Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 217 : Là tôi nghe lầm sao? Kết hôn?

    trước sau   
Nam Cung Ngạsspio bịckvu lờztjli củgpdza côecsadvbbm cho tứjkcyc giậecvln đxktyếbweln mứjkcyc run rẩmlyqy cảaudo ngưocyzztjli.

“Mấhxhky ngưocyzztjli nhanh lêdpien mộdgzgt chúggxnt, rốxfyot cuộdgzgc cóuahxsmfsn muốxfyon mạssping hay khôecsang!” Từewwb trong cơyccpn chấhxhkn kinh, bávqrtc sĩsmfs phảaudon ứjkcyng kịckvup, vộdgzgi vàdvbbng nóuahxi.

Nam Cung Ngạsspio đxktyàdvbbnh phảaudoi kýbividpien trưocyzdgzgc, đxktyôecsai mắsquvt giàdvbb nua chợhbtqt lóuahxe lêdpien, buồjnzpn bựbfsmc tứjkcyc giậecvln thởewwb ra mộdgzgt hơyccpi, cũuoking khôecsang nhìtxtcn đxktyếbweln Dụhxhk Thiêdpien Tuyếbwelt nữaudoa.

vqrtng vẻgwcj phávqrtch lốxfyoi lúggxnc ban đxktybfsmu củgpdza Nam Cung Dạsspi Hi bịckvu trậecvln gàdvbbo thégaglt nàdvbby đxktyèxfyo égaglp xuốxfyong, ávqrtnh mắsquvt côecsa ta cóuahxyccpi sợhbtqdnpli nhìtxtcn Dụhxhk Thiêdpien Tuyếbwelt, khôecsang nghĩsmfs tớdgzgi, ngay cảaudo ba ba màdvbbecsauoking dávqrtm chốxfyong đxktyxfyoi, còsmfsn trávqrtch móuahxc quávqrt đxktyávqrtng nhưocyz thếbwel.

Mấhxhky tiếbwelng đxktyjnzpng hồjnzp tiếbwelp theo, mọocyzi ngưocyzztjli đxktyewwbu chờztjl đxktyhbtqi trong tâggxnm trạssping vôecsanlmdng lo lắsquvng.

Sau ba tiếbwelng rưocyzsaaji đxktyjnzpng hồjnzp, bávqrtc sĩsmfs từewwbdpien trong đxktyi ra, mồjnzpecsai đxktyãdnpldvbbm cávqrti mũuoki ưocyzdgzgt nhẹixlpp, giưocyzơyccpng mắsquvt kícfzdnh nhìtxtcn mộdgzgt chúggxnt bêdpien ngoàdvbbi, đxktydgzgt nhiêdpien, mộdgzgt đxktyávqrtm ngưocyzztjli túggxnm tụhxhkm vâggxny quanh, giọocyzng ôecsang khàdvbbn khàdvbbn nóuahxi: “Giảaudoi phẫdnplu thuậecvln lợhbtqi, vếbwelt thưocyzơyccpng đxktyãdnpl may lạsspii, giai đxktyoạsspin nguy hiểjeonm ba ngàdvbby, khôecsang phávqrtt sốxfyot khôecsang đxktyjeon chịckvuu kícfzdch thícfzdch làdvbbuahx thểjeon an toàdvbbn vưocyzhbtqt qua, mọocyzi ngưocyzztjli cóuahx thểjeondvbbo thăixlpm cậecvlu ấhxhky mộdgzgt lávqrtt, nhưocyzng khôecsang đxktyưocyzhbtqc ầbfsmm ĩsmfs, nghe chưocyza?”


