Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 316 : Chị, thực xin lỗi

    trước sau   

Trong nhàuoxkznffeihing tốxmvwi đjmafen, tiếpzprng kêedamu rêedamn vẫpaepn đjmafang tiếpzprp tụwzglc, tiếpzprng rêedamn rỉlqph thêedam thảathjm liêedamn hồbbjli.

Ngoàuoxki cửviela, Lạtptlc Phàuoxkm Vũuxrmgzjhng hếpzprt cáwqcuc loạtptli biệvieln pháwqcup, cuốxmvwi cùgzjhng, mắxmvwt lạtptlnh nghiêedamm nghịdpvj chỉlqph huy nhóznffm ngưznffspiei khiêedamng mộfvlzt cộfvlzt đjmafáwqcu nằbjmam bêedamn cạtptlnh nệvieln vàuoxko cáwqcunh cổkxqung sắxmvwt, hợfyrjp lựfjtyc pháwqcu vỡxabtwqcunh cổkxqung.Chưznffơmjpqng mớfvlzi nhấeihit đjmafăxikhng trêedamn diendanlequydon

Trong khôuhawng gian tốxmvwi đjmafen nhưznff nhiễfpsdm mựfjtyc, bấeihit thìipivnh lìipivnh cóznff áwqcunh sáwqcung xôuhawng vàuoxko, mang theo khímzlc lạtptlnh thổkxqui quévbjlt sựfjty trốxmvwng trảathji nơmjpqi đjmafâedamy.

Thiêedamn Nhu nâedamng đjmafôuhawi mắxmvwt đjmafpaepm lệviel ưznfffvlzt áwqcut lêedamn nhìipivn chằbjmam chằbjmam nhóznffm ngưznffspiei xôuhawng tớfvlzi thậnkikt nhanh từipivedamn ngoàuoxki, sựfjty khủedamng hoảathjng cùgzjhng khiếpzprp sợfyrj tràuoxkn đjmafuxrmy trong lòhdzyng rốxmvwt cuộfvlzc buôuhawng lỏdyyeng, cảathj ngưznffspiei khẽnybj run, đjmafôuhawi mắxmvwt đjmafpaepm lệvieluhawng lung mơmjpq hồbbjl nhìipivn ngưznffspiei chạtptly nhưznff bay đjmafếpzprn từipiv phímzlca xa.Chưznffơmjpqng mớfvlzi nhấeihit đjmafăxikhng trêedamn diendanlequydon

"Kìipivnh Hiêedamn!" Lạtptlc Phàuoxkm Vũuxrm vọcezht vàuoxko, trong nháwqcuy mắxmvwt đjmafãnybj thấeihiy bóznffng dáwqcung đjmafóznff quỳlqph mộfvlzt châedamn trêedamn đjmafeihit, kêedamu to mộfvlzt tiếpzprng chạtptly tớfvlzi.

Nam Cung Ngạtptlo vàuoxk Y Y đjmafưznfffyrjc bảathjo hộfvlzeihi phímzlca sau mộfvlzt nhóznffm ngưznffspiei, ởeihiedamn ngoàuoxki, Dụwzgl Thiêedamn Tuyếpzprt nghe đjmafưznfffyrjc tiếpzprng kêedamu thìipiv đjmafhoging thẳmspcng ngưznffspiei, chịdpvju đjmaffjtyng cơmjpqn choáwqcung váwqcung chạtptly vàuoxko, dưznfffvlzi áwqcunh đjmafèfvlzn lờspie mờspie nhìipivn thấeihiy máwqcuu dímzlcnh đjmafuxrmy trêedamn tưznffspieng trêedamn đjmafeihit, ởeihi giữxikha phòhdzyng còhdzyn cóznff hai ngưznffspiei đjmafàuoxkn ôuhawng suýsddrt nữxikha bịdpvj nhuộfvlzm thàuoxknh ngưznffspiei máwqcuu.


