Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 316 : Chị, thực xin lỗi

    trước sau   

Trong nhàonjnloxwvkfnng tốgcvxi đwppgen, tiếstking kêvsdfu rêvsdfn vẫirkan đwppgang tiếstkip tụrajcc, tiếstking rêvsdfn rỉdcqi thêvsdf thảhomkm liêvsdfn hồzcvei.

Ngoàonjni cửmrrfa, Lạidftc Phàonjnm Vũwtzhhomkng hếstkit cácstic loạidfti biệtukbn phácstip, cuốgcvxi cùhomkng, mắthgtt lạidftnh nghiêvsdfm nghịzoxd chỉdcqi huy nhóidymm ngưloxwqqcxi khiêvsdfng mộryjft cộryjft đwppgácsti nằyrmqm bêvsdfn cạidftnh nệtukbn vàonjno cácstinh cổrxirng sắthgtt, hợhomkp lựqtprc phácsti vỡfqmicstinh cổrxirng.Chưloxwơwhkwng mớtukbi nhấthgtt đwppgăzcveng trêvsdfn diendanlequydon

Trong khôzuhwng gian tốgcvxi đwppgen nhưloxw nhiễnoslm mựqtprc, bấthgtt thìencbnh lìencbnh cóidym ácstinh sácsting xôzuhwng vàonjno, mang theo khífqmi lạidftnh thổrxiri quéxpttt sựqtpr trốgcvxng trảhomki nơwhkwi đwppgâmrrfy.

Thiêvsdfn Nhu nâmrrfng đwppgôzuhwi mắthgtt đwppgirkam lệtukb ưloxwtukbt ácstit lêvsdfn nhìencbn chằyrmqm chằyrmqm nhóidymm ngưloxwqqcxi xôzuhwng tớtukbi thậxfqzt nhanh từtnmwvsdfn ngoàonjni, sựqtpr khủurbgng hoảhomkng cùhomkng khiếstkip sợhomk tràonjnn đwppgpjuky trong lòrjipng rốgcvxt cuộryjfc buôzuhwng lỏtukbng, cảhomk ngưloxwqqcxi khẽdceq run, đwppgôzuhwi mắthgtt đwppgirkam lệtukbzuhwng lung mơwhkw hồzcve nhìencbn ngưloxwqqcxi chạidfty nhưloxw bay đwppgếstkin từtnmw phífqmia xa.Chưloxwơwhkwng mớtukbi nhấthgtt đwppgăzcveng trêvsdfn diendanlequydon

"Kìencbnh Hiêvsdfn!" Lạidftc Phàonjnm Vũwtzh vọaucmt vàonjno, trong nhácstiy mắthgtt đwppgãfmrt thấthgty bóidymng dácsting đwppgóidym quỳwtzh mộryjft châmrrfn trêvsdfn đwppgthgtt, kêvsdfu to mộryjft tiếstking chạidfty tớtukbi.

Nam Cung Ngạidfto vàonjn Y Y đwppgưloxwhomkc bảhomko hộryjfvkfn phífqmia sau mộryjft nhóidymm ngưloxwqqcxi, ởvkfnvsdfn ngoàonjni, Dụrajc Thiêvsdfn Tuyếstkit nghe đwppgưloxwhomkc tiếstking kêvsdfu thìencb đwppgtfzsng thẳxfqzng ngưloxwqqcxi, chịzoxdu đwppgqtprng cơwhkwn choácsting vácsting chạidfty vàonjno, dưloxwtukbi ácstinh đwppgèwyacn lờqqcx mờqqcx nhìencbn thấthgty mácstiu dífqminh đwppgpjuky trêvsdfn tưloxwqqcxng trêvsdfn đwppgthgtt, ởvkfn giữvnzaa phòrjipng còrjipn cóidym hai ngưloxwqqcxi đwppgàonjnn ôzuhwng suývpmdt nữvnzaa bịzoxd nhuộryjfm thàonjnnh ngưloxwqqcxi mácstiu.


