Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 298 : Qua ngày mai chúng ta cùng nhau về nhà

    trước sau   
Con gábwtji củabuea anh ta, sao lạsfipi cùtbmjng Dụakzn Thiêyyqin Nhu ởnbhz cạsfipnh nhau?

Đakznôvssyi mắfckbt củabuea Trìftymnh Dĩaqrhyyqinh càykrdng khôvssyng thểyyqi dờutyji đftymi, dábwtjn sábwtjt châalnvn tưaqrhutyjng, anh ta vứnpjzt bỏhwvo đftymiếobeeu thuốwzspc trong tay, châalnvn day day dẫlouvm tắfckbt, lẳwzbkng lặwlkbng đftymi theo.

Trong bóobeeng đftymêyyqim mịnbyet mờutyj, mọyydni thứnpjz đftymldcju nhìftymn khôvssyng đftymưaqrhgdzoc rõwzbk, chỉmprs thấwhpny Thiêyyqin Nhu dắfckbt côvssygrgj nho nhỏhwvo kia vàykrdo cửymoba Pizza Hut, Trìftymnh Dĩaqrhyyqinh ởnbhzyyqin ngoàykrdi đftymgdzoi suốwzspt hơbglun nửymoba tiếobeeng mớfrapi nhìftymn thấwhpny bọyydnn họyydn đftymi ra.

“Y Y ălsamn no chưaqrha?” Thiêyyqin Nhu nhẹrkvg nhàykrdng híldcjt mộfrapt hơbglui, nắfckbm bàykrdn tay nhỏhwvo củabuea côvssygrgj, hỏhwvoi.

“Dạsfip, Y Y ălsamn no.” Trìftymnh Lan Y ngẩewxtng khuôvssyn mặwlkbt nhỏhwvoyyqin, vưaqrhơbglun hai tay vềldcj phíldcja côvssy.

Thiêyyqin Nhu ngẩewxtn ra, theo bảxfcmn nălsamng bếobeevssygrgjyyqin, côvssygrgjaqrhutyjng nhưaqrhvssytbmjng ỷhwvo lạsfipi, gắfckbt gao quấwhpnn lấwhpny cổvttivssy.


“Nếobeeu ălsamn no rồrcdzi, Y Y, chịnbye muốwzspn thưaqrhơbglung lưaqrhgdzong mộfrapt chuyệrkvgn cùtbmjng em.”

Trìftymnh Lan Y giậxfcmt mìftymnh mộfrapt cábwtji, trong ábwtjnh mắfckbt lộfrap ra sựlouv đftymldcj phòtxmzng.

“Y Y, em đftymãykrd bỏhwvo nhàykrd đftymi mấwhpny ngàykrdy rồrcdzi, hẳwzbkn làykrd ba mẹrkvg củabuea em đftymldcju cựlouvc kỳbwtj sốwzspt ruộfrapt, nóobeei cho chịnbye biếobeet họyydnyyqin đftymtmmwy đftymabueykrd đftymnbyea chỉmprs nhàykrd củabuea em, hoặwlkbc làykrd phưaqrhơbglung thứnpjzc liêyyqin lạsfipc vớfrapi ba mẹrkvg em, chịnbyeobee thểyyqi giúcrgsp em tìftymm đftymưaqrhgdzoc nhàykrd…… Y Y, khôvssyng nábwtjo loạsfipn nữpzcza đftymưaqrhgdzoc khôvssyng? Chẳwzbkng lẽrioi em khôvssyng nhớfrap ba mẹrkvg àykrd?” Thiêyyqin Nhu tậxfcmn lựlouvc phóobeeng nhẹrkvg giọyydnng hưaqrhfrapng dẫlouvn côvssygrgj.

Đakznôvssyi mắfckbt củabuea Trìftymnh Lan Y loégrgj loégrgj, vùtbmjng vẫlouvy tụakznt xuốwzspng khỏhwvoi ngưaqrhutyji Thiêyyqin Nhu, khôvssyng chúcrgst nghĩaqrh ngợgdzoi vụakznt chạsfipy ra bêyyqin ngoàykrdi.

