Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 281 : Nhắc nhở cô đừng có hận sai người

    trước sau   
qbjhi xong, anh buôksfhng Dụsjjh Thiêbfysn Tuyếisilt ra, dựsvyt đlvpimfwpnh đlvpii qua bêbfysn kia.

Dụsjjh Thiêbfysn Tuyếisilt ngẩifmmn ra, đlvpidecyt nhiêbfysn kéruzio anh lạduafi, nhẹxowm giọzeozng nóqbjhi: "Anh đlvpisjuoi chúbyxdt, đlvpijwnzng qua đlvpióqbjh, tâjfgsm tìyqnynh củsysxa côksfhcmziy đlvpiang kílbjtch đlvpidecyng."

"Nóqbjhqbjhledmi gìyqnyxowmlbjtch đlvpidecyng thiếisilu dạduafy dỗdziz thìyqny đlvpiúbyxdng hơvrlyn!" Nam Cung Kìyqnynh Hiêbfysn cau màxowmy nóqbjhi.

"Haiz, anh đlvpijwnzng kílbjtch đlvpidecyng ——" Dụsjjh Thiêbfysn Tuyếisilt ngăfoonn ởduaf trưledmcruec mặmfwpt anh, trong đlvpiôksfhi mắprzqt trong suốgauwt lộdecy ra sựsvyt nghiêbfysm túbyxdc: "Em xin anh đlvpijwnzng đlvpii qua, anh khôksfhng biếisilt mìyqnynh nóqbjhi chuyệduafn rấcmzit hung dữsrby àxowm? Tílbjtnh tìyqnynh côksfhcmziy vốgauwn cưledmơvrlyng liệduaft, anh còzkpun kílbjtch thílbjtch thêbfysm thìyqnynrnlng đlvpijwnzng mong cóqbjh kếisilt quảruziyqny tốgauwt đlvpixowmp, anh em hai ngưledmsrbyi tranh cãozadi còzkpun ílbjtt sao?"

xowmng màxowmy khẽkfqe nhílbjtu củsysxa Nam Cung Kìyqnynh Hiêbfysn dầqzspn dầqzspn thảruzi lỏisilng, vuốgauwt ve mặmfwpt củsysxa côksfh, thìyqny thầqzspm: "Vậcwvhy em muốgauwn đlvpii khuyêbfysn nóqbjh giúbyxdp anh?"

Dụsjjh Thiêbfysn Tuyếisilt dừjwnzng mộdecyt chúbyxdt, lúbyxdng ta lúbyxdng túbyxdng nóqbjhi: "Tílbjtnh khílbjt củsysxa em cũnrnlng khôksfhng tốgauwt."


Nam Cung Kìyqnynh Hiêbfysn thoáledmng cưledmsrbyi yếisilu ớcruet, ôksfhm lấcmziy thắprzqt lưledmng côksfh đlvpii vềkfqeledmcrueng phòzkpung ăfoonn: "Vậcwvhy thìyqny khôksfhng cầqzspn lo lắprzqng cho nóqbjh, thứkfqe ngưledmsrbyi nhưledm thếisil cứkfqe gạduaft sang mộdecyt bêbfysn, khi khôksfhng ai đlvpifllt ýyvnn đlvpiếisiln thìyqnyqbjh khóqbjhc lóqbjhc kểfllt lểfllt, ngưledmsjuoc lạduafi, đlvpidecyng đlvpiếisiln thìyqnyqbjhxowmng giàxowm mồbfysm cãozadi láledmo."

Dụsjjh Thiêbfysn Tuyếisilt cau màxowmy, ôksfhm lấcmziy thắprzqt lưledmng củsysxa anh, ngăfoonn anh lạduafi: "Anh chờsrby mộdecyt chúbyxdt."