Lạidfti nhìencbn sang bêvsdfn cạidftnh, làonjn Thiêvsdfn Nhu đwppgang bịzoxd sợhomki dâmrrfy thôzuhw to tróidymi chặtukbt.

Dụrajc Thiêvsdfn Tuyếstkit chạidfty vàonjno, Lạidftc Phàonjnm Vũwtzh đwppgãfmrt quỳwtzh mộryjft châmrrfn xuốgcvxng dùhomkng hai cácstinh tay đwppgfqmi lấthgty thâmrrfn thểgcvx Nam Cung Kìencbnh Hiêvsdfn, gưloxwơwhkwng mặtukbt tuấthgtn túyetq củurbga anh tácstii nhợhomkt tràonjnn đwppgpjuky mồzcvezuhwi, yếstkiu ớtukbt nhưloxwng lộryjf ra sựqtpr kiêvsdfn nghịzoxd, tay nắthgtm chặtukbt con dao găzcvem kia khôzuhwng buôzuhwng ra.

“Nàonjny! Cậxfqzu cóidym sao khôzuhwng?" Lạidftc Phàonjnm Vũwtzh cốgcvxxpttn sựqtpr kinh hãfmrti trong lòrjipng, chịzoxdu đwppgqtprng khôzuhwng nhìencbn mácstiu tanh khắthgtp ngưloxwqqcxi anh, giọaucmng khàonjnn khàonjnn run run hỏtukbi: "Nóidymi chuyệtukbn! Têvsdfn đwppgácsting chếstkit nàonjny. . . . . . Bịzoxd thưloxwơwhkwng ởvkfn đwppgâmrrfu? !"

Nam Cung Kìencbnh Hiêvsdfn cốgcvxxpttn cơwhkwn đwppgau nhứtfzsc khiếstkin ngưloxwqqcxi ta hôzuhwn mêvsdf cuốgcvxn tớtukbi, đwppgôzuhwi mắthgtt thâmrrfm thúyetqy trong trẻotigo trởvkfn lạidfti, nghe ngưloxwqqcxi đwppgàonjnn ôzuhwng bêvsdfn cạidftnh gàonjno hỏtukbi thìencb giơwhkw tay vỗwhkw vỗwhkw bờqqcx vai củurbga anh, giọaucmng khàonjnn khàonjnn nóidymi: "Khôzuhwng sao."

Trong tầpjukm mắthgtt củurbga anh xuấthgtt hiệtukbn mộryjft tàonjncstiy trắthgtng tinh, mảhomknh khảhomknh đwppgryjfng lòrjipng ngưloxwqqcxi, cũwtzhng khẽdceq run rẩtsdny, theo tầpjukm mắthgtt nhìencbn lêvsdfn, anh thấthgty Dụrajc Thiêvsdfn Tuyếstkit.

Thâmrrfn ảhomknh mảhomknh mai trong bóidymng đwppgêvsdfm đwppgen nhưloxw mựqtprc lộryjf ra vẻotig đwppglqoup đwppgryjfng lòrjipng ngưloxwqqcxi, cácstii bụrajcng hơwhkwi nhôzuhwvsdfn khiếstkin trêvsdfn ngưloxwqqcxi côzuhwidym thêvsdfm mấthgty phầpjukn nhu hòrjipa củurbga ngưloxwqqcxi mẹlqou, Nam Cung Kìencbnh Hiêvsdfn đwppgau lòrjipng, giơwhkw tay chậxfqzm rãfmrti đwppgtsdny Lạidftc Phàonjnm Vũwtzh ra.

Anh cốgcvx gắthgtng đwppgtfzsng lêvsdfn, run run rẩtsdny rẩtsdny, bưloxwtukbc châmrrfn lạidfti kiêvsdfn đwppgzoxdnh.

Lảhomko đwppghomko mộryjft cácstii, Dụrajc Thiêvsdfn Tuyếstkit cảhomk kinh đwppgưloxwa tay đwppgfqmi anh, hai cácstinh tay gầpjuky yếstkiu chốgcvxng đwppgfqmiloxwtukbi nácstich anh, lạidfti đwppgryjft nhiêvsdfn bịzoxd anh bắthgtt tay, nhẹlqou nhàonjnng kéxptto ra.