“Y Y!” Thiêyyqin Nhu biếobeet côvssygrgj sẽrioi nhưaqrh thếobee, đftymuổvttii theo vàykrdi bưaqrhfrapc, túcrgsm lấwhpny cábwtjnh tay củabuea côvssygrgj, nhíldcju màykrdy nóobeei: “Y Y, em đftymbrkyng nhưaqrh vậxfcmy đftymưaqrhgdzoc khôvssyng? Chịnbye khôvssyng thểyyqi đftymyyqi em tùtbmjy hứnpjzng, em buộfrapc phảxfcmi vềldcj nhàykrd! Mỗktooi lầtmmwn chịnbyeobeei chuyệrkvgn nàykrdy làykrd em liềldcjn bỏhwvo chạsfipy, chịnbye khôvssyng thểyyqi mang theo em cảxfcm đftymutyji đftymưaqrhgdzoc……”

“Chịnbye, chịnbyetopvng ngạsfipi Y Y phiềldcjn phứnpjzc, khôvssyng cầtmmwn Y Y sao?” Trong mắfckbt Trìftymnh Lan Y chứnpjza đftymtmmwy nưaqrhfrapc mắfckbt, cắfckbn môvssyi nhìftymn côvssy.

Thiêyyqin Nhu chălsamm chúcrgs nhìftymn côvssygrgj, thởnbhz hắfckbt ra mộfrapt cábwtji thậxfcmt mạsfipnh, xoa xoa huyệrkvgt thábwtji dưaqrhơbglung.

“Y Y, từbrky trưaqrhfrapc tớfrapi nay chịnbye khôvssyng hềldcjobee ýzsou tứnpjz kia, em khôvssyng nêyyqin xuyêyyqin tạsfipc ýzsou củabuea chịnbye, chẳwzbkng lẽrioi Y Y muốwzspn vĩaqrhnh viễtyrun khôvssyng vềldcj nhàykrd sao? Nhưaqrhng nếobeeu bởnbhzi vìftymftymm khôvssyng thấwhpny Y Y màykrd ba mẹrkvg xảxfcmy ra chuyệrkvgn gìftym ngoàykrdi ýzsou muốwzspn thìftym sao? Hoặwlkbc ba mẹrkvg khôvssyng đftymi làykrdm, mỗktooi ngàykrdy chỉmprs đftymi tìftymm em, còtxmzn tiêyyqiu phíldcj rấwhpnt lớfrapn nhâalnvn lựlouvc tàykrdi lựlouvc, còtxmzn em thìftym lạsfipi trốwzspn ởnbhz chỗktooykrdy làykrdm cho ba mẹrkvg lo lắfckbng, Y Y cảxfcmm thấwhpny tốwzspt khôvssyng?”

Trìftymnh Lan Y lắfckbc đftymtmmwu, nưaqrhfrapc mắfckbt rơbglui xuốwzspng, tiếobeen lêyyqin vòtxmzng tay quanh cổvtti củabuea Thiêyyqin Nhu.

“Em sợgdzo mẹrkvg…… Dábwtjng vẻeahh mẹrkvg tứnpjzc giậxfcmn rấwhpnt đftymábwtjng sợgdzo, em sợgdzo mẹrkvg……” Trìftymnh Lan Y khụakznt khịnbyet nóobeei. 

Thiêyyqin Nhu nhẹrkvg nhàykrdng vỗktoo vỗktooaqrhng côvssygrgj: “Cụakzn thểyyqiykrd chuyệrkvgn gìftym thìftym chịnbye khôvssyng biếobeet, cóobee lẽrioi do mẹrkvg em gặwlkbp phảxfcmi chuyệrkvgn gìftym đftymóobee thựlouvc sựlouv khôvssyng vui, nhưaqrhng nếobeeu khôvssyng nhìftymn thấwhpny Y Y, chắfckbc chắfckbn mẹrkvg sẽrioiykrdng thốwzspng khổvtti khổvtti sởnbhzbglun……”

Mộfrapt hồrcdzi lâalnvu Trìftymnh Lan Y mớfrapi ngừbrkyng khóobeec, nhỏhwvo giọyydnng hỏhwvoi: “Chịnbye, vìftymbwtji gìftym chịnbye khôvssyng vềldcj nhàykrd? Mẹrkvg chịnbyetopvng mắfckbng chịnbye hảxfcm?”

Thiêyyqin Nhu ngẩewxtn ra.


Đakznôvssyi mắfckbt trong suốwzspt củabuea côvssy hiệrkvgn lêyyqin chúcrgst ưaqrhu thưaqrhơbglung, cắfckbn môvssyi, bìftymnh phụakznc sóobeeng to gióobee lớfrapn trong lòtxmzng.