Khe khẽkfqe thởduaf phàxowmo nhẹxowm nhõsgqwm, côksfhqbjhi: "Cho em mưledmsrbyi phúbyxdt, em đlvpii nhìyqnyn mộdecyt chúbyxdt, nếisilu nhưledmksfh dụsjjhng thìyqny coi nhưledm xong, em nóqbjhi trưledmcruec, tílbjtnh khílbjt củsysxa em cũnrnlng khôksfhng tốgauwt, trưledmcruec kia côksfhcmziy làxowmm khôksfhng ílbjtt chuyệduafn nhằbiqom vàxowmo em, nếisilu khuyêbfysn khôksfhng đlvpiưledmsjuoc màxowm xảruziy ra xung đlvpidecyt thìyqny anh khôksfhng đlvpiưledmsjuoc tráledmch em, em khôksfhng cóqbjh thiệduafn lưledmơvrlyng nhưledm vậcwvhy, cũnrnlng khôksfhng phảruzii làxowm ngưledmsrbyi khôksfhng so đlvpio."

ksfh rấcmzit thàxowmnh thậcwvht, côksfh khôksfhng phảruzii làxowm ngưledmsrbyi cóqbjh thùjnuz tấcmzit báledmo, nhưledmng nhớcrue tớcruei nhữsrbyng chuyệduafn xưledma kia, côksfh vẫcukfn khôksfhng thểfllt tha thứkfqe đlvpiưledmsjuoc.

Đsjuoôksfhi mắprzqt thâjfgsm thúbyxdy củsysxa Nam Cung Kìyqnynh Hiêbfysn chăfoonm chúbyxd nhìyqnyn khuôksfhn mặmfwpt củsysxa côksfh, cúbyxdi đlvpiqzspu hôksfhn chụsjjht mộdecyt cáledmi lêbfysn môksfhi côksfh, thấcmzip giọzeozng nóqbjhi: "Đsjuoi đlvpii." 

Đsjuogauwi vớcruei chuyệduafn pháledmt sinh vớcruei Nam Cung Dạduaf Hi, bọzeozn họzeoz chỉnrnlxowm ngưledmsrbyi đlvpikfqeng ngoàxowmi quan sáledmt, chỉnrnlqbjh Dụsjjh Thiêbfysn Tuyếisilt —— côksfhxowm Dạduaf Hi đlvpiãozadqbjh rấcmzit nhiềkfqeu xung đlvpidecyt, Trìyqnynh Dĩjwfsbfysnh làxowmm nhiềkfqeu chuyệduafn sai lầqzspm nhưledm vậcwvhy, bắprzqt nguồbfysn cũnrnlng làxowm bởduafi vìyqnyksfh, đlvpigauwi vớcruei Dạduaf Hi màxowmqbjhi, đlvpiâjfgsy mớcruei làxowmledmch giảruzii quyếisilt tốgauwt nhấcmzit.Mang truyệduafn đlvpii xin ghi rõsgqw nguồbfysn diendanlequydon     

Dụsjjh Thiêbfysn Tuyếisilt cắprzqn cắprzqn môksfhi, xoay ngưledmsrbyi đlvpii tớcruei căfoonn phòzkpung kia.

*****

Trưledmcruec cửhqrba, mộdecyt đlvpigauwng mảruzinh sứkfqeyqnynh hoa vỡledm vụsjjhn.

Ájwnznh mắprzqt trong suốgauwt củsysxa Dụsjjh Thiêbfysn Tuyếisilt quéruzit vàxowmo bêbfysn trong phòzkpung, néruzip sáledmt cửhqrba đlvpii vàxowmo.

"Khôksfhng phảruzii nóqbjhi cáledmc ngưledmsrbyi đlvpijwnzng làxowmm phiềkfqen tôksfhi sao? Còzkpun chưledma cúbyxdt?!!" Trêbfysn ngưledmsrbyi Nam Cung Dạduaf Hi vẫcukfn mặmfwpc cáledmi áledmo khoáledmc ngàxowmy hôksfhm đlvpióqbjh, khuôksfhn mặmfwpt nhỏisil nhắprzqn vốgauwn ngọzeozt ngàxowmo giờsrby trởduafbfysn táledmi nhợsjuot, đlvpiôksfhi mắprzqt to tròzkpun trốgauwng rỗdzizng vôksfh hồbfysn, trong áledmnh mắprzqt lộdecy ra hậcwvhn ýyvnn, nghiêbfysng đlvpiqzspu gàxowmo lêbfysn.Mang truyệduafn đlvpii xin ghi rõsgqw nguồbfysn diendanlequydon     

Mấcmziy ngàxowmy khôksfhng gặmfwpp, mộdecyt đlvpiduafi tiểflltu thưledm nhàxowm giàxowmu đlvpiưledmsjuoc nuôksfhng chiềkfqeu từjwnz nhỏisil, lạduafi cóqbjh thểfllt tiềkfqeu tụsjjhy nhếisilch nháledmc thàxowmnh ra nhưledm vậcwvhy.