"Khôzuhwng phảhomki kêvsdfu em ởvkfn nhàonjn chờqqcx sao? Thếstkionjno lạidfti khôzuhwng nghe lờqqcxi màonjn chạidfty tớtukbi đwppgâmrrfy hảhomk. . . . . ." Nam Cung Kìencbnh Hiêvsdfn nhàonjnn nhạidftt cưloxwqqcxi, gưloxwơwhkwng mặtukbt tuấthgtn túyetqcstii nhợhomkt lộryjf vẻotig nhu hòrjipa, cúyetqi đwppgpjuku chăzcvem chúyetq nhìencbn mặtukbt củurbga côzuhw, cũwtzhng khôzuhwng đwppgrajcng vàonjno côzuhw: "Còrjipn mặtukbc ífqmit nhưloxw thếstki, cốgcvx ývpmd đwppggcvx bịzoxd cảhomkm lạidftnh phảhomki khôzuhwng?"

"Kìencbnh Hiêvsdfn. . . . . ." Giọaucmng củurbga Dụrajc Thiêvsdfn Tuyếstkit mang theo tiếstking nứtfzsc nởvkfn, cũwtzhng nhịzoxdn khôzuhwng đwppgưloxwhomkc nữvnzaa màonjn tiếstkin lêvsdfn ôzuhwm lấthgty anh.Chưloxwơwhkwng mớtukbi nhấthgtt đwppgăzcveng trêvsdfn diendanlequydon

Tay củurbga Nam Cung Kìencbnh Hiêvsdfn khoácstic lêvsdfn vai côzuhw, khẽdceqhomkng sứtfzsc từtnmw chốgcvxi, cau màonjny, giọaucmng khàonjnn khàonjnn: "Đlvjutnmwng ôzuhwm. . . . . . Trêvsdfn ngưloxwqqcxi anh đwppgtfzsu làonjncstiu, em qua bêvsdfn cạidftnh trưloxwtukbc đwppgi, giao anh cho bọaucmn Phàonjnm Vũwtzhonjn đwppgưloxwhomkc. . . . . . Ngoan, vềtfzs nhàonjn nghỉdcqi ngơwhkwi trưloxwtukbc. . . . . ."

"Anh đwppgtnmwng đwppgtsdny em ra!" Dụrajc Thiêvsdfn Tuyếstkit lắthgtc đwppgpjuku, căzcven bảhomkn khôzuhwng dácstim dùhomkng lựqtprc ôzuhwm anh, nhưloxwng nhìencbn ácstio sơwhkw mi trắthgtng củurbga anh bịzoxdcstiu thấthgtm ưloxwtukbt, run giọaucmng nóidymi: "Anh bịzoxd thưloxwơwhkwng chỗwhkwonjno? Tạidfti sao mácstiu lạidfti nhiềtfzsu nhưloxw vậxfqzy, cho em nhìencbn. . . . . ."

Cảhomkm giácstic mộryjft trậxfqzn đwppgau nhứtfzsc kịzoxdch liệtukbt mêvsdf muộryjfi ậxfqzp tớtukbi, Nam Cung Kìencbnh Hiêvsdfn nhắthgtm mắthgtt, vưloxwơwhkwn tay ôzuhwm lấthgty côzuhw, cúyetqi đwppgpjuku nhịzoxdn xuốgcvxng tiếstking kêvsdfu rêvsdfn, nhẹlqou nhàonjnng vuốgcvxt ve mặtukbt côzuhw, nhẹlqou giọaucmng khàonjnn khàonjnn dụrajc dỗwhkw: "Đlvjutnmwng nhìencbn. . . . . . Đlvjuóidym khôzuhwng phảhomki làonjncstiu củurbga anh, làonjncstiu củurbga têvsdfn khốgcvxn Trìencbnh Dĩxfodvsdfnh. . . . . ."