“Mẹrkvg chịnbye khôvssyng còtxmzn…… Nhưaqrhng, chịnbyeobee mộfrapt ngưaqrhutyji chịnbye, chịnbyewhpny cựlouvc kỳbwtj tốwzspt bụakznng,” Thiêyyqin Nhu nóobeei, hơbglui mỉmprsm cưaqrhutyji, mắfckbt ưaqrhơbglun ưaqrhfrapt: “Chíldcjnh chịnbyetopvng cảxfcmm thấwhpny đftymi ra ngoàykrdi lâalnvu nhưaqrh vậxfcmy nhấwhpnt đftymnbyenh làykrd bọyydnn họyydn rấwhpnt lo lắfckbng, chịnbyetopvng sẽrioiftymm thờutyji cơbglu đftymyyqi trởnbhz vềldcj, cóobee lẽrioi đftymếobeen lúcrgsc đftymóobee sẽrioi khôvssyng còtxmzn nhữpzczng sựlouvftymnh rốwzspi rắfckbm khôvssyng nêyyqin cóobee kia, khôvssyng cóobee chịnbye, chịnbyewhpny mớfrapi cóobee thểyyqi hạsfipnh phúcrgsc……”

obee mộfrapt ngàykrdy kia, côvssy nhìftymn thấwhpny bábwtjo chíldcj đftymưaqrha tin rấwhpnt dàykrdi vềldcjvssyn kỳbwtj củabuea bọyydnn họyydn.

Trêyyqin ảxfcmnh chụakznp, chịnbye đftymưaqrhgdzoc Nam Cung ôvssym trong ngựlouvc, dưaqrhutyjng nhưaqrh muốwzspn cho cảxfcm thàykrdnh phốwzsp ngưaqrhutyji ngưaqrhutyji đftymldcju nhìftymn thấwhpny anh yêyyqiu thưaqrhơbglung cùtbmjng quýzsou 

trọyydnng chịnbye đftymếobeen nhưaqrhutyjng nàykrdo, gưaqrhơbglung mặwlkbt củabuea anh vẫlouvn tuấwhpnn mỹibyz đftymĩaqrhnh đftymsfipt nhưaqrh thếobee, ábwtjnh mắfckbt thâalnvm thuýzsou lạsfipi chỉmprs nhu hòtxmza dịnbyeu dàykrdng vớfrapi mộfrapt mìftymnh chịnbye.

Loạsfipi hạsfipnh phúcrgsc nàykrdy, cóobee ngưaqrhutyji nhóobeen châalnvn, đftymãykrd tớfrapi vôvssytbmjng gầtmmwn, nhưaqrhng vẫlouvn khôvssyng chiếobeem đftymưaqrhgdzoc dùtbmj chỉmprsykrd mộfrapt cábwtji liếobeec mắfckbt.

“Y Y, em đftymábwtjp ứnpjzng chịnbye, qua ngàykrdy mai chíldcjnh làykrd cuốwzspi tuầtmmwn, đftymi theo chịnbye đftymếobeen sởnbhz cảxfcmnh sábwtjt, chịnbye đftymưaqrha em vềldcj nhàykrd,” Thiêyyqin Nhu lấwhpny lạsfipi tinh thầtmmwn, nóobeei tiếobeep vớfrapi côvssygrgj: “Chịnbyetopvng bảxfcmo đftymxfcmm vớfrapi em, chịnbyetopvng sẽrioi lậxfcmp tứnpjzc vềldcj nhàykrd ngay, đftymưaqrhgdzoc khôvssyng?”

vssy muốwzspn chạsfipy trởnbhz vềldcj, muốwzspn đftymưaqrha cho chịnbye mộfrapt phầtmmwn lễtyru vậxfcmt kếobeet hôvssyn.

Chịnbye ơbglui…… Nếobeeu nhưaqrh nửymoba đftymutyji trưaqrhfrapc em vẫlouvn luôvssyn liêyyqin lụakzny chịnbye, vẫlouvn luôvssyn khiếobeen chịnbye canh cábwtjnh trong lòtxmzng, vậxfcmy thìftym phầtmmwn lễtyru vậxfcmt nàykrdy, làykrd đftymếobeen lưaqrhgdzot em đftymfrapc lậxfcmp đftymwzspi mặwlkbt vớfrapi cuộfrapc sốwzspng vềldcj sau, chịnbyeykrdy hưaqrhfrapng tớfrapi hạsfipnh phúcrgsc củabuea chịnbye đftymi, đftymbrkyng lạsfipi lo lắfckbng cho em nữpzcza, đftymưaqrhgdzoc khôvssyng?

Bạsfipn nhỏhwvo Trìftymnh Lan Y ngẫlouvm nghĩaqrh mộfrapt lábwtjt, gậxfcmt đftymtmmwu thậxfcmt mạsfipnh: “Dạsfip!”

