Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 211 : Thân tình của ông ta, vì sao lại lạnh lùng như thế

    trước sau   
Lạeeiyc Phàdizwm Vũupgx khôatozng cóorjx biệverzn pházsybp nàdizwo, chỉfiihorjx thểhwwb đmiqbau khổrcgb chờlfge đmiqbyqqzi trong mưvphglfgei phúrcgbt nàdizwy, dâhfsoy thầhfson kinh nơgnyfi huyệverzt tházsybi dưvphgơgnyfng nhảswjsy thìnonmnh thịupgxch, anh phiềlyyyn nãkkrjo mởlyyy mộgunit chai rưvphgyqqzu, róorjxt òxkebng ọzndyc xuốchnang cổrcgb họzndyng, trong đmiqbhfsou cóorjx cảswjsm giázsybc nhưvphg thiêtnnxu đmiqbchnat, tạeeiym thờlfgei cóorjx thểhwwbdizwm têtnnx dạeeiyi thầhfson kinh.

dizw Nam Cung Kìnonmnh Hiêtnnxn lẳhfsong lặbnmpng ngồffdji ởlyyy trêtnnxn ghếftte, sắxiegc mặbnmpt tốchnai tăsxrrm, đmiqbôatozi môatozi mỏntmeng tázsybi nhợyqqzt, tóorjxc rũupgx trêtnnxn trázsybn che đmiqbôatozi mắxiegt đmiqbhfsoy tơgnyfzsybu, mấiqygy ngóorjxn tay thon dàdizwi hơgnyfi co lạeeiyi chốchnang ởlyyy tházsybi dưvphgơgnyfng, nhìnonmn giốchnang nhưvphg đmiqbang cốchna dằwewsn xuốchnang sựatoz đmiqbau thưvphgơgnyfng.

dizwn hìnonmnh theo dõzlfmi bêtnnxn trong phòxkebng vẫrzlfn đmiqbang mởlyyy, hìnonmnh ảswjsnh lạeeiyi vôatozkkrjng đmiqbbnmpc sắxiegc.

orjx thểhwwb thấiqygy lờlfge mờlfgedizw La Tìnonmnh Uyểhwwbn đmiqbang ngồffdji đmiqbchnai diệverzn vớffdji Trìnonmnh Dĩbnmptnnxnh, họzndy đmiqbang nóorjxi cázsybi gìnonm đmiqbóorjx, hìnonmnh nhưvphgnonmnh cảswjsnh hơgnyfi trởlyyytnnxn cứfiijng ngắxiegc, thâhfson thểhwwb củwsiwa Trìnonmnh Dĩbnmptnnxnh vưvphgyqqzt qua cázsybi bàdizwn tràdizw thủwsiwy tinh ởlyyy trung gian bọzndyn họzndy, ngóorjxn tay nhèxddl nhẹhwwb vuốchnat dọzndyc theo lọzndyn tóorjxc bêtnnxn tai La Tìnonmnh Uyểhwwbn, La Tìnonmnh Uyểhwwbn đmiqblyyy phòxkebng nélfge trázsybnh, hàdizwng màdizwy thanh túrcgbgnyfi nhíwmvyu lạeeiyi, ázsybnh mắxiegt làdizwnh lạeeiynh kházsybng cựatoz.

Biếftten hóorjxa rấiqygt nhỏntmedizwy cũupgxng khôatozng thểhwwb hấiqygp dẫrzlfn sựatoz chúrcgb ýchna củwsiwa Nam Cung Kìnonmnh Hiêtnnxn, cázsybi đmiqbèxddln màdizwu đmiqbntme trêtnnxn màdizwn hìnonmnh giázsybm sázsybt vẫrzlfn còxkebn nhấiqygp nházsyby chầhfsom chậpjhrm, ghi lạeeiyi tấiqygt cảswjs mọzndyi hìnonmnh ảswjsnh cùkkrjng thanh âhfsom.

Bỗujzong nhiêtnnxn, cửjqpta phòxkebng bịupgx mởlyyy ra.


kkrji mázsybu tanh phảswjsdizwo mặbnmpt, mộgunit ngưvphglfgei đmiqbàdizwn ôatozng đmiqbeo kíwmvynh mặbnmpc tâhfsoy trang màdizwu đmiqben đmiqbi tớffdji, cung kíwmvynh nóorjxi vớffdji Nam Cung Kìnonmnh Hiêtnnxn: “Đysszãkkrjorjx ngưvphglfgei khai, anh ta cóorjx thểhwwb liêtnnxn lạeeiyc vớffdji mấiqygy ngưvphglfgei bêtnnxn Đysszàdizwi Bắxiegc, khẳhfsong đmiqbupgxnh làdizw Dụhvkv tiểhwwbu thưvphg đmiqbưvphgyqqzc đmiqbưvphga đmiqbếftten biêtnnxn giớffdji ZNV, chắxiegc cũupgxng sắxiegp lêtnnxn bờlfge.”

Cuốchnai cùkkrjng thìnonm Nam Cung Kìnonmnh Hiêtnnxn cũupgxng chậpjhrm rãkkrji ngưvphgffdjc mắxiegt lêtnnxn, trong đmiqbôatozi mắxiegt anh lộguni ra sựatoz kházsybt mázsybu.

Lạeeiyc Phàdizwm Vũupgx cau màdizwy, giơgnyf tay lêtnnxn nhìnonmn đmiqbffdjng hồffdj: “Bâhfsoy giờlfgenonmnh lậpjhrp tứfiijc liêtnnxn lạeeiyc vớffdji ngưvphglfgei bêtnnxn kia, chỉfiih cầhfson bọzndyn họzndy vừtbyca lêtnnxn bờlfgedizworjx thểhwwblyyy trong phạeeiym vi khốchnang chếftte củwsiwa chúrcgbng ta, nhưvphgng chúrcgbng ta phảswjsi lậpjhrp tứfiijc đmiqbuổrcgbi theo qua đmiqbóorjx xửjqptchna, nhấiqygt đmiqbupgxnh ôatozng cụhvkvupgxng đmiqbãkkrj sắxiegp xếfttep xong ngưvphglfgei tiếfttep ứfiijng bêtnnxn kia!”

Đysszgunit nhiêtnnxn Nam Cung Kìnonmnh Hiêtnnxn đmiqbfiijng dậpjhry, cầhfsom ázsybo khoázsybc lêtnnxn đmiqbi ra ngoàdizwi.

Thiêtnnxn Tuyếfttet......

Suy nghĩbnmp củwsiwa anh đmiqbãkkrj trởlyyytnnxn cuồffdjng loạeeiyn, ởlyyy sau lưvphgng Lạeeiyc Phàdizwm Vũupgxtnnxu lêtnnxn: “Cậpjhru chờlfge mộgunit chúrcgbt! Bêtnnxn nàdizwy cậpjhru khôatozng thểhwwb thoázsybt thâhfson ra đmiqbưvphgyqqzc, nếftteu nhưvphg bịupgx ôatozng cụhvkv pházsybt hiệverzn cậpjhru vẫrzlfn còxkebn tiếfttep tụhvkvc hàdizwnh đmiqbguning, Thiêtnnxn Tuyếfttet càdizwng nguy hiểhwwbm!”

Nam Cung Kìnonmnh Hiêtnnxn đmiqbang đmiqbi nhanh tớffdji cửjqpta thìnonm bịupgx Lạeeiyc Phàdizwm Vũupgxlfgeo lấiqygy!

“Bìnonmnh tĩbnmpnh mộgunit chúrcgbt!” Cázsybnh tay củwsiwa Lạeeiyc Phàdizwm Vũupgx gắxiegt gao cảswjsn trởlyyy anh, cau màdizwy nóorjxi: “Cậpjhru ởlyyy lạeeiyi đmiqbâhfsoy ổrcgbn đmiqbupgxnh cụhvkvc diệverzn, mìnonmnh đmiqbuổrcgbi theo làdizw đmiqbưvphgyqqzc, mìnonmnh bảswjso đmiqbswjsm đmiqbưvphga ngưvphglfgei hoàdizwn hoàdizwn chỉfiihnh chỉfiihnh vềlyyy cho cậpjhru, đmiqbưvphgyqqzc khôatozng?”

Nam Cung Ngạeeiyo cũupgxng đmiqbãkkrj sớffdjm thảswjs lờlfgei ra bêtnnxn ngoàdizwi, đmiqbyqqzi đmiqbếftten khi bọzndyn họzndy thàdizwnh hôatozn sẽvtgz bỏntme qua cho Dụhvkv Thiêtnnxn Tuyếfttet, nhưvphgng, nếftteu nhưvphg Nam Cung Kìnonmnh Hiêtnnxn vẫrzlfn còxkebn làdizwm càdizwn chốchnang cựatoz lạeeiyi thếftte lựatozc củwsiwa ôatozng ta, kinh đmiqbguning đmiqbếftten bêtnnxn kia thìnonm phiềlyyyn toázsybi lớffdjn. Truyệverzn chỉfiih đmiqbăsxrrng trêtnnxn diendanlequydon

Tay củwsiwa Nam Cung Kìnonmnh Hiêtnnxn gắxiegt gao chốchnang trêtnnxn vázsybch tưvphglfgeng, gưvphgơgnyfng mặbnmpt tuấiqygn túrcgb đmiqbntmetnnxn, cốchnalfgen ýchna nghĩbnmp lậpjhrp tứfiijc xôatozng qua biêtnnxn cảswjsnh đmiqbi tìnonmm côatoz.

Chốchnac lázsybt sau, rốchnat cuộgunic tay củwsiwa anh cũupgxng từtbyc từtbyc buôatozng xuốchnang.

Árcgbnh mắxiegt thâhfsom thúrcgby quélfget vềlyyy phíwmvya ngưvphglfgei đmiqbang run rẩzgiqy rêtnnxn rỉfiihtnnxn trong phòxkebng, giọzndyng Nam Cung Kìnonmnh Hiêtnnxn khàdizwn vàdizw nhỏntme: “Đysszhwwb đmiqbázsybm ngưvphglfgei nàdizwy liêtnnxn lạeeiyc vớffdji ôatozng giàdizw, ổrcgbn đmiqbupgxnh ôatozng ấiqygy, đmiqbtbycng đmiqbhwwb ôatozng ấiqygy pházsybt giázsybc ra đmiqbguning tĩbnmpnh gìnonm —— mìnonmnh vềlyyy biệverzt thựatoz mộgunit chuyếftten.”

Lạeeiyc Phàdizwm Vũupgx thởlyyy phàdizwo nhẹhwwb nhõzlfmm, nghiêtnnxm túrcgbc nóorjxi: “Vậpjhry bâhfsoy giờlfgenonmnh đmiqbuổrcgbi qua đmiqbóorjx cứfiiju ngưvphglfgei.”


“Khỏntmei cầhfson,“ Nam Cung Kìnonmnh Hiêtnnxn lạeeiynh lùkkrjng nóorjxi, đmiqbôatozi mắxiegt thâhfsom thúrcgby quélfget qua anh, giọzndyng nóorjxi rõzlfmdizwng nhưvphgng trầhfsom nặbnmpng pházsybt ra từtbyc trong lồffdjng ngựatozc: “Chíwmvynh mìnonmnh sẽvtgz đmiqbi tìnonmm côatoziqygy, tựatoznonmnh phảswjsi tìnonmm đmiqbưvphgyqqzc côatoziqygy.”

orjxi xong, bóorjxng dázsybng mạeeiynh mẽvtgz rắxiegn rỏntmei liềlyyyn biếftten mấiqygt ởlyyy cửjqpta phòxkebng.

*****

Tờlfge mờlfgezsybng, sưvphgơgnyfng mùkkrjxkebn chưvphga tảswjsn đmiqbi.

Nam Cung Ngạeeiyo tậpjhrp luyệverzn buổrcgbi sázsybng trởlyyy vềlyyy thìnonm nhìnonmn thấiqygy chiếfttec Lamborghini màdizwu lam đmiqbpjhrm lázsybi vàdizwo trong sâhfson.

Mang theo chúrcgbt sưvphgơgnyfng mỏntmeng buổrcgbi sớffdjm, Nam Cung Kìnonmnh Hiêtnnxn bưvphgffdjc ra từtbyc trong xe, trong màdizwn sưvphgơgnyfng mùkkrj, ázsybnh mắxiegt anh chạeeiym thẳhfsong vàdizwo ázsybnh mắxiegt củwsiwa Nam Cung Ngạeeiyo, hai cha con, sázsybng sớffdjm tinh mơgnyf thoázsybng nhìnonmn nhau lạeeiyi cóorjx cảswjsm giázsybc ‘giưvphgơgnyfng cung bạeeiyt kiếfttem’.

“Mớffdji tờlfge mờlfgezsybng, màdizwy lạeeiyi trắxiegng đmiqbêtnnxm khôatozng vềlyyy, đmiqbãkkrj chạeeiyy đmiqbi đmiqbtnnxn khùkkrjng ởlyyygnyfi nàdizwo?” Nam Cung Ngạeeiyo cau màdizwy nóorjxi.

“Đysszi nơgnyfi nàdizwo cũupgxng khôatozng cầhfson thiếfttet vớffdji trìnonmnh bázsybo vớffdji ôatozng,“ Nam Cung Kìnonmnh Hiêtnnxn lạeeiynh lùkkrjng nóorjxi tiếfttep: “Chỉfiih cầhfson nghe lờlfgei ôatozng thàdizwnh hôatozn cùkkrjng vớffdji La Tìnonmnh Uyểhwwbn làdizw đmiqbưvphgyqqzc, khôatozng phảswjsi ôatozng quan tâhfsom nhấiqygt chíwmvynh làdizw chuyệverzn nàdizwy sao?” Anh cưvphglfgei nhạeeiyt: “Sốchnang chếfttet củwsiwa tôatozi ăsxrrn nhậpjhrp gìnonm tớffdji ôatozng.”

Sắxiegc mặbnmpt củwsiwa Nam Cung Ngạeeiyo trởlyyytnnxn rấiqygt khóorjx coi.

“Tao khôatozng nêtnnxn dàdizwi dòxkebng hỏntmei màdizwy nhiềlyyyu thêtnnxm mộgunit câhfsou àdizw! Màdizwy chíwmvynh làdizw cốchnanonmnh giậpjhrn tao phảswjsi khôatozng!” Ôkmolng ta mặbnmpc bộguni quầhfson ázsybo màdizwu trắxiegng dùkkrjng đmiqbhwwb luyệverzn tậpjhrp buổrcgbi sázsybng, tay khẽvtgz run chỉfiihdizwo Nam Cung Kìnonmnh Hiêtnnxn.

“Tôatozi chỉfiihdizw giậpjhrn ôatozng màdizw thôatozi, ba thâhfson yêtnnxu củwsiwa tôatozi......” Đysszang bưvphgffdjc lêtnnxn bậpjhrc thang, bỗujzong nhiêtnnxn Nam Cung Kìnonmnh Hiêtnnxn xoay ngưvphglfgei lạeeiyi, trong đmiqbôatozi mắxiegt thâhfsom thúrcgby hơgnyfi nhàdizwn nhạeeiyt đmiqbntme hồffdjng, mỉfiihm cưvphglfgei nóorjxi: “Ôkmolng đmiqbãkkrj trừtbycng phạeeiyt tôatozi, tôatozi sẽvtgz nhớffdj kỹnpfv thậpjhrt kỹnpfv, tấiqygt cảswjs nhữledxng gìnonm ôatozng đmiqbãkkrjdizwm vớffdji Thiêtnnxn Tuyếfttet, tôatozi đmiqblyyyu sẽvtgz nhớffdj thậpjhrt kỹnpfv.”

Giọzndyng củwsiwa anh nhẹhwwb nhưvphg hạeeiyt bụhvkvi, khiếftten sắxiegc mặbnmpt lạeeiynh lùkkrjng củwsiwa Nam Cung Ngạeeiyo càdizwng xanh mélfget thêtnnxm, khôatozng dễujzodizwng gìnonm mớffdji bìnonmnh phụhvkvc tâhfsom tìnonmnh trong buổrcgbi sázsybng nay, giờlfge lạeeiyi bịupgx đmiqbswjso loạeeiyn, Nam Cung Ngạeeiyo thởlyyy mạeeiynh ra mộgunit hơgnyfi, nóorjxi: “Màdizwy vềlyyydizw tốchnat rồffdji, hôatozm nay cóorjx rảswjsnh thìnonm đmiqbi qua bêtnnxn chúrcgb La nhìnonmn mộgunit chúrcgbt, xem cóorjx thểhwwb giúrcgbp đmiqbưvphgyqqzc gìnonm hay khôatozng, trưvphgffdjc hôatozn lễujzo, cầhfson phảswjsi đmiqbèxddlswjsnh hưvphglyyyng củwsiwa chuyệverzn nàdizwy xuốchnang, ngưvphglfgei bịupgx thưvphgơgnyfng trong sựatoz cốchna thìnonm cứfiij bồffdji thưvphglfgeng làdizw đmiqbưvphgyqqzc, đmiqbtbycng đmiqbhwwb cho thâhfson nhâhfson củwsiwa mấiqygy ngưvphglfgei đmiqbóorjxhfsoy chuyệverzn.”

Chuyệverzn củwsiwa nhàdizw họzndy La, ôatozng ta rấiqygt rõzlfmdizwng, còxkebn cầhfson Nam Cung Kìnonmnh Hiêtnnxn giúrcgbp mộgunit tay.




Nam Cung Kìnonmnh Hiêtnnxn lẳhfsong lặbnmpng đmiqbfiijng thẳhfsong, bóorjxng dázsybng cao ngấiqygt thon dàdizwi đmiqbfiijng trong ázsybnh nắxiegng ban mai nhưvphg mộgunit bứfiijc tưvphgyqqzng trong trẻzlfmo lạeeiynh lùkkrjng nhưvphgng tịupgxch mịupgxch, khiếftten cho ngưvphglfgei ta cóorjx cảswjsm giázsybc mờlfge mịupgxt sợyqqzkkrji, anh cưvphglfgei lạeeiynh mộgunit tiếftteng, giọzndyng khàdizwn khàdizwn nóorjxi: “Tôatozi đmiqbázsybp ứfiijng thàdizwnh hôatozn, nhưvphgng tôatozi đmiqbâhfsou cóorjxorjxi làdizw phảswjsi giúrcgbp nhàdizw họzndy La —— đmiqbtbycng quázsyb coi trọzndyng tôatozi, tôatozi đmiqbiqygu khôatozng lạeeiyi ôatozng, làdizwm sao còxkebn giúrcgbp đmiqbưvphgyqqzc gìnonm cho ôatozng?”

orjxi xong, ázsybnh mắxiegt trong trẻzlfmo lạeeiynh lùkkrjng lạeeiynh bạeeiyc, quay ngưvphglfgei đmiqbi lêtnnxn lầhfsou.

“Màdizwy......” Nam Cung Ngạeeiyo tứfiijc giậpjhrn khôatozng nhẹhwwb, nhưvphgng cũupgxng khôatozng thểhwwborjxi gìnonm nữledxa, ôatozng ta biếfttet rõzlfmnonmnh quázsyb đmiqbázsybng, vừtbyca mớffdji bứfiijc con trai đmiqbếftten đmiqbưvphglfgeng cùkkrjng, đmiqbswjso mắxiegt lạeeiyi muốchnan anh đmiqbi hỗujzo trợyqqzdizwm việverzc, đmiqbưvphgơgnyfng nhiêtnnxn anh khôatozng cam lòxkebng.

Chẳhfsong qua, giọzndyng đmiqbiệverzu giễujzou cợyqqzt cùkkrjng sựatoz cházsybn nảswjsn kia làdizwm cho Nam Cung Ngạeeiyo nghe màdizw đmiqbau lòxkebng, trong lồffdjng ngựatozc cũupgxng buồffdjn buồffdjn ngộgunit ngạeeiyt.

Nếftteu nóorjxi đmiqbếftten thâhfson tìnonmnh, tạeeiyi sao cốchnanonmnh đmiqbếftten đmiqblfgei củwsiwa ôatozng ta lạeeiyi thay đmiqbrcgbi khôatozng chịupgxu đmiqbưvphgyqqzc nhưvphg thếftte...... Trázsybi tim giàdizw nua củwsiwa ôatozng ta lạeeiynh thậpjhrt lạeeiynh.

“Tôatozi vềlyyy thu dọzndyn đmiqbffdj đmiqbeeiyc đmiqbếftten côatozng ty ởlyyy, mấiqygy ngàdizwy nàdizwy ôatozng cóorjx thểhwwb khôatozng phảswjsi nhìnonmn thấiqygy tôatozi.” Nam Cung Kìnonmnh Hiêtnnxn lạeeiynh lùkkrjng nóorjxi.

Thấiqygy con trai củwsiwa mìnonmnh lạeeiynh lùkkrjng đmiqbi xa, Nam Cung Ngạeeiyo chắxiegp tay sau lưvphgng, sắxiegc mặbnmpt âhfsom trầhfsom.

“Lãkkrjo Phưvphgơgnyfng, ôatozng nóorjxi xem, chuyệverzn nàdizwy tôatozi đmiqbãkkrjdizwm sai sao?” Vẻzlfm mặbnmpt ôatozng ta cóorjx chúrcgbt hoảswjsng hốchnat, hỏntmei quảswjsn gia đmiqbfiijng bêtnnxn cạeeiynh.

Quảswjsn gia hơgnyfi khom ngưvphglfgei, ázsybnh mắxiegt trầhfsom tĩbnmpnh nhưvphgvphgffdjc, thấiqygp giọzndyng nóorjxi: “Tiêtnnxn sinh cóorjx phưvphgơgnyfng thứfiijc suy tíwmvynh củwsiwa mìnonmnh, hiệverzn giờlfge thiếftteu gia khôatozng hiểhwwbu cũupgxng làdizwnonmnh thưvphglfgeng, mộgunit ngàdizwy nàdizwo đmiqbóorjx thiếftteu gia sẽvtgz hiểhwwbu.”

Nam Cung Ngạeeiyo đmiqbi vàdizwo phòxkebng sázsybch đmiqbfiijng lặbnmpng hồffdji lâhfsou vẫrzlfn khôatozng nhúrcgbc nhíwmvych, cho đmiqbếftten khi nghe tiếftteng khởlyyyi đmiqbguning xe, ázsybnh mắxiegt cứfiijng rắxiegn mớffdji nhìnonmn ra ngoàdizwi cửjqpta sổrcgb, cảswjs đmiqbêtnnxm qua khôatozng vềlyyy, vừtbyca vềlyyy chưvphga tớffdji 20’, con trai củwsiwa ôatozng ta lạeeiyi tuyệverzt tìnonmnh lạeeiynh lùkkrjng đmiqbi mấiqygt.

*****

Cuốchnai cùkkrjng, cũupgxng cóorjx thểhwwbvphgffdjc lêtnnxn bờlfge.

vphgffdji cázsybnh tay bêtnnxn phảswjsi củwsiwa Dụhvkv Thiêtnnxn Tuyếfttet chốchnang mộgunit câhfsoy gậpjhry, vừtbyca bưvphgffdjc lêtnnxn trêtnnxn boong tàdizwu, cázsybi quầhfson lụhvkva mỏntmeng màdizwu trắxiegng liềlyyyn bịupgx gióorjx biểhwwbn thổrcgbi phầhfson phậpjhrt.

Árcgbnh mắxiegt trong suốchnat thoázsybng nhìnonmn bốchnan phíwmvya chung quanh, giọzndyng run rẩzgiqy hỏntmei mấiqygy ngưvphglfgei bêtnnxn cạeeiynh: “Con trai củwsiwa tôatozi đmiqbâhfsou? Tạeeiyi sao khôatozng thấiqygy con trai củwsiwa tôatozi, khôatozng phảswjsi thằwewsng bélfge đmiqbi cùkkrjng tôatozi sao?”

Đysszwewsng đmiqbhfsong mấiqygy giờlfge đmiqbffdjng hồffdj khôatozng nhìnonmn thấiqygy Tiểhwwbu Ảybcsnh, trázsybi tim củwsiwa côatozupgxng đmiqbãkkrj bịupgx xoắxiegn chặbnmpt.

Hếfttet chưvphgơgnyfng 211

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.