir Nam cung nhìwpljn mộmocpt chúeoyqt, nhưhcfb vậyqeey đasbrưhcfbizlmc khôrgwsng?"

Dụrfwg Thiêerbvn Tuyếmocpt cảcpjc kinh trong lòzragng, áaaxinh mắpavtt nhìwpljn Nam Cung Kìwpljnh Hiêerbvn cófwyo chúeoyqt trởumgderbvn phứqwksc tạdkfvp.

"Nàakiry," Giọvmntng côrgws khẽxsmp run, áaaxip đasbrếmocpn gầasuhn mặnlrut anh thìwplj thầasuhm nófwyoi: "Khôrgwsng phảcpjci sẽxsmpakirm nhưhcfb vậyqeey thậyqeet chứqwks? Em thừasuha nhậyqeen em hậyqeen ngưhcfbasbri đasbrófwyo, hậyqeen anh ta khôrgwsng lậyqeep tứqwksc chếmocpt đasbri hoặnlruc làakir dứqwkst khoáaaxit sốqtorng khôrgwsng bằjqyang chếmocpt, anh ta cófwyo chếmocpt cũztfhng khôrgwsng thểasuh trảcpjc hếmocpt nhữxpkdng tộmocpi lỗtposi màakir anh ta đasbrãgxmxakirm! Nhưhcfbng dùlbgs sao anh ta vẫcxebn làakir chồcxebng củbuioa Dạdkfv Hi, coi nhưhcfb trừasuhng phạdkfvt cũztfhng phảcpjci chờasbr Dạdkfv Hi gậyqeet đasbrasuhu rồcxebi mớdkfvi nófwyoi, cófwyo đasbrưhcfbizlmc khôrgwsng? Hơeothn nữxpkda bọvmntn họvmntzragn cófwyo con gáaaxii, Y Y nhỏzrag nhưhcfb vậyqeey, căeoyqn bảcpjcn làakir khôrgwsng biếmocpt phârfwgn biệtpost đasbrúeoyqng sai, phảcpjci tìwpljm lýdqzc do đasbrasuh cho con bégxmx tiếmocpp nhậyqeen sựddza thựddzac làakir ba mìwpljnh đasbrmocpt nhiêerbvn khôrgwsng còzragn? Anh nófwyoi cófwyo đasbrúeoyqng khôrgwsng?"

Nam Cung Kìwpljnh Hiêerbvn vẫcxebn nhưhcfbztfh khôrgwsng nófwyoi lờasbri nàakiro.

Trong mắpavtt Dụrfwg Thiêerbvn Tuyếmocpt lộmocp ra vẻizlm kinh hoảcpjcng, cófwyo chúeoyqt gấpzgcp gáaaxip, giơeothakirn tay nhỏzraggxmxakirnh lạdkfvnh nhégxmxo cổnmmz củbuioa anh: "Nófwyoi chuyệtposn vớdkfvi anh đasbrófwyo, cófwyofwyoi hay khôrgwsng? Nófwyoi hay khôrgwsng?"

Đuwjcôrgwsi mắpavtt củbuioa Nam Cung Kìwpljnh Hiêerbvn rốqtort cuộmocpc dârfwgng dụrfwgc vọvmntng, cầasuhm bàakirn tay nhỏzraggxmx đasbrang làakirm bừasuha, chếmocp trụrfwghcfbng côrgws, đasbrènlru égxmxp xuốqtorng, đasbrmocpt nhiêerbvn chêerbvnh vêerbvnh côrgws chỉuafzfwyo thểasuhaaxim vàakiro trêerbvn ngưhcfbasbri anh, hôrgws hấpzgcp hoàakir vớdkfvi hôrgws hấpzgcp củbuioa anh, nghe tiếmocpng nófwyoi trầasuhm thấpzgcp củbuioa anh vang lêerbvn ởumgderbvn tai: “Chíqniunh vìwplj nghĩnkny tớdkfvi Dạdkfv Hi cho nêerbvn anh mớdkfvi đasbrasuh cậyqeeu ta sốqtorng lârfwgu thêerbvm mấpzgcy ngàakiry, cófwyo phảcpjci nófwyo lạdkfvi ầasuhm ĩnkny muốqtorn gặnlrup Trìwpljnh Dĩnknyerbvnh hay khôrgwsng? Hay làakir đasbrếmocpn cầasuhu xin em? Loạdkfvi đasbràakirn ôrgwsng nàakiry khôrgwsng đasbráaaxing đasbrasuhfwyo cầasuhu tìwpljnh, nếmocpu nófwyo lạdkfvi tớdkfvi tìwpljm em, tốqtort nhấpzgct em hãgxmxy mắpavtng cho nófwyo tỉuafznh lạdkfvi.” Mấpzgcy ngófwyon tay thon dàakiri nhẹrfwg nhàakirng vuốqtort ve đasbrôrgwsi môrgwsi đasbrzrag củbuioa côrgws: “…… Anh tin cáaaxii miệtposng nhỏzragakiry củbuioa em, dạdkfvy dỗtpos ngưhcfbasbri thậyqeet sựddza rấpzgct lợizlmi hạdkfvi.”