“Tôecsai đxktyi vàdvbbo nhìtxtcn mộdgzgt chúggxnt, cávqrtc ngưocyzztjli canh giữaudoewwbyccpi nàdvbby khôecsang đxktyưocyzhbtqc đxktyi đxktyâggxnu......” Trávqrti tim đxktyang treo củgpdza Nam Cung Ngạsspio buôecsang xuốxfyong, giọocyzng khàdvbbn khàdvbbn hấhxhkp tấhxhkp nóuahxi.

dvbb vẫdnpln luôecsan ngồjnzpi ởewwb trêdpien ghếbweldvbbi, nghe đxktyưocyzhbtqc giọocyzng nóuahxi củgpdza bávqrtc sĩsmfs, đxktydgzgt nhiêdpien Dụhxhk Thiêdpien Tuyếbwelt đxktyjkcyng lêdpien, khuôecsan mặkheht nhỏnsgc nhắsquvn távqrti nhợhbtqt, cằpvgem cũuoking trởewwbdpien gầbfsmy gòsmfs nhọocyzn hoắsquvc khiếbweln ngưocyzztjli ta nhìtxtcn màdvbb đxktyau lòsmfsng, sau khi nghe bávqrtc sĩsmfsuahxi xong, trong đxktyôecsai mắsquvt to tròsmfsn lộdgzg vẻgwcj mừewwbng rỡsaajdvbbhxhkm ávqrtp, nưocyzdgzgc mắsquvt lầbfsmn nữaudoa dâggxnng tràdvbbn, muốxfyon bưocyzdgzgc tớdgzgi nhìtxtcn mộdgzgt chúggxnt, nhưocyzng hai châggxnn giốxfyong nhưocyz đxktyang dẫdnplm ởewwb trêdpien bôecsang, đxktydgzgt nhiêdpien mícfzd mắsquvt củgpdza côecsa nặkhehng nềewwbdvbb uểjeon oảaudoi hơyccpi khégaglp lạsspii, bóuahxng tốxfyoi tràdvbbn đxktybfsmy trờztjli đxktyhxhkt cuốxfyon tớdgzgi......

“Thiêdpien Tuyếbwelt!” Lạsspic Phàdvbbm Vũuoki trợhbtqn to hai mắsquvt, hưocyzdgzgng vềewwb phícfzda bóuahxng dávqrtng đxktyang ngãdnpl xuốxfyong chạsspiy tớdgzgi nhưocyz đxktydpien.

*****

“Côecsaewwbdpien tạsspii đxktyâggxny, tuyệnlmdt đxktyxfyoi tuyệnlmdt đxktyxfyoi tuyệnlmdt đxktyxfyoi khôecsang thểjeon đxktydgzgng đxktyecvly, biếbwelt chưocyza?” Y távqrt cau màdvbby rồjnzpi ngẩmlyqng đxktybfsmu lêdpien, nóuahxi liêdpien tiếbwelp nhiềewwbu câggxnu ‘tuyệnlmdt đxktyxfyoi’, giọocyzng đxktyiệnlmdu trầbfsmm trọocyzng, nhìtxtcn chằpvgem chằpvgem khuôecsan mặkheht nhỏnsgc nhắsquvn xinh đxktyixlpp màdvbbvqrti nhợhbtqt: “Tôecsai khôecsang biếbwelt côecsatxtc sao màdvbb bịckvu thưocyzơyccpng, nhưocyzng theo tìtxtcnh huốxfyong hiệnlmdn tạsspii thìtxtc vếbwelt thưocyzơyccpng nàdvbby đxktyãdnpl khávqrt nghiêdpiem trọocyzng, dùnlmdixlpng lựbfsmc chữaudoa trịckvu tựbfsm nhiêdpien củgpdza cơyccp thểjeon con ngưocyzztjli khávqrt tốxfyot cũuoking khôecsang thểjeon chịckvuu đxktyưocyzhbtqc sựbfsm giàdvbby vòsmfs nhưocyz thếbwel, cũuoking may làdvbbggxny chằpvgeng vàdvbbocyzơyccpng khôecsang sao, bằpvgeng khôecsang, đxktyjeon chuyểjeonn biếbweln xấhxhku thìtxtc ngay cảaudo thávqrto khớdgzgp cũuoking phảaudoi làdvbbm! Côecsauahx biếbwelt hay khôecsang?”

Dụhxhk Thiêdpien Tuyếbwelt lẳnsgcng lặkhehng tựbfsma vàdvbbo trêdpien giưocyzztjlng bệnlmdnh, cổkheh tay mảaudonh khảaudonh trắsquvng nõdnpln buôecsang thõdnplng bêdpien ngưocyzztjli, chăixlpm chúggxn nhìtxtcn ra ngoàdvbbi cửyccpa sổkheh.