“Ngoan, chúcrgsng ta ngoégrgjo tay,” Thiêyyqin Nhu nắfckbm lấwhpny ngóobeen úcrgst củabuea côvssygrgj, nghoégrgjo vàykrdo ngóobeen úcrgst củabuea mìftymnh: “Ngoégrgjo tay thắfckbt cổvtti, mộfrapt trălsamm nălsamm khôvssyng đftymưaqrhgdzoc thay đftymvttii!”

aqrhfrapi màykrdn đftymêyyqim, mộfrapt lớfrapn mộfrapt nhỏhwvo nắfckbm tay nhau đftymi vềldcj phíldcja călsamn phòtxmzng nhỏhwvoykrd bọyydnn họyydn đftymang thuêyyqinbhz tạsfipm thờutyji.

qqocn nấwhpnp trong bóobeeng đftymêyyqim, Trìftymnh Dĩaqrhyyqinh đftymi ra, nheo đftymôvssyi mắfckbt đftymábwtjnh giábwtj bọyydnn họyydn, bàykrdn tay từbrky từbrky nắfckbm chặwlkbt.


*****

Ngàykrdy thứnpjz ba, ngàykrdy thứnpjzaqrh, khôvssyng cóobee tin tứnpjzc củabuea Y Y.

Trong hai ngàykrdy qua, toàykrdn bộfrap thếobee lựlouvc ngầtmmwm cũtopvng nhưaqrh nhữpzczng đftymiểyyqim trung chuyểyyqin củabuea bọyydnn buôvssyn ngưaqrhutyji ởnbhz thàykrdnh phốwzsp Z, tấwhpnt cảxfcm đftymldcju bịnbye hai ngưaqrhutyji Nam 

Cung Kìftymnh Hiêyyqin vàykrd Lạsfipc Phàykrdm Vũtopv sờutyjbwtjy, khôvssyng cóobee bấwhpnt kỳbwtj dấwhpnu hiệrkvgu hay tung tíldcjch gìftym củabuea Y Y, thậxfcmm chíldcj khôvssyng thu đftymưaqrhgdzoc bấwhpnt cứnpjz tin tứnpjzc đftymòtxmzi tiềldcjn chuộfrapc nàykrdo, nhưaqrh vậxfcmy, cơbglu bảxfcmn cóobee thểyyqi loạsfipi trừbrky khảxfcmlsamng Y Y bịnbye lừbrkya bábwtjn hoặwlkbc bịnbye ngưaqrhutyji xấwhpnu bắfckbt đftymi.

bglui thu dưaqrhrioing trẻeahh lạsfipc, dưaqrhfrapi châalnvn cầtmmwu vưaqrhgdzot hoặwlkbc đftymưaqrhutyjng hầtmmwm làykrdbglui dâalnvn du cưaqrh thưaqrhutyjng làykrdm ổvtti, bọyydnn họyydntopvng đftymldcju đftymãykrd kiểyyqim tra qua.

“Nhưaqrh thếobeeykrdo lạsfipi tìftymm khôvssyng thấwhpny hảxfcm? Chẳwzbkng lẽrioi Y Y cóobeebwtjnh bay hay sao?! Nhấwhpnt đftymnbyenh làykrd con bégrgj đftymãykrd bịnbye nhóobeem bắfckbt cóobeec trẻeahh con nàykrdo đftymóobee bắfckbt mấwhpnt rồrcdzi, nhấwhpnt đftymnbyenh làykrd nhưaqrh thếobee! Cábwtjc ngưaqrhutyji cóobee biếobeet hiệrkvgn nay cóobee rấwhpnt nhiềldcju phụakzn nữpzcz khôvssyng thểyyqi sinh đftymeahh hay khôvssyng, nhìftymn thấwhpny con củabuea ngưaqrhutyji khábwtjc làykrd muốwzspn cóobee mộfrapt đftymnpjza, nóobeei khôvssyng chừbrkyng làykrd loạsfipi ngưaqrhutyji bụakznng dạsfip khóobeeaqrhutyjng đftymóobee đftymãykrd bắfckbt Y Y, nhốwzspt ởnbhz trong nhàykrd củabuea bọyydnn họyydn khôvssyng cho con bégrgj vềldcj……” 

Nam Cung Dạsfip Hi di chuyểyyqin lòtxmzng vòtxmzng quanh phòtxmzng khábwtjch, trừbrkyng mắfckbt hôvssy to gọyydni nhỏhwvo.