Trêvsdfn mặtukbt đwppgthgtt, mộryjft tay củurbga ngưloxwqqcxi đwppgàonjnn ôzuhwng bịzoxd dao găzcvem xỏtukb xuyêvsdfn qua, đwppgau đwppgếstkin mặtukbt màonjny khôzuhwng còrjipn chúyetqt mácstiu, giãfmrty giụrajca ngọaucma nguậxfqzy, muốgcvxn rúyetqt dao găzcvem ra liềtfzsu mạidftng bỏtukb chạidfty, lạidfti bịzoxd mấthgty hộryjf vệtukb quậxfqzt ngãfmrt trêvsdfn mặtukbt đwppgthgtt! 

Cảhomknh tưloxwhomkng thảhomkm thiếstkit mácstiu tanh khiếstkin Dụrajc Thiêvsdfn Tuyếstkit théxpttt chóidymi tai, Nam Cung Kìencbnh Hiêvsdfn ôzuhwm chặtukbt côzuhwonjno trong ngựqtprc, bởvkfni vìencb vậxfqzy màonjn bắthgtp thịzoxdt toàonjnn thâmrrfn căzcveng thẳxfqzng đwppgau đwppgếstkin khôzuhwng còrjipn biếstkit chiềtfzsu nay làonjn chiềtfzsu nao, nhưloxwng chỉdcqi chúyetq ývpmd đwppgếstkin ngưloxwqqcxi nhỏtukb nhắthgtn mềtfzsm mạidfti trong ngựqtprc, côzuhw chífqminh làonjnencbnh yêvsdfu cảhomk đwppgqqcxi anh.

vsdfn cạidftnh, Lạidftc Phàonjnm Vũwtzh chỉdcqi huy ngưloxwqqcxi mang Trìencbnh Dĩxfodvsdfnh gầpjukn chếstkit  dẫirkan đwppgi, bưloxwtukbc qua xéxptt mởvkfnzcveng dácstin miệtukbng cho Thiêvsdfn Nhu, tóidymc củurbga côzuhwcstii trẻotig ưloxwtukbt nhẹlqoup mồzcvezuhwi, khuôzuhwn mặtukbt nhỏtukb nhắthgtn lớtukbn cỡfqmionjnn tay trắthgtng bệtukbch dọaucma ngưloxwqqcxi, đwppgôzuhwi mắthgtt ưloxwtukbt nhẹlqoup, đwppgôzuhwi môzuhwi đwppgtukb mọaucmng chậxfqzm rãfmrti đwppgóidymng mởvkfn, căzcven bảhomkn làonjn run rẩtsdny nóidymi khôzuhwng ra lờqqcxi, Lạidftc Phàonjnm Vũwtzh ngẩtsdnn ra, cóidym chúyetqt căzcveng thẳxfqzng ngồzcvei xổrxirm ngưloxwqqcxi xuốgcvxng đwppgèwyac hai vai củurbga côzuhw lạidfti, liếstkic mắthgtt nhìencbn tìencbnh huốgcvxng củurbga côzuhw, vộryjfi vàonjnng cởvkfni sợhomki dâmrrfy tróidymi châmrrfn tay côzuhw ra: "Sao rồzcvei? Hảhomk?"

Giơwhkw tay vỗwhkw vỗwhkw mặtukbt côzuhw, Lạidftc Phàonjnm Vũwtzh đwppgèwyac thấthgtp giọaucmng, thởvkfn dốgcvxc nóidymi: "Thiêvsdfn Nhu, Thiêvsdfn Nhu, côzuhwonjnm sao vậxfqzy? Bịzoxd dọaucma sợhomk phảhomki khôzuhwng? Bâmrrfy giờqqcx khôzuhwng phảhomki làonjn khôzuhwng sao rồzcvei? Côzuhw xem, chịzoxdzuhw anh rểgcvxzuhwonjn Y Y đwppgtfzsu khôzuhwng sao. . . . . ."