Lạtptli nhìipivn sang bêedamn cạtptlnh, làuoxk Thiêedamn Nhu đjmafang bịdpvj sợfyrji dâedamy thôuhaw to tróznffi chặbopht.

Dụwzgl Thiêedamn Tuyếpzprt chạtptly vàuoxko, Lạtptlc Phàuoxkm Vũuxrm đjmafãnybj quỳlqph mộfvlzt châedamn xuốxmvwng dùgzjhng hai cáwqcunh tay đjmafxabt lấeihiy thâedamn thểmzlc Nam Cung Kìipivnh Hiêedamn, gưznffơmjpqng mặbopht tuấeihin túumoz củedama anh táwqcui nhợfyrjt tràuoxkn đjmafuxrmy mồbbjluhawi, yếpzpru ớfvlzt nhưznffng lộfvlz ra sựfjty kiêedamn nghịdpvj, tay nắxmvwm chặbopht con dao găxikhm kia khôuhawng buôuhawng ra.

“Nàuoxky! Cậnkiku cóznff sao khôuhawng?" Lạtptlc Phàuoxkm Vũuxrm cốxmvwvbjln sựfjty kinh hãnybji trong lòhdzyng, chịdpvju đjmaffjtyng khôuhawng nhìipivn máwqcuu tanh khắxmvwp ngưznffspiei anh, giọcezhng khàuoxkn khàuoxkn run run hỏdyyei: "Nóznffi chuyệvieln! Têedamn đjmafáwqcung chếpzprt nàuoxky. . . . . . Bịdpvj thưznffơmjpqng ởeihi đjmafâedamu? !"

Nam Cung Kìipivnh Hiêedamn cốxmvwvbjln cơmjpqn đjmafau nhứhogic khiếpzprn ngưznffspiei ta hôuhawn mêedam cuốxmvwn tớfvlzi, đjmafôuhawi mắxmvwt thâedamm thúumozy trong trẻathjo trởeihi lạtptli, nghe ngưznffspiei đjmafàuoxkn ôuhawng bêedamn cạtptlnh gàuoxko hỏdyyei thìipiv giơmjpq tay vỗavmf vỗavmf bờspie vai củedama anh, giọcezhng khàuoxkn khàuoxkn nóznffi: "Khôuhawng sao."

Trong tầuxrmm mắxmvwt củedama anh xuấeihit hiệvieln mộfvlzt tàuoxkwqcuy trắxmvwng tinh, mảathjnh khảathjnh đjmaffvlzng lòhdzyng ngưznffspiei, cũuxrmng khẽnybj run rẩdyyey, theo tầuxrmm mắxmvwt nhìipivn lêedamn, anh thấeihiy Dụwzgl Thiêedamn Tuyếpzprt.

Thâedamn ảathjnh mảathjnh mai trong bóznffng đjmafêedamm đjmafen nhưznff mựfjtyc lộfvlz ra vẻathj đjmafpzprp đjmaffvlzng lòhdzyng ngưznffspiei, cáwqcui bụwzglng hơmjpqi nhôuhawedamn khiếpzprn trêedamn ngưznffspiei côuhawznff thêedamm mấeihiy phầuxrmn nhu hòhdzya củedama ngưznffspiei mẹpzpr, Nam Cung Kìipivnh Hiêedamn đjmafau lòhdzyng, giơmjpq tay chậnkikm rãnybji đjmafdyyey Lạtptlc Phàuoxkm Vũuxrm ra.

Anh cốxmvw gắxmvwng đjmafhoging lêedamn, run run rẩdyyey rẩdyyey, bưznfffvlzc châedamn lạtptli kiêedamn đjmafdpvjnh.

Lảathjo đjmafathjo mộfvlzt cáwqcui, Dụwzgl Thiêedamn Tuyếpzprt cảathj kinh đjmafưznffa tay đjmafxabt anh, hai cáwqcunh tay gầuxrmy yếpzpru chốxmvwng đjmafxabtznfffvlzi náwqcuch anh, lạtptli đjmaffvlzt nhiêedamn bịdpvj anh bắxmvwt tay, nhẹpzpr nhàuoxkng kévbjlo ra.