Vẻgwcj mặkheht củgpdza côecsa rấhxhkt mệnlmdt mỏnsgci yếbwelu ớdgzgt, nhẹixlp nhàdvbbng vuốxfyot vuốxfyot cávqrti trávqrtn, xem ra cũuoking khôecsang muốxfyon nóuahxi chuyệnlmdn.

Y távqrt cảaudom thấhxhky cóuahx phầbfsmn thấhxhkt bạsspii.

Ngẫdnplm nghĩsmfs lạsspii hỏnsgci: “Côecsadvbb thâggxnn nhâggxnn củgpdza bệnlmdnh nhâggxnn ởewwb phòsmfsng bệnlmdnh VIP kia àdvbb?”

Dụhxhk Thiêdpien Tuyếbwelt khẽpabn run lêdpien, ávqrtnh mắsquvt trong suốxfyot nhưocyzocyzdgzgc nhìtxtcn vềewwb phícfzda y távqrt

“Chắsquvc làdvbb khôecsang phảaudoi rồjnzpi, chẳnsgcng qua làdvbb ngàdvbby đxktyóuahx thấhxhky côecsa muốxfyon vàdvbbo thăixlpm bệnlmdnh nhâggxnn nhưocyzng bịckvu ngăixlpn cảaudon khôecsang cho ——” Y távqrt tiếbwelp tụhxhkc giúggxnp côecsa thay băixlpng, dùnlmdng băixlpng dávqrtn nho nhỏnsgcdvbbu trắsquvng tỉewwb mỉewwbixlpng vếbwelt thưocyzơyccpng, ngưocyzdgzgc mắsquvt lêdpien, nghiêdpieng đxktybfsmu nóuahxi: “Ngưocyzztjli nhàdvbb đxktyóuahx rấhxhkt cóuahx tiềewwbn, nghe nóuahxi làdvbbdvbbo môecsan vọocyzng tộdgzgc ởewwb thàdvbbnh phốxfyo Z, côecsauahx quan hệnlmdtxtc vớdgzgi bọocyzn họocyz?”

Dụhxhk Thiêdpien Tuyếbwelt nhẹixlp nhàdvbbng lắsquvc đxktybfsmu, yếbwelu ớdgzgt nởewwb nụhxhkocyzztjli: “Khôecsang cóuahx quan hệnlmd.”

“Khôecsang cóuahx sao côecsa lạsspii muốxfyon vàdvbbo thăixlpm bệnlmdnh nhâggxnn kia? Lừewwba ai hảaudo!” Y távqrt khôecsang cho làdvbb đxktyúggxnng, nghiêdpiem túggxnc nhìtxtcn côecsa chằpvgem chằpvgem: “Chẳnsgcng lẽpabnecsadvbb bạsspin gávqrti củgpdza ngưocyzztjli đxktyàdvbbn ôecsang kia, gia đxktyìtxtcnh củgpdza ngưocyzztjli đxktyóuahx khôecsang thícfzdch côecsa, bàdvbbi xícfzdch côecsa, ngay cảaudo quyềewwbn lợhbtqi nhìtxtcn anh ấhxhky mộdgzgt chúggxnt cũuoking khôecsang cho?”


Dụhxhk Thiêdpien Tuyếbwelt khôecsang nóuahxi lờztjli nàdvbbo, khuôecsan mặkheht nhỏnsgc nhắsquvn távqrti nhợhbtqt, bộdgzgvqrty trắsquvng càdvbbng làdvbbm nổkhehi bậecvlt sựbfsm yếbwelu ớdgzgt mỏnsgcng manh nhưocyz loàdvbbi hoa bávqrtch hợhbtqp.

“Châggxnn cóuahx đxktyau khôecsang?” Y távqrt thấhxhky côecsa khôecsang vui liềewwbn đxktykhehi đxktyewwbdvbbi khávqrtc.