Đuwjcmocpng táaaxic củbuioa anh áaaxii muộmocpi đasbrếmocpn cựddzac đasbriểasuhm, Dụrfwg Thiêerbvn Tuyếmocpt đasbrzrag mặnlrut, trong lòzragng lạdkfvi kiêerbvn đasbrhgcinh mộmocpt chúeoyqt.

Nhẹrfwg nhàakirng híqniut mộmocpt hơeothi, côrgws lắpavtc đasbrasuhu: “Dạdkfv Hi khôrgwsng cófwyowpljm em, em nghĩnknyrgwspzgcy cũztfhng khôrgwsng dáaaxim tớdkfvi tìwpljm em, ngàakiry đasbrófwyo anh trởumgd vềsfgfzragn bịhgci trọvmntng thưhcfbơeothng nhưhcfb vậyqeey côrgwsztfhng thấpzgcy đasbrưhcfbizlmc, chẳivavng qua em cảcpjcm thấpzgcy muốqtorn xửqtor tríqniu Trìwpljnh Dĩnknyerbvnh nhưhcfb thếmocpakiro, nhấpzgct đasbrhgcinh côrgws sẽxsmpfwyo ýdqzc nghĩnkny củbuioa chíqniunh mìwpljnh, chúeoyqng ta đasbri hỏzragi côrgwspzgcy thửqtor xem, đasbrưhcfbizlmc khôrgwsng?”

“Trưhcfbdkfvc tiêerbvn đasbrasuhng đasbrasuh ýdqzc tớdkfvi nófwyo, mấpzgcy ngàakiry nữxpkda rồcxebi nófwyoi,” Giọvmntng củbuioa Nam Cung Kìwpljnh Hiêerbvn lạdkfvnh lùlbgsng, khôrgwsng cófwyo chúeoyqt thưhcfbơeothng lưhcfbizlmng đasbrưhcfbasbrng sốqtorng: “Nófwyo khôrgwsng đasbri tìwpljm em, nhưhcfbng đasbrãgxmx đasbrếmocpn côrgwsng ty ầasuhm ĩnkny, chẳivavng qua anh cho ngưhcfbasbri ngăeoyqn đasbrófwyon ởumgderbvn ngoàakiri khôrgwsng cho nófwyo đasbri lêerbvn —— anh chíqniunh làakir muốqtorn nófwyoi cho nófwyo biếmocpt, cófwyo mộmocpt sốqtor việtposc khôrgwsng phảcpjci cứqwks la lốqtori khófwyoc lófwyoc hồcxeb nháaaxio làakirfwyo thểasuh giảcpjci quyếmocpt, bứqwksc anh nófwyong nảcpjcy anh thậyqeet sựddza sẽxsmp trựddzac tiếmocpp đasbrưhcfba Trìwpljnh Dĩnknyerbvnh đasbri gặnlrup thưhcfbizlmng đasbrếmocp, trong nhàakirakiry cófwyo thểasuh cho nófwyoakiri phầasuhn mặnlrut mũztfhi, nhưhcfbng khôrgwsng cófwyo khảcpjceoyqng chịhgciu đasbrddzang nófwyoaaxio loạdkfvn khôrgwsng nófwyoi lýdqzc lẽxsmp, mộmocpt lầasuhn cũztfhng khôrgwsng đasbrưhcfbizlmc.”

Dụrfwg Thiêerbvn Tuyếmocpt lẳivavng lặnlrung nghe anh nófwyoi, trong lòzragng cófwyo chấpzgcn đasbrmocpng nho nhỏzrag, bảcpjc vai rộmocpng lớdkfvn màakir thoảcpjci máaaxii củbuioa ngưhcfbasbri đasbràakirn ôrgwsng nàakiry làakir chỗtpos dựddzaa cho côrgws, chuyệtposn gìwplj anh cũztfhng đasbrsfgfu nófwyoi cho côrgws nghe, cũztfhng chỉuafzfwyorgws mớdkfvi biếmocpt sựddza lạdkfvnh lùlbgsng cùlbgsng đasbriểasuhm mấpzgcu chốqtort củbuioa anh.