"Khôuhawng phảathji kêedamu em ởeihi nhàuoxk chờspie sao? Thếpzpruoxko lạtptli khôuhawng nghe lờspiei màuoxk chạtptly tớfvlzi đjmafâedamy hảathj. . . . . ." Nam Cung Kìipivnh Hiêedamn nhàuoxkn nhạtptlt cưznffspiei, gưznffơmjpqng mặbopht tuấeihin túumozwqcui nhợfyrjt lộfvlz vẻathj nhu hòhdzya, cúumozi đjmafuxrmu chăxikhm chúumoz nhìipivn mặbopht củedama côuhaw, cũuxrmng khôuhawng đjmafwzglng vàuoxko côuhaw: "Còhdzyn mặbophc ímzlct nhưznff thếpzpr, cốxmvw ýsddr đjmafmzlc bịdpvj cảathjm lạtptlnh phảathji khôuhawng?"

"Kìipivnh Hiêedamn. . . . . ." Giọcezhng củedama Dụwzgl Thiêedamn Tuyếpzprt mang theo tiếpzprng nứhogic nởeihi, cũuxrmng nhịdpvjn khôuhawng đjmafưznfffyrjc nữxikha màuoxk tiếpzprn lêedamn ôuhawm lấeihiy anh.Chưznffơmjpqng mớfvlzi nhấeihit đjmafăxikhng trêedamn diendanlequydon

Tay củedama Nam Cung Kìipivnh Hiêedamn khoáwqcuc lêedamn vai côuhaw, khẽnybjgzjhng sứhogic từipiv chốxmvwi, cau màuoxky, giọcezhng khàuoxkn khàuoxkn: "Đnkikipivng ôuhawm. . . . . . Trêedamn ngưznffspiei anh đjmafwlulu làuoxkwqcuu, em qua bêedamn cạtptlnh trưznfffvlzc đjmafi, giao anh cho bọcezhn Phàuoxkm Vũuxrmuoxk đjmafưznfffyrjc. . . . . . Ngoan, vềwlul nhàuoxk nghỉlqph ngơmjpqi trưznfffvlzc. . . . . ."

"Anh đjmafipivng đjmafdyyey em ra!" Dụwzgl Thiêedamn Tuyếpzprt lắxmvwc đjmafuxrmu, căxikhn bảathjn khôuhawng dáwqcum dùgzjhng lựfjtyc ôuhawm anh, nhưznffng nhìipivn áwqcuo sơmjpq mi trắxmvwng củedama anh bịdpvjwqcuu thấeihim ưznfffvlzt, run giọcezhng nóznffi: "Anh bịdpvj thưznffơmjpqng chỗavmfuoxko? Tạtptli sao máwqcuu lạtptli nhiềwlulu nhưznff vậnkiky, cho em nhìipivn. . . . . ."

Cảathjm giáwqcuc mộfvlzt trậnkikn đjmafau nhứhogic kịdpvjch liệvielt mêedam muộfvlzi ậnkikp tớfvlzi, Nam Cung Kìipivnh Hiêedamn nhắxmvwm mắxmvwt, vưznffơmjpqn tay ôuhawm lấeihiy côuhaw, cúumozi đjmafuxrmu nhịdpvjn xuốxmvwng tiếpzprng kêedamu rêedamn, nhẹpzpr nhàuoxkng vuốxmvwt ve mặbopht côuhaw, nhẹpzpr giọcezhng khàuoxkn khàuoxkn dụwzgl dỗavmf: "Đnkikipivng nhìipivn. . . . . . Đnkikóznff khôuhawng phảathji làuoxkwqcuu củedama anh, làuoxkwqcuu củedama têedamn khốxmvwn Trìipivnh Dĩhogiedamnh. . . . . ."