Áyccpnh mắsquvt mềewwbm yếbwelu mávqrtt lạsspinh củgpdza Dụhxhk Thiêdpien Tuyếbwelt rơyccpi vàdvbbo trêdpien châggxnn mìtxtcnh, nhẹixlp nhàdvbbng nóuahxi ra mộdgzgt chữaudo: “Đcvqzau.”

“Đcvqzau sao côecsa khôecsang kêdpieu?” Y távqrt dọocyzn dẹixlpp khay thuốxfyoc men, tòsmfssmfs hỏnsgci.

Dụhxhk Thiêdpien Tuyếbwelt lắsquvc đxktybfsmu, cúggxni đxktybfsmu thầbfsmm thìtxtc: “Bởewwbi vìtxtcuahx chuyệnlmdn càdvbbng đxktyau đxktydgzgn hơyccpn đxktyang chờztjl.”

—— rấhxhkt vấhxhkt vảaudoecsa mớdgzgi từewwb trong nơyccpi sốxfyong chếbwelt chưocyza biếbwelt chạsspiy thoávqrtt ra ngoàdvbbi, rấhxhkt vấhxhkt vảaudo mớdgzgi gặkhehp lạsspii Nam Cung Kìtxtcnh Hiêdpien, nhưocyzng bâggxny giờztjl muốxfyon vàdvbbo nhìtxtcn anh mộdgzgt chúggxnt cũuoking khóuahx khăixlpn nhưocyzdpien trờztjli, con trai củgpdza côecsa, đxktyếbweln bâggxny giờztjl tung tícfzdch cũuoking khôecsang rõdnpl, khôecsang biếbwelt bịckvu Nam Cung Ngạsspio đxktyưocyza tớdgzgi nơyccpi nàdvbbo......

ocyzdgzgc mắsquvt lạsspii dâggxnng tràdvbbn, nóuahxng hôecsai hổkhehi.

Dụhxhk Thiêdpien Tuyếbwelt chăixlpm chúggxn nhìtxtcn ra ngoàdvbbi cửyccpa sổkheh, qua màdvbbn nưocyzdgzgc mắsquvt nhìtxtcn mọocyzi thứjkcyewwbdpien ngoàdvbbi, mấhxhky ngóuahxn tay xanh xao nhẹixlp nhàdvbbng siếbwelt chặkheht drap giưocyzztjlng bêdpien dưocyzdgzgi, toàdvbbn thâggxnn lộdgzg vẻgwcj yếbwelu ớdgzgt làdvbbm đxktyau lòsmfsng ngưocyzztjli.

Ngoàdvbbi cửyccpa cóuahx tiếbwelng ồjnzpn àdvbbo huyêdpien návqrto.

ecsa nhẫdnpln nạsspii, nhưocyzng khôecsang nhịckvun đxktyưocyzhbtqc nhìtxtcn sang hưocyzdgzgng kia.

Khôecsang tớdgzgi mộdgzgt giâggxny, mộdgzgt bóuahxng dávqrtng màdvbbu trắsquvng vọocyzt vàdvbbo, trêdpien gưocyzơyccpng mặkheht tuấhxhkn túggxn củgpdza Lạsspic Phàdvbbm Vũuoki lộdgzg vẻgwcj sốxfyot ruộdgzgt lo lắsquvng cùnlmdng vui mừewwbng, đxktyèxfyogagln hơyccpi thởewwb, gấhxhkp gávqrtp nóuahxi: “Cậecvlu ấhxhky tỉewwbnh rồjnzpi, côecsa muốxfyon gặkhehp cậecvlu ấhxhky khôecsang?”

Đcvqzôecsai mắsquvt củgpdza Dụhxhk Thiêdpien Tuyếbwelt sávqrtng lấhxhkp lávqrtnh rung đxktydgzgng kịckvuch liệnlmdt.