“Chậyqeec chậyqeec, anh trai nhưhcfb cậyqeeu thậyqeet đasbrúeoyqng làakirakirn nhẫcxebn.” Lạdkfvc Phàakirm Vũztfh cảcpjcm tháaaxin.


“Đuwjcófwyoakir do cậyqeeu chưhcfba gặnlrup qua bộmocpaaxing náaaxio loạdkfvn củbuioa nófwyo,” Nam Cung Kìwpljnh Hiêerbvn ngưhcfbdkfvc mắpavtt chăeoyqm chúeoyq nhìwpljn anh: “Còzragn chuyệtposn nàakiry nữxpkda, nếmocpu khôrgwsng phảcpjci quảcpjcn gia đasbriệtposn thoạdkfvi cho mìwpljnh, đasbrcxeb ngu ngốqtorc kia sẽxsmp trựddzac tiếmocpp lôrgwsi kégxmxo chịhgcirfwgu củbuioa nófwyo đasbrơeothn đasbrmocpc đasbri chịhgciu chếmocpt……”

Giữxpkda chârfwgn màakiry củbuioa Nam Cung Kìwpljnh Hiêerbvn lộmocp ra vẻizlm khôrgwsng kiêerbvn nhẫcxebn: “Chíqniunh làakir quáaaxihcfbng chiềsfgfu nófwyo cho nêerbvn mớdkfvi xảcpjcy ra chuyệtposn, vềsfgf sau, nófwyo nghĩnknyztfhng khôrgwsng cầasuhn nghĩnknyakir chíqniunh nófwyofwyo thểasuh quyếmocpt đasbrhgcinh bấpzgct cứqwks chuyệtposn gìwplj.”Lạdkfv

Phàakirm Vũztfh mởumgd to hai mắpavtt, nghe xong cảcpjc buổnmmzi mớdkfvi tiêerbvu hófwyoa đasbrưhcfbizlmc ýdqzc tứqwks củbuioa Nam Cung Kìwpljnh Hiêerbvn, ngẫcxebm lạdkfvi, Nam Cung Dạdkfv Hi thậyqeet sựddzafwyo thểasuh ngu ngốqtorc đasbrếmocpn mứqwksc lôrgwsi kégxmxo Dụrfwg Thiêerbvn Tuyếmocpt đasbri mạdkfvo hiểasuhm, cam târfwgm tìwpljnh nguyệtposn giao ngưhcfbasbri lẫcxebn tiềsfgfn cho têerbvn đasbràakirn ôrgwsng khôrgwsng bằjqyang cầasuhm thúeoyq kia, anh khôrgwsng khỏzragi thoáaaxing cưhcfbasbri lạdkfvnh, Nam Cung Dạdkfv Hi nàakiry, thậyqeet sựddzaakirm ngưhcfbasbri ta hậyqeen đasbrếmocpn ngứqwksa răeoyqng.

“Vậyqeey hiệtposn tạdkfvi hai ngưhcfbasbri cófwyo thểasuhfwyoi cho em biếmocpt Trìwpljnh Dĩnknyerbvnh đasbrang ởumgd đasbrârfwgu khôrgwsng?” Đuwjcôrgwsi mắpavtt củbuioa Dụrfwg Thiêerbvn Tuyếmocpt máaaxit lạdkfvnh, hỏzragi dòzrag.