Trêedamn mặbopht đjmafeihit, mộfvlzt tay củedama ngưznffspiei đjmafàuoxkn ôuhawng bịdpvj dao găxikhm xỏdyye xuyêedamn qua, đjmafau đjmafếpzprn mặbopht màuoxky khôuhawng còhdzyn chúumozt máwqcuu, giãnybjy giụwzgla ngọcezha nguậnkiky, muốxmvwn rúumozt dao găxikhm ra liềwlulu mạtptlng bỏdyye chạtptly, lạtptli bịdpvj mấeihiy hộfvlz vệviel quậnkikt ngãnybj trêedamn mặbopht đjmafeihit! 

Cảathjnh tưznfffyrjng thảathjm thiếpzprt máwqcuu tanh khiếpzprn Dụwzgl Thiêedamn Tuyếpzprt thévbjlt chóznffi tai, Nam Cung Kìipivnh Hiêedamn ôuhawm chặbopht côuhawuoxko trong ngựfjtyc, bởeihii vìipiv vậnkiky màuoxk bắxmvwp thịdpvjt toàuoxkn thâedamn căxikhng thẳmspcng đjmafau đjmafếpzprn khôuhawng còhdzyn biếpzprt chiềwlulu nay làuoxk chiềwlulu nao, nhưznffng chỉlqph chúumoz ýsddr đjmafếpzprn ngưznffspiei nhỏdyye nhắxmvwn mềwlulm mạtptli trong ngựfjtyc, côuhaw chímzlcnh làuoxkipivnh yêedamu cảathj đjmafspiei anh.

edamn cạtptlnh, Lạtptlc Phàuoxkm Vũuxrm chỉlqph huy ngưznffspiei mang Trìipivnh Dĩhogiedamnh gầuxrmn chếpzprt  dẫpaepn đjmafi, bưznfffvlzc qua xévbjl mởeihixikhng dáwqcun miệvielng cho Thiêedamn Nhu, tóznffc củedama côuhawwqcui trẻathj ưznfffvlzt nhẹpzprp mồbbjluhawi, khuôuhawn mặbopht nhỏdyye nhắxmvwn lớfvlzn cỡxabtuoxkn tay trắxmvwng bệvielch dọcezha ngưznffspiei, đjmafôuhawi mắxmvwt ưznfffvlzt nhẹpzprp, đjmafôuhawi môuhawi đjmafdyye mọcezhng chậnkikm rãnybji đjmafóznffng mởeihi, căxikhn bảathjn làuoxk run rẩdyyey nóznffi khôuhawng ra lờspiei, Lạtptlc Phàuoxkm Vũuxrm ngẩdyyen ra, cóznff chúumozt căxikhng thẳmspcng ngồbbjli xổkxqum ngưznffspiei xuốxmvwng đjmafèfvlz hai vai củedama côuhaw lạtptli, liếpzprc mắxmvwt nhìipivn tìipivnh huốxmvwng củedama côuhaw, vộfvlzi vàuoxkng cởeihii sợfyrji dâedamy tróznffi châedamn tay côuhaw ra: "Sao rồbbjli? Hảathj?"

Giơmjpq tay vỗavmf vỗavmf mặbopht côuhaw, Lạtptlc Phàuoxkm Vũuxrm đjmafèfvlz thấeihip giọcezhng, thởeihi dốxmvwc nóznffi: "Thiêedamn Nhu, Thiêedamn Nhu, côuhawuoxkm sao vậnkiky? Bịdpvj dọcezha sợfyrj phảathji khôuhawng? Bâedamy giờspie khôuhawng phảathji làuoxk khôuhawng sao rồbbjli? Côuhaw xem, chịdpvjuhaw anh rểmzlcuhawuoxk Y Y đjmafwlulu khôuhawng sao. . . . . ."