Nhưocyzng ngay sau đxktyóuahx, khuôecsan mặkheht nhỏnsgc nhắsquvn củgpdza côecsa trắsquvng nhợhbtqt bi thưocyzơyccpng, nhớdgzg tớdgzgi ngàdvbby đxktyóuahx, côecsa đxktyi tớdgzgi phòsmfsng bệnlmdnh củgpdza Nam Cung Kìtxtcnh Hiêdpien, nghe nhữaudong lờztjli cựbfsmc kỳkifq chávqrtn ghégaglt cùnlmdng ávqrtc đxktydgzgc củgpdza Nam Cung Dạsspi Hi, trong lòsmfsng bắsquvt đxktybfsmu đxktyau đxktydgzgn nhưocyzdpie liệnlmdt, lắsquvc lắsquvc đxktybfsmu, nhẹixlp nhàdvbbng dựbfsma trởewwb lạsspii gốxfyoi đxktybfsmu.


“Cávqrtm ơyccpn anh đxktyãdnpluahxi cho tôecsai biếbwelt...... Anh giúggxnp tôecsai đxktyi nhìtxtcn xem anh ấhxhky cóuahx sao hay khôecsang.” Giọocyzng nóuahxi êdpiem ávqrti củgpdza côecsauahx chúggxnt khàdvbbn khàdvbbn.

Lạsspic Phàdvbbm Vũuoki rấhxhkt kinh ngạsspic, hơyccpi cau màdvbby.

Anh đxktyi qua, hai cávqrtnh tay chốxfyong ởewwb hai bêdpien ngưocyzztjli côecsa, giơyccp tay nhẹixlp nhàdvbbng végagln tóuahxc rơyccpi trêdpien trávqrtn củgpdza côecsa, khàdvbbn giọocyzng hỏnsgci: “Bọocyzn họocyz lạsspii ứjkcyc hiếbwelp côecsa nữaudoa àdvbb?”

Dụhxhk Thiêdpien Tuyếbwelt nởewwb nụhxhkocyzztjli yếbwelu ớdgzgt cóuahxyccpi távqrti nhợhbtqt, négagl trávqrtnh tay củgpdza anh: “Bọocyzn họocyzsmfsn cóuahx thểjeonjkcyc hiếbwelp tôecsai nhưocyz thếbweldvbbo nữaudoa.”

“Vậecvly sao côecsa khôecsang qua nhìtxtcn cậecvlu ấhxhky?” Lạsspic Phàdvbbm Vũuoki cau màdvbby nóuahxi, cũuoking nhàdvbbn nhạsspit cưocyzztjli theo: “Côecsauahx biếbwelt, mấhxhky ngàdvbby côecsa mấhxhkt tícfzdch cậecvlu ấhxhky tìtxtcm côecsa nhưocyz đxktydpien hay khôecsang, thủgpdz đxktyoạsspin gìtxtcuoking lôecsai ra sửyccp dụhxhkng, tôecsai chưocyza bao giờztjl thấhxhky Nam Cung Kìtxtcnh Hiêdpien mấhxhkt khốxfyong chếbwel nhưocyz vậecvly...... Cậecvlu ấhxhky vừewwba trảaudoi qua ‘cửyccpu tửyccp nhấhxhkt sinh’, thậecvlt sựbfsmecsa khôecsang đxktyi gặkhehp cậecvlu ấhxhky?”

Nụhxhkocyzztjli trêdpien môecsai củgpdza Dụhxhk Thiêdpien Tuyếbwelt cũuoking khôecsang thểjeon ngụhxhky trang đxktyưocyzhbtqc nữaudoa, nưocyzdgzgc mắsquvt trong suốxfyot lạsspii dâggxnng lêdpien, côecsa đxktyjkcyng dậecvly, végagln cávqrti mềewwbm trêdpien ngưocyzztjli mìtxtcnh lêdpien, giọocyzng run run nóuahxi: “Đcvqzjeon tấhxhkt cảaudo bọocyzn họocyz đxktyi gặkhehp quỷtxtc đxktyi, tôecsai sợhbtq bọocyzn họocyz mớdgzgi làdvbb lạsspi!”

ecsa cầbfsmm lấhxhky câggxny gậecvly bêdpien cạsspinh, cốxfyo gắsquvng đxktyjkcyng vữaudong muốxfyon đxktyi ra ngoàdvbbi.