“Cậyqeeu ta bịhgci giam giữxpkdumgderbvn dưhcfbdkfvi hầasuhm mỏzrag,” Lạdkfvc Phàakirm Vũztfh khôrgwsng chúeoyqt suy nghĩnkny tiếmocpp tụrfwgc nófwyoi, biểasuhu tìwpljnh lộmocp ra sựddza khinh thưhcfbasbrng, giọvmntng lạdkfvnh lùlbgsng: “Côrgwszragn nhớdkfv sựddza cốqtor quặnlrung mỏzrag củbuioa nhàakir họvmnt La lầasuhn đasbrófwyo khôrgwsng? Chíqniunh têerbvn nàakiry hỗtpos trợizlm áaaxip xuốqtorng, bằjqyang khôrgwsng, dùlbgs chỉuafz bồcxebi thưhcfbasbrng tiềsfgfn cũztfhng cófwyo thểasuh trựddzac tiếmocpp huỷztfh hoạdkfvi mộmocpt nửqtora nhàakir họvmnt La, tôrgwsi nghĩnkny đasbri ngẫcxebm lạdkfvi vẫcxebn làakir dứqwkst khoáaaxit cũztfhng cho cậyqeeu ta nếmocpm thửqtor loạdkfvi tưhcfb vịhgciakiry, mỗtposi ngàakiry híqniut vàakiro phổnmmzi đasbrsfgfu làakir vụrfwgn than bụrfwgi mùlbgs, nhìwpljn khôrgwsng thấpzgcy áaaxinh mặnlrut trờasbri, tiếmocpng ồcxebn cófwyo thểasuh chấpzgcn pháaaxiakirng nhĩnkny…… Ngưhcfbasbri xưhcfba nófwyoi nợizlm thìwplj nhấpzgct đasbrhgcinh phảcpjci trảcpjc, chuyệtposn xấpzgcu têerbvn nàakiry làakirm cũztfhng đasbrbuio nhiềsfgfu, y theo phưhcfbơeothng pháaaxip củbuioa tôrgwsi, trừasuhng phạdkfvt chíqniunh làakir đasbrasuh bảcpjcn thârfwgn cậyqeeu ta thửqtor chịhgciu hếmocpt mọvmnti cựddzac khổnmmz mộmocpt lầasuhn, đasbrếmocpn lúeoyqc cảcpjcm thấpzgcy chịhgciu khôrgwsng nổnmmzi thìwplj đasbrasuh cậyqeeu ta đasbri tìwpljm chếmocpt……”

“Đuwjcưhcfbizlmc rồcxebi,” Thấpzgcy áaaxinh mắpavtt củbuioa ngưhcfbasbri phụrfwg nữxpkd nhỏzrag trong lòzragng ngựddzac lộmocp lộmocp vẻizlm khôrgwsng thểasuhhcfbumgdng tưhcfbizlmng nổnmmzi, Nam Cung Kìwpljnh Hiêerbvn nhíqniuu màakiry ngắpavtt lờasbri Lạdkfvc Phàakirm Vũztfh: “Côrgwspzgcy mang thai, khôrgwsng đasbrưhcfbizlmc nófwyoi loạdkfvi chuyệtposn nàakiry vớdkfvi côrgwspzgcy, ảcpjcnh hưhcfbumgdng dưhcfbvryeng thai mìwpljnh tìwpljm cậyqeeu tíqniunh sổnmmz.”

Lạdkfvc Phàakirm Vũztfhhcfbasbri ha ha.

“Khôrgwsng quan hệtpos, dùlbgs sao thìwplj trong bụrfwgng kia cũztfhng làakir con gáaaxii nuôrgwsi củbuioa mìwpljnh, mìwpljnh khôrgwsng ngạdkfvi giáaaxio dụrfwgc con bégxmx nhưhcfb vậyqeey, tưhcfbơeothng lai sinh ra chíqniunh làakir mộmocpt tiểasuhu côrgwsng chúeoyqa áaaxic ma, thậyqeet tốqtort!”

“Con gáaaxii nuôrgwsi?” Nam Cung Kìwpljnh Hiêerbvn lạdkfvnh lùlbgsng nhìwpljn anh, nheo mắpavtt lạdkfvi: “Mìwpljnh đasbráaaxip ứqwksng rồcxebi sao? Cậyqeeu tưhcfbumgdng bởumgd!”

fwyoi xong, anh ưhcfbu nhãgxmx đasbrqwksng dậyqeey, muốqtorn đasbrưhcfba côrgwserbvn lầasuhu nghỉuafz ngơeothi. 

Lạdkfvc Phàakirm Vũztfh nhấpzgct thờasbri cháaaxin nảcpjcn, bắpavtt bẻizlmfwyoi: “Thiếmocpu phu nhârfwgn nhàakiraaxic ngưhcfbasbri đasbráaaxip ứqwksng rồcxebi!”

“Phảcpjci khôrgwsng?” Biểasuhu tìwpljnh củbuioa Nam Cung Kìwpljnh Hiêerbvn hờasbr hữxpkdng, nhưhcfbng trong áaaxinh mắpavtt làakirwpljnh yêerbvu nồcxebng đasbryqeem, kégxmxo tay củbuioa Dụrfwg Thiêerbvn Tuyếmocpt qua vòzragng ởumgd trêerbvn cổnmmzwpljnh, ôrgwsm côrgws đasbrqwksng lêerbvn: “Côrgwspzgcy nófwyoi chuyệtposn khôrgwsng tíqniunh, côrgwspzgcy làakir ngưhcfbasbri củbuioa mìwpljnh, bảcpjcn thârfwgn cũztfhng phảcpjci nghe lờasbri mìwpljnh, sao cófwyo thểasuh thay cậyqeeu làakirm chủbuio?”

Hếmocpt chưhcfbơeothng 318

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.