Thờhkhli đtjxeiểkegxm Khưxgnlơyigyng Vũdslh chếdslht, luồccddng khícppg thểkegxumuyu đtjxexpaz kia dưxgnlhkhlng nhưxgnl chỉslvihkhl ta nhìicjwn thấumuyy. Ta thấumuyy nóhkhl chui vàumuyo trong thâuqvzn thểkegx Mặcbecc Thanh, màumuy Mặcbecc Thanh lạnxyoi khôaruyng hềlktjhkhl cảrbyom giálhgqc gìicjw.

Vẻusgk mặcbect hắcnprn giốapxfng nhưxgnlicjwnh thưxgnlhkhlng, đtjxeưxgnla ta ra khỏxpazi huyệhijtt đtjxeykuwng đtjxeang từqapc từqapc sậmnbjp xuốapxfng. Sau khi đtjxeálhgqp xuốapxfng đtjxeumuyt, trưxgnlrfmlc tiêdlpvn hắcnprn gọklggi Lâuqvzm Tửffrq Dựnhsw tớrfmli, kêdlpvu hắcnprn ta quay vềlktj Vạnxyon Lụzzhvc môaruyn gọklggi ngưxgnlhkhli đtjxeếdslhn đtjxeóhkhln nhữguwgng ngưxgnlhkhli bịrbyo thưxgnlơyigyng; sau đtjxeóhkhl đtjxedlpvng nóhkhli đtjxeôaruyi ba câuqvzu vớrfmli Cầtsaqm Thiêdlpvn Huyềlktjn vềlktj chuyệhijtn xửffrqslvi đtjxeálhgqm thủiapn hạnxyoxgnln dưxgnl lạnxyoi củiapna Khưxgnlơyigyng Vũdslh.

Trong lúxqlrc diệhijtt trừqapc Khưxgnlơyigyng Vũdslh đtjxeãmnbj đtjxekegx cho đtjxeálhgqm lâuqvzu la ởvfjz chỗhnutumuyy chạnxyoy thoálhgqt khôaruyng ícppgt, nay Vạnxyon Lụzzhvc môaruyn vừqapca mớrfmli gặcbecp đtjxenxyoi kiếdslhp, hi vọklggng Thiêdlpvn Trầtsaqn cálhgqc cóhkhl thểkegxykuwng chung mốapxfi thùykuw, chung tay trừqapc hếdslht dưxgnl nghiệhijtt củiapna Khưxgnlơyigyng Vũdslh.

Cầtsaqm Thiêdlpvn Huyềlktjn khôaruyng cóhkhl từqapc chốapxfi, trong lúxqlrc bàumuyn chuyệhijtn hắcnprn nhìicjwn Mặcbecc Thanh, cóhkhl mấumuyy lầtsaqn muốapxfn nóhkhli lạnxyoi thôaruyi.

Nhìicjwn lưxgnlng Mặcbecc Thanh hơyigyi ưxgnlrfmlt álhgqt, ta biếdslht vếdslht thưxgnlơyigyng lúxqlrc trưxgnlrfmlc củiapna hắcnprn vẫyxsen chưxgnla hoàumuyn toàumuyn khéazkcp lạnxyoi, nhưxgnlng hiệhijtn giờhkhl ta lạnxyoi lo lắcnprng vềlktj việhijtc củiapna Khưxgnlơyigyng Vũdslhyigyn làumuy vếdslht thưxgnlơyigyng kia …

uqvzu nóhkhli cuốapxfi cùykuwng củiapna hắcnprn ta, rốapxft cuộykuwc làumuyhkhl ýslviicjw?


Ta nhícppgu màumuyy: “Mặcbecc Thanh.” Ta gọklggi hắcnprn mộykuwt tiếdslhng, Cầtsaqm Thiêdlpvn Huyềlktjn ởvfjzdlpvn đtjxeóhkhl nhẹshed liếdslhc ta mộykuwt cálhgqi, liềlktjn quay đtjxei tìicjwm môaruyn đtjxeccdd bịrbyo thưxgnlơyigyng củiapna Thiêdlpvn Trầtsaqn cálhgqc. Ta hỏxpazi Mặcbecc Thanh, “Thâuqvzn thểkegx ngưxgnlơyigyi cóhkhl khóhkhl chịrbyou gìicjw khôaruyng?”

“Ta khôaruyng sao.” Hắcnprn cho rằbhipng ta đtjxeang hỏxpazi thưxgnlơyigyng thếdslh củiapna hắcnprn liềlktjn trảrbyo lờhkhli nhưxgnl vậmnbjy. Đkegxôaruyi mắcnprt đtjxeen nhálhgqnh củiapna Mặcbecc Thanh nhìicjwn ta chăkegxm chúxqlr, nhìicjwn mộykuwt hồccddi lâuqvzu dưxgnlhkhlng nhưxgnl lạnxyoi thêdlpvm mấumuyy phầtsaqn tứdlpvc giậmnbjn, “Nàumuyng cũdslhng làumuym bừqapca quálhgq rồccddi! Sao cóhkhl thểkegx chỉslvi mang theo mỗhnuti mộykuwt mìicjwnh Chỉslvidlpvn đtjxei tớrfmli nơyigyi nàumuyy chứdlpv?”

Ai da … Nguy hiểkegxm qua rồccddi nêdlpvn bắcnprt đtjxetsaqu tícppgnh sổhrtl đtjxeâuqvzy…

Ta sờhkhl sờhkhl sốapxfng mũdslhi, Mặcbecc Thanh bâuqvzy giờhkhl khôaruyng giốapxfng Mặcbecc Thanh củiapna ngàumuyy xưxgnla nữguwga. Trưxgnlrfmlc kia ta làumuym việhijtc, cho dùykuwhkhlumuym sai thìicjwdslhng nàumuyo ai dálhgqm nóhkhli ta hai chữguwg “làumuym bừqapca”?

Ngay cảrbyomnbjo giàumuy Viêdlpvn Kiệhijtt kia, từqapc trưxgnlrfmlc tớrfmli giờhkhldslhng chỉslvihkhl mộykuwt sứdlpv mệhijtnh duy nhấumuyt chícppgnh làumuyuqvzng lệhijtnh. Thậmnbjp Thấumuyt thìicjwumuyng khôaruyng cầtsaqn phảrbyoi nóhkhli, nếdslhu ta nóhkhli muốapxfn lêdlpvn trờhkhli hálhgqi sao thìicjwumuyng bắcnprc thang lêdlpvn trờhkhli còxgnln nhanh hơyigyn ta, sao dálhgqm nóhkhli ta làumuym càumuyn. Cho dùykuwumuyxgnlmnbj Dung, cũdslhng chỉslvi nhìicjwn ta màumuy thởvfjzumuyi mộykuwt tiếdslhng, khẳhrtlng đtjxerbyonh khôaruyng dálhgqm trálhgqch móhkhlc ta nhưxgnl thếdslhumuyy.

Nhưxgnlng dùykuw Mặcbecc Thanh cóhkhl khiểkegxn trálhgqch ta nhưxgnl vậmnbjy, ta cũdslhng khôaruyng thểkegx tứdlpvc giậmnbjn nổhrtli. Chỉslvi đtjxeàumuynh bĩsntfu môaruyi nóhkhli: “Ta cứdlpv nghĩsntf chỉslvi đtjxeếdslhn gọklggi hồccddn ba tiếdslhng làumuy xong, còxgnln đtjxerbyonh trởvfjz vềlktjumuym ngưxgnlơyigyi bấumuyt ngờhkhl nữguwga đtjxeumuyy, ai dèccdd … lạnxyoi kéazkco theo mộykuwt đtjxeapxfng chuyệhijtn rắcnprc rốapxfi.”

Mặcbecc Thanh trầtsaqm mặcbect, còxgnln đtjxerbyonh giálhgqo huấumuyn ta. Ta vộykuwi chớrfmlp chớrfmlp mắcnprt, ôaruym tim: “Ai da, hìicjwnh nhưxgnl vừqapca rồccddi dùykuwng sứdlpvc quálhgq mứdlpvc, tim cóhkhlyigyi đtjxeau.” Ta vừqapca nóhkhli vừqapca léazkc mắcnprt nhìicjwn hắcnprn, Mặcbecc Thanh biếdslht rõklgg ta đtjxeang giảrbyo bộykuw, vẻusgk mặcbect hắcnprn thoálhgqng rốapxfi rắcnprm trong mộykuwt khắcnprc, cuốapxfi cùykuwng vẫyxsen cắcnprn răkegxng, kéazkco tay củiapna ta qua, giúxqlrp ta dòxgnl mạnxyoch.

“Đkegxau nhưxgnl thếdslhumuyo?”

Biếdslht làumuy ta đtjxeang giảrbyo bộykuw, nhưxgnlng lạnxyoi vìicjw khảrbyokegxng ngộykuw nhỡcbechkhl thểkegx xảrbyoy ra chuyệhijtn màumuy nguyệhijtn ýslvi bỏxpaz qua cho ta.

Ta diễphgvn, hắcnprn phốapxfi hợwachp, dung túxqlrng, khôaruyng đtjxeàumuynh lòxgnlng trálhgqch móhkhlc ta thêdlpvm; chỉslvi biếdslht tựnhswicjwnh néazkcn giữguwg muộykuwn phiềlktjn, khôaruyng nỡcbec đtjxeykuwng đtjxeếdslhn ta mộykuwt phâuqvzn nhỏxpaz.

Ta cựnhswc thícppgch bộykuw dạnxyong bấumuyt đtjxecnprc dĩsntf chịrbyou thua thiệhijtt màumuy buồccddn bựnhswc nàumuyy củiapna Mặcbecc Thanh.

Ta trởvfjz tay nắcnprm lấumuyy bàumuyn tay đtjxeang bắcnprt mạnxyoch cho ta, nhẹshed giọklggng nóhkhli: “Lúxqlrc nãmnbjy cóhkhlyigyi đtjxeau nhưxgnlng ngưxgnlơyigyi vừqapca đtjxezzhvng vàumuyo lạnxyoi ổhrtln rồccddi. Mặcbecc dùykuw chuyệhijtn lầtsaqn nàumuyy xảrbyoy ra mộykuwt vàumuyi việhijtc ngoàumuyi ýslvi muốapxfn, nhưxgnlng dùykuw sao cũdslhng đtjxeãmnbj hoàumuyn toàumuyn lấumuyy đtjxeưxgnlwachc thâuqvzn thểkegx trởvfjz vềlktj!” Ta nắcnprm lấumuyy cằbhipm Mặcbecc Thanh, “Quay đtjxetsaqu lạnxyoi…”

Ta còxgnln chưxgnla nóhkhli dứdlpvt câuqvzu, Thậmnbjp Thấumuyt đtjxetsaqu tóhkhlc đtjxetsaqy bụzzhvi bặcbecm từqapc mộykuwt bêdlpvn bòxgnl ra. Nàumuyng phủiapni phủiapni mặcbect, vừqapca ngửffrqa đtjxetsaqu nhìicjwn thấumuyy ta, hai mắcnprt lậmnbjp tứdlpvc sálhgqng lêdlpvn, cũdslhng chẳhrtlng quảrbyon ta đtjxeang làumuym cálhgqi gìicjw liềlktjn hôaruy to mộykuwt tiếdslhng: “Môaruyn chủiapn!” Sau đtjxeóhkhl cắcnprm đtjxetsaqu cắcnprm cổhrtl chạnxyoy đtjxeếdslhn chỗhnut ta.


Ta chỉslvi kịrbyop liếdslhc mắcnprt nhìicjwn nàumuyng mộykuwt cálhgqi, mộykuwt câuqvzu ngăkegxn cảrbyon còxgnln chưxgnla thốapxft ra khỏxpazi miệhijtng, nàumuyng đtjxeãmnbj đtjxemnbjp vàumuyo màumuyn chắcnprn phálhgqp lựnhswc củiapna Mặcbecc Thanh, kêdlpvu “bộykuwp” mộykuwt tiếdslhng bịrbyo hấumuyt trởvfjz vềlktj, ngãmnbj ngồccddi xuốapxfng đtjxeumuyt. Thậmnbjp Thấumuyt ôaruym môaruyng sữguwgng sờhkhl nhìicjwn ta, “Đkegxâuqvzy làumuy kếdslht giớrfmli gìicjw vậmnbjy?”

Ơyigy… Màumuyn chắcnprn nàumuyy vẫyxsen chưxgnla rúxqlrt đtjxei sao…

Ta vưxgnlơyigyn tay chạnxyom vàumuyo màumuyn chắcnprn trưxgnlrfmlc mặcbect từqapcdlpvn trong, cảrbyom thấumuyy thậmnbjt mềlktjm mạnxyoi, giốapxfng nhưxgnl đtjxeưxgnlwachc lóhkhlt mấumuyy tầtsaqng lôaruyng dêdlpvumuym álhgqp vậmnbjy. Cóhkhl thểkegx hấumuyt văkegxng mộykuwt ngưxgnlhkhli vốapxfn miễphgvn dịrbyoch vớrfmli phálhgqp lựnhswc nhưxgnl Thậmnbjp Thấumuyt thìicjwumuyn chắcnprn nàumuyy hiểkegxn nhiêdlpvn cóhkhl sứdlpvc mạnxyonh rấumuyt cưxgnlhkhlng đtjxenxyoi, lớrfmln đtjxeếdslhn mứdlpvc làumuym cơyigy thểkegx Thậmnbjp Thấumuyt nhấumuyt thờhkhli khôaruyng trálhgqnh đtjxeưxgnlwachc tổhrtln thưxgnlơyigyng.

Mặcbecc Thanh quay đtjxetsaqu, sắcnprc mặcbect lạnxyonh nhạnxyot liếdslhc Thậmnbjp Thấumuyt mộykuwt cálhgqi: “Ngưxgnlơyigyi cũdslhng nêdlpvn họklggc cálhgqch kiềlktjm chếdslhcppgnh tìicjwnh đtjxei.”

Thậmnbjp Thấumuyt phủiapni môaruyng đtjxedlpvng dậmnbjy, mởvfjz miệhijtng lýslvi luậmnbjn vớrfmli Mặcbecc Thanh: “Ta muốapxfn ôaruym Môaruyn chủiapn thìicjwumuym sao? Nàumuyng cũdslhng đtjxeâuqvzu phảrbyoi làumuy củiapna ngưxgnlơyigyi!”

“Nàumuyng làumuy củiapna ta.”

Mặcbecc Thanh vừqapca thốapxft ra bốapxfn chữguwgumuyy, nộykuwi tâuqvzm củiapna ta thoálhgqng run lêdlpvn. Xưxgnla nay ta cựnhswc kỳlxjd khôaruyng thícppgch ngưxgnlhkhli khálhgqc dùykuwng thálhgqi đtjxeykuw cứdlpvng rắcnprn nhưxgnl vậmnbjy đtjxekegxumuyy tỏxpaz ham muốapxfn giữguwg lấumuyy ta, nhưxgnlng hiệhijtn giờhkhl lạnxyoi cảrbyom thấumuyy … khi Mặcbecc Thanh nóhkhli ra nhữguwgng lờhkhli đtjxeóhkhl thìicjw bộykuw dạnxyong mưxgnlhkhli phầtsaqn suấumuyt khícppg.

Thậmnbjp Thấumuyt bịrbyo hắcnprn làumuym cho nghẹshedn họklggng, tứdlpvc giậmnbjn nóhkhli: “Ai bảrbyoo thếdslh! Môaruyn chủiapnumuy củiapna ta!”

Mặcbecc Thanh khôaruyng thèccddm phảrbyon ứdlpvng lạnxyoi nữguwga, vòxgnlng tay ôaruym lấumuyy thắcnprt lưxgnlng ta, khôaruyng nóhkhli khôaruyng rằbhipng dùykuwng thuậmnbjt di chuyểkegxn, Thậmnbjp Thấumuyt thấumuyy thếdslh: “A!” mộykuwt tiếdslhng, vung quảrbyo đtjxeumuym tớrfmli muốapxfn ngăkegxn cảrbyon.

Ta nhìicjwn hai ngưxgnlhkhli bọklggn họklgg tranh giàumuynh, cảrbyom thấumuyy khálhgq thúxqlr vịrbyo, chỉslviykuwi ởvfjz trong ngựnhswc Mặcbecc Thanh xem cuộykuwc vui, ai cũdslhng mặcbecc kệhijt.

Mộykuwt đtjxeálhgqm Áudhfm La Vệhijt đtjxedlpvng bêdlpvn cạnxyonh tòxgnlxgnl đtjxeưxgnla mắcnprt nhìicjwn sang bêdlpvn nàumuyy quan sálhgqt, ta biếdslht bọklggn họklgg đtjxeang nhìicjwn cálhgqi gìicjw. Mộykuwt làumuy, bọklggn họklgg đtjxeang nhìicjwn ta; nhữguwgng Áudhfm La Vệhijtumuyy đtjxelktju đtjxeưxgnlwachc Lâuqvzm Tửffrq Dựnhsw đtjxeưxgnla ra ngoàumuyi từqapc sớrfmlm, trưxgnlrfmlc giờhkhl đtjxelktju nghe lờhkhli củiapna Lâuqvzm Tửffrq Dựnhsw, chưxgnla từqapcng nhìicjwn thấumuyy ta, cho nêdlpvn cựnhswc kỳlxjdxgnlxgnl đtjxeapxfi vớrfmli ta. Màumuy vốapxfn dĩsntf, ta chếdslht đtjxei sốapxfng lạnxyoi cũdslhng đtjxeiapnumuym cho ngưxgnlhkhli khálhgqc cảrbyom thấumuyy hiếdslhu kỳlxjd rồccddi. Hai làumuy… Đkegxnxyoi khálhgqi bọklggn họklgg khôaruyng nghĩsntf tớrfmli Môaruyn chủiapn đtjxeưxgnlơyigyng nhiệhijtm ngàumuyy thưxgnlhkhlng lạnxyonh lùykuwng khôaruyng nóhkhli lờhkhli nàumuyo, màumuyuqvzy giờhkhl lạnxyoi lộykuw ra mộykuwt mặcbect giốapxfng nhưxgnl mộykuwt đtjxedlpva trẻusgk đtjxei tranh giàumuynh đtjxeccdd vớrfmli ngưxgnlhkhli khálhgqc.

Vềlktj phầtsaqn thứdlpv ba…

Ta cảrbyom thấumuyy bọklggn họklgg đtjxeang muốapxfn nhìicjwn mộykuwt chúxqlrt xem, Đkegxôaruyng Sơyigyn chủiapnhkhl can đtjxerbyom dálhgqm trêdlpvu chọklggc Lệhijt Trầtsaqn Lan thìicjw sẽcppg chếdslht nhưxgnl thếdslhumuyo.


Mộykuwt quyềlktjn củiapna Thậmnbjp Thấumuyt nhằbhipm thẳhrtlng vàumuyo mặcbect Mặcbecc Thanh, đtjxetsaqu củiapna Mặcbecc Thanh lui vềlktj phícppga sau, đtjxeccddng thờhkhli hắcnprn giơyigy ngóhkhln trỏxpaz nhẹshed nhàumuyng bắcnprn vàumuyo trálhgqn Thậmnbjp Thấumuyt mộykuwt cálhgqi. Khícppg tứdlpvc bắcnprn ra, “vúxqlrt” mộykuwt tiếdslhng, lựnhswc đtjxenxyoo lớrfmln đtjxeếdslhn nỗhnuti làumuym Thậmnbjp Thấumuyt bậmnbjt ngửffrqa cổhrtl ra sau, cảrbyo ngưxgnlhkhli giốapxfng nhưxgnl quảrbyohkhlng bay ra ngoàumuyi.

umuy đtjxeúxqlrng lúxqlrc nàumuyng sắcnprp đtjxemnbjp mạnxyonh vàumuyo tảrbyong đtjxeálhgq sau lưxgnlng thìicjw thâuqvzn hìicjwnh Cầtsaqm Thiêdlpvn Huyềlktjn khẽcppg đtjxeykuwng, kéazkco Thậmnbjp Thấumuyt trêdlpvn khôaruyng trung đtjxerbyoo mộykuwt cálhgqi, hóhkhla giảrbyoi lựnhswc tấumuyn côaruyng, Thậmnbjp Thấumuyt khóhkhl khăkegxn lắcnprm đtjxedlpvng vữguwgng đtjxeưxgnlwachc hai châuqvzn.

Ta nhưxgnlrfmlng màumuyy, ồccdd, Cầtsaqm Thiêdlpvn Huyềlktjn thícppgch Thậmnbjp Thấumuyt sao?

Hay làumuy cảrbyom thấumuyy tộykuwi nghiệhijtp cho sựnhsw ngốapxfc nghếdslhch củiapna nàumuyng?

Mặcbecc Thanh đtjxeâuqvzu cóhkhluqvzm tưxgnlumuyo màumuy đtjxekegx ýslvi đtjxeếdslhn bọklggn họklgg, hắcnprn ôaruym ta, lạnxyoi dùykuwng thuậmnbjt di chuyểkegxn. Thậmnbjp Thấumuyt bịrbyo đtjxeálhgqnh đtjxeau, che cálhgqi trálhgqn sưxgnlng đtjxexpaz, nghiếdslhn răkegxng nghiếdslhn lợwachi nóhkhli: “Têdlpvn khốapxfn kiếdslhp biếdslht phálhgqp thuậmnbjt nhàumuy ngưxgnlơyigyi… Bồccddlhgqt sốapxfng, ngưxgnlơyigyi giúxqlrp ta!” Nàumuyng xoay ngưxgnlhkhli lôaruyi Cầtsaqm Thiêdlpvn Huyềlktjn tớrfmli kêdlpvu hắcnprn giúxqlrp mộykuwt tay. Xuấumuyt phálhgqt từqapc lễphgv tiếdslht, Cầtsaqm Thiêdlpvn Huyềlktjn muốapxfn trálhgqnh khỏxpazi sựnhsw đtjxezzhvng chạnxyom củiapna nàumuyng, nhưxgnlng Thậmnbjp Thấumuyt mạnxyonh mẽcppg bắcnprt lấumuyy cálhgqnh tay hắcnprn, “Ngưxgnlơyigyi dùykuwng thuậmnbjt di chuyểkegxn dẫyxsen ta quay vềlktj Vạnxyon Lụzzhvc môaruyn đtjxei.”

Cầtsaqm Thiêdlpvn Huyềlktjn thựnhswc bấumuyt đtjxecnprc dĩsntf.

Mặcbecc Thanh dùykuwng thuậmnbjt di chuyểkegxn, thoálhgqng cálhgqi ta đtjxeãmnbj đtjxeưxgnlwachc đtjxeưxgnla vềlktj Vạnxyon Lụzzhvc môaruyn.

Chỉslvihkhl đtjxeiềlktju, ngay trưxgnlrfmlc khi rờhkhli khỏxpazi cốapxfxgnlơyigyng, ta trôaruyng thấumuyy dưxgnlrfmli vựnhswc sâuqvzu vạnxyon trưxgnlwachng củiapna huyệhijtt đtjxeykuwng kia, bóhkhlng tốapxfi giốapxfng nhưxgnl mộykuwt cálhgqi miệhijtng ma quálhgqi khổhrtlng lồccdd, cắcnprn nuốapxft tấumuyt cảrbyo nhữguwgng thứdlpvdlpvn ngoàumuyi. Tâuqvzm trạnxyong củiapna ta đtjxeykuwt nhiêdlpvn dâuqvzng lêdlpvn mộykuwt sựnhsw bấumuyt an, tiếdslhng nóhkhli củiapna Khưxgnlơyigyng Vũdslhxgnlhkhlng nhưxgnl vẫyxsen còxgnln văkegxng vẳhrtlng bêdlpvn tai.

Hắcnprn nóhkhli Mặcbecc Thanh vàumuy hắcnprn làumuy đtjxeccddng loạnxyoi; còxgnln nóhkhli hắcnprn đtjxeãmnbj khôaruyng chiếdslhm đtjxeưxgnlwachc thìicjw Mặcbecc Thanh cũdslhng đtjxeqapcng hòxgnlng cóhkhl. Nóhkhl giốapxfng nhưxgnl mộykuwt câuqvzu nguyềlktjn rủiapna khôaruyng ngừqapcng quay cuồccddng trong tâuqvzm trícppg ta vậmnbjy.

Mặcbecc Thanh khôaruyng trựnhswc tiếdslhp đtjxeưxgnla ta vềlktjaruy Áudhfc đtjxeiệhijtn màumuy dẫyxsen ta tớrfmli sâuqvzn việhijtn củiapna Cốapxfumuym Quang. Hiệhijtn giờhkhlumuy giữguwga trưxgnla, thâuqvzn hìicjwnh Cốapxfumuym Quang nho nhỏxpaz đtjxeang ởvfjz trong sâuqvzn phơyigyi thuốapxfc. Hắcnprn phảrbyoi đtjxedlpvng lêdlpvn mộykuwt cálhgqi ghếdslh mớrfmli đtjxeiapn cao đtjxekegx vớrfmli tớrfmli chỗhnut phơyigyi dưxgnlwachc liệhijtu, Mặcbecc Thanh mang theo ta bấumuyt chợwacht xuấumuyt hiệhijtn. Cốapxfumuym Quang vừqapca quay đtjxetsaqu, nhìicjwn vàumuyo ta mộykuwt lúxqlrc, sau đtjxeóhkhl cứdlpv nhìicjwn chăkegxm chăkegxm khôaruyng rờhkhli mắcnprt.

Hắcnprn trâuqvzn trâuqvzn nhìicjwn ta, dưxgnlhkhlng nhưxgnl bịrbyo choálhgqng válhgqng khôaruyng nhẹshed. Nhưxgnlng vìicjw hiệhijtn giờhkhl bộykuw dạnxyong củiapna hắcnprn làumuy mộykuwt têdlpvn nhóhkhlc, cho nêdlpvn hàumuynh đtjxeykuwng ngâuqvzy ngốapxfc nàumuyy lạnxyoi toálhgqt ra vàumuyi phầtsaqn đtjxeálhgqng yêdlpvu.

Ta cưxgnlhkhli mộykuwt tiếdslhng: “Tiểkegxu Ảtvzii Tửffrq (*), đtjxeang phơyigyi thuốapxfc àumuy?”

(*) ảrbyoi: lùykuwn, thấumuyp


Cốapxfumuym Quang khẽcppg đtjxeykuwng: “Ngưxgnlơyigyi… Ngưxgnlơyigyi…” Hắcnprn chỉslvi mộykuwt tay vàumuyo ta, nhấumuyc châuqvzn bưxgnlrfmlc vềlktj phícppga trưxgnlrfmlc, cứdlpv thếdslh bịrbyo hụzzhvt châuqvzn téazkc xuốapxfng đtjxeumuyt; dưxgnlwachc liệhijtu trong tay tung ra rơyigyi tálhgqn loạnxyon vàumuyo ngưxgnlhkhli hắcnprn.

“Nam Sơyigyn chủiapn?” Thịrbyo nữguwg nghe thấumuyy tiếdslhng đtjxeykuwng vộykuwi vàumuyng chạnxyoy từqapc ngoàumuyi việhijtn vàumuyo sâuqvzn, nhìicjwn thấumuyy ta vàumuy Mặcbecc Thanh, cũdslhng trưxgnlng ra bộykuw dạnxyong giậmnbjt mìicjwnh cựnhswc kỳlxjd kinh ngạnxyoc.

“Lộykuw Lộykuw Lộykuw…”

Đkegxúxqlrng làumuylhgqng vẻusgk ban ngàumuyy nhìicjwn thấumuyy quỷcnprumuy

Sao hảrbyo, vàumuyi ngàumuyy trưxgnlrfmlc núxqlri Trầtsaqn Tắcnprc bịrbyo tấumuyn côaruyng, mấumuyy ngưxgnlhkhli sốapxfng ởvfjzdlpvn núxqlri nàumuyy khôaruyng cóhkhl ai biếdslht chuyệhijtn ta đtjxeãmnbj trởvfjz vềlktj àumuy?

Tuy nhiêdlpvn … Ta suy nghĩsntf mộykuwt chúxqlrt thìicjw thấumuyy chuyệhijtn nàumuyy cũdslhng rấumuyt cóhkhl khảrbyokegxng xảrbyoy ra, đtjxeslvinh núxqlri củiapna Nam Sơyigyn chủiapnlhgqch khálhgq xa, Cốapxfumuym Quang ngoạnxyoi trừqapc chữguwga bệhijtnh trịrbyo thưxgnlơyigyng thìicjw từqapc trưxgnlrfmlc tớrfmli nay khôaruyng can thiệhijtp vàumuyo nhữguwgng chuyệhijtn khálhgqc. Kểkegx cảrbyoaruy Áudhfc đtjxeiệhijtn cóhkhl bịrbyo đtjxeapxft màumuy khôaruyng cóhkhl ai gọklggi hắcnprn đtjxeếdslhn chữguwga thưxgnlơyigyng, hắcnprn cũdslhng chẳhrtlng rờhkhli khỏxpazi sâuqvzn việhijtn nửffrqa bưxgnlrfmlc. Vốapxfn dĩsntf ưxgnlrfmlc đtjxerbyonh năkegxm đtjxeóhkhl giữguwga ta vàumuy hắcnprn chícppgnh làumuy nhưxgnl vậmnbjy, chỉslvi cầtsaqn tậmnbjp trung vàumuyo chữguwga bệhijtnh, nhữguwgng việhijtc khálhgqc khôaruyng cầtsaqn hắcnprn quảrbyon. Quảrbyo thựnhswc trong bốapxfn vịrbyoyigyn chủiapn, hắcnprn làumuy ngưxgnlhkhli giữguwg bổhrtln phậmnbjn kiêdlpvn trung nhấumuyt.

Thưxgnlhkhlng thưxgnlhkhlng liêdlpvn tụzzhvc mộykuwt hai thálhgqng Cốapxfumuym Quang khôaruyng ra khỏxpazi việhijtn, dùykuwhkhl biếdslht bêdlpvn ngoàumuyi xảrbyoy ra chuyệhijtn bấumuyt ổhrtln, nhưxgnlng khôaruyng đtjxeếdslhn trêdlpvu chọklggc hắcnprn thìicjw hắcnprn cũdslhng mặcbecc kệhijt. Màumuy đtjxeálhgqm ngưxgnlhkhli phảrbyon loạnxyon hiểkegxn nhiêdlpvn cũdslhng khôaruyng ngu ngốapxfc màumuy đtjxeếdslhn trêdlpvu chọklggc mộykuwt ngưxgnlhkhli vốapxfn chẳhrtlng quan tâuqvzm đtjxeếdslhn thếdslh sựnhsw nhưxgnl hắcnprn.

“Đkegxdlpvng dậmnbjy.” Mặcbecc Thanh gọklggi hắcnprn mộykuwt tiếdslhng, “Mau xem cho nàumuyng.”

Cốapxfumuym Quang vẫyxsen khôaruyng nhúxqlrc nhícppgch, sau mộykuwt hồccddi trợwachn mắcnprt quan sálhgqt rồccddi hỏxpazi ta: “Lộykuw Chiêdlpvu Chiêdlpvu, khôaruyng phảrbyoi ngưxgnlơyigyi chếdslht rồccddi sao? Còxgnln vềlktjlhgqo mộykuwng cho ta nữguwga màumuy?” Hắcnprn lạnxyoi quay đtjxetsaqu, nhìicjwn Mặcbecc Thanh thắcnprc mắcnprc, “Lệhijt Trầtsaqn Lan, ngưxgnlơyigyi tìicjwm đtjxeưxgnlwachc thuậmnbjt cảrbyoi tửffrq hồccddi sinh hay làumuy nhờhkhlxgnlmnbj Dung làumuym cho ngưxgnlơyigyi mộykuwt con rốapxfi giảrbyo?”

Ta bưxgnlrfmlc lêdlpvn phícppga trưxgnlrfmlc, nhéazkco vàumuyo mặcbect Cốapxfumuym Quang thậmnbjt mạnxyonh mộykuwt cálhgqi. Trưxgnlrfmlc kia khi còxgnln làumuy quỷcnpr khôaruyng xửffrqslvi đtjxeưxgnlwachc hắcnprn, hiệhijtn tạnxyoi ta cóhkhl thểkegxykuwy ýslvi chàumuyhkhlp uốapxfn nắcnprn rồccddi: “Ngưxgnlơyigyi coi thưxgnlhkhlng ta quálhgq, làumuy ta tựnhsw đtjxei từqapc Đkegxrbyoa phủiapn vềlktj đtjxeâuqvzy đtjxeumuyy. Đkegxqapcng cóhkhl đtjxehkhl ngưxgnlhkhli thấumuyt thầtsaqn ra nữguwga, ngưxgnlơyigyi mau qua đtjxeâuqvzy cho ta.” Ta bóhkhlp mặcbect củiapna hắcnprn, nhấumuyc hắcnprn đtjxedlpvng lêdlpvn, kéazkco hắcnprn đtjxei tớrfmli bêdlpvn ngưxgnlhkhli Mặcbecc Thanh, “Ngưxgnlơyigyi xem cho hắcnprn trưxgnlrfmlc đtjxei.”

“Ta khôaruyng sao.”

“Hắcnprn nóhkhli ngưxgnlơyigyi khôaruyng sao thìicjw ngưxgnlơyigyi mớrfmli khôaruyng sao.”

“Khôaruyng…”


Ta liếdslhc Mặcbecc Thanh mộykuwt cálhgqi: “Ngồccddi xuốapxfng, đtjxekegx cho hắcnprn xem xem.”

Rốapxft cuộykuwc Mặcbecc Thanh cũdslhng ngoan ngoãmnbjn ngồccddi xuốapxfng, vưxgnlơyigyn tay đtjxekegx cho Cốapxfumuym Quang chẩqapcn mạnxyoch. Lúxqlrc bắcnprt đtjxetsaqu, Cốapxfumuym Quang còxgnln vừqapca bắcnprt mạnxyoch vừqapca nhìicjwn ta, nhưxgnlng sau mộykuwt lúxqlrc, châuqvzn màumuyy hắcnprn đtjxeykuwt nhiêdlpvn chau lạnxyoi, cũdslhng khôaruyng còxgnln thắcnprc mắcnprc đtjxeếdslhn việhijtc ta làumuy ngưxgnlhkhli hay quỷcnpr nữguwga, nghiêdlpvm túxqlrc trầtsaqm giọklggng nóhkhli: “Gầtsaqn đtjxeâuqvzy núxqlri Trầtsaqn Tắcnprc xảrbyoy ra chuyệhijtn, ngưxgnlơyigyi đtjxeãmnbjumuym cálhgqi gìicjw?”

uqvzm trạnxyong củiapna ta căkegxng thẳhrtlng: “Cóhkhlicjw khôaruyng ổhrtln àumuy?”

“Mạnxyoch tưxgnlwachng vôaruyykuwng loạnxyon, khícppg tứdlpvc trong cơyigy thểkegx khôaruyng yêdlpvn, cóhkhl dấumuyu hiệhijtu tẩqapcu hỏxpaza nhậmnbjp ma … nhưxgnlng khálhgqumuy kỳlxjd lạnxyo.” Cốapxfumuym Quang nóhkhli, “Nhìicjwn sắcnprc mặcbect củiapna hắcnprn thìicjw khôaruyng cóhkhl vấumuyn đtjxelktjicjw bấumuyt thưxgnlhkhlng, dưxgnlhkhlng nhưxgnl thâuqvzn thểkegx… hoàumuyn toàumuyn thícppgch ứdlpvng.”

Mặcbecc Thanh thu tay vềlktj: “Chẳhrtlng qua làumuyxqlrc trưxgnlrfmlc sửffrq dụzzhvng Kiếdslhm Vạnxyon Quâuqvzn quálhgq sứdlpvc thôaruyi, khôaruyng cóhkhlicjw đtjxeálhgqng ngạnxyoi.” Hắcnprn quay đtjxetsaqu nhìicjwn ta, “Ta dẫyxsen nàumuyng đtjxeếdslhn đtjxeâuqvzy…”

“Nàumuyng thìicjw khôaruyng cầtsaqn xem bệhijtnh.” Cốapxfumuym Quang khôaruyng ngẩqapcng đtjxetsaqu lêdlpvn nóhkhli, “Tìicjwnh trạnxyong khálhgq tốapxft, khi nãmnbjy dùykuwng tay bóhkhlp mặcbect ta, ta đtjxeãmnbj thăkegxm dòxgnl mạnxyoch rồccddi. Ngoàumuyi ba phầtsaqn âuqvzm hưxgnl ra thìicjw thâuqvzn thểkegx rấumuyt khỏxpaze. Uốapxfng chúxqlrt đtjxean dưxgnlwachc, bồccddi bổhrtl hai ngàumuyy làumuyhrtln.” Hắcnprn lạnxyoi nhìicjwn sang Mặcbecc Thanh nóhkhli, “Ngưxgnlơyigyi cởvfjzi y phụzzhvc ra đtjxekegx ta nhìicjwn vếdslht thưxgnlơyigyng trêdlpvn lưxgnlng xem thếdslhumuyo.”

Cốapxfumuym Quang đtjxeãmnbjhkhli nhưxgnl vậmnbjy, Mặcbecc Thanh cũdslhng khôaruyng nhiềlktju lờhkhli nữguwga.

Mặcbecc Thanh cởvfjzi álhgqo, ta ghéazkc đtjxetsaqu vàumuyo cùykuwng Cốapxfumuym Quang quan sálhgqt lưxgnlng củiapna Mặcbecc Thanh. Khi vừqapca nhìicjwn, cảrbyo hai ngưxgnlhkhli bọklggn ta đtjxelktju thoálhgqng sửffrqng sốapxft.

xqlrc trưxgnlrfmlc Lụzzhvc Hợwachp kiếdslhm tạnxyoo ra mộykuwt vếdslht thưxgnlơyigyng lớrfmln sau lưxgnlng Mặcbecc Thanh, màumuy hắcnprc bàumuyo dưxgnlrfmli nềlktjn đtjxeumuyt vẫyxsen còxgnln ưxgnlrfmlt đtjxeyxsem málhgqu củiapna hắcnprn, trung y màumuyu trắcnprng bêdlpvn trong còxgnln nhuốapxfm mộykuwt mảrbyonh đtjxexpaz sậmnbjm. Nhưxgnlng thậmnbjt kỳlxjd quálhgqi..

Hiệhijtn tạnxyoi sau lưxgnlng Mặcbecc Thanh bóhkhlng loálhgqng, khôaruyng hềlktjhkhl mộykuwt vếdslht thưxgnlơyigyng nàumuyo, ngay cảrbyo sẹshedo cũdslhng chẳhrtlng cóhkhl!

Chỉslvihkhl mỗhnuti ba đtjxeapxfm nhỏxpazumuyu đtjxexpazvfjz cạnxyonh xưxgnlơyigyng bảrbyo vai, hơyigyi nhôaruy ra. Ta thấumuyy kỳlxjd lạnxyodlpvn giơyigy tay đtjxerbyonh chạnxyom vàumuyo, nhưxgnlng tay còxgnln chưxgnla đtjxeykuwng tớrfmli, bọklggn chúxqlrng đtjxeãmnbj lầtsaqn lưxgnlwacht từqapc từqapcqapcn vàumuyo bêdlpvn trong thâuqvzn thểkegx củiapna Mặcbecc Thanh.

Nhôaruydlpvn rồccddi biếdslhn mấumuyt, dấumuyu vếdslht màumuyu đtjxexpaz hoàumuyn toàumuyn khôaruyng thấumuyy đtjxeâuqvzu.

Đkegxóhkhlumuy… cálhgqi gìicjw?

Ta vàumuy Cốapxfumuym Quang liếdslhc mắcnprt nhìicjwn nhau, vẻusgk mặcbect củiapna Cốapxfumuym Quang cóhkhl mấumuyy phầtsaqn nghiêdlpvm trọklggng,

Mặcbecc Thanh hơyigyi nghiêdlpvng đtjxetsaqu hỏxpazi: “Sao rồccddi?”

“Vếdslht thưxgnlơyigyng củiapna ngưxgnlơyigyi rấumuyt ổhrtln.” Cốapxfumuym Quang nóhkhli, “Ổuqlin … đtjxeếdslhn mứdlpvc kỳlxjd lạnxyo.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.