"Dụsjjh Thiêbfysn Tuyếisilt...... Lạduafi làxowmksfh?" Đsjuoôksfhi mắprzqt to tròzkpun củsysxa Nam Cung Dạduaf Hi lóqbjhe lêbfysn, khàxowmn giọzeozng nóqbjhi.Mang truyệduafn đlvpii xin ghi rõsgqw nguồbfysn diendanlequydon     


Nhẹxowm nhàxowmng hílbjtt mộdecyt hơvrlyi, Dụsjjh Thiêbfysn Tuyếisilt nhàxowmn nhạduaft nhìyqnyn côksfh ta, mởduaf miệduafng hỏisili: "Sắprzqp ăfoonn cơvrlym, côksfhqbjh ra ăfoonn khôksfhng?"

Nam Cung Dạduaf Hi nhìyqnyn chòzkpung chọzeozc vàxowmo côksfh mấcmziy giâjfgsy, trêbfysn mặmfwpt dầqzspn dầqzspn hiệduafn ra mộdecyt loạduafi biểflltu tìyqnynh giễbyxdu cợsjuot cùjnuzng khinh miệduaft, nởduaf nụsjjhledmsrbyi ha ha: "Côksfhbfysu tôksfhi ăfoonn cơvrlym?...... Dụsjjh Thiêbfysn Tuyếisilt, côksfhxowm ai hảruzi? Côksfhxowmledmi tháledmyqnyduaf trong biệduaft thựsvytxowmy, dáledmm tớcruei gọzeozi tôksfhi ăfoonn cơvrlym!! Côksfhzkpun chưledma đlvpiưledmsjuoc cưledmcruei vàxowmo cửhqrba đlvpiâjfgsu, đlvpiãozad coi nơvrlyi nàxowmy thàxowmnh nhàxowmyqnynh rồbfysi àxowm! Sao côksfh khôksfhng nghĩjwfs thửhqrb xem mìyqnynh cóqbjhledmledmch hay khôksfhng!"

Dụsjjh Thiêbfysn Tuyếisilt khôksfhng nóqbjhi gìyqny, đlvpiôksfhi mắprzqt trong suốgauwt sáledmng lấcmzip láledmnh nhìyqnyn côksfh ta.

Thậcwvht sựsvytksfh đlvpiãozad lầqzspm, Nam Cung Dạduaf Hi vẫcukfn làxowm Nam Cung Dạduaf Hi trưledmcruec kia, mộdecyt chúbyxdt cũnrnlng khôksfhng cóqbjh thay đlvpihjtai.Mang truyệduafn đlvpii xin ghi rõsgqw nguồbfysn diendanlequydon     

"Côksfh đlvpijwnzng hiểflltu lầqzspm," Dụsjjh Thiêbfysn Tuyếisilt nhẹxowm giọzeozng nóqbjhi, đlvpiôksfhi mắprzqt trong trẻkqfio lạduafnh lùjnuzng khôksfhng cóqbjh chúbyxdt nhiệduaft đlvpidecy: "Tôksfhi khôksfhng muốgauwn tớcruei, anh trai củsysxa côksfh muốgauwn đlvpii qua mắprzqng côksfh nhưledmng tôksfhi khuyêbfysn anh ấcmziy đlvpiflltksfhi đlvpii nóqbjhi vớcruei côksfhxowmi câjfgsu, nếisilu khôksfhng, hiệduafn tạduafi ngưledmsrbyi đlvpikfqeng ởduaf chỗdzizxowmy côksfh khôksfhng chọzeozc nổhjtai, còzkpun phảruzii bịmfwp mắprzqng......"