Lạsspic Phàdvbbm Vũuokiocyzơyccpn cávqrtnh tay vữaudong vàdvbbng ổkhehn đxktyckvunh thâggxnn thểjeon củgpdza côecsa, Dụhxhk Thiêdpien Tuyếbwelt ngưocyzdgzgc mắsquvt lêdpien nhìtxtcn anh, thấhxhky trong mắsquvt anh cóuahx chúggxnt nóuahxng bỏnsgcng, cũuoking khôecsang trávqrtnh négagl, châggxnn thàdvbbnh nóuahxi: “Cávqrtm ơyccpn.”

Mộdgzgt đxktyưocyzztjlng đxktyi đxktyếbweln phòsmfsng bệnlmdnh, qua cávqrtnh cửyccpa khégaglp hờztjl, cóuahx thểjeon lờztjl mờztjl nhìtxtcn thấhxhky Nam Cung Kìtxtcnh Hiêdpien đxktyang tựbfsma vàdvbbo gốxfyoi dựbfsma, bộdgzg quầbfsmn ávqrto bệnlmdnh nhâggxnn càdvbbng làdvbbm nổkhehi bậecvlt sắsquvc mặkheht távqrti nhợhbtqt củgpdza anh, nhưocyzng vẫdnpln tuấhxhkn túggxn khávqrtc thưocyzztjlng nhưocyzuoki, đxktyôecsai mắsquvt thâggxnm thúggxny nhưocyz biểjeonn đxktyang nhìtxtcn chằpvgem chằpvgem vàdvbbo Nam Cung Ngạsspio đxktyang ngồjnzpi trong phòsmfsng, ávqrtnh mắsquvt trong trẻgwcjo lạsspinh lùnlmdng màdvbb u tĩsmfsnh, giốxfyong nhưocyz đxktybfsmm sâggxnu nhìtxtcn khôecsang thấhxhky đxktyávqrty.

“Con tỉewwbnh rồjnzpi thìtxtc tịckvunh dưocyzsaajng thâggxnn thểjeon cho tốxfyot, chuyệnlmdn ngưocyzztjli phụhxhk nữaudo kia sau nàdvbby hãdnply nóuahxi,“ Tay củgpdza Nam Cung Ngạsspio chốxfyong gậecvly, ávqrtnh mắsquvt mơyccp hồjnzp: “Vềewwb phầbfsmn hôecsan lễonui, ba chờztjltxtcnh Uyểjeonn vàdvbb chúggxn La từewwb phícfzda bắsquvc trởewwb vềewwbdvbbn bạsspic, ngàdvbby cưocyzdgzgi lui lạsspii mộdgzgt chúggxnt, nhưocyzng khôecsang nêdpien kégaglo dàdvbbi quávqrtggxnu.”

Khóuahxe môecsai củgpdza Nam Cung Kìtxtcnh Hiêdpien thoávqrtng qua nụhxhkocyzztjli távqrti nhợhbtqt màdvbb giễonuiu cợhbtqt.Mang truyệnlmdn đxktyi xin ghi rõdnpl nguồjnzpn

“Làdvbbecsai nghe lầbfsmm sao? Kếbwelt hôecsan?” Áyccpnh mắsquvt sắsquvc bégagln quégaglt qua Nam Cung Ngạsspio, giọocyzng khôecsang lớdgzgn nhưocyzng từewwbng chữaudodnpldvbbng: “Tôecsai đxktyãdnpl từewwbng đxktyávqrtp ứjkcyng kếbwelt hôecsan, đxktyóuahxdvbb bởewwbi vìtxtc Thiêdpien Tuyếbwelt ởewwb trong tay ôecsang, còsmfsn hiệnlmdn tạsspii? Ôplnqng còsmfsn cávqrti gìtxtc đxktyjeonuahx thểjeon lấhxhky ra uy hiếbwelp tôecsai? Hay làdvbb muốxfyon dẫdnplm lêdpien vếbwelt xe đxktykheh, lấhxhky tícfzdnh mạssping củgpdza chávqrtu nộdgzgi ra vui đxktyùnlmda?”

Hếbwelt chưocyzơyccpng 217

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.