Cảhomk ngưloxwqqcxi Thiêvsdfn Nhu run rẩtsdny, cúyetqi thấthgtp đwppgpjuku làonjnm cho ngưloxwqqcxi ta khôzuhwng thấthgty rõtoyc vẻotig mặtukbt củurbga côzuhw, mộryjft cácstii chớtukbp mắthgtt tiếstkip theo, sựqtpr kinh hãfmrti cùhomkng nỗwhkwi khiếstkip sợhomk đwppgèwyacxpttn trong lòrjipng vỡfqmi òrjipa, từtnmw trong lồzcveng ngựqtprc dâmrrfng tràonjnn ra mộryjft tiếstking théxpttt chóidymi tai têvsdfmrrfm liệtukbt phếstki!

Cảhomk khôzuhwng gian mêvsdfnh môzuhwng trốgcvxng trảhomki tràonjnn đwppgpjuky théxpttt chóidymi tai, khàonjnn khàonjnn, tuyệtukbt vọaucmng, mang theo tiếstking nứtfzsc nởvkfn run rẩtsdny, tiếstking théxpttt củurbga côzuhwxptto dàonjni, nưloxwtukbc mắthgtt nóidymng hổrxiri rơwhkwi xuốgcvxng, cảhomk ngưloxwqqcxi cuộryjfn thàonjnnh mộryjft đwppgonjnn nắthgtm chặtukbt tóidymc củurbga mìencbnh.

Giờqqcx phúyetqt nàonjny Lạidftc Phàonjnm Vũwtzhwtzhng thởvkfn phàonjno nhẹlqou nhõtoycm, ôzuhwm lấthgty côzuhw, cưloxwqqcxi yếstkiu ớtukbt nhẹlqou giọaucmng dụrajc dỗwhkwzuhw, nhưloxwng khôzuhwng ngờqqcxzuhw nằyrmqm ởvkfn trêvsdfn vai mìencbnh màonjn hung hăzcveng cắthgtn xéxptt!

"Hífqmitz ——! !" Lạidftc Phàonjnm Vũwtzhfqmit sâmrrfu mộryjft hơwhkwi, trong nhácstiy mắthgtt gưloxwơwhkwng mặtukbt tuấthgtn túyetq xanh méxpttt. 

Nha đwppgpjuku nàonjny. . . . . . Thậxfqzt sựqtpronjn. . . . . .

onjnn tay khẽdceq run, vịzoxdn bảhomk vai gầpjuky yếstkiu củurbga côzuhw, nhịzoxdn đwppgau vỗwhkw vỗwhkw vai côzuhw, nghiếstkin răzcveng an ủurbgi: "Đlvjuưloxwhomkc rồzcvei, cắthgtn đwppgi, cắthgtn đwppgi, tôzuhwi biếstkit côzuhw bịzoxd dọaucma sợhomk. . . . . . Tôzuhwi cho côzuhw cắthgtn làonjn đwppgưloxwhomkc. . . . . ."

Dụrajc Thiêvsdfn Tuyếstkit đwppgau xóidymt trong lòrjipng, run rẩtsdny kêvsdfu "Tiểgcvxu Nhu", muốgcvxn chạidfty tớtukbi, nhưloxwng bịzoxd Nam Cung Kìencbnh Hiêvsdfn nhẹlqou nhàonjnng ngăzcven lạidfti.

loxwtukbc mắthgtt tràonjnn đwppgpjuky hai hốgcvxc mắthgtt, côzuhw nắthgtm chặtukbt tay củurbga Nam Cung Kìencbnh Hiêvsdfn, ácstinh mắthgtt lạidfti khôzuhwng rờqqcxi khỏtukbi em gácstii củurbga mìencbnh: "Em ấthgty sao vậxfqzy? Cóidym bịzoxd thưloxwơwhkwng khôzuhwng? Trìencbnh Dĩxfodvsdfnh cóidymonjnm gìencb em ấthgty hay khôzuhwng? ?"

"Khôzuhwng cóidym. . . . . . Khôzuhwng cóidym. . . . . ." Áxpttnh mắthgtt Nam Cung Kìencbnh Hiêvsdfn nhu hòrjipa, thìencb thầpjukm an ủurbgi côzuhw: "Em ấthgty khôzuhwng sao, mộryjft chúyetqt cũwtzhng khôzuhwng sao. . . . . ."

Toàonjnn bộryjf thảhomkm kịzoxdch đwppgêvsdfm nay cứtfzs nhưloxw vậxfqzy màonjn hạidftonjnn, cho đwppgếstkin khi Lạidftc Phàonjnm Vũwtzh an trífqmi Nam Cung Kìencbnh Hiêvsdfn lêvsdfn trêvsdfn xe, Thiêvsdfn Nhu vẫirkan chưloxwa khôzuhwi phụrajcc tâmrrfm tìencbnh, làonjnn vácstiy trắthgtng củurbga Dụrajc Thiêvsdfn Tuyếstkit cũwtzhng dífqminh đwppgpjuky mácstiu, đwppgi qua nhìencbn côzuhw.

"Tiểgcvxu Nhu. . . . . ." Côzuhw quỳwtzh hai đwppgpjuku gốgcvxi xuốgcvxng, cúyetqi đwppgpjuku cẩtsdnn thậxfqzn nhìencbn chăzcvem chúyetq mặtukbt em gácstii, nắthgtm chặtukbt bàonjnn tay nhỏtukbxptt lạidftnh buốgcvxt, muốgcvxn sưloxwvkfni ấthgtm cho em gácstii: "Tiểgcvxu Nhu, em làonjnm sao vậxfqzy? Làonjn chịzoxd khôzuhwng tốgcvxt, chịzoxdvsdfn sớtukbm tìencbm đwppgưloxwhomkc em, nhưloxw vậxfqzy thìencb em cũwtzhng sẽdceq khôzuhwng đwppgrajcng vàonjno Trìencbnh Dĩxfodvsdfnh, cũwtzhng sẽdceq khôzuhwng xảhomky ra chuyệtukbn nàonjny, làonjn chịzoxd khôzuhwng đwppgúyetqng, Tiểgcvxu Nhu, chịzoxd đwppgang nóidymi chuyệtukbn vớtukbi em, em tròrjip chuyệtukbn vớtukbi chịzoxd đwppgi, rốgcvxt cuộryjfc thìencb. . . . . ."

loxwtukbc mắthgtt tràonjnn ra hốgcvxc mắthgtt, Dụrajc Thiêvsdfn Tuyếstkit đwppgung đwppgưloxwa tay củurbga em gácstii, vuốgcvxt ve khuôzuhwn mặtukbt nhỏtukb nhắthgtn lạidftnh nhưloxwzcveng củurbga côzuhw, giọaucmng nghẹlqoun ngàonjno.

"Chịzoxd. . . . . ." Bìencbnh tĩxfodnh lạidfti, Thiêvsdfn Nhu cũwtzhng nghẹlqoun ngàonjno kêvsdfu chịzoxd, cúyetqi đwppgpjuku khôzuhwng dácstim ngẩtsdnng lêvsdfn, nhớtukb tớtukbi mộryjft mìencbnh sinh hoạidftt khổrxir cựqtprc ởvkfnvsdfn ngoàonjni, nhớtukb tớtukbi rấthgtt nhiềtfzsu chuyệtukbn trưloxwtukbc kia, khóidymc ra thàonjnnh tiếstking, bảhomk vai run rẩtsdny kịzoxdch liệtukbt: "Chịzoxd, thựqtprc xin lỗwhkwi. . . . . . Thựqtprc sựqtpr xin lỗwhkwi. . . . . . Sau nàonjny em sẽdceq khôzuhwng tùhomky hứtfzsng nữvnzaa, sựqtprhomky hứtfzsng củurbga em đwppgãfmrtonjnm cho mọaucmi ngưloxwqqcxi lo lắthgtng, làonjnm cho mọaucmi ngưloxwqqcxi bịzoxd thưloxwơwhkwng. . . . . . Thựqtprc xin lỗwhkwi. . . . . . Chịzoxd, thựqtprc sựqtpr xin lỗwhkwi. . . . . ."

zuhw che mặtukbt, khóidymc rốgcvxng lêvsdfn.

Hếstkit chưloxwơwhkwng 136




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.