Đsjuodecyt nhiêbfysn Nam Cung Dạduaf Hi nổhjtai đlvpibfysn, quơvrly lấcmziy chai nưledmcruec hoa, bấcmzit thìyqnynh lìyqnynh đlvpicwvhp vềkfqe phílbjta Dụsjjh Thiêbfysn Tuyếisilt!Mang truyệduafn đlvpii xin ghi rõsgqw nguồbfysn diendanlequydon     

‘Cốgauwp!’ mộdecyt tiếisilng, chai nưledmcruec hoa bịmfwp đlvpicwvhp náledmt trêbfysn váledmch tưledmsrbyng, màxowm Dụsjjh Thiêbfysn Tuyếisilt đlvpikfqeng ởduaf mộdecyt bêbfysn còzkpun chưledma tỉnrnlnh hồbfysn, vừjwnza rồbfysi côksfh giậcwvhm châjfgsn đlvpikfqeng lêbfysn nêbfysn mớcruei tráledmnh thoáledmt.

"Côksfhbyxdt ra ngoàxowmi cho tôksfhi!" Nam Cung Dạduaf Hi hung hăfoonng mắprzqng: "Ngưledmsrbyi phụsjjh nữsrbyxowmy, côksfh khôksfhng cóqbjh tựsvyt giáledmc àxowm? Côksfh khôksfhng biếisilt hiệduafn tạduafi ngưledmsrbyi màxowmksfhi hậcwvhn nhấcmzit làxowmksfh sao! Côksfh lạduafi còzkpun dáledmm xuấcmzit hiệduafn ởduaf trưledmcruec mặmfwpt tôksfhi?"

Tiếisilng vang thậcwvht lớcruen vừjwnza rồbfysi khiếisiln Dụsjjh Thiêbfysn Tuyếisilt vẫcukfn còzkpun sợsjuoozadi trong lòzkpung, từjwnz từjwnz trấcmzin đlvpimfwpnh lạduafi, áledmnh mắprzqt trong trẻkqfio lạduafnh lùjnuzng khôksfhi phụsjjhc sựsvyt lạduafnh nhạduaft.

"Tạduafi sao tôksfhi khôksfhng dáledmm xuấcmzit hiệduafn ởduaf trưledmcruec mặmfwpt côksfh? Tôksfhi cóqbjhledmi gìyqnyxowm khôksfhng dáledmm?" Dụsjjh Thiêbfysn Tuyếisilt nhẹxowm giọzeozng hỏisili, trong mắprzqt lộdecy ra vẻkqfi kiêbfysu ngạduafo: "Tôksfhi đlvpiãozadxowmm chuyệduafn thưledmơvrlyng thiêbfysn hạduafi lýyvnnyqny đlvpigauwi vớcruei côksfh sao? Hay làxowmksfhi cóqbjh chỗdzizxowmo cóqbjh lỗdzizi vớcruei côksfh hảruzi?"

sjuobfys hạduaf tiệduafn, côksfhledmcruep chồbfysng củsysxa tôksfhi, làxowm bởduafi vìyqnyksfhbfysn chồbfysng tôksfhi mớcruei phạduafm sai lầqzspm!" Nam Cung Dạduaf Hi khôksfhng nhịmfwpn đlvpiưledmsjuoc, đlvpikfqeng lêbfysn khàxowmn giọzeozng mắprzqng côksfh.

"A...... Vậcwvhy cũnrnlng thựsvytc làxowm tứkfqec cưledmsrbyi, năfoonm năfoonm trưledmcruec tôksfhi đlvpiãozad quăfoonng bỏisil chồbfysng củsysxa côksfh rồbfysi, anh ta phạduafm sai lầqzspm khôksfhng phảruzii làxowm lỗdzizi củsysxa ngưledmsrbyi làxowmm vợsjuo nhưledmksfh sao, ngưledmsjuoc lạduafi biếisiln thàxowmnh lỗdzizi củsysxa tôksfhi?" Trong mắprzqt Dụsjjh Thiêbfysn Tuyếisilt khôksfhng cóqbjh chúbyxdt sợsjuoozadi nàxowmo, giọzeozng êbfysm dịmfwpu, từjwnzng chữsrbysgqwxowmng: "Tôksfhi, mộdecyt khôksfhng hềkfqe quyếisiln rũnrnl anh ta, hai khôksfhng cóqbjhbyxdi giụsjjhc anh ta, ba khôksfhng chủsysx đlvpidecyng xuấcmzit hiệduafn cùjnuzng lúbyxdc vớcruei anh ta, côksfhqbjh cầqzspn bao che nhưledm vậcwvhy hay khôksfhng? Cho dùjnuz phạduafm vàxowmo lỗdzizi lầqzspm gìyqnynrnlng đlvpiifmmy đlvpiếisiln trêbfysn thâjfgsn ngưledmsrbyi kháledmc, ngay cảruzi chồbfysng côksfh ngoạduafi tìyqnynh cũnrnlng đlvpikfqeu làxowm lỗdzizi củsysxa ‘tiểflltu tam’, cóqbjh phảruzii côksfh quáledm tựsvyt tin, cảruzim thấcmziy mìyqnynh quáledm tốgauwt đlvpixowmp rồbfysi hay khôksfhng?"

"Côksfh......" Nam Cung Dạduaf Hi chỉnrnla ngóqbjhn tay vềkfqe phílbjta côksfh, run giọzeozng théruzit lêbfysn: "Dụsjjh Thiêbfysn Tuyếisilt, côksfhjfgsm miệduafng lạduafi cho tôksfhi! Tôksfhi khôksfhng muốgauwn nhìyqnyn thấcmziy côksfh, côksfhbyxdt ra ngoàxowmi cho tôksfhi!"

"Ngưledmsrbyi màxowmksfh khôksfhng muốgauwn nhìyqnyn thấcmziy rấcmzit nhiềkfqeu!" Dụsjjh Thiêbfysn Tuyếisilt tiếisilp tụsjjhc nhìyqnyn chằbiqom chằbiqom vàxowmo côksfh ta, áledmnh mắprzqt trong trẻkqfio lạduafnh lùjnuzng nhưledmledmcruec: "Nếisilu dáledmm gặmfwpp ngưledmsrbyi thìyqnyksfh đlvpiãozad sớcruem đlvpii ra ngoàxowmi, trốgauwn tráledmnh ởduaf chỗdzizxowmy làxowm đlvpifllt đlvpiledm phảruzii nhìyqnyn thấcmziy ngưledmsrbyi côksfh khôksfhng thílbjtch, nhưledmng sao côksfh khôksfhng ra ngoàxowmi? Côksfh sợsjuoledmi gìyqny? Nhàxowm củsysxa côksfhqbjh tiềkfqen cóqbjh thếisil thìyqnyqbjh thểfllt bảruzio hộdecyksfh cảruzi đlvpisrbyi sao? Côksfh cháledmn ghéruzit tôksfhi, còzkpun khôksfhng phảruzii làxowmksfhi vẫcukfn đlvpiưledmsjuoc mờsrbyi tớcruei chơvrlyi, côksfhqbjh thểflltxowmm thếisilxowmo?"

"Côksfh......" Nam Cung Dạduaf Hi nhấcmzit thờsrbyi sụsjjhp đlvpihjta, ngồbfysi chồbfysm hổhjtam xuốgauwng théruzit lêbfysn mộdecyt tiếisilng: “A!”.

Tiếisilng théruzit chóqbjhi tai vang vọzeozng cảruzifoonn biệduaft thựsvyt.

Phòzkpung ăfoonn, từjwnzng móqbjhn ăfoonn nóqbjhng hổhjtai lầqzspn lưledmsjuot đlvpiưledmsjuoc đlvpimfwpt lêbfysn trêbfysn bàxowmn, Tiểflltu Ảkviunh bịmfwp tiếisilng théruzit chóqbjhi tai kia hấcmzip dẫcukfn, hai mắprzqt to tròzkpun nhìyqnyn chằbiqom chằbiqom vềkfqe phưledmơvrlyng hưledmcrueng pháledmt ra tiếisilng théruzit, tòzkpuzkpu hỏisili: "Ôkuzcng nộdecyi, tiếisilng gìyqny vậcwvhy?"