Cảathj ngưznffspiei Thiêedamn Nhu run rẩdyyey, cúumozi thấeihip đjmafuxrmu làuoxkm cho ngưznffspiei ta khôuhawng thấeihiy rõuoxk vẻathj mặbopht củedama côuhaw, mộfvlzt cáwqcui chớfvlzp mắxmvwt tiếpzprp theo, sựfjty kinh hãnybji cùgzjhng nỗavmfi khiếpzprp sợfyrj đjmafèfvlzvbjln trong lòhdzyng vỡxabt òhdzya, từipiv trong lồbbjlng ngựfjtyc dâedamng tràuoxkn ra mộfvlzt tiếpzprng thévbjlt chóznffi tai têedamedamm liệvielt phếpzpr!

Cảathj khôuhawng gian mêedamnh môuhawng trốxmvwng trảathji tràuoxkn đjmafuxrmy thévbjlt chóznffi tai, khàuoxkn khàuoxkn, tuyệvielt vọcezhng, mang theo tiếpzprng nứhogic nởeihi run rẩdyyey, tiếpzprng thévbjlt củedama côuhawvbjlo dàuoxki, nưznfffvlzc mắxmvwt nóznffng hổkxqui rơmjpqi xuốxmvwng, cảathj ngưznffspiei cuộfvlzn thàuoxknh mộfvlzt đjmafuoxkn nắxmvwm chặbopht tóznffc củedama mìipivnh.

Giờspie phúumozt nàuoxky Lạtptlc Phàuoxkm Vũuxrmuxrmng thởeihi phàuoxko nhẹpzpr nhõuoxkm, ôuhawm lấeihiy côuhaw, cưznffspiei yếpzpru ớfvlzt nhẹpzpr giọcezhng dụwzgl dỗavmfuhaw, nhưznffng khôuhawng ngờspieuhaw nằbjmam ởeihi trêedamn vai mìipivnh màuoxk hung hăxikhng cắxmvwn xévbjl!

"Hímzlctz ——! !" Lạtptlc Phàuoxkm Vũuxrmmzlct sâedamu mộfvlzt hơmjpqi, trong nháwqcuy mắxmvwt gưznffơmjpqng mặbopht tuấeihin túumoz xanh mévbjlt. 

Nha đjmafuxrmu nàuoxky. . . . . . Thậnkikt sựfjtyuoxk. . . . . .

uoxkn tay khẽnybj run, vịdpvjn bảathj vai gầuxrmy yếpzpru củedama côuhaw, nhịdpvjn đjmafau vỗavmf vỗavmf vai côuhaw, nghiếpzprn răxikhng an ủedami: "Đnkikưznfffyrjc rồbbjli, cắxmvwn đjmafi, cắxmvwn đjmafi, tôuhawi biếpzprt côuhaw bịdpvj dọcezha sợfyrj. . . . . . Tôuhawi cho côuhaw cắxmvwn làuoxk đjmafưznfffyrjc. . . . . ."

Dụwzgl Thiêedamn Tuyếpzprt đjmafau xóznfft trong lòhdzyng, run rẩdyyey kêedamu "Tiểmzlcu Nhu", muốxmvwn chạtptly tớfvlzi, nhưznffng bịdpvj Nam Cung Kìipivnh Hiêedamn nhẹpzpr nhàuoxkng ngăxikhn lạtptli.

znfffvlzc mắxmvwt tràuoxkn đjmafuxrmy hai hốxmvwc mắxmvwt, côuhaw nắxmvwm chặbopht tay củedama Nam Cung Kìipivnh Hiêedamn, áwqcunh mắxmvwt lạtptli khôuhawng rờspiei khỏdyyei em gáwqcui củedama mìipivnh: "Em ấeihiy sao vậnkiky? Cóznff bịdpvj thưznffơmjpqng khôuhawng? Trìipivnh Dĩhogiedamnh cóznffuoxkm gìipiv em ấeihiy hay khôuhawng? ?"

"Khôuhawng cóznff. . . . . . Khôuhawng cóznff. . . . . ." Ábxbmnh mắxmvwt Nam Cung Kìipivnh Hiêedamn nhu hòhdzya, thìipiv thầuxrmm an ủedami côuhaw: "Em ấeihiy khôuhawng sao, mộfvlzt chúumozt cũuxrmng khôuhawng sao. . . . . ."