“Nếobeeu thậxfcmt sựlouvykrd loạsfipi khảxfcmlsamng nàykrdy, quảxfcm thựlouvc chúcrgsng ta chíldcjnh làykrd đftymang mòtxmz kim đftymábwtjy biểyyqin, phụakzn cậxfcmn trưaqrhutyjng tiểyyqiu họyydnc Ấfrapu Dưaqrhơbglung cóobee nhiềldcju cưaqrhalnvn sinh sốwzspng lâalnvu nălsamm nhưaqrh vậxfcmy, chẳwzbkng lẽrioivssy muốwzspn gõwzbk cửymoba từbrkyng nhàykrd đftymyyqi đftymiềldcju tra hay sao?” Ngồrcdzi ởnbhzyyqin cạsfipnh, Lạsfipc Phàykrdm Vũtopv nhàykrdn nhạsfipt nóobeei mộfrapt câalnvu.

“Cóobee thểyyqiykrdm nhưaqrh vậxfcmy khôvssyng?” Dụakzn Thiêyyqin Tuyếobeet nhẹrkvg nhàykrdng híldcjt mộfrapt hơbglui, đftymôvssyi mắfckbt trong suốwzspt lộfrap ra vẻeahh lo lắfckbng. 

“Trưaqrhfrapc đftymóobee chúcrgsng ta sợgdzo Y Y gặwlkbp nguy hiểyyqim nêyyqin vẫlouvn luôvssyn phong tỏhwvoa tin tứnpjzc khôvssyng lộfrap cho truyềldcjn thôvssyng, hiệrkvgn tạsfipi, nếobeeu bốwzspn phíldcja đftymldcju thảxfcm ra tin Y Y mấwhpnt tíldcjch, vậxfcmy đftymwzspi phưaqrhơbglung nhấwhpnt đftymnbyenh sẽrioi sợgdzo thếobee lựlouvc củabuea nhàykrd Nam Cung, cho dùtbmjbwtj gan củabuea bọyydnn họyydnobee lớfrapn đftymếobeen đftymâalnvu, ởnbhz thàykrdnh phốwzsp Z nàykrdy, cóobee ngưaqrhutyji dábwtjm liềldcju chếobeet thu con chábwtju mấwhpnt tíldcjch củabuea nhàykrd Nam Cung sao?”

“Nha đftymtmmwu Thiêyyqin Tuyếobeet nóobeei cóobee đftymsfipo lýzsou,” Nam Cung Ngạsfipo ngẫlouvm nghĩaqrhobeei: “Quảxfcmn gia, ôvssyng đftymi sắfckbp xếobeep việrkvgc nàykrdy đftymi, mờutyji mộfrapt vàykrdi phóobeeng viêyyqin đftymếobeen đftymâalnvy.”

“Từbrky từbrky!” Nam Cung Dạsfip Hi ngắfckbt lờutyji Nam Cung Ngạsfipo, nhìftymn Dụakzn Thiêyyqin Tuyếobeet, nóobeei: “Sao cóobee thểyyqibwtjc đftymnbyenh phưaqrhơbglung phábwtjp kia củabuea côvssyykrd đftymúcrgsng? Vậxfcmy lỡrioi nhưaqrh đftymwzspi phưaqrhơbglung biếobeet làykrd con củabuea tôvssyi lạsfipi càykrdng khôvssyng chịnbyeu giao ra thìftym sao?”

“Vậxfcmy đftymơbglun giảxfcmn chíldcjnh làykrdobee hai loạsfipi tìftymnh huốwzspng, mộfrapt làykrd bọyydnn họyydn đftymãykrdykrdm chuyệrkvgn khôvssyng tốwzspt vớfrapi Y Y, nêyyqin khôvssyng dábwtjm trảxfcm con bégrgj lạsfipi cho chúcrgsng ta, nếobeeu làykrd nhưaqrh thếobee, vìftym phòtxmzng ngừbrkya chúcrgsng ta phábwtjt hiệrkvgn, bọyydnn họyydn bắfckbt buộfrapc phảxfcmi đftymưaqrha con bégrgj đftymi nơbglui khábwtjc đftymyyqi đftymldcj phòtxmzng họyydna đftymếobeen thâalnvn, vậxfcmy chỉmprs cầtmmwn bọyydnn họyydnobeeykrdnh đftymfrapng làykrd sẽrioi lộfrap ra sơbglu hởnbhz, tìftymnh huốwzspng thứnpjz hai chíldcjnh làykrd chúcrgsng ta phảxfcmi bỏhwvo ra chúcrgst âalnvn huệrkvg thôvssyi, chẳwzbkng lẽrioivssytxmzn luyếobeen tiếobeec đftymưaqrha tiềldcjn?” Dụakzn Thiêyyqin Tuyếobeet nhẹrkvg giọyydnng nóobeei.

Hếobeet chưaqrhơbglung 298

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.