Cảruzi đlvpiêbfysm nay, Nam Cung Ngạduafo đlvpiprzqm chìyqnym trong tiếisilng gọzeozi “Ôkuzcng nộdecyi” ngọzeozt ngàxowmo củsysxa Tiểflltu Ảkviunh, cưledmsrbyi hílbjtp mắprzqt đlvpiếisiln khôksfhng thểfllt tựsvyt kềkfqem chếisil, giờsrby phúbyxdt nàxowmy, nghe tiếisilng théruzit chóqbjhi tai kia cũnrnlng hơvrlyi lúbyxdng túbyxdng, khôksfhng biếisilt giữsrbya hai đlvpikfqea kia lạduafi xảruziy ra chuyệduafn gìyqny.

sjuoóqbjhxowm tiếisilng kêbfysu củsysxa dãozad thúbyxd," Nam Cung Kìyqnynh Hiêbfysn ưledmu nhãozad tựsvyta vàxowmo ghếisil, dùjnuzng khăfoonn ăfoonn lau lau mấcmziy ngóqbjhn tay thon dàxowmi, nghĩjwfs tớcruei ngưledmsrbyi phụsjjh nữsrby nhỏisil nhắprzqn đlvpióqbjh sẽkfqe thi triểflltn ‘tílbjtnh xấcmziu’ củsysxa côksfh nhưledm thếisilxowmo, khóqbjhe miệduafng nhếisilch lêbfysn mộdecyt nụsjjhledmsrbyi: "Tiểflltu Ảkviunh ngoan ngoãozadn ăfoonn cơvrlym đlvpii."

Trong phòzkpung.

bfysn trong tràxowmn ngậcwvhp mùjnuzi thơvrlym, Dụsjjh Thiêbfysn Tuyếisilt bưledmcruec đlvpiếisiln gầqzspn Nam Cung Dạduaf Hi.

ksfh nhẹxowm nhàxowmng ngồbfysi chồbfysm hổhjtam xuốgauwng, ôksfhm hai vai, áledmnh mắprzqt vẫcukfn lạduafnh bạduafc nhưledmledma, nhẹxowm giọzeozng nóqbjhi: "Côksfh muốgauwn thìyqny cứkfqe théruzit lêbfysn đlvpii, dùjnuz sao thìyqny trong chuyệduafn củsysxa Trìyqnynh Dĩjwfsbfysnh, côksfh thậcwvht sựsvyt rấcmzit oan ứkfqec, côksfhqbjh quyềkfqen hậcwvhn ngưledmsrbyi kháledmc, nhưledmng tôksfhi phảruzii nhắprzqc nhởduafksfh, đlvpijwnzng cóqbjh hậcwvhn lầqzspm ngưledmsrbyi, thứkfqe nhấcmzit, côksfhqbjh thểfllt hậcwvhn Trìyqnynh Dĩjwfsbfysnh, anh ta làxowm mộdecyt têbfysn đlvpiêbfys tiệduafn, tôksfhi đlvpiãozad lui tớcruei vớcruei anh ta nhiềkfqeu năfoonm màxowmnrnlng khôksfhng thểfllt nhìyqnyn ra anh ta áledmc đlvpidecyc vàxowmqbjhozadjfgsm nhưledm vậcwvhy, thứkfqe hai, xin côksfh hậcwvhn bảruzin thâjfgsn mìyqnynh mộdecyt chúbyxdt, dùjnuzng lýyvnn do mang thai đlvpifllt éruzip mộdecyt ngưledmsrbyi đlvpiàxowmn ôksfhng kếisilt hôksfhn vớcruei côksfh, dùjnuzng quyềkfqen thếisil củsysxa gia đlvpiìyqnynh đlvpifllt bứkfqec báledmch anh ta phảruzii thuậcwvhn theo ngoan ngoãozadn thưledmơvrlyng côksfhbfysu côksfh, côksfh thậcwvht sựsvyt cho rằbiqong anh ta đlvpigauwi vớcruei côksfhxowmyqnynh yêbfysu đlvpiílbjtch thựsvytc sao? Côksfh đlvpiúbyxdng làxowmbfysn...... Hậcwvhn sựsvyt ngâjfgsy thơvrly khờsrby dạduafi củsysxa côksfh."

Hếisilt chưledmơvrlyng 281

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.