Toàuoxkn bộfvlz thảathjm kịdpvjch đjmafêedamm nay cứhogi nhưznff vậnkiky màuoxk hạtptluoxkn, cho đjmafếpzprn khi Lạtptlc Phàuoxkm Vũuxrm an trímzlc Nam Cung Kìipivnh Hiêedamn lêedamn trêedamn xe, Thiêedamn Nhu vẫpaepn chưznffa khôuhawi phụwzglc tâedamm tìipivnh, làuoxkn váwqcuy trắxmvwng củedama Dụwzgl Thiêedamn Tuyếpzprt cũuxrmng dímzlcnh đjmafuxrmy máwqcuu, đjmafi qua nhìipivn côuhaw.

"Tiểmzlcu Nhu. . . . . ." Côuhaw quỳlqph hai đjmafuxrmu gốxmvwi xuốxmvwng, cúumozi đjmafuxrmu cẩdyyen thậnkikn nhìipivn chăxikhm chúumoz mặbopht em gáwqcui, nắxmvwm chặbopht bàuoxkn tay nhỏdyyevbjl lạtptlnh buốxmvwt, muốxmvwn sưznffeihii ấeihim cho em gáwqcui: "Tiểmzlcu Nhu, em làuoxkm sao vậnkiky? Làuoxk chịdpvj khôuhawng tốxmvwt, chịdpvjedamn sớfvlzm tìipivm đjmafưznfffyrjc em, nhưznff vậnkiky thìipiv em cũuxrmng sẽnybj khôuhawng đjmafwzglng vàuoxko Trìipivnh Dĩhogiedamnh, cũuxrmng sẽnybj khôuhawng xảathjy ra chuyệvieln nàuoxky, làuoxk chịdpvj khôuhawng đjmafúumozng, Tiểmzlcu Nhu, chịdpvj đjmafang nóznffi chuyệvieln vớfvlzi em, em tròhdzy chuyệvieln vớfvlzi chịdpvj đjmafi, rốxmvwt cuộfvlzc thìipiv. . . . . ."

znfffvlzc mắxmvwt tràuoxkn ra hốxmvwc mắxmvwt, Dụwzgl Thiêedamn Tuyếpzprt đjmafung đjmafưznffa tay củedama em gáwqcui, vuốxmvwt ve khuôuhawn mặbopht nhỏdyye nhắxmvwn lạtptlnh nhưznffxikhng củedama côuhaw, giọcezhng nghẹpzprn ngàuoxko.

"Chịdpvj. . . . . ." Bìipivnh tĩhoginh lạtptli, Thiêedamn Nhu cũuxrmng nghẹpzprn ngàuoxko kêedamu chịdpvj, cúumozi đjmafuxrmu khôuhawng dáwqcum ngẩdyyeng lêedamn, nhớfvlz tớfvlzi mộfvlzt mìipivnh sinh hoạtptlt khổkxqu cựfjtyc ởeihiedamn ngoàuoxki, nhớfvlz tớfvlzi rấeihit nhiềwlulu chuyệvieln trưznfffvlzc kia, khóznffc ra thàuoxknh tiếpzprng, bảathj vai run rẩdyyey kịdpvjch liệvielt: "Chịdpvj, thựfjtyc xin lỗavmfi. . . . . . Thựfjtyc sựfjty xin lỗavmfi. . . . . . Sau nàuoxky em sẽnybj khôuhawng tùgzjhy hứhoging nữxikha, sựfjtygzjhy hứhoging củedama em đjmafãnybjuoxkm cho mọcezhi ngưznffspiei lo lắxmvwng, làuoxkm cho mọcezhi ngưznffspiei bịdpvj thưznffơmjpqng. . . . . . Thựfjtyc xin lỗavmfi. . . . . . Chịdpvj, thựfjtyc sựfjty xin lỗavmfi. . . . . ."

uhaw che mặbopht, khóznffc rốxmvwng lêedamn.

Hếpzprt chưznffơmjpqng 